1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật kí theo đuổi vợ của chàng đầu bếp - Yên Bán Căn [Full + Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      @Atmosphere.711 trang 26, chương 48 có về lưu cương nhé, bạn 1 thời của a Tu. Còn hạ hạ gặp lưu cương 1 lần khi nào nhờ @Yuurei Bana nhắc giúp, t k nhớ :yoyo68::yoyo51:
      saoxoayYuurei Bana thích bài này.

    2. sarah9x

      sarah9x Well-Known Member

      Bài viết:
      21
      Được thích:
      336
      Giang Hạ gặp Lưu Cương lần đầu ở chương 25 đó bạn
      saoxoay, levuongYuurei Bana thích bài này.

    3. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      A nhớ ra rồi đa tạ trư vị khai thông
      Yuurei Bana thích bài này.

    4. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 54: Mất trộm.
      Edit: Yuurei Bana.

      Lưu Cương chào Giang Hạ, nhìn Vương Lệ bên cạnh , hỏi: “Em muốn đâu thế?”

      Giang Hạ và Lưu Cương phải là rất quen thuộc, nhưng ta là bạn của Trình Dật Tu, cho nên vẫn nhiệt tình chào hỏi ta. “Em có chút việc phải ra ngoài lát, Lưu đến tìm em có chuyện gì ạ?”

      người Lưu Cương lúc nào cũng mang theo chút vô lại, thí dụ như bây giờ, trong miệng ngậm điếu thuốc, khói lửa thổi xung quanh mắt trái khẽ híp. Nhưng mà trong đôi mắt híp lại kia giấu hương vị bất cần đời, làm người ta cảm thấy người này đứng đắn.

      “A Tu gọi điện thoại cho em gặp chút chuyện. Chú ấy yên tâm, bảo tới nhìn lát.”

      Giang Hạ biết chuyện ta là chuyện của Liễu Thời Phân, chuyện nhà của Trình Dật Tu, thích hợp để người ngoài biết. với Vương Lệ: “ về làm việc trước , lát tôi hết bận tìm .”

      Vương Lệ rời , Giang Hạ mới với Lưu Cương: “Chuyện này tiện thảo luận ở đây, chúng ta vào văn phòng ngồi .”

      Lưu Cương ừ tiếng, vào sảnh trước, hít ngụm khói, sau đó đem tàn thuốc ném xuống đất giẫm lên.

      Giang Hạ chú ý tới động tác của ta, nghĩ thầm người này nhìn bộ dáng câu nệ tiểu tiết, nhưng mà rất tỉ mỉ. Dù sao biển cấm hút thuốc ở cổng nhà hàng cũng thấy được, nhưng mà ta chỉ trông thấy, hơn nữa còn làm theo. Chỉ là, bên cạnh có thùng rác lớn như thế để bỏ tàn thuốc sao ta nhìn thấy?

      Tiến vào phòng làm việc, Giang Hạ rót chén trà cho Lưu Cương, mời ngồi xuống.

      Lưu Cương quan sát phòng làm việc, “ nghĩ tới khách sạn này của A Tu tệ, có sắc có hương.”

      Giang Hạ khẽ cười, “Phiền Lưu đến tận đây, kỳ cũng có việc gì. Cùng lắm sau này bọn họ đến em để ý tới nữa.”

      Dường như Lưu Cương nghe chuyện, chỉ gạt tàn thuốc bàn trà, hỏi: “Ở đây có thể hút thuốc sao?”

      Thấy Giang Hạ gật đầu, móc hộp thuốc từ trong túi ra lấy điếu đốt, hít hơi, mới : “ tính là chuyện gì, chỉ là đầu óc người phụ nữ kia bình thường lắm, cứ nghĩ rằng ai cũng cần tài sản của bà ta. A Tu sợ chuyện gì, chỉ sợ bà ta có việc gì làm chạy đến nhà em ầm ĩ. Cho nên bảo tới xem lát, thuận tiện đưa cái này cho em, nếu như bà ta lại đến, em cứ đưa cái này cho bà ta.”

      Lưu Cương lấy lá thư từ trong túi quần sau đặt lên bàn. Giang Hạ tò mò cầm lên, bên trong hơi nặng. Mở ra xem, vậy mà tất cả đều là ảnh chụp. Mà nhân vật chính trong ảnh chụp chỉ có hai người, cha Hạ và trẻ tuổi.

      Nội dung tấm ảnh từ ăn cơm bình thường đến đủ loại thể nhìn nổi, cần cái gì có cái đó. Giang Hạ nghĩ tới thanh danh thanh liêm của cha Hạ từ trước đến nay, vậy mà là như vậy. cất ảnh chụp vào trong phong bì. Nhưng mà đây chỉ là chứng cứ bên ngoài của cha Hạ, đưa cho Liễu Thời Phân xem có hữu dụng sao?

      Dường như Lưu Cương nhìn ra được nghi hoặc, gảy tàn thuốc, “Em cho rằng vì sao người phụ nữ kia muốn A Tu trở về, cũng bởi vì trong hình sinh con trai cho chồng bà ta, bà ta sợ địa vị của mình khó giữ được. Nhưng mà bà ta cũng sợ chút chuyện dơ bẩn của bà ta bị lộ ra ngoài, vậy hai vợ chồng bọn họ bị đánh xuống 18 tầng địa ngục. Cho nên, chỉ cần bà ta tìm tới gây phiền toái, em cứ đưa cái này cho bà ta xem, bảo đảm có tác dụng.”

      Giang Hạ nghĩ tới Liễu Thời Phân có thể bao dung với chồng ở bên ngoài, lại đối với con trai thân sinh có tình cảm mẹ con nên có. Chỉ cảm thấy bà ta vừa đáng hận lại đáng buồn.

      “Cảm ơn , Lưu.”

      Lưu Cương hoàn thành chuyện Trình Dật Tu nhờ, dí tàn thuốc đứng dậy chuẩn bị rời , lúc ra cửa quay đầu lại đùa giỡn với Giang Hạ: “ có để dự bị, những hình này em cầm đập vào bà ta trước, đập hết lại tới tìm .”

      Giang Hạ biết lấy những hình này ở đâu, nhưng mà chắc là phải thủ đoạn gì đàng hoàng. gật đầu cảm ơn, đưa ra ngoài.

      Vừa tới sảnh trước, Giang Hạ lại gặp thu ngân Ngô Hạnh kích động chạy về phía .

      “Quản lý Giang, kho hàng thiếu hơn hai mươi rương rượu đỏ!”

      “Cái gì?” Giang Hạ kinh ngạc , trong đầu lên ý niệm, bị trộm! Xoay người vào kho hàng.

      Lưu Cương chuẩn bị rời nghe được chuyện này, cũng vội vàng chạy theo. Kho hàng rượu chính là phòng làm việc của Dương Nguyệt. Bên trong bày đầy các loại rượu.

      Giang Hạ kiểm tra, gần đây trong tiệm bán loại rượu rất tốt, mất 23 rương. Loại rượu đỏ này giá bán tương đối cao, mỗi bình giá thị trường hơn ba trăm. rương sáu bình, hai mươi rương tổng cộng hơn bốn vạn.

      Giang Hạ lập tức bảo người điều tra máy camera, nhưng rất nhanh có người cho biết, hôm qua hơn mười giờ camera bị cắt đứt nguồn điện.

      Buổi sáng lúc mọi người đến làm việc, tất cả đều bình thường, cửa chính khóa có dấu hiệu bị nạy ra, cửa kho cũng khóa. Nhưng mà hai mươi ba rương rượu cánh mà bay.

      Rất ràng, người nội bộ làm. Giang Hạ lập tức nghĩ đến Dương Nguyệt, giấu khoản buôn bán đến bây giờ liên lạc được. Mà chìa khóa cửa chính nhà hàng và phòng làm việc, ấy đều có.

      Giang Hạ lập tức gọi điện thoại báo cảnh sát, cảnh sát tới rất nhanh, sau khi điều tra rồi ghi lại, bảo Giang Hạ đợi tin tức.

      Lưu Cương đợi cảnh sát rời , hỏi Giang Hạ địa chỉ của Dương Nguyệt. Giang Hạ hỏi : “ muốn địa chỉ của ấy làm gì?”

      Lưu Cương ngậm điếu thuốc lá chưa đốt, hai tay bỏ vào túi quần, “Em đợi tin tức của bọn họ, bằng đợi tin tức của tới cũng nhanh.”

      Giang Hạ nhìn ra được muốn giúp mình, nhưng mà chuyện này báo cảnh sát, muốn làm phiền . Cuộc đời này cái gì cũng tốt, chỉ có nợ nhân tình là tốt.

      cần làm phiền đâu Lưu, cảnh…”

      còn chưa xong, lại bị Lưu Cương ngắt lời, “ nợ nhân tình của A Tu, em cho cơ hội giúp đỡ chút .”

      Giang Hạ: …

      Nếu ta thế, cũng nên từ chối nữa. Đem địa chỉ bây giờ của Dương Nguyệt và thẻ căn cước lúc nộp đơn vào làm cho ta.

      Sau khi Lưu Cương rời , Giang Hạ gọi điện cho Trình Dật Tu. Lần này gọi được rất nhanh.

      còn ở bệnh viện sao? Sư phụ Đường có thấy khá hơn chút nào ?” Giang Hạ hỏi .

      “Sư phụ chuyển tới phòng bệnh thường, bác sĩ có gì đáng ngại. ở bệnh viện chăm sóc ông ấy.” Trình Dật Tu trả lời. Lại hỏi : “Lưu Cương tìm em sao?”

      Giang Hạ vầng tiếng, “Em muốn với chuyện này, ấy đưa cho em ít ảnh chụp. Hơn nữa, trong tiệm xảy ra chút chuyện.”

      “Xảy ra chuyện gì?”

      Giang Hạ đem chuyện của Dương Nguyệt cho , lại Lưu Cương chủ động giúp đỡ. Đầu bên kia Trình Dật Tu im lặng lát, : “Nếu ấy muốn giúp cứ để ấy giúp , ấy có cách, chuyện này em cũng cần quan tâm.”

      Giang Hạ hơi tự trách, “Thực xin lỗi, em mới tiếp nhận vài ngày xảy ra chuyện như vậy.” Mặc dù mấy vạn tệ tiền tổn thất làm ảnh hưởng gì đến Ức Hạ, nhưng chuyện này xảy ra lúc quản lý, tóm lại là thất trách.

      Trình Dật Tu cười khẽ tiếng, “Ngu ngốc, chuyện này có liên quan gì đến em. Chẳng lẽ em còn có thể nhìn thấu bản chất mỗi người à? Hơn nữa bây giờ nhà hàng là của em, em cần thiết phải xin lỗi với .”

      Tuy như vậy, nhưng Giang Hạ vẫn còn tự trách. mơ hồ cảm thấy, sở dĩ Dương Nguyệt làm như thế, rất có thể liên quan đến chuyện ngày hôm qua đến cửa hàng nội thất. Nhất thời hơi hối hận vì xen vào việc của người khác.

      Trong điện thoại im lặng lát, Trình Dật Tu đột nhiên chuyển đề tài, giọng : “Hạ Hạ, nhớ ?”

      Mới hai ngày gặp mà thôi, nhưng mà Giang Hạ nhớ . Tan làm về nhìn thấy , buổi sáng cũng làm bữa sáng, cảm thấy cuộc sống như thiếu mất thứ gì đó.

      Đỏ mặt vầng tiếng, hỏi : “ sao, có nhớ em hay ?”

      “Nhớ.”

      Chỉ chữ, lại được ra tuyệt vô cùng. Giọng trầm thấp khàn khàn, làm người ta mơ tưởng viển vông. Giang Hạ cách di động có thể tưởng tượng ra bộ dáng bây giờ của , nhất định là cúi đầu, khóe miệng khẽ nhếch, như cười như .

      chợt phát , có số việc thể nhớ. Thí dụ như , vừa nghĩ tới giống cơn hồng thủy, dừng lại được. Chỉ nghe giọng của cũng làm lòng chua chua ngọt ngọt, hận thể xuyên qua di động tìm . chống cự nổi, hôn cái lên di động, : “Đợi trở về.” Sau đó tắt điện thoại rất nhanh. sợ thêm gì đó, mình xúc động chạy mua vé.

      Tắt điện thoại, phát chuyện xấu xảy ra ngày hôm nay làm tâm tình xấu hơn, toàn bộ tan thành mây khói. Khó trách người ta tình là liều thuốc bổ, có thể làm cho người ta quên đau thương và phiền não. Bây giờ biết công dụng của thuốc này.

      *******

      Muộn mới làm về đến nhà, Giang Hạ đến tủ lạnh tìm đồ ăn, trông thấy chân gà Trình Dật Tu làm trước khi . Mặc dù phải đợi ba bốn ngày mới có thể ăn, nhưng mà Giang Hạ ngửi được mùi cho nên chảy nước miếng, nhịn được mở nắp hộp ra, cầm cái nếm thử.

      Mặc dù mới ngâm được hai ngày, nhưng chân gà rất ngon. Vị chua thêm chút cay, lại cay giống như mua ở siêu thị, rất hợp với khẩu vị của . Ăn xong cái, nhịn được ăn cái thứ hai, thứ ba.

      Ba Giang vốn ở phòng khách xem tivi, thấy con vào phòng bếp mãi ra, tò mò vào nhìn lát, bắt được ăn vụng.

      “Đây là cái gì, Dật Tu làm sao?” Ba Giang hỏi, lại đưa tay lấy cái đưa vào trong miệng. Sau đó giống như Giang Hạ dừng lại được. Sau đó chân gà càng ngày càng ít, hai người như thi đấu, ăn càng lúc càng nhanh. Rất nhanh hơn nửa hộp móng gà bị hai người ăn còn miếng.

      Ba Giang ăn xong vừa rửa tay, vừa : “Cái này tệ, chỉ là quá ít. Lần tới bảo thằng bé làm nhiều hơn chút nhé!”

      Giang Hạ làm mặt quỷ với cha, đây là Trình Dật Tu làm cho ăn, lại bị cha đoạt hơn nửa, vui!

      Quay lại phòng, Giang Hạ gửi tin nhắn cho Trình Dật Tu: Chân gà hết rồi.

      Trình Dật Tu trả lời rất nhanh: Sao thế, bị rơi rồi sao?

      Giang Hạ: Ừm, toàn bộ đều rơi vào trong bụng của ba em rồi.

      Trình Dật Tu gửi dấu chấm lửng qua, biểu đạt còn gì để .

      Giang Hạ: Đợi trở về, em còn muốn.

      là còn muốn ăn chân gà, chỉ là lười nên đánh thiếu hai chữ. Sau đó Trình Dật Tu gửi lại: Được, đợi trở về nhất định tắm rửa sạch , để cho em muốn đủ. /thẹn thùng/

    5. Atmosphere.711

      Atmosphere.711 Well-Known Member

      Bài viết:
      141
      Được thích:
      926
      Trình sắc lang hóa thân thành trình thôn nữ mặc sức cho Hạ hoa tặc chà đạp .
      hikari2088, huyenlaw68, MitNa Minh2 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :