1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. thuyvy2711

      thuyvy2711 Active Member

      Bài viết:
      401
      Được thích:
      206
      Tiếp editor ơi!!! Hay qá... ko biết có nhận ra c ko? Hóng qá
      heavydizzy thích bài này.

    2. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Có chương mới cuối tuần. hiếm thấy nha. Thanks các nàng
      heavydizzy thích bài này.

    3. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 20

      Từng đồng giường cộng chẩm mấy năm như vậy, Lâm Cẩm Nghi cũng coi như quen thuộc Tiêu Tiềm, biết là vô đăng tam bảo điện, mới chủ động hỏi: " biết vương gia đến, vậy có chuyện gì?"

      Tiêu Tiềm xuất tại nơi này, đương nhiên như thoại bản tử tài với tử giai nhân ngẫu ngộ. chính là cố ý tới tìm Lâm Cẩm Nghi.

      Nàng hỏi, liền gật đầu : "Bổn vương có chút việc muốn với ngươi."

      Lâm Cẩm Nghi lòng muốn chạy trốn khỏi nơi này, chỉ ngóng trông ngắn gọn, ý bảo cần vòng quanh, trực tiếp thẳng vào vấn đề là tốt rồi.

      Tiêu Tiềm : "Mới vừa rồi chuyện ở núi giả, còn thỉnh nhị nương đừng để ở trong lòng, cũng cần với người khác."

      Nguyên lai biết có người nghe lén! Lâm Cẩm Nghi cảm thấy rùng mình. Nghĩ lại, dựa vào võ nghệ của Tiêu Tiềm, nếu mà phát được vài người nghe lén, khó mà sinh tồn lâu dài ở chiến trường...

      Lâm Cẩm Nghi lạnh lùng cười, "Vương gia làm, cần gì phải chú ý người khác thấy thế nào?"

      Tiêu Tiềm có kinh nghiệm giao tiếp cùng tiểu nương, huống chi tiểu nương trước mắt này, là biểu muội của thê tử . Nhất thời bị nàng hỏi lại. Bất quá nương này cũng khác hẳn lúc trước, gặp vài lần, chỉ nhớ nàng là người cười, tính tình thích náo nhiệt, so với bộ dáng lạnh lùng trước mắt tưởng như hai người.

      Nghĩ đến, là vì tổn thương biểu tỷ mới bất công .

      Tiêu Tiềm cũng để ý vô lễ, : "Ta định tục thú, việc hôm nay, bất quá gặp cố nhân chuyện cũ lát. Nhị nương nếu ra, tránh được các trưởng bối nghĩ ngợi. Hơn nữa bổn vương nghe , Trung Dũng hầu phủ phu nhân gần đây thân mình được tốt, nên để bà hiểu lầm hơn."

      Lấy tình cảm Trung Dũng hầu phu nhân đối với ngoại tôn nữ, nếu biết thi cốt nàng còn chưa lạnh, Tiêu Tiềm công khai gặp riêng người cũ, sợ là tức đến nguy hiểm.

      ... Cho nên, Tiêu Tiềm riêng tìm mình chuyện, là để ý Trung Dũng hầu phủ nhìn ?

      Ý niệm này chợt lóe ra trong đầu, Lâm Cẩm Nghi cũng cảm thấy có chút buồn cười. Sao có thể đây, chính mình lúc còn sống, cũng để trong lòng, nay nàng còn, làm sao có thể để ý này đó đâu?

      Nàng trầm ngâm lát, cũng nghĩ ràng, cảm thấy hơn phân nửa là cố kỵ thanh danh Nguyên Vấn Tâm mới đến này đó với mình, cái gì mà cố kỵ trưởng bối Trung Dũng hầu phủ, cũng là ngụy trang treo đầu dê bán thịt chó.

      Cũng đúng, lúc đó nhìn thấy và Nguyên Vấn Tâm gặp riêng, trừ hai nha hoàn, chỉ có Nguyên Vấn Khanh và nàng. Lạc hẳn cho Tô thái phi, Tô thái phi và Tô thị thân thiết, với Sầm Cẩm cũng hời hợt. Vinh vương gia với Tiêu Tiềm rất tốt, Tô thái phi hẳn cũng gì. Nguyên Vấn Khanh là thân muội muội của Nguyên Vấn Tâm, cho dù về nhà , cũng chỉ là việc trong nhà, làm tổn hại thanh danh cao lĩnh chi hoa Nguyên Vấn Tâm lan xa bên ngoài kia. Cho nên hôm nay việc này, quả chỉ có Lâm Cẩm Nghi ngoại nhân biết được.

      Bất quá Lâm Cẩm Nghi vốn chuẩn bị trở về nhắc với người trong nhà, Tiêu Tiềm cùng với ai, có quan hệ gì với nàng đâu?

      Vì thế, nàng gật đầu đáp ứng, "ý tứ Vương gia tiểu nữ minh bạch, tiểu nữ trở về nhắc tới. Hôm nay tiểu nữ chỉ tới mừng thọ, cái khác hoàn toàn biết."

      tình thuận lợi ngoài dự kiến của Tiêu Tiềm, mặt cũng nhiều hơn chút ý cười nhợt nhạt, ôm quyền : "Vậy bổn vương tạ nhị nương. quấy rầy nhã hứng nương ngắm cảnh, bổn vương cáo từ."

      Lâm Cẩm Nghi cúi mắt phúc thân, lúc ngẩng đầu, bóng lưng Tiêu Tiềm ở xa xa.

      *

      Trong đình chỉ còn lại có Lâm Cẩm Nghi và Thiên Ti.

      rồi, Lâm Cẩm Nghi muốn nhiều lời, Thiên Ti do dự : " nương, việc hôm nay chúng ta với phu nhân sao?"

      Lâm Cẩm Nghi : "Đó là việc riêng của Trấn Nam vương, chúng ta vốn nghe lén nhìn lén mới biết, có gì hay mà ."

      "Nhưng mà, biểu nương nàng..."

      "Nàng chết." Lâm Cẩm Nghi trảm đinh tiệt thiết . Thanh hơn tia lãnh ngạnh. Giây lát, nàng lại mở miệng: "Nhưng người sống, còn phải sống sót."

      Thiên Ti lên tiếng. Đến cùng, nàng vẫn là nha hoàn Tô thị tay dạy dỗ nên.

      Lâm Cẩm Nghi mềm thanh , : "Tổ mẫu thân mình quả tốt, trước mắt người nhà đều lo lắng trùng trùng, cần bởi vì loại việc này quấy nhiễu bọn họ."

      Trong lòng Thiên Ti cũng là trăm chuyển ngàn hồi. Nàng nghĩ, lấy quyền thế Trấn Nam vương nay, dù lập tức muốn cưới Nguyên Vấn Tâm qua cửa, Trung Dũng hầu phủ ai có thể đứng ra ngăn cản đây? Cho dù bẩm báo lên, ngoài việc khiến các chủ tử tức giận hồi, quả có tác dụng. Nàng phúc thân, đáp: " nương suy nghĩ chu toàn, nô tì hiểu."

      Chủ tớ hai người vài lời, Lâm Cẩm Nghi cũng có hưng trí ngắm cảnh, muốn sân khấu kịch giúp vui, liền về phòng khách trước.

      Trong phòng khách trừ vài nha hoàn hầu hạ, cũng có ai.

      Lâm Cẩm Nghi liền tìm vị trí yên lặng ngồi xuống.

      Cũng may bao lâu, đến chạng vạng, Vinh vương phủ muốn chiêu đãi tiệc tối. Mọi người cũng theo Tô thái phi trở về phòng khách, nhất thời lại náo nhiệt lên.

      Tô thị nửa buổi chiều gặp nữ nhi, trở lại liền thân thiết : "Ngươi thường ngày thích nhất náo nhiệt, hôm nay sao đằng trước nghe diễn? Là người được tốt?"

      Lâm Cẩm Nghi ngồi yên hồi lâu, vứt bỏ suy nghĩ miên man trong đầu, chỉ coi cái gì cũng phát sinh, cười cười, : "Lâu lắm xuất môn, có chút choáng váng, buổi chiều nghỉ ngơi đáng ngại."

      Tô thị : "Trở về để đại phu khám cho ngươi, ngươi này thân mình bắt ta quan tâm, xem ra vẫn phải điều trị."

      Lâm Cẩm Nghi liền nhu thuận : "Vâng, đều nghe người."

      *

      Dùng xong tiệc tối, mọi người dùng lượt trà, Tô thái phi tinh thần có chút tốt.

      Tất cả mọi người đều giỏi về sát ngôn quan sắc, bắt đầu có người cáo từ.

      Tô thị lưu lại, xem như cuối cùng.

      Tô thái phi có chút mệt mỏi, vẫn lôi kéo tay nàng hồi lâu, bảo nàng có việc gì mang Lâm Cẩm Nghi đến vương phủ chơi nhiều hơn.

      lời tạm biệt rồi, Tô thái phi lại bảo Lạc tự đưa các nàng ra phủ.

      Tô thị ngày này tuy rằng bận rộn, nhưng cảm thấy thập phần cao hứng, lúc trở về mặt mang theo ý cười, giữa mi mắt lại ra mỏi mệt.

      Nghĩ đến cũng đúng, nàng thường ngày ở nhà cũng làm liền ba món chính, còn canh giữ ở trong phòng bếp xem hỏa hậu, tính tình nàng cũng phải thích náo nhiệt, hôm nay còn cùng Tô thái phi xem diễn cả buổi.

      Lâm Ngọc Trạch ở cửa đón mẹ con các nàng ba người, nhìn thấy sắc mặt của nàng liền có chút đau lòng, giọng : "Nàng xe ngựa ngủ lát , để tiểu A Cẩm cùng với Phương tỷ nhi ngồi xe ngựa phía sau."

      Còn chờ Tô thị mở miệng, Lâm Cẩm Nghi cũng nhìn thấy hai gò má phụ thân phiếm hồng, hẳn là uống ít rượu, nhân tiện : "Gió nổi lên, cha cũng vào trong xe ngựa bồi nương đường ."

      Vì thế Lâm Ngọc Trạch cùng Tô thị ngồi xe ngựa đằng trước, Lâm Cẩm Nghi và Lâm Phương Nghi ngồi vào chiếc khác.

      Tỷ muội ngồi cùng nơi, đương nhiên phải chuyện. Huống chi ngày hôm nay Lâm Phương Nghi tựa hồ cũng rất vui vẻ.

      Buổi chiều Lâm Cẩm Nghi bị Nguyên Vấn Khanh kéo vào trong vườn, Lâm Phương Nghi , ban ngày hai người thế nào ở chỗ, liền hỏi nàng hôm nay chơi thế nào.

      Lâm Phương Nghi hơi ngượng ngùng gật gật đầu, : "Mẫu thân giới thiệu rất nhiều phu nhân cho ta biết. Các phu nhân này chuyện cũng hòa khí."

      Lâm Cẩm Nghi lập tức hiểu ý, Tô thị này giúp nàng xem các nhà. Hơn nữa xem trước mắt Lâm Phương Nghi bộ dáng này, hẳn là tiến triển rất tệ.


      @Anhdva ta cũng ko biết.
      @thuyvy2711 cũng còn lâu lâu mới nhận ra

      Chương 21

      Rất nhanh, đoàn người về tới Trung Dũng hầu phủ, cùng Thuận Hoà đường thỉnh an Trung Dũng hầu phu nhân.

      Trung Dũng hầu phu nhân bình thường giờ này ngủ, ngày hôm nay lại chờ bọn họ, hỏi bọn họ ít tình huống Vinh vương phủ, lão phu nhân mới có thế này an tâm vào giấc ngủ.

      Đoàn người cứ như vậy đều tự trở về viện mình, cần đề cập tới.

      Ngày thứ hai, trời vừa sáng Lâm Cẩm Nghi tự tỉnh, chuẩn bị dậy, Thiên Ti tay chân đến bên giường, : "Phu nhân nương và đại nương hôm qua đều mệt, hôm nay cần thư phòng. Hôm qua lão phu nhân cũng ngủ muộn, mọi người cần vội vàng sớm tinh mơ thỉnh an. Ngài ngủ nhiều lát ."

      Lâm Cẩm Nghi lại trở về nằm giường, nhưng bất đắc dĩ gần đây nghỉ ngơi đều thập phần quy củ, nằm xuống cũng ngủ được, nhắm mắt lát, bên ngoài nắng chiếu rực rỡ, Lâm Cẩm Nghi liền từ giường ngồi dậy.

      Thuận Hoà đường thỉnh an rồi, cả nhà cùng nhau dùng bữa.

      Nhân dịp khó được rảnh rỗi, Lâm Phương Nghi còn mời nàng Phương Hoa Uyển ngồi.

      Lâm Cẩm Nghi trong lòng nhớ hôm qua đáp ứng viết thư cho Nguyên Vấn Khanh, liền đồng ý, trở về viện mình.

      Từ trước ở Cẩm Tú Uyển, thư đều do hai đại nha hoàn bị đuổi ra ngoài quản, từ lúc các nàng rồi, do Thải Ca quản.

      Lâm Cẩm Nghi bảo Thải Ca tìm các bức thư Nguyên Vấn Khanh từng viết gửi cho mình.

      Nàng đơn giản nhìn các thư này lần, quen thuộc cách tiểu biểu muội và nàng ấy viết thư, sau đó tự mình đề bút.

      Nguyên Vấn Khanh và tiểu biểu muội thư từ phần nhiều là việc trong cuộc sống, Lâm Cẩm Nghi cũng đơn giản kể lại chuyện phát sinh bên người mấy ngày gần đây, tổng cộng viết hai trang giấy, cho người đưa Nguyên phủ.

      nghĩ tới, Nguyên Vấn Khanh hồi cực nhanh.

      Buổi chiều, Lâm Cẩm Nghi ngủ trưa vừa dậy, Thải Ca trình hồi trước mặt nàng.

      Lâm Cẩm Nghi mở thư xem, Nguyên Vấn Khanh đầu tiên là biểu đạt cao hứng với việc Lâm Cẩm Nghi viết thư cho nàng ấy, còn mời nàng nửa tháng sau Nguyên phủ tụ hội. Trong thư kèm tấm thiệp mời.

      Hai người vừa mới gặp mặt, theo đạo lý cũng vội gặp mặt nhanh như vậy, nhưng lại trịnh trọng chuyển thiệp mời.

      Lâm Cẩm Nghi nhất thời , liền hỏi Thiên Ti.

      Thiên Ti : " nương sợ là quên, nửa tháng sau là sinh nhật Nguyên nhị nương."

      Lâm Cẩm Nghi đành gật đầu : "Nguyên Vấn Khanh sinh nhật, hôm kia lại là sinh nhật nãi nãi, nên quên mất."

      Từ trước tính tình Lâm Cẩm Nghi chính là cái mọi chuyện để ở trong lòng, bọn nha hoàn cũng thấy nhưng thể trách.

      biết lí do, Lâm Cẩm Nghi muốn chuẩn bị lễ vật sinh nhật cho Nguyên Vấn Khanh.

      Nàng cũng biết tư khố của tiểu biểu muội có cái gì, vừa vặn lúc này bảo Thải Ca đưa bảng tư khố cho mình xem.

      Vừa nhìn, Lâm Cẩm Nghi mới phát đồ trong tư khố của tiểu biểu muội đúng là ít, đồ vàng bạc, bài trí nhà cửa, đều là đồ tinh xảo hoa mỹ. Mặt khác còn có mấy ngàn lượng tiền riêng, xem các khoản ghi lại, là ngày lễ ngày tết các trưởng bối tặng cho.

      So sánh với đời trước, đồ đạc bên người nàng ít đến đáng thương. Ngay cả đồ cưới lúc xuất giá cũng mới chỉ có ba mươi sáu hòm, hơn phân nửa vẫn là mẹ ruột nàng lưu lại, trong nhà phía sau thêm vào đều là góp cho đủ số, cũng đáng giá, chỉ có thể lấy mặt mũi.

      Lâm Cẩm Nghi nhất thời cũng biết tặng gì cho tốt, nàng cũng tiểu biểu muội thích gì, tiểu biểu muội mặc dù mất, cũng nên đem đồ trong lòng nàng tùy tiện tặng người.

      Nàng chưa kịp nghĩ, bên kia Lâm Phương Nghi lại đến bái phỏng.

      Lâm Cẩm Nghi ra ngoài đón, đưa Lâm Phương Nghi vào phòng, để nha hoàn dâng trà.

      Lâm Phương Nghi ngồi vào chỗ của mình rồi, xem bàn đặt danh sách, liền cười hỏi nàng: "Muội muội hôm nay muốn kiểm kê đồ đạc?"

      Lâm Cẩm Nghi bất đắc dĩ : "Vấn Khanh phải sinh nhật tháng sau sao? gửi thiếp cho ta, tìm kiếm đồ gì tốt tặng cho nàng."

      Lâm Phương Nghi mặt tươi cười hơi cứng ngắc thể nhận ra, nàng hôm qua cũng gặp Nguyên Vấn Khanh, nhưng nàng ấy mời mình tham gia tiệc sinh nhật.

      Lâm Cẩm Nghi ngắm danh sách mặt ủ mày chau, cũng chú ý thần sắc biến hóa rất đó.

      Thải Ca thấy nàng khó xử, liền đề nghị: " nương, bằng đưa bộ đồ trang sức trân châu phỉ thúy?" xong còn chỉ lên dòng ghi thời gian bộ đồ trang sức nhập khố cho Lâm Cẩm Nghi xem."

      Lâm Cẩm Nghi vừa thấy, bộ đồ trang sức này năm trước mới làm lâu, vào kho lấy ra, hẳn là chưa từng đeo. Hơn nữa Thải Ca vốn ổn trọng ít , nàng có ý kiến sai, liền gật đầu : "Được, vậy đưa cái này. Ngươi làm hộp đựng."

      Lâm Phương Nghi cúi đầu tự uống trà, trong lòng tư vị. Đồ trang sức kia là năm trước sinh nhật muội muội tâm huyết dâng trào muốn có, Tô thị riêng từ bên ngoài tìm thấy, phỉ thúy xanh lục, trân châu tròn trịa, bộ dáng thập phần tinh xảo hoa mỹ. Nàng vụng trộm liếc mắt cái, trong lòng hâm mộ thôi. Nhưng đến trước mắt muội muội, muội muội lại ngại đồ vật có vẻ già dặn, tùy tay xem qua bảo nha hoàn thu lại, cũng từng đeo. Trước mắt, cứ như vậy tùy ý lấy ra tặng người.

      chọn tốt lễ vật, Lâm Cẩm Nghi mới có tâm tư chuyện phiếm với Lâm Phương Nghi.

      "Tỷ tỷ hôm nay có gì muốn với ta?" Nếu cũng buổi sáng mời mình Phương Hoa uyển, buổi chiều lại riêng tới thăm.

      Lâm Phương Nghi đặt chén trà, cười : "Cũng có gì, bất quá hôm nay rảnh rỗi, muốn cùng chơi lúc."

      Lâm Cẩm Nghi nhân tiện : "Tốt rồi, tỷ tỷ muốn chơi gì? Chơi bách tác hay là chơi bài lá cây?" Lúc nàng làm nữ hài nhi, muội muội Sầm Thoa cũng thân cận với nàng, rất ít có thời gian tỷ muội cùng nhau chơi đùa. Kỷ thị lại thường mang nàng xuất môn giao tế, bởi vậy nàng cũng chỉ biết hai loại nữ hài thường chơi này.

      Lâm Phương Nghi : "bài lá cây , từ trước ngươi phải vẫn mê trò này?"

      Lâm Cẩm Nghi cười cười, để Thiên Ti chuẩn bị.

      bài lá cây chính là trò chơi bài, cách chơi và tính toán khác mã điếu mấy.

      Bài này phải có bốn người, Lâm Cẩm Nghi liền để Thiên Ti và Thải Ca cùng chơi.

      Lâm Cẩm Nghi chỉ biết cách chơi, cũng tinh thông tính bài, mới vài vòng, rất nhanh thua hết.

      Thiên Ti và Thải Ca thắng thua, đều nhường Lâm Phương Nghi thắng.

      lần thắng là lượng bạc, Lâm Phương Nghi nửa canh giờ thắng hơn ba mươi lượng.

      Lâm Cẩm Nghi cũng tiếc tiền, để Thải Ca lấy ngân phiếu cho nàng.

      Lâm Phương Nghi chịu nhận, Lâm Cẩm Nghi ngược lại cười : "Tỷ tỷ thắng, nên được. Nếu cầm, chơi xong là mất mặt."

      Lâm Phương Nghi mới ỡm ờ nhận.

      Bốn người sau đó lần nữa chia lại rồi chơi tiếp.

      Lại bao lâu, Lâm Cẩm Nghi đều thua hết cho Lâm Phương Nghi.

      Lâm Cẩm Nghi lại sảng khoái bảo Thải Ca lấy ngân phiếu cho nàng ấy.

      Lúc này canh giờ cũng sớm, Lâm Phương Nghi đứng dậy cáo từ.

      Lâm Cẩm Nghi tâm tình sai, tự mình tiễn nàng ra ngoài.

      Nàng rồi, Thiên Ti còn cười với Lâm Cẩm Nghi: " nương nay ổn trọng, từ trước ngài đánh bài thua, luôn phát tì khí."

      Thiên Ti là Tô thị dạy dỗ ra, sắp hai mươi tuổi, vẫn chưa lập gia đình, định về sau cho Lâm Cẩm Nghi mang theo bên người làm ma ma quản giáo. Bởi vậy Thiên Ti chuyện cũng rất thẳng thắn.

      Lâm Cẩm Nghi giơ giơ môi, : "Cũng phải bao nhiêu bạc, đáng tức giận. Lại tiền bạc chỗ ta nơi này, hữu dụng bằng ở chỗ tỷ tỷ." Nàng có các trưởng bối che chở, đương nhiên lo tiền bạc. Nhưng Lâm Phương Nghi, lâu phải lập gia đình, cũng biết đầu dư dả. Dùng phương thức như vậy cho nàng ấy chút tiền bạc, cũng giống cho nàng ngân phiếu.

      Bên kia, Lâm Phương Nghi cầm năm mươi lượng ngân phiếu trở về Phương Hoa uyển.

      Ngân phiếu bỗng, nàng lại cảm thấy có chút trầm trọng:

      Bạc đó tương đương với tiền riêng nàng và di nương để giành năm, muội muội lại có thể thèm quan tâm thua nàng.

      ... là thân tỷ muội, đến cùng, vẫn bất đồng.
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 13/11/17

    4. Mộng Cô Hàn

      Mộng Cô Hàn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      1,633
      amandatruc, huyetsacthiensu, thuyt23 others thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      To thị hiểu lòng người, Thanks Nàng
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :