123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nương tử mau tới bảo vệ ta - Ngọc Tịnh Cam Lộ update C112

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Sắp rồi sắp rồi. Ta đánh nhau mà :th_78:
      Heoiues, Chris_Luutsukishiro2512 thích bài này.

    2. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 11 Tình địch


      Thấy đại tỷ tỉnh táo, thấp thỏm của Tô Nhược Tuyết cũng giảm hơn phân nửa, nàng sợ nhất là Đại tỷ bị tổn thương, dù sao nương nào chưa từng tưởng tượng đến cảnh sau khi xuất giá, phu thê ân ái, cha mẹ chồng thương , hòa thuận với em chồng đâu?


      Nhưng thường được như ý muốn, thậm chí còn tàn khốc hơn rất nhiều.


      Kế tiếp, Tô đại tiểu thư Tô Nhược U có bất kỳ chờ mong nào đối mặt với Bùi phu nhân và Bùi tiểu thư, tuy chủ động công kích nhưng cũng làm cho mình trở nên tầm thường. Tô Nhược Tuyết thầm đánh giá Bùi lão phu nhân bên kia, thấy trong mắt bà có chút nào thích, ngược lại còn có mấy phần khen ngợi, cuối cùng điểm nàng lo lắng nhất cũng còn.


      Bởi vì có Bùi lão phu nhân che chở, cộng thêm Chiêu Nghi trưởng công chúa cũng rất thích Tô đại tiểu thư, mọi người chỉ cần nhìn cái là hiểu, nào phải mở tiệc mời khách đến dự đâu? ràng là Bùi lão phu nhân thầm đấu đá với nàng dâu vừa mới trở về thôi.


      thể nghi ngờ, Tô đại tiểu thư này chính là điểm mấu chốt.


      Quả nhiên, khi thấy mẹ chồng mình và người có thân phận cao quý nhất ở đây là Chiêu Nghi trưởng công chúa đều sôi nổi cho nữ nhi của thương hộ mặt mũi, Bùi phu nhân nãy giờ chưa mở miệng chịu nổi nữa, nếu cứ tiếp tục như thế, còn có ai biết ý tứ của mẹ chồng mình nữa, đến lúc đó dù trong lòng mọi người có suy tính gì cũng phải nghĩ đến thái độ của Bùi lão phu nhân và Chiêu Nghi trưởng công chúa....


      Nghĩ tới đây, Bùi phu nhân nhanh chóng mở miệng, "Nương, chúng ta chuyện ở đây, đừng giữ mấy tiểu nương này ở lại nữa, để Nhàn Nhi và Ninh Nhi dẫn mọi người ra hoa viên dạo chơi ạ."


      Sao Bùi lão phu nhân lại hiểu lòng dạ của Tiểu Phương thị, nhưng dù sao hôm nay cũng là hai tôn nữ mời khách đến dự tiệc, lúc nãy bà thấy Nhàn Nhi và U Nhi người câu ta câu, song bà rất công bằng giúp đỡ ai cả, ngược lại bà cảm thấy nên để cho các nàng tự xử lý, va chạm với nhau.

      Dù sao chỉ cần ngày Tiểu U Nhi gả vào Bùi gia, Nhàn Nhi chình là em chồng của nàng, còn Tiểu U nhi là đại tẩu của Nhàn Nhi, chắc chắn hai người ghét nhau nếu có người khác xen vào, chi bằng cứ để hai người tự tìm hiểu phương thức ở chung thích hợp với nhau hơn.

      Bùi lão phu nhân nhìn Tiểu Phương thị mà mỉm cười dặn dò Bùi Nhàn, ‘Con xem bà già này, trò chuyện hồi chỉ lo bản thân vui vẻ, tuổi càng lớn càng làm người ta thêm phiền. Nhàn Nhi nha đầu, con lấy tư cách gia chủ dẫn các tỷ tỷ muội muội ra hoa viên dạo , phải chú ý quy tắc chút được thất lễ đâu đấy.’
      Last edited: 16/11/17
      Đỗ Thúy Loan, Parvarty, xukem17 others thích bài này.

    3. Tồn Tồn

      Tồn Tồn Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,223
      Được thích:
      26,454
      Chương 12 Đánh trả


      Thấy Đại tỷ thong thả bị Bùi Nhàn kéo chào hỏi tất cả các vị tiểu thư, tiểu muội thành thục cũng trò chuyện vui vẻ với mọi người, khóe môi Tô Nhược Tuyết cong lên thành nụ cười nhạt.


      Xem ra, nàng lo lắng vô ích rồi, các nàng là nương Tô gia, từ trước đến nay phải người dễ bị ức hiếp, nàng quan tâm quá hóa loạn rồi.


      Tô Nhược Tuyết thu hồi ánh mắt từ người tỷ muội nhà mình lại, nhìn về phía đủ loại hoa tươi đẹp trước mặt rồi từ từ rơi vào khoảng ...


      Nhưng mà ràng có người muốn thấy nàng thanh tịnh như vậy.


      nha hoàn dáng dấp yểu điệu đến trước mặt nàng rỉ tai hai câu, tuy trong lòng Tô Nhược Tuyết hơi nghi ngờ, nhưng khi nhìn thoáng qua đại tỷ cách đó xa, nàng vẫn bước theo nha hoàn đó ra.


      Rời khỏi Phù Dung Các, dọc theo bờ hồ, càng càng xa, Tô Nhược Tuyết ung dung nhìn cảnh sắc xung quanh, ven hồ cây cối xum xuê, vừa vào khúc cua, đúng lúc bước vào nơi được che chắn vô cùng kín đáo.

      Quá lộ liễu rồi, cần tiếp vào trong nữa.

      ‘Lão phu nhân các người phải ở Vinh An Đường sao? Nếu ta nhớ nhầm phải hướng này.’

      Khóe môi Ngả Diệp chứa ý cười, chậm chạp giải thích: ‘Nô tỳ nhầm đường, đây là đường tắt, Tô nhị tiểu thư cứ theo nô tì , đừng để lão phu nhân chờ lâu sốt ruột.’

      đúng.’ Tô Nhược Tuyết lạnh lùng lên tiếng, ‘Vinh An Đường ở phía nam, bây giờ ngươi dẫn ta hướng tây.’

      Kiếp trước do Đại tỷ gả vào đây, Tô Nhược Tuyết dám mình rất quen thuộc với Bùi phủ rộng lớn này, nhưng phương hướng mấy trạch viện chủ yếu nàng đến mức nhớ lầm.

      Thái độ của Tô Nhược Tuyết vô cùng chắc chắn và tự nhiên, Ngả Diệp thở dài hơi, chậm rãi về phía Tô Nhược Tuyết đứng bên hồ, ‘Nếu như thế, vậy đừng trách nô tỳ vô lễ...’

      Vừa dứt lời, Ngã Diệp vốn dĩ dịu dàng yếu ớt bỗng nhiên tăng tốc nhào tới Tô Nhược Tuyết, chỉ cần Tô Nhược Tuyết phản ứng kịp bị đẩy xuống hồ sau lưng.

      Tuy nhiên, chậm nhưng hành động lại rất nhanh, Tô Nhược Tuyết xoay chân né ra tiếp theo nàng nhấc chân lên, chỉ nghe ‘Bùm bùm’ tiếng, có người rơi xuống nước.

      ‘Cứu mạng....Cứu mạng....Ta biết bơi...’

      Tô Nhược Tuyết đứng bên bờ hồ, lẳng lặng nhìn người vùng vẫy trong nước, nhìn hi vọng trong mắt nàng ta từ từ tan biến cho tới khi mất ý thức nàng mới rời .

      Nàng vốn là người lạnh lùng, trước đây cũng quen thuộc với bất kỳ ai, nên khi nàng biến mất khoảng thời gian cũng có ai chú ý.

      Về phần chuyện vừa rồi....

      Tô Nhược Tuyết nhận lấy chén trà từ tay nha hoàn bên cạnh, nàng tinh tế thưởng thức mấy ngụm, đến khi cảm nhận được ánh mắt nóng rực chiếu thẳng lên người mình, nàng nghiêng đầu, đôi mắt đào hoa tĩnh mịch như có lửa quét qua, nhìn thấy Vương Tường trong lòng nàng liên tục phát run.

      Chuyện cũ còn chưa chấm dứt.

      Lúc này, khi Vương Tường nhìn thấy chén trà khắc hoa mai nguyên vẹn trong tay Tô Nhược Tuyết bỗng chốc bị vỡ nát, ả cảm thấy thứ Tô Nhược Tuyết bóp nát phải là chén trà mà chính là trái tim của ả...

      Sao có thể? Làm sao nàng có thể biết ....

      Vương Tường thở hổn hển, sắc mặt hoảng sợ rất ràng.

      xem thường nàng rồi...

      Có điều đợi Vương Tường lên tiếng, ma ma lúc nãy bối rối tới.

      ‘Khởi bẩm tiểu thư, lão nô hổ thẹn với tin tưởng của người, mọi chuyện thất bại rồi...’

      Trương Thiến nắm tay Vương Tường, vừa an ủi ả vừa thản nhiên : ‘Ta biết, Ngả Diệp thế nào rồi?’

      Đề cập đến chuyện này lão ma ma kia càng xấu hổ, ‘Ngả Diệp bị rơi xuống nước, nếu phải khi nãy chúng ta có chuẩn bị người theo dõi chỉ sợ bây giờ tính mạng nàng ta giữ được...’

      Kế hoạch của bà là sai người người nhanh nhẹn như Ngả Diệp lừa Tô Nhược Tuyết đến chỗ vắng tiếp theo xô người xuống nước, đầu tháng tám thời tiết đễ chịu, nương nào mặc cũng nhiều, đến lúc đó bà lại sai hạ nhân cứu nàng lên, đời này của Tô nhị nương đừng tới Đại biểu ca Khương phủ, chỉ cần là nhà đàng hoàng trong sạch trong kinh thành, nàng cũng đừng mơ nghĩ tới.

      Mà khi xảy ra tai tiếng bậc này, dù cho Bùi phủ có hài lòng Tô đại tiểu thư nữa cũng phải kiêng kỵ thanh danh của thiếu phu nhân Bùi phủ phải sao?

      Lão ma ma tính toán vẹn cả đôi đường, song có điều ngờ là Tô nhị tiểu thư này có bản lĩnh ...

      Trương Thiến trầm tư lát, quả Tô nhị tiểu thư kia nằm ngoài dự đoán của ả, lần này do ả chủ quan.

      ‘Ma ma, chuyện còn lại xử lý sạch , nên giữ lại bất cứ nhược điểm gì.’

      Dù sao tại Bùi phủ, nha hoàn hấp hối quá mức thu hút chú ý của người khác, chi bằng cứ làm cho nàng ta biến mất hoàn toàn.

      Hai tay lão ma ma run lên vội vàng đáp lời.

      Mà bên này, nghe thấy thanh chói tai, trong lòng Tử Yên hoảng hốt, tiểu nương gấp gáp che chở tiểu thư nhà mình theo bản năng, ‘Tiểu thư, người có sao ? Đều tại nô tỳ đáng chết, khi lại đụng phải cánh tay người, hại người làm vỡ chén trà...’

      sao, muội đứng lên .’ Tô Nhược Tuyết đưa tay đỡ tiểu nha hoàn muốn quỳ xuống, mặt đất đều là mảnh sứ vụn, có muốn chân nữa mà quỳ xuống?

      Nha hoàn Bùi phủ đều rất lanh lợi, lúc nghe thấy động tĩnh bọn họ xuất ngay trước mặt Tô Nhược Tuyết, dọn dẹp sạch và đổi chén trà mới cho nàng.

      Mọi người tốp năm tốp ba chuyện phiếm, đâu có ai quan tâm bên này xảy ra chuyện gì? Thấy tiểu nha hoàn bên cạnh Tô Nhược Tuyết sợ hãi nhận sai, các nàng đều cho rằng nàng lấy Tử Yên ra làm cớ thoái thác rồi khinh thường liếc qua Tô Nhược Tuyết ngồi mình lãnh lẽo trong nhà thủy tạ, sau đó các nàng ta lại tiếp tục câu chuyện của mình.

      *****

      Lý Dụ đứng trong đình nghỉ chân đỉnh núi, nhìn về hướng xa xa phía dưới, đúng lúc nhìn thấy màn kia, khóe miệng tươi cười như có như , ánh mắt sáng rỡ.

      Triệu Vô Minh đứng sau lưng Lý Dụ, y đưa mắt nhìn hai con ngựa cao to càng càng xa ngoài bãi đất trống bên cạnh đình nghỉ chân, rồi lại ngước mắt nhìn mặt trời, bất đắc dĩ lên tiếng nhắc nhở: ‘Thiếu gia, chúng ta trở về thôi.’

      Lúc nãy mấy vị công tử Vĩnh Định Hầu phủ và Bùi Hạo vốn cưỡi ngựa dạo chơi quanh võ đài, nhưng các thiếu niên trẻ tuổi đầy nhiệt huyết, cộng thêm lần đầu nhìn thấy hãn huyết bảo mã trăm năm khó gặp, nên tránh được nổi máu đánh cược, mọi người muốn nhìn thấy thực lực của Xích Diễm mà Bùi Hạo phải mất hai năm tâm huyết tìm kiếm mới có được, đúng lúc Bùi phủ được xây dựng dựa vào vách núi nên mọi người hào hứng bừng bừng cưỡi ngựa vào núi.

      Chú ngựa Xích Diễm kia quả đúng như tên gọi, vừa hí vang tiếng mà nó xông vào trong núi như cơn gió mạnh, Lý Dụ ở phía sau nhìn theo cũng hăng máu, nhất thời giơ roi thúc ngựa đuổi theo.

      Triệu Vô Minh theo sau lưng Lý Dụ, ban đầu y cho rằng thiếu gia nhà mình nhất thời háo thắng, ai ngờ mới đến giữa sườn núi ngừng lại. Đến khi y nhìn theo ánh mắt thiếu gia, nhìn thấy thân ảnh gần đây có thể xem là quen thuộc, trong lòng y hiểu .

      Lý Dụ trả lời Triệu Vô Minh mà hứng thú hỏi: ‘Vô Minh, ngươi xem Tô nhị tiểu thư này là người như thế nào đây?’

      Triệu Vô Mình nhìn Lý Dụ tỏ vẻ hiểu.

      Lý Dụ cười cười, ‘Tiểu nha hoàn kia lòng dạ xấu xa, quả thực rất đáng giận, nhưng ngươi cảm thấy Tô nhị tiểu thư thấy chết mà cứu rất máu lạnh sao?’

      ‘Máu lạnh...Hai mắt Triệu Vô Minh rũ xuống, trong lòng phỉ nhổ, thiếu gia, người thích hợp ai khác máu lạnh đâu...

      ‘Thuộc hạ chỉ biết , nếu có ai dám tính kế thuộc hạ, thuộc hạ chừa cho hơi thở.’

      ‘A’ Lý Dụ nhíu mày, nụ cười ngày càng sâu, đúng thế, người ta tính toán đầu mình rồi, nếu người đó muốn chết, sao mình lại cho cơ hội chứ?

      điều tra xem là người phương nào ra tay.’

      xong, Lý Dụ thu hồi tầm mắt, xoay người lên ngựa, tuy muốn sớm như vậy nhưng hình như thể chờ đến ngày có thể chính thức gặp Tô nhị tiểu thư được nữa.

      Nàng có phản ứng gì đây? Có nhận ra người theo dõi nàng đêm rồi chính mắt nhìn thấy nàng giết người ? Hay là giống như nương bình thường thích gia thế của , hoặc là hâm mộ diện mạo của ...

      là khiến người ta chờ mong.

      Editor: Đại ca à, bới YY đê…
      Last edited: 30/5/18
      Đỗ Thúy Loan, Parvarty, xukem20 others thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      muốn cưới là cưới được à!?
      Tồn Tồn thích bài này.

    5. susu

      susu Well-Known Member

      Bài viết:
      1,562
      Được thích:
      1,239
      Lý đại ca à . quá tự tin. Thanks Nàng

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :