1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Đợi chờ mỏi mòn

      Đợi chờ mỏi mòn Active Member

      Bài viết:
      266
      Được thích:
      250
      Mong lần này Diên My giận vị này lâu lâu chút cho chừa cái tội
      Thank editor nhiều nhé
      Linh Bi, Dao hoa 1A Huyền 152 thích bài này.

    2. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      đăng nhầm làm t tưởng bở c đăng 1 lúc 2c...:032::032: mà Mi Mi của t trực giác như thần ý:5:
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Chương 44: Tù binh

      Tiêu Lan và Tiêu Chân xông lên chỗ đất bằng phẳng, ngước mắt chung quanh, lập tức sắc mặt kịch biến.

      - - Hung Nô mai phục khắp nơi, ngay chỗ này toàn là bụi rậm, núi có thể thấy được bóng người len lỏi trong rừng lá đỏ, doanh trướng màu trắng ở phía xa xa trong ánh chiều tà trở nên bé, nhân mã hoảng loạn, chỗ mấy đống lửa thỉnh thoảng phát ra tiếng lốp bốp cùng tia lửa bắn ra xung quanh, đó là do có người ngã vào trong đống lửa.

      Đây cũng phải là tập kích tạm thời, cũng đơn giản là vì bắt , với rất nhiều đội ngũ mai phục ở dưới chân núi từ trưa như vậy, trừ người Hung nô từng chiếm lĩnh Hán Trung nên quen thuộc địa hình bên ngoài, vậy trong quân binh, chắc chắn là có nội gián phản quân.

      Tiêu Chân còn chưa nghĩ được nhiều như vậy, chỉ nghe thấy tiếng người xung quanh hét thảm, binh mã toán loạn, mắt choáng váng, cước đá trúng gã binh lính Hung Nô lấn tới trước, mắt lộ ra căm phẫn: "Thần Phi! Ngươi lại dám mang người Hung nô tới giết người Hán của mình!"

      Tần Uyển hờ hững : "Trước mắt đứng ở chỗ này, chỉ có tam vương phi Hung Nô."

      Kèm theo lời này của nàng ta là đao chém tới với bốn mũi tên liên tiếp! mũi tên gặp phải trở ngại nào, phập vào đùi Tiêu Chân.

      Tiêu Chân đau nhức hô tiếng, nhất thời khuỵu chân xuống, Tiêu Lan lập tức đỡ lấy nửa bả vai của , lời nào, rút lui về hướng đông, trong tay Tần Uyển cũng cầm cung tiễn, mang gần trăm người theo sát nghỉ.

      ngày này, nàng ta mình phải nhẫn bao nhiêu ngày đêm.

      Bất luận như thế nào cũng phải bắt lấy cơ hội này.

      Chuyện qua như nước chảy, đổ rồi thể lấy lại, Tần Uyển cũng tự biết mình còn gì để quay đầu, chỉ tổ tăng thêm oán giận mà thôi, nếu có người nguyện ý cứu nàng, nàng chỉ có thể tự cứu mình.

      Từ tháng chín năm ngoái, khi sứ đoàn Hung Nô vào kinh, ở cung yến, nàng ta bị tiểu vương tử Y Tà cái nhìn trúng, sau đó nàng ta tự mình châm lửa Ngậm Chương Cung, tám năm, cuối cùng nàng cũng có thể rời khỏi cái hoàng cung kia.

      Trước mắt, nàng ta muốn phải bắt sống, muốn được nếm cảm giác cao cao tại thượng, để bọn chúng phải nếm trải tư vị làm tù binh.

      Chỉ tiếc thiếu mất độc phụ Hoắc thị!

      Trong mắt Tần Uyển nhen nhóm ngọn lửa, đó là mầm nhú sau khi phải trải qua nhiều năm nhẫn nhục, cừu hận.

      Tiêu Lan kéo Tiêu Chân lùi dần về sau, mặt đông là cái dốc đứng, chút do dự, kéo người nhảy xuống, trong lúc đó đồng thời rút mũi tên găm đùi Tiêu Chân ra, Tiêu Chân đau cũng kịp kêu, đường cấn tảng đá và nhánh cây liền lăn xuống dốc, tay mặt đều bị vạch ra vết máu nhưng chẳng ai thèm quan tâm nữa, Tiêu Lan cầm kiếm “xoẹt” cắt vải từ áo choàng xuống, nhanh chóng băng bó đơn giản cho rồi cho gì thêm: " mau!"

      Tiêu Chân khập khiễng chạy theo sát Tiêu Lan, cách đó xa có cấm quân nhìn thấy bọn họ, nhưng mà người Hung nô xuất quá mức đột ngột, Hoàng thượng cùng thống lĩnh Điền Sai cũng biết ở đâu, binh linh như rắn đầu, mới đầu trận tuyến mà đại loạn, tự lo xong, nghĩ muốn xông qua bảo vệ bon họ nhưng lại tâm có thừa mà lực đủ.

      Lúc này Tiêu Lan hạ lệnh: "Tất cả cấm quân nghe lệnh, lui về trước doanh trướng!"

      Cấm quân bị tản ra lẻ tẻ bảy tám phần, nghe thấy tiếng thoáng tỉnh táo lại, đằng sau Tần Uyển dẫn người tới bao vây, đúng lúc này Hàn Lâm mang người từ bên hông cánh rừng lao ra: "Hầu gia!"

      Tiêu Chân thấy phía sau dẫn theo hơn trăm người tinh thần khỏi phấn khởi, Tiêu Lan lại lập tức hỏi Hàn Lâm: "Sao ngươi lại ở đây? Phu nhân đâu?"

      "Phu nhân chỗ với Phó đại nhân.", Hàn Lâm nhanh chóng : "Thuộc hạ phái người bảo vệ."

      Kẻ địch cũng cho bọn họ thời gian chuyện, vây quanh liền lập tức chém giết, người Tiêu Lan cũng có máu.

      hồi chém giết này, Tiêu Lan chỉ dựa vào võ công và sức chịu đựng, lại còn phải che chắn cho Tiêu Chân nên hề dễ dàng.

      Sau khi lũ Hung Nô bị đổ máu chúng lại càng chiến đấu quyết liệt hơn, ngã xuống tầng lại xông lên tầng, biết chém giết bao lâu, trời hoàn toàn sụp tối, chỉ có đống lửa xa xa cùng ánh sao nhàn nhạt chiếu rọi huyết sắc đầy đất.

      chỗ cao chợt truyền tới tiếng tù dài, binh lính Hung Nô tạm thời ngừng tay, đám Tiêu Chân cũng hai mặt nhìn nhau, kẻ nhanh chóng mấy câu với Tần Uyển, Tần Uyển cũng liếc nhìn lên miếu thờ cao cái, ôn nhu gọi: "A Lan."

      Lời vừa ra khỏi miệng đồng thời, nàng ta buông lỏng dây cung được kéo căng trong tay! Mũi tên bay thẳng tới Tiêu Lan.

      Khoảng cách rất gần, Tiêu Lan chỉ kịp lách người, đầu mũi tên cắm vào vai .

      - - Tần Uyển nhắm là ngực, nhưng biết là nàng ta luyện bắn cung chưa lâu lên đủ lực hay là Tiêu Lan tránh giỏi mà mũi tên bị bắn lệch

      Trong nháy mắt, Hàn Lâm nổi giận, liền vung kiếm cực kỳ mạnh mẽ, binh lính Hung Nô che chở Tần Uyển ra phía sau

      Toàn bộ thủ hạ Tiêu Lan cùng Hung Nô tham chiến, có lá gan cũng có kinh nghiệm, tạm thời muốn bắt giữ hay giết hết khả năng lớn, Tần Uyển có chút cam lòng, nhưng tiếng tù lại vang lên lần nữa, nàng ta chỉ có thể tạm thời lui về, cười lạnh tiếng với Tiêu Lan: "Ngươi phải là thiếu ta sao, bây giờ ta muốn ngươi phải để mạng lại, sao lại trốn?"

      Tiêu Lan nhíu mày nhìn nàng ta, Tần Uyển cười tiếng thêm lời nào nữa, xoay người liền .

      Hàn Lâm vội gọi: "Hầu gia!"

      tay Tiêu Lan đè chặt vết thương, chỉ cảm thấy cực kỳ đau nhức, thở hắt ra: "Nhổ mũi tên."

      Hàn Lâm biết trúng tên càng lâu càng đau, cũng may mặc dù đầu mũi tên cắm sâu nhưng gần tim nên cũng cần tìm đại phu nhổ ra, hít vào hơi sâu, tay giúp Tiêu Lan ấn chặt chỗ tên cắm, tay dùng sứ lắc lắc, sau đó dùng lực mạnh, khéo léo nhổ mũi tên ra.

      Máu tươi bắn đầy lên cằm Tiêu Lan, người có mang theo dược tùy thân, Hàn Lâm dốc lên vết thương hơn nửa bình, Tiêu Lan khẽ cắn răng, bả vai bên trái thể động, tạm thời quản được nhiều nữa, phân phó: "Tìm phu nhân trước."

      Vốn Tiêu Chân muốn chẳng lẽ phải tìm Hoàng thượng trước sao? Nhưng mệnh hôm nay là Tiêu Lan cứu, nếu phải liên tục che chở chỉ sợ Tiêu Chân chết dưới ba bốn lần.

      Bọn họ chia ra thành hai nhóm chính, hơn nửa lưu lại phòng hộ phía sau, chỗ tối căn bản nhìn được ai, chỗ doanh trướng cũng đốt lửa, Tiêu Lan ôm ngực tới đó, Hàn Lâm vội: "Phu nhân ở trong trướng, bên trong chỗ cống lõm ở phía sau."

      Bọn họ đường giết qua, nhưng mà khi đến đó, chỉ thấy thi thể ngổn ngang, thấy bóng dáng Diên Mi.

      Trước mặt Tiêu Lan bỗng tối sầm, trong lòng mãnh liệt trào ra cỗ khủng hoảng sợ hãi.

      Sắc mặt Hàn Lâm cũng thay đổi , vội vã bổ nhào lên phía trước nhìn mấy chục thi thể, - - có người Hung nô, còn có người của mình.

      Hàn Lâm nhất thời quỳ chân đất: "Hầu gia, đều là thuộc hạ bất lực, bây giờ thuộc hạ liền tìm!"

      Tiêu Lan chậm rãi nâng lên, giọng căng chặt: "Ngươi làm sai, trước nhanh chóng dò la bốn phía ."

      - - thể trách Hàn Lâm, có sai lầm lớn, Diên Mi là chủ mẫu, nếu chỉ có bên gặp nạn, Hàn Lâm nhất định có thể hi sinh tính mạng bảo vệ; nhưng nếu cả hai đều có chuyện, giữa Tiêu Lan và Diên Mi, nhất định bảo hộ Tiêu Lan trước.

      Trong đống thi thể, có cái động động, Tiêu Lan lập tức lao tới, bật thốt lên gọi: "Mi Mi?"

      Lại là Mẫn Hinh.

      Nàng cũng bị thương, nhưng khi đó có khả năng là bị dọa ngất hoặc bị đụng hôn mê, chôn ở dưới hai người Hung nô, Tiêu Lan kéo nàng ra, lay mạnh hai cái, "Phu nhân đâu?"

      Mẫn Hinh kinh ngạc, trong mắt tất cả đều là kinh hoảng, căn bản nghe thấy câu hỏi của Tiêu Lan, nàng lảo đảo đứng lên, giẫm lên thi thể, cũng sợ hãi mà trong miệng ngừng gọi: "Ca? Ca ca? Ca ca?"

      Tiêu Lan kịch liệt thở dốc, tay trái tự chủ được phát run lên.

      Khắp nơi đều thấy, xa hơn vẫn thấy.

      Trong nháy mắt, Tiêu Lan quản gì tới thanh xung quanh nữa, bất chấp có kẻ nào tới chém giết hay , ánh mắt vẫn cứ nhìn thẳng, rồi vội vàng tới đống thi thể đào xới lên.

      Ánh trăng ảm đạm, huyết khí xông vào mũi, sau buổi mà núi biến thành bãi tha ma, cấm quân còn thừa bao nhiêu, thống lĩnh Điền Sai với đại thái dám Trương Trường Quán theo Hoàng thượng đều thấy bóng dáng, Tiêu Mân cũng tìm được, chỉ thấy trong đống thi thể có vị công chúa, Phó thống lĩnh Bàng Đống bị thương chân, quan viên theo còn dư lại vài người, còn có thể chuyện cũng chỉ có Thẩm Nguyên Sơ.

      Giờ phút này bọn họ cũng ý thức được chuyện đủ để mọi người chết vạn lần, - - Hoàng thượng hẳn là rơi vào tay Hung nô.

      này, kể cả Phó thống lĩnh cấm quân Bàng Đống ở trong bảy tám trăm quân đều run lẩy bẩy, duy nhất lâm nguy loạn xem như chỉ còn Thẩm Nguyên Sơ, trước mắt người lớn nhất ở đây là Tiêu Chân, Thẩm Nguyên Sơ lau máu mặt, thở gấp hai cái : "Vương gia, bây giờ chúng ta phải lập tức xuống núi."

      Tiêu Chân sống trong kinh thành, lần đầu đối mặt với tình cảnh này, thực tế trong đầu căn bản có chủ ý, tự chủ được nhìn về phía Tiêu Lan, - - Tiêu Lan còn ở chỗ kia đào đống thi thể như kẻ điên.

      Tiêu Chân gắt gỏng gãi gãi đầu, thấy bộ dáng này của hơi sợ hãi, khỏi : "Ngươi đừng tìm nữa! Hơn phân nửa là bị người Hung nô bắt rồi!"

      , trước mắt chỉ có hai khả năng: Hoặc là chết, hoặc là bị bắt làm tù binh.

      Hàn Lâm chợt ở phía xa hô lên tiếng, cõng người tới, người người đó trúng hai mũi tên, sống chết .

      Tiêu Lan nhìn chằm chằm, là Phó Tế.

      dùng sức đỡ người xuống, ngón tay đặt ở cổ ông dò lúc, vô cùng may mắn, còn mạch thở.

      Phó Tế nhất định là liều chết che chở cho Diên Mi, tại ông bị như vậy, xung quanh lại tìm ra Diên Mi... Tiêu Lan đau đớn nhắm mắt lại, trời đất quay cuồng.

      nhớ tới chỉ mới hai canh giờ trước, còn bảo Diên Mi trở về trướng chờ mình, - - quyết đoán này, là việc làm sai lầm nhất trong cuộc đời này của Tiêu Lan.

    4. người qua đường

      người qua đường Well-Known Member

      Bài viết:
      581
      Được thích:
      549
      trời trời sao lại thế r. Mi Mi của t có làm sao k :frozesweat::frozesweat:
      A Huyền 152 thích bài này.

    5. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Khủng hoảng... Diên Mi đừng bị bắt nhé.
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :