[Xuyên nhanh] YÊU đến CHẾT (đang tiến hành)

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Phong Vũ Yên

      Phong Vũ Yên Well-Known Member

      Bài viết:
      675
      Được thích:
      809
      Bạn viết tốt quá. Mình xin vé theo dõi nha.
      PS. Mình thấy có số lỗi chính tả . Bạn có cần người xem lại trước khi đăng ko? Cho mình tự tiến cử. :3
      Siv thích bài này.

    2. Siv

      Siv Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      54
      Cảm ơn bạn ủng hộ và góp ý kiến :3
      #PhongVuYen

    3. Siv

      Siv Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      54
      [​IMG]

      Bản sketch con mụ Bridget :))) đất diễn của thím còn rất dài

    4. Siv

      Siv Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      54
      [​IMG]

      Chương 6. Lựa chọn.
      tháng trôi qua, Baron còn phòng bị Acacia nữa, họ thường xuyên cùng nhau dạo phố hay săn bắn và tất nhiên những việc này đều do kéo cùng làm… Tuy nhiên có chuyện kỳ lạ, từ khi đến thế giới này chưa thấy bất kỳ động tĩnh gì của “Người du hành”, quả giống với phong cách của ả. Nhưng dù sao cũng quan trọng, thứ Acacia thiếu chính là thời gian, và lại giờ bên cạnh còn có nhóc Baron, nhìn mở lòng với mình quả cảm thấy rất thành tựu, rất sảng khoái nha. Cuộc sống cứ an nhàn trôi qua, cho đến ngày Baron đột nhiên biến mất, vài hôm sau thất thiểu trở về, lại trở lên trầm mặc dị thường. Dù Acacia hỏi thế nào cũng chỉ im lặng rồi nhìn chằm chằm , trong mắt ánh lên tia dãy dụa.
      - Baron, sao vậy? Em ổn chứ? Có người trêu chọc em à? Hay em bị ốm? Baron trả lời ta . Baron…
      Nhìn khuôn mặt xinh đẹp của trước mặt, Baron nhớ tới lời của nàng, chợt nắm chặt lấy cánh tay , kiên quyết .
      - Tối nay chúng ta cùng uống rượu.
      Thấy dáng vẻ cho người khác cự truyệt của , vỗ lên bàn tay cầm cánh tay mình. Dịu dàng trấn an.
      - Ừ. Tối nay đến phòng ta, chúng ta cùng uống rượu, được chứ?
      Cuối cùng Baron cũng chịu buông tay ra, vội vã bước về phòng mình. Acacia nhìn theo bóng lưng , xúc động dâng trào. Chội ôi cậu bé của đến tuổi trưởng thành rồi sao? Ôi con trai tôi sắp lớn rồi. Hu hu tui phải cho cả thế giới biết, à còn phải hỏi thăm kinh nghiệm của em nữa, biết đâu đứa muốn tâm hự cùng a. Sau đó, thực gặp ai cũng khoe khoang về Baron, còn tò mò hỏi thăm vài bậc phụ huynh được coi là kinh nhiệm dồi dào trong đoàn nữa, mặt cũng sắp hất ngược lên trời rồi, chỉ còn thiếu nước khua chiêng đánh trống thôi.
      (Nhân vật làm nền: Nhìn chúng tôi giống quan tâm đến tên xấu xí đấy à?)
      Buổi tối hôm đó, ai biết việc gì xảy ra trong phòng Acacia, chỉ thấy luồng sáng mạnh mẽ lọt ra từ khe cửa phòng . Sáng hôm sau, Acacia còn mơ mơ hồ hồ nghe tiếng gõ cửa dồn dập, vừa mở cửa phòng thấy Baron đứng đợi ở ngoài. chỉ nhìn . Tận đến khi Acacia chịu hết nổi mới mở miệng muốn đưa đến nơi, sau đó dùng hết sức lôi kéo theo.
      - Baron à, em đưa ta đâu vậy? Này Baron!
      Đáp lại chỉ có im lặng, đưa đến điện thờ. Dừng trước cửa điện lúc, nhìn chăm chú với ánh mắt phức tạp, nửa ngày mới kéo vào trong.
      - Xin chào Acacia. Chắc tìm ta rất mệt mỏi.
      Tiếng cười thanh thúy vang vọng trong điện thờ rộng lớn. Người phụ nữ với đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp bước ra sau tấm mành che. Nàng ta lả lướt bước đến trước mặt , phô bày ra dáng vẻ thành thục. Liếc qua khuôn mặt kiêu kì trước mắt, Acacia bình thản vuốt ve mái tóc thô ráp của Baron. Acacia thực muốn còn quan tâm đến nàng ta nhưng đành im lặng vì muốn pá hỏng bầu khí "thần bí" này. khẽ vuốt mái tóc có phần thô sơ của cậu bé bên cạnh.
      - Baron, cho ta biết. Tại sao em lại đưa ta đến đây?
      Thấy để mình vào mắt ả ta phẫn nộ, cười gằn kéo Baron về phía mình, để bàn tay lơ lửng trong khí.
      - “Người chấp hành” còn hiểu sao, bị phản bội. Bị người mà tin tưởng nhất ở thế giới này phản bội. Baron thuộc về ta… Ta là chủ nhân của nó.
      Acacia tiếp nhận nổi cái thành cao chót vót gần như biến dạng của ả. Mẹ kiếp, giọng như chim vàng oanh, thanh túy như tiếng chuông đồng tất cả đều là lừa đảo. chỉ chăm chú về phía Baron, thấy cúi gằm mặt khi chạm phải ánh mắt mình, mới nhìn tới người phụ nữ bên cạnh. Chậc chậc, khẩu vị của thằng nhóc này cũng nặng . Đầu óc hiếm khi suy nghĩ vận hành vài giây rồi quen thuộc lời thoại.
      - “Người du hành” số hiệu 1300XD vi phạm quy tắc thời , phá hủy thế giới, ý đồ cướp lấy hệ thống. Đây là lời cảnh cáo cuối cùng, lập tức theo tôi đến Tổng Bộ chấp hành hình phạt.
      - Ha ha ha - ả ta cười như phát điên- Vậy nghĩ ta để nó mang đến đây mà chuẩn bị gì ư?
      Vừa dứt lời ả ta lầm rầm đọc chú ngữ, khi ả hô to “Apep”, từ dưới chân tượng thần Khonsu, từng làn khói đen bay tới tụ tập sau lưng ả, chúng lượn lờ xung quanh nàng ta vài vòng rôi dần dần hóa thành thực thể- Apep con rắn độc ác đến từ địa ngục. Apep trườn về phía , lắc lư thân mình dài hàng chục mét, nó ngẩng cao đầu, từ trong khoang miệng đỏ thẫm như máu tích tụ những mũi tên nhọn tẩm đầy chất độc nhầy nhụa ngắm thẳng về vị trí Acacia đứng. Baron thấy cảnh tượng này cũng hoảng sợ, liều mạng tóm lấy tay người bên cạnh.
      - được, nàng hứa với ta tổn thương Acacia.
      Ả ta nhìn bàn tay đen đúa bám lấy mình, khuôn mặt vẻ kinh tởm, ả chút thương tình đẩy về phía những mũi tên nhọn hoắt.
      - Tao mày tin? Thứ bẩn thỉu như mày nên chết chung cùng con đ**m kia .
      nhìn khuôn mặt chán ghét của nàng ta, đầu óc đột ngột trống rỗng, từng lời của ả như nhát búa gõ thẳng vào đại não . Baron bị ả đầy về phía Acacia cách đoạn, tuy nhiên vẫn trong tầm ngắm của Apep. chuẩn bị tinh thần hứng chịu đau đớn khi những mũi tên kia xuyên qua người, có lẽ đây là trừng phạt của khi đem tới đây. Nhưng cuối cùng điều Baron cảm nhận được là ấm áp bao trùm khắp cơ thể, từng giọt chất long ấm áp tí tách xuống mu bàn tay, xuống mặt . ngẩng đầu lên, mơ hồ thấy khuôn mặt tuyệt mĩ của , vẫn xinh đẹp giống như ngày đầu họ gặp nhau, dịu dành ấm áp đếp say lòng người.
      - Acacia…
      - Em có bị thương ?
      Đợi trận mưa tên ngừng, mới nhàng xoa gương mặt trắng bệch của , giọng trầm thấp tràn đầy lo lắng.
      Baron run rẩy nhìn khuôn mặt xuất vài vết thương, đôi tay run rẩy xòng qua tấm lưng đỡ ngồi xuống. bất ngờ lắm, lưng Acacia găm đầy những mũi tên kim loại cứng rắn. Máu đen xen lẫn đỏ từ vết thương ồ ạt chảy ra, Baron cố gắng chặn lại dòng máu nhưng cố gắng của hình như là vô ích, máu chảy qua kẽ tay nhuộm đỏ cả áo . Acacia nhìn thân hình bé hoảng loạn ôm lấy mình, cũng lỡ buông lời khiển trách, quả cũng giận việc đưa mình tới đây. ôm lấy trấn an.
      - Ta sao, ta chết, ta yếu đuối như vậy thế nên đừng khóc.
      “Ngươi du hành” những tưởng bị đâm thủng lỗ chỗ dưới làn mưa tên của Apep lại nhìn thấy cảnh ấm áp này, con ngươi căm giận đến mức bốc hỏa, ả thét dài tiếng.
      - Bọn mày sắp chết đến nơi mà còn muốn diễn cảnh ân ái cho ai xem. Giết chúng… lôi chúng xuống địa ngục cho ta.....
      Con rắn nghe theo lời ả ta, trườn xung quanh hai người họ rồi dần dần siết chặt thân mình khổng lồ của nó. Acacia thản nhiên đứng dậy, bế theo cả Baron hoảng hốt ôm chặt lấy mình. Từng mũi tên cơ thể hóa thành vệt sáng rồi biến mất dấu tích, khắp cơ thể xuất vết nứt chằng chịt như mạng nhện đan vào nhau. Với gương mặt tràn đầy vết rạn nứt, Acacia bỗng mỉm cười đầy tà ác. tiếng “crack” vang lên, lớp da của giống như thủy tinh bị vỡ. Từ khe nứt kia xuất muôn vàn ánh sáng rực rỡ, dòng máu đỏ được thay thế bằng dòng chất lỏng màu vàng kim bao lấy vết thương rồi biến mất. Con rắn Apep cũng đình chỉ hoạt động khi nhìn thấy cảnh này, trong con ngươi sắc lẹm của nó lóe lên sợ hãi, bởi vì nó biết, đây là " giá lâm của thần", vị thần mạnh hơn bất cứ vị thần nào nó từng gặp qua, vị thần nó nên động vào, nhưng biết làm sao đây nó xúc phạm đến vị thần quyền năng này.
      hồi chói mắt trôi qua, rũ bỏ lớp vỏ cũ, Acacia càng trở lên tuyệt mỹ. Đôi mắt hóa thành màu vàng kim chút cảm xúc nhìn thẳng vào ả đàn bà trước mắt.
      - “Người du hành”, hết cơ hội. Hình phạt của là “Thời gian ngưng đọng”.
      Ả ta nhìn chằm chặp Acacia, ngữ điệu tràn đầy giận dữ.
      - phải là “Người chấp hành”….
      - Ta là “Người canh giữ thời gian” đồng thời cũng là “Người phán quyết”.
      Nghe được câu trả lời của , ả trở lên sợ hãi tột cùng, điên loạn gào thét ra lệnh cho Apep tấn công. Nhưng con rắn khổng lồ ấy giờ phút này lại cúi người run sợ trước Acacia. Tia hi vọng cuối cùng bị dập tắt ả chỉ có thể chật vật xoay người bỏ trốn. Nhưng chỉ vừa chạy được hai bước ả lại nghe được tiếng trầm thấp giống như tiếng tu la đến từ địa ngục.
      - “Thi hành”.

      ------------------

      “Người du hành” gieo rắc diệt vong cho ba chiều gian biết mất như thế. Acacia và Baron trở về đoàn thương buôn và quyết định gia nhập vào đoàn. Họ cùng nhau qua hàng trăm quốc gia lớn , Baron cũng chưa từng hỏi về việc hôm ấy. Đây là lần đầu Acacia dừng chân tại gian lâu đến vậy, ở bên Baron đến tận khi mắt. Tại thế giới ấy vẫn lưu truyền câu chuyện tình đẹp đẽ giữa người phụ nữ có vẻ đẹp tuyệt trần và tên quái vật xấu xí.
      Last edited: 29/8/18
      Phong Vũ Yêndocnhatvonhi thích bài này.

    5. docnhatvonhi

      docnhatvonhi Member

      Bài viết:
      49
      Được thích:
      44
      Ôi bạn viết mượt quá moa~

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :