123123123123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình Thiên Hạ - Cuồng Thượng Gia Cuồng

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      114
      Đọc xong chương này mà thấy phấn khích quá.
      :yoyo36:
      Ngu gia tên giống như người.hé hé
      Thanks edit
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    2. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      Chương 104
      Edit. Viên

      Hoắc Duẫn rất vui vẻ, thấy Kiêu Vương tới liền dẫn đến xưởng đóng tàu ở Nghênh Tân Lâu.

      Kiêu Vương nhìn hồi, khẽ do dự : ‘Phụ hoàng, thuyền mới xuống nước là chuyện đáng chung vui, nhưng gọi nhiều sứ thần đến...’

      Hoắc Duẫn cười : ‘Đấy là muốn bọn chúng mở rộng tầm mắt, nhìn xem thực lực của Đại Tề ta, bọn Đông Di ở phía bên kia biển, gần đây bắt đầu ngo ngoe quấy nhiễu hải tuyến, để chúng đến biết mà sợ.’

      Kiêu Vương im lặng lắng nghe, đột nhiên : ‘Nhưng phụ hoàng, nếu thân thuyền có khiếm khuyết, dù lớn vẫn vô dụng, phải làm sao?’

      Hoắc Duẫn nghe vậy, sắc mặt trầm, nếu lời này do lão tam , năng lựa lời, tất nhiên phải mắng phen. Nhưng trước mắt lại là lão nhị trầm ổn lòng dạ thâm sâu, nếu như vậy, chắc chắn là có ý. Hoắc Duẫn suy tư chốc lát rồi hỏi: ‘Xin ràng?’

      Vẻ mặt Kiêu Vương như khó xử, do dự mãi mới : ‘Có lời này, xin phụ hoàng thứ tội nhi thần trước, nhi thần mới dám .’

      Hoắc Duẫn : ‘Mau , bây giờ ngươi cũng chuyện do dự ngậm ngừng à?’

      Hoắc Tôn Đình cười khẩy trong lòng, nhưng ngoài mặt lại tỏ ra hoảng sợ: ‘Hôm qua nhi thần mới biết Nhị tiểu thư Ngu gia là đồ nhi của Hoàng Thiên Kỳ, trong lòng có chút khiếp sợ, về đến nhà, đưa bản vẽ đó cho tiểu thiếp Uất Trì thị của nhi thần xem, nàng ... Thuyền này đúng là bút tích của Hoàng Thiên Kỳ, nhưng đại sư Hoàng Thiên Kỳ từng nó là phiên bản lỗi, thể sử dụng.’

      Nghe đến đây, mắt báo của Hoắc Duẫn trợn to, vỗ bàn quát: ‘Quân vụ quan trọng thế này, ngươi lại đưa cho nữ nhân hậu trạch vô tri xem, còn gì là luật lệ quy tắc nữa? Ả lại xằng bậy gì hả?’

      Nghe thế, Kiêu Vương cúi đầu, hơi giương mắt, gằn từng chữ: ‘Bởi vì trắc phi thần... Mới là đại đệ tử duy nhất được đại sư Hoàng Thiên Kỳ chân truyền.’

      Hoắc Duẫn nheo mắt, : ‘Lão Nhị, chẳng lẽ vì ngươi thích Nhị tiểu thư Ngu gia nên mới bịa ra chuyện vớ vẩn này?’

      Kiêu Vương vội vàng : ‘Nhi thần dám, nếu phụ hoàng tin, sao kêu các nàng ba mặt lời?’

      lâu sau, có tiểu thái giám gọi Hoàng Hậu và Ngu quý phi, Ngu Quắc Phu và Nhị tiểu thư Ngu gia, có cả Uất Trì Phi Yến vào nội sảnh.

      Chờ nghe đến nguyên nhân hoàng đế gọi bọn họ vào, người Ngu gia đều giật mình. Bởi vì trong lòng họ làm chuyện mờ ám, giật mình hoảng hốt là chuyện đương nhiên.

      Lúc trước khi có được bản vẽ này, nghe Hoàng Thiên Kỳ kia biến mất, có lẽ còn đời. Dù cho có đồ đệ của Hoàng Thiên Kỳ thế nào? Chẳng lẽ người đó có thể cam đoan cả đời đại sư nhận đồ đệ thứ hai ư?

      Ngu Quắc Phu liếc xéo Ngu Ngọc Oánh, dùng mắt ám chỉ nàng ta hãy bình tĩnh lại, đừng có lộ sơ hở. Năm đó tổng cộng lấy được sáu bảy bản vẽ của Hoàng đại sư, bên trong ngoại trừ thuyền chiến, còn có thiết bị thủy lợi, Ngu Quắc Phu xử lý sông Hoàng Hà thuận lợi như vậy.

      Mà những thứ đó, Ngọc Oánh đều thuộc lòng khắc sâu vào đầu. Vẽ lại dễ như trở bàn tay. Muốn làm thế nào? Dù sao thiết kế có cao có thấp, dù cho bản lĩnh bằng ai, cũng thể Ngọc Oánh là giả mạo?

      Hoắc Duẫn lạnh lùng đánh giá Uất Trì Phi Yến.

      Trong ấn tượng của lão, nữ tử này tồn tại như khí, tuy rằng là nữ nhi của danh tướng tiền triều, nhưng ngoại trừ dung mạo có phần xinh đẹp, biết làm chút đồ ăn ngon ra, cũng có gì tài hoa hơn người nào khác, chân trước lão Nhị định cưới tài nữ, sau lưng nàng cũng biến thành đồ đệ của Hoàng Thiên Kỳ?

      Ngu Ngọc Oánh giương mắt nhìn Uất Trì Phi Yến, trong lòng thầm châm biếm chửi phen, thứ đàn bà ngu ơi là ngu, còn học theo Hàm Đan [1]!

      [1] học theo Hàm Đan; học theo người chẳng thành, lại còn quên cả cái vốn có (thời Chiến Quốc, dân quận Hàm Đan nước Triệu, nổi tiếng về thuật bộ. Người nước Yên hâm mộ, sang học thuật đó, nhưng học được, lại quên cả cách bộ của chính mình, trở nên đứng lạch bạch tức cười. Câu ngụ ý chớ nên đua đòi rởm)

      Lúc nàng có khoảng thời gian sống ở Huy Đông, bái sư học nghệ hoài toàn hợp lý, nhưng cả đời Uất Trì thị này chưa từng bước qua Huy Đông.

      Năm đó thuyền chiến của Hoàng đại sư ở Huy Đông là chấn động xôn xao, có lẽ Uất Trì thị có phụ thân là võ tướng nên cũng hiểu biết chút ít, nhưng năm đó thuyền bị đốt sạch, nếu có bản vẽ, dù cho tận mắt nhìn thấy cũng thể hiểu kết cấu bên trong. Uất Trì thị bị ghen ghét che mờ lý trí à?

      việc trọng đại, thể bằng lời lẽ suông, Hoàng đế lại cho gọi tổng quản giám sát đóng thuyền tới, ở trong phòng đứng đợi.

      Vẻ mặt Ngu đại nhân cố kiềm nén tức giận : ‘Hoàng Thượng, trắc phi của Kiêu Vương vu cáo muội muội của thần là kẻ mạo danh, biết nàng ta có bằng chứng gì.’

      Lúc này Ngu Ngọc Oánh cũng tức giận : ‘Đều giấy trắng mực đen, ta và ngươi hãy vẽ ra bản thiết kế thuyền chiến. Thuyền chiến cấu tạo phức tạp, chi tiết tinh xảo. Tuy hôm qua ngươi xem qua nhưng nếu chỉ bằng trí vẽ lại, tất nhiên thể giống hoàn toàn. biết trắc phi có dám tỷ thí với ta?’

      Ngu Ngọc Oánh hợp tình hợp lý chút sơ hở, thứ nhất nàng ta nhớ từng chi tiết bản thiết kế, nàng ta tin Phi Yến có thể thắng mình. Thứ hai, dù cho trí nhớ của Phi Yến cực kì tốt vẽ ra chính xác, nhưng nàng ta có thể lúc trước Kiêu Vương mang về cho Phi Yến xem. Vì vậy, dù có vẽ ra, cũng chỉ là bắt chước bừa. xong, nàng ta hất cằm, bình tĩnh mỉm cười nhìn Uất Trì Phi Yến.

      Lúc này Phi Yến vội vàng mà : ‘Năm đó khi sư phụ truyền dạy tài nghệ từng bản vẽ là chết, thiết bị vẽ giấy chỉ khi trở thành vật , phải hoạt động bằng mô hình thực tiễn, rồi chỉnh sửa bản vẽ cho phù hợp. Thế nên, cần vẽ bản vẽ, đích thân rắp thuyền chiến đại pháo tốt hơn.’

      xong, Phi Yến gật đầu ra hiệu, tì nữ bưng cái hộp lớn lên, mở ra, bên trong là chiếc thuyền mô hình hoàn chỉnh, và có rất nhiều linh kiện. Lại còn thu theo đúng tỉ lệ thuyền .

      Ngay cả Hoàng Thượng và những người khác cũng ngờ nàng đem những vật tinh xảo thế này đến. Hoàng Hậu ngồi bên cạnh Hoàng đế, lúc đầu hiểu Phi Yến có ý gì, thầm nghĩ: Lão Nhị lại làm cái quỷ gì?

      Đến khi Phi Yến lấy ra các phụ khiện thuyền chiến, bà ta chợt chợt nhớ đến hôm qua nữ nhi Nhạc Bình từng chuyện Phi Yến bình tĩnh đối phó địch, trong lòng khẽ động: chừng kẻ thiếp thất này có chút bản lĩnh.

      Nghĩ vậy, bà khẽ liếc xéo Ngu quý phi xanh mặt, mở miệng : ‘Cái này so với thi vẽ còn hay hơn. Nếu là đồ đệ Hoàng đại sư, rắp mấy món đồ chơi này như cưỡi ngựa xem hoa.’

      Lời này của Hoàng Hậu tất nhiên chặn đường lui của Ngu Ngọc Oánh. ra nàng ta định : ‘Cái mình học chỉ là học thiết kế bản vẽ, chưa từng làm những việc lao động cực nhọc như đóng tàu.’ Nhưng, bây giờ bị Hoàng Hậu chèn ép, nếu biết, chẳng phải bị cho rằng là kẻ giả mạo?

      Hoàng đế vẫn ung dung thản nhiên, nhìn hộp linh kiện, : ‘Hai người các ngươi ráp trước?’

      Hoàng đế vừa , Ngu Ngọc Oánh lập tức khom lưng thi lễ, : ‘Năm đó Ngọc Oánh theo sư phụ học nghệ là học cách vẽ bản thiết kế. Mặc dù chưa từng làm ra máy móc gì, nhưng quá trình cũng hiếu biết chút chút. Nhưng mô hình thuyền chiến này phải do Ngọc Oánh tự mình giám sát chế tạo, cũng biết những thứ này của trắc phi có đúng như bản vẽ hay . Ngọc Oánh bất tài, xin thử phen, mắt thấy tai nghe. Đến lúc đó ai ai giả, xem liền hiểu ngay.’

      Phi Yến đương nhiên biết tại sao Ngu Ngọc Oánh lại như thế, làm người thiết kế ra thuyền chiến, nàng ta cũng đến xưởng đóng tàu xem xét ít lần, cũng xem như người quản lý, đến lúc đó chỉ cần ráp từng linh kiện theo bản vẽ là được. Nàng gật đầu, đồng ý Ngu Ngọc Oánh làm trước.

      Lúc này tì nữ bưng mâm bằng vàng ròng khắc hoa, phía phủ lớp lụa hồng, đặt lên bàn trước mặt Ngu Ngọc Oánh. Lấy lụa hồng ra, bên trong đựng thuyền chiến và còn những linh kiện rời rạc tên.

      Ngu Ngọc Oánh nhìn chút, cũng bình tĩnh trở lại, những linh kiện này giống hết bản vẽ, chỉ cần ráp theo trí nhớ là được. Vì vậy liền cầm lấy các linh kiện lắp ráp theo thứ tự, đến khi ráp đến khung đặt pháo, trong lòng càng thêm tự tin. thầm may mắn mình đoạt cơ hội trước, dù cho lát nữa Phi Yến có ráp được ở trong mắt mọi người, cũng chẳng qua là học theo mình mà thôi!

      Đúng lúc này, Ngu quý phi cũng yên tâm hơn, vẻ mặt tủi thân với Hoàng đế: ‘Hoàng Thượng nên tin tưởng Ngọc Oánh hiểu về cơ quan máy móc, chừng có lẽ trắc phi cũng từng học qua, nhưng mà Ngọc Oánh nhà chúng ta là đồ đệ của Hoàng Thiên Ngạn cam đoan phải giả...’

      Hoàng Hậu ung dung thông thả, uống ngụm trà rồi : ‘Quý phi quá nóng lòng, dù muốn Hoàng đế lên tiếng cũng phải chờ trắc phi ráp xong chứ?’

      Hoàng đế vẫn gì, nhưng khóe mắt liếc nhanh về về phía Kiêu Vương. Mà Kiêu Vương vẫn bình tĩnh ngồi bên xem Ngu Ngọc Oánh.

      Ngu Ngọc Oánh lúc này ráp xong mười mấy linh kiện, càng làm càng thuận tay, hoàn toàn yên lòng, cố ý làm chậm rãi, cân nhắc kỹ càng hơn.

      Ráp linh kiện, càng đến khúc giữa càng phức tạp khó khăn. Nếu linh kiện ráp sai càng mắc nhiều lỗi, càng về sau càng khó ráp, đặc biệt là các linh kiện phức tạp.

      Lúc này Ngu Ngọc Oánh cảm thấy khó khăn, thời gian suy nghĩ ngày càng dài, trong long buồn bực, hối hận vừa rồi hành động quá nhanh, suy xét kỹ càng, bây giờ nàng ta chợt cảm thấy mình dường như ráp đúng, nhưng lại cam lòng làm lại từ đầu, đành nhìn bản vẽ, tiếp tục lắp ráp.

      Đợi ráp sắp hết các linh kiện, Ngu Ngọc Oánh cũng thở phào hơi.

      Nàng ta vội vàng tăng tốc độ, nhưng năm cái linh kiện cuối cùng có ráp thế nào cũng vào. Nhưng mà trong lòng nàng ta có cách, buông linh kiện xuống, đứng dậy với Hoàng đế: ‘Khởi bẩm bệ hạ, Ngọc Oánh ráp xong, nhưng mà có mấy cái linh kiện trắc phi làm được chính xác, trong lúc nhất thời, có vài cái ráp vào, nhờ thợ sửa lại là được...’

      ra khi làm thuyền cũng có những linh kiện ráp vào được, các công nhân đến xin chỉ thị, Ngọc Oánh cũng lật rất nhiều sách về máy móc ra xem để tìm cách xử lý.

      Người thợ đứng ở bên nhìn, cũng vội vàng khởi bẩm Hoàng Thượng, chứng minh lời Ngọc Oánh là , lúc trước có mấy linh kiện phải cắt sửa mới ráp vào được.

      Ngay thời điểm họ chuyện, Phi Yến bước lên trước, chậm rãi tháo từng linh kiện mà Nhị tiểu thư Ngu gia ráp, sau đó sắp xếp lại, nhắm mắt, lẳng lặng lúc bắt đầu ráp.

      [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG] [​IMG]

      (*) Hoa cái
      [​IMG] [​IMG]
      bogani, Bình Nguyên xanh, levuong39 others thích bài này.

    3. Mangan

      Mangan New Member

      Bài viết:
      1
      Được thích:
      1
      Thanks bạn Viên Viên. Truyện hay lắm ạ. Mà lỡ đọc nhanh quá. Giờ lại đợi chờ mòn mỏi thế này đây.:033:
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    4. annie196

      annie196 Active Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      114
      Hay quá. Tiểu tam lên sàn được mấy chương bị đả bại thương tiếc.
      Thanks editor nhé
      tiểu Viên Viên thích bài này.

    5. tiểu Viên Viên

      tiểu Viên Viên Well-Known Member

      Bài viết:
      139
      Được thích:
      3,298
      Chương 105
      Edit. Viên

      Lúc này, mặt hoàng đế cực kì trầm, tình hình lúc này còn là thê thiếp tranh sủng, mà là liên quan đến quốc gia đại , há có thể đem ra vui đùa? Lập tức gọi quản đóng thuyền chiến tới, hỏi lỗ hỏng bên trong như thế nào, mắt báo lập tức trợn to, trầm nhìn huynh muội Ngu gia.

      Ngu quý phi đương nhiên cũng biết lúc này hoàng đế nghi ngờ và tức giận, vừa vừa định mở miệng, lại bị hoàng đế cắt ngang: ‘Thời gian thuyền thử nước thể trì hoãn, việc này lúc sau hay bàn tiếp.’ xong, cũng mặc kệ Ngu quý phi, lập tức đứng dậy ra nội sảnh.

      Lúc này, Hoàng Hậu cũng mở miệng : ‘Đình Nhi, ngươi cũng mang theo Uất Trì thị thủy đài ngồi , còn về Ngu quý phi... Ngươi mang thai, đừng để cảm lạnh động thai khí, vẫn nên theo thị vệ đại nội về cung tịnh dưỡng .’

      xong, cũng thèm liếc nhìn hai huynh muội Ngu gia cái, đứng dậy, ra ngoài.

      Ngày hôm đó, thuyền lớn xuống nước của Đại Tề làm người xem kinh ngạc thán phục, nhưng biết vì sao thuyền lớn chỉ chạy hai vòng rồi nhanh chóng tuyên bố kết thúc, màn biểu diễn uy lực đạn pháo kinh người cũng hủy bỏ, chỉ dư lại những tấm bia bắn trôi xa xa ám chỉ rằng nên có màn biểu diễn này.

      Các sứ giả tìm ra manh mối, nhưng cũng dường như đoán ra xảy ra chuyện.

      Hoắc Duẫn ngồi long ỷ cao cao, cố gắng tỏ ra vẻ mặt bình tĩnh, nhưng trong lòng lại muốn lột da huynh muội Ngu gia rồi ném xuống biển sâu cho cá ăn.

      Vừa rồi lão hỏi thợ công nhân thuyền lớn có thể chịu được bao nhiêu phản lực pháo đạn. Tổng quản công nhân mới ngập ngừng trả lời, mấy ngày trước, thử bắn đại pháo vài lần, vừa rồi lão lệnh cho thợ cấp dưới xem xét, quả nhiên có mấy đế đỡ đại pháo bị lỏng, nếu tùy tiện bắn, rất có thể giống như trắc phi Kiêu Vương mô phỏng, toàn bộ đạn pháo bay vào biển rộng. Nhưng bây giờ gia cố còn kịp nữa, cho nên còn cách nào khác, màn trình diễn pháo đài bị hủy bỏ. Tuy rằng khiến người khác chê bai, nhưng còn đỡ mất mặt hơn đạn pháo bay tứ tung.

      Nhưng mà Hoắc Duẫn sĩ diện hảo, định triển lãm khoe khoang phen, thế mà bị hất bát nước lạnh, lại nghĩ nếu Uất Trì thị đứng ra vạch trần sơ hở, mình bị đám Ngu gia ngu xuẩn kia làm lão liên lụy mất mặt trước mặt quần thần sứ giả các nước, nghĩ đến vận trong lòng càng khó mà bình tĩnh.

      Mà lúc này nữ quyến quan lại cũng thầm khẽ. Có vài người tin tức nhanh nhạy, trước đó nghe tin tiểu thư Ngu gia sắp được tứ hôn làm chính phi Kiêu Vương, phải biết rằng bát tự của hai người họ đều tìm người xem, hoàng đế làm mai, bát tự sao có thể xứng đôi à?

      Nghe Ngọc Oánh kia là tài nữ, thuyền chiến cũng do nàng ta thiết kế, hôm nay trình diễn xong, hẳn hoàng đế lập tức ban chiếu thư tứ hôn. Nhưng nhìn thủy đài, vẻ mặt huynh muội Ngu gia như xuống mồ, hề có chút vui mừng, ngay cả có người bên cạnh khen Nhị tiểu thư Ngu gia tài hoa xuất chúng, thiết kế tuyệt vời, Ngu đại nhân càng sợ hãi cách khó hiểu.

      Thuyền xuống nước kết thúc, mọi người vẫn thấy Hoàng Thượng công bố tin vui Kiêu Vương đại hôn, trong lòng dù đoán già đoán non vẫn ra được manh mối.

      Các quan lại ùn ùn rời , tổng quản đại nội đến gần Kiêu Vương, cười : ‘Hoàng Thượng cho mời trắc phi của Nhị điện hạ vào cung chuyến.’

      Kiêu Vương có chút lo lắng, chầm chậm gật đầu rồi định vào cung với Phi Yến, nhưng tổng quản đại nội tổng quản cười nhanh chóng : ‘Thánh thượng , chỉ mời mình trắc phi vào cung.’

      Kiêu Vương nhíu mày định mở miệng, Phi Yến khẽ kéo tay áo : ‘Đừng lo, Thánh thượng chẳng qua gọi thiếp vào hỏi chút chuyện thôi.’

      Kiêu Vương đương nhiên biết hoàng đế tạm thời làm gì Phi Yến, nhưng để nàng mình vào cung lại yên tâm. Đành ở thiên điện trong cung chờ nàng.

      Trong lòng Hoàng Thượng nghi ngờ điều gì, Phi Yến đoán cái liền biết, tất nhiên nghi ngờ nàng được A Đại truyền thụ, muốn thăm dò hai.

      Quả nhiên khi vào điện, sắc mặt hoàng đế trầm ngồi nhuyễn tháp. Hoàng đế đơn độc gặp thê thiếp nhi tử hợp lễ nghĩa, thế nên Hoàng Hậu cũng ngồi bên cạnh.

      Sau khi Phi Yến hành lễ với Đế Hậu cúi đầu ngồi ở ghế , chờ Hoàng đế hỏi.

      Hoàng đế uống ngụm trà sâm do Hoàng Hậu sai người bưng vào rồi đột nhiên mở miệng hỏi: ‘Trò mèo hôm nay của ngươi, là do lão Nhị bày mưu bảo ngươi làm?’

      Thấy Phi Yến gật đầu. Hoàng đế cười lạnh trong lòng; quả nhiên là vậy, chắc chắn Kiêu Vương theo Đoan Mộc Thắng học chút cơ quan máy móc, nên lừa Uất Trì thị tới giả mạo làm truyền nhân của Hoàng đại sư.

      Trong lòng Hoàng Hậu cũng khó chịu: ‘Phụ nhân này sao thành đến thế, hỏi câu liền hết?’

      Đúng lúc này, Phi Yến ung dung : ‘Nô gia muốn xuất đầu lộ diện, làm vậy há chẳng phải ảnh hương danh dự Nhị tiểu thư Ngu gia? Nô gia cũng khó tránh gánh phải tiếng đố phụ ghen tuông. Là do Kiêu Vương phân tích đại cho nô gia nghe, mới khiến nô gia đổi ý, đến đây với Bệ hạ.’

      Hoàng đế khẽ nheo mắt, hỏi: ‘Vậy ân sư của ngươi Hoàng Thiên Kỳ ở đâu?’

      Phi Yến sớm nghĩ ra cách đối phó, từ tốn : ‘Năm đó gia phụ qua đời, Phi Yến nhờ cậy sư phụ, cùng ông cư ở Ngọc Hoa Sơn phương bắc dốc lòng nghiên cứu tài nghệ, sau đó gia sư bệnh nặng, nô gia vâng theo di nguyện ân sư rãi tro cốt ông xuống cỏ biếc sông xanh...’

      Hoắc Duẫn nghe vậy hừ lạnh tiếng; đúng là chết đối chứng, ngay cả cặn cũng thừa!

      Lão cũng muốn tiếp tục dây dưa việc này, hỏi ra điều trong lòng muốn biết nhất: ‘Lúc ở bến tàu ngươi từng , thuyền chiến này là bản thiết kế hỏng, đấy là ?’

      Phi Yến trầm giọng đáp: ‘Thuyền chiến này nhìn sơ thấy rất kiên cố lợi hại, nhưng nếu áp dụng vào thực chiến, e rằng vô dụng.’

      Hoắc Duẫn nhướng mày: ‘ hơn ?’

      Phi Yến đứng dậy, đến gần bàn có mô hình thuyền chiến, : ‘ biết bệ hạ có thể cho phép Phi Yến tiến hành thực nghiệm hay ?’

      Hoắc Duẫn gật đầu đồng ý, Phi Yến liền lệnh cho cung nữ bên cạnh ôm thuyền chiến đặt ở giữa ao ngoài điện. Đồng thời, Phi Yến cũng lấy những chiếc thuyền boong tàu thuyền lớn đặt vào ao.

      Hoắc Duẫn cất bước ra ngoài điện, xem Phi Yến ở đó chơi thuyền lớn thuyền . Phi Yến với Hoắc Duẫn: ‘Xin Bệ hạ điều kiển thuyền lớn, nô gia cả gan điều khiển thuyền tấn công.’

      Ngón tay thon dài của Phi Yến đẩy mấy chiếc thuyền từ xa tiến lại gần, đường lần lượt buông ba chiến thuyền , mặc cho chúng nó trôi mặt nước.

      Hoắc Duẫn biết Phi Yến mô phỏng thủy chiến. Từ khi các thuyền đồng thời chạy đến, bởi vì thuyền chiến tầm bắn xa, lửa đạn mạnh, đến khu vực tầm bắn, chỉ cần ngắm bắn chuẩn, vậy thuyền bị bắn chìm.

      Vì nên lão thay đổi góc độ thuyền lớn để đại pháo ngắm bắn vào thuyền .

      Thế nên Phi Yến buông ba chiếc thuyền . Lần lượt bị bắn trúng và chìm, Phi Yến lại tiếp tục buông hai chiếc thuyền, thu hút hỏa lực của thuyền lớn rồi tiếp tục đẩy hai chiếc thuyền cuối cùng đến gần thuyền lớn, chạy vây quanh thuyền chiến lúc, rồi đứng dậy khom lưng hành lễ với Hoắc Duẫn, : ‘Bệ hạ, Phi Yến biểu diễn xong.’

      (*) Hoa cái
      https://gw.alicdn.com/bao/uploaded/...kpuFjy1XaXXaFkVXa_!!832101217.jpg_230x230.jpg
      http://www.guoyi360.com/uploads/allimg/130413/1-130413164441950.jpg
      bogani, Bình Nguyên xanh, Thanhbliss27 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :