1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bố Y Thiên Kim - Úy Không (Chương mới)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. nhimxu

      nhimxu Active Member

      Bài viết:
      252
      Được thích:
      158
      ko có ai nhận bộ này nữa sao huhu :yoyo2::062::017::dead:

    2. Lehongthanh

      Lehongthanh Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      97
      Mình nhận edid tiếp bộ này.mọi người ủng hộ mình nha.
      BỐ Y THIÊN KIM
      Tác giả:ÚY PHONG

      Edid:lehongthanh

      Chương 31: giựt tiền cướp sắc

      Lúc trước hai biểu đệ lên thăm Đông sinh ở lại nhà , hai người biểu đệ bị Tần Châu Ngọc chọc giận, sau khi trở lại nông thôn, thêm mắm thêm muối cho mẹ Đông Sinh , Đông Sinh ở trong thành nuôi dưỡng nhân tình, bộ dáng giống như hồ ly tinh,suốt ngày quyến rũ người khác .

      Mẹ Đông sinh vừa nghe, lập tức cho người gửi thư vào thành kêu mau chống về nhà sắp xếp chuẩn bị thi hương. Thực ra tính tình Đông Sinh từ trước đến nay đều thích ứng trong mọi hoàn cảnh,đối với thi đậu công danh hề có hứng thú,cảm thấy làm lão sư của mấy đứa cũng mãn nguyện . Nếu dựa vào học thức của sao đến hai mươi tuổi vẫn chỉ là tú tài.

      Kiếp trước vào thời điểm thi hương , đều túc trực bên giường bệnh của mẹĐông sinh, nhất quyết chịu thi, làm cho mẹ Đông sinh tức giận bệnh ngày càng nặng thiếu chút nữa hộc máu mà chết.Kiếp này, tại đến thời điểm thi hương, mẹ Đông sinh đương nhiên bằng mọi giá thể bỏ qua thời điểm này.

      này thời điểm khi Đông sinh nhận được thư của mẹ , cũng quá để ý, dù sao tới thời điểm thi hương,nhất định vẫn phải tham gia nhưng kết quả ra sao bảo đảm.

      Nhưng nay bởi vì chuyện của TẦN NGỌC CHÂU, mới suy nghĩ đến, nếu phải là tú tài nghèo , mà là Trạng Nguyên thám hoa, như vậy có đủ dũng khí để giữ tiểu Ngọc ở lại bên cạnh .

      Bởi vì suy nghĩ như vậy, Đông Sinh khỏi vì chính thân phận của mình cảm thấy mất mát.

      Thời điểm Tần Châu Ngọc rời , kỳ thực có lặng lẽ đưa nàng, chẳng qua để cho nàng thấy. Đến khi xe ngựa của nàng rời , mới mình đơn trở về phòng ,ngồi ngay ngốc cả nữa ngày.

      Tỉnh táo lại, liền gặp Trương viên ngoại từ biệt.Trương viên ngoại rất là coi trọng Đông Sinh,khi nghe muốn hồi hương chuẩn bị thi Hương, rất vui vẻ đáp ứng để rời .

      Hành lý Đông Sinh nhiều lắm, tùy tiện thu thập chút liền xong, lập tức rời trước khi trời bắt đầu tối. biết đường đêm phải là sáng suốt, nhưng khi thời điểm ở trong phòng mình , cảm giác còn đáng sợ hơn khi đương tối.

      Vì thế, Đông Sinh mang theo buồn phiền trong lòng, đến chào từ biệt hàng xóm Hứa lão đầu liền thân tố y lên đường trở về quê.

      Tần Châu Ngọc ra sức thúc ngựa chạy nhanh trở lại vào thành, trời tối, nàng đem ngựa cột vào gốc cây ven đường, vội vàng chạy trở về gian phòng ba thang qua nàng ở. Cửa phòng đóng chặt , nàng gõ cửa nữa ngày vẫn có ai trả lời.

      Tần Châu Ngọc cảm thấy cảm thấy kỳ quái, Đông Sinh đều luôn ở nhà . Càngnghĩ, nàng lại dùng lực gõ thêm vài cái, còn quên kêu lớn: "Tống thư sinh,mau mở cửa!"

      Chính là, vẫn như cũ ai đáp lại.

      Tần Châu Ngọc tức giận dậm chân cái, nghiến răng nghiến lợi oán thầm: thư sinh chết tiệt , đừng nghĩ ta ở đây là muốn kỹ viện tìm nữ nhân.Đừng để ta bắt được coi ta xử ngươi như thế nào.

      Nàng muốn quay đầu bỏ nơikhác tìm kiếm, trong bóng đêm, lại nhìn thấy bóng người. Tần Châu Ngọc hoảng sợ, đến khi thấy mặt người đó,nàng mới la lên rằng: "Này ! Hứa lão đầu, ngươi biết dọa ta sắp sợ chết sao?”

      Hứa lão đầu để ý tới lời của nàng, chính là hỏi: "Nha đầu, ngươi là muốn hoàng cung để trở thành vợ vua hay sao mà bây giờ lại quay về đây?”

      Tần Châu Ngọc tức giận trắng mắt : "Ai muốn làm vợ vua? Ta hỏi ngươi, ngươi có hay thấy tử thư sinh? Có biết hay nơi nào ?"

      "Ngươi Tống tú tài a!" Hứa lão đầu hiểu gật gật đầu, " trở về quê rồi ."

      "Cái gì!" Tần Châu Ngọc mở to hai mắt tin?

      "Khi trời tối vừa mới ,nghe là về quê để chuẩn bị năm nay thi Hương."

      Tần Châu Ngọc tức giận cắn răng gằng từng tiếng : "Nhà của quê ở đâu? như thế nào? Mau cho ta biết!"

      Hứa lão đầu để ý tức giận của nàng vuốt râu : " ở Kim Viên thôn , rất xa , bất quá tử tú tài là bộ trở về chắc giờ vẫn còn ở đường ,nếu ngươi cỡi ngựa rượt theo chắc vẫn còn kịp.”

      Lời lão còn chưa xong, Tần Châu Ngọc thể đợi chạy nhanh đến gốc cây ven đường nơi nàng cột ngựa, nhanh chóng cởi xuống dây cương, bay nhanh nhảy lên lưng ngựa, lời Hứa lão đầu vẫn còn văng vẳng ở đó lập tức thúc ngựa chạy .

      Dọc theo đường , Tần Châu Ngọc hết câu lại câu mắng Đông sinh, hận thể đem đến ngay trước mặt nàng để có thể lột da ,uống máu ,nhai xương

      Cứ như vậy nàng ngừng rủa chửi , nhưng thân ngựa vẫn ngừng chút nào ,vẫn thúc ngựa chạy nhanh.

      Đường vào ban đêm, vô cùng yên tĩnh, huống chi đường lại cách xa kinh thành nên lại càng vắng vẻ.

      Tiếng vó ngựa của Tần Châu Ngọc, liền ở trong bóng đêm có vẻ là rất chói tai.

      Cũng may là ánh trăng vô cùng sáng, Tần Châu Ngọc chạy nhanh,nhưng cũng bỏ qua bất cứ chỗ nào đều nhìn kĩ, sau đó nàng liền nhìn thấy pjisa trước thân ảnh quen thuộc.Chỉ liếc mắt cái, nàng liền nhận ra, đó là Đông Sinh.Nàng chạy nhanh lôi kéo dây cương, làm cho con ngựa giảm hạ tốc độ.

      Đông Sinh tự nhiên là nghe được tiếng vó ngựa, chẳng qua có chút hoảng hốt, cũng quá để ý, chỉ nghỉ người cưỡi ngựa ban đêm, tiếp tục vội vàng con đường của mình.

      Nghe tiếng vó ngựa cách Đông Sinh xa , vẫn như cũ có tò mò quay đầu lại nhìn cái.

      Tần Châu Ngọc nhìn bóng dáng của trong đêm, cơn tức muốn lên đỉnh điểm. Liền kìm chặt dây cương, để ngựa chạy sát bên cạnh người Đông sinh, nàng từ ngựa nhảy xuống nhanh, từ đằng sau Đông sinh ép vào bên đường và cố ý hạ giọng, hung tợn : "lâm tặc đây, mau đưa tiền giao ra đây."

      Đông Sinh bất ngờ kịp phòng, nhất thời cũng phản ứng lại đây, bị người áp mặt đất thể nhúc nhích, chỉ thầm kêu may rồi, liền thành trả lời: "Ta có tiền."

      "Ít nhảm, nhanh giao ra đây!" Tần Châu Ngọc dùng sức dùng sức ấn chặt ở sau ót .

      Lần này, Đông Sinh mới giật mình, sau đó run run thanh , tựa hồ là thể tin mà mở miệng: "Tiểu Ngọc?"

      xong, liền muốn quay đầu, lại bị Tần Châu Ngọc dùng sức cố trụ, tiếp tục ác thanh ác khí : "Cái gì Tiểu Ngọc? Mau đưa tiền giao ra đây!"

      Đông Sinh bất đắc dĩ, vẫn là phối hợp nàng: "Tiền đều cho ngươi mua này nọ, ta người ngay cả đồng tiền đều có ."

      Tần Châu Ngọc tin đảo tròng mắt, nghĩ đến hôm qua Đông Sinh là toàn bộ đem túi tiền vét sạch . Đành phải từ bỏ, nhưng lại cam lòng, tiếp tục đè nặng người dưới thân: "Nếu có tiền, ta đây liền cướp sắc”

      Đông Sinh gì chỉ suy nghĩ, nương này ở đâu lại học được cái tính cách bá đạo như vầy.

      nghĩ đến, Tần Châu Ngọc phải chi đùa vậy thôi. Lời vừa xong, muốn hành động, vòng tay qua đằng trước ngực Đông Sinh, lòn tay vào ngực của . Lúc này vào mùa hạ, Đông Sinh quần áo mỏng manh, tay nàng đặt ở đó đụng vào da thịt của .

      Bởi vì trong lòng Tần Châu Ngọc tức giận, mò thực dùng sức, cơ hồ là vừa sờ vừa bóp. Đông Sinh vốn bởi vì cảm xúc vừa mừng vừa sợ, cứ để mặc nàng mò vào, nhưng nàng ở trước ngực càng bóp càng mạnh, rốt cục nhịn được, nắm lại bàn tay làm bừa của nàng lại, xấu hổ bất đắc dĩ : "Đủ rồi !"

      Tần Châu Ngọc lại càng hung hăng sờ bóp phen, rốt cục tình nguyện buông ra.Đông Sinh thừa dịp này xoay người lại đem nàng đặt xuống dưới. Nhưng để nàng đặt chân xuống đất, mà là ôm nàng theo dựa vào mình cùng đứng lên.

      Đông Sinh vỗ vỗ người xuống, lại nhìn hướng Tần Châu Ngọc đứng, thấy nàng khoanh tay đưng nghiêng mặt nhìn mình,rất có bộ dáng của bọn lưu manh.

      "Nàng như thế nào lại ở chỗ này?" Đông Sinh biết nàng tức giận, bất quá chỉ là muốn biết tại xảy ra chuyện gì?

      "Ta thích ở đây liền đứng ở đây, liên quan gì đến ngươi?" Tần Châu Ngọc hầm hừ hồi, như trước kiêu ngạo mà ngang đầu.

      Đông Sinh thở dài: "Ta ràng nhìn thấy ngươi lên xe rồi mà”

      Tần Châu Ngọc nghe vậy mới quay đầu nhìn về phía , mặt hờn dỗi hỏi: "Ngươi có đưa ta ?"

      "uh." Đông Sinh gật gật đầu, "Lặng lẽ đưa ."

      Tần Châu Ngọc sắc mặt thoáng dịu chút,nhưng rất nhanh lại tức giận hậm hực liếc .

      Đông Sinh để ý chỉ tiếp tục hỏi : "Ta muốn biết ngươi vì sao lại ở chỗ này?"

      Tần Châu Ngọc trầm mặc hồi lâu, rốt cục vẫn là quay đầu, chống lại Đông Sinh: "Ở đường ta nghĩ nghĩ, vào hoàng cung cho dù lên làm phi tử, kia cũng là thiếp của Hoàng Thượng. Ta mới cần làm thiếp, cho nên tìm cái cớ để trở lại."

      "Cứ như vậy?" Đông Sinh có chút hoài nghi.

      Tần Châu Ngọc gật gật đầu: "Còn có thể như thế nào?" Nghĩ nghĩ lại tiếp, "Ta nghĩ kĩ lắm rồi, ta là phải làm vợ lớn , người nào muốn cưới ta làm vợ, ta cố gắng làm người vợ tốt”

      Đông Sinh sửng sốt, còn chưa kịp mở miệng, Tần Châu Ngọc lại giận dữ : " cho phép cự tuyệt, còn có... cho phép có tiểu thiếp."

      Đông Sinh rốt cuộc cũng cười vang, đem cả thân hình Tần Châu Ngọc, dùng sức ôm mạnh vào trong lòng, ở bên lỗ tai nàng : "Tiểu Ngọc, ngươi như thế nào lại thú vị như vậy!"

      Những lời này làm cho Tần Châu Ngọc thẹn quá thành giận, ở trong lòng Đông sinh liều mình dãy dụa, đánh vào trong ngực , nghiến răng nghiến lợi : "Tống tiểu tử, cho cười ta."

      "Được ,được ta cười." Đông Sinh càng , càng cười nhiều hơn.
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu5 others thích bài này.

    3. Lehongthanh

      Lehongthanh Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      97
      Mình đăng mỗi ngày chương.có cho mình ý kiến nha.....
      susunhimxu thích bài này.

    4. Lehongthanh

      Lehongthanh Member

      Bài viết:
      16
      Được thích:
      97
      Chương mới vào sáng sớm...!
      BỐ Y THIÊN KIM
      Tác giả:ÚY PHONG
      Edid:lehongthanh

      CHƯƠNG 32: ĐƯỜNG ĐÊM

      Dưới ánh trăng đường , chỉ thấy nam nữ cưỡi cùng con ngựa. Nam nắm dây cương, thân mình rất thẳng tắp, nữ tử ngồi phía sau , ôm sát vào người , đầu tựa vào vai , hai tay ôm chặt eo .

      Nếu nhìn kỹ, phát giác nam tử ngồi phía trước có vẻ mặt hơi đỏ và trán đổ ít mồ hôi.

      Đông Sinh cúi đầu nhìn hai tay vòng qua ôm eo mình, rốt cục bất đắc dĩ mở miệng: " "Cái kia... Tiểu Ngọc, ngươi có thể hay đừng ôm ta chặt như vậy được ? Ta có hơi thở được."

      có chút hiểu, ràng là đôi tay trắng nõn mềm mại của con nhà gia giáo, nha đầu này tại sao lớn lên tính khí lại bạo dạn như vậy? Mà cũng quên, Tần Châu Ngọc chính là người giống tên, càng muốn nàng làm như vậy nàng càng cố tình chống đối lại.

      Vì thế, Đông Sinh nghe được Tần Châu Ngọc mở miệng: " được, ngựa này chạy quá nhanh, ta sợ ngã xuống."

      xong, nàng thậm chí còn cố ý ôm càng chặt hơn.Đông Sinh bị nàng ôm chặt thiếu chút nữa thở được mà ngồi vững, điều chỉnh lại nhịp thở của mình, yên lặng nhìn xuống phía dưới thân con ngựa chở hai người mà cảm thấy tội nghiệp thay cho nó.

      Đối với hành động của nàng thể được, nghĩ dù sao cũng bị nàng ôm đến nghẹt thở, Đông Sinh cuối cùng cũng mặc kệ hành động càn quấy của nàng.

      Tần Châu Ngọc vui rạo rực ôm Đông Sinh, lâu sau, mang theo ý cười hỏi: "Thư ngốc, chúng ta trở về quê liền thành thân !”

      Cũng phải là hỏi, mà là báo trước cho biết thôi.

      Là người đọc sách thánh hiền như Đông sinh, thể nghi ngờ, đời này chỉ sợ rốt cuộc thể tìm ra được người con biết xấu hổ như nàng.

      Nhưng mà nghĩ cũng cảm thấy vui vẻ. Vì thế, có tâm trạng đùa giỡn với nàng: "Ta cũng đáp ứng cưới nàng về nhà?"

      "Cái gì?" Tần Châu Ngọc tiếng quát , lông mi muốn dựng thẳng lên, buông ĐÔNG SINH ra tay bắt đầu động thủ, nhéo lỗ tai của , "Tống thư sinh, ta vì ngươi ngay cả làm phi tử của vua cũng cần , ngươi dám cưới ta?”

      Nàng xuống tay chút lưu tình, Đông Sinh bị nàng nhéo đau, lấy tay vất vả lắm mới gỡ được tay của nàng ra, xoa cái lỗ tai đáng thương của mình, đáp lại lời của nàng: "Được rồi, vậy ta hỏi nàng vì sao lại muốn gã cho ta?"

      Tần Châu Ngọc hừ tiếng, lại dùng hai tay từ cổ cổ buông xuống, đổi thành vị trí ôm ngang hông, sau đó mặt dựa vào lưng liền : "Muốn gả gả, nào có cái gì vì sao?"

      Đông Sinh biết nương này hay thích thẳng , cũng vòng vo nữa trực tiếp hỏi: "Vậy nàng thích ta sao "

      Đông Sinh dù sao cũng là thư sinh, lời này hỏi ra, chính mình cũng thấy có chút ngượng ngùng.

      Bất quá, Tần Châu Ngọc cũng là thấy gì là mắc cỡ, vẻ mặt thản nhiên, trả lời cũng rất là hợp tình hợp lý: "Ta đương nhiên thích ngươi. Tuy rằng ngươi rất keo kiệt , lại thường xuyên tức giận với ta, còn luôn cho ta ăn bánh bao nhân. Nhưng ta vẫn thích ngươi."

      Đông Sinh nghe được trong lòng vui sướng, muốn mở miệng, ngờ Tần Châu Ngọc lại tiếp: "Thư ngốc, ta thích ngươi , thích như bánh bao nhân thịt của cửa hàng ông chủ Trương.

      Vốn muốn mở miệng trả lời nàng, nhưng nghe nàng thích như thích bánh bao nhân thịt , nên cổ họng bị nghẹ lại, yên lặng ở trong bóng đêm thầm tức giận, liền : "Ta biết."

      Tần Châu Ngọc chỉ là vì cực lực chứng minh chính mình thích Đông Sinh, nhưng là lại biết như thế nào chứng minh. Ngẫm lại Đông Sinh biết nàng thích nhất ăn bánh bao thịt của ông chủ Trương, liền như vậy , xong còn đắc chí, trong lòng : tử thư sinh, ta rất thích ngươi đó.


      Nàng biết khi bị nàng thích và bánh bao nhân thịt cùng giống nhau, sắc mặt muốn đen như bóng đêm đường.

      ra khỏi đường lớn khá xa , vào con đường có rất nhiều thôn xóm, hai người từ từ chậm rãi cưỡi ngựa tới nửa đêm. Tần Châu Ngọc hưng phấn giảm nữa, đầu ghé dựa vào vai Đông sinh, thỉnh thoảng còn ngủ gục chút. Đông Sinh lo lắng nàng cẩn thận ngã xuống, liền vỗ vỗ mặt nàng : "Tiểu Ngọc, chúng ta dừng lại đây nghỉ ngơi chút ."

      Tần Châu Ngọc mơ mơ màng màng đồng ý, mặc cho Đông Sinh ôm nàng từ ngựa xuống.

      Đông Sinh đem ngựa cột lại chắc chắn, tìm chỗ đất có ít cỏ, lấy ra từ trong hành lý đóng quần áo dày để nàng nằm xuống.

      Lúc này Tần Châu Ngọc buồn ngủ, vừa mới nằm xuống đống quần áo, liền lặp tức phát ra tiếng thở đều đều.

      Tuy rằng là cuối mùa hạ, nhưng đêm tối ngoài trời, cũng còn chút lạnh. Đông Sinh thấy Tần Châu Ngọc co rút tay chân lại nên nghĩ nàng bị lạnh.

      Nghĩ nghĩ, vốn chuẩn bị ở bên nằm xuống , rốt cục vẫn là nằm sát vào người nàng, đem nàng ôm vào trong lòng mình. Tần Châu Ngọc nhất cảm nhận được ấm áp, tự giác liền nằm sát vào người , hai tay hai chân đều cuốn lấy .


      Đông Sinh bất đắc dĩ, nương theo ánh trăng nhìn mặt của nàng, hai má trắng nõn, cánh mũi hơi cao,nhìn người trong lòng cảm thấy giật mình . này từ đâu mà đến , muốn trở thành thê tử của .

      biết nàng là ai, biết nàng đến từ nơi nào, còn cha mẹ hay người thân , có phu quân, hoặc là cũng từng có người trong lòng. Nhưng tại người nằm trong lòng , cũng chỉ là tiểu Ngọc của mà thôi. Nếu thể được biết, coi như là lên trời phái cho tiên nữ tuy rằng tiên nữ này tính nết là có chút xấu xa.

      Lần đầu tiên trong đầu Đông sinh có suy nghĩ rằng, cho dù là vì nàng hay , cũng phải cố gắng bằng được công danh. Nếu có ngày nàng có lại trí nhớ của mình, hoặc là người nhà của nàng tìm thấy. Ít nhất, cũng có thể cần chia ly với nàng.

      Nghĩ đến lý do này cảm thấy vui sướng, Đông Sinh nhàng hôn lên trán Tần Châu Ngọc, cảm thấy đủ, lại hướng xuống dưới môi nàng hôn mấy cái. còn nhớ ngày ấy vì uống rượu hoa đào mà được cảm nhận thân thể nàng . Chính là lúc này , người đột nhiên tỉnh táo lại , dám thêm lần lỗ mãng. Chỉ vẫn là dời ánh mắt nhìn chằm chằm nàng.

      Vốn nàng ngủ, lúc này lại bỗng nhiên mở to mắt, mi tâm hơi hơi mở ra,mở miệng giọng ồm ồm hỏi: "Như thế nào hôn?"


      Bị phát , Đông Sinh có chút xấu hổ, nghẹn ở cổ họng liền hỏi: "Ngươi tỉnh "

      Tần Châu Ngọc tức giận vỗ cái lời lộ vẻ bất mãn cùng vô lại: "Ta hỏi ngươi như thế nào hôn, ta nhớ lần đó ngươi uống rượu hoa đào phải như thế. Ta muốn ngươi giống lần đó như vậy hôn ta."

      Đông Sinh rốt cục cảm thấy chính mình bị người trong lòng mình đánh bại, khỏi lại nghen ở cổ họng, ấp úng : "Cái kia... Tiểu Ngọc, ngươi là nương gia, vẫn là phải tỏ ra hơi chút rụt rè chút ."

      Tần Châu Ngọc cho là đúng liền liếc , tay lặp tức ôm đầu , cùng Đông Sinh mặt đối mặt, bĩu môi : "Ngươi là tướng công của ta, ta làm sao đối với ngươi rụt rè."

      Ách! Đông Sinh cảm thấy tức giận, tiếp tục giáo dục nàng: "Chúng ta còn chưa có thành thân, bây giờ ta vẫn chưa phải là tướng công của ngươi.”

      "Ta mặc kệ, dù sao ngươi lập tức chính là tướng công của ta." Tần Châu Ngọc lập tức ôm lấy cổ Đông Sinh , đem mặt tiến lại gần, nhắm mắt lại, "Ta cho ngươi hôn ta, ta biết ngươi cũng là muốn hôn môi của ta."

      Mặt của nàng ở trước mặt gần trong gang tất, môi đào hồng nhuận no đủ, chỉ cách mặt tý. Đông Sinh cảm thấy lay chuyển được ý định của nàng, thở dài, run rẩy hôn lên môi của nàng.


      Thực hai người đều là người mới biết hôn, Tần Châu Ngọc cùng chỉ là cái miệng giỏi , làm Đông Sinh hôn lên môi nàng, đầu óc lập tức trống rỗng, mặt nóng đỏ lợi hại, còn ngậm chặt môi biết làm gì.

      Đông Sinh chạm môi của nàng đến nửa ngày, thử vươn đầu lưỡi vào bên trong, đụng phải hai cánh môi của nàng. Ngậm hồi lâu, cũng thấy nàng có chút hé môi. chỉ phải thoáng thối lui chút, cười : "Nàng ngậm môi mình chặt như vậy, làm cho ta thể nào giống như lần trước hôn nàng."

      Tần Châu Ngọc ánh mắt đột nhiên mở lớn, mặt nhanh chóng đỏ càng thêm lợi hại, lại muốn che giấu, liền ác thanh ác khí : "Nếu ta mất trí nhớ, phương diện này khẳng định so với thư sinh ngốc như chàng biết còn nhiều hơn."

      xong, há mồm cắn loạn môi của Đông sinh.Đông Sinh bị nàng thành như vậy, rốt cục biến thành bạo dạng. Xoay người đem nàng dưới thân , cắn răng mở miệng : "Nhìn xem là người nào biết nhiều, vẫn là ta biết nhiều hơn?"

      Ách thực ra cả hai người ai biết nhiều hơn ai. Đông Sinh khó khi gan dạ, huống hồ lúc còn trẻ cũng đọc quá ít dâm văn diễm từ, lại có nam tính trời sinh bản năng cùng thiên phú. đem đầu lưỡi tham tiến vào miệng Tần Châu Ngọc , ôm lấy nàng ấm áp cái lưỡi, hút , nút , rượt đuổi , đảo loạn , lập tức biến thân thể Tần Châu Ngọc toàn thân mềm nhũn, thở hồng hộc.


      Mà đến cuối cùng, Đông Sinh chính mình cũng phát giác ổn, từ xuống dưới nóng, chạy xuống bộ phận phía dưới ,làm cho nơi đó cảm thấy căng cứng, làm cho lập tức thở hổn hển rời khỏi môi Tần Châu Ngọc, đem chính mình cùng nàng cách xa đoạn, người lúc này cũng nổi lên tầng ham muốn.

      Tần Châu Ngọc sương mù mở to mắt, cảm giác được Đông Sinh mồ hôi dừng ở chính mình mặt giọt, thanh mềm mở miệng: "Ngươi làm sao vậy?"

      Đông Sinh dùng sức ra mấy hơi thở, lắc đầu: "Hai chúng ta đừng náo loạn nữa , mau nghỉ ngơi lát, trời cũng gần sáng rồi.”

      xong, nằm xuống cạnh người nàng, nhìn thấy mặt của Tần Châu Ngọc dưới ánh trăng là đỏ, cả người vẫn còn rất là khó chịu, chỉ đành kéo nàng sát vào thân mình, đưa lưng về phía chính mình, nhàng từ phía sau ôm nàng.

      Đại khái là mệt nhọc, Tần Châu Ngọc bất mãn lẩm bẩm hai ba tiếng, liền nặng nề ngủ.
      minmapmap2505, Yên Hoa, susu5 others thích bài này.

    5. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      số chỗ tính từ và danh từ bị đảo ngược đó bạn, nếu có thể thay thế từ Ách bằng những từ khác để tránh đọc như convert. Cám ơn bạn nhiều <3<3
      Lehongthanh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :