1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Thanh mai trúc mã] Đều tại vầng trăng gây họa - 11 Giờ Phải Ngủ (Hoàn - ĐÃ CÓ EBOOK)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Vy RuRi

      Vy RuRi Well-Known Member

      Bài viết:
      258
      Được thích:
      1,574
      Dạ cho con xin phép tác giả bài Lòng Cha con chém hai câu:
      :tt1:Lòng Bu chói sáng như đèn disco. Đậm đà như mùi tiger trong thùng :tt2:
      Sau đây là tiết mục trong nhà ngoài xóm:
      Hai cha con nhà Chu gia đóng thước phim mùi mẫn chưa được 15', khán giả chưa kịp vắt khăn chùi mắt ông Chu hổ báo con vừa nhắc đến vợ bé , ông cúp máy cái tụt, bỏ lại mình ông Chu Bu già ế lại mình nơi đất khách xa xôi đóng kịch câm mình ên. Chu hổ báo con bay vô phòng tìm an ủi từ vợ bé , hai vợ chồng super son lôi sữa ra vừa nhậu vừa đàm đạo nhân sinh dưới ánh trăng. Trước khi Chu hổ báo bị ngáo do say ke sữa còn tỉnh táo dặn dò vợ: em lỡ ngủ chung giường với rồi, lấy mất đim đầu tiên và mấy đim về sau của rồi, mà nhớ đừng kể với nhạc phụ nghe em. Ba chồng em có dặn, trước khi dụ được em lên phường ịn cái dấu phải kính lão, nhịn nhạc phụ tý tý, đời mất trắng ớ khộ lặm em. Đấy, nhạc phụ Minh à, hãy tranh thủ hưởng phước thôi, mai mốt chỉ là người dưng ngược lối cung cấp ADN cho con gụ hôi đó. :025: Ngày xưa con rể đặt cọc cái bình sữa định tình là xác con mèo nó định chỉ là người thứ 3 dòi.

    2. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Đọc mấy chương này cảm động đấy. Thank nàg nha
      Ngân Nhi thích bài này.

    3. Trúc Khải

      Trúc Khải Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      32
      Đọc chương đầu mà tui tưởng phần kết k à (=´∀`)
      Truyện ngọt quá nè
      Ngân Nhi thích bài này.

    4. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      Chương 13

      Năm 1994.

      Tháng chín, nắng nóng vẫn chưa kéo , cho dù là sáng sớm ngoài trời cũng nóng như thiêu như đốt rồi.

      Chu Tự Hằng đứng trong nắng buộc tóc cho Minh Nguyệt.

      Dù có được cậu chắn nắng cho nhưng Minh Nguyệt vẫn thấy nóng ran, bé tay cầm quạt, ra sức quạt cho mát, lại nghĩ Chu Tự Hằng còn nóng hơn cả mình, bé lại giơ quạt ra quạt cho cậu.

      “Em tự quạt cho mình là được rồi, nóng.” Chu Tự Hằng từ chối thẳng thừng.

      Minh Nguyệt nhìn vào cái gương ở bàn trang điểm, bĩu môi đáp: “ mặc toàn đồ đen thế kia, nóng mới là lạ.”

      Chu Tự Hằng cau mày, cốc đầu cái: “Đại ca nó phải như thế, đàn ông mặc đồ đen mới chuẩn, em biết cái gì!”

      Minh Nguyệt rụt cổ lại như con rùa , làm mặt quỷ với Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng nhìn qua gương thấy thế chỉ hậm hừ, thầm nghĩ người lớn thèm so đo với trẻ , cho nên dứt khoát bỏ qua cho bé.

      Đầu tháng này Minh Nguyệt tròn năm tuổi, học lớp sớm, Chu Tự Hằng và Chu Xung suốt ngày dụ dỗ bé, miêu tả đủ thứ tốt đẹp ở trường tiểu học cho bé nghe.Minh Nguyệt ở nhà trẻ cứ bị mấy thằng nhóc con trêu ghẹo giật bím tóc, bực chịu được.

      Minh Nguyệt dùng cái đầu suy nghĩ mấy đêm liền, hai mắt đỏ lên như thỏ, cuối cùng bé làm nũng với Minh Đại Xuyên, xin được học tiểu học luôn.

      Giang Song Lý học tiến sĩ ở , Minh Đại Xuyên mình nuôi con, công việc bận rộn, sau khi suy tính lại, cuối cùng đồng ý.

      Chu Tự Hằng sinh tháng mười hai, học muộn, vừa hay có thể cùng học lớp với Minh Nguyệt, cậu cảm thấy việc này quả là thể tốt hơn được nữa, nhìn Minh Nguyệt yếu ớt thế kia, nếu có cậu ở bên biết Minh Nguyệt còn bị bắt nạt như thế nào nữa!

      Minh Nguyệt mặt mũi đáng , thân hình tròn tròn, đôi mắt to, lông mi dài, lại còn có cặp má lúm đồng tiền hai cái má mập nữa, lúc cười lên hay lúc xấu hổ đều khiến người ta nhìn mà thương.

      Mấy đứa bé trai rất thích bắt nạt bé, đến mức làm cho bé bật khóc, Chu Tự Hằng vì chuyện này mà phải triệu tập đám đàn em đến vây đánh bọn nhóc kia trận.

      Mỗi lần xử lý xong, Minh Nguyệt đều chạy tới thơm Chu Tự Hằng cái, làm cho cậu khỏi tự đắc.

      Đồng thời những lúc như thế Chu Tự Hằng cũng cảm thấy rất phiền não, cậu thầm nghĩ Minh Nguyệt cách mình xa quá, phải chăng được học cùng lớp tốt.

      Thế là Chu Xung liền bày mưu tính kế cho con trai, để Minh Nguyệt và Chu Tự Hằng được cùng nhau học lớp .

      “Nhưng Tiểu Nguyệt Lượng ngốc như vậy, liệu có theo kịp bài bố?” Chu Tự Hằng tuy khá bằng lòng nhưng vẫn còn băn khoăn.

      Chu Xung thắt lại cà vạt, miệng hút thuốc, vắt chân lên : “ phải còn có con đó sao? Con quan tâm đến em là được mà, em là vợ của con còn gì!”

      phun ra vòng khói trắng, liếc nhìn Chu Tự Hằng.

      Chu Tự Hằng thấy bố nhìn mình hơi đỏ mặt, nhưng vẫn rất kiêu căng đáp: “Bố chuẩn đấy!”

      Chu Xung ném điếu thuốc vào gạt tàn, cầm lấy áo vest vắt salon, xoa đầu Chu Tự Hằng : “Thế nhé con trai, bố làm đây, kiếm tiền cho con cưới vợ đấy!”

      Chu Tự Hằng xua xua tay: “Bố nhanh !”

      Thấy con trai vẫn nghiêm túc suy tư, Chu Xung nhịn được cười, cũng khỏi mềm lòng.

      Đứa con trai vừa ngạo mạn vừa ấm áp của ! đúng là bảo bối của mà!

      Đầu những năm 90, bất động sản ở vùng Hải Nam nổi lên nhanh chóng, Chu Xung bỏ rất nhiều tiền để đầu tư nhà cửa ở đó, thu về được khoản rất lớn, cho đến cuối năm ngoái bắt đầu có dấu hiệu lắng xuống, giá nhà cũng thấp .

      Chu Xung phải từ Quảng Châu đến Hải Nam gấp chính là vì việc này.

      Trước mắt có hai lựa chọn, là dừng lại, thừa dịp giá nhà vẫn còn chưa quá thấp bán ra, như vậy giữ lại được vốn và có thêm được khoản nho , hai là tiếp tục chờ cho đến khi bất động sản dậy sóng trở lại.

      Chu Xung lâm vào tiến thoái lưỡng nan, mấy đêm ngủ được.

      Và cuối cùng cuộc điện thoại của Chu Tự Hằng giúp đưa ra quyết định, đó là dừng lại.

      Tiền kiếm lúc nào chẳng được, quan trọng là đến ngày sinh nhật của con trai rồi, phải về nhà với con thôi.

      thu xếp để người quản lý ở lại Hải Nam, lần lượt thu lại từng khoản đầu tư, ngay vào lúc xử lý xong nhận được tin tức, đó là chỉ trong đêm, giá nhà từ ngàn vạn bỗng rơi xuống mức thấp kỉ lục, có khả năng hồi sinh.

      Lúc Chu Xung nhận được tin là buổi tối, Chu Tự Hằng uống sữa xong ngủ say, căn phòng vô cùng yên ắng.Chu Xung cúi xuống hôn lên trán con, trong lòng bộn bề suy nghĩ, nhưng cuối cùng bị dẹp hết.

      Từ đó Chu Xung dập tắt ý định mở rộng thị trường làm ăn, yên ổn tập trung vào bất động sản ở Nam Thành.

      Chu Tự Hằng biết gì về chuyện đó cả, cậu chỉ biết là bố của mình ở bên mình vào ngày sinh nhật, đưa mình xem xiếc thú, còn mua cho mình mô hình máy bay to nữa.

      Ngày nào cậu cũng vui vẻ hoạt bát như chú chim , gần đây lại càng vui hơn, vì cậu sắp được học chung với Minh Nguyệt rồi.

      Ngày khai giảng, Chu Tự Hằng dậy rất sớm, chạy ra gõ cửa nhà họ Minh để gọi Minh Nguyệt dậy, Minh Nguyệt mơ mơ màng màng dậy đánh răng rửa mặt, sau đó ngồi ngay ngắn trước bàn trang điểm, ngoan ngoãn để cho Chu Tự Hằng chải đầu tết tóc cho mình.

      bé dính lấy Chu Tự Hằng lắm, miệng năng cứ ngọt sớt, tiếng “Chu ca ca” hai tiếng “Chu ca ca”, làm Chu Tự Hằng tự mãn nhếch môi cười.

      Minh Đại Xuyên nhìn cái chỏm tóc vểnh lên đắc ý của Chu Tự Hằng chỉ muốn đá bay thằng nhóc ra ngoài thôi, nhưng lại tự biết là mình thể tết tóc đẹp cho con như Chu Tự Hằng nên đành ngậm ngùi cho qua.

      Có thể là năng khiếu bẩm sinh, hoặc cũng có thể là do luyện tập lâu ngày mà thành.Sau mấy tháng học tập, Chu Tự Hằng có thêm kỹ năng buộc tóc siêu đẳng, chẳng thua kém gì Giang Song Lý cả, từ những kiểu đơn giản như buộc hai bên, tết đuôi sam, cho đến kiểu đầu công chúa phức tạp đều thành vấn đề.

      Minh Đại Xuyên tuy rất tài giỏi nhưng đối với chuyện buộc tóc vẫn theo kịp được Chu Tự Hằng bảy tuổi, chỉ đành phải để cho Chu Tự Hằng tiến dần từng bước, đến mức vào tận phòng Minh Nguyệt để tết tóc cho bé.

      Minh Nguyệt nhìn mái tóc được tết cầu kì trong gương, cái miệng nhắn cười tươi hết cỡ, đợi đến khi hoàn thiện kiểu tóc, Minh Nguyệt mới sùng bái nhìn Chu Tự Hằng, : “Chu Chu ca ca, là giỏi!”

      Chu Tự Hằng vênh mặt lên : “Đương nhiên rồi!”

      Minh Đại Xuyên đứng ngoài cửa hậm hừ được câu nào.

      Ăn sáng xong, Minh Đại Xuyên đưa hai đứa đến trường.

      đường Minh Nguyệt vui vẻ lắm, bé cười lên để lộ hai má lúm đồng tiền xinh xinh, chẳng nghe vào tai mấy lời mà bố cứ dặn dặn lại mãi.

      Minh Đại Xuyên có phần khó chịu, hỏi con : “Con thích học tiểu học đến vậy cơ à?” Bình thường đưa con đến lớp mẫu giáo đâu có thấy con vui như bây giờ.

      Minh Nguyệt gật đầu như gà mổ thóc, nghiêm túc với bố: “Lên tiểu học có nghĩa là Tiểu Nguyệt Lượng lớn rồi.”

      Nhìn dáng vẻ của con, Minh Đại Xuyên lại hỏi tiếp: “Vậy lớn lên Tiểu Nguyệt Lượng muốn làm gì?”

      Lớn lên muốn làm gì ư?

      Vấn đề này Minh Nguyệt chưa từng nghĩ tới, mỗi ngày bé chỉ mong mình có thể cao lên nhanh, chứ lớn lên rồi muốn làm gì, bé còn chưa có thời gian nghĩ tới!

      Minh Nguyệt phồng má, biết trả lời thế nào, cảm thấy hơi buồn chút rồi.

      Chu Tự Hằng đứng ra trả lời giúp: “Lớn lên đương nhiên là phải làm vợ con rồi!” xong cậu còn diễu võ dương oai vỗ ngực mình.

      Minh Đại Xuyên tức giận lắm, nhưng vốn là người nghiêm túc nên thể cảm xúc ra bên ngoài, hít sâu hơi, nhàng với con : “Tiểu Nguyệt Lượng, con đừng nghe linh tinh.”

      Ai linh tinh chứ!

      Chu thiếu gia cũng rất tức giận, định lên tiếng phản bác Minh Nguyệt trước: “Chu Chu ca ca đúng rồi, lớn lên con muốn làm vợ của , để tết tóc cho con cả đời.” Minh Nguyệt nghiêng đầu, cười híp mắt .

      Chu thiếu gia cảm thấy Minh Nguyệt đúng là quá hiểu chuyện, lại tiếp tục hùa theo: “Đúng, tết tóc cho em suốt đời!”

      Minh Đại Xuyên nên lời, ai bảo biết tết tóc, nên chiếm được tình cảm của con chứ!

      *

      Minh Nguyệt trải qua những ngày tháng rất thoải mái ở trường tiểu học.

      bé là học sinh nhất lớp, lại có Chu Tự Hằng lớn nhất lớp bảo kê, cho nên có đứa bé trai nào dám bắt nạt bé cả.

      Thế nhưng thời gian tươi đẹp tan vỡ khi bắt đầu xuất bài tập về nhà, khuôn mặt tròn mũm mĩm của Minh Nguyệt hóp nhanh chóng, má lúm đồng tiền cũng nữa.

      theo kịp, bài tập làm sai rất nhiều.

      Minh Đại Xuyên an ủi con : “Con còn bé, chưa kịp làm quen với bài vở, dần dần rồi làm được hết bài tập thôi con, Tiểu Nguyệt Lượng đừng vội, bố tin Tiểu Nguyệt Lượng làm được.” phải là người biết ngọt, nhưng đối với con , có thể thoải mái ra những lời quan tâm ấm áp từ tận đáy lòng.

      Minh Nguyệt tập viết chữ, bé xoa xoa bàn tay bé, cắn môi, sợ hãi hỏi bố: “Vậy tại sao Chu Chu ca ca lại làm được hết bài tập ạ?”

      Chu Tự Hằng là học sinh giỏi nhất lớp, mặc dù mới vào trường đánh nhau trận với mấy học sinh lớp ba, nhưng chuyện này hoàn toàn ảnh hưởng đến danh tiếng của cậu trong lòng các thầy giáo, ai cũng cho rằng cậu bé này thông minh nhưng có phần nghịch ngợm mà thôi.

      Minh Đại Xuyên gần đây lại càng ghét Chu Tự Hằng hơn, phiền não cầm lấy tay con, giúp con chải đầu.

      Mặc dù xấu sau lưng người khác phải chuyện tốt, nhưng Minh Đại Xuyên vẫn nhịn được mà : “Bởi vì ý lớn tuổi rồi.”

      Minh Nguyệt hiểu lắm, bé đưa tay chống cằm, than thở: “Nếu con cũng lớn tuổi tốt quá, Chu Chu ca ca là sướng.”

      Minh Đại Xuyên nghe xong càng buồn bực.

      Cách an ủi của Chu Tự Hằng có phần trực tiếp hơn, cậu cầm vở bài tập mà mình làm xong từ sớm đưa cho Minh Nguyệt chép, còn khen bé: “Em thông minh, biết chép bài của người học giỏi nhất lớp cơ đấy!”

      Cậu lại đưa bông hoa hồng là món quà của giáo cho Minh Nguyệt, : “Cái này có nhiều lắm, sau này cho em hết!” xong lại khom lưng để Minh Nguyệt thơm cái.

      Minh Nguyệt lo lắng : “Nếu phát ra em chép bài của sao?” Giọng bé ngọt sớt, lại có phần tủi thân, lông mi khẽ rung lên.

      Chu Tự Hằng rất khí thế vung tay lên : “ làm sao hết, em là vợ của mà, cái gì của cũng là của em, đừng chỉ là quyển vở bài tập này!”

      Minh Nguyệt nghe xong lại vui vẻ thơm Chu Tự Hằng cái nữa, sau đó nhận lấy cuốn vở bài tập.

      Chu Tự Hằng sờ lên chỗ Minh Nguyệt vừa hôn mình…

      Sao lại thấy ngọt như ăn kẹo hồ lô đường thế nhỉ?

      ---
      Ngân Nhi: Các ơi, truyện này là trưởng thành văn, nên chúng con lớn nhanh lắm các :031:, chương sau chúng con 10 tuổi rồi, các đừng vì luyến tiếc tuổi trẻ trâu của chúng con mà bỏ qua quãng thời gian chúng con trưởng thành nha :runintears:Ai rồi cũng phải lớn lên mà :4:

    5. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Ai rồi cũng lớn. Mà 2 đứa cứ đà này chừng nào các được ăn thịt!?
      ly sắcNgân Nhi thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :