1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tướng quân sủng thê - Ngọc Tịnh Cam Lộ (91/116)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 65: Dỗ dành tiểu nương tử

      Edit: YooMi

      Beta: tồn tồn

      Hai người dùng bữa trưa ở Vĩnh Định Hầu phủrồi mới về.

      Lúc Lý Dụ tiễn bọn họ, trong lòng y liên tục suy nghĩ rồi mới quyết định trước mắt cứ lấy được lòng huynh đệ mình , sau đó y cố gắng ghi điểm trước mặt đại tẩu kiêm đại ditương lai, đểlạiấn tượng tốtrấtquan trọng.

      "Bình Như cungtiễn đại ca, đại tẩu."

      Chỉ tiếc gặp phải là Bùi Hạo - - nam nhân hoàn toàn biết giúp đỡ là gì.

      Bùi Hạo dùng lại chiêu cũ, tay bế Tô Nhược U lên xe ngựa, lúc này Tô Nhược U ngượng ngùng để đâu cho hết, nàng hận thể tàng hình luôn cho rồi nên tất nhiên có tâm trạngtạm biệt Lý Dụ, còn Bùi Hạo ngay cả đầu cũng quay lại màchỉ bỏ lại câu, "Ta và đại tẩu đệ trước."

      Ngay sau đó cũng nhấc chân bước lên xe ngựa. Đại ca à,huynh tiếc mình từng là thiếu niên tùy ý tiêu sái sao? tiếc những năm tháng bọn họ từng phóng túng trói buộc sao? tiếc...

      Ồ, y còn cảm khái xong màngười thấy bóng dáng. Aiii, công lý ở đâu rồi? Đúng là thấy "Sắc" quên "Nghĩa"!

      Hừ, phải y lấy "Sắc" nhà y về được đâu nha, chờ y thu phục đượctiểu nương nhà y, y bỏ Bùi Hạo ra sau gót chân thèm nhơ tới cho biết!

      Đương nhiên Bùi Hạo hay biết mấy lời trách móc của Lý Dụ, tại trong mắt chứa đầy hình ảnh tiểu nương tử nhà mình, huynh đệ gì gì đó, có thể ăn được ?


      Bùi Hạo nhìn qua khuôn mặt nhắn mềm mại của tiểu nương trong lòng,khuôn mặt đỏ như ráng chiều phía chân trời, tươi đẹp ướt át, Bùi Hạo kiềm chế được hôn chút, "Ngủ , đợi đến nơi ta gọi nàng dậy."

      Tô Nhược U rất mệt mỏi, bên ngoài trời cực nóng nên nàng hơi choáng váng, lúc này ngồi trong xe ngựa, nàng buồn ngủ nãy giờ, nghe Bùi Hạo vậy nàng cũng miễn cưỡng nữa, bởi vì c người nào đó nàng mất hết mặt mũi với mọi người trong Quân Trúc Uyển rồi, tại chỉ ngủ trong xe lát có gì đáng ngại đâu, "Vậy cũng được, nhưng khi đến nơi chàng nhất định phải gọi thiếp dậy đó..."

      Chờkhi Tô Nhược U lần nữa tỉnh lại, nàng nằm giường ở Quân Trúc Uyển, quả thực nàng dám nghĩ mình trở về bằng cách nào, quá rồi cần gì phải nghĩ nữa!

      Tô Nhược U được Thanh Nhạn, Thanh Loan hầu hạ rời giường, nàng bực bội trong người rốt cuộckhông chịu nổi nữa, "Thiếu gia đâu?"

      Những ngày qua liên tục ở bên cạnh mình, cái dáng vẻ kia... hận thể tìm sợi dây trói hai người bọn họ lại chỗ, tại mở mắt ra lại thấy , trong lòng Tô Nhược U cảm thấy là lạ.

      "HồiThiếu phu nhân, sau khi thiếu gia trở về bị Bùi Hưng mời đến thư phòng, nghe đâu người gác cổng báo lại có người đến cầu kiến, đến giờ vẫn chưa thấy thiếu gia về ạ."

      Biết Bùi Hạo có việc bận rộn, Tô Nhược U đỏ mặt , bây giờ nàng mới ý thức được Bùi Hạo là võ tướng quân chứ còn là người đứng đầu "Kinh thành tam hại" tiếng tăm lừng lẫy khi xưa nữa.

      Tô Nhược U ngồi soi gương lên tiếng, Thanh Loan cũng tiếp tục nhiều chuyện, những việc xảy ra mấy hôm nay vượt khỏi phạm vi tiếp nhận của nàng, mặc dù chuyện này chứng minh gia và tiểu thư, đúng tại nên gọi là thiếu gia và thiếu phu nhân mới phải, chuyện này chứng minh tình cảm giữa thiếu gia và Thiếu phu nhân rất tốt, nhưng thiếu gia thân mật kiêng dè với Thiếu phu nhân như vậy, hoàng hoa khuê nữ như nàng nhìn thấy rất lúng túng có biết , có điều với tư cách là nha hoàn hồi môn của Thiếu phu nhân, nàng cũng vui mừng cho thiếu phu nhân ~~

      "Thiếu phu nhân, xong rồi ạ"

      Nãy giờ Tô Nhược U chú ý tới, bây giờ nàng mới nhận ra Thanh Nhạn và Thanh Loan đổi cách xưng hô với mình, đột nhiên Tô Nhược cảm thấy mặt mình hơi nóng lên.

      Ngoài dự đoán của Tô Nhược U, đến lúc dùng bữa tối mà Bùi Hạo vẫn chưa trở về.

      "Khởi bẩm Thiếu phu nhân, thiếu gia có dặntối nay người cứ đến Vinh An Đường dùng bữa, công việc bên này thiếu gia chưa giải quyết xong, ngài ấy cần Kiêu Kỵ Doanh chuyến, buổi tối người cần chờ thiếu gia."

      Người đến truyền lời dĩ nhiên là Bùi Hưng, sau khi nghe xong trong lòng Tô Nhược U bỗng dưng căng thẳng, nhưng nàng lại tiện mở miệng hỏi nhiều, dù có chuyện gì xảy ra phu nhân khuê các như nàng cũng nên biết.

      Tô Nhược U đến Vinh An Đường mình, chắc hẳn tất cả mọi người nhận được tin, Bùi lão phu nhân mở lời trước, "U Nhi,con đừng lo lắng, có chuyện gì đâu."

      Tô Nhược U nhìn nhìn Bùi lão phu nhân rồi lại liếc sang Bùi lão gia và Bùi Phụ, thấy ánh mắt bình tĩnh của bọn họ, nàng mới thở phào nhõm.

      "Cám ơn nãi nãi quan tâm, U Nhi biết ạ."

      Dùng bữa tối xong Tô Nhược U ở lại trò chuyện với Bùi lão phu nhân lát, nàng kể cho Bùi lão phu nhân nghe chuyện đến Vĩnh Định Hầu phủ ngày hôm nay.

      "Ồi!!!Lần này Tiểu U Nhi của chúng ta lời to rồi, vòng ngọc màu đỏ này là cống phẩm tiên hoàng ban thưởng cho Chiêu Nghi trưởng công chúa, nó phải vật tầm thường đâu nha."

      Nghe Tô Nhược U nhắc tới quàgặp mặt của Chiêu Nghi trưởng công chúa tặng, nụ cười mặt Bùi lão phu nhân càng sâu hơn.

      "U Nhi ..."

      Đưa tay ngăn cản lời bối rối của Tô Nhược U, Bùi lão phu nhân vừa cười vừa : "Nếu trưởng bối tặng concứ nhận lấy, cần nghĩ nhiều."

      Cháu dâu nhà mình được nhiều người thích, Bùi lão phu nhân tự hào kịp chứ để ý mấy chuyện kia làm gì. Kể ra,Chiêu Nghi trưởng công chúatình nguyệntặng chiếc vòng này Tô Nhược U, lên bà ấy lòng thích vãn bối này, có lý nào lại trả trở về.

      "Con đãgọi bà ấy tiếng nãi nãi, món quà này thể nhận."

      Được rồi, nếu Bùi lão phu nhân lên tiếng, Tô Nhược U cũng rối rắm nữa, có điều qua việc lần này tấm lòng của Nhị lão Vĩnh Định Hầu phủ đối với phu quân nhà mình, xem như nàng hiểu hơn chút rồi.

      Mãi cho đến giờ Tuất canh ba , Bùi Hạo vẫn chưa về.

      "Thiếu phu nhân, nô tỳ hầu hạ người nghỉ ngơi nhé."

      Thanh Nhạn thấy Tô Nhược U vẫnngồi đọc sách dưới ánh nến nên vào nhắc câu.

      Tô Nhược U ngẩng đầu nhìn bầu trời đêm ngoài cửa sổ, nàng biết nếu mình ngủ mọi người trong Quân Trúc Uyển cũng ngủ, nàng đành lên tiếng bảo mọi người chuẩn bị nghỉ ngơi.

      Đến khi Thanh Nhạn chuẩn bị thổi nến, Tô Nhược U bỗng mở miệng, "Giữ lại ngọn nến."

      Biết Tô Nhược U lo lắng cho Bùi Hạo vẫn còn ở bên ngoài, Thanh Nhạn cũng gì thêm, "Dạ, Thiếu phu nhân."

      Thanh Nhạn mở cái chụp nến ra rồi dùng kéo cắt bớt tim nến để ánh nến xuống chút, xong xuôi nàng mới lui ra ngoài, trước khi , nàng suy nghĩ chút, lại : "Thiếu phu nhân, bên ngoài đãcó người trông cửa, thiếu gia trở về nhất định có người hầu hạ, ngày mai là ngày lại mặt của người, thế nên tối nay người hãy nghỉ ngơi tốt."

      Bị nha hoàn của mình nhìn ra tâm tư của mình, dù cho người đó là Thanh Nhạn Tô Nhược U vẫn có chút xấu hổ, "Ừ, ta biết rồi, muội cũng nghỉ ngơi ."

      Chờ mọi người trong phòng đều lui xuống hết, Tô Nhược U nằm mình chiếc gường gỗ lê cửa tròn màu vàng rực rỡ, nhìn trái trống , Tô Nhược U vô cùng mất mát, bên cạnh thiếu người nào đó khiến nàng cảm thấy chiếc giường này lớn.

      Nghĩ như vậy Tô Nhược U có chút hoảng hốt, mới chỉ có hai đêm mà nàng hình thành thói quen ngủ bên cạnh , nhớ tới bá đạo của , thân mật hề kiêng kỵ, mặt Tô Nhược U lại xuất rạng mây hồng.


      Người này, quả nhiên tuân thủ phép tắc gì cả, thích gì là làm nấy, nhưng nàng cũng ghét...

      Lúc Bùi Hạo trở lại Quân Trúc Uyển là canh hai, đámnha hoàn và vú già gác đêm vội vàng thắp nến song Bùi Hạoquát khẽ bảo dừng lại, " cần thắp, nến chuẩn bị nước, ta muốn tắm rửa."

      xong bènxoay người điđến tịnh phòng, tuy nhiên khi nhìn thoáng qua bóng dáng mờ ảo giường, lại giọng nhắc nhở, "Động tác chút, được đánh thứcthiếu phu nhân."

      Tất cả mọi người trong Quân Trúc Uyển đều rất sợ Bùi Hạo, vừa về là bọn họ nơm nớp lo sợ, lúc này nghe Bùi Hạo dặn dò, mọi người hận thể lấy bông lót dưới đế giày, phát ra chút tiếng động nào mới tốt.

      Kỳ trước giờ Bùi Hạo chưa trừng phạt người hầu nào trong Quân Trúc Uyển, nhưng danh tiếng trước kia quá vang dội, bây giờ lại gia nhập quân doanh, khí thế càng mạnh hơn nữa, bọn họ nhìn thấy là sợ hãi.

      Bùi Hạo tắm rửa xong, lau người qua loa rồi vén rèm mỏng màu xanh lên, kéo cái chăn tơ tầm đấp người tiểu nương tử nhà mình ra chui vào, nhìn tiểu nương tư ngủ đếnkhuôn mặt nhắn phiếm hồng, cúi đầu xuống hôn chút, khi thấy haihàng mi dài hơi rung động, mới vội vàng ôm người vào lòng, tay cẩn thận vỗ về sau lưng Tô Nhược U , "Ngoan, là ta, ngủ , ngủ ..."

      Tô Nhược U vốn ngủkhông sâu, trong lòng luôn nghĩ về nên nàng chỉ mới ngủ đây thôi, vừa rồi nàng mơ mơ màng màng có nghe thấy động tĩnh bên ngoàinhưng do quá buồn ngủ, nàng muốn mở mắt, tiếp theo bên ngoài lại có tiếng động nào nữa nên nàng ngủ luôn, lúc này có người nằm cạnh nàng, Bùi Hạo mới vừa tắm xong, người có mùi hương thanh mát, thoải mái biết bao nhiêu, Tô Nhược U ngửi thấy mùi quen thuộc, biết người bên cạnhlà nàng nhịn được cọ cọ mấy cái lên ngực .

      "Chàng về ."

      Bùi Hạo nhìn tiểu nương tử vẫn nhắm mắt trong lòng, lúc này trong lòng như có dòng nước ấm chảy qua, lại hôn nàng thêm mấy cái rồi mới mở miệng, "Đúng vậy, ta trở về, ngủ ."


      Tô Nhược U muốn hỏi vì sao tối nay về muộn, có phải xảy ra chuyện gì rồi , còn có ăn tối chưa...

      Nàng có rất nhiều vấn đề muốn hỏi , nhưng tiếc rằng Bùi Hạo vừa vỗ về nàng chút là nàng ngủ thiếp , sáng mai...sáng mai nàng nhất định hỏi ...
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, tialia8816 others thích bài này.

    2. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Lý nhị ca chê Bùi Hạo thấy sắc quên nghĩa chứ ra hâm mộ ghen tị gần chết a. Người ta có sắc còn y sắc chưa lấy về nhà đc nên đành câm nín a
      MinhangTồn Tồn thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 66:Nam nhân cùnguống rượu

      Edit: YooMi

      Beta: tồn tồn.

      Sáng sớm lúc Tô Nhược U tỉnh dậy, Bùi Hạo còn chưa có tỉnh, Tô Nhược U muốn đưa tay vuốt ve đôi chân mày đen như than chì của Bùi Hạo, nhưng suy nghĩ chút, nàng sợ đánh thức , đôi tay giơ ra liền hạ xuống, rốt cuộc chiều hôm qua xảy ra chuyện gì, tối qua ngủ ngon chắc là vì chuyện này…

      ra Tô Nhược U đoán sai, buổi chiều hôm qua trong doanh trại truyền đến tin tức, gần đây phía bắc có chút kỳ lạ, hơn nữa mấy năm Bùi Hạo theo đoàn ngựa thồ này, phải đơn giản chỉ buôn bán ngựa, và Lý Dụ hợp tác với nhau mở rộng Thiên Cơ Đường ở những nơi qua, tại, ngay cả Man Quốc ở phía Bắc và thủ đô phía tây cũng có căn cứ Thiên Cơ Đường của bọn họ.

      Buổi chiều hôm qua tướng lãnh trong Kiêu Kỵ Doanh đến bẩm báo động tĩnh của phía Bắc, sau khi Bùi Hạo nghe xong, kết hợp với tin tức Thiên Cơ Đường truyền đến mấy ngày trước, vì vậy mới đến doanh trại sắp xếp chút, nào ngờ lại về muộn như thế.

      Buổi tối sau khi trở về, Bùi Hạo rất thương Tô Nhược U, đành lòng giày vò nàng đâu, nàng mảnh mai như vậy, thể tiếp tục giả vờ biết, cũng phải là cầm thú. Nương tử của mình đương nhiên phải thương. Vì thế, sợ đánh thức Tô Nhược U, Bùi Hạo nhàng dỗ nàng ngủ, ngờ rằng cuối cùng khi Tô Nhược U ngủ cách ngon lành còn ngủ được.

      Người trong lòng xinh đẹp quyến rũ, lại là tiểu nươnghắn nhớ mong lâu, thời gian lâu dài, Bùi Hạo bắt đầu bứt rức yên, nhưng lý cho biết phải lập tức dừng lại, có điều tay của lại nghe theo lý trí. Thế là hơn nửa đêm Bùi Hạo phải ra ngoài tắm nước lạnh.

      Bây giờ thời tiết hanh khô, cẩn thận chút là hỏa hoạn ngay, kiềm chế chết người đấy!!!

      Tô Nhược U đánh giá Bùi Hạo lát, tia nắng ban mai chiếu lên mặt Bùi Hạo làm có thêm mấy phần ngây thơ của thiếu niên, trong thời gian này phải ra vào doanh quân, còn trắng trẻo như ngày xưa, nhưng càng tăng thêm vài phần khí khái, khi nhìn gần lông mi của dài, giống như hai cây quạt , che lại đôi mắt đen to như bồ đào.

      Tô Nhược U nhớ tới lúc đôi mắt ấy nhìn chằm chằm mình, cho dù bá đạo nàng cũng thể giận lâu được. Nàng nhịn được tức giận mắng Bùi Hạo ngủ say câu, "Đại vô lại."

      Hôm nay là ngày lại mặt nhà nàng, Tô Nhược U suy nghĩ chút, nàng đành lòng gọi Bùi Hạo dậy sớm nên nàng nhàng xuống giường trước.

      Ngoài cửa đàm người Thanh Nhạn và Thanh Loan đợi từ sớm, hôm nay là ngày quan trọng, lão phu nhân chuẩn bị lễ vật xong từ lâu, những lễ vật vượt qua của hồi môn của Tô gia nên mọi người cảm thấy rất vinh dự,chủ tử của mình được coi trọng người làm hạ nhân như các nàng mới bị chèn ép trong danh gia vọng tộc này.

      tại toàn bộ già trẻ lớn bé trong Bùi phủ, ai biết Thiếu phu nhân nhà mình chỉ có được trái tim của thiếu gia, mà ngay cả lão phu nhân cũng rất thương, hạ nhân trong Bùi phủ, ai gặp người trong Quân Trúc Uyển mà khách sáo, đương nhiên các nàng cũng biết thân phận của mình, làm ra cái chuyện ỷ sủng mà kiêu, mắt chó coi thường người khác.

      Lúc Thanh Loan trang điểm cho Tô Nhược U trước gương đồng, Bùi Hạo thức dậy, Tô Nhược U nhìn qua gương đồng thấy người nào đó ngồi giường, nàng nghe ai tính khí rời giường của rất xấu, sao mới sáng sớm sụ mặt ra vậy.
      Tô Nhược U hơi nghiên đầu, dù sao Thanh Loan cũng dám nhắc nhở nàng, khi đôi mắt của hai người chạm vào nhau, Tô Nhược U kìm lòng được nở nụ cười, thấy nàng cười tâm trạng Bùi Hạo mới tốt hơn chút, nhưng sắc mặt vẫn vui như cũ.

      Bùi Hạo vẫn làm mặt lạnh ngồi ở đằng kia, tất nhiên cũng ai dám tiến lên giúp thay y phục, cũng tự làm, Tô Nhược U bất đắc dĩ mở miệng Thanh Loan làm nhanh chút, đợi nàng chỉnh trang xong thầm than tiếng, mới sáng sớm nàng có chọc ai đâu…

      Tô Nhược U cầm lấy y phục chuẩn bị từ trướcđi đến trước mặt Bùi Hạo, khuôn mặt tươi cười rạng rỡ, ‘Sao chàng mặc y phục?’ giọng mềm mại diệu dàng, khiến người ta thích.

      Nhưng Bùi Hạo vẫn duy trì vẻ mặt tuấn tú kiêu ngạo, chỉ có đôi mắt đen như bồ đào nhìn chằm chằm Tô Nhược U, cũng mở miệng chuyện, trong đôi mắt kia chứa đầy bất mãn và lên án làm Tô Nhược U hiểu ra sao, nàng làm chuyện gì thương thiên hại lý à?

      ‘Sao vậy? Mới sáng sớm ai chọc giận chàng rồi?’

      ‘Nàng.’ Cuối cùng Bùi Hạo cũng mở miệng, nhưng nàng trêu chọc khi nào? Oan uổng quá!!!

      Có lẽ thấy oán giận ràng trong mắt Tô Nhược U, trong lòng Bùi Hạo cũng nghẹn hơi, nhanh chậm : ‘Sáng nay lúc thức dậy sao nàng gọi ta?’

      Vì chuyện này?

      phải chứ!

      Hai người mắt to trừng mắt , Tô Nhược U bị lý lẽ cùn của đánh bại, ‘Thiếp muốn chàng ngủ thêm lát được sao?’

      Bùi Hạo vươn tay, chậm rãi kéo Tô Nhược U đến trước mặt mình, hai tay vòng qua eo thon, đầu dán vào bụng nàng, ‘Ta thích vừa mở mắt ra là nhìn thấy nàng đầu tiên...’

      Nháy mắt hai gò má trắng mịn của Tô Nhược U đỏ bừng vì xấu hổ, trong mắt sương mù mịt mờ, ai người này thô lỗ có văn hóa, ràng thời thời khắc khắc đều ngọt ngào, Ngọt đến nỗi Tô Nhược U chỉ dám trả lời khẽ câu, ‘Thiếp biết rồi.’

      Nhưng Bùi Hạo vẫn nghe thấy, hai người vẫn giữ nguyên tư thế này, nhàng ôm nhau lát, sau đó Tô Nhược U mới lên tiếng, ‘Chàng mau thay y phục , hôm nay là ngày lại mặt của chúng ta đấy.’

      Hai tay Bùi Hạo xiết chặt, hít sâu hơi, tiểu nương tử nhà thơm, ‘Được rồi, nhưng nàng phải giúp ta mặc y phục.’

      ******

      Dùng bữa sáng xong, Bùi lão phu nhân dặn dò vào câu mới để Tô Nhược U ngồi lên xe ngựa, lần này Bùi Hạo ngồi xe ngựa mà cưỡi kỵ mã Xích Diễm của mình, người ngựa, khí thế cương quyết bướng bỉnh, vóc người vốn cao lớn, vô cùng tuấn, chỉ mới lát mà biết thu hút được bao nhiêu ánh mắt.

      khắc sau, xe ngựa dừng lại, Bùi Hạo nhìn chằm chằm Tô Nhược U xuống xe ngựa, cố nén lắm mới sang bế nàng xuống, đối với lời từ chối của nương tử sắc mặt Bùi Hạo đen lại, nhưng cũng may còn biết đây là nơi nào, sau khi xoay người sang chỗ khác sắc mặt mới dễ coi chút.

      Tô Nhược Nhị thấy màn như vậy, nàng khỏi buồn cười, ‘Đại tỷ, sao tỷ lại từ chối ý tốt của tỷ phu như vậy...’

      Tuấn nam mỹ nữ, bá đạo sủng ái, quả thực là xứng đôi!

      Hôm nay là ngày thứ ba đại tỷ thành thân, phu quân nhà mình vào triều, Tô Nhược Nhị mình ở trung vương phủ to cũng làm gì, nàng bèn trở về nhà trò chuyện với phụ thân và nhị tỷ, nàng và đại tỷ đều gả cho người khác nên trong nhà rất vắng lặng, chắc trong lòng phụ thân nỡ xa các nàng đâu.

      Tô Phụ và Tô Nhược Tuyết vẫn chờ trong nhà, chỉ có Tô Nhược Nhị vừa nghe người hầu bẩm báo xe ngựa Bùi phủ đến chạy ra ngoài đón.

      ‘Tiểu tế bái kiến nhạc phụ đại nhân.’ Nhìn thấy Tô Phụ, Bùi Hạo vội vàng bước nhanh tới thi lễ.

      Tục ngữ đúng, nhạc mẫu nhìn nữ tế càng nhìn càng thích, mặc dù trong lòng Tô Phụ rất vui mừng vì nữ nhi có thể tìm được phu quân tốt, nhưng đóa hoa mình chăm sóc cẩn thận lại bị người ta cướp mất, phải buồn phiền bình thường đâu.

      Vì vậy, trong lúc chuyện Tô Phụ đều thể uy nghiêm của nhạc phụ, trung võ tướng quân thế nào, cướp mất áo bông của ông, phải chịu được căm phẫn của ông, ngay cả phụ chính vương gia phải cũng trở thành con rể của ông sao, đợi chút, cái gì? Phụ chính vương gia cũng đến, Phụ Chính vương gia chính là Tam gia của các nàng đây mà.

      lát sau, trong chính sảnh Tô gia, Tô Phụ, Bùi Hạo và Phụ Chính vương Mẫn Hoằng Duệ ba người nhìn nhau gì, mỗi người ngồi nơi, Tô Phụ khỏi thở dài, ông muốn làm nhạc phụ đại nhân uy nghiêm mà...

      Trong khi đó ở U Lan Viện, trong phòng vẫn bài trí như thường ngày, ba tỷ muội ngồi ở sập hóng mát, tỷ câu muội câu, kể vể cuộc sống của riêng mình, vừa ra đời các nàng trở thành người thân mật nhất đời này, các nàng có huyết mạch giống nhau, tướng mạo giống nhau, tại các nàng đều trưởng thành, có người mình , được người mình bảo về, nhưng dù là bất kỳ ai cũng thể thay thế vị trí của ba người trong lòng các nàng.

      Dù sao các nàng cũng mới vừa cập kê, cho dù tiểu muội Tô Nhược Nhị thành thân trước, nhưng tiểu nương da mặt mỏng, ai hỏi những vấn đề xấu hổ kia, có điều thấy đại tỷ nhà mình mặt mày cong cong, hai gò má xuân sắc, nữ nhân vào vừa gả cũng xinh đẹp như vậy, làm nàng càng thêm xấu hổ, Tô Nhược Nhị cảm giác mình sắp chết chìm trong hồ nước xuân sâu thấy đáy của Đại tỷ nhà mình rồi, cuối cùng đại tỷ nàng cũng phụ lòng ông trời ưu ái, nhìn ánh mắt đào, mị nhãn như tơ, hớp hồn người ta lúc nào biết.

      Tô gia ít người, khi dùng bữa mọi người đều quây quần bên nhau, rất có hương vị của bữa cơm đoàn viên, nhìn hai nữ tế ngồi ngay ngắn bên cạnh đại nữ nhi và tiểu nữ nhi, Tô Phụ cảm thấy rất vui mừng, nữ nhi của ông nhất định hạnh phúc.
      À còn có nữ nhi thứ hai chưa gả, sau này ông nhất định chọn vị hôn phu tốt nhất cho nữ nhi, cháu ngoại trai gì gì đó khiến cho lòng ông bay theo gió ~~

      Hôm nay tâm trạng của Tô phụ hết sức phức tạp, tâm trạng phức tạp ông lại muốn kéo hai nữ tế uống rượu, thế là, rượu Phượng Tường thượng hạng rót hết ly này tới ly khác, về sau càng uống càng hăng Tô Phụ chê ly rượu quá , uống nên sai người mang chén lớn tới, uống xong chén, rất sảng khoái!

      Trước kia Bùi Hạo theo đoàn ngựa thồ chạy khắp nơi, nam tử hán trong đoàn ngựa thồ đều rượu vui, về phương diện này, quả có thiên phú, cho nên tại, đối với chuyện nhạc phụ đại nhân nhiệt tình mời rượu, chén nào cũng từ chối, bưng chén lớn trước mặt lên, uống hơi cạn sạch. Ừm, ngờ nhạc phụ đại nhân lại có rượu ngon như vậy, vô cùng phóng khoáng nhiệt tình, nam nhân nào có thể từ chối!

      Về phần vị vương gia lạnh lùng trước mặt, Phụ Chính vương gia thế nào, phải phải gọi tiếng Đại tỷ phu à! Ừm, rượu ngon hết cạn rồi, rót thêm nữa
      Last edited: 2/7/18
      KhaiDoanh_347, Yoolirm Park, tialia8818 others thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      Bùi Hạo gặp nhạc phụ mà tỉnh như ruồi
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited: 30/8/17
      KhaiDoanh_347, Pe Mick, tialia8816 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :