1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Chuyện gì xảy ra vậy nhỉ. Sắp có đánh nhau à?

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 68 Phát sinh biến cố.


      "Khởi bẩm nữ chủ nhân, chủ nhân ra lệnh cho thuộc hạ và Thiên Nhất từ hôm nay ở trong Quân Trúc Uyển để bảo vệ an toàn cho người."


      Bên trong thư phòng của Quân Trúc Uyển, Tô Nhược U ngồi sau bàn đọc sách, phía trước có hai nam thị vệ mặc đồ đen, dáng người cao ngất, vững chắc như tùng bách, thể nghi ngờ đây chính là ảnh vệ xếp hàng thứ nhất và thứ hai của Bùi Hạo -- Thiên Nhất và Thiên Nhị, trong đội ảnh vệ cao thủ nhiều như mây trời, hai người có thể đến vị trí này ràng họ là người có tư chất vượt trội hơn hẳn những người khác.


      Trong hai người, người ngẩn cao đầu và có làn da trắng nõn là Thiên Nhất, toàn thân Thiên Nhất toát ra cảm giác người lạ đừng tới gần, còn Thiên Nhị ràng dễ mến hơn rất nhiều, khuôn mặt trẻ con, trời sinh khuôn mặt lúc nào cũng vui vẻ, hề nghi ngờ, người bẩm báo với Tô Nhược U lúc nãy là Thiên Nhị.


      Tô Nhược U cũng hấp tấp mở miệng chuyện, nàng trầm tư lát mới : "Nếu như thế, sau này hai ngươi là thị vệ thiếp thân của ta, có điều đây là Quân Trúc Uyển, để che giấu tai mắt người ngoài, sau này các ngươi cứ gọi là là thiếu phu nhân giống những người khác , về phần chỗ ở của các ngươi..."


      "Khởi bẩm thiếu phu nhân, thiếu gia sắp xếp cho chúng ta xong cả rồi, chúng ta ở Vũ An Đường bên phải Quân Trúc Uyển."


      Do nhân khẩu Bùi Gia rất đơn giản, nhiều tiểu viện có ai ở, tiểu viện bên phải Quân Trúc Uyển cũng có ai dùng tới, từ sau khi hai người định hôn kỳ, Bùi Hạo mới suy nghĩ chu đáo sai người dời Vũ An Đường bên trong Quân Trúc Uyển sang tiểu viện bên phải, khoảng cách xa lắm, hơn nữa sau khi thay đổi địa điểm, diện tích Vũ An Đường chỉ lớn hơn gấp đôi mà ngay cả chuồng ngựa Xích Diễm cũng đời , Thiên Nhất và Thiên Nhị ở đó rất phù hợp.


      Nếu như Bùi Hạo sắp xếp ổn thỏa, Tô Nhược U cũng xen vào nữa, "Tốt lắm, có điều sau khi hai ngươi chuyển qua có thiếu thứ gì nhất định phải với ta, ta lập tức phái người mua cho hai ngươi."


      Giọng của Tô Nhược U rất chân thành, Thiên Nhất và Thiên Nhị nghe xong trong lòng cũng hơi cảm động, "Thiên Nhất, Thiên Nhị cảm ơn thiếu phu nhân, nếu người có gì dặn dò chúng ta lui xuống trước."


      Kỳ bên trong ảnh vệ cạnh tranh rất tàn khốc, còn chưa tới bình thường họ còn phải chấp hành nhiệm vụ, bọn họ có thể đến bước này ai tàn nhẫn, cho dù có là người vui vẻ như Thiên Nhị, trông có vẻ ngây thơ vô hại, nhưng ta luôn có mặt thủ đoạn khác, lần này Bùi Hạo quyết định đưa Thiên Nhất và Thiên Nhị ra ánh sáng, ngoại trừ chuyện để họ bảo vệ Tô Nhược U ra còn có suy tính khác.


      Sau Khi Thiên Nhất và Thiên Nhị lui xuống, Tô Nhược U vẫn yên lòng, nàng lo hai người họ xấu hổ hoặc là căn bản để trong lòng, nên nàng bèn phái Thanh Loan xem thử, xem trong phòng bọn họ còn thiếu vật gì hay .


      Kỳ Tô Nhược U biết chuyện mình quan tâm bọn họ trong mắt người ngoài là hơi quá, nhưng trừ việc Bùi Hạo phái bọn họ bảo vệ nàng ra, thời gian trước bọ vẫn luôn thầm bảo vệ nàng, cộng thêm bọn họ trùng hợp trở thành người truyền tin cho Bùi Hạo, ngoài ra Tô Nhược U rất sùng bái các cao thủ võ lâm, tóm lại, Tô Nhược U rất tin tưởng bọn họ.


      Khi Thanh Loan vào Vũ An Đường, nàng vào phòng bên trái của Thiên Nhị trước, đối với nương xinh đẹp động lòng người đến thăm, Thiên Nhị tỏ ra vẻ nhiệt tình hoan nghênh, "Tỷ tỷ tên gọi là gì thế? Phiền tỷ phải sang đây, ngại quá."

      Thanh Loan vừa bị Tô Nhược U khiển trách trận nên bây giờ rất thu liễm lại: ‘Ta là Thanh Loan, nha hoàn thiếp thân của thiếu phu nhân, ta nhận lệnh của thiếu phu nhân đến xem các đại nhân còn thiếu đồ dùng gì ?’

      ra là Thanh Loan tỷ tỷ, đừng gọi ta là đại nhân, gọi ta là Thiên Nhị được rồi, ở chỗ ta rất tốt thiếu gì cả, làm phiền Thanh Loan tỷ tỷ chuyến, nhờ Thanh Loan tỷ tỷ chuyển lời đến thiếu phu nhân ở đây Thiên Nhị rất đầy đủ, cảm ơn thiếu phu nhân quan tâm.’

      Thiên Nhị khách khí, nhưng dù sao Thanh Loan cũng nhận mệnh lệnh của Tô Nhược U nên cần Thiên Nhị phải mở miệng, Thanh Loan ngẩn đầu lên, tỉ mỉ đánh giá cách bài trí trong phòng, trang trí cũng đơn giản quá , Thanh Loan thầm ghi nhớ đồ vật còn thiếu sau đó cáo từ Thiên Nhị đến phòng Thiên Nhất.

      Sau Khi Thanh Loan đến ý đồ của mình cho Thiên Nhất, nhưng nàng ngờ đối phương lại từ chối vô cùng dứt khoát, ‘Ta cần gì cả, mời trở về.’

      Nhất thời Thanh Loan cảm thấy hơi ấm ức, vị này biết điều, có công phu giỏi là đặc biệt hơn người hay sao? Do thiếu gia phái tới là đặc biệt hơn người hay sao? Mặt mày tuấn là đặc biệt hơn người hay sao? Bưng cái mặt lạnh đó làm cơm ăn luôn ! Nàng nhớ lúc trước mình chỉ tò mò nhìn ta mấy lần mà bị tiểu thư nhà mình mắng, bây giờ ta vẫn như thế, Thanh Loan tức giận đến nghiến răng, người này đúng là tương khắc với nàng, hơn nữa nàng còn là người bị khắc đấy.

      Trong lòng Thanh Loan tức giận, mặc dù cố kiềm nén nhưng tính tình của nàng phải thay đổi là thay đổi ngay được, nếu người ta từ chối nàng cũng cần tốn công làm gì nữa, nàng nhiều lời, lập tức cáo từ.

      Động tĩnh của Thiên Nhất bên này, Thiên Nhị vẫn luôn để ý tới, chỉ sợ vị kia hiểu nhân tình thế thái, vừa tới ngày đầu tiên mà đắc tội người ta, quả nhiên ngoài suy đoán của Thiên Nhị, người ta mất. Ôi! Làm cộng với bông hoa cao lãnh như thế, cũng rất áp lực đấy.

      Thiên Nhị cam chịu số phận đến phòng Thiên Nhất, vô cùng quen thuộc tìm cái ghế ngồi xuống, ‘Lão đại, chẳng qua người ta chỉ là tiểu nương, còn là tiểu nương bình thường, nàng phải là hán tử trong ảnh vệ của chúng ta, huynh có thể đừng trơ cái mặt ra cả ngày như thế , làm người ta sợ hãi biết làm thế nào? Chúng ta phải làm tròn nhiệm vụ chủ nhân giao phó chứ.’

      Tuy nhiên, lông mày Thiên Nhất cũng nhăn lại cái, ‘Ta chỉ cần bảo vệ thiếu phu nhân tốt là được rồi.’

      ‘Lão đại, như huynh chúng ta tiếp tục làm ám vệ là được rồi, chứ cần phải xuất trước mặt mọi người làm gì.’

      đến đây, mặt Thiên Nhất rốt cuộc cũng lộ ra vẻ hoang mang và bất mãn, ‘Vậy sau này ta chú ý.’

      Biết như vậy là cực hạn, Thiên Nhị tiếp nữa, đề phòng phản tác dụng, bầu khí giữa hai người yên tĩnh trở lại, nhưng nhìn thái độ của bọn họ đây chính là trạng thái ở chung bình thường mà thôi.

      Bỗng nhiên, Thiên Nhị đứng lên, ‘, chúng ta đánh trận cho dãn gân dãn cốt !’

      Chủ nhân vừa xây đài luyện võ nhưng bọn họ vẫn chưa sử dụng thử, đúng lúc bây giờ rảnh rỗi, nhàm chán chịu được, đối với đề nghị của Thiên Nhị, Thiên Nhất cũng phản đối, chỉ chớp mắt, hai người ra ngoài rồi.

      Mà bên này chờ mãi cho đến khuya cũng thấy Bùi Hạo về, thời điểm dùng bữa tối Tô Nhược U cũng nhìn thấy Bùi phụ ở đây, chuyện này Tô Nhược U còn đỡ chứ Tiểu Phương Thị tỏ ra lo lắng rất ràng, mắt hạnh chứa đầy hơi nước, mấy lầnTiểu Phương Thị muốn mở miệng hỏi nhưng bị Bùi Nhàn lén lút ngăn cản.

      ‘Được rồi, các con phải nhớ cho kỹ, Hạo Nhi là võ tướng, bảo vệ quốc gia chính là trách nhiệm của nó! Bất luận là bây giờ hay sau này, ta cũng hi vọng nhìn thấy dáng vẻ này của các con nữa, trước mặt Hạo Nhi ta càng cho phép bất kỳ ai gây ra chuyện gì quấy nhiễu tâm tư của nó, nếu để ta phát được ta nghiêm trị tha!’

      Bùi lão phu phân vẫn vô cùng khí phách, vừa ra tay là chấn chỉnh toàn bộ, Bùi lão gia lần nữa cảm nhận sâu sắc mạnh mẽ của thê tử nhà mình. Còn sau khi Tô Nhược U nghe xong, nàng cũng rất bội phục tài trí của lão nhân gia, bà chọn thời cơ thích hợp nhất để dẫn dắt phương hướng cho nữ nhân trong nhà, làm các nàng an lòng, bà cũng rất hiểu tâm tư các nàng.

      đêm này, Tô Nhược U đợi đến canh là vẫn thấy Bùi Hạo về, trong Quân Trúc Uyển đèn đuốc sáng trưng, Tô Nhược U ổn định tinh thần của mình lần nữa mới kiềm chế được sai người đến quân doanh dò la tin tức, ‘Thanh Nhạn, dọn dẹp chút, chúng ta ngủ thôi.’

      Sáng hôm sau Bùi Hạo vẫn chưa trở về, tiền viện truyền đến tin tức Bùi phụ cũng có về, chỉ trong khoảng thời gian ngắn mà toàn bộ Bùi phủ đều vô cùng khẩn trương, dù cho gia chủ lên tiếng, nhưng hạ nhân vẫn cảm nhận được bầu khí bình thường.

      Lúc ăn trưa, rốt cuộc Bùi phụ cũng trở về, Tô Nhược U nhận được tin tức, nàng vội vàng rửa mặt rồi chạy đến tiền viện, khi Tô Nhược U đến, Bùi lão gia và Bùi lão phu nhân đều ở đây nhưng lại thấy Bùi phụ, chắc do đem ngủ nên lúc này Bùi phụ về Tứ Bình Cư chỉnh trang lại rồi.

      Bùi lão phu nhân thấy Tô Nhược U đến nhanh như thế, bà biết nàng rất sốt ruột, đương nhiên, đôi tiểu phu thê vừa thành thân có bốn ngày, còn trong thời điểm tân hôn ngọt ngào, nhưng ngờ lại có chuyện xảy ra, đúng là lũ người Man trời đánh!

      đầy thời gian uống chung trà Bùi phụ đến, theo phía sau là Tiểu Phương Thị và Bùi Nhàn Bùi Yên.

      Sau khi mọi người ổn định chỗ ngồi xong, Bùi lão gia mới lên tiếng, ‘Hôm nay tất cả mọi người đều có mặt ở đây nhưng lại có Hạo Nhi, con hãy cho mọi người nghe chút, để tránh cho mọi người tò mò bất an, tự mình dọa mình.’

      ‘Dạ, cha, ở đây đều là người trong nhà, vậy con xin thẳng, trận chiến này của Đại Hạ và Man quốc là thể tránh được, Hạo Nhi được phụ chính Vương gia coi trọng nên nó xuất chinh, chuyện này chắc như đinh đóng cột, chúng ta phải chuẩn bị sẵn sàng, được cản bước chân Hạo Nhi.’

      xong, ánh mắt Bùi phụ vô tình đảo qua Tô Nhược U, có mấy phần thâm ý.

      Lúc này, hai bàn tay giấu dưới tay áo của Tô Nhược U nắm chặt lại với nhau, dù trước đó nàng chuẩn bị tâm lý tốt nhưng trong lòng nàng vẫn ổn, đó là chiến trường đấy, xương trắng chất đống ngoài đó, mà phu quân của nàng lại muốn đến cái nơi ăn thịt người kia.

      Tuy trong lòng nghĩ như thế nhưng ngoài mặt Tô Nhược U vẫn rất bình tĩnh, nàng mặc kệ ánh mắt thâm ý của Bùi phụ, hay ánh mắt quan tâm của mọi người, cả những ánh mắt tò mò, nàng phải dốc toàn lực trụ vững, người kia là phu quân của nàng, đó là lựa chọn của , mặc dù nàng thể đồng hành, nhưng nàng ở đây thay hiếu kính trưởng bối chu đáo, thương mọi người trong nhà, chăm sóc mình tốt, chờ trở về....
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, xukem17 others thích bài này.

    3. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Mới cưới 4 ngày mà bắt ở chung với đám nam nhân vừa hôi vừa xấu xí mà bỏ lại vợ thơm thơm mềm mềm ở nhà chắc Hạo ca tức chết quá. Biết đâu biến đau thương thành sức mạnh diệt người Man trong tích tắc
      Tồn TồnHoanHoan thích bài này.

    4. HoanHoan

      HoanHoan Active Member

      Bài viết:
      109
      Được thích:
      239
      @Linh Truc tích tắc cũng ko thể chỉ vài ba tháng là xong:040:, thui chúng ta cùng nhau chờ, chờ, chờ:4::4::4:...
      Tồn TồnLinh Truc thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 69 Phát kẹo


      Mãi cho đến khuya Bùi Hạo mới trở về, dù cho động tác của rất , nhưng Tô Nhược U vẫn tỉnh dậy.


      "Chàng về."


      Bùi Hạo muốn tắm rửa nghe thấy giọng của Tô Nhược U nên dừng lại, xoay người lại nhìn Tô Nhược U rời giường về phía mình.


      "Nàng thức dậy làm gì?"


      Tô Nhược U trả lời, nàng bước nhanh đến trước mặt Bùi Hạo, nhận lấy trung y nha hoàn chuẩn bị cho , " phải chàng muốn tắm rửa sao?"


      Đây là ý gì? Đêm hôm khuya khoắt tiểu nương tử ôm trung y của , chắc phải như nghĩ chứ? Hạnh phúc tới quá đột ngột, ... có chút hưng phấn nha!


      Bùi hạo kiềm chế tâm trạng vui vẻ của mình lại, bước nhanh đến phía trước, khi phát Tô Nhược U vẫn theo mình mới dám xác nhận, ngày hôm nay, được hưởng lợi.


      "Qua đây giúp ta cởi y phục ."


      Cái người này! tuy rằng hôm nay nàng lấy hết dũng khí muốn hầu hạ tắm rửa, nhưng cũng cần bày ra vẻ mặt như vậy chứ? Chẳng qua...Chẳng qua nàng chỉ đau lòng cho , quý trọng , nàng muốn có thêm nhiều thời gian ở cạnh chút, nhưng mà làm như vậy có phải là đánh rắn lên gậy rồi , được tấc lại muốn thước? Nàng vẫn còn thẹn thùng và hồi hộp đó có biết ?


      Tô Nhược U cam chịu số phận đến phía trước, thiếu niên mười bảy tuổi cao hơn nàng cái đầu, thân thể của tính là cường tráng nhưng cơ bắp ràng, rất đẹp mắt, ngón tay Tô Nhược U hơn run rẩy đẩy y phục Bùi Hạo ra, hơi thở của hai người gần trong gang tấc, trong thoáng chốc, Tô Nhược U phân biệt được đâu là tiếng tim mình, đâu là tiếng tim Bùi Hạo nữa, trong đêm khuya yên tĩnh, thình thịch run động.


      Sau khi Tô Nhược U cởi trung y cho xong dừng lại.


      "Sao nàng cởi tiếp? Tiếp tục ."


      Với tính tình Bùi Hạo thể dễ dàng buông tha Tô Nhược U như thế được, tại mái tóc đen như mây của tiểu nương nhà xõa tung sau lưng, hô hấp nàng nhàng, hai gò má ửng đỏ, đẹp như bữa tiệc ngon miệng bày ra trước mặt , nếu ăn phải phong cách của nữa, nhưng ăn như thế nào, mới là mấu chốt.


      Lúc này Tô Nhược U luống cuống cúi đầu, nhưng khi cúi đầu lại nhìn thấy vật thích hợp cho trẻ con, vì thế nàng ngẩng đầu lên, tuy rằng đường cong của người nào đó rất đẹp, nhưng nàng chỉ có thể mắc cỡ dám nhìn. Hai mắt Tô Nhược U biết nhìn đâu cho phải, cuối cùng nàng đành lùi về sau bước, nhìn chằm chằm xuống mũi chân của mình.


      Bùi Hạo nhìn thái độ của tiểu nương tử nhà mình giống như con sợ sói lớn ăn thịt, là đáng chịu nổi? Như thế nào nhỉ, nàng càng như thế càng muốn hóa thân thành lão sói xám để ăn thịt bé thỏ trắng ngon miệng này.
      Bùi Hạo lôi kéo bàn tay bé của Tô Nhược U, từng bước từng bước kéo nó đặt lên eo của mình, ‘ nương tốt, làm việc phải làm đến nơi đến chốn.’

      nương tốt làm chuyện thế này đâu biết chưa!

      Tô Nhược U giãy giãy tay của mình ra, nhưng nàng biết làm sao, vì thực lực cách nhau quá xa, bàn tay của nàng được bao bọc trong bàn tay to, sau đó cứ như vậy, bàn tay của nàng bị giữ chặt đặt tiết khố người nào đó, cởi xuống từng chút từng chút, tiếp theo vật nào đó hoàn toàn bại lộ trước mặt Tô Nhược U, rốt cuộc Tô Nhược U chịu đựng nổi nữa, nàng dùng hết sức thoát khỏi trói buộc của người nào đó, quay lưng , ‘Chàng, chàng tắm nhanh ...’

      Lần này Bùi Hạo rất trung thực, cởi phăng tiết khố vướng đùi mình ra, vào thùng tắm chứa đầy nước ấm, ‘Còn mau tới đây?’

      Người này? Bá đạo như vậy....

      Tô Nhược U xoay người tới, nàng miễn cưỡng ổn định tinh thần của mình, trong đầu ngừng mặc niệm, chẳng qua nàng chì tới giúp tắm rửa, chỉ tới giúp mà thôi, ‘Chàng xoay người lại , thiếp chà lưng cho chàng.’

      A, tiểu nương tử nhà hóa thân thành thê tử vạn năng rồi, Bùi Hão ngoan ngoãn xoay lưng lại, trái cây để càng lâu càng ngọt, giữ đến cuối cùng rồi nhấm nháp, vội.

      Tiếng vung nước ào ào truyền tới bên tay, ngón tay Tô Nhược U cảm nhận được làn da cực nóng xuyên qua lớp khăn, hô hấp của nàng càng dồn dập.

      ‘Được rồi, đằng sau chà xong rồi, bây giờ nên lau phía trước.’

      ‘Rào rào’ tiếng Bùi Hạo quay lại, Tô Nhược U càng hoảng sợ, tia sáng trong mắt quá mức quen thuộc, trong khoảng thời gian ngắn Tô Nhược U bối rối kiềm chế được, nàng vội xoay người sang chỗ khác, trong tay vẫn nắm chặt chiếc khăn, ‘Phía trước có thể nhìn thấy, tự chàng tắm rửa .’ xong, nàng cuống quýt nhấc chân rời .

      Nhưng con mồi dâng đến miệng, sao lại để nó chạy mất được?

      Bùi Hạo nhanh chóng đứng lên, bước ra khỏi thùng tắm, mấy bước kéo bé thỏ muốn bỏ chạy về, hai ba lần cởi xong y phục của Tô Nhược U, ôm nàng vào lòng, đợi đến khi nàng hồi phục tinh thần nàng ngồi đùi Bùi Hạo rồi.

      Bởi vì có thêm người, nước trong thùng tắm ‘róc rách’ tràn ra ngoài, trong đêm khuya yên tĩnh, thanh rất ràng.

      Bùi Hạo định buông tha cho tiểu bạch thỏ trong lòng, bắt lấy tay của nàng đưa đến bên môi, há miệng ngậm chặt ngón tay trỏ của Tô Nhược U, cắn cái, cho đến khi nhìn thấy tròng mắt nàng đỏ lên mới dừng lại, ‘Đây là phạt nàng vì nghe lời.’
      Sau đó ngậm ngón tay nàng lần nữa, lần này chỉ thè lưỡi liếm liếm, cho đến khi chuyển thành mút mát.

      Tô Nhược U tủi thân muốn chảy nước mắt, ra cắn đau lắm, nhưng nàng có cảm giác bản thân mình bị bắt nạt mà thể làm gì, là quá uất ức rồi, hơn nữa hết lần này đến lần khác đều là người nọ, vẫn luôn dùng ánh mắt như nhìn con mồi mà nhìn nàng chằm chằm, ‘Thiếp tắm từ sớm rồi, chàng tự tắm có được ?’

      Dù cho có nghe ra run rẩy trong giọng của tiểu nương tử nhà mình, nhưng Bùi Hạo bị dục hỏa đốt người làm sao có thể buông tay, ‘ được, nàng giúp ta tắm .’

      xong, bắt lấy tay kia của Tô Nhược U, dẫn dắt nàng, từ từ vuốt ve mặt mình, cổ của mình, ngực của mình, sau cùng đến vị trí bụng dưới lưu lại chút, Tô Nhược U nghe thấy tiếng thở gấp thô ráp dồn dập bên tai, thanh kia càng ngày càng lớn, càng ngày càng mờ ám. Ngay sau đó, giữ chặt bàn tay bé muốn chạy trốn của nàng, kéo nó xuyên qua cánh rừng, phủ lên cự vật cực lớn.

      Tô Nhược U thể bày tỏ cảm nhận của mình lúc này nữa, nàng chỉ biết đồ vật trong tay mình rất lớn, cũng rất nóng, lửa nóng xuyên qua lòng bàn tay truyền thẳng vào trái tim nàng.

      tay của Bùi Hạo giữ lấy bàn tay trắng như ngọc của tiểu thê tử nhà mình để nàng ngừng vuốt ve lên xuống vật kia của mình, tay kia bắt đầu chạy loạn người nàng, miệng ngậm lấy lỗ tai của nàng, thè lưỡi ra liếm mút, hết sức thành thạo.
      Rốt cuộc Bùi Hạo chịu được nữa, hai tay của ôm lấy vòng eo thon quyến rũ của Tô Nhược U, há miệng ngậm lấy đôi môi đào nhắn của nàng, lúc này động thân cái tiến vào, nhưng do đồ vật của quá lớn mà trước đó lại chưa làm đủ công tác chuẩn bị nên chưa hoàn toàn vào được.

      Bùi Hạo vẫn hôn tiểu nương tử nhà mình, bờ mông ngừng đong đưa cao thấp, nơi đó ấm áp như thế, chặt chẽ như thế, thậm chí Bùi Hạo còn cảm thấy trong đó có vô số cái miệng nhắn mút lấy mình, thoải mái đến nỗi da đầu run lên.

      Mãi cho đến khi nơi đó ngừng tiết ra chất dịch ẩm ướt, lúc này Bùi Hạo mới vào hoàn toàn, biết tiểu nương tử nhà mình chuẩn bị tốt, động tác của mới bắt đầu tùy ý hơn, chỉ lát, trong tịnh phòng ngừng truyền ra tiếng bọt nước va chạm phát ra tiếng ‘Phách phách’, thỉnh thoảng còn xen lẫn tiếng nam nhân động tình, cộng thêm tiếng rên rỉ của nữ nhân, những thanh này hòa lại với nhau, là quá mức mờ ám, cũng quá mức quyến rũ, mặt người gác đêm bên ngoài đỏ bừng dưới ánh trăng sáng bầu trời đêm.

      Sáng ngày hôm sau, khi Tô Nhược U tỉnh lại, mặt trời lên rất cao.

      Nhớ đến những chuyện phát sinh ngày hôm qua, trong nháy mắt, mặt Tô Nhược U đỏ lên, buổi tối hôm qua giống như lên cơn vậy, động tác mạnh mẽ suýt chút nữa làm nàng ngộp thở, hơn nữa sau đó, nàng lại bị làm đến hôn mê bất tỉnh lần nữa, tuy rằng tối hôm qua sắp xếp hết thảy, nhưn động tĩnh lớn như vậy, người gác đêm ở tịnh phòng thể biết được, nghĩ đến chuyện tối hôm qua mình phóng đãng bị người ta nghe thấy, hơn nữa còn là người thân thiết nhất bên cạnh nàng, Tô Nhược U có cảm giác mình còn mặt mũi gặp ai.

      Mà khi Lý thị nhìn thấy Tô Nhược U bị thương quá độ, bà thể đau lòng, nhưng trong lòng bà lại vui mừng nhiều hơn, ít nhất chuyện này có thể chứng minh, tình cảm phu thê giữa hai người họ rất tốt, nữ nhân khi gả cho người, chỉ cần nắm được trái tim trượng phu mới có thể sống yên ổn, hơn nữa chừng ngày nào đó gia phải theo đại quân xuất chinh đánh giặc, nếu tiểu thư nhà mình có đứa bé thể tốt hơn được.

      ra bởi vì trước khi Tô Nhược U xuất giá, Lý thị quá bận rộn và lo lắng nên nhiễm phong hàn, bà sợ làm lỡ chuyện tốt của Tô Nhược U nên thể làm bà vú hồi môn theo Tô Nhược U được, sau ba ngày Tô Nhược U lại mặt, sức khỏe bà khá hơn nên tức nhiên phải theo.

      Cuối cùng Tô Nhược U vẫn yên tâm về Bùi Hạo, lúc Thanh Nhạn thay y phục cho nàng, nàng mới lên tiếng hỏi: ‘Phu quân, chàng ấy rời lúc nào?’

      Làm sao Thanh Nhạn nhìn ra Tô Nhược U lúng túng, cho nên biểu lúc này của Thanh Nhạn vẫn như thường, ‘Hồi bẩm thiếu phu nhân, qua giờ mẹo khắc thiếu gia , ngài ấy để lại câu...’

      ‘Câu gì?’

      Thanh Nhạn do dự chút mới tiếp, ‘Thiếu gia , nếu tối hôm nay ngài ấy về trễ ngài đừng có chờ, cứ ngủ trước .’
      Quả nhiên, sau khi nghe xong, Tô Nhược U giật mình sửng sốt chút.

      Lý thị nhìn qua, số mạng U Nhi sao lại khổ như thế chứ, vừa gả đến gia phải ra chiến trường rồi, Man quốc chết tiệt! Đúng là bọn biết xấu hổ, có chuyện gì ở yên trong nước của mình , khơi màu chiến tranh làm gì cơ chứ?

      ‘Thiếu phu nhân, phòng bếp vừa hầm canh ngân nhĩ hạt sen và hoa bách hợp, lão nô lấy cho người chén rồi đây.’

      Tô Nhược U hồi phục tinh thần, nàng muốn người bên cạnh phải lo lắng cho mình, nên nhanh chóng điều chỉnh tâm trạng, ‘Chỉ có nhũ nương là hiểu ta nhất.’

      Sau khi uống canh xong, Tô Nhược U bèn bắt tay vào chuẩn bị số thứ cho Bùi Hạo, nàng cân nhắc đến chuyện phải ra trận lần này mà làm, mặc dù biết trong quân có quân y nhưng Tô Nhược U vẫn yên lòng, nàng sai người chuẩn bị rất nhiều thuốc trị thương, thuốc trị phong hàn, nàng cũng bận rộn đứng ngồi yên, vội vàng làm cho Bùi Hạo thêm mấy bộ y phục, áo choàng cần làm nhiều nhưng trung y phải làm thêm mấy bộ, do ra chiến trường nên cần làm phức tạp, đơn giản là được rồi, thoải mái là quan trọng nhất.

      Thế là, trong lúc Bùi Hạo biết, tiểu nương tử của ở nhà sống rất tốt, thích ứng rất nhanh, nàng ngừng đuổi theo bước chân của , nàng dùng cách của nàng để cùng tiến cùng lùi với .
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, xukem13 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :