1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Khổ thân dù có hôn ước vẫn mãi chỉ là nam phụ:yoyo44:
      Thanks ad <3
      heavydizzy thích bài này.

    2. Mộng Cô Hàn

      Mộng Cô Hàn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      167
      Được thích:
      1,633
      MÌNH CHỈ POST GIÙM NHA

      Chương 147 Tiêu Đạc ăn dấm chua
      Edit: @heavydizzy


      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Tiêu Đạc làm gì Ninh Phi rồi a...

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 148 nàng muốn sinh ?

      A Nghiên phen, nhìn như là chiếm hết đạo lý, nhưng nghe vào tai Tiêu Đạc, lại hoàn toàn phải như vậy.

      Đối với nam nhân mà , thê tử mình có thai bị dã nam nhân khác mang , hơn nữa liền mấy tháng, tìm thế nào cũng thấy, có thể cam tâm sao?

      Nam nhân bình thường còn thể cam tâm, huống chi Tiêu Đạc như vậy ?

      Bất quá đối mặt với A Nghiên mang thai lớn bụng, trong ánh mắt còn mang theo nước mắt, Tiêu Đạc đương nhiên khó mà cái gì. Cố gắng tự áp chế nồng liệt ghen tuông trong lòng, chỉ nâng tay nhàng vỗ chân nàng, lạnh nhạt : "Ăn dấm chua ăn dấm chua, vậy sao? Dù sao trời dưới đất trong tam giới, qua bao nhiêu năm, nàng vẫn là nữ nhân của ta."

      Với những người khác, dù thế nào cũng nên có quan hệ.

      A Nghiên nghe như thế, khỏi thở dài.

      Nàng nhớ tới thanh kiếm và vỏ kiếm trong thần miếu dưới Thượng Cổ Sơn kia.

      Việc tới bây giờ, nàng bất quá ràng. Thanh kiếm kia chính là nguyên thân của Tiêu Đạc, lưu lạc nơi trần thế bất quá là hồn phách của thôi. Nay , sở dĩ nghĩ ra chuyện từng phát sinh, chẳng qua là vì tuyệt đại bộ phân nguyên thể của đều bị giam cầm trong thần miếu.

      Nhưng mà ngay cả như vậy, lưu lạc nhân gian đủ cường đại rồi, cường đại đến thần phật sợ hãi.

      Còn vỏ kiếm kia, chính là mình.

      Mấy ngàn năm trước, bọn họ kết hợp cùng nhau, kết hợp cùng nhau trong nháy mắt, thiên địa biến sắc, nhật nguyệt còn ánh sáng, sau đó hết thảy phát sinh biến hóa, nàng và thân thể bị giam cầm, cứ như vậy kết hợp cùng nhau mấy ngàn năm.

      Nhân gian thương hải tang điền biến đổi, Thượng Cổ Sơn từng hoang vu tươi tốt, thôn Vọng tộc cũng biết sinh ra bao nhiêu đời. Nhưng nàng cùng luôn luôn chưa từng thay đổi, cứ như vậy nước sữa giao hòa, ở cùng nhau, căn bản có cách nào tách ra.

      Thân thể của nàng chính là cái nhà giam, dùng để giam cầm , tai họa kia hoành hành vô kị, chọc phá ngập trời.

      Hai bọn họ dây dưa ở cùng nhau như vậy, làm sao có thể dễ dàng tách ra đây?

      Tiêu Đạc thấy vẻ mặt A Nghiên ngưng trọng, còn tưởng rằng nàng có ý tưởng gì, lập tức bất động thanh sắc, thấp giọng hỏi: "Nàng nghĩ cái gì đây?"

      A Nghiên biết Tiêu Đạc nghĩ xa, lập tức vuốt bụng, thở dài : "Chàng còn nhớ thôn Vọng tộc sao? Còn có tòa miếu dưới Thượng Cổ Sơn kia, cũng biết tại như thế nào ?"

      A Nghiên câu này, làm xúc động tâm Tiêu Đạc.

      hơi hơi nhíu mày, gật đầu : "Có thời gian nên trở về xem."

      Cái gọi là thần miếu thần bí kia, hẳn trực tiếp mở ra xem, đến cùng có cái gì...

      ************************

      A Nghiên theo Tiêu Đạc đường về hoàng cung, mặc dù ngẫu nhiên A Nghiên nhớ tới đủ loại chuyện, trong lòng mơ hồ bất an, nhưng đến cùng, đứa trong bụng sớm ra đời.

      Con cháu đều có phúc của con cháu, phàm là sinh hạ ra, về sau đến cùng như thế nào, cũng phải nhìn tạo hóa của nó.

      Còn mình... đành tùy duyên thôi.

      Dọc đường Tiêu Đạc đối với nàng săn sóc có thêm, ngoài chăm sóc, có đôi khi hai vợ chồng ôm lấy nhau, bàn tay to của nhàng vuốt ve bụng nàng, cảm thụ tiểu gia hỏa trong bụng kia đá đạp nặng lung tung, trong lòng nàng khỏi nổi lên ấm áp nồng đậm.

      Nàng nghĩ, có lẽ giờ này khắc này, là lúc nàng hạnh phúc nhất.

      Lúc có người nào, Tiêu Đạc càng giống phu quân bình thường, chăm sóc nàng, làm bạn với nàng, hết trách nhiệm làm phụ thân.

      Mà giờ phút này, bụng nàng cũng ngày lại ngày to lên, cuối cùng lớn đến mức Tiêu Đạc cơ hồ nhìn nổi.

      lần thậm chí hồ nghi vuốt cái bụng to, lo lắng : " đau sao?"

      Hỏi xong, lại nhìn chằm chằm chỗ lồi lên: "Chẳng lẽ bị vỡ sao?"

      Đối với mấy vấn đề này, A Nghiên đều thèm quan tâm, trực tiếp khinh bỉ liếc trắng mắt.

      Cùng với thân mình càng trầm trọng, xe ngựa đối với nàng mà trở nên thoải mái. Cho dù xe ngựa này xa hoa như thế nào, cũng có người giỏi tay nghề cố ý làm giảm rung chấn, nhưng nàng vẫn như cũ thoải mái.

      Bất quá may mắn, nàng sắp đến Yến kinh.

      Nhưng đúng lúc này, nàng nghe thấy tin tức.

      Yến Kinh giờ này khắc này, truyền tin đến, bay đầy trời.

      *******************************

      Dọc đường , A Nghiên và Tiêu Đạc tất nhiên là nùng tình mật ý, nhu tình triền miên, nhưng có Hoắc Khải Căn đáng thương lại bị giam giữ.

      Bị thị vệ vây quanh trùng trùng, Hoắc Khải Căn thúc thủ chịu trói. Mạnh Hán sớm có chuẩn bị, tìm loại dây trói riêng, cho dù người công lực cao thâm cũng khó mơ tưởng đào thoát, hơn nữa càng giãy dụa càng bị trói chặt.

      Cứ như vậy, Hoắc Khải Căn rơi vào lưới, bắt đầu bị đủ loại tra tấn.

      Tiêu Đạc nhớ nam nhân này tự xưng là hôn phu cũ của A Nghiên, đương nhiên trong lòng vui. Lúc này cùng A Nghiên sầu triền miên, càng nhớ tới Hoắc Khải Căn. Hoắc Khải Căn giống như que tre làm thấy bất an trong lòng, cũng khiến cực độ vui.

      bất quá chỉ muốn nữ nhân thôi, mà dường như làm gì khiến người người oán trách, từ thiên đạo thần phật, cho tới vương hầu tướng lĩnh, thế nhưng ai đồng ý, lọt vào tai chỉ toàn phản đối. Cố tình lại chạy đến Hoắc Khải Căn, cũng dám tự xưng là hôn phu cũ của A Nghiên?

      đem đầy bụng vui phát tiết lên người Hoắc Khải Căn.

      Vì thế Mạnh Hán mang ra trăm ngàn loại thủ đoạn tra tấn Hoắc Khải Căn, cơ hồ tra tấn ta còn hình người. tại chỉ còn thiếu đao xuống, trực tiếp thiến thành thái giám.

      Lúc này, Tiêu Đạc còn nghĩ, nên thế nào mới xử lý tốt Hoắc Khải Căn?

      Ai ngờ, sắp trở lại Yến kinh, A Nghiên lại nghe thấy lời đồn bên ngoài.

      ngày ánh mặt trời rất đẹp, A Nghiên bảo Tiêu Đạc đưa mình ra ngoài, là phơi nắng tốt cho oa nhi trong bụng.

      Tiêu Đạc tuy cảm thấy cái thứ trong bụng kia phơi nắng cũng thể phản đối, nhưng A Nghiên luôn đúng, cần nghe theo. Lập tức bọn thị vệ bên cạnh bày trận thủ hộ phía xa, còn dắt A Nghiên, nâng đỡ, dạo gần cái chợ.

      A Nghiên nhìn thấy chỗ chợ xa xa người đến người , khỏi nhớ tới lúc nàng và Tiêu Đạc vừa ở cùng nhau.

      Lập tức cũng nở nụ cười: "Lúc đó chàng khờ."

      Tiêu Đạc liếc nhìn nàng cái, lạnh nhạt : "Chẳng lẽ nàng thông minh?"

      A Nghiên ngẫm lại, cũng nở nụ cười.

      Vì A Nghiên hưng trí, cũng nhớ tới ngày trước, Tiêu Đạc liền mang theo A Nghiên về thôn trấn phía trước, bao chỗ trong tửu lâu, dựa cửa sổ ngắm phong cảnh bên ngoài, cũng thích ý.

      Ai ngờ xem, chợt nghe thấy bên ngoài có người nghị luận.

      "Nghe chưa, lần này hoàng hậu mất tích, kỳ là chạy theo chồng trước?"

      "Chồng trước? Hoàng hậu thế nhưng còn có chồng trước!?" Tin tức này rất chấn động.

      "Đúng đúng đúng, có hôn phu cũ, nghe người ta có hôn ước, hoàng thượng cường đoạt dân nữ, giải trừ hôn ước của người ta, giải trừ rồi, cướp vào tay mình. tại nguyên chủ người ta tìm tới cửa, hoàng thượng liền nhốt nam nhân kia lại, nghiêm hình tra tấn, chỉ còn lại hơi thở, sắp bị đánh chết !"

      "A, trách được hoàng hậu bụng lớn còn muốn chạy, hóa ra bị ép buộc a!"

      "Đúng đúng đúng, phải sao? Nếu ngươi cho là thế nào! thấy văn võ cả triều đều phản đối hoàng thượng lập hậu sao, là vì vậy."

      " ra là thế!"

      phen thế, biết tốt xấu thế nào lại xảo bất xảo truyền vào tai A Nghiên, A Nghiên chấn động, miệng thể , kinh ngạc vạn phần.

      Kỳ tới giờ, nàng cảm thấy yên bất an, như là nàng quên chuyện gì.

      Mỗi khi nàng muốn nghĩ thử, Tiêu Đạc bên cạnh lại ôn tồn đầy đủ, khiến đầu nàng hồ đồ lại ném chuyện đó lên chín từng mây.

      tại nàng mới suy nghĩ cẩn thận, Hoắc Khải Căn đâu? Hoắc Khải Căn thế nào?

      Nàng ngẩng đầu, vẻ mặt rung động hỏi Tiêu Đạc: " vậy chăng?"

      "Hoắc Khải Căn thực bị chàng nhốt lại rồi nghiêm hình tra tấn sao?"

      Tiêu Đạc thế nào cũng nghĩ tới chuyện này thế nhưng ồn ào huyên náo, ai truyền ra, lại truyền ra thế nào, vì sao vừa đúng có thể truyền vào tai A Nghiên?

      Dù sao tình bại lộ, cũng có gì hay để bịa đặt.

      "Phải, bất quá yên tâm là được, còn chưa chết."

      Nghe thế, A Nghiên đầu tiên là dám tin nhìn Tiêu Đạc, thế nhưng có làm chuyện này? Nay bị phát , còn làm bộ dáng đương nhiên!

      Nhưng nàng nghĩ lại, bỗng nhiên ý thức được.

      "Ta sớm nên nghĩ đến, trước chàng với ta Hoắc Khải Căn rời , nhưng mà làm sao có thể! Theo tính tình chàng, sao lại buông tha huynh ấy như vậy?"

      Tiêu Đạc thấy nàng vai cũng phát run, vội đỡ lấy nàng, an ủi: “A Nghiên, nàng còn quan tâm Hoắc Khải Căn, ngẫm lại mình , đứa trong bụng nàng cũng sắp sinh, chúng ta nhanh về cung, ta sớm chuẩn bị ngự y và bà mụ tốt nhất cho nàng."

      Nhưng thân thể A Nghiên càng run lợi hại, thậm chí bụng còn đau đớn từng trận.

      Nàng sắc mặt tái nhợt nâng bụng: "Ta... Ta khả năng..."

      Có lẽ nàng muốn sinh.
      [​IMG]
      Last edited: 28/8/20

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Đúng là truyện nào hoàn cũng khiến lòng buồn vui lẫn lộn. Nhưng vữn chưa hoàn nên cứ bịt tai trộm chuông.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :