1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 17:
      Sáng sớm hôm sau Thương Lượng từ phía xa xa nhìn thấy Tằng Vinh, phá lệ hạ mình chủ động dừng bước chờ gã ta.

      Ai ngờ đến nửa đường cũng biết Vạn Dực ở chỗ nào bước ra, kêu gọi Tằng Vinh phía sau, hai người thân thiết khoác vai nhau mà .

      Chậc, xui xẻo.

      Thương Lượng rủa thầm tiếng, xoay người vào triều trước.

      Vạn Dực liếc mắt nhìn bóng dáng của Thương Lượng, với Tằng Vinh: “A, nhìn xem Thủ phụ đại nhân sáng sớm đến đây chắn ngài.”

      Tằng Vinh sớm oán hận : “Có thể có chuyện gì tốt, lão phu tốt xấu gì cũng theo Thủ phụ nhiều năm, tính tình của lão là có lợi lộc làm, tại xem ra còn muốn vơ vét thêm chỗ tốt từ người lão phu, nhưng lão phu lười phụng bồi.”

      “Ha ha ha,” Vạn Dực cười sảng khoái ba tiếng,“ Tính tình Tằng đại nhân ghét ràng, tại hạ cực kỳ thưởng thức, ngài và ta liên thủ, đợi ngày sau...... có tảng đá chướng mắt này tảng đá thư thái hơn.”

      “Ha ha ha ha, là cực kỳ, là cực kỳ.”

      Mấy ngày kế tiếp Tằng Vinh và Vạn Dực như hình với bóng, dùng hành động thực tế giẫm đạp khiến Thương thủ phụ phải hạ mình đưa tới cành oliu, Thương Lượng tức giận ngã ngửa: Tằng Vinh ngươi được lắm! Được thôi, thế đừng trách ta trở mặt vô tình.

      Từ đó, Thương Lượng cầm đầu phái Thủ phụ càng cố gắng lập mưu kế, công kích bằng cách dâng tấu chương như súng đạn, tuy rằng mỗi lần buộc tội bằng tấu đều bị Hoàng đế ngăn chặn, nhưng càng áp chế lại càng hăng.

      Phía bên này Tằng Vinh ngày thấy con trai được Thương Lượng thả ra, tựa như bị cắt tiết gà, cả ngày quấn lấy Thương Lượng dây dưa ngớt, tuy rằng đánh lại ngươi, nhưng có thể tạo nên các cơ hội để đáp lại ngươi mà!

      Đám người còn lại vừa thấy hai phái đánh nhau, lại xoa tay, nghĩ cách nhân cơ hội này đục nước béo cò.

      Triều đình nhất thời ồn ào huyên náo gà bay chó sủa, Duệ đế khó tránh khỏi mệt mỏi, sau khi lâm triều kêu Vạn Dực lưu lại, cũng ngẩng đầu lên, run lên như bị sắm sừng,“Đều đâu đuôi gốc ngọn .”

      Vạn Dực cợt nhả ,“ biết bệ hạ muốn thần cái gì?”

      “Bớt giả bộ ” Duệ đế chịu lép vế,“Vừa lên chức gây phiền toái cho trẫm.”

      “Vi thần dám,” Vạn Dực nghiêm mặt chút, ra vẻ đạo mạo.

      “Ngươi còn có chuyện gì dám hả.”

      “Hoàng thượng trách oan vi thần rồi”, Vạn Dực : “Là Thương Lượng ghen tị vi thần được Hoàng thượng thích, gây khó dễ cho vi thần khắp nơi.”

      “À? Chỉ là như thế thôi ư?” long trảo của Duệ đế bắn ra mũ quan đầu Vạn Dực, “Xem ra là trẫm quá sủng ái ngươi, cho rằng trẫm biết cái thằng nhãi Tằng gia là cái loại gì hả?”

      “Hoàng thượng thánh minh! là phúc đức của triều Đại Chu!” Thiên xuyên vạn xuyên nịnh bợ xuyên, trước tiên Vạn Dực vung cái mũ đỉnh đầu lên cao rồi qua, sau đó vẻ mặt đau khổ,“Nhưng vị trí trong Bảo Nguyên cục này, từ thời Thái tổ cũng thể tìm được người có thể khác với ‘mèo nào trộm thịt’. Mặc dù Tằng Uy Võ tinh thông về thi từ ca phú, cũng chẳng văn thao võ lược, nhưng gã ta cùng lão cha gã ta giống nhau, am hiểu nhất là xem xét thời thế. tại Tằng Vinh trở mặt với Thương Lượng, sau lưng có chỗ dựa vững chắc, chức quan cao nhất của lão ta cũng chỉ có thể bảo trì ở Đại học sĩ đứng đầu điện Vũ . Chức quan trong Bảo Nguyên cục béo bở ai mà chẳng muốn nhứng tay, Tằng Vinh ở bên trong quan chức thấp nhất, phía còn có nhiều ánh mắt nhìn chằm chằm, dám có lòng tham quá mức, cho con trai lão ta thượng vị chẳng phải là tốt hơn nhóm môn sinh nằm vùng của nhóm quan lại chức vụ cao hay sao?” Vạn Dực đến đây dừng dừng,“Hơn nữa còn có vi thần giám hộ Tằng Uy Võ thay Hoàng thượng mà.”

      Duệ đế tiếp lời, ta hơi nhắm mắt trầm ngâm lát.

      Vạn Dực đúng lúc này khuyên can câu nữa: “Hoàng thượng, nước quá trong sạch, có cá đâu.”

      Duệ đế mở mắt ra, chống lại vẻ mặt vô tội của Vạn Dực, ta vô lực phất phất tay,“Về sau giấu kỹ điểm yếu cho trẫm! Trẫm phải người có chuyên môn phụ trách lau mông cho ngươi, việc này trẫm mặc kệ, nếu cứ ầm ĩ như vậy ngươi tự gánh lấy hậu quả.”

      Hoàng thượng cho phép rồi, là thời điểm phản kích .

      Vạn Dực trở về ngay đêm đó liền triệu Tằng Vinh qua phủ cậu: “ biết Tằng đại nhân có gì biện pháp gì đối phó với Thương Lượng?”

      “Biện pháp có,” Tằng Vinh vuốt vuốt râu,“Nhưng trước mắt quyết sách mấu chốt lại ở ngay quý phủ.”

      “Hả?” Vạn Dực ngạc nhiên ,“Là ở quý phủ tại hạ sao?”

      “Quân, Liên, Ngã.” Tằng Vinh gằn từng chữ.

      “Là nàng ấy?!” Vạn Dực kiềm chế được đứng lên,“Nàng ấy chỉ là tiểu thiếp nhất phòng mà ta mua, có liện hệ gì với Thương Lượng chứ?”

      “Đại nhân đừng vội, nghe lão phu chậm rãi kể lại,” Tằng Vinh ,“ Tên của Quân Liên Ngã vốn là Quân Uyển Thanh, chính là tiểu nữ nhi của Quân Mẫn Ngôn phái Thanh Lưu bị luận tội trong lần tham nghị trước, bởi vì đắc tội với Thương Lượng, 6 năm trước bị Thương Lượng vu hãm, con trai của Quân gia bị lưu đày ngàn dặm, nữ quyến sung làm quan kĩ. Thương Lượng vì diệt cỏ diệt tận gốc, những người bị lưu đày dọc đường hoặc là ở trong giáo phường đều bị lặng lẽ giết chết, Quân Liên Ngã này là hậu nhân duy nhất may mắn còn sống sót của Quân gia.”

      Vạn Dực nghe xong, còn có chút nghi hoặc ,“Tằng đại nhân ngài cũng là thời gian qua 6 năm, vậy ngài dùng cái gì xác định Quân Liên Ngã này đúng là hậu nhân của Quân gia?”

      “Này......” Tằng Vinh đến đây ho khan chút, hơi xấu hổ ,“Bởi vì lão phu từng cùng với Quân gia có chút...... Lui tới, bộ dạng Quân Liên Ngã thuở quá giống chính thê Ngiêm thị của Quân Mẫn Ngôn, mặc dù mấy năm gặp, bộ dạng của con bé tháy đổi nhiều so với năm đó, bởi vậy, lão phu mới may mắn nhận ra.”

      ra là thế --” Vạn Dực giật mình , nhịn được nắm tay kích động đứng dậy qua lại, “Hay lắm! Tằng đại nhân, xem ra ông trời đứng ở phía ngài và ta, mới có thể gặp được cơ duyên như thế!”

      Tằng Vinh cũng kích động ,“Việc này mấu chốt còn thiếu người là tâm phúc bên người Thương Lượng, Tham chính – Tiền Trù, gã ta theo Thương Lượng gần 20 năm, Thương Lượng thập phần nể trọng gã ta, phàm là chuyện bẩn thỉu gã ta đều có phần.”

      Vạn Dực vẫy tay bảo Tằng Vinh sát lại gần,“Được lắm! Mấy ngày nay ngài nắm trong tay đầy đủ có thể lục soát vật chứng, chúng ta tiện tay như thế, như vậy như vậy......”

      Ảnh Nhất ở xà nhà yên lặng châm chọc: Công tử, người tuyệt đối đúng là ông vua diễn xuất đứng đầu Đại Chu!

      “...... Dực.”

      “Vạn Dực...... Vạn Dực?”

      Vạn Dực bỗng nhiên hoàn hồn, trước mắt là khuôn mặt tuấn tú hài lòng của Tề vương điện hạ,“ nghĩ cái gì khiến phải gọi mất mấy tiếng thế”

      Vạn Dực nhíu nhíu ấn đương: “À, có lẽ là gần đây chính vụ bận quá, người có chút hoảng hốt.”

      “Là kiện của Thương Lượng chứ sao,” Kỳ Kiến Ngọc chẳng hề để ý ,“Nếu ngươi thấy lão thất phu kia vừa mắt, thay ngươi dạy dỗ lão ta.”

      Vạn Dực nhìn biểu tình rục rịch ngóc đầu dậy của Tề vương điện hạ khỏi buồn cười : “Ta thấy điện hạ ngài gần đây ở trong kinh đến mức luống cuống rồi. Cần gì phải vô cớ sinh , việc này ta muốn tự giải quyết .”

      Kỳ Kiến Ngọc lập tức mẫn cảm : “Ngươi nhờ vả Kỳ Kiến Thành à?”

      Vạn Dực “Ặc” tiếng dài, xong......

      Tể vương điện hạ nháy mắt giãy nảy: “Ngươi lại tình nguyện nhờ vả cũng muốn tới tìm ta!”

      phải như thế......” Vạn Dực yếu ớt trấn an.

      “Đó là ý tứ gì?” Trong nháy mắt Tể vương điện tuy mang theo nhưng phải ăn ngay tại chỗ rồi lại bình dấm chua, chất vấn: “Ta kém ta chỗ nào? Ta cũng có thể đặc xá cho Tằng Uy Võ, ta cùng với ngươi phải thân mật hơn sao, ngươi vì sao nhờ cũng tới tìm ta...... Bla bla.”

      Ảnh Nhất ôm nhánh cây ngoài cửa sổ: Tề vương điện hạ, ngài cũng tuyệt đối là bình dấm chua lòm đứng đầu Đại Chu!

      Ưng thuận vô số lời ngon tiếng ngọt, ông vua diễn xuất cuối cùng cũng trấn an bình dấm chua lòm...... À , là công tử tài giỏi kiệt xuất rốt cuộc cũng trấn an được Tề Vương điện hạ minh thần võ chứ nhỉ, giờ phút này Vạn Dực thoả mãn liếm đôi môi hơi sưng tựa vào trong lòng Kỳ Kiến Ngọc,“Hoàng thượng làm sao có thể so với ngài được, việc vặt vãnh này sao phải làm phiền tới ngài, Tề vương điện hạ của ta trong lòng chỉ cần nhớ thương ta là đủ rồi.”

      Kỳ Kiến Ngọc trong lòng ôm giai nhân, hô hấp cành nhanh, cánh tay của ôm lấy cái eo của Vạn Dực, đôi tai nghe người trong lòng lời ngọt ngào mềm mại, cơn bực tức trong lòng sớm hóa thành dòng suối mùa xuân. Lòng bàn tay dưới thắt lưng mặc dù gầy nhưng cũng rất rắn chắc, Kỳ Kiến Ngọc tự động vuốt ve cái eo thon của người trong lòng, tinh tế cảm nhận mềm dẻo mê người kia, thở dài,“Mãi đến hôm nay, mới hiểu được câu của cổ nhân: ‘Thép luyện trăm năm cũng hóa thành thứ mềm yếu’, thành được lừa dối ta.”

      Cái người ra trận giết địch chưa bao giờ biết nương tay, nay lại nắm lấy eo của y, nhưng lại khó có thể kiềm chế.

      hùng khó qua ải mỹ nhân.

      Vạn Dực cười, tháo cái mũ quan vứt xuống dưới đất, tóc đen hợp lại trước ngực, ngắm nhìn đuôi tóc rồi liếc nhìn Kỳ Kiến Ngọc,“Vậy biết điện hạ muốn bắt ta gây tai họa như thế nào bây giờ?”

      Động tác nữ nhi của y làm vô cùng tự nhiên chút nghi ngờ, càng gấp đôi tia mịt mờ mê hoặc.

      Kỳ Kiến Ngọc đè lên y, môi hung hăng hôn cái, thu hồi cánh tay nắm cái eo của y rồi hướng lên phía ,“Còn có thể làm sao bây giờ, nghiệt đến mức này chỉ có thể thích hợp với mình thôi, chẳng có ai trong thiên có tư cách này!”

      Vạn Dực theo bản năng đẩy cánh tay của Tề vương đè ngực y ra, rồi sau đó nhanh chóng phản ứng, tiếp theo lại ưỡn eo chủ động đưa tay thu lại bên hông, chuyển đề tài: “Ngọc Lang, nhiều ngày nay Thái hậu lại giới thiệu danh môn khuê tú cho ngài ư?”

      “Sau khi theo ta hồi kinh cũng biết là ai luyên thuyên ở bên tai mẫu hậu......”

      Kỳ Kiến Ngọc giống như hề có cảm giác chút nào tiếp tục trò chuyện vui vẻ với Vạn Dực, đợi trước khi rời tay trái lơ đãng phe phẩy qua bộ ngực của y, ấn đường có chút nhíu chặt khi quay lưng lại với Vạn Dực.
      Parvarty, Đỗ Thúy Loan, Nha Đam17 others thích bài này.

    2. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Bình dấm chua nào đó nghi ngờ rồi sao :yoyo60:

    3. midnight

      midnight Well-Known Member

      Bài viết:
      430
      Được thích:
      428
      Nghi ngờ chăng? Mau mau phát ra Tề vương điện hạ minh thần võ ơi

    4. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      mòn mỏi đợi khi ngọc lang phát ra

    5. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 18:

      Có hoàng đế bảo vệ, mất mấy ngày quả nhiên Tằng Uy Võ chưa có đầy đủ chứng cớ được thả ra, chẳng có yếu tố quan trọng này để chế ngự, cách ngày lâm triều, đợi phái Thủ phụ lại buộc tội, Tằng Vinh trước làm gương trình lên cuốn sổ con --

      “Hoàng thượng, thần muốn vạch tội Thương lượng – Thương thủ phụ lừa gạt dưới, tự tiện sử dụng quyền thế tự cho mình là đúng, hãm hại trung lương!”

      Thương Lượng thoáng chốc trừng mắt dựng ngược lông mày “Ngươi bậy!”

      Tằng Vinh nhanh chóng về phía trước mấy bước rồi quỳ xuống, giơ cao tấu chương lên, tờ giấy kia trời sinh trung hậu thành khuôn mặt già nua hiên ngang lẫm liệt,“Vi thần những câu này là , vi thần muốn vạch tội chính là vụ tham nghị luận tội Quân Mẫn Ngôn của 6 năm trước! Xin Thánh thượng nắm !”

      “Tằng Vinh! Ngươi --”

      Vạn Dực nhanh chậm tiếp lời,“Thủ phụ đại nhân, ngài dù sao lớn tuổi , đừng kích động như vậy, phải là...... Chột dạ chứ ?”

      “Vạn Dực ngươi được lắm!” Ngón tay trỏ của Thương Lượng run run rẩy rẩy, chỉ vào y,“Các ngươi liên hợp lại mưu hại lão phu!”

      Vạn Dực ,“Lời cũng thể hết, Hoàng thượng hiểu tường tận từ chân tơ kẽ tóc, nếu Thủ phụ đại nhân trong sạch đến lúc đó lại cũng muộn đâu.”

      “Hoàng thượng!” Thương Lượng nước mắt già nua, hàm oan dập đầu mạnh,“Thần cả đời cẩn trọng trung tâm vì nước, xin Hoàng thượng hãy cho lão thần công đạo!”

      Lúc này, đúng là kỹ thuật diễn xuất liều mạng quá !

      Tằng Vinh dập đầu mạnh ba cái, cái trán sưng đỏ mảng,“Hoàng thượng! Vi thần tuyệt đối sai!”

      Thương Lượng:“Hoàng thượng!”

      Tằng Vinh:“Hoàng thượng!!”

      Vạn Dực:“Hoàng thượng!!!”

      Từng người nương tựa vào đại thần Giáp/ Ất/ Bính:“Hoàng thượng a!!!”

      Duệ đế đau đầu nhìn xuống đám quần thần phía dưới, nặng nề xoa mi tâm......

      Mỗi ngày giống như buôn bán hàng hóa với bọn họ, ta mới mười bảy sắp có tóc bạc rồi đó! Ngã!

      Sau khi hạ triều, Thương Lượng độc từ phía xa xa liếc nhìn bóng dáng Tằng Vinh, làm tâm phúc đủ tư cách, tất cả điệu bộ còn lặng lẽ ngang ngược hơn nhiều so với Tham nghị Tiền Trù.

      Thương Lượng trầm giọng ,“Bây giờ còn còn chưa phải lúc, Hoàng thượng trong chốc lát kiểm tra nhanh như vậy, đợi đến tuần tết Hàn thực, thừa dịp bọn họ chơi trong tiết thanh minh...... Làm sạch chút.”

      Tiền Trù trao đổi ánh mắt ‘hiểu lòng mà ’, cười híp mắt, “Đúng vậy, lúc này trộm cướp dã thú cũng nhiều nha.”

      “Ha ha ha ha!”

      “Ha ha ha ha ha!”

      “Ha ha...... Ai, lần này phẩm chất bột phấn của ngươi rất tinh tế a.” Thương Lượng nhìn Tiền Trù mặc dù thoải mái cười to cũng có nửa điểm khuôn mặt bị nứt nẻ, bên cạnh từ trong lòng lấy ra cái gương cẩn thận dặm phấn.

      “Ặc, nương tử ta tự tay chế tạo, nếu đại nhân chê, khi trở về ta dâng phần cho đại nhân thử xem sao?”

      “Tốt! Tốt!”

      Hai người thân thiết khoác vai nhau cùng .

      “Chậc, xem bộ dạng của bọn họ liền biết sắp muốn quật ngã trung lương quốc gia!” Tằng Vinh quay đầu liếc mắt về phía hai người Thương Lượng, đối với bộ dáng này của bọn họ thuộc đến thể nào thuộc hươn rồi.

      Vạn Dực vỗ vỗ vai lão ta,“Mấy ngày này ta phái người thầm bảo vệ ngài, cứ yên tâm .”

      Được y hứa hẹn Tằng Vinh nhàng thở ra,“Ta đương nhiên tin tưởng Vạn đại nhân.”

      Vạn Dực cười ,“Đừng tin tưởng ta quá, tại hạ có áp lực .”

      “?”

      “Đúng rồi, ngại thu nhận dưỡng nữ chứ?”

      Tằng Vinh lưu loát vuốt râu,“Việc này...... Lão phu ngại, bất quá tiện nội có lẽ để ý.”

      Vạn Dực giảo hoạt trừng mắt nhìn,“Nếu là Quân Liên Ngã sao?”

      Cái gì...... Các bạn cái gì? Tùy cơ ứng biến rất nhàm chán? Được rồi! tại để cho tôi đem màn ảnh chuyển hướng về phía Tề vương điện hạ, bắt đầu khoảng thời gian ngôn tình.

      “Điện hạ, ngài đến tột cùng muốn giãi bày cái gì?” Định quốc tướng quân Tiết Đào số khổ tiếp tục làm thùng rác chất chứa tâm tình nhãn hiệu dành riêng cho Tề vương.

      cảm thấy thích hợp......” Kỳ Kiến Ngọc cau mày .

      “Chẳng lẽ bộ ngực của Vạn Lang tương đối to ư?” Tiết Đào kín đáo hỏi.

      đúng, cực kỳ bằng phẳng...... Cực kỳ cứng......”

      “Cái kia có gì đó đúng sao, chỉ là dấu hiệu chứng tỏ thân thể của Vạn Lang rất rắn chắc thôi mà!” Ngực của nam nhân nào chẳng bình thường, cứng rắn nhỉ?

      đúng...... Cảm thấy có điểm gì kỳ lạ lắm.” Kỳ Kiến Ngọc suy tư hết lần này tới lần khác, đột nhiên hiểu ra,“Ta biết là đúng ở chỗ nào rồi nhá!”

      Tiết Đào:“......?”

      Chỉ thấy Tể vương điện hạ dùng sức nắm lấy tay Tiết đại tướng quân đặt cơ ngực mình,“Đến đây, cảm nhận chút!”

      Tiết Đào buồn nôn, trong nháy mắt rút tay về!

      “Điện hạ ngài muốn làm gì!”

      Kỳ Kiến Ngọc “Ngươi cảm thấy ta cứng rắn hay cứng rắn?”

      “......” = 0 =!

      Tề vương điện hạ kiên nhẫn đưa tay gã đặt lại trước ngực mình, hỏi: “Rốt cuộc là cứng rắn hay cứng rắn hả?”

      Tiết Đào rưng rưng,“Cứng rắn......”

      “Nhưng sao Vạn Lang lại cứng hơn cả ta?!”

      Tiết Đào:[→_→]

      Vạn Dực cảm thấy hai hôm nay Tề vương điện hạ rất kỳ quái, thường thường tập ngực thôi, nhưng mấu chốt là y có ngực nhá...... À , mấu chốt là ngực giả của y đều buộc rất chặt thái bình a! Tuy rằng bản tính nữ nhi của y rất ít ỏi nhưng rất bài xích có hai bàn tay luôn tùy tiện thăm dò ngực y nhá.

      Trước tết Hàn thực ngày, người gác cổng cùng với nhóm ảnh vệ ở chỗ tối sớm nhắm mắt làm ngơ nhìn người nào đó phi vào Vạn phủ, nhiều lắm phái người truyền đạt tiếng cho công tử là tro bụi lại đến đây chứ gì.

      Kỳ Kiến Ngọc ở phòng ngủ nhào hụt, liền men theo nha hoàn chỉ dẫn tới phòng bếp,“Vạn Dực, tại sao hôm nay lại chạy về phía này?”

      Tại phòng bếp chỉ có nữ đầu bếp trẻ tuổi, trong tay cầm hai thứ là mỳ lạnh mặt và cao lương*, mà Vạn Dực thay đổi hoa phục chỉnh tề thường ngày, quần áo trắng sắc xanh, đem tay áo hai bên vén lên cao, lấy dây lưng cố định lại hai ống tay áo, toàn bộ mái tóc dài buộc cao, lấy bố quan đội vào.

      Nhìn thấy Kỳ Kiến Ngọc tiến vào, Vạn Dực phất tay đuổi đầu bếp nữ , đưa tay chia bột mì thành hai phần,“Ngọc Lang tới đúng lúc, lại đây chúng ta cùng nhau nặn bánh Hàn yến nào.”

      Kỳ Kiến Ngọc nhìn kỹ mấy viên bánh Phi Yến** trong khay to bằng ngón tay cái sau lưng Vạn Dực, rất tinh xảo. Tề vương điện hạ vạn năng lấm tấm mồ hôi, giọng ,“Việc này...... chưa từng nặn qua.” Trong cung đều là trực tiếp ăn đồ có sẵn .

      sao,” Vạn Dực cười tủm tỉm ,“Coi như là chơi đùa , nặn tốt cũng quan trọng, khi ta còn bé mỗi khi đến tết Hàn thực, đều cùng cha mẹ nặn bánh Hàn yến.” Mà bây giờ, rốt cuộc y cũng có người có thể nặn bánh cùng y.

      Kỳ Kiến Ngọc thêm gì nữa, trực tiếp lau sạch tay rồi vén tay áo lên, ‘mình làm mình hưởng’ nhanh chóng cấu ra lớp bột mì --

      “Chờ chút, thể trực tiếp nhào nặn như vậy,” Vạn Dực làm mẫu,“Trước tiên phải đem bột mì chia ra đọ lớn bằng ngón cái, sau đó mới nặn hình dạng bánh.”

      “...... À, muốn nặn hình gì cũng được sao.”

      “Tốt nhất là may mắn chút , ví dụ như Phi Yến, chim cá hoa lá, dưa và trái cây.”

      “Hiểu rồi !”

      khắc sau......

      “Ngọc Lang,” Vạn Dực ôn nhu ,“Đây là nặn bánh Hàn yến...... phải chà xát bánh trôi.”

      Tể vương điện hạ đắc ý ,“ nặn hình quả dưa hấu!”

      “......”= =!

      Ban đêm, từ chỗ tối Tiền phủ có hơn mười bóng đen nhanh chóng lao về phía Tằng phủ, chốc lát, lại có vài bóng đen lặng yên tiếng động tiến vào bên trong Tiền phủ......

      Phía Xa xa phu canh gõ mõ cầm canh ngáp cái to, dụi mắt cái: Sư cha nó, lại có đám bụi bay xuống đầu bố mày. Gần nhất trong kinh người lại lại tạo thành bụi bặm hình như hơi nhiều đấy nhá?

      *Cao lương:
      [​IMG]

      *Bánh Phi Yến:
      [​IMG]

      Lời của editor: tại gần cuối năm nên công việc của mình rất bận, ngày nào cũng hơn 6h mới vác mặt về nhà được, có hôm tắc đường 7h mới lết được về :mad:, mà mỗi chương phải 4-5 tiếng mình mới edit xong vì truyện cũng hơi khó so với đứa mới edit như mình :'(. Nên có lẽ từ tuần sau mình chỉ có thể up 1 chương hoặc 2 chương/1 tuần thôi, mình cũng muốn đẩy nhanh tiến độ để truyện sớm hoàn nhưng sức mình có hạn mà edit phải ổn mình mới dám up cho các bạn đọc. Các bạn thông cảm cho mình nhé, khi nào công việc hòm hòm mình quay lại up 3 chương/ 1 tuần nha <3<3<3
      Parvarty, Đỗ Thúy Loan, Kimkimdao13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :