1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhóc trần

      Nhóc trần New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      19
      Đúng là cầm thú mà, nhớ lại thôi cũng đủ để chảy máu mũi òi :hoho::hoho:
      biết lúc động phòng như nào ah:042::042::ex10::ex10::ex10:
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    2. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      3 năm, 3 năm nữa lận nha
      ô hô hô :yoyo36:
      thái tử phải cố tiết kiệm máu tí, còn phải chảy dài dài đó :hoho:
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    3. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Hèn gì Thái tử ca ca xin đánh giặc. Hahahaha... hóa ra là giết thời gian a~
      Hân Pi Sà thích bài này.

    4. Q An Nhiên

      Q An Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      1,026
      Chương 73:

      Editor: An Nhiên

      Ba tuổi còn đái dầm? Cái này hình như cũng bình thường mà nhỉ? A Đoàn nghiêng đầu nhìn bộ dạng kinh hoảng đến đờ đẫn, lại nhớ tới vừa rồi đối với mình khó xử, mắt híp lại, khóe miệng nhếch lên, thậm chí còn nghiêng người cách Ngô Tử Ngọc xa chút, bộ dạng mười phần ghét bỏ.


      Còn cau cau cái mũi sau đó lập tức che mũi.


      "Trách được cả người đều có mùi!"


      Ngô Đồng gật đầu, thầm chấp nhận, giống A Đoàn, cũng nghiêng thân mình cách Ngô Tử Ngọc xa chút.


      Nếu như vừa rồi sắc mặt Ngô Tử Ngọc hơi đen lại , lúc này lại bị động tác của hai người chỉnh triệt để sang đen . Tay run rẩy chỉ chỉ hai người hồi lâu nên lời, hai người vẫn giữ nguyên tư thế bịt mũi, cuối cùng Ngô Tử Ngọc trực tiếp đơ ra, thể nhịn được nữa rống to.


      "Đứa trẻ nào ba tuổi mà đái dầm cơ chứ!"


      Mới vừa rồi đường phố còn náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh lại , tất cả mọi người đều quay đầu nhìn Ngô Tử Ngọc kích động đến nỗi mặt đỏ bừng, toàn bộ thân mình đều phập phồng, ngừng thở hổn hển. A Đoàn có chút đành lòng, vừa định cái gì đó, cũng biết Ngô Đồng là vô tình hay là cố ý, bước lên bước chặn A Đoàn lại.


      Sau đó hai tay buông lỏng sang hai bên, phi thường bình tĩnh.


      "Ta như vậy ."


      ... ... ...


      Chung quanh càng thêm an tĩnh, bị Ngô Đồng chắn tầm mắt A Đoàn nhìn tới, lúc nghiêng người qua nhìn chỉ có thể thấy bộ dạng Ngô Tử Ngọc nhanh chóng chạy vội, nhìn kiểu nào cũng thấy ủy khuất, nhìn kiểu nào cũng thấy thê lương. A Đoàn co rút khóe mắt, kéo ống tay áo của Ngô Đồng "Có phải trêu quá mức rồi ?"


      Tốt xấu gì cũng là đệ đệ của huynh.


      Ngô Đồng tỉnh bơ đem A Đoàn kéo ống tay áo mình kéo xuống dưới sau đó cầm ngược ở lòng bàn tay, thấy A Đoàn có phản ứng gì càng thêm vui vẻ, vuốt ve tóc đuôi ngựa dài thướt tha của nàng , ôn nhu " cần lo lắng, tiểu tử kia từ chỉ nhớ ăn cái gì chưa từng nhớ bị đánh, lúc này khóc lợi hại, ngày mai lại chẳng có chuyện gì xảy ra."


      "Hơn nữa..."


      Ngô Đồng dừng chút, có chút bất đắc dĩ mở miệng: " cũng biết ta là tới làm cái gì , còn đòi theo, ràng muốn tuyên bố trêu đùa nàng, ta có thể giúp nàng xả giận? Hả?" Lúc xong tiếng cuối cùng, cả người cúi xuống sát vào A Đoàn, hô hấp ấm áp phả lên mặt.

      A Đoàn chớp chớp mắt, sau đó nhanh chóng xoay người trực tiếp cầm lấy mặt nạ heo kia cho Ngô Đồng đội lên.


      "Chọn xong rồi , huynh đeo cái này ."


      Thanh còn lạnh lùng như trước, tuy rằng vẫn là hung dữ , nhưng chỉ như con hổ con làm bằng giấy .


      Ngô Đồng sớm mặc bộ y phục rực rỡ, đương nhiên kháng cự, đưa tay sửa sang mặt nạ, xong cũng lời nào, chỉ là hơi hơi nghiêng đầu, dùng mặt nạ đầu heo làm ra động tác dễ thương, dưới mặt nạ mắt nhanh chóng chớp, cố gắng muốn đùa A Đoàn cười.


      A Đoàn mím chặt môi, nén cười làm cho hai gò má đều phồng lên, cố gắng trấn định "Ừm, cũng tệ lắm." Sau đó xoay người đem mặt nạ mỹ nhân kệ cầm lấy đeo lên mặt.


      Ừm, lúc sau cùng Thái Tử ca ca đổi lại!


      Mang mặt nạ cẩn thận xong đầu gật gù nhìn Ngô Đồng, Ngô Đồng cũng nhìn quần áo A Đoàn, gì, trong mắt tràn đầy tán thưởng. A Đoàn lúc này mới hài lòng, cũng so đo bắt đầu việc vô liêm sỉ vừa rồi, thân mật tiến lên lôi kéo tay Ngô Đồng. Trả tiền mặt nạ xong, Ngô Đồng cùng A Đoàn dạo chậm rì rì tại chợ đèn hoa.


      Cũng may đường người đeo mặt nạ cũng nhiều, tuy rằng hai người mặc quần áo có chút hấp dẫn người khác, nhưng mà mang theo mặt nạ nên nhìn cũng diện mạo , hơn nữa A Đoàn vóc người , còn là đứa trẻ, giống như ca ca nhà nào đó dắt muội muội theo, ai cảm thấy kỳ quái .


      Nếu là chợ đèn hoa, dĩ nhiên có đoán câu đố đèn , phần thưởng chính là đèn lồng cùng bánh trung thu, đủ loại kiểu dáng đều có. A Đoàn cùng Ngô Đồng vây quanh nhìn mấy cái, đều có tham gia. Ngô Đồng ngược lại cũng có hỏi qua A Đoàn có muốn đèn lồng hay , giúp nàng thắng lợi đem về.


      A Đoàn đồng ý.


      Tuy rằng hai người mang mặt nạ, vẫn là nên quá mức phô trương.


      Ngô Đồng cũng có cưỡng cầu, nửa ôm A Đoàn chỗ này chỗ kia xem, lúc nào cũng chú ý xung quanh, cho bất kì kẻ nào đụng vào A Đoàn. Hai người trực tiếp từ đầu đường dạo đến cuối phố, ban đầu A Đoàn thẳng người dạo phố bây giờ lại hơi hơi cong người, thậm chí ngay cả đường cũng muốn nữa. Là được chống đỡ , trực tiếp ăn hết cả con đường.


      Ngô Đồng khom người sờ sờ bụng của A Đoàn nổi lên, cần nghĩ cũng biết dưới mặt nạ khuôn mặt nhắn nhất định là bộ dạng ủy khuất . Làm cho A Đoàn ngốc tại chỗ, tự mình đến bên cạnh quán mua hai ngọn đèn lồng hình hoa sen, còn cầm bút cùng mực.


      "Chúng ta thả đèn hoa sen."


      Nơi thả đèn hoa sen cách chợ đèn hoa khoảng hai con đường. A Đoàn ăn quá nhiều, cảm giác đồ ăn vẫn đầy cổ họng , đích thực muốn chuyện, chỉ là gật gật đầu bước chậm rãi về phía trước. Ngô Đồng ngược lại là muốn cõng nàng , chỉ là đường bằng cũng tránh được có chút xóc nảy.


      A Đoàn lúc này chịu nổi chút lắc lư. Chỉ khoác vai nàng dìu nàng từng bước đến bên bờ sông.


      Cách chợ đèn hoa ồn ào náo động, đường ngược lại là có chút vắng vẻ , hai bên quán đều sớm dẹp quầy đóng cửa, có chút ánh nến từ bên trong truyền tới. trận gió đêm thổi qua, A Đoàn nhìn lòng bàn chân dưới ánh trăng có chút dài đường lát đá, cả người giật nảy. Sau đó bả vai liền bị ôm chặt hơn "Lạnh?"


      Lắc đầu, sau đó dựa vào Ngô Đồng sát hơn chút nữa. chỉ có từ người truyền đến ấm áp, ở bên cạnh liền có cảm giác an toàn.


      Thấy thế, Ngô Đồng cũng nữa, chỉ là ôm A Đoàn chặt hơn chút, hai người chậm rãi hướng bờ sông tới.


      Sông này hợp với bên ngoài như vòng bảo hộ thành, cuối cùng lượn quanh thành vòng sau đó tụ vào sông lớn. Lúc hai người tới nơi thả đèn hoa sen rất khuya, chỉ thấy mặt sông lay động rất nhiều đèn hoa sen lóe sáng ngời, người thả đèn phần lớn đều rời , chỉ còn tốp năm tốp ba còn tại bên bờ đứng nhìn.


      Bên hai bờ sông đều là cây dương liễu, cũng có thứ gì náo nhiệt ở xung quanh, tầm mắt mờ tối, Ngô Đồng liền đem mặt nạ của A Đoàn gỡ xuống . Ngón tay trong lúc vô tình đụng phải mặt A Đoàn dù mang theo mặt nạ cũng có chút lạnh, dừng chút nhanh chóng "Là ta tính chu toàn, đến cùng gió đêm lạnh người, chúng ta chóng thả đèn, sau đó ta đưa nàng về.’’


      "Sau khi trở về cũng được cảm thấy phiền toái nô tài, gọi người làm cho nàng chén canh gừng nóng."


      " được tùy tiện lấy cớ vâng lời."


      A Đoàn cũng có phản bác, thân thể của mình tự mình hiểu , cho dù là từ từ tới, tay chân cũng vẫn bị lạnh . cần Ngô Đồng dặn, sau khi trở về cũng nhất định đem Giang Vạn Lí nháo lên làm canh gừng . Tối nay phiền toái bọn họ, theo kinh nghiệm năm năm, sáng mai tuyệt đối dậy được .


      Ít nhất nằm giường vài ngày, đến lúc đó phiền toái càng nhiều hơn, phòng đầy người còn phải bị a nương lẩm bẩm mắng hồi lâu.


      Là chính mình chuẩn bị kĩ, thậm chí ngay cả áo choàng cũng mang, biết như vậy Ngô Đồng càng thêm tự trách, khẽ mím môi lôi kéo A Đoàn ngồi xuống ghế đá ở bờ sông, lấy ra giấy bút đưa cho A Đoàn. Đây là viết tâm nguyện , A Đoàn đương nhiên biết, nhưng mà chỉ nhận bút giấy, lại lâu có viết gì.


      Lo lắng thân thể A Đoàn, Ngô Đồng có chút vội vàng nóng nảy"Sao lại viết?"


      A Đoàn nhíu mày cắn môi ngẩng đầu nhìn Ngô Đồng. Thái Tử ca ca lúc này cũng gỡ mặt nạ xuống, dung mạo tuấn mỹ bởi vì lo lắng cho thân thể mình cho nên ánh lên tự trách. Tầm mắt mờ tối thấy ánh mắt của , nhưng mà A Đoàn tin tưởng đó nhất định là thẳng thắn quan tâm.


      Chỉ cần là việc liên quan đến thân thể của mình, Thái Tử ca ca luôn luôn thẳng thừng.


      Đột nhiên nghĩ tới vừa rồi cung yến đầy những gương mặt như hoa đào kia, tính tình nóng nảy lập tức dâng lên, trực tiếp đem bút trong tay ném lên bàn đá, nghiêng đầu nhìn đèn hoa sen trồi mặt sông, giọng điệu bất mãn tự cho là đúng "Có cái gì để viết , dù sao cũng có khả năng thành thực, trực tiếp viết nữa, còn đỡ lãng phí giấy mực."


      Đột nhiên nổi nóng cũng làm cho Ngô Đồng có chút trở tay kịp, thò người ra nhàng giữ chặt tay A Đoàn , cẩn thận lại ôn nhu hỏi "Làm sao vậy?"


      A Đoàn biết chính mình đây là giận cá chém thớt, nhưng mà căn bản là khống chế được, lúc này nghe được thanh ôn nhu của Ngô Đồng, mắt đỏ lên. ràng là mình cố tình gây , Thái Tử ca ca vẫn còn nhường nhịn mình. Cúi đầu nhanh chóng chớp mắt mấy cái cuối cùng giọng "Nguyện vọng của muội có khả năng thành thực , cần thiết viết ."


      Hoàng đế nào tam cung lục viện, hoàng đế nào lục cung phấn đại. Mình cũng còn , đương nhiên hiểu này đó. Dù Thái Tử ca ca đặt tâm người các nàng, nhưng vì con nối dõi cho hoàng thất, xem như là cân bằng triều thần nên cũng là phải Lập phi , có khả năng chỉ có mình mình.


      Thanh là dị thường suy sụp. Mày Ngô Đồng nhíu lại, đứng dậy tới bên A Đoàn, sau đó ngồi xổm xuống, ngửa đầu nhìn ánh mắt của nàng." cho ta biết, nguyện vọng của nàng là gì?"


      Bình tĩnh lại tự tin "Tương lai ta, có thể thực bất kỳ nguyện vọng nào của nàng."


      Chính là bởi vì huynh là Hoàng Đế cho nên mới là có khả năng thực nguyện vọng! A Đoàn tự nhiên thành lời, chỉ là gắt gao cắn môi bình tĩnh nhìn Ngô Đồng ngồi xổm trước mặt mình, mặt biểu quật cường cùng cố chấp bỏ sót cái nào. Hai người nhìn nhau lâu, Ngô Đồng thở dài đứng dậy.


      A Đoàn còn tưởng rằng tức giận, kết quả Ngô Đồng chỉ là tới sau lưng A Đoàn đứng, sau đó khom người ôm lấy A Đoàn. Tay cầm tay A Đoàn cầm lên bút lông. Làm A Đoàn lần nữa cho rằng nắm tay mình viết gì đó, Ngô Đồng lại buông lỏng tay A Đoàn ra.


      rời khỏi A Đoàn, như trước từ phía sau ôm chặt nàng.


      Thanh trầm thấp lại trấn định vang lên bên tai.

      "Lão tổ tông định xuống quy củ có đôi khi quả cần thiết phải tuân thủ, cũng đạo lý nhất định."


      Tay A Đoàn nắm bút lông run lên, Thái Tử ca ca nhìn ra? !


      nhàng hôn lên vành tai bị gió thổi có chút lạnh lẽo của A Đoàn , hài lòng nhìn thấy hai má A Đoàn nổi lên tầng lớp hồng, cọ xát hồi lâu mới "Tác dụng quy củ của lão tổ tông chính là muốn làm cho hậu bối học tập hoài niệm cùng chiêm ngưỡng , trừ đó ra, có cái khác . Đời này người nào nắm chắc quyền thế mới là đạo lý chân chính."


      "Quyền thế của ta rất cứng rắn, đó chính là do ta quyết định."


      "Lời ta , chính là quy củ."
      Hòa Yên Linh, Chris_Luu, midnight55 others thích bài này.

    5. Q An Nhiên

      Q An Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      19
      Được thích:
      1,026
      Chương 74:


      Editor: An Nhiên


      Cuối cùng, A Đoàn vẫn viết lên giấy tâm nguyện của bản thân. Ngô Đồng có nhìn A Đoàn viết là cái gì, chỉ là cùng nàng đem đèn hoa sen vào giữa sông. Hai người ở trong gió lạnh ôm nhau mà đứng, nhìn ngọn đèn nhập nhòe qua cánh hoa sen, nhìn nó càng ngày càng trôi xa.


      A Đoàn về nhà liền thay y phục rồi nằm sấp vào ổ chăn, chờ ổ chăn ấm lên, sau đó khàn cả giọng bắt đầu gọi người. Tiếng động truyền ra gian ngoài, sau đó liền nghe cửa đẩy ra kêu két tiếng, Bán Đông khoác áo mỏng cầm đèn lồng buồn ngủ mông lung vào. A Đoàn thích có người ngủ cùng, nha đầu gác đêm đều ngủ tại gian ngoài, hôm nay vừa vặn đến phiên Bán Đông.


      Đem nến được cắm giá ở hai bên giường đốt lên, lại đưa tay đem màn hai bên kéo lên, thanh mệt mỏi hỏi "Tiểu thư làm sao vậy, tiểu thư khát muốn uống nước sao?" Mắt vẫn còn chưa hoàn toàn mở, như còn ở giữa trung mơ hồ. A Đoàn đành lòng buổi tối khuya gọi Bán Đông, nhưng tại gọi, ngày mai lớn chuyện.


      Sắc mặt ửng hồng, trán cũng nóng lên, gió rét khiến bệnh phát sinh .


      "Ngươi đem Giang công công kêu tới đây."


      Giang Vạn Lí có chút kiến thức về dược, bệnh phong hàn này cũng là sở trường của , hơn nữa hàng năm khi vào thu A Đoàn thường bị phong hàn, ban đầu vẫn là mời thái y khám bệnh, sau đó kết hợp uống thuốc, Giang Vạn Lí cũng đều biết . Dược liệu cần thiết, chỉ cần vào thu, đều chuẩn bị sẵn .


      Cũng cần gọi Triệu thái y tới.


      Bán Đông trừng mắt, vẻ mặt còn chưa kịp thay đổi bàn tay dò lên trán A Đoàn, sau đó mặt lên biểu tỉnh quả nhiên là thế, cái gì cũng , xoay người đem cho A Đoàn ly nước nóng, nửa đỡ A Đoàn ngồi dậy sau đó đút ly nước đầy cho nàng uống xuống, sau đó đem người A Đoàn nhét vào trong chăn chỉ trừ mặt hơi hé ra ngoài, cả người bị ép trong chăn .


      "Tiểu thư đợi chút, nô tỳ gọi Giang công công tới ngay."


      A Đoàn nghiêng đầu nhìn Bán Đông như trận gió chạy ra ngoài, thân thể có chút khó chịu, bệnh lâu thành quen, vẫn trong phạm vi có thể chịu đựng được. Trong đầu liên tưởng lại tình huống vừa rồi, những lời kia của Thái Tử ca ca đều đầu đuôi, chẳng lẽ là đoán ra cái gì rồi? Nếu sao mình lại có cảm giác như bị ám chỉ chứ?


      Nạp nhiều phi tần cũng phải quy củ do lão tổ tông lưu lại, chỉ là xưa nay đế vương đều như thế, cũng coi như là noi theo quy củ của lão tổ tông . Đế vương si tình cũng có, tuy chỉ là ít ỏi mấy người, rốt cuộc vẫn có.


      Chỉ là...


      Bất kể là đế vương, si tình với phi tử hay Hoàng hậu, luôn có kết cục tốt đẹp gì...


      A Đoàn đưa tay lên che lại mắt của mình, che luôn cả lông mày nhíu chặt. Đến lúc cần dùng đến sách vở mới ân hận là trí thức mình còn thiếu, cứ tưởng rằng phòng cất giữ sách vở là đủ, nhưng tại xem ra còn chưa đủ. Chính sử xem xong , còn có dã sử . Kỳ rất nhiều dã sử cũng phải hoàn toàn là bịa đặt , thậm chí hoàn toàn tương phản, chúng nó mới là ghi chép lại của lịch sử xưa.


      Đôi môi có chút khô đống chặt, mím thành đường thẳng tắp.


      Lật hết dã sử, cuối cùng tìm thấy đôi có kết cục tốt ...


      Bên ngoài thấy mập mờ ánh sáng do đèn nến, cũng có thể nghe được động tĩnh của nhóm nha hoàn bà mụ lại. Bán Đông còn chưa trở về, có bà mụ bưng nước ấm tiến vào, đem tấm khăn ấm đặt lên trán A Đoàn, mặt khác nha hoàn chính là lấy ra bộ áo ngủ bằng gấm cho A Đoàn thay .


      chủ tử dễ dàng bị cảm lạnh, hầu hết đám người hầu đều biết nên làm gì .


      Giang Vạn Lí tuy là người chăm sóc chính cho A Đoàn nhưng cũng là nam tử, nơi ở cách gian phòng của A Đoàn hơi xa chút. Đến cũng rất nhanh, cùng Bán Đông liếc mắt cái, xiêm y cũng có mặc cẩn thận, chỉ khoác áo mỏng cứ thế tới đây, trong tay còn cầm hòm thuốc đặc biệt chuẩn bị riêng cho A Đoàn. Đến cũng thỉnh an, trực tiếp đến bên A Đoàn kiểm tra mắt cùng miệng.

      Nhìn hồi lâu rồi thở dài, cùng bệnh cũ giống y đúc.


      bên viết phương thuốc bên dặn dò "Mọi người làm gì chút, đừng ồn để tiểu thư nghỉ ngơi cũng đừng quấy nhiễu đại phu nhân.Cho đại phu nhân biết chuyện, các thiếu gia cùng lão gia cũng phải tới. Tiểu thư lần này cũng giống như trước đây, uống thuốc nóng chút rồi ra mồ hôi, quá hai ngày tốt hơn.’’


      xong tự nhiên có người truyền lời xuống, Giang Vạn Lí nghiêng tai nghe ngóng, động tĩnh bên ngoài quả nhiên , lúc này mới buông tha đề cập gì tới.


      Đơn thuốc trong tay vừa viết xong liền đưa cho nha hoàn, nha hoàn xoay người bước nhanh ra bên ngoài tìm hiệu thuốc . Giang Vạn Lí cho người đem đơn thuốc xong mới nhăn mày nhìn A Đoàn được Bán Đông đổi khăn trán "Xảy ra chuyện gì, tiểu thư ngủ yên trong chăn , tại sao lại bị cảm lạnh?"


      Chủ tử có chuyện, đương nhiên trước tiên phải hỏi thiếp thân hầu hạ người.


      Bán Đông dừng lại động tác, biết gì . Lúc tiểu thư ngủ rất yên tĩnh, cũng đá chăn, thường thường trước khi ngủ bộ dáng như nào, tỉnh ngủ vẫn là bộ dạng cũ, cho nên cũng biết tối nay rốt cuộc là xảy ra chuyện gì. Tối nay mình là người gác đêm, tiểu thư sinh bệnh chính mình khó thoát khỏi trách nhiệm.


      nhàng đem khăn cho A Đoàn tốt rồi đứng dậy, chuẩn bị thỉnh tội. A Đoàn xoa xoa đầu có chút đau, giọng mở miệng "Ngươi đừng trách nàng , là ta đúng. Tối nay đột nhiên ngủ được, cảm thấy trong ở trong phòng có chút buồn chán, liền mặc áo khoác đứng bên cửa sổ có gió thổi chút.’’


      "Bán Đông ngủ là gian ngoài, nàng đương nhiên biết được ."


      Giang Vạn Lí cũng phải là muốn làm khó Bán Đông, nghe được lời này cũng hề Bán Đông cái gì, chỉ là nhanh chóng chạy đến bên cạnh giường "Tiểu thư biết đến mùa thu thân thể mình như thế nào, vậy mà buổi tối khuya còn đứng bên cửa sổ có gió, như vậy là để ý tới thân thể của mình, nếu cho phu nhân biết nhất định phu nhân đau lòng.’’


      Chủ tử cũng đau lòng!


      "Tiểu thư vẫn là muốn nô tài buổi tối đem cửa sổ khóa chặt lại mới chịu quý bản thân?’’


      có chút tức giận , trừng mắt lạnh lẽo . Thuốc vẫn còn được đun, A Đoàn chỉ cảm thấy miệng khô lưỡi khô, đầu khó chịu, nhưng cũng biết chính mình quá trớn . Đành phải mềm giọng cầu xin tha thứ "Tiểu Giang công công, về sau ta cũng dám nữa, cần tức giận có được , cũng cần đem việc này cho a nương có được hay ?"


      Xưng hô khi còn bé cũng đều lấy hết ra.


      Giang Vạn Lí tức giận cho A Đoàn cái liếc mắt, trực tiếp bưng ghế ngồi tại bên cạnh giường "Nô tài canh chừng ngài uống thuốc nghỉ ngơi, cái gì cũng đừng nữa, lãng phí sức lực, chỉ cần ngủ , dưỡng thân thể tốt mới đúng. Bằng muốn giấu đại phu nhân, tiểu thư mà mãi khỏe, sớm muộn gì cũng bị phu nhân phát ."


      Đây là đáp ứng lời của A Đoàn .


      Nhìn mặt lạnh của Giang Vạn Lí cười lấy lòng, xong liền nhắm nghiền hai mắt nghỉ ngơi.


      May mắn là ngày hôm sau bệnh cảm lạnh đỡ hẳn , ra mồ hôi đêm, A Đoàn mệt mỏi tắm rửa để tẩy mùi mồ hôi người, kết quả khi ra ngoài liền nhìn thấy nương nhà mình bày ra gương mặt trầm ngồi thẳng tắp, trước mặt là cả phòng đầy nha hoàn cùng bà mụ..


      Ngoại trừ Bán Đông hầu hạ mình tắm rửa, ngay cả Giang Vạn Lí cũng có bỏ qua, tất cả đều cúi đầu thành thành đứng.


      A Đoàn thấy thế trừng mắt, vội vàng chạy vội qua. Trần thị có xoay người nghe thấy tiếng bước chân đằng sau, cần đoán liền cũng biết là cái nha đầu để người ta bớt lo lắng chút nào kia ! Tay chống cằm làm đầu hơi nghiêng, hừ tiếng . Nhìn về phía bên cạnh, nghĩ tới A Đoàn nhanh chóng chạy đến bên người mình.


      A Đoàn cẩn thận đứng bên đánh giá sắc mặt của Trần thị, chỉ thấy Trần thị nhíu chặt lông mày, bộ dạng tức giận đến cả người mù cũng nhìn ra. Nuốt nước miếng cái, trực tiếp nằm lên đầu gối phía của Trần thị, gào khan ra tiếng "Nương con về sau cũng dám nữa, con dám , nương đừng tức giận có được ?’’


      Vừa gào khan vừa cầm tay Trần thị dùng sức lay.


      Trần thị bị động tác khóc lóc om sòm của A Đoàn làm cho trở tay kịp, chân mày dựng lên, tốt nha, chính mình còn chưa thu thập nàng, nàng trước bước ! Thẳng tắp nhìn qua "Con còn mặt mũi xin ta tha thứ..?’’ Dừng chút, trực tiếp đưa tay đem A Đoàn kéo dậy, đối với Bán Đông bên cạnh giận dữ mắng.


      "Tiểu thư thân thể còn chưa toàn tốt, ngươi như thế nào cho nàng mặc đồ lót ra ? Tóc cũng vẫn còn ướt !"


      A Đoàn vừa mới tắm rửa ra, mặc đồ lót, tóc cũng còn chưa kịp lau khô. Bán Đông lúc này cũng dám cùng Trần thị tranh luận, vội vàng cầm áo khoác mặc thêm cho A Đoàn, sau đó lại cầm khăn lông muốn lau tóc cho A Đoàn, Trần thị trực tiếp đoạt lại, tự mình lau tóc cho A Đoàn

      Bộ dạng nổi giận đùng đùng, thực tế động tác rất , chút cũng đau.


      A Đoàn được mẹ phục vụ rất thư thái, giống như con mèo cách khăn lông cọ cọ vào tay Trần thị, khẩn cấp lập tức làm nũng "A nương người đừng nóng giận , con trước kia tắm rửa đều như vậy , trong phòng này lò sưởi sớm đốt lên, bị cảm lạnh , a nương cần tức giận ."


      "Lúc này giống ngày xưa."


      Tuy rằng còn tức giận, đến cùng cơn giận cũng thể lớn hơn. A Đoàn lại cho thêm lửa, đầu từ trong khănchui ra ngoài, trực tiếp cọ vào lòng bàn tay Trần thị l "Giống nhau, tin a nương người sờ xem, trán nóng . Chính là đêm qua thấy hơi sốt, uống thuốc ngủ giấc tốt rồi.’’


      Quay đầu liếc mắt nhìn toàn bộ đầu cúi thấp của bọn nha hoàn, bĩu môi đúng là vui.


      "Ngày hôm qua may mắn csi các nàng , đều cần người phân phó liền đem việc gì nên làm đều làm , bệnh của con mới có thể tốt nhanh như vậy. A nương thưởng các nàng đành, còn phạt người ta, việc này con phải làm thế nào? Về sau còn ai dám tận tâm hầu hạ con?’’


      Trần thị trừng mắt "Chủ tử gặp chuyện may chính là do nô tài hầu hạ tốt!"


      Khi chuyện tóc A Đoàn được Trần thị lau khô còn giọt nước , Trần thị thấy A Đoàn cười vui vẻ quả có gì đáng ngại , trực tiếp đem khăn lông ném cho Bán Đông rồi đứng dậy."Ta là lười quản con, người của con tự con xử lý, hai ngày này được ra ngoài cũng được học, ở trong phòng nghỉ ngơi tốt!"


      xong liền phất tay áo trực tiếp rời , A Đoàn đối với bộ dạng khí thế của Trần thị do tức giận mà lè lưỡi


      Trần thị bước chân ra ngoài cửa, quay đầu thấy A Đoàn đối vợi bọn nha hoàn ở trong phòng, giọng "Mọi người tháng này đều lĩnh thưởng thêm tháng nữa.’’Biết A Đoàn là bồi thường cho mình, kỳ đại phu nhân cũng mắng cái gì, mới chuyện với tiểu thư liền ra ngoài…..


      Đều muốn nói cảm ơn, A Đoàn lại đưa ngón trỏ ra "Hư ~" chỉ chỉ Trần thị đứng ngoài còn chưa xa.


      Những người khác hiểu ngầm trong lòng, cũng gì, chỉ cúi người với A Đoàn.


      Thân thể khỏe, đáng tiếc lại bị cấm túc được ra ngoài. Sau khi dùng qua điểm tâm A Đoàn liền vào thư phòng đọc sách, tuy nhiên chỉ lúc rồi ra. Sách trong thư phòng của mình đều đọc hết , ngồi ở bàn sách bày ra tờ đơn, đây là tiểu nha đầu thuận đường mua về.


      Sau đó liền ngồi ngây người bên bàn học gõ mấy cái , có chuyện gì làm.


      lúc sau mở mắt, đối với Giang Vạn Lí đứng bên cạnh phân phó "Lần trước chuyện nương kia ta lại quên mất, lúc này mới nhớ tới. Ngươi sai phái người hỏi chút , hôm nay nàng có bận gì ? Nếu có việc gì, liền thỉnh nàng qua đây với ta ngồi chuyện chút."


      Thiếu câu cám ơn, đây là điều tất yếu phải .
      Hòa Yên Linh, DLinhKa, midnight52 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :