1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiều thê nhà ta - Mạt Trà Khúc Kỳ (Trọng sinh, gia đấu, sạch, cực sủng)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tiểu Huân

      Tiểu Huân Well-Known Member

      Bài viết:
      471
      Được thích:
      17,688
      Chương 46:


      Edit: Kye


      Beta: Mira


      hai năm.


      Khương Lệnh Uyển chợt nhớ tới kiếp trước vài lần Lục Tông mang binh đánh giặc kia, lúc đó khí trời hơi lạnh. Nàng là vợ, nên tiễn đưa, nhưng Lục Tông lại cần, buổi tối hôm đó dùng sức dằn vặt nàng, nàng bị làm đến còn hơi sức, nhưng nghĩ rất lâu mới có thể trở về, liền muốn ra tiễn . Tuy nàng , nhưng ngày tiếp theo tỉnh lại, phát bên cạnh , duỗi tay lần mò chỉ trống trơn, phảng phất như lòng cũng trống rỗng.


      Trước khi lấy chồng nàng ở nhà được nuông chiều từ bé, đối với việc lập gia đình vẫn có chút bất an, cũng may Lục Tông là phu quân tốt, làm nàng bị oan ức, sủng ái che chở nàng, làm cho nàng nhịn được mà luôn ỷ lại vào .


      Thời điểm hai người là phu thê, trước khi rời , nàng mơ mơ màng màng, mỗi lần đều nghe được những lời căn dặn quan tâm của . Có lẽ trong mắt Lục Tông, nàng là thê tử, nhưng lại luôn sủng nàng như hài tử. sợ khi rồi, nàng ăn ngon ngủ yên, còn lo lắng sợ nàng bị bắt nạt.


      với nàng: Bạc có thể tùy tiện xài, thế nhưng oan ức thể tùy tiện chịu.


      … Bây giờ nàng chỉ là tiểu biểu muội của , cho nên xa nhà cũng giải thích cho nàng quá nhiều.


      Thực là nam nhân thành .


      Chu Lâm Lang thấy gương mắt nhắn Khương Lệnh Uyển sửng sốt, liền biết nàng biết Lục Tông xuất môn. Trước đây Chu lâm Lang cảm thấy Lục Tông đối xử với Khương Lệnh Uyển quá tốt, tuy như mẫu thân , là do Khương Lệnh Uyển bám người quá mức, Lục Tông để ý mặt mũi hai gia đình nên mới chịu đựng. Chu Lâm Lang nàng là quý nữ thế gia, từ được dạy dỗ thành bộ dáng tiểu thư khuê các, thể như Khương Lệnh Uyển có mặt mũi cứ quấn quýt lấy Lục Tông, nhưng mà… Trong lòng nàng vẫn có chút ước ao.


      Chu Lâm Lang cảm thấy, Lục Tông xuất môn cho Khương Lệnh Uyển biết, vậy có nghĩa là trong mắt Lục Tông, Khương Lệnh Uyển chỉ là tiểu oa nhi bám người mà thôi.


      Chu Lâm Lang khẽ mỉm cười, lần trước răng mọc lên rồi. Trong lúc mọc răng, Chu Lâm Lang còn sợ tốt cho nên luôn chú ý mọi chuyện, bây giờ coi như uổng phí tâm tư.


      Chu Lâm Lang mở miệng : “Đúng nha, Tông biểu ca còn với chúng ta.”


      Lần trước lúc Lục Tông với Lục Bảo Thiền, đúng lúc Chu Lâm Lang có mặt ở Vinh Vương phủ nên cũng nghe được.


      Nghe Chu Lâm Lang, Khương Lệnh Uyển giương mắt, nhìn gò má Chu Lâm Lang nhuộm ý cười nhàn nhạt, trong ánh mắt cũng có chút ý vị khiêu khích. Nàng thu lại cảm xúc rất nhanh, khuôn mặt bánh bao nở nụ cười xán lạn : “Đúng là Tông biểu ca có tìm muội chuyện này, chỉ là trí nhớ muội được tốt…”


      Lục Bảo Thiền gật đầu, cúi xuống : “Đúng nha, lúc đầu cha cũng chịu, ca ca tuổi còn . Nhưng ca ca luôn giữ vững quyết định của , cha cũng được nữa.”


      Khương Lệnh Uyển rũ mắt, hai tay quấn quýt vào nhau, hơi mất tập trung.


      Điều này nàng biết rất , tính tình Lục Tông đúng là rất bá đạo.


      Lúc trở về, Khương Dụ thấy tiểu muội muội cười, hai tay đặt đầu gối, ngồi im lặng, có dáng dấp hoạt bát vui vẻ thường ngày. Khương Dụ biết phải gì, tuy muội muội còn , nhưng có lúc ai dám xem nàng như tiểu nữ oa năm tuổi bình thường.


      Khương Dụ hết đường xoay xở, ông cụ non thở dài hơi.


      Muội muội vui, khẳng đinh là vì Lục Tông a.


      Đáng tiếc tiểu tử Lục Tông còn ở đây, nếu liền tìm người đánh nhau trận. Ai kêu Lục Tông làm muội muội vui!


      Khương Lệnh Uyển trở về đông viện, im lặng ngồi giường gỗ hoa lê khắc hán tự, đầu rũ xuống, hai bím tóc tinh xảo rủ xuống trước ngực, bộ dáng uất ức sầu não, giống tiểu nữ oa năm tuổi.


      Hôm nay Tiết Vanh đến tìm tiểu biểu muội, hứng thú bừng bừng chạy vào, nhìn tiểu biểu muội ngồi giường la hán, lập tức kêu lên: “Xán Xán!”


      Có lẽ chạy hơi nhanh, khuôn mắt Tiết Vanh có chút hồng, nhìn đặc biệt thanh tú. nhìn tiểu biểu muội, đôi mắt vừa đen vừa sáng, chu miệng : “Xán Xán, nương đồng ý cho huynh ở đây mấy ngày, chúng ta có thể cùng nhau chơi đùa, muội thích ?”


      Tiết Vanh rất hưng phấn.


      Hưng phấn tới nỗi chú ý tới vẻ mặt tiểu biểu muội, miệng lải nhải, dự định muốn ở lại mấy ngày cùng nàng chơi diều, đấu dế, trong lòng vui biết bao nhiêu.


      Khương Lệnh Uyển ngẩng đầu nhìn khuôn mặt mập mạp của Tiết Vanh, đôi mắt to tròn nổi lên tầng sương mù, hít hít mũi cái, viền mắt đỏ lên, nước mắt như hạt đậu lớn “lạch tạch lạch tạch” rơi xuống, giống như hạt đậu vàng.


      Nhìn thấy vậy, nụ cười mắt Tiết Vanh vụt tắt, có lẽ là bị dọa sợ, hoang mang hoảng loạn : “Xán Xán, muội… Muội đừng khóc a…” Tiết Vanh cuống lên, tay mập mập lau nước mắt cho tiểu biểu muội, nhưng nước mắt nàng tựa như suối, cứ rơi ngừng.


      Tiết Vanh gấp muốn khóc, con mắt cũng hồng theo, ô ô : “Xán Xán…Muội làm sao vậy?...Muội đừng khóc a…”


      Nghe lời khuyên, tiểu biểu muội khóc càng dữ.


      Nghe tiếng khóc bên trong, Chu thị lập tức nhanh vào. Chu khi nhìn nữ nhi ngồi giường khóc sướt mướt, trái tim vội nhảy lên, vội vàng ôm nữ nhi : “Xán Xán làm sao? thoải mái chỗ nào?”


      Chu thị gấp biết làm sao.


      Tuy nữ nhi nàng cũng có lúc yếu ớt, nhưng là người thích cười, cũng có lúc giả vờ khóc lóc đáng thương, nhưng đều là chút trò vặt, bây giờ khóc thương tâm như vậy vẫn là lần đầu tiên nàng nhìn thấy.


      Chu thị liên tục lau nước mặt mặt nữ nhi, bên liên tục hô bảo bối.


      Nữ nhi bảo bối vừa khóc, nàng làm nương trong lòng cũng thực khó chịu.


      Tiết Vanh ngẩng đầu, mặt đầy nước mắt, bộ dáng tội nghiệp làm người ta đau lòng, oan ức nhìn Chu thị, tự trách : “Xán Xán muốn chơi với con, … Con, con về.” xong, Tiết Vanh luôn yếu ớt hơn tiểu nữ oa, giơ tay như nam tử hán lau nước mắt, sau đó tiếng nào rời .


      Chu thị cố gắng an ủi nữ nhi, cũng có cách chiếu cố Tiết Vanh, chỉ dặn dò nha hoàn an ủi đưa Tiết Vanh về nhà.


      Chu thị ngồi xuống, nhìn nữ nhi chôn mặt trong ngực nàng, khóc đến nỗi làm xiêm y nàng ướt mảng lớn. Nàng vỗ đầu nữ nhi, cũng hiểu vì sao nữ nhi khóc. Chỉ là hài tử Tiết Vanh kia xưa nay rất ngoan ngoãn, chỉ có nữ nhi bắt nạt người ta, tất nhiên Tiết Vanh bắt nạt lại nữ nhi. Lại , nữ nhi cũng rất thích Vanh biểu ca này, làm sao có thể như lời Tiết Vanh , bởi vì muốn gặp mà khóc thương tâm như vậy đây?


      Khương Lệnh Uyển ôm chặt mẫu thân khóc rối tinh rối mù.


      Có thể khó chịu sao? biết nàng hiểu, tại sao giải thích chút.


      Khương Lệnh Uyển hồng mắt ngẩng đầu nhìn Chu thị, nức nở : “Nương, Xán Xán thích Tông biểu ca, Tông biểu ca đáng ghét nhất…”


      Chờ lần sau trở về, nhìn xem nàng còn để ý đến hay !


      Loại tính tình này, đáng đời cưới được vợ!


      Chu thị nghe xong, lúc này chợt hiểu ra. Hóa ra nữ nhi khóc thương tâm như vậy, là vì Lục Tông? Nhưng mà… Chu thị nhíu mày, chuyện Lục Tông xuất môn phải nữ nhi biết rồi sao? Chu thị suy nghĩ chốc lát, trong lòng liền hiểu . Có điều nữ nhi khóc vì Lục Tông, lo lắng trong lòng Chu thị cũng thả xuống, tay nàng xoa đầu nữ nhi, động viên : “Ừm, chúng ta thích.”


      Khương Lệnh Uyển khịt khịt mũi.


      được, nhạc mẫu đại nhân cần phải thích.


      Khuôn mặt quay về phía Chu thị : “Nương, đêm nay Xán Xán muốn ngủ với nương có được ?”


      Chu thị nhàng xoa khuôn mặt nữ nhi, thấy nàng khóc nữa, vội vàng gật đầu : “Được, chỉ cần Xán Xán muốn, mỗi ngày nương đều ngủ với Xán Xán.”


      “Ừm.” Khương Lệnh Uyển gật đầu mạnh, khuôn mặt lại tràn đầy nụ cười.


      Chỉ cần đêm nào mẫu thân cũng ngủ với nàng, cha nàng chắc chắn phải khóc nhè phen.


      ·


      Buổi tối, Khương Lệnh Uyển tắm xong, lau khô tóc xong vội vã trèo lên giường, Chu thị cẩn thận sắp xếp chăn đệm cho nữ nhi. Khương Lệnh Uyển mặc tẩm y màu hồng nhạt, tóc dài rối tung, làm nổi bật khuôn mặt trắng nõn, chỉ là bây giờ khuôn mặt xinh đẹp thiếu mấy phần hoạt bát.


      Nàng duỗi tay, theo thói quen sờ vào bên trong, lấy ra con rối .


      Tay mập mạp vuốt ve con rối, Khương Lệnh Uyển rũ mắt, khẽ thở dài.


      ra…


      Lục Tông xem như cũng với nàng .


      Chỉ là bản thân nàng hỏi ràng mà thôi.


      Khương Lệnh Uyển lắc lắc đầu , thầm nghĩ: thèm giải vây cho Lục Tông.


      Ngược lại lần tới khi Lục Tông trở về, nàng mới thèm để ý đến .


      Chu thị thấy con rối trong tay nữ nhi, mặt mày nhu hòa, ôm thân thể mềm mại của nữ nhi, cười dài : “Còn thích Tông biểu ca.”


      Khương Lệnh Uyển “hừ” tiếng, nhét con rối sang bên : “Chính là chán ghét.”


      Hành động như vậy mới giống hành động tiểu nữ oa năm tuổi nên có.


      Chu thị bất đắc dĩ cười cười, vươn tay qua tìm kiếm : “Vậy nương mang nó vứt , nhìn đỡ chướng mắt.”


      Khương Lệnh Uyển nghe xong vội vàng “A” tiếng, sau đó ôm chặt lấy tay mẫu thân, chớp chớp đôi mắt to long lanh nước, thanh mềm mại : “Nương…”


      Chu thị rất hiểu nữ nhi.


      Nàng thu tay về, nhàng nhéo chóp mũi nữ nhi : “Con a, Tông biểu ca đối xử với con thế nào, trong lòng Xán Xán ràng nhất phải sao? Lúc này biết Tông biểu ca con bao lâu, nhưng nghe ý tứ Vinh Vương, sau này để Tông biểu ca theo Phùng tướng quân… Tông biểu ca của con lợi hại hơn những nam hài tử khác nhiều, tuổi có hoài bào của bản thân, lần này có lẽ hai năm, về sau thời gian xuất môn còn nhiều lắm.” Nàng hôn lên khuôn mặt trắng của nữ nhi, biết nữ nhi tuổi còn , nàng những lời này cũng biết con bé hiểu được mấy phần, nhưng đối với đứa Lục Tông này, nàng mười phần thưởng thức.


      Chu thị tiếp tục : “Tông biểu ca của con còn ở bên ngoài, biết ăn bao nhiêu khổ. Nhưng Xán Xán, chờ sau này con lớn lên, Tông biểu ca của con trở thành đại hùng…”


      Đại hùng a.


      Khương Lệnh Uyển chớp mắt, chậm rãi rũ mắt, mi mắt hạ xuống.


      Nữ oa năm tuổi lẳng lặng nhìn con rối mập mạp bên cạnh, lời nào nữa.


      Nhưng nàng cần đại hùng gì, nàng chỉ cần Lục Tông.
      fear, Sweet you, dhtt56 others thích bài này.

    2. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Uầy nhiều chương đó . Cảm ơn nàg nha<3<3<3<3<3<3<3<3:yoyo45::yoyo45:

    3. gemivy

      gemivy Active Member

      Bài viết:
      81
      Được thích:
      112
      Huhu truyện hay muốn chết, k bõ công chờ đợi ý đọc lèo luôn. Tks nàng nhìu nhìu @Tiểu Huân :th_57::th_57::th_57:

    4. hthuqttn

      hthuqttn Well-Known Member

      Bài viết:
      374
      Được thích:
      359

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      mến nàng cuồn cuộn như Hồng Hà chảy về đông... Moah moah

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :