1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Trẫm cũng rất nhớ nàng - Sơ Vân Chi Sơ Hoàn

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      @Vy RuRi văn thơ lai láng, ta thiệt hem mộ nàng :yoyo55:
      Vy RuRi thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Vy RuRi thích bài này.

    3. su_si57

      su_si57 New Member

      Bài viết:
      6
      Được thích:
      9
      Hóng tiếp.. tks bạn edit !!
      Tồn Tồn thích bài này.

    4. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 3: Phu quân.

      Edit: Yuurei Bana.

      Beta: tồn tồn

      Dù sao cũng cách thế hệ, Lão Quốc Công cũng thể tự tiện quyết định việc này, trái lại ông còn nhớ gọi người đánh tiếng cho nhi tử và con dâu biết, để xem ý kiến của bọn họ thế nào.

      Lúc Đổng Thị nghe thấy tin tức này bà suýt nữa nhảy dựng lên từ giường xuống, ngay cả hình tượng dịu dàng từ trước đến giờ cũng chẳng quan tâm, bà chỉ vào trượng phu : “Chàng đừng đứng ngây ngốc ở đây nữa, nhanh khuyên nhủ phụ thân ! Đây là nữ nhi duy nhất của chàng, nếu tên là Ngụy Miêu, đợi nó lớn lên, chắc chắn nó hận chàng cả đời!”

      Trước đó Đổng Thị sinh hai nhi tử, bây giờ bà mới có được nữ nhi, bà thương còn hết, chỉ biết nghĩ cho nó thứ tốt nhất, sao có thể trơ mắt nhìn tiểu nữ nhi khởi đầu bất lợi, vừa mới sinh ra nhận cái tên như vậy?

      Bây giờ có vấn đề gì, nhưng mà Đổng Thị hoàn toàn có thể tưởng tượng ra được, lúc đứa bé lớn lên bị bao nhiêu người cười nhạo.

      Chỉ cần bà còn tỉnh táo, bà để cho nữ nhi của mình có cái tên như vậy đâu!

      Lúc Đổng Thị lời này, Thanh Li nằm ở người bà, cũng may nàng thể chuyện, chứ nếu nàng nhất định bật dậy đồng ý với Đổng Thị.

      Ngụy Miêu, Ngụy Miêu, Uy Miêu, Uy Miêu, nghe giống như tên của vị thần linh, quả thực có thể làm cho người ta có lòng tin với cuộc sống!

      Tuy nghĩ như thế, nhưng tận đáy lòng Thanh Li vẫn cảm thấy may mắn - - may mà Lão Quốc Công mơ gặp Bồ Tát đưa mình vào, nếu như ông mơ mình biến thành con mèo chạy vào, chẳng phải mình chính là mèo thành tinh sao?

      Thực ra, chỉ có Đổng Thị và Thanh Li, ngay cả phụ thân Thanh Li cũng thể thích cái tên này, ông phải đến trước mặt Lão Quốc Công đeo bám dai dẳng rất lâu, mới có thể bỏ được ý nghĩ này của ông cụ.

      Nhưng mà với quy tắc trao đổi, nhũ danh của Thanh Li phải là Diệu Diệu mới được.

      Lão Quốc Công , meo meo, Diệu Diệu, nghe êm tai.

      Bởi vì có tên Ngụy Miêu làm tiền đề, nên khi Đổng Thị và trượng phu vừa nghe thấy cái tên này, hai người đều cảm thấy cái tên Diệu Diệu quả thực đạt tới cảnh giới tươi mới thoát tục, với lại cái tên này chỉ là nhũ danh, thế là hai người cần nghĩ ngợi mà đồng ý luôn.

      Vì vậy, nhũ danh của Thanh Li cứ như vậy mà được định ra.

      Diệu Diệu, meo meo, cẩn thận nghĩ lại cũng rất dễ thương đấy…

      Có lẽ nàng có duyên với mèo, tính tình Thanh Li được coi là mềm yếu, nhưng mà cũng được coi là kiên cường, có thể là trộn lẫn giữa hai yếu tố đó lại với nhau.

      Trước khi xuyên , nàng chỉ là tiểu nương mười mấy tuổi, bởi vì phụ mẫu phải lo chuyện buôn bán nên từ rất nàng phải tự chăm sóc mình, mọi chuyện cần người khác quan tâm, tự mình có thể xử lý mọi chuyện đâu ra đó ràng, kiếp này đến đây, trải qua dạy bảo của Đổng Thị, nhận thức của nàng lại nâng cao thêm bước.

      Thánh chỉ ban, thể cứu vãn được nữa.

      Ít nhất, nàng hoàn toàn hề có quyền cứu vãn.

      như vậy, nàng nên nhanh chóng chuẩn bị tất cả, xử lý mọi chuyện tốt trước .

      Ý chỉ phong hậu ban, sắp đến ngày lễ nạp thải* và nạp chinh*, sau đó là đến nghi thức đại hôn, giờ là tháng tư, cho dù có chậm đến đâu ngày đại hôn cũng vượt qua năm nay.

      Tám tháng, đủ để Lễ Bộ và Thượng Cung Cục chuẩn bị xong toàn bộ quy tắc lễ nghi.

      Có điều, nàng nhanh chóng có thời gian để suy nghĩ những thứ này nữa.

      Trong cung phái tới bốn vị nữ quan, bây giờ đứng trước mặt nàng rồi, đồng thời còn hành lễ vấn an nàng.

      Đây cũng là thông lệ cũ, trước khi hoàng hậu và thái tử phi xuất giá, trong cung đều phái nữ quan đến để dạy bảo lễ nghi trong cung, cộng với rất nhiều quy tắc khác nữa.

      Nữ quan đứng đầu họ Lục, dưới bốn mươi tuổi, y phục hợp với quy tắc, lời và cử chỉ rất đúng mực, quả thực nghiêm chỉnh giống như dùng thước đo, khiến Thanh cũng chịu nổi mà bắt đầu ngồi ngay ngắn lại.

      Nếu đến đây dạy bảo mọi chuyện cho hoàng hậu, chắc hẳn trình độ quy tắc của các vị nữ quan này là tốt nhất, Thanh Li dám đắc tội, nhưng nàng cũng muốn bỗng dưng hạ mình, thể tôn kính các bà quá nhưng cũng thể coi thường, nàng bèn sai đám người Ngọc Trúc chuẩn bị chỗ ở cho mấy người này, dàn xếp ổn thỏa xong mới bắt đầu an bài mọi việc.

      Mặc dù chưa từng tiếp xúc sâu, nhưng chỉ mới gặp lát, mấy câu sơ lượcthì trong lòng nàng hiểu - - mấy vị này, phải là người đơn giản.

      Nhìn theo mấy người kia rời , Thanh Li mới thở phào nhõm.

      Lúc trước nàng nàng hề lo lắng là vì muốn Đổng Thị yên tâm, chứ lòng mà nàng cảm thấy rất bất an.

      Cho tới bây giờ, cuối cùng nàng có thể thoải mái hơn mấy phần.

      Mặc kệ như thế nào, mấy vị nữ quan hoàng đế chọn rất đáng tin, đối xử với nàng rất kính cẩn, ít nhất qua chuyện này có thể thấy, hoàng đế cũng có để ý đến mình chút.

      Cuối cùng nàng cũng có ấn tượng tốt đối với vị phu quân chưa từng gặp mặt kia.

      Ngày hôm sau, sau khi Thanh Li thức dậy nàng sai người mời mấy vị nữ quan kia đến - - nếu sớm muộn gì cũng phải học, bằng học sớm chút.

      Ngoài dự liệu của nàng là Lục nữ quan dạy gì về quy tắc cả, bà chỉ mời Vương nữ quan đứng sau lưng tới bắt mạch cho nàng mà thôi, lát sau, Vương nữ quan mới cung kính hỏi nàng: “Mỗi lần đến tín kỳ, có phải tiểu thư thường cảm thấy lạnh bụng, cộng thêm đau đớn ?”

      Thanh Li hơi ngẩn ra, hai gò má ửng đỏ, nhưng nàng vẫn gật đầu.

      Vương nữ quan và Lục nữ quan liếc nhìn nhau, sau đó Vương nữ quan cúi đầu viết đơn thuốc: “Sức khỏe của tiểu thư có gì đáng lo ngại, có điều thân thể thuộc tính hàn, mấy ngày tiếp theo người nên điều dưỡng tốt, phối hợp phương thuốc làm ấm cơ thể này có gì đáng lo nữa.”

      Chữ viết của bà rất thanh tú đoan trang, làm việc cũng rất cẩn thận, bà biết giờ chắc chắn Thanh Li chưa tin tưởng mình, cho nên bà đưa phương thuốc cho nha hoàn Oanh Ca của Thanh Li, nhân tiện nhắc nàng kiểm tra cho chắc chắn.

      Lục nữ quan đứng hầu ở bên cạnh, ánh mắt vừa ấm áp vừa dịu dàng, khiến cho Thanh Li sinh ra chút cảm giác như tắm gió xuân, “Tiểu thư cần phải lo lắng, chúng nô tỳ đến đây hoàn toàn là để giúp đỡ người chứ có tâm tư khác, tính tình của bệ hạ rất ôn hòa, ngài ấy phải là người quá khắc khe trong chuyện phép tắc, trong cung cũng có nữ quyến, tuy có mấy vị thái phi nhưng có thể né tránh được, chuyện quan trọng nhất - - vẫn là chuyện con nối dòng của bệ hạ.”

      Vẫn chưa xuất giá bắt đầu nghĩ tới con nối dòng, dù da mặt Thanh Li tính là mỏng cũng chịu nổi khẽ ho tiếng.

      Lục nữ quan thèm để ý, bà tiếp tục cười : “Tiểu thư vốn xuất thân từ công phủ. Ngụy Quốc Công phu nhân cũng xuất thân từ danh môn, quy tắc lễ nghĩa chắc chắn tệ, bọn nô tỳ khôngdám múa rìu qua mắt thợ nữa, những ngày này chỉ cố gắng chăm sóc sức khỏe cho tiểu thư mà thôi.”

      rất khách sáo, bất luận là hay giả Thanh Li đều biết ơn: “Lục nữ quan như vậy sao được, vốn là ta làm phiền các người mà.”

      Sau khi Đổng Thị biết hiểu tất cả, bà dạy bảo Thanh Li: “Trong cung có chủ vị, các bà ấy cũng như lục bình rễ, chưa từng xuất giá, cần biết nương gia như thế nào, sắp tới khi con làm chủ lục cung, các bà ấy phải dựa vào con, tìm người che chở, đây cũng là lẽ thường con cần cảm thấy kỳ lạ.”

      Thanh Li yên lòng.

      Đổng Thị lại : “Mấy hôm nữa, Quốc Công phu nhân mở tiệc, bà ấy đặc biệt gửi thiếp mời cho con, nếu Diệu Diệu có rảnh chuyến nhé.”

      Mấy ngày nay Thanh Li làm gì có chuyện bận rộn, chuyện quan trọng nhất chính là uống vài chén thuốc mới lạ, trong lòng nàng biết đây là cơ hội mà Đổng Thị muốn mình rèn luyện nên nàng vui vẻ đồng ý, “Con biết rồi ạ, nương cứ yên tâm.”

      Đến hôm đó, quả nhiên lúc dẫn người đến Quốc Công phủ, bốn vị nữ quan cũng theo.

      Thánh chỉ phong hậu ban, hoàng đế còn đặc biệt phái nữ quan đến Ngụy Quốc Công phủ, người trong thành Kim Lăng đều hiểu , sao mọi người lại nhìn ra hoàng đế coi trọng vị tiểu hoàng hậu này được chứ? đến tương lai nàng thay đổi như thế nào, bây giờ phải kính trọng mới được.

      Quốc Công phu nhân là người thông minh nhanh nhẹn, khi Thanh Li vừa đến bà liền dẫn nữ quyến trong phủ ra chào đón, mặc dù vẫn chưa đến ngày đại hôn, nhưng danh phận định, theo lẽ thường Thanh Li có thể hưởng thụ đãi ngộ của vị trí hoàng hậu rồi.

      Mặt nàng biến sắc sai Ngọc Trúc đỡ Quốc Công phu nhân dậy, “Phu nhân khách sáo rồi, ta vốn là vãn bối, nên phiền người ra đón.”

      Quốc Công phu nhân thầm khen trong lòng - - thắng kiêu bại nản, sau khi toại nguyện cũng tùy tiện, đây mới là quý nữ gia giáo, chả trách có thể được làm hoàng hậu.

      Thanh Li cho bà thể diện, gọi tiếng trưởng bối, đây là nàng biết lễ nghĩa, nếu như bà tùy tiện đồng ý biết điều.

      Thoải mái làm trưởng bối của hoàng hậu, có phải tiếp theo mơ tưởng nắm được đầu của hoàng đế hay ? phải phép!

      Quốc Công phu nhân thuận theo Ngọc Trúc nâng dậy, bà lại cười : “Vốn nên là như vậy, Ngụy tiểu thư khách sáo rồi.”

      Thanh Li sớm biết như thế, từ khi thánh chỉ phong hậu hạ xuống, nhất định có rất nhiều người thay đổi thái độ với nàng, chỉ có Quốc Công phu nhân, những người khác còn hơn như vậy nữa.

      Đột nhiên nàng cảm thấy hơi chán nản nên cười tự giễu: “Mấy ngày nay tinh thần ta thoải mái lắm, mọi người cứ vào phòng trước , ta sợ quấy nhiễu nhã hứng của mọi người, chi bằng ta đến hoa viên dạo lát, hít thở khí rồi đến sau.”

      Nàng mở miệng, Quốc Công phu nhân nào dám từ chối, đừng dạo trong viện, muốn hủy cũng được nữa là.

      Sau khi luôn miệng đồng ý, Quốc Công phu nhân tự mình dẫn nàng đến đó, sau đó bà còn sai hạ nhân canh giữ hoa viên, miễn cho có ai đó có mắt đến đó mạo phạm nàng, gây họa cho Quốc Công phủ.

      Có lẽ bởi vì nữ quyến trong Quốc Công phủ rất nhiều, hoa viên nội viện cũng đặc biệt tinh xảo, núi đá xây thành hòn non bộ, nước được dẫn ngoài sông vào, phối hợp với đủ loại hoa muôn màu muôn sắc ở khắp mọi nơi, quả nhiên là ngày xuân ấm áp vui vẻ, tươi đẹp khó cưỡng.

      Thanh Li chỉ vòng quanh tiểu viện lát mà nàng cảm thấy tâm trạng tốt lên ít, lúc vừa muốn quay trở vào nhìn thấy chiếc xích đu.

      Chắc là chuẩn bị cho các vị tiểu thư ở quý phủ, xích đu lớn nhưng hoa văn chạm trổ vô cùng tinh tế, thậm chí hai sợ dây thừng còn được quấn lụa đính hoa, đúng là rất hợp ý các nương.

      Ánh mắt Thanh Li sáng lên, nàng vô thức muốn qua, có điều chưa được mấy bước nàng chợt nhớ tới mấy vị nữ quan bên cạnh.

      Nàng biết nếu bây giờ mình ngồi xích đu giống như trước đây hơi thất lễ, nhưng trong lòng nàng vẫn ngứa ngáy, muốn có người ngăn cản mới có thể cam tâm, nghĩ như vậy nàng đưa ánh mắt thăm dò nhìn về phía Lục nữ quan.

      Dĩ nhiên là Lục nữ quan đồng ý, chân mày bà hơi nhíu lại, nhưng biết làm sao, ma xui quỷ khiến bà lại gật đầu.

      Thanh Li muốn biết bà suy nghĩ cái gì, thấy bà cho phép, nàng lập tức đến đó, Ngọc Trúc thay nàng nhấc làn váy rồi sau đó nàng nhàng ngồi lên.

      Kiếp trước nàng rất thích chơi xích đu, đến nơi này, có thời gian Kim Lăng cũng rất lưu hành chơi xích đu, nhưng mà lâu sau, có tiểu thư nhà nào đó cẩn thận té bị thương rồi bị hủy dung, Đổng Thị sợ hết hồn, vội vàng bảo người hủy toàn bộ xích đu trong phủ, bà dám cho Thanh Li chơi trò này nữa.

      Mặc dù Thanh Li tự nhận bản lĩnh mình tệ, nhưng nàng dám đối mặt với ánh mắt lo lắng của Đổng Thị nên có nhắc lại chuyện xích đu nữa, giờ nhìn thấy xích đu ở Quốc Công phủ, nàng rất vui vẻ.

      Khách quan mà , Oanh Ca cẩn thận hơn Ngọc Trúc nên Thanh Li sai Oanh Ca đẩy phía sau, nàng thản nhiên ngồi ở bên mượn lực càng bay càng cao.

      Bên cạnh xích đu là mấy bụi bạch dương, gió xuân xua tan giá lạnh của mùa đông, bụi bạch dương đâm chồi nhú ra từng phiến lá xanh biếc che khuất quang cảnh sau lưng, Thanh Li đung đưa càng ngày càng cao, nàng nhìn thấy mảnh hải đường đỏ tươi phía trước - - chắc hẳn là trồng vì cái xích đu này, để cho người ngồi lên có thể thưởng thức cảnh đẹp.

      Trong lòng Thanh Li cảm thán tâm tư của Quốc Công phủ rất tinh tế, mặt khác nàng cũng rất tán thưởng Oanh Ca.

      Oanh Ca sử dụng sức rất vừa phải, có thể nàng ấy đẩy quá cao khiến người ta sợ hãi, tần suất đều đặn vô cùng lợi hại, Thanh Li lên tiếng khen: “Oanh Ca, thực nhìn ra muội có bản lĩnh như vậy, sau khi hồi phủ ta thưởng cho muội xứng đáng.”

      Bỗng hơi dừng lại chút, Thanh Li cảm thấy dường như có điều gì đó được đúng lắm.

      Oanh Ca chỉ là tiểu nương, vai thể gánh tay thể xách, sao sức lực lại mạnh như vậy, còn liên tục kéo dài, đẩy lâu như vậy rồi mà?

      Đột nhiên trong lòng Thanh Li sợ hãi, theo bản năng nàng muốn xoay người lại nhìn, có điều dù sao cũng xích đu, phạm vi hoạt động nhiều nên nàng dám dùng sức, biết có phải là nhìn ra được tâm tư của nàng hay , lúc xích đu đung đưa lại lần nữa nàng nghe thấy có tiếng cười bên tai , “- - Sao lại ngốc như vậy, ngay cả phu quân của mình mà nàng cũng nhận ra à?”

      Giọng trầm ấm mạnh mẽ, nam nhân thể nghi ngờ.

      Thanh Li quét mắt nhìn mấy vị nữ quan im lặng đứng hầu bên cạnh, ngoài mặt nàng có vẻ bình tĩnh, trong lòng loạn như cỏ mọc lan tràn khó có thể nên lời từ lâu rồi.

      Có mấy vị nữ quan ở chỗ đây, cộng thêm Quốc Công phu nhân sớm đề phòng , làm gì có chuyện nam nhân ở bên ngoài vào được, còn công khai đến gần mình như vậy, làm chuyện thân mật như vậy.

      Người có năng lực và dám làm như thế, trong thiên hạ này đại khái chỉ có người.

      Hoàng đế Đại Tần, nam nhân sắp trở thành trượng phu của mình.

      Nháy mắt, ý nghĩ này vừa mới lên, tim Thanh Li đập nhanh như trống trận, cách nào dừng lại được.

      Nàng chưa từng gặp hoàng đế.

      Tạo hóa trêu ngươi, mặc dù có hôn ước, nhưng cho tới bây giờ, ngay cả khuôn mặt của trượng phu mình như thế nào nàng cũng biết.

      Nàng từng nghĩ tới hoàn cảnh lúc hai người gặp mặt, có thể là tại đại điện vàng son rực rỡ, có thể là trong tông miếu hoàng tộc nguy nga tráng lệ, cũng có thể là trước cổng chính Tần cung trăm năm trang nghiêm, tuy nhiên nàng chưa từng nghĩ tới bọn họ gặp nhau tại hoa viên và bắt đầu từ cái xích đu.

      Nàng đưa lưng về phía , ở giữa ngăn cách bởi tầng ánh nắng tháng tư, hoàn toàn hay biết gì cả.

      lại nhìn thấy nàng, tuy vẻ mặt nhưng lại nhàng cười tiếng: “- - Sao nàng lại ngốc như vậy, ngay cả phu quân của mình mà nàng cũng nhận ra à?”



      ~~~~

      Nạp thải, nạp chinh: là thủ tục cưới hỏi. Ai muốn tìm hiểu thêm nhấn vào link dưới nhé! Còn bây giờ bắt đầu bình loạn về hoàng già nào, xuất vậy đủ hoành tráng chưa?!!:yoyo60::yoyo60::yoyo60:

      http://trithucvn.net/van-hoa/y-nghia-tham-sau-trong-hon-le-truyen-thong-cua-nguoi-viet.html
      Danny Elee, chau007153, hienheo240662 others thích bài này.

    5. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      giật tem cái rồi :yoyo69::yoyo69::yoyo69::yoyo69::yoyo69:
      a Hoàng ra mặt và chắc là có ý định sắc dụ rồi đây, :yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60::yoyo60:
      Vy RuRiTồn Tồn thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :