1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tiểu Nương Tử Nhà Đồ Tể - Lam Ngải Thảo

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương chín
      [​IMG]

      Hứa Thanh Gia trận này bệnh tới như núi đổ, thẳng tới ba ngày sau mới hạ sốt.

      ngồi ở giường, môi khô nứt, tóc rối tung lại tăng thêm chút xinh đẹp yếu ớt.

      Hồ Kiều nấu cháo cho , nhìn ăn từng ngụm.

      Hôm qua Cao Chính và Cao phu nhân đến thăm bệnh, Cao Chính tựa hồ có chút ngượng ngùng, lần nữa nên cho Hứa Thanh Gia biết chuyện này.

      Bằng Hứa Thanh Gia há lại có thể bị thương, làm sao còn có thể có trận bệnh này?

      Hứa Thanh Gia cười khổ: “Cao đại ca gì vậy, chuyện này ta biết sớm so với biết muộn tốt hơn.”

      “Chỗ Chu đại nhân đó, cũng gì khác, chỉ bảo ngươi nghỉ ngơi cho tốt. Hết bệnh rồi trở về cũng muộn. Chỉ ngươi rốt cuộc tuổi trẻ khí thịnh, chưa thấy qua chuyện lớn nào nên mới bị thương. Cũng là...... thực quan tâm ngươi.”

      Hứa Thanh Gia thầm nghĩ: là quan tâm chính mình có thể thu được bao nhiêu sưu cao thuế nặng, làm sao quan tâm đến mình chứ? Lời này của Cao Chính chính là nghĩ đằng nẻo, ràng có điều giấu diếm.

      sở liệu sai, Chu huyện lệnh kỳ cũng quan tâm thương thế Hứa Thanh Gia, ông ta quan tâm là lần này có thể thuận lợi thu thuế hay . Về phần Hứa Thanh Gia, ông ta là với Cao Chính như này này: “Bất quá là tiểu tử chưa mọc hết lông, lại còn vọng tưởng cứu người khác. Lũ điêu dân này, ngươi càng dung túng bọn chúng, bọn chúng lại càng to gan. Ngươi độc ác với chúng, chúng mới có thể ngoan ngoãn nghe lời làm việc!”

      Những lời này, Cao Chính nào dám ra chứ?

      Chờ vợ chồng Cao gia rồi, Hứa Thanh Gia ảm đạm ngồi ở chỗ kia, Hồ Kiều tiễn bọn họ xong trở về, vào cửa liền ngồi xuống thở dài: “Cao đại nhân người khéo léo hiếm thấy à.” Tuy rằng ràng là người ở phía sau Chu Đình Tiên nhưng vẫn tới an ủi Hứa Thanh Gia chút, xem như tệ rồi.

      Ít nhất Hứa Thanh Gia bị thương sinh bệnh cũng thấy có đồng nghiệp nào đến thăm bệnh, cho dù là sai người nhà ân cần thăm hỏi tiếng cũng có. Đoán chừng bọn họ là sợ Chu Đình Tiên ghi hận.

      Hôm nay Hồ Kiều nhận được thư của Hồ Hậu Phúc, cách lần nàng gửi trước qua hai tháng, nàng lúc ấy còn đường đến dịch quán, khi đó là Hứa Thanh Gia viết thay thư nhà, thư cho Hồ Hậu Phúc viết chút hiểu biết đường, chỉ càng về phía tây nam phong cảnh càng tươi đẹp nên cũng luyến tiếc trở về.

      Thư của Hồ Hậu Phúc là nhờ người viết dùm, viết là văn nhã. Hồ Kiều hoài nghi đây là tên tú tài viết thư đem câu chữ của Hồ Hậu Phúc chỉnh sửa dung hợp mới ra được hiệu quả này. Trừ hỏi bọn họ có phải tới nơi thuận lợi hay , cùng với có thể thích ứng khí hậu nơi này hay , còn chút việc vặt trong nhà.

      Hồ Kiều rất muốn cho : Ca ca à, muội phu của huynh bị người ta đánh, nằm giường phát sốt đó. Càng sầu là chức quan này của vạn nhất bảo đảm chúng ta trở về ăn cái gì đây? Nhìn thân thể xương cốt của cũng phải là người khỏe mạnh, hoàn toàn phải người có thể giết heo đâu! Nhưng khi viết ra cũng là: Tới huyện Nam Hoa, hết thảy mạnh khỏe, chớ nhớ nhung. Cuối thư lại dặn dò câu: Ca ca, muội học chữ để thoát nạn mù chữ, huynh cũng phải nhanh chút biết chữ thoát nạn mù chữ đó. Như vậy về sau viết thư cũng cần nhờ người khác, mất công tốn tiền.

      Hứa Thanh Gia ở giường bệnh bị bức thư hồi này của nàng chọc cười ha ha. Từ bút pháp, ngữ pháp đến câu đại bạch thoại, tiến hành phê bình lượt. thể chịu nổi nhất là Hồ Kiều lại viết tiếng địa phương, quả thực là muốn bao nhiêu ngây thơ có bấy nhiêu ngây thơ.:yoyo36:

      gọi Hồ Kiều đưa bút lông, chuẩn bị viết lại phần nữa, gia công trau chuốt, lại bị Hồ Kiều đoạt .

      “Chàng viết lời văn nhã ca ta nghe cũng hiểu, còn bằng tiếng địa phương của ta.”:yoyo60:

      Hồ Kiều quả nhiên sai. Chờ Hồ Hậu Phúc nhận được thư, đường tìm người đọc, thấy chữ viết vụng về giống với lần trước, lại nghe tú tài kia đọc thư muội tử biết chữ rồi, Hồ Hậu Phúc cao hứng như cái gì, trở về liền khoa trương với Ngụy thị: “Kiều Kiều biết chữ! Kiều Kiều cư nhiên biết chữ! Đây đều là Kiều Kiều viết đó.”:yoyo17:

      Ngụy thị cũng biết chữ, chỉ đơn giản biết được tên mình, “Kiều Kiều tuy rằng thi Trạng Nguyên, nhưng là theo cái thám hoa lang, lại còn tốn công dạy muội muội biết chữ, nghĩ đến bọn họ đôi quả sai.”

      “Đúng.”

      Chỗ nào sai?

      ở huyện Nam Hoa vợ chồng Hồ Kiều quả thực bị vây trong nước sôi lửa bỏng.

      Hứa Thanh Gia mặc dù ở trong trận hỗn chiến cứu người, nhưng là người bị cứu cũng có cảm kích , bởi vì vô luận như thế nào Chu Đình Tiên cắn chết thuế này cũng phải nộp -- bằng trang sức, phấn son, quần áo của ái thiếp của sáu tháng cuối năm tiền đâu ra?:yoyo14:

      Ai cũng trông cậy những thứ này dựa vào bổng ngân mà có thể xa xỉ phen đâu.

      Dân chúng cảm kích , hơn nữa xung đột ngày ấy tạo thành kiện đổ máu, có vài công sai cùng với dân chúng đều bị trọng thương, Chu Đình Tiên lại cảm thấy quấy rối, ban đầu cũng muốn chia cho nhưng cuối cùng thôi luôn.

      Kỳ Chu Đình Tiên ở huyện Nam Hoa nhiều năm như vậy, ra mọi người lặng lẽ đặt cho ông ta ngoại hiệu: Chu hố to. Ý là cái hố to đáy. Vô luận bao nhiêu thứ vào, cũng đều trưng ra cái bộ dạng đói khát.

      Làm cho kẻ như vậy nhổ ra thứ bỏ vào trong miệng, vậy quá khó khăn.

      Sau khi Hứa Thanh Gia hết bệnh làm, muốn bắt đầu tự hỏi “Làm thế nào để lật đổ lãnh đạo của mình” Loại vấn đề này cầu độ khó cao.

      Hồ Kiều cảm thấy yên lặng hắc hóa, giống như sau khi bị thương, cả người liền đúng lắm.

      Chẳng sợ Hồ Kiều biết là phiền não vì chuyện gì, nàng liền hỏi, rất có dáng vẻ “thả lão công ra ngoài chịu đựng gian khổ”. Quý này dù sưu cao thuế nặng, rốt cuộc vẫn là nhất nhất thu lên. Đồng nghiệp huyện nha trừ bỏ Cao Chính đối với vẫn bình thường như trước đây, còn lại từng cùng nhau uống rượu đều nhìn . Dù cho có đến hay , tựa hồ đều nhìn thấy người này.

      Mọi việc, chỉ sợ có thay đổi.

      Hứa Thanh Gia vào huyện Nam Hoa, mỗi ngày trừ xem văn thư, thanh tra kho hàng linh tinh cũng chưa từng thay mọi người mưu tính đến phần bạc phúc lợi, ngược lại là nghĩ tới đem cái ăn mà Chu Đình Tiên đưa được vào miệng phun ra, đây là chuyện tình làm người hận cỡ nào?!

      Có đôi khi, quan hệ ích lợi cộng đồng chính là bền chắc như vậy.

      Bởi vậy, Hứa Thanh Gia ở huyện nha bị đồng nghiệp lập, cũng là thèm để ý.

      Ngược lại là Chu Đình Tiên nên lấy cũng lấy đến tay, nên chia cũng chia ra ngoài, trừ bỏ Hứa Thanh Gia cái gì cũng toàn bộ huyện nha mọi người đều có phần.

      -- phải ngươi thích thanh cao sao, vậy ngươi ăn thanh cao !

      Chu Đình Tiên có chủ ý, ở mặt ngoài lại là vẻ vẻ mặt nhân từ như khi mới gặp lúc trước, thỉnh thoảng còn quan tâm thân thể Hứa Thanh Gia, tới khuyên an ủi linh tinh cái gì mà “Vừa khỏi bệnh tốt nhất vẫn đừng làm việc mệt nhọc, bảo trọng thân thể quan trọng hơn”.

      Hứa Thanh Gia cũng quá để ý, mỗi ngày làm xong xong việc liền về nhà, đóng cửa viện ăn cơm rau dưa, đều có phen tư vị.

      kẻ ăn nhờ ở đậu, nay có vợ rồi tựa hồ đặc biệt lưu luyến gia đình, xã giao gì đó hoàn toàn có, hoàn toàn biến thành trạch nam tam điểm. Sở thích lớn nhất nay biến thành nhìn chằm chằm Hồ Kiều tập viết.

      Học chữ bằng bút lông rất mất thời gian, hơn nữa cần bình thần tĩnh khí, sau tám năm mười năm dù là cẩu bới cũng có thể bới rất có đặc sắc. Đáng tiếc Hồ Kiều tận sức phát minh ra loại bút khác, tỷ như bút máy hoặc là bút lông ngỗng có vẻ dùng tốt hơn.

      Tuy rằng quá trình có vẻ khúc chiết, nhưng là đối với kết quả nàng tràn ngập tin tưởng. Duy nhất đối với chuyện học bút lông ...... hề có chút tin tưởng nào.

      Nàng lại ngại Hứa Thanh Gia dạy quá chậm, đơn giản cầm sách của Hứa Thanh Gia đến, nàng nhìn chằm chằm sách còn để Hứa Thanh Gia đọc, đây là quá trình đơn giản hóa. Nhưng là sau khi đọc được hai chương, nàng liền phát Hứa Thanh Gia tựa hồ biết quyển sách này, hưng trí lên, nàng đơn giản ngồi đối diện , nhìn chằm chằm vào trang, còn để Hứa Thanh Gia đọc, chính mình vừa lúc có thể học chữ.

      Đối với loại phương pháp học tập này của Hồ Kiều chữ đơn giản đều nhận thức, chữ phức tạp gà mờ hóa.:032:

      Hứa Thanh Gia càng đọc càng có lực, ánh mắt sáng rỡ, tựa hồ như lại tìm về thời gian khẩn trương hăng hái ôn tập trước khi vào trường thi hồi trước.

      Chờ sau khi xem xong ba quyển sách, Hồ Kiều sợ ngây người.

      Loại phương pháp học tập “đem sách đọc làu làu” này cũng quá hung tàn !

      Nàng tùy tiện lật ra trang sách của Hứa Thanh Gia, đọc câu mở đầu là có thể lanh lảnh đọc thuộc lòng hết xuống.

      Hứa Thanh Gia cũng lâu đọc thuộc sách, hưng trí lên, đơn giản cùng nàng chơi nửa buổi tối, cuối cùng còn ngoài ý muốn là tối ngủ rất ngon.

      Sau lại phát , thời điểm tâm tình tốt, đọc thuộc sách có thể giải tỏa căng thẳng. bức bối. Nhưng quan trọng nhất là đối diện nhất định phải có người cầm sách dò nhìn từng câu .

      Hồ Kiều sâu lâm vào loại cảm xúc tên là “Tình cờ gặp được học bá, muốn cắn chết ”.

      Nàng trừ bỏ có khí lực lớn chút ở ngoài, còn có phát ra sở trường nào đâu. Nay lại làm cho nàng đối diện với học bá, thể ăn cơm ngon được.

      Làm sao còn nuốt trôi chứ?

      Chỉ số thông minh ưu việt đột nhiên ra, áp lực lớn quá thôi!
      Nàng vô luận như thế nào cũng thể có trí nhớ tốt như vậy được.:yoyo65:

      Bị chỉ số thông minh của Hứa Thanh Gia đè nặng, Hồ Kiều nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có che giấu khiếm khuyết, bộc lộ điểm mạnh mới bị xem thường. Vì thế đơn giản mỗi sớm đều ở dưới lầu trong viện luyện tập thể năng. Phỏng theo phương pháp huấn luyện kiếp trước.

      Hứa Thanh Gia yên lặng nhìn hai lần, rốt cục có ngày nhịn được hỏi:“A Kiều, nàng êm đẹp sao lại luyện thân thủ vậy?” Chẳng lẽ là sau khi bị đánh, trong lòng có cảm giác an toàn?:yoyo42:

      Hồ Kiều sao có thể che giấu khiếm khuyết chứ, mình nhất định phải thể sở trường trước mặt Hứa Thanh Gia, để tránh cho thấy mình sinh ra ngưỡng mộ.:yoyo4:

      “Chờ ta luyện ngon lành rồi, lần sau ai đánh chàng, ta liền đánh !” Này thuần túy là lý do dễ tìm thôi.:040:

      Hứa Thanh Gia:“......”
      Last edited: 26/9/17

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Lý do thoái thoát của nàng đâm phập vào trái tim bé mong manh của chàng huyện thừa rồi
      saoxoayKimanh1257 thích bài này.

    3. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      nhà có thú dữ :))))
      saoxoay thích bài này.

    4. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương chín (tiếp)
      [​IMG]

      Được vợ thề muốn luyện tập thể lực để bảo hộ , loại cảm xúc này là vừa xấu hổ lại vừa sung sướng.:th_12:

      Tuy rằng nếu lời này truyền ra, đại khái đầu chụp thêm nhiều cái mũ tốt.

      Có câu gọi là nhiều nợ lo, nhiều rận ngứa.:th_105: Sau khi Hứa Thanh Gia nghĩ thông suốt mỗi ngày trừ đường ba chỗ
      (editor: nhà, phủ nha và (đoán) chợ :th_95:) lại đóng cửa lại đến giúp Hồ Kiều quét tước sân, giặt quần áo, việc tốn sức dần dần đều bắt đầu làm. Làm cho lần Hồ Kiều nghĩ đến việc hay là chỉ điểm làm tiểu bạch kiểm ăn cơm mềm hoặc con đường làm chồng ở nhà nấu cơm, nhưng nghĩ đến sở trường của mình, nàng lại vô cùng phiền muộn phát ra mình tựa hồ còn có chuẩn bị tốt phải làm nữ cường nhân nuôi gia đình sống tạm đâu. Chẳng lẽ chuyện Chu Đình Tiên thu thuế loạn này đối đả kích quá lớn, làm cho đối với con đường làm quan nản lòng thoái chí sao?:th_103:

      Mới ra xã hội va chạm gặp phải u xấu xí, lập tức liền muốn lùi về trong nhà ấm áp, chẳng lẽ là nghĩ như vậy?:th_116:

      Căn cứ vào việc phải khai thông thanh thiếu niên để làm hình thành chứng bệnh trầm cảm ức chế, sinh ra sợ hãi xã giao, hướng về con đường trạch nam mà phát triển, Hồ Kiều còn bớt thời gian làm tâm lý phụ đạo cho Hứa Thanh Gia.

      “Ta thẳng chàng đừng trách nhé, ta cảm thấy gần đây chàng thích ở nhà thơ thẩn đó.”:th_82:

      “Đúng vậy.” Vùi đầu quét dọn trong sân .:th_116:

      Hồ Kiều theo lượn qua lượn lại, lượn đến trước mặt Hứa Thanh Gia, ý đồ đến gần quan sát cửa sổ tâm hồn chút, đúng lúc phát cảm xúc biến hóa.

      muốn ra ngoài chút sao?”:th_46:

      nuốn.”:th_116:

      Hỏng rồi! Đây là muốn bắt đầu tiết tấu trạch nam lên rồi!:th_59:

      “Có phải ở huyện nha theo chân đồng liêu chơi đều thể cùng hay ?”:th_93:

      Hứa Thanh Gia gật gật đầu, bọn họ ngoại trừ kỹ viện chính là đánh bạc, có thể chơi cùng nhau mới là lạ. Duy nhất có thể được hai câu đoan chính vẫn là ở trong tửu lâu, hồng điếm. Còn bằng về nhà bồi vợ thanh tĩnh đâu.

      Đều trúng phóc!:th_55:

      Tâm Hồ Kiều đều nhảy dựng,“Có phải cảm thấy...... mọi người ở huyện nha bài xích chàng, muốn tha tất cả bọn họ ra ngoài chém hay ?“:th_23:

      “Ừ, sao?” tiếp tục quét a quét, hôm nay A Kiều kỳ lạ à nha.:th_116:

      Lũ cướp bóc xấu xa đoạt mồ hôi nước mắt của dân kia hẳn là sớm phải tha ra ngoài chém! Để dân chúng phải lo sợ e ngại nữa!:th_37:

      Sắc mặt Hồ Kiều liền thay đổi: Xong rồi xong rồi! Ngay cả ý niệm trả thù xã hội trong đầu cũng có luôn rồi!:th_4:

      Nếu như tính cách cương liệt, chừng ngày nào đó đúng là lên con đường về được này luôn.

      Tiếng lòng của nàng nhất thời toàn bộ trào ra, đối với Hứa Thanh Gia cũng ôn nhu hơn rất nhiều. Sáng sớm nước rửa mặt đều tự mình làm. Bằng lúc trước chuyện này đều là Hứa Thanh Gia làm thôi.:th_71:

      Hứa Thanh Gia gần đây càng ngày càng cảm thấy Hồ Kiều giống như có điểm là lạ, có đôi khi thừa dịp chú ý vụng trộm theo dõi , mỗi đêm chẳng sợ bị tăng thêm năm trang chữ to, cũng vui vẻ đáp ứng, chút cũng tỏ vẻ hờn giận.

      Chẳng lẽ nàng đây là học được tam tòng tứ đức, muốn phát triển theo hướng hiền thê lương mẫu?:th_96:
      Như thế làm cho Hứa Thanh Gia là vui vẻ.:th_95:

      Vì thế dần dần thử làm ít động tác . Tỷ như sáng sớm thức dậy thấy nàng sờ sờ đầu nàng.:th_30:

      Thời điểm lần đầu tiên chạm đến đầu Hồ Kiều, nàng mới tỉnh lại, còn mang theo chút ngây thơ, đầu bị sờ soạng cũng hề phản ứng lại, có vài phần nhu thuận. Hứa Thanh Gia lại thừa cơ ở ót nàng xoa hai cái, cảm giác được mái tóc mềm mại, liền theo mái tóc đường sờ soạng xuống, đến chỗ bả vai nàng, nàng mới hoàn toàn tỉnh lại, lập tức vọt sang bên.

      Ngày thứ hai Hứa Thanh Gia chiếu nguyên dạng đến lần, lần này vẫn là bả vai, có tiến bộ.:th_46:

      Ngày thứ ba, cải biến sách lược, bay thẳng đến khuôn mặt mà xuống tay.:th_48:

      Hồ Kiều vừa rời giường là có điểm ngây ngốc, phản ứng tới mặt bị người ta sờ vuốt phen, còn tưởng rằng mặt mình có cái gì bẩn, ở chỗ bị Hứa Thanh Gia sờ qua sờ soạng phen, soi gương tỉ mỉ, cái gì cũng có mà.:th_65:

      Nàng quay đầu hai bước rồi mới suy nghĩ cẩn thận: Này hóa ra là bị chiếm tiện nghi.:th_118:

      Ta nhẫn! Đối với thanh thiếu niên có khả năng tiến hóa thành phần tử trả thù xã hội, nhất định phải nhẫn nại, phải dùng trái tim khoan dung ấm áp làm cảm động , làm cho cảm thụ nhiều năng lượng hơn chút.:th_53:

      Hứa Thanh Gia ăn tủy biết vị, ngày khác chiếu nguyên dạng lại đến lần, lần này móng vuốt đụng đến vòng eo mềm mại của nàng -- nơi đó là tử huyệt Hồ Kiều, chạm vào cảm thấy cực kỳ nhột. Còn tiếp tục tha thứ dễ dàng như vậy, Hứa Thanh Gia đại khái trả thù xã hội, mà là báo thù nàng có!:th_49:

      Hồ nương tử bưu hãn lần đầu tiên phát hỏa với phu quân:“Cút!”:yoyo64:

      Đối mặt với đùa giỡn chút do dự , tuy rằng chữ này quá khiếm nhã, bất quá xét thấy lực sát thương của nó, Hồ Kiều chút do dự chọn lấy chữ này. Thế này mới phù hợp với thân phận nương tử nhà đồ tể phố phường của nàng chứ.

      Sắc mặt Hứa Thanh Gia cũng thay đổi.

      Chữ này là...... rất tổn thương tự tôn đó!:yoyo44:

      Hồ Kiều xong mới phát sắc mặt Hứa Thanh Gia thay đổi, với nàng - nương trong bộ đội như hán tử, mọi người chơi đùa cùng chỗ mấy năm, hữu hảo lăn qua lăn lại cực kỳ bình thường, nghe lời chết lặng này, đối với tự tôn hề áp lực chút nào.

      Nhưng Hứa Thanh Gia giống vậy.

      Người đọc sách thôi, lòng tự trọng đặc biệt lớn. Hồ Kiều có thể lý giải được.

      Nhưng ngươi cũng thể chỉ có lòng tự trọng lớn, mà cái khác cũng lớn chứ?

      Gặp chút suy sụp chỉ muốn đóng cọc chết luôn trong nhà, điều này làm cho nàng sống như thế nào đây?:th_80:

      Nam nhân bình thường chẳng lẽ phải rèn luyện để trưởng thành?

      “Về sau được động thủ động cước đùa giỡn lưu manh với ta nữa! Đừng nghĩ ở bên ngoài bị suy sụp, trở về chuyện gì ta đều cũng phải chịu đựng chàng, dung túng cho chàng! Động thủ động cước lần nữa cẩn thận ta đánh chàng!” :yoyo16:Nàng ở trước mặt Hứa Thanh Gia ra cái tư thế hung tàn cắt cổ, nhìn ánh mắt tựa hồ có điểm ủy khuất, thế nhưng ngoài ý muốn cảm thấy tâm tình rất tốt! là quá tốt!:th_72:

      Làm thiếu niên trả thù xã hội, ai biết chứ?!

      Hồ Kiều ngã ngửa nghĩ ra, nếu luận đến trả thù xã hội, lực sát thương của mình chỉ sợ so với Hứa Thanh Gia còn cao hơn rất nhiều.
      Nàng rốt cuộc sợ cái gì vậy trời?:th_60:

      Mắng Hứa Thanh Gia xong, Hồ Kiều lại khôi phục hình tượng nữ hán tử của nàng, thu thập sẵn sàng tới nhà Cao Chính tìm Cao phu nhân chơi.

      Thế cho nên Cao phu nhân nhìn thấy nàng cũng phải giễu cợt nàng: “Muội gần đây phải là làm hiền thê lương mẫu sao? Ta còn nghĩ muội mà còn chịu ra ngoài nữa ta phải đến tìm muội đó.”

      Làm hiền thê lương mẫu?

      Đây là chuyện xảy ra vào lúc nào vậy?
      là hiểu lầm lớn mà!:th_59:

      “Cao tỷ tỷ mới phải là hiền thê lương mẫu sao? Ta cho dù muốn cũng có cái nghị lực kia. Làm hiền thê lương mẫu mệt.”

      Cao tiểu nương tử tên là Hồng Ngọc, so với Hồ Kiều hơn chút, nghe được Hồ Kiều kêu nương nàng là tỷ tỷ, đứa này ấp a ấp úng nửa ngày, kiến thiết tâm lý nửa ngày, mới nho kêu tiếng “Kiều di”. Sau đó cả khuôn mặt đều hồng thấu, vùi vào trong lòng Cao phu nhân ra nữa.

      Vốn Cao phu nhân và Hồ Kiều còn cảm thấy gì, chờ Cao Hồng Ngọc kêu tiếng Kiều di này ra, Hồ Kiều liền ha ha lên trước, nàng cao hứng cười rộ lên hề cố kỵ. Cao phu nhân cũng rất mắc cười. Ấn theo tuổi Hồ Kiều cũng đủ để nàng kêu tiếng dì, nhưng là ấn bối phận, cũng thể kêu nàng dì. tại, khuê nữ nhà nàng lại tự sinh ra bối phận thấp hơn đồng lứa.

      “Con, nha đầu này chiếm tiện nghi lớn.”

      Hồ Kiều cởi vòng tay bạc của hồi môn cổ tay ra nhét vào trong tay Cao Hồng Ngọc: “Tổng thể để cho đứa gọi tiếng Kiều di, vòng tay này là thời điểm ta thành thân ca ca nhà mẹ đẻ đánh cho, tặng cho ngươi trăm ngàn đừng ghét bỏ. Chờ Kiều di ngươi tương lai có bạc lại bù lễ gặp mặt tốt cho ngươi.”

      Cao Hồng Ngọc muốn từ chối, Cao phu nhân lại thuận tay đeo cho nàng: “Vợ chồng Kiều di con hòa thuận vui vẻ, vừa lúc mượn đồ cưới của nàng dính lây phúc khí, cho Ngọc nhi nhà ta cũng tìm được vị hôn phu văn nhã ôn nhu như Hứa lang quân vậy.”

      “Nương --” Cao Hồng Ngọc ở trong lòng Cao phu nhân xoay đến xoay , rốt cuộc vẫn là ở bên người cha mẹ vô ưu vô lự lớn lên, còn mang theo tính trẻ con rất nhiều.

      Cao phu nhân thấy nàng có chút đăm chiêu nhìn Hồng Ngọc, khỏi nở nụ cười: “Muội hơn kém Hồng Ngọc bao nhiêu tuổi, nhìn lại là hai trang lứa. Đứa này bị ta nuông chiều, đến giờ còn gả ra được.”

      Hồ Kiều cười: “Tính tình trẻ con mới là phúc khí đâu.” Cũng chỉ có đứa luôn ở bên người cha mẹ được che chở lớn lên mới dễ dàng lớn lên, mới mang theo tính trẻ con, cũng có tư cách có tính trẻ con.
      Last edited: 24/9/17

    5. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      Cứ đà này bao giờ mới có thịt ăn đây. chạm còn khó nữa là :018::018::018:
      saoxoayA Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :