1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lumk

      Lumk New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      Hóng hóng hóng dài cả cổ hức hức hức
      huyetsacthiensuHân Pi Sà thích bài này.

    2. Tống Thiên Ân

      Tống Thiên Ân Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,185
      Chương 70

      [​IMG]An Dương phát ra khác thường của A Đoàn, ngược lại còn rất thà bắt đầu phân tích.[​IMG]


      Mình thực muốn cuộc sống như vậy sao? có thể cười nhìn có tam cung lục viện? sựcó thể giống như Hoàng hậu nương nương, cười tiễn Hoàng thượng đến chỗ phi tử khác sao? Nghĩ đến đây chút đau lòng vừa rồi như biến thành từng cơn đau nhức, giống như từng nhát đao chém vào lòng.[​IMG]


      Sau đó gì thêm. Mọi người đều thể tưởng tượng nổi, tiểu tử này cũng lạnh lùng quá , Hoàng thượng hỏi thăm, cười thôi vậy, nhưng ít nhất cũng phải phụ họa câu chứ.[​IMG]


      Tay A Đoàn chậm rãi xoa ngực, ràng nhìn mình, vì sao tim lại đập nhanh như vậy, lại vui mừng như vậy...
      hutmau, nhung_rose, Nhiuuuu52 others thích bài này.

    3. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      A Đoàn dễ dụ thặc :yoyo27: mới đó mà tim đập bụp bụp rồi, vậy chắc vụ dấu ấn iu thương kia dễ dàn xếp thôi :ex10:
      Tiện nghi cho Thái tử ke rồi :031:

    4. Lumk

      Lumk New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      Tính ra A Đoàn chỉ sống 1 đời còn Ngô Đông 2 đời rồi. Nên kinh nghiệm tình trường đây mình :))) A Đoàn sao thoát khỏi tay ca :)))
      huyetsacthiensu thích bài này.

    5. Hân Pi Sà

      Hân Pi Sà Well-Known Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      569
      Chương 71
      Editor: Hân Pi Sà


      Nhìn qua cứ nghĩ là người rất tuân theo lễ nghi, nhưng mà lời ra gần như đắc tội hết cả đám người ở đây. Đặc biệt là vị quan đứng đầu kia, sắc mặt tái xanh. Nhưng mà Hoàng thượng cũng hề quở trách, thậm chí còn thích thú tự rót li rượu, khóe miệng khẽ nhếch lên, bộ dạng chính là muốn xem trò vui.


      Thái độ như vậy, những người khác muốn cũng dám . Hoàng thượng ràng là muốn thiên vị vị Vệ tướng quân này, bây giờ còn ai dám đứng ra làm người xấu? Vị quan kia cũng bản lĩnh, trong phút chốc khôi phục lại sắc mặt, miễn cưỡng cười “Nếu Vệ tướng quân có ý trung nhân vậy ta cũng cần tốn nhiều tâm tư nữa.” xong liền phất tay áo trở về chỗ ngồi.


      Cuối cùng bị mất hết mặt mũi nên lời ra cũng có chút châm chọc.


      A Đoàn cũng chẳng lo lắng như thế nào, thân phận cũng phải chỉ là Vệ tướng quân, nếu đổi lại người đứng đây hôm nay là Thái tử, ai dám quanh minh chính đại bức hôn chứ? Tuy nhìn qua hôm nay có chút tùy tiện những mà Hoàng thượng cũng ngăn cản còn cố kỵ điều gì chứ, tự nhiên lo chuyện bao đồng.


      A Đoàn chống cằm muốn nhìn thử xem các vị tiểu thư kia trông thế nào, đột nhiên lại vang lên giọng có chút xa lạ của nam tử “Tuy có chút vô lễ, nhưng mà tất cả đều biết Vệ tướng quân ở biên cương mấy năm nay, lần này cũng là lần đầu hồi kinh. tò mò muốn biết rốt cuộc là vị tiểu thư nhà nào lại có mị lực lớn đến vậy?”


      Ngẩng đầu nhìn, là nhị hoàng tử, Ngô Tử Ngọc.


      Nhị hoàng tử lớn hơn A Đoàn tuổi, còn chưa tròn mười bốn, là con trai của Văn quý phi. Văn Phí phi là mỹ nữ ai ai cũng biết, nhị hoàng tử kế thừa dung mạo của nàng, nam thân nữ tương (*) . Lúc này và A Đoàn đều tỏ ra bình thường, tay chống cằm khẽ ngẩng đầu nhìn Vệ Trường Hận, tuy ngồi cách xa nhưng A Đoàn vẫn thấy thích thú dạt dạo trông đôi mắt phượng ấy.


      (*) nam thân nữ tương : là nam nhân có vẻ ngoài xinh đẹp như nữ nhân.


      Ngoài ý muốn lại thấy bộ dạng của như đứa trẻ ngây thơ bất cần, mà lời ra mọi người cũng thấy vô cùng bình thường.


      Vị hoàng tử này tuy là con trai của quý phi nhưng tâm tư lại đặt ở quốc . Đối với phu tử luôn đánh giá là người thông minh nhưng tâm tư lại có chí lớn, suốt ngày chỉ biết vui đùa. Cũng may có Thái tử điện hạ, lại càng làm người ta thích hơn, vui đùa vui đùa nhưng chưa bao giờ gây náo loạn, Hoàng thượng cũng chỉ mắt nhắm mắt mở cho qua thôi.


      Sở dĩ cảm thấy có chút quen, A Đoàn cùng ở trong cung cũng chỉ ngẫu nhiên gặp mặt rồi chào nhau thôi.


      Nhưng chuyện hôm nay dường như là mưu, mặc kệ vừa rồi Vệ Trường Hận khước từ hay thừa nhận có ý với vị tiểu thư nào đó, tất cả đều phải khai báo ra. Nếu đó là coi thường hoàng tử, còn nếu đáp qua loa tên tiểu thư nào đó, như vậy mọi người đều nghĩ khinh nhờn họ.


      Những người ở đây cũng thể nào ra mặt giúp Vệ Trường Hận, mới vừa rồi bị mất mặt như vậy, Hoàng thượng cũng còn ở đây bọn dám thêm gì. tại Nhị hoàng tử lên tiếng, vậy đương nhiên phải ngồi xem chuyện vui.


      Mà họ cũng muốn biết, rốt cuộc người trong lòng là ai?

      Lo lắng lo lắng nhưng A Đoàn cũng rất muốn biết Thái tử ca ca ứng phó chuyện này thế nào, cho nên bình tĩnh ngồi chờ câu trả lời của , Ngô Đồng xoay người, liếc mắt đảo qua A Đoàn nhìn nàng giương mắt nhìn, trong lòng thầm buồn cười nhưng vẫn thể mặt. Chỉ thấy hơi khom người nhìn Ngô Tử Ngọc, sau đó vài lời gì đó, Ngô Tử Ngọc kiền ngồi thẳng người, giống như thể tin được, khiếp sợ nhìn Vệ Trường Hận?


      Vậy rốt cuộc là vị nào? Trong lòng mọi người đều ngứa cả lên, A Đoàn cũng nhìn chăm chú vào Ngô Tử Ngọc.


      Chờ ra.


      ngờ mắt phượng xinh đẹp của Ngô Tử Ngọc vẫn mở lớn, cuối cùng nâng ly rượu khom người với Vệ Trường Hận “Là ta đường đột, mong Vệ tướng quân đừng để trong lòng.” xong đem ly rượu hơi uống cạn, Vệ Trường Hận gật gật đầu cũng đem ly rượu khác uống cạn, sau đó ngồi xuống.


      Mọi người:……


      Vậy rốt cuộc là ai?


      Trong điện chỉ còn mỗi Ngô Tử Ngọc đứng, mọi người đều nhìn chằm chằm, nhưng lại hề quan tâm, thậm chí lười biếng quét mắt nhìn vòng sau đó ánh mắt dừng lại ở chỗ A Đoàn, đôi mắt sáng lên, cũng ngồi xuống mà cầm bầu rượu tự rót li, từ đằng xa nâng ly với A Đoàn.


      “Hôm nay là sinh thần của Tam tiểu thư mà lại có lễ vật gì để tặng chỉ có ly rượu bạc này, mong tiểu thư chê.”


      Lần này tất cả mọi người đều tập trung nhìn về phía A Đoàn, A Đoàn nghe vậy cũng đứng lên giơ li rượu của mình, tự nhiên hào phóng “Làm sao chê được, được Nhị hoàng tử nhớ đến sinh thần A Đoàn cảm thấy vô cùng vinh hạnh.” Nàng học theo động tác của Ngô Tử Ngọc, ngửa đầu uống hết li rượu.


      Còn dốc ngược li rượu tỏ ý cạn.


      chút dè dặt hay thẹn thùng hay Ngô Tử Ngọc nghĩ.


      Hoàng Thượng lên tiếng đầu tiên "Tốt!" Lại ghét bỏ nhìn Ngô Tử Ngọc "Tiểu nương người ta cạn li trước, người còn ngây ngốc ở đó làm gì, người chúc rượu người ta như vậy à?”


      Ngô Tử Ngọc thờ thẫn, cuối cùng bật cười lắc đầu thấp giọng tự "Xong rồi…" Cũng thêm gì nữa, ngửa đầu cũng đem rượu trong li uống cạn. A Đoàn thấy uống xong liền ngồi xuống, ràng muốn thêm gì nữa.


      Tuy rằng có ác ý, nhưng muốn dùng mình để dời chú ý sao? A Đoàn chút cũng muốn phụng hồi.


      A Đoàn ngồi xuống cũng nhìn Ngô Tử Ngọc lần, sau đó quay về chỗ ngồi cùng Hoàng thượng xem kịch “Phụ hoàng, cũng mấy năm nữa thôi, Tam tiểu thư trở thành đại nương, vậy khi nào đại ca mới trở về?”


      Mắt phượng xinh đẹp nhìn về phía A đoàn cái, lạnh nhạt


      nên khiến đại tẩu sốt ruột chờ”


      Đại tẩu này chỉ ai, tất cả mọi người đều biết


      Khuôn mặt nhắn của A đoàn mới vừa rồi còn bình tĩnh giờ biến thành quả cà chua, cái tên này! ràng chính hồ nháo trước, vậy mà lại lôi kéo mình vào, bây giờ còn chưa chịu buông tha! Nhưng lại thể công khai trừng mắt chỉ có thể liếc nhìn cái, nhân tiện trợn mắt nhìn Ngô Đồng, cũng có lỗi của huynh!


      Ngô Đồng buồn cười, chuyện này có liên quan gì đến ta?


      A đoàn nhìn thấy liền trừng mắt thêm lần nữa, ai bảo là đệ đệ của huynh? Ngô Đồng hiểu được chỉ có thể lắc đầu bất đắc dĩ. Người khởi xướng mọi việc Ngô Tử Ngọc lại thích thú ngồi xem hai người họ đối mắt, mắt liên tục nhìn qua nhìn lại. Đại ca và đại tẩu, nhìn xứng đôi.


      Xa cách nhiều năm nhưng vẫn có thể tâm linh tương thông như thế!


      Rất tốt!


      Ngô Tử Ngọc lại tiếp tục ném ra liều thuốc nổ. Bọn họ đều nhìn thấy, Vệ tướng quân quả rất quan trọng nhưng làm sao có thể qua được Thái tử? Đây là thành công dời chú ý của mọi người, thậm chí có đại thần đứng dậy “Vi thần cũng muốn hỏi, Thải tử điện hạ khi nào mới hồi cung?”


      Liên tiếp mấy người đứng lên.


      “Thân là Thái tử vẫn nên sớm phụ tá Hoàng thượng.”


      “Hơn nữa thái tử hằng năm đều ở nước ngoài mặc dù có người bảo vệ hậu hạ, nhưng làm sao có thể bảo đảm mười phần an toàn?”


      “Thái tử vẫn nên sớm trở về, Thái tử bình an, lòng dẫn cũng an”


      Những vấn đề này bọn họ đề cập đến nhiều lần nhưng đều bị Hoàng thượng qua loa. Hôm nay Nhị hoàng tử , mọi người cũng bỏ qua nữa, Hoàng thượng nên cho câu trả lời chắc chắn. Ngày trước A Đoàn cũng để tâm việc này, chỉ là bây giờ cũng còn lo lắng nữa.


      Mọi ánh mắt đổ dồn về về phía Hoàng thượng, chỉ là trong mắt họ sốt rột mà thôi.


      Hoàng thượng gật đầu, sau đó chuyện tầm mắt nhìn A Đoàn. A Đoàn lập tức ngồi ngay ngắn lại bình tĩnh nhìn Hoàng thượng, làm sao vậy chứ? Thấy nghi ngờ của tiểu nương kia, Hoàng thượng cười “Trưởng thành đâu chứ, vẫn là tiểu oa nhi, cần sốt ruột, cần sốt ruột…”


      Ai bảo tiểu tử đáng chết kia dùng điều kiện biên cương bách chiến bách thẳng để “Thái tử” có thêm 3 năm nữa mới hồi kinh?


      Ba năm sau cũng phải là vừa vặn mười lăm sao ? Chậc chậc.


      Lần này lại bị Hoàng thượng cho qua, A Đoàn lại sầm mặt thêm lần nữa. Quả nhiên là cha con, mỗi người đều trêu chọc mình! Thái tử ca ca trở về là chuyện của , sao lại đổ lên đầu mình, còn trách mình lớn chậm ? Ai có thể điều khiển thời gain chứ?


      là trách nàng lớn lên quá chậm, nếu như Ngô Đồng nghe được những lời trong lòng của A Đoàn chắc chắn như vậy.


      Sau đó A Đoàn rất ngoan ngoãn ngồi im nhìn chiếc bàn của chính mình, ngay cả An Dương chuyện cũng chỉ qua loa hừ hừ vài tiếng cho xong. Cũng dám nhìn ai, miễn cho lát nữa lại đem mình là làm vấn đề chuyện. Lần đầu tiên cảm thấy yến tiệc sao mà trôi qua lâu như thế. dễ dàng gì đợi được đên lúc tan tiệc, với An Dương vài câu cũng thèm nhìn Ngô Đồng lần liền lo lắng yên theo Trần thị ra về.


      Ngô Đồng đứng bên cạnh Ngô Tử Ngọc, nhìn A Đoàn trốn như trốn ôn thần, sờ sờ cầm cười tiếng.


      Vốn muốn tàn tiệc từ sớm, A Đoàn về nhà cùng Trần thị vài câu mệt mỏi muốn về phòng nghỉ ngơi. Canh giờ cũng kông còn sớm, nên Trần thị ngăn cản, chỉ theo thương lệ dặn vài câu được để bị lạnh, được đá chăn liền để A Đoàn rời . Trở về phòng rửa mặt chải đầu xong, cho mọi người lui ra ngoài sau đó tự ôm gốc ngồi ngẩn người.


      Nghĩ lại hôm nay mình bị trêu ghẹo hết lần này đến lần khác, liền trút mọi tức tối vào chiếc gối tơ vàng trong ngực.


      “Quả nhiên là người nhà, tất cả đều đẩy lên người ta”


      “Chuyển dời chú ý cũng dùng ta, chắn tầm mắt mọi người cũng dùng ta, sau này nhất định đến những yến tiếc nữa”


      “Đáng giận nhất chính là Thái tử ca ca, thế mà ngồi im trơ mắt nhìn mình bị trêu chọc”


      A Đoàn biết mình đây là giận chó đánh mèo, bây giờ là Tướng quân chứ phải Thái tử. Nhưng là nhịn được, là xấu hổ! Lầm bầm hồi bên tai truyền dến tiếng cười trầm thấy của Ngô Đồng “Tức giận như vậy làm gì, nàng nên giữ sức khỏe tốt chút, hội lồng đèn lần này, ta muốn mình”


      “Ai mà thèm cùng huỳnh, đừng có lôi kéo muội, muốn huynh mình


      A Đoàn đầu cũng ngẩng lên, còn bĩu môi khuôn mặt rất vui. Sau đó dừng động tác lại, ngốc nghếch ngẩng đầu nhìn Ngô dồng thân hắc y “Làm sao huynh vào được phòng muội?”
      Hòa Yên Linh, DLinhKa, hutmau58 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :