1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kiêu Tế - Quả Mộc Tử

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta Tiêu Lan ốm luôn khi được sờ tim "muội muội", chết cười mất.
      A Huyền 152 thích bài này.

    2. Nguyên Nguyễn

      Nguyên Nguyễn Active Member

      Bài viết:
      112
      Được thích:
      98
      :yoyo55::yoyo55::yoyo55:Mừng nàng trở lại
      A Huyền 152 thích bài này.

    3. A Huyền 152

      A Huyền 152 Well-Known Member

      Bài viết:
      211
      Được thích:
      8,296
      Xin lỗi mọi người vì truyện bị trì hoãn thời gian qua nhé, cám ơn mọi người luôn ủng hộ.

      Chương 40: trước

      Mười bốn tháng tám, bọn họ chuyến đến Tê Hà sơn.

      Thời tiết này Kim Lăng vẫn nóng bức như cũ, bất quá sáng sớm cũng mát mẻ hơn chút, bọn họ từ sáng sớm tinh mơ, giờ Thìn đến dưới chân núi, đường leo lên, Diên Mi vẫn mệt như cũ, xương sống thắt lưng mỏi, chân mềm nhũn, nhưng cũng may giống lần trước ướt đẫm ba tầng xiêm y.

      Hoắc thị vừa mới tụng kinh sớm xong, trong phòng thanh tĩnh, đốt đàn hương, chờ hai người hành hết lễ chỉ chỉ đệm cói : "Ngồi ."

      Diên Mi đối với Hoắc thị ấn tượng chỉ dừng lại ở chỗ bà ném thước lên người Tiêu Lan, mặc dù chuyện xảy ra lâu rồi nhưng có thể nhất thời đến đây nàng lại vô thức đối với Hoắc thị có loại địch ý, thêm nữa tính nàng thích thân cận người khác nên ngồi quỳ ở chỗ kia bộ dáng ra mấy phần phòng bị.

      Hoắc thị liếc nhìn nàng cái, mặt lạnh : "Ta thấy, các ngươi cũng muốn đến gặp ta."

      "Mẫu thân nghĩ nhiều", Tiêu Lan bình đạm : "Chỉ là lâu rồi gặp, nàng có chút ngượng ngùng."

      "Cũng phải là tân nương", Hoắc thị xem thường: "Còn xấu hổ cái gì." Bà ta nhíu mi lại quan sát, lúc trước sau khi vào cung yết kiến Diên Mi trực tiếp đến đây, mặt quá nhiều son phấn nên bà nhìn kỹ, ra cũng nhớ được nàng lớn lên như thế nào, hôm nay quan sát tường tận cảm thấy chỉ được chút dung mạo, tính tình lại quá lanh lợi muốn nhiều lời thêm, thế nên nâng nâng cằm phân phó: "Ngươi theo Liên ra gian ngoài đợi ."

      Diên Mi nhúc nhích, mắt nhìn chung quanh chút, lần này nhìn thấy thước mới nhìn qua Tiêu Lan, Tiêu Lan gật đầu với nàng: " ."

      Hoắc thị thấy người lui ra ngoài cửa nhếch mép, "Xem ra vẫn còn nghe lời ngươi."

      Tiêu Lan mím môi lên tiếng.

      Bất quá Hoắc thị căn bản coi Diên Mi là cái gì, chỉ hỏi: " năm này đợi ở Dĩnh Xuyên rất tự tại ?"

      Tiêu Lan: "Nhi tử dám quên mẫu thân kỳ vọng."

      "Vậy tốt", Hoắc thị vê từng viên phật châu, khẽ nhăn lông mày thanh tú, "Hẳn con biết chuyện Thần Phi còn, có thương tâm ?"

      Tiêu Lan ngẩng đầu nhìn bà, Hoắc thị cười lạnh: "Con nhìn ta như vậy làm gì? Chuyện này chút liên quan nào với ta, mẫu thân con bị nhốt trong Tê Hà Tự, nếu còn có thể làm được thủ đoạn như vậy cũng cần trông cậy vào con rồi."

      Tiêu Lan rũ mắt xuống, mẫu tử hai người nhất thời đều trầm mặc, tựa hồ so sánh nhiệt tình, ai cũng muốn mở miệng trước.

      Đứa con trai này từ trước đến nay có vài phần bướng bỉnh, Hoắc thị biết , lấy biện pháp của bà, liền là cần phải để ý đến, chờ tự nghĩ thông suốt là được, cho nên bà nửa nhắm mắt lại, câu có câu trôi qua.

      Lẳng lặng ngồi lâu, Hoắc thị phát , Tiêu Lan thế nhưng lại có chút thất thần.

      - - Ánh mắt thỉnh thoảng lại lướt qua cánh cửa gian ngoài.

      Tuyệt phải cố ý, hoàn toàn là bản năng, khắc chế xuống, nhưng lại tự chủ được toát ra chút biểu cảm.

      Ngón tay Hoắc thị lần tràng hạt ngừng lại, ấn đường nhăn lại, - - gian ngoài chỉ có Liên cùng nha đầu kia, cũng thể nhìn Liên .

      Bà ta há miệng, muốn lên tiếng, lời đến bên miệng rồi nhưng lại đè xuống, coi như bết gì, hỏi: "Khi nào ?"

      "Mấy ngày nữa theo thánh giá săn bắn ở Lương Châu, sau đó mới có thể trở về Bộc Dương."

      Hoắc thị gật gật đầu, cũng ngoài ý muốn, nhìn trong chốc lát, đột nhiên : "Chỗ đó trời lạnh, con chú ý thân thể."

      Tiêu Lan ngẩn ra, có lẽ do số lần nghe được lời như thế này quá ít, quen cho nên biết phản ứng như thế nào, liền cúi người : "Mẫu thân cũng bảo trọng."

      "Ừ", mặc dù giọng Hoắc thị mềm xuống, nhưng sắc mặt bình thản, "Trở về , ta giữ các ngươi lại dùng cơm."

      Diên Mi lại vào hành lễ, Hoắc thị biến sắc nhìn chút, cũng gì, Liên đưa bọn họ ra cửa chùa.

      Lúc xuống núi, Tiêu Lan nên lời trong lòng là tư vị gì, có thể còn nhớ tới chút quan tâm của Hoắc thị nên bước chân giống như nửa chạy, Diên Mi ở phía sau kéo tay , "Lan ca ca, chậm chút."

      Tiêu Lan xoay người thấy nàng lảo đảo theo mình, vội lùi lại bậc thềm đỡ lấy nàng: "Mệt mỏi sao?"

      Diên Mi gật gật đầu, còn : "Ta có thể ."

      Tiêu Lan muốn để nàng nghỉ ngơi chút liền đùa: "Nhưng ta mệt mỏi.":th_100:

      Diên Mi móc khăn ra, nhón mũi chân giúp lau lau thái dương, : "Ta cõng huynh."

      Tiêu Lan cười, cố ý đem sức nặng nửa người đè lên vai nàng, "Nàng cõng nổi sao?":th_38:

      Diên Mi nghẹn đỏ mặt, tất nhiên là cõng nổi, bất quá nàng cũng thừa nhận chuyện này, tay nắm lấy cánh tay Tiêu Lan, tay dìu thắt lưng : "Có thể đỡ, chút chút, như vậy có thể rồi."

      Tiêu Lan nhìn về phía bậc thang thấy đáy, ánh mắt lại nhìn về tay của mình, đột nhiên dừng lại.

      - - Hôm nay mang theo hộ giáp, chỉ cần lưu tâm chút, liền khó phát tay bị thương, nhưng mà, Hoắc thị hỏi tiếng nào.

      Hẳn là căn bản có chú ý tới.

      chút nhàng vừa mới kia lập tức biến mất còn thấy bóng dáng tăm hơi.

      Tiêu Lan cảm thấy có chút lạnh, nhất thời cảm thấy mình bước hụt vào khoảng , sức nặng toàn thân đều đè lên người Diên Mi, gáy Diên Mi đều là mồ hôi nhưng nàng cũng rằng, vụng về kéo .:th_71:

      Đại khái xuống năm ba bậc thang, Tiêu Lan phục hồi tinh thần lại, nhưng lập tức đứng thẳng thân thể, mà chỉ : “ xuống thế này, thắt lưng nàng gãy luôn cho xem.":th_116:

      Diên Mi trả lời nhưng lưng lại thẳng thêm chút.:th_71:
      Tiêu Lan lại : "Nàng kéo ta đến tối luôn mất.":th_116:

      Diên Mi cũng mặc kệ, như cũ bước từng bậc thang kéo đỡ , trong lòng nàng chỉ muốn đến điểm cuối cùng, hừng đông hay trời tối đều giống như nhau thôi.

      Lúc này Tiêu Lan lại đứng thẳng người dậy, bỗng nhiên dùng sức ôm nàng cái, chỉ cái lập tức buông, đứng ở phía dưới bậc thang cúi người xuống: "Lên!"
      :th_19: Diên Mi thở gấp, vẫn : "Lan ca ca, ta sợ huynh mệt mỏi."

      " lên", Tiêu Lan lại lặp lại lần nữa, lần này thêm: "Ta cam tâm tình nguyện cõng nàng."

      Diên Mi nghiêng đầu qua nhìn Tiêu Lan, liếc mắt nhìn cái sau đó vui rạo rực nằm úp sấp lưng , dùng mặt cọ cọ cái gáy Tiêu Lan, nàng nhớ lại lúc năm ngoái đến đây là tự mình xuống, lần này Tiêu Lan lại cõng nàng, nàng ôm chặt lấy cổ Tiêu Lan, bắp chân cũng nhàng lắc lư theo.:th_63:

      Ngày này mệt muốn xỉu, cách ngày trong cung lại có yến, sau vài ngày còn phải chuẩn bị hành trang, cơ hồ là được nghỉ ngơi chút nào.

      Bởi vì là săn bắn thế nên chuẩn bị cho Diên Mi hầu như đều là nam trang, nàng đứng ở trước gương thử từng bộ , Đào Diệp nhịn được cười : "Phu nhân giả trang lên thế này cũng là tiểu công tử lan chi ngọc diệp đấy."

      Diên Mi chỉ để ý xiêm y sạch hay , mặc lên người có thoải mái , có đẹp hay trái lại cuối cùng, nhưng trước mắt nghe được Đào Diệp thế liền qua hỏi Tiêu Lan: "Lan ca ca, nhìn ta có đẹp ?":th_3:

      Đào Diệp ở trước gương vụng trộm cười, Tiêu Lan xem vòng, Diên Mi cao thêm, bả vai nho gầy gầy, mặc nam trang vào quả có vài phần thuần khiết lại phong lưu, liền gật đầu : "Đẹp mắt."

      Diên Mi: "Huynh cũng đẹp mắt", dừng chút lại bổ sung, "Huynh đẹp mắt nhất.":th_28:

      Tiêu Lan nhịn được mổ cái lên mí mắt nàng, khụ khụ, lại hỏi Đào Diệp: "Đưa xiêm y qua cho Mẫn đại phu và Mẫn tiểu nương tử chưa?"

      Mẫn Hành và Mẫn Hinh cũng đều theo, mang theo hai đại phu, Tiêu Lan yên tâm thêm chút.

      Đào Diệp đáp: "Đều đưa qua rồi ạ, Hầu gia yên tâm."

      Diên Mi được tán dương liền thử bộ khác.:th_18:

      Hai mươi sáu tháng tám, thánh giá rời hoàng thành, khởi hành Lương Châu.

    4. Nhược Vân

      Nhược Vân Well-Known Member

      Bài viết:
      933
      Được thích:
      1,403
      Càng ngày càng đáng là sao hả hả hả??? Chẳng bik bao H chính thức động phòng, cảnh có được chi tiết hk nhỉ

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Chị ngày càng hiểu nhau. thanks Nàng
      A Huyền 152 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :