1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Chẳng hiểu sao mà Bùi phụ chọn trúng bà tiểu Phương thị này nhỉ? Mà Bùi phụ bản lĩnh , tới tận bây giờ còn chưa bị bà ta kéo chân sau hoặc là quá may mắn hoặc là có bản lĩnh nha

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 73:Tỷ muội chuyện

      Bên trong Phù Dung Các, vì có thêm hai tỷ muội Bùi Nhàn và Bùi Ninh tham gia, cộng thêm vừa rồi Bùi lão phu nhân đề cập đến hôn của Tô Nhược Tuyết, trong lòng mọi người đều có suy nghĩ khác nhau, mặt có hơi lúng túng, bầu khí cũng thay đổi có chút khác biệt.

      Vẻ mặt Khương Di đầy lo lắng đưa tay ra giữ muội muội muốn mở miệng hỏi lại, nàng nhàng lắc đầu với muội muội cái, bây giờ phải là thời cơ tốt để chuyện này, với lại Tô gia nay còn là Tô gia trước kia nữa, lần này nhận được lời mời, mẹ chồng nàng nhiều lần dặn dò, nhất định phải tạo quan hệ tốt với Thiếu phu nhân Bùi gia và Thất vương phi.

      Nhưng cũng may, trong sân còn có Tô Nhược Nhị vui tính, hơn nữa hai tiểu nương Bùi Ninh và Khương Ngọc còn tuổi, ngươi lời ta tiếng, trong chốc lát bầu khí náo nhiệt hơn.

      Từ Huệ nhìn mọi người trước mặt, trong lòng có chút phức tạp, trước đây ba tỷ muội Tô gia chỉ là nữ nhi của phú thương nho . Còn Từ phụ mặc dù có bản lĩnh gì, nhưng cũng làm đến chức Hàn Lâm học sĩ tứ phẩm, khi kết giao với ba tỷ muội Tô giavà hai tỷ muội Khương gia, tuy nàng rất lòng, nhưng bình thường vẫn có chút kiêu ngạo.

      Những năm này chức quan của Khương phụ càng ngày càng cao, hai tỷ muội Khương Di, Khương Ngọc có xu thế áp chế khí thế của nàng, nhưng các nàng chơi với nhau từ , Khương Di và Khương Ngọc cũng phải là người thích nịnh hót, bình thường có các tiểu nương lui tới ảnh hưởng gì mấy, nàng cũng để trong lòng. Dù cho lúc trước nàng biết đại ca nhà mình có ý với U Nhi tỷ tỷ, muốn đến Tô gia cầu hôn. , Tô gia từ chối làm nàng thở phào nhõm, dù sao đối với tình hình thực tế của bọn họ, đại ca vẫn có thể thành thân với tiểu thư nhà quan có thân phận cao hơn.

      Nhưng kể từ khi Tô gia đồng ý lời cầu hôn của Bùi phủ, mỗi lần Từ Huệ nhìn thấy Tô Nhược U trong lòng được tự nhiên, nhiều khi khống chế được suy nghĩ của mình, đợi đến lúc truyền đến tin đương kim thánh thượng tứ hôn Nhị nhi tỷ tỷ cho phụ chính vương gia, Từ Huệ thể biết được rốt cuộc nàng có cảm nhận gì nữa, nhưng có loại cảm giác mạnh mẽ cho nàng biết, nàng và các nàng ấy thể giống như trước kia nữa...

      Nhưng như vậy sao? tại chỉ cần các nàng ấy nhớ đến nàng, bất luận trong lòng nàng có được tự nhiên thế nào, nàng cũng phải xuất , đơn giản là Từ phủ cần mối quan hệ này và nàng cũng cần mối quan hệ này.

      "Huệ Nhi, sức khỏe của Phạm di như thế nào rồi?"

      câu của Tô Nhược U, làm ánh mắt của mọi người đều đổ dồn về phía Từ Huệ, từ khi mẫu thân nhà mình bệnh nặng, nàng nhìn thấy rất ràng, bất luận Từ phụ có làm chuyện gì hoang đường thế nào, mẫu thân cũng hỏi tới, chỉ cần đừng đụng tới Nghiêm Hi cư, bà nhắm mắt làm ngơ.

      Phạm thị là mẫu thân mạnh mẽ cho nên trong khoảng thời gian này gánh nặng người Từ Huệ giảm ít, nàng rất vui vì tình trạng nay của mẫu thân, bà học được cách căn bản cần cầu xin tình cảm của nam nhân chung thủy. Tình trạng này rất tốt.

      ‘Kể từ khi các tỷ tỷ đến thăm mẫu thân, tinh thần mẫu thân khá hơn nhiều, lúc trước Tuyết Nhi tỷ tỷ còn tặng cây nhân sâm phương Bắc lâu năm để mẫu thân bồi bổ cho cơ thể, bây giờ sức khỏe mẫu thân khá hơn rất nhiều rồi.’

      đến đây, trong lòng Từ Huệ tràn đầy cảm kích, sao nàng lại biết Tô gia lòng đối tốt với nhà nàng, chỉ là...

      ‘Chỉ cần sức khỏe Phạm di khôi phục vậy là tốt rồi.’ Tô Nhược Tuyết dịu dàng nhìn về phía Từ Huệ.

      ‘Nhắc tới mới , khoảng thời gian trước Phạm di bận rồi làm mai cho Tứ ca, biết tiến triển đến đâu rồi?’ Tô Nhược Nhị rất tự nhiên chuyển đề tài, hỏi vừa tự nhiên vừa chân thành.

      Kỳ đến chuyện này, Từ Huệ cũng hơi mất tự nhiên. Bởi vì quan hệ giữa nhà nàng với Tô gia, ban đầu các nàng vốn từ chối nhị phòng Mạnh gia của Đại Lý Tự Thiếu Khanh, sau đó nhà nàng lại chủ động sai người đến ngỏ lời.

      ‘Thời gian trước mẫu thân muội có sai người nghe ngóng ý của đại nữ nhi nhị phòng Mạnh gia Thư nhi tỷ tỷ, bây giờ bên đó đồng ý, nên mọi chuyện cũng coi như xong.’

      biết Huệ Nhi tỷ tỷ có phải là Mạnh gia của Đại Lý Tự Thiếu Khanh đương triều ?’ Bùi Nhàn cười chen vào câu, thái độ dịu dàng, nhưng cũng làm ra vẻ thân mật.

      Từ Huệ chuyện gì, nhưng vẫn thành trả lời, ‘Đúng vậy.’

      Nghe vậy nụ cười mặt Bùi Nhàn càng sâu hơn, ‘Tam nương Mạnh gia tài hoa xuất chúng, đoan trang thùy mị, so với Từ tiến sĩ là trai tài sắc, tài tử giai nhân, rất là xứng đôi.’

      ‘Đúng đó đúng đó, Thư Nhi tỷ tỷ là người rất dịu dàng, rất tốt.’ Bùi Ninh chơi đùa với Khương Dao, nghe thấy tên người quen, cũng lên tiếng xen vào.

      Hóa ra từ năm ngoài trở về kinh thành, Tiểu Phương thị ã dẫn hai tỷ muội Bùi gia tham gia ít yến tiệc của các gia đình quyền quý trong kinh thành, kỳ gọi là yến tiệc vậy thôi chứ trắng ra là để coi mắt, mà những nương đến tuổi được trưởng bối trong nhà dẫn đến cho mọi người gặp mặt.

      Từ năm mười bốn tuổi Tam nương của Mạnh gia phải để tang mẫu thân, giữ đến ba năm, cuối năm ngoái mới hết tang, nàng ấy lớn tuổi , trước đó lâu Mạnh phụ còn lấy thiếu nữ xinh đẹp, hoàn cảnh của Tam nương Mạnh gia trở nên rất lúng túng, vì vậy nàng ấy rất nổi danh ở đây đấy.

      lần Bùi Ninh dạo chơi hoa viên trong yến tiệc, do tiểu nương còn , nghe mọi người tâng bốc nhau tiểu nương cảm thấy có ý nghĩa gì cả, đúng lúc nhìn thấy có con chim sơn ca ngọn cây, tiểu nương liền thừa dịp ai chú ý trốn , nhưng làm sao có thể dễ dàng bắt được, lượn qua lượn lại hồi, Bùi Ninh lạc đường, tình cờ Tam nương Mạnh gia ngang qua, thuận đường dẫn tiểu nương về. Từ đó về sau, Bùi Ninh nhớ mãi quên Tam nương Mạnh gia.

      Bùi Nhàn kể sơ lược chuyện này cho mọi người nghe, sau khi mọi người nghe xong mới bắt đầu có ấn tượng với Tam nương Mạnh gia, dù sao bình thường tiểu nha đầu Bùi Ninh này rất tinh quái, nếu như Tam nương Mạnh gia hợp mắt mình, tiểu nương sùng bái nàng ấy như vậy.

      vậy Tam nương Mạnh gia quả thực là người tệ, chỉ mong nàng và Từ đại ca có thể kết thành lương duyên.’ Tô Nhược U cười tiếp lời, trong giọng tràn ngập chân thành. tại nàng gả cho người khác lâu sau có cực cưng của riêng nàng, nàng hy vọng Từ đại ca cũng tìm được hạnh phục thuộc về mình.

      Từ Huệ nhìn Tô Nhược U, nhìn rất nghiêm túc, thậm chí còn có chút dò xét, ‘Đúng vậy, muội cũng hy vọng đại ca và Mạnh tỷ tỷ có thể hạnh phúc giống như tỷ và Bùi tướng quân.’

      Nhắc tới Bùi Hạo, Tô Nhược U tự giác đặt tay lên bụng mình, đột nhiên nàng hơi nhớ , cục cưng con có nhớ phụ thân ?

      Nụ cười mặt Tô Nhược U hết sức dịu dàng, đến nỗi còn mang theo hào quang thuần khiết, rực rỡ làm lòng người ấm áp.
      Sau khi ăn trưa, mọi người có việc gì làm, nên tụ tập lại chơi bài diệp tử, Khương Dao vừa mới biết chơi lâu, bây giờ Khương Dao rất thích trò chơi này nên xung phong làm cái. Bùi Ninh thấy tiểu đồng bọn mới kết giao của mình muốn chơi, tiểu nương cũng rất tò mò, nhưng đáng tiếc mình biết chơi! Có điều sao, mình ở chung đội với tỷ tỷ.

      Bùi Ninh cầu cứu nhìn về phía Bùi Nhàn, trong lòng Bùi Nhàn hiểu , nàng hơi bất đắc dĩ cười mắng tiểu nương câu, ‘Khách cũng nhường, muội là gia chủ tốt, sao khách sáo như vậy được.’

      ‘Muội ấy còn , độ tuổi hoạt bát nhất, nương xem Dao Nhi phải cũng như vậy sao? Ngày thường bao giờ chịu ngồi yên như khỉ con.’ Khương Di thấy Bùi Ninh rất đáng , nên xem tiểu nương như muội muội của mình, hai muội ấy tuổi bằng nhau, tính cách cũng tương tự, lần này tụ rất náo nhiệt đây.

      ‘Tỷ tỷ, người ta nào có giống khỉ con!’

      Khương Di để ý tới lời kháng nghị của muội muội nhà mình, nàng tiếp tục , ‘Nhưng xem mấy muội ấy ngây thơ đáng như vậy, chúng ta ngồi bên cạnh trong lòng tự giác vui vẻ theo, vất vả lắm hai muội ấy mới cơ hội gặp nhau, chúng ta làm tỷ tỷ, cũng nên thành toàn cho các muội ấy .’

      ‘Đúng vậy đúng vậy, tỷ tỷ hãy thành toàn cho muội .’ Bùi Ninh lập tức hùa theo, thấy khuôn mặt nhắn trông mong hết sức đáng thương của tiểu muội nhà mình, Bùi Nhàn buồn cười, ‘Được được, thành toàn cho muội, tất cả mọi người thành toàn cho muội, muội chơi tùy ý .’

      Nghe đại tỷ vậy, Bùi Ninh đuổi theo ngồi sát Khương Dao, ‘Nguyệt Nga, ngươi nhanh hầu hạ đại tiểu thư , còn nữa đem cái ghế lại đây cho ta.’

      Bởi vì chuyện lúc nãy mà Tô Nhược U muốn hỏi ý kiến của Nhị muội nhà mình, nên nàng có lòng dạ nào chơi đùa, ‘Dao nhi tỷ tỷ, Huệ Nhi muội muội, hai người qua đó chơi cùng các muội ấy , các muội ấy vội muốn chết rồi kìa.’

      Khương Dao nhìn sắc mặt các tỷ muội, lại liên tưởng đến lời Bùi lão phu nhân lúc nãy, trong lòng tiểu nương cũng hiểu bảy tám phần, nên lập tức chậm trễ nữa, ‘Lần này Huệ Nhi và Ninh nhi nhất định thua, bàn này hơn nửa số người đều là người nhà của chúng ta nha.’

      Thấy đại tỷ nhà mình cũng muốn chơi, trong lòng Khương Dao rất kích động, ‘Tỷ tỷ, tỷ mau ngồi xuống, ngày hôm nay chúng ta nhất định phải đại sát bốn phương, thắng cho Huệ Nhi tỷ tỷ và Tiểu Ninh Nhi khóc nhè luôn.’

      Từ Huệ ngồi đối diện Bùi Ninh, ‘Di nhi tỷ tỷ sai rồi, bên tỷ tỷ có hai người sai, nhưng tỷ tỷ đừng quên, bên bọn muội có tận ba người đây.’

      Nghe vậy, Bùi Ninh cam lòng : ‘Huệ Nhi tỷ tỷ đừng lo lắng, mặt dù muội biết chơi, nhưng tỷ tỷ muội chơi rất giỏi!’
      Có thể thấy lời của Bùi Ninh quá kiêu ngạo rồi, trong mắt tiểu nương tỷ tỷ là tốt nhất! Đứa có tỷ tỷ là hạnh phúc nhất!
      Hai bên còn chưa bắt đầu, mùi thuốc súng dày đặc, ba tỷ muội Tô gia nhìn thấy cười ngớt.

      ‘Đại tỷ, theo tình hình này tý nữa chúng ta có nhìn thấy cảnh máu tanh ?’

      ‘Vấn đề này phải quan sát mới biết được, cũng phải là thể xảy ra, Nhị muội, muội thấy thế nào?’

      ‘Đóng cửa thả Vượng Tài.’

      ‘Nhị tỷ, tỷ thắng .’

      ‘Nhị muội, muội thắng .’

      ‘Cảm ơn.’

      ‘Aiiii, ta mấy người, có thể để bọn ta chuyên tâm chơi bài ! Xem bài mới là quân tử hiểu ? được chuyện hiểu ?’ Bốn vị bằng hữu ngồi bàn chơi bài tức giận .

      Vì vậy, ba tỷ muội Tô Nhược U bị mọi người đuổi ra ngoài.
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, newnguyen0, Pe Mick15 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 74: Hai đầu nỗi nhớ

      Editor: YooMi

      Sau giờ thân, dưới quyến luyến của Bùi Ninh, mọi người chơi nữa mà đến Vinh An Đường, rối rít chào từ biệt Bùi lão phu nhân và Tiểu Phương thị rồi ra về.

      "Tỷ tỷ, muội còn muốn chơi. . ." Bùi Ninh nhìn tỷ tỷ, trong ánh mắt tràn đầy ý cầu xin, qua vài lần thực chiến nàng có kinh nghiệm, nàng lọt vào sức hấp dẫn vô hạn của trò đánh bài này.

      Nghe vậy, Bùi lão phu nhân đứng bên cạnh hết sức hiếu kỳ, "Ninh Nhi muốn chơi gì vậy?"

      Có người để ý đến mình, Bùi Ninh vội vàng , "Tổ mẫu, cháu vừa phát ra trò chơi rất vui!"

      "Hả, là trò gì mà thú vị thế? Làm Ninh Nhi cũng quên mất tổ mẫu luôn rồi."

      Kỳ các nương chơi gì trong Phù Dung Các sao Bùi lão phu nhân lại có thể biết, nhưng chứng kiến dáng vẻ hưng phấn của tôn nữ, Bùi lão phu nhân liền muốn đùa giỡn, muốn dừng cũng được.

      Bùi Ninh suy nghĩ chút, nếu kéo tổ mẫu vào, bàn đủ người chơi, đây chính là đại ! "Tổ mẫu, người có biết chơi bài Diệp Tử ạ? Hôm nay cháu cùng chơi bài với Dao Nhi bọn họ, chơi rất vui."

      Thấy Bùi Ninh như thế, Bùi lão phu nhân càng giả bộ nghiêm túc hơn, ý cười lan khắp đáy mắt, nhưng giọng vẫn chứa đầy nghi ngờ và tò mò , "Chơi bài? Tổ mẫu chưa chơi lần nào, Ninh Nhi mau chỉ cho tổ mẫu cách chơi bài này ."

      Bùi Ninh muốn lôi kéo người chơi bài cũng mình, bất giác tiểu nương cũng suy nghĩ nhiều, mọi người thấy Bùi lão phu nhân hào hứngnên ai đến quấy rầy, dù sao nhìn dáng vẻ Tiểu Ninh Nhi bị chọc cho xoay vòng cũng rất đáng .

      "Nguyệt Nga, ngươi lấy bộ bài tới đây, ta muốn chơi với tổ mẫu."

      xong, tiểu nương quay qua Tô Nhược U đứng bên cạnh, "Tẩu tẩu, tẩu cũng chứ?"

      Mặc dù là câu nghi vấn, nhưng trong giọng tràn đầy chờ mong, mọi người trong phòng đều hiểu, Tô Nhược U nhìn đôi mắt đen to như bồ đào giống y hệt người nào đó, trong lòng nàng khỏi mềm mại, "Nếu Ninh Nhi cần, tỷ góp tay cho đủ người."

      "Có tẩu là đủ người rồi, tẩu mau đến đây chơi với muội và tổ mẫu, nương người cũng ngồi với chúng ta ." Bùi Ninh lại đưa mắt nhìn sang Tiểu Phương thị.

      Bởi vì chuyện hồi sáng mà Tiểu Phương thị được vui lắm, tại thị suy nghĩ thông, lúc đối mặt với Bùi lão phu nhân và Tô Nhược U, trong lòng thị được thoải mái, thị rất muốn từ chối nhưng nhìn thấy ánh mắt cầu xin của nữ nhi, dù muốn Thị cũng phải đồng ý, ngồi xuống đối diện với Bùi Ninh..

      Đủ người rồi, Bùi Ninh thể chờ được nữa mà bắt đầu ngay, lúc này Bùi lão phu nhân vẫn quên đùa Bùi Ninh, "Ninh Nhi, tổ mẫu lớn tuổi, trí nhớ tốt, hơn nữa lần đầu tổ mẫu chơi, cháu nhường cho bà già này chút nhé, cho ta thêm mấy lá."

      Bùi Ninh ngồi Bùi lão phu nhân nghe vậy, tiểu nương vội lên tiếng, ‘Tổ mẫu, cháu nhất định giúp đỡ người, người yên tâm.’
      Tiểu bộ dáng ‘Hết thảy có cháu’ làm mọi người hết sức vui vẻ, tiểu nha đầu hồ đồ này, chính mình còn chưa chơi rành mà muốn để cho nhà dưới ăn bài.
      lâu sau, quả nhiên trong lượt đầu tiên Bùi lão phu nhân ‘Lần đầu chơi’ báo thắng lợi, ngoài miệng còn , ‘Ninh Nhi cháu mau giúp tổ mẫu xem bài chút, bài của ta có phải ù rồi ?’

      Bùi Ninh vội vàng nhìn qua, trái ngó ngó, phải ngó ngó, dùng tay sắp xếp lát rồi nghiêm túc : ‘Tổ mẫu, bài người ù rồi!’

      Bùi lão phu nhân cười thầm thôi, nhưng bà vẫn muốn bị lộ tẩy, ‘Hóa ra phải ta nhìn nhầm, là ù , loại bài này chơi tệ, rất vui.’

      Thấy tổ mẫu thích trò chơi mà mình đề cử, Bùi Ninh cũng rất tự hào, ‘Đúng đúng , cháu bài này chơi rất vui mà!’

      Thế nhưng thời gian tiếp theo, Bùi lão phu nhân lại liên tiếp đại sát tứ phương, có điều khi thu bạc từ tay mọi người bà còn luôn miệng : ‘Xem ra ta rất hợp với loại bài này, hôm nay vận may của ta quá tốt, ai ngăn ta được.’

      Bởi vì Bùi lão phu nhân ù liên tiếp nên Bùi Ninh sinh ra chút nghi ngờ, tiểu nương cũng bị ‘Vận may hiếm có’ này ảnh hưởng, nhưng dù sao tiểu nương chỉ là đứa trẻ, chơi nãy giờ thắng, trong miệng bắt đầu lẩm bẩm, ‘Tổ mẫu, người chia cho cháu ít vận may , người ta cũng rất muốn ù .’

      Bùi lão phu nhân rất vui vẻ, Tiểu Ninh Nhi của bà quá đáng , bà kéo bàn tay bé của Bùi Ninh lại, ‘Được được được, tổ mẫu chia vận may Tiểu Ninh Nhi, để Tiểu Ninh Nhi của chúng ta cũng được ù.’

      Nghe Bùi lão phu nhân vậy, Bùi Ninh nắm chặt tay Bùi lão phu nhân, vẻ mặt tươi cười thỏa mãn, ‘Cảm ơn tổ mẫu.’

      Có điều kết quả lại tốt đẹp như dự đoán, bởi vì năng lực Bùi Ninh có hạn, cộng thêm vận may cũng giúp được gì, dù được Bùi Nhàn ngồi bên cạnh tận tình hướng dẫn, nhưng hiển nhiên bạc trước mặt tiểu nương vẫn vơi dần như cũ, nếu phải mọi người tội nghiệp cho bé ăn bài kết quả còn thê thảm hơn nữa.

      Mà bạc chỗ Bùi lão phu nhân hoàn toàn ngược lại với của Bùi Ninh, bà vẫn liên tục thu gôm về mình, Tô Nhược U và Tiểu Phương thị có thắng nang nhau phân , nhưng bạc trước mặt Bùi Ninh giống như chạy trốn nàng vậy.

      Thấy thành quả chiến đấu của mình hoàn toàn trái ngược với Tổ mẫu. Bùi Ninh bắt đầu tin vào cuộc sống này nữa, quá thần kỳ rồi? Thần kỳ thần kỳ, nhưng sau thần kỳ rơi vào tay mình nhỉ?

      ‘Tổ mẫu, cháu và người đều mới chơi, mà cháu học trước người hai canh giờ, vì sao cháu được may mắn như người?’

      Bùi lão phu nhân nhìn thấy vẻ mặt khổ sở của Bùi Ninh, cuối cùng cùng chịu đựng được nữa mà bật cười, quả nhiên tôn nữ của mình rất dễ thương!

      Nụ cười của Bùi lão phu nhân giống như phá tan trói buộc, tất cả mọi mọi người trong phòng đều cùng bật cười, cười suýt chút nữa là làm cho Bùi Ninh tức chết, phải chỉ thua bài thôi à, sao lại thành trò cười cho người khác!

      Bùi Nhàn thấy tiểu muội còn u mê, nàng khỏi thở dài, ‘Ngây thơ’ như vậy rốt cuộc có tốt ? Cuối cùng Bùi Nhàn đành lòng, ‘Ninh Nhi, tổ mẫu biết chơi bài từ lâu rồi...’

      Câu kia gần như cảnh tỉnh, Bùi Ninh ngẩn ra tại chỗ, nháy mắt trong lòng tiểu nương ngũ vị tạp trần đưa mắt nhìn mọi người trong phòng.

      Tô Nhược U thấy dáng vẻ này của Bùi Ninh, nàng cảm thấy tiểu nương rất đáng thương, nhưng kỳ lạ là nàng thấy rất buồn cười, xem ra nàng học theo thói xấu này rồi, ‘Tổ mẫu chỉ biết chơi, hơn nữa còn là cao thủ đấy.’

      Tiểu gia hỏa, muội phải cố chịu thôi! Tô Nhược U trong thầm an ủi Bùi Ninh.

      Bùi Ninh tiếp tục đưa mắt nhìn sang mẫu thân nhà mình, này lúc Tiểu Phương thị cũng rất buồn cười thôi vì tiểu nữ nhi ngốc nhà mình, thị lập tức phối hợp gật đầu cái, ý nghĩa trong đó cần cũng biết.

      Được mọi người xác nhận, khuôn mặt nhắn của Bùi Ninh căng ra, lông mày sắp dính lại thành đường, mặt mày chút vui vẻ, tiểu nương cúi đầu để ổn định tâm tình, lúc mọi người lo lắng biết làm thế nào tiểu nương ngẩng đầu lên, hô to tiếng, ‘Ván tiếp theo!’

      Quả nhiên, tư duy của người ‘Ngây thơ’ phải ai muốn đoán là có thể đoán được.

      ******

      Bữa tối qua sau, Tô Nhược U để mọi người lui xuống hết, mình nàng tản bộ trong sân.

      Giữa tháng bảy thời tiết bắt đầu chuyển lạnh, buổi tối có thể cảm nhận được ràng nhất, Tô Nhược U khẽ vuốt cái bụng bằng phẳng của mình, nhìn vầng trăng khuyết và muôn vàn ánh sao bầu trời, suy nghĩ bay đến phương xa, trước đó lâu người kia đưa nàng ngắm trăng, ngờ mới chớp mắt cái cách xa, biết bây giờ ở phương nào, làm gì...

      Mà bên này Bùi Hạo cũng ngẩng đầu nhìn trăng sáng bầu trời, Kiêu Kỵ Doanh dũng mãnh của bọn họ dẫn theo hai vạn tinh binh gấp rút lên đường ngày đêm, gia nhập với đội quân ở Định Châu, bây giờ bí mật đóng quân ở trường đua ngựa đỉnh núi ngoài thành Tây.

      tại hai nước sắp sửa giao chiến, thành Định Châu nổi tiếng về ngựa ngày xưa còn bóng người, trường đua ngựa cũng hoạt động, dưới ánh trăng, Bùi Hạo đứng cao nhìn xuống, càng cảm thấy trống trải buồn tẻ, vô cùng đơn.
      Nhớ ngày đó khi lần đầu gặp Xích Diễm ở trường đua ngựa, lúc ấy Xích Diễm rất ngỗ nghịch, dù cho bị bắt nó cũng vô cùng kiêu căng và gian xảo. Nếu phải có kiên nhẫn, có bản lĩnh, để tiểu tử này chạy thoát rồi.

      Có điều chiến mã mà Bùi Hạo chọn trúng, sao có thể có được?

      Giống như tiểu nương nhà , lúc trước vừa liếc cái là chọn trúng nàng, chọn trúng phải là của ! Bùi Hạo có rất nhiều kiên nhẫn và bản lãnh, chứng minh tất cả, phải bây giờ tiểu nương là của rồi sao, tiểu nương của mình , tiểu nương tử của mình .

      đến đây, hơn nữa tháng, quả nhớ nàng muốn phát điên. biết nàng ở nhà mình có quen ? Có bị người khác bắt nạt ? Mặc dù biết tiểu nương tử của mình phải là quả hồng mềm, nhưng vẫn yên lòng, với tính cách của nàng, suy nghĩ quá nhiều, cuối cùng chỉ làm mình uất ức.

      Bùi Hạo nhìn trăng sáng bầu trời, khỏi nhớ tới buổi tối sau ngày thành hôn, tuy ánh trăng đêm đó sáng bằng ở đây, nhưng lại tròn hơn hôm nay, ôm nàng đứng lầu cao ngắm trăng, nàng ngắm trăng, ngắm nàng, thời gian bình yên, năm tháng tĩnh lặng.

      Ai có thể ngờ rằng, chỉ mới vài ngày chung sống ngọt ngào ngắn ngủi, hai người bọn họ phải cách xa ngàn dặm.

      Cho tới bây giờ Bùi Hạo vẫn hối hận về lựa chọn của mình, bất kể là trước kia, hay tại, chỉ cần rảnh rỗi, trong đầu xuất hiên khuôn mặt quen thuộc, nàng tức giận, nàng ngượng ngùng, nàng xinh đẹp, nàng quyến rũ, nàng đáng , nàng đoan trang, từng cử chỉ của nàng ngừng lên trong đầu, Bùi Hạo bỗng nở nụ cười, trúng độc của nàng rồi, phải làm sao bât giờ? vẫn cảm thấy ngọt như mật mà cam chịu.

      Bùi Hạo lôi cây trâm bạc từ trong lòng mình ra, sáng lấp lánh dưới ánh trăng, phía khắc hình hoa sơn trà, Bùi Hạo nhàng vuốt ve từng chút , biết bây giờ tiểu nương nhà làm gì? Có nhớ ...
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, xukem16 others thích bài này.

    4. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Bùi Ca giỏi quá. mới có mấy ngày mà có tiểu Bảo rồi. Thanks Nàng
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 75 Hỉ mạch


      Nháy mắt tới hai mươi tháng bảy, nguyệt của Tô Nhược U vẫn chưa thấy, tâm tư treo cao hơn nửa tháng của mọi người trong Quân Trúc Uyển mới có thể rơi xuống hơn phân nữa.


      Mới sáng sớm Bùi Hưng chạy tới y quán Đới gia, lúc này người đến là nam tử hơn hai mươi tuổi, khí chất dịu dàng như ngọc, hạ nhân báo cho Tô Nhược U đó là Đới nhị thị thiếu gia Đới Xuân Lôi.


      Đới Xuân Lôi và đại ca Đới Xuân Lai thành danh từ thời thiếu niên, có điều Đới Xuân Lai tiến cung, chuyên xem bệnh cho hoàng thân quốc thích, mấy năm gần đây y quán Đới gia đều do tay Đới Xuân Lôi quản lý, tuy Đới nhị thiếu gia còn trẻ nhưng y thuật cần phải bàn cãi, bình thường phải ai cũng được y xem bệnh đâu, chắc là do quan hệ giữa Bùi Hạo và Đới Xuân Vinh nên mới khiến khi tự mình xem bệnh cho thiếu phu nhân nho " khỏe" như nàng.


      Tô Nhược U vội vàng sai người pha trà, dù sao cũng tính là "Thân thích".


      "Đới nhị ca, Bùi Hưng hiểu chuyện, làm phiền người phải sang đây chuyến rồi.


      Đới Xuân Lôi mỉm cười, đáp lễ thỏa đáng, "Đệ muội khách sáo, Bùi đệ tràn đầy nhiệt huyết vì Đại Hạ dẫn binh ra tiền tuyến, khiến cho nam nhân Đại như ta vô cùng xấu hổ, ta rất ngưỡng mộ đệ ấy, sau này đệ muội có cần gì chỉ cần sai Bùi Hưng đến y quán báo tiếng là được, ta đích thân đến đây."


      Lời quá mức chân thành, bất chợt Tô Nhược U cũng biết nên tiếp thế nào, đương nhiên Đới Xuân Lôi nhìn ra vẻ ngại ngùng và băn khoăn của người trước mặt, y lại giọng : "Đệ muội nên cảm thấy có gánh nặng, ta được người nhờ vả, nếu đệ muội xảy ra chuyện gì, chỉ sợ sau khi Bùi đệ trở về ta sống cũng yên đâu."


      Quả nhiên vừa nghe xong lời này, Tô Nhược U trở nên "Bình tỉnh" hẳn, "Vậy sau này làm phiền Đới nhị ca rồi."


      nương trước mắt nhã nhặn lịch đoan trang, Đới Xuân Lôi ngờ tên tiểu tử vô pháp vô thiên ngày xưa lại thích nương có tính tình như vậy, y kiềm lòng được đánh giá Tô Nhược U hồi, cuối cùng y kết luận, nương hiền lành này phối với "Tiểu lưu manh" Bùi Hạo đúng là rất đáng tiếc, trong lòng y hơi áy náy chút nên đối xử với Tô Nhược U càng lễ độ hơn.


      "Đệ muộn đừng khách sáo như thế, từ tình cảm giữa huynh đệ chúng ta rất tốt, đệ muội cứ gọi thẳng ta là Nhị ca là được rồi."


      Người ta chủ động kết thân, đâu có lý nào Tô Nhược U lại từ chối, nàng liền đổi lại xưng hô, dù sau với tình hình của nàng nay, số lần nhờ vả người ta xác định ít.


      Hai người trò chuyện lát, Đới Xuân Lôi mới bắt đầu bắt mạch cho Tô Nhược U.


      Tuy trong lòng khẳng định bảy tám phần nhưng đại phu chưa xác nhận, Tô Nhược U cũng thấp thỏm yên, nàng chỉ sợ đây là ảo giác của mình thôi.


      Rốt cuộc Đới Xuân Lôi cũng rút tay về, mặt mày giản ra, trong lòng y thầm than tên tiểu tử kia cũng quá may mắn! Thành thân sớm , ngay cả con cũng có sớm như vậy, Đới Xuân Lôi dùng gót chân cũng có thể đoán được sau khi tiểu tử kia nhận được tin mừng cỡ nào.


      "Chúc mừng đệ muội, là hỉ mạch."


      Lời vừa ra, mọi người trong Quân Trúc Uyển đều vui mừng hớn hở, Tô Nhược U cũng cười tươi như hoa, bàn tay tự chủ được sờ sờ bụng mình, cục cưng, cuối cùng lòng mẫu thân có thể thả lòng rồi, cảm giác của mẫu thân sai, con tồn tại...


      Mấy ngày qua, Tô Nhược U thường chuyện với tiểu gia hỏa trong bụng nên nàng có thể thản nhiên đối mặt với loại xưng hô này rồi, từ nay về sau nàng phải làm mẫu thân --- Chuyện này đối với Tô Nhược U mà , nàng mong chờ rất nhiều năm, mặc dù từ cảm nhận được tình thương của mẫu thân, nhưng Tô Nhược U biết , mình mẫu thân tốt, bởi vì nàng hiểu tiểu gia hỏa trong bụng nhất định dạy cho nàng cách để trở thành mẫu thân tốt.


      Chỉ lát sau, Bùi lão phu nhân chạy tới, mới sáng sớm Quân Trúc Uyển mời đại phu, tức nhiên bà thể quan tâm, bà sai người sang đây nghe ngóng tin tức từ lâu, đến lúc nghe được tin vui trọng đại như vậy, bất giác Bùi lão phu nhân cũng nghĩ gì nhiều, bà nhấc chân thẳng đến đây, ôi!!! chắt trai trắng trẻo mập mạp của bà.

      Đới Xuân Lai tránh khỏi phải lại lần nữa, Bùi lão phu nhân mừng đến nổi miệng khép lại được, thưởng hậu hỉnh cho Đới Xuân Lôi.

      Lần này Đới Xuân Lôi khách sáo chút nào, đây là lệ cũ, hơn nữa thời điểm này mà làm thịt tiểu tử kia lòng y ngứa ngáy khó chịu. Thế là Đới Xuân Lôi dặn dò loạt chuyện cần chú ý sau đó mới cáo từ, dù sao sau này y còn phải thường xuyên đến bắt mạch cho Tô Nhược U mà.

      Chỉ lát sau, Tiểu Phương Thị và hai tỷ muội Bùi Nhàn Bùi Ninh cũng nhận được tin chạy đến, thời điểm này, Tô Nhược U mang thai, đối với Bùi phủ mà , nàng chính là đại công thần, tại có gì quý giá hơn bụng nàng cả, đương nhiên, lần này Tiểu Phương Thị khó chịu với Tô Nhược U như xưa nữa.

      Thị thử dò xét đưa tay đặt lên bụng Tô Nhược U, tâm trạng hết sức phức tạp, song bất luận Thị thích Tô Nhược U thế nào nữa, Thị tuyệt đối ghét đứa bé trong bụng của nàng -- Đây là tôn tử của Thị, hơn nữa mấy đời Bùi gia đều là độc đinh, Bùi Hạo lại chán văn thích võ nên Thị đặt rất nhiều kỳ vọng vào tôn tử chưa chào đời này.

      Lúc ăn trưa, Bùi phụ và Bùi lão gia cũng cực kỳ vui vẻ, đây là lần đầu tiên sau khi Bùi Hạo rời mọi người trong Bùi phủ hào hứng như vậy, tất cả mọi người đều rất chờ mong đứa bé sắp dến thế gian này, thậm chí bọn họ còn nghĩ đến vấn đề đặt tên luôn rồi, Tô Nhược U buồn cười thôi, dù sao cũng chưa biết trai hay mà.

      Nghĩ tới đây, lòng Tô Nhược U khỏi trũng xuống, mấy đời Bùi gia đều độc đinh, chuyện này nàng biết từ lâu, tuy bất luận cục cưng là trai hay nàng cũng thương chúng như nhau. Có điều về phía Bùi gia khó mà được, hơn nữa người kia nghĩ thế nào đây?

      Từ khi Tô Nhược U mơ hồ phát mình có mang cục cưng, ngoài chuyên vui mừng vì lần đầu mình được làm mẫu thân, trong lòng Tô Nhược U cũng hạ quyết tâm, nếu có ngày đó, cục cưng của nàng, đương nhiên nàng phải bảo vệ!

      Về phần người nào đó, tốt nhất đừng để nàng thất vọng, nếu ...

      ******

      Sáng sớm ngày hôm sau, Tô phụ nhận được tin cũng dẫn Tô Nhược Tuyết tới thăm, đương nhiên cũng thể thiếu Thất vương phi Tô Nhược Nhị được, tuy rằng lúc trước Tô gia cũng biết có thể Tô Nhược U mang thai nhưng tất cả chỉ là suy đoán, tại đại phu xác nhận, tức nhiên bọn họ rất vui mừng.

      Trong khách sảnh Vinh An Đường mọi người đều vui vẻ hớn hở, tinh thần của Tô phụ tốt hơn ngày thường ít.

      Khi nhìn thấy mấy người Tô phụ Bùi lão gia và Bùi lão phu nhân nhanh đón nghênh đón, ‘Thân gia, đây đúng là chuyện vui trời ban!’

      Hai bên khách sáo hồi mới ngồi vào chỗ, Tô phụ quan sát sắc mặt hồng hào mơn mởn của Đại nữ nhi, vẻ mặt vui mừng giấu nổi, ‘Vãn bối được lão gia và lão phu nhân báo tin vui nên vội vã tới đây, chúc mừng lão gia và lão phu nhân sắp có chắt, vậy là có thể tứ đại đồng đường rồi.’

      Lời này quả là đúng ý Bùi lão gia và Bùi lão phu nhân, Bùi lão gia còn có thể kiềm chế chứ Bùi lão phu nhân vẫn treo nụ cười môi từ hôm qua đến giờ, ‘Phải, đều rất vui.’

      Tiểu Phương Thị cũng hiếm khi xen vào câu, ‘May nhờ thân gia dạy dỗ ra nương ưu tú như vậy, cho nên mới giúp Bùi gia chúng ta nhanh chóng có người kế nghiệp.’

      Lời vừa thốt ra, đừng người Tô gia, ngay cả người Bùi phủ cũng giật giật khóe môi.

      Tô Nhược Nhị: Đại tỷ, mẹ chồng tỷ có vấn đề gì chứ?

      Tô Nhược Tuyết: Cũng xảy ra chuyện quái dị gì chứ?

      Tô Nhược U bình tĩnh nhìn sang: Các muội nghĩ nhiều quá rồi, từ hôm qua khi nghe ta có thai, mẹ chồng ta bỗng trở thành mẹ chồng tốt nhất đời, ta thấy hết, cũng trách bà được.

      Tô Nhược Nhị: ....

      Tô Nhược Tuyết: ....

      Ban đầu Bùi phụ cũng hài lòng đứa con dâu này lắm, đương nhiên mặt là do xuất thân của nàng quá thấp, mặt là do nàng chưa gả vào Bùi phủ mà làm cho mẫu thân và nhi tử tranh chấp với thê tử mình, làm ông rơi vào thế khó xử, cho nên ông mới thích, song do tôn tử mới hình thành được tháng trong bụng nàng mà tất cả còn quan trọng nữa.

      Mọi người trò chuyện lát, Bùi lão phu nhân sợ Tô Nhược U mệt nên cho nàng lui xuống nghỉ ngơi, Tô Nhược U cũng làm ra vẻ từ chối, bởi vì bây giờ nàng chỉ muốn chia sẻ niềm vui với hai muội muội thân thiết nhất, Tô Nhược Tuyết và Tô Nhược Nhị cũng ngầm hiểu theo nàng.

      Về đến Quân Trúc Uyển, ba tỷ muội kiêng kỵ gì nữa, bàn tay bé của Tô Nhược Nhị nhanh chóng phủ lên bụng Tô Nhược U, ‘Đại tỷ, cảm giác có thai như thế nào nhỉ?’

      Nghe vậy Tô Nhược Tuyết cũng nhìn sang, kiếp trước sau khi nàng gả cho Khương Khánh Trạch sức khỏe ngày càng xa sút nên đến chết nàng cũng có con của mình, có điều buồn cười nhất là, trước khi nàng chết nữ nhân kia lại có con....

      Tô Nhược U cũng đưa tay sờ bụng mình, giọng vô cùng dịu dàng, ‘Ta cũng biết, chỉ là ta cảm nhận được vì nó ta có thể làm bất cứ chuyện gì, oán trách, hối hận.’

      Tô Nhược U bỗng thương cảm, nàng kiềm lòng được tiếp: ‘Cho nên, đây chắc là nguyên nhân trước đây dù phải liều mạng mẫu thân cũng muốn sinh ba chúng ta...’

      Chuyện Tô mẫu qua đời khắc sâu trong lòng ba tỷ muội Tô gia, các nàng vẫn luôn tự trách, luôn áy náy, nhiều năm trôi qua mỗi khi nhìn thấy hình ảnh phụ thân bận rộn, loại cảm giác áy náy này càng nhiều hơn. Bây giờ Tô Nhược U hơi hiểu được lựa chọn của mẫu thân khi đó, nếu như đổi lại là nàng, chỉ sợ nàng cũng lựa chọn như vậy, dù cho lựa chọn này khiến người nào đó đau khổ cả đời...

      Buổi tối, Thanh Nhạn nhìn Tô Nhược U tắm xong ngồi giường, ‘Thiếu phu nhân, giường trải xong, người nằm xuống nghỉ ạ.’

      Tô Nhược U cũng nằm xuống ngay, nàng nhìn ra cửa sổ, ánh trăng hôm nay tròn như trước nữa, rời gần tháng, Tô Nhược U bỗng có cảm giác hình như nàng quên chuyện gì đó rất quan trọng.

      ‘Thanh Nhạn, hình như chúng ta chưa viết thư báo cho phu quân biết tin về cục cưng nhỉ?’

      Nghe thế, Thanh Nhạn cũng ngẩn người, hai ngày nay mọi người chỉ lo vui vẻ mà quên mất, đúng là, ai nhớ tới chuyện này....
      Last edited: 2/7/18

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :