1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cùng Thiên Cùng Thú - Vụ Thỉ Dực

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Nhảy hố
      sắc&dao thích bài này.

    2. Hoa Bỉ Ngạn

      Hoa Bỉ Ngạn Active Member

      Bài viết:
      115
      Được thích:
      178
      nghe văn án là mún nhảy hố :v
      sắc&dao thích bài này.

    3. lolemcalas

      lolemcalas Well-Known Member Staff Member Moderator

      Bài viết:
      1,707
      Được thích:
      7,786
      sắc&daoHằng Lê thích bài này.

    4. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      @lolemcalas mình chỉnh rồi, bạn xem được chưa

    5. sắc&dao

      sắc&dao Active Member

      Bài viết:
      11
      Được thích:
      186
      Chương 1​

      Trời còn chưa sáng, Sở gia tại thành Lạc Dương bắt đầu bận rộn, hạ nhân nhốn nháo lại trong sân.

      Hôm nay là ngày kiểm tra của các đệ tử Sở gia, phàm là đệ tử Sở gia mười tuổi đều trong ngày này tập trung đến quảng trường chính giữa của đại trạch Sở gia Lạc Dương để kiểm tra, đây là thời điểrn long trong nhất hàng năm của gia tộc đứng đầu Sở thị, liên quan đến vận mệnh tương lai của các đệ tử của Sở gia, ai dám chủ quan khinh thường.

      Chỉ lát sau, trong sân bắt đầu ồn ào.

      Thừa dịp bóng tối, bóng đen phi nhanh qua mái hiên. Tốc độ của nó cực nhanh, trong nội viện có nhiều người lại cũng ai phát ra có con thú phi qua đầu, khi có lính qua tuần tra, nó như con báo săn đêm, yên lặng ấn nấp xà nhà, cho đến khi lính tuần rời nó lại tiếp tục lướt qua mái nhà.

      Nó quen thuộc vào nhà bếp chính.

      Lúc này trong phòng bếp bận bịu ngất trời, các đầu bếp chuẩn bị đồ ăn cho các chủ tử trong Sở gia, bọn họ đồng loạt dừng lại, đồ ăn sáng phong phú, mùi thơm ngập tràn trong phòng bếp.

      xà nhà đôi con ngươi dị sắc của con thú tối sầm lại, nhìn chằm chằm đồ ăn bàn, trong mắt lộ ra vẻ xoi mói.

      Đột nhiên, cặp mắt của nó sáng ngời nhìn về phía đầu bếp vừa làm xong món đùi gà hầm măng, đầu lưỡi hồng nhạt liếm liếm môi, nhàng lướt qua xà nhà chỉ trong chốc lát nó ngậm cái đùi gà thơm ngào ngạt, khoan khoái dựa vào xà nhà bắt đầu ăn, cái đuôi sau lưng vung qua vung lại vui sướng.

      Liên tục khai vị xong ba cái đùi gà, tuy muốn ăn nữa nhưng nó hiểu được đạo lý ăn vụng có chừng mực nên quay ăn cái khác.

      Rốt cuộc bụng no, thú ngậm cái bao giấy, vui sướng rời khỏi phòng bếp.

      **

      Phía Đông viện có cái sân hẻo lánh im lặng, có sân to như vậy mà hạ nhân nào lại.

      Sân phủ gạch xanh được dọn dẹp sạch , trong góc là cỏ dại sinh trưởng mạnh mẽ, cạnh góc tường còn có cây táo xiêu vẹo như bị ép uốn cong, cây treo từng chuỗi táo xanh mọc chi chít, nhè rung động trong gió.

      Lát sau, cửa két tiếng bị mở ra, bóng người gầy từ trong phòng ra.

      Lúc này trời bắt đầu tờ mờ sáng, mặt trời còn chưa lên cao, người kia tới trong sân, kéo nửa thùng nước từ trong giếng rồi đổ vào chậu gỗ, sau đó cầm cây cỏ thơm tự chế để đánh răng, bắt đầu rửa mặt súc miệng.

      Sau khi rửa mặt xong nhìn khuôn mặt mình mặt nước. Nước trong chậu gỗ lắc lư ngừng, làm gương mặt vì thiếu dinh dưỡng mà gầy dơ xương cũng đung đưa, cho đến khi mặt nước phẳng lặng khuôn mặt kia cũng an tĩnh lại.

      Sở Chước nhìn mặt nước trước mặt, khỏi có chút run sợ.

      Tuy trọng sinh vài ngày, nhưng nàng vẫn chưa quen nhìn thấy bộ dáng của mình bây giờ. Bởi vì mỗi lần nhìn, nàng lại ý thức được mình vốn có cảnh giới Nhân Hoàng cường đại trọng sinh lại thân thể của mình lúc mười tuổi chỉ có thực lực Tiên Thiên tầng bảy, yếu ớt làm nàng thể thích ứng.

      Sở Chước cũng biết vì sao mình lại trọng sinh, nàng còn nhớ ràng lúc đấy mình bị đánh lén mà chết, tuy cam lòng nhưng chính xác do nàng chú ý mà chết, trách ai được.

      Vốn cho rằng chết là hết chuyện, nào ngờ vừa mở mắt thấy mình lại trọng sinh đến năm mình mười tuổi.

      Kỳ Sở Chước tính là người của đại lục này, bởi vì nàng là thai xuyên. Từ thế giới khoa học kĩ thuật đại xuyên đến thế giới cổ đại này theo hình hài đứa trẻ.

      Đáng tiếc mệnh của nàng tốt, mẫu thân vì khó sinh mà qua đời, có cha cũng như , bởi vì cha nàng có chút điên, trước kia từng mấy lần rời nhà trốn , biết bây giờ ở đâu, nghe hẳn là chết rồi, để lại mẫu thân nàng mình.

      Trước nàng còn có hai tỷ tỷ, nhưng Sở Chước cũng chưa từng gặp các nàng.

      Nghe lúc mẫu thân hoài thai nàng, đại tỷ Sở Thanh Sương liền mang theo nhị tỷ Sở Thanh Giáng rời nhà trốn , ai biết các nàng nơi nào. Hỏi người trong Sở gia, các nàng học theo trưởng bối bỏ nhà trốn , hai người con yếu ớt nhất định được xa, chỉ sợ bị những con thú ngoài kia ăn thịt.

      Vì vậy lúc Sở Chước sinh ra thành đứa trẻ cha mẹ tỷ tỷ, nếu vì nàng có huyết mạch Sở gia, bị ném cho bà tử chiếu cố, mỗi ngày đút nước cơm cho ăn, chỉ sở sống nổi.

      Đáng tiếc bà tử kia lúc nàng năm tuổi được nhi nữ đưa ra ngoài dưỡng lão, nếu phải nàng là linh hồn trưởng thành, chỉ sợ thể nào bình an mà lớn lên.

      Chỉ là tuy song sót nhưng có trưởng bối che chở, bữa đói bữa nó, ăn uống thất thường nên trưởng thành có bộ dạng dinh dưỡng đủ.

      Nghĩ tới đây, Sở Chước cúi đầu nhìn y phục mặc người, cái váy xanh bị giặt nhiều lần thành xờn trắng xám, vải vóc tốt đấy nhưng nhan sắc lại giống tiểu nương, lộ ra dáng vẻ già nua thâm trầm. chân đôi giày vải sợi, người có vật trang trí, nhìn thân hình bảy tám tuổi ai cũng tin.

      Đời trước tu luyện đến cảnh giới Nhân Hoàng, có loại tơ lụa nào Sở Chước chưa mặc qua, có sơn hào hải vị nào chưa nếm, nên hưởng thụ đều hưởng hết, tại sân vắng vẻ, người hỏi thăm, đến hạ nhân cũng khinh thường nơi này, làm tâm tình của nàng có chút phức tạp.

      Bất quá sao, qua ngày hôm nay tình huống của nàng được cải biến, đời trước cũng như thế.

      Ổn định lại tinh thần, Sở Chước dời mắt khỏi gương mặt vừa lạ vừa quen mặt nước, quay người trở nề phòng.

      Vừa vào cửa, bóng đen lao đến trước mặt nàng, Sở Chước nhanh tay lẹ mắt nắm lấy, đáng tiếc tốc độ của nàng nhanh bằng vật kia, long xù nhanh cháng dán lên mặt của nàng.

      Sở Chước đem vật xù lông mặt mình kéo ra, nhìn vào đôi đồng tử dị sắc.

      Chủ nhân đôi con ngươi có màu sắc khác nhau là vật tròn xù lông, vật tròn nhìn qua giống con mèo con, bộ long đen nhánh bóng loáng, hình dáng có chút giống báo U Minh tam cấp, nhưng nhìn kỹ lại phát nó khác báo U Minh, ít nhất rất ít thú có đôi mắt dị sắc khó gặp này, mà trán của nó còn có nhúm lông trắng, đặc biệt giống bình thường, đến đuuôi cũng là lông xù, quả thể đây là giống thú gì.

      Tiểu thú vô tội nhìn nàng, duỗi ra móng vuốt xù lông ôm lấy y pục của nàng, muốn nhảy vào trong ngực của nàng.

      Sở Chước đem nó ôm lấy trong ngực, nhàng vuốt lưng nó, mặc kệ nó nghe có hiểu hay , : “A Chiếu, hôm nay ta phải tham gia kiểm tra, ngươi đừng quấy rối, bị người phát ra tốt.”

      thú tiếp tục dùng ánh mắt vô tội nhìn nàng, hai móng nhàng đặt lên xương quai xanh của nàng, bày ra bộ dạng “Ta đây rất biết điều.”

      Sở Chước nào có tin nó, nàng từng bị bộ dạng giả vờ nhu thuận của nó lừa gạt nhiều lần, hiểu đừng nhìn tiểu thú hình dáng giống Kitty mà có lá gan của đại thú, rất dung mãnh, nghiễm nhiên chính là đứa trẻ dũng mãnh, hơi chú ý đến là gặp rắc rối.

      Nhưng Sở Chước vẫn là nỡ vứt bỏ nó, bởi vì đời trước con thú này từng cùng nàng vượt qua đoạn năm tháng gian nan.

      Cho dù về sau nó đột nhiên mất tích, sống chết, nhưng thể nghi ngờ, Sở Chước vẫn rất cảm tạ có nó làm bạn.

      thú cọ xát trong ngực nàng, sau đó nhảy lên bàn, đẩy cái bao giấy dầu bàn tới.

      Sở Chước xem xét, khỏi bật cười.

      Nàng mở bao giấy trước ánh mắt chăm chú gấp gáp của thú, bên trong có cái đùi gà lớn cùng hai cái bánh bao nhân thịt, đùui gà tỏa ra ùi thơm ngào ngạt, linh khí bức người.

      Sở Chước mấy ngày nay quen thú thường xuyên chạy khắp nơi kiếm đồ ăn cho nàng, nhìn đồ ăn chất lượng thế này, đoán chừng là trộm từ phòng bếp ở chủ viện bên kia, có thể thần hay quỷ biết trộm nhiều đồ ăn như vậy, có thể thấy được con thú này có bản lĩnh.

      như quả cầu như vậy, nó rốt cuộc làm sao bọc lại, ngậm trong mồm để mang đến cho nàng?

      Sở Chước lại liếc qua gặp nó giương mắt nhìn chăm chăm nàng, liền cầm lấy bánh bao bắt đầu ăn. Cho đến khi nàng ngoan ngoãn lúc ăn sạch hết hai cái bánh bao lớn cùng đùi gà, nó mới thỏa mãn dời ánh mắt .

      Ăn uống no đủ, sắc trời bên ngoài sáng .

      Hôm nay là ngày khảo thí, Sở Chước cũng muốn đến muộn, liền đối với thú : “A Chiếu, ta phải đến quảng trường trung tâm, ngươi nên chạy loạn, có biết ?”

      thú dùng cắp mắt dị đồng tử liến nàng cái, cái đuôi hướng tay của nàng quẹt qua như kiên nhẫn nghe nàng dong dài.

      Sở Chước lại dặn dò phen, mới đem nó thả ra, sắp xếp đồ đạc.

      thú nhàng nhảy lên vai nàng, ló đầu xem nàng thu dọn đồ đạc, nhúm lông trắng trán thỉnh thoảng cọ lên mặt sở Chước, là nàng muốn cười vì ngứa.

      Sau khi đem đồ đạc thu thập xong, Sở Chước đeo tay nải lên lưng, sờ đâu thú, đem thả nó lên giường liên rời khỏi sân .

      Ngay khi nàng vừa ra ngoài, con thú kia cũng theo nàng ra, hoàn toàn đem lời dặn dò của nàng lúc trước ném ra sau đầu. bất quá nó nóc nhà, vượt qua các nóc nhà, tốc độ nhanh, võ giả tuần tra cũng phát ra nó.

      ****

      Sở Chước vào quảng trường trung tâm, tại đây tụ tập rất đông thí sinh khảo thí, đều bằng tuổi với nàng, bọn họ đều là những đứa trẻ từ dòng chính, dòng họ của Sở gia, đặc biệt tới tham gia khảo mỗi năm lần.

      Sở Chước lẫn trong đám người cũng có ai nhận ra.

      Đệ nhất tộc Sở thị tại triều Tấn có danh vọng khá lớn, cây lớn dễ sâu, cả dòng tộc thịnh vượng, dòng chính, dòng bên biết nhau mấy, lại phải mỗi chi đều tốt, có chi bên xuống dốc, những hài tử kia đừng đến tu luyện, thậm chí đến ăn no cũng khó khăn, những hài tử giống Sở Chước dinh dưỡng đủ, mười tuổi mà thoạt nhìn như bảy tám tuổi có ít.

      Sở gia nổi danh là Ngự Thú thế gia, tại triều Tấn địa vị thấp, nhưng tuy là thế gia đại tộc mà tài nguyên có hạn, thể biểu mình là người có thiên phú, tài nguyên gia tộc cũng đặc biệt nghiêng về phía ai, cho dù người đó có là đích nhi chi trưởng cũng thế.

      Thời gian khảo thí là giờ Thìn, còn hai khắc chung (thời gian).

      Chính giứa quảng trường là cây ngô đồng đồ sộ, con thú nhô ra khỏi đám lá cây rậm rạp, phóng bao giấy dầu tới bên, liền nhàn nhã ghé cành cây nhìn xem đám hài tử quảng trường.

      Chớp mắt đảo qua, mắt hướng đến phía Sở Chước, nàng mới đầu độc đứng ở đằng kia, rất nhanh có người tiến lên cùng nàng bắt chuyện.

      Khuôn mặt của Sở Chước còn chưa nảy nở, ngũ quan cũng chưa xinh đẹp, khóe miệng cong lên nụ cười vừa đúng, lộ vẻ gần gũi thân thiết, quần áo cũ kĩ người nàng càng làm nổi bật vẻ thân thiện đáng , có khí chất hào phóng nhàn nhạt, mặc dù đặc biệt chói mắt, lại dễ dàng làm lòng người sinh hảo cảm.


      P/s: Khai trước chương 1 ạ
      các bác vào xem có gì góp ý cho mình nhé.
      Last edited: 18/9/17
      Iluvkiwi, Đỗ Thúy Loan, linhdiep1723 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :