123123123


  1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Phiền toái - Trúc Tây (Trọng sinh) Update c89

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      lâu quá, quên mất 13 nương là ai rồi, hic
      LạcLạc thích bài này.

    2. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      Huhuhu có truyện rồi huhu:-((( thích quạ
      LạcLạc thích bài này.

    3. cô gái bạch dương

      cô gái bạch dương Well-Known Member

      Bài viết:
      439
      Được thích:
      375
      thích quá có chương mới đọc rồi
      gia đình san nương ngày càng ấm cúng hơn có tình thân hơn rồi
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    4. LạcLạc

      LạcLạc ( ◜◡^)っ✂╰⋃╯

      Bài viết:
      6,034
      Được thích:
      63,505
      CHƯƠNG 64: NGẪM LẠI THẤY PHIỀN
      Editor: Shiyu
      Từ hôm đó, cuối cùng Ngũ lão gia cũng nhớ đến lời nhờ vả của bạn, nên năm ngày ba bữa đều dẫn Viên Trường Khanh về nhà ăn bữa cơm rau dưa.

      Mặc dù Viên Trường Khanh ít , nhưng lúc cố ý lấy lòng rất dễ lừa người khác. Cộng thêm đọc sách nhiều, kiến thức sâu rộng, lại là đệ tử danh môn, mặc kệ Ngũ lão gia tán gẫu chuyện gì vẫn có thể ứng đối hai ba câu, khiến Ngũ lão gia nhìn bằng con mắt khác.

      Mà Ngũ lão gia cũng giống với tất cả các bậc cha mẹ trong thiên hạ, ông thưởng thức Viên Trường Khanh bao nhiêu, quay đầu nhìn lại con trai nhà mình tuy bằng tuổi Viên Đại, nhưng chỉ thích đánh đấm, càng khó ưa bấy nhiêu. Vì vậy Ngũ lão gia lại mắc cái bệnh thường mắc phải của các bậc phụ huynh, mỗi ngày cứ lấy Viên Trường Khanh ‘con nhà người ta’ ra gõ con trai nhà mình.

      Dù là ai cũng vui khi bị người ta ngày ngày ví như hàng kém chất lượng, huống chi Hầu Thụy vốn trong kỳ phản nghịch. Trước kia từng có chút cảm tình với Viên Trường Khanh, bây giờ sớm bị cha gõ đến còn. Viên đại càng biểu thong dong cơ trí, càng cảm thấy Viên đại cực kỳ gian xảo. Ngay cả đệ đệ - Hầu Quyết bất cẩn tốt cho Viên Trường Khanh, cũng bị chút khách sáo cốc đầu.

      Ngũ lão gia chưa từng ý thức được ông tính sai. Đến cuối tháng, theo thường lệ thư viện tổ chức thi tháng, ngoài dự liệu Viên Trường Khanh đoạt thủ khoa, Hầu Thụy đội sổ. Điều này càng khiến Ngũ lão gia cảm thấy phải để Hầu Thụy ở chung với Viên Trường Khanh nhiều hơn, nên ông càng thường xuyên mời Viên Trường Khanh đến nhà chơi.

      Ngũ lão gia lấy Viên Trường Khanh làm gương khích lệ con mình, lại quên mất hai nhà Viên – Hầu nghị thân. Mà ông quên rồi, có nghĩa người khác cũng quên, do đó hành động liên tục mời Viên đại đến nhà chơi cứ thế chọc ra vô số lời đàm tiếu.

      Tuy quan hệ mẹ con giữa Ngũ lão gia và lão phu nhân thân thiết, nhưng từ xưa đến nay xem trọng hiếu đạo. Dù Ngũ lão gia tình nguyện, nhưng cứ như lễ Phật vậy, vào mồng , mười lăm mỗi tháng ông đều phải dẫn người nhà đến Tây Viên ‘yết kiến’ Lão phu nhân.

      Mồng tháng tư, Ngũ lão gia dựa theo lệ cũ, dẫn cả nhà Tây Viên ‘ăn tiệc’ với lão phu nhân.

      Nơi này vừa mới chào hỏi xong, lão phu nhân lấy cớ đuổi bọn San Nương tránh , gọi Ngũ lão gia khó hiểu ở lại. Bà hỏi đông hỏi tây hồi khiến Ngũ lão gia hết kiên nhẫn, cầu bà thẳng, lão phu nhân mới hỏi ông, “Có phải ngươi coi trọng cửa hôn của Viên gia ?”

      Ngũ lão gia kinh ngạc, tiếp đó mới nhớ ra cọc hôn này. Ông há hốc mồm, nghiêng đầu nghĩ về Viên Trường Khanh, sau đó nghĩ về San Nương, rồi lại nghĩ tới chuyện gả con … Lập tức trong lòng Ngũ lão gia chỉ cảm thấy chỗ nào cũng khó chịu, bèn chau mày, quả quyết đáp lại lão phu nhân câu: “ xứng.”

      Lão phu nhân : “Cũng đúng, thằng bé Viên gia kia trông chững chạc, mà đứa Thập tam này quá xúc động…”

      Ngũ lão gia lại càng chau mày, “Là nó xứng với San nhi nhà con!”

      Lão phu nhân ngẩn ra, lập tức lấy làm lạ, “Sao xứng? Ngươi rất thưởng thức nó mà đúng sao?”

      Ngũ lão gia há hốc mồm. Thưởng thức hậu sinh vãn bối là chuyện, tìm con rể cho con là chuyện khác. Ông bực bội phất tay, “Hai việc khác nhau!” Lại cảnh cáo lão phu nhân, “Ngài cũng đừng loạn điểm uyên ương, việc này con tuyệt đối đồng ý!”

      Vốn dĩ ứng cử viên lý tưởng nhất trong lòng lão phu nhân phải là San Nương, nên bà cười trả lời Ngũ lão gia: “Nhìn ngươi kìa. Dù ngươi nhìn trúng người ta, cũng phải xem Thập tam có lọt nổi mắt xanh người ta .”

      Nghĩ tới Viên Trường Khanh nhìn trúng San Nương, Ngũ lão gia lập tức cảm thấy chỗ nào cũng khó chịu.

      *·*·*

      nhắc đến hai mẹ con ở trong phòng gì, chỉ đến San Nương.

      Từ lúc ra khỏi phòng lão phu nhân, còn chút thời gian nữa mới đến giờ khai tiệc, Hầu Thụy và Hầu Quyết theo đám đường huynh đệ ra ngoài chơi, Ngũ phu nhân bị mấy vị phu nhân phòng khác quấn lấy chuyện, San Nương lập tức bị đơn. Nàng định dạo hoa viên, đột nhiên bị Ngũ Phúc kéo ống tay áo.

      Theo tầm mắt Ngũ Phúc nhìn sang, San Nương thấy Song Nguyên.

      Trước khi lão phu nhân đưa Song Nguyên cho San Nương làm đại nha hoàn nhất đẳng, nàng ta là nha hoàn nhị đẳng ở chỗ lão phu nhân. Song lúc này nàng ta cùng các nha hoàn tam đẳng trong phòng lão phu nhân cầm nước trà đợi ở hành lang chờ sai phái —— cách khác, dù nàng ta trở về chỗ lão phu nhân, chung quy cũng thể quay lại vị trí cũ.

      Có lẽ cảm thấy thẹn khi gặp San Nương, Song Nguyên mực cúi đầu. Ngũ Phúc thấy thế, nhịn được muốn tiến lên đùa nàng ta vài câu. San Nương muốn làm khó người ta, bèn vội vàng kéo Ngũ Phúc lại rồi lắc đầu với nàng ấy, xem như thấy Song Nguyên, sau đó dẫn Tam Hòa, Ngũ Phúc rời khỏi viện Lão phu nhân.

      Ra khỏi viện, đúng lúc qua bức tường hoa, xa xa nàng nghe được bên kia tường hoa truyền đến tiếng cười đùa của các . Nàng vừa định thu chân nhưng chậm bước, khiến Thập nhất nương ở đối diện trông thấy nàng.

      “Thập tam muội muội cũng tới rồi.” Thập nhất nương đứng dậy chào hỏi nàng, đồng thời dường như sợ nàng chạy mất, vội vàng bước đến thân mật khoác tay nàng, vừa kéo nàng ngồi xuống, vừa ra vẻ ân cần an ủi San Nương: “Muội muội đừng khổ sở, người ta đều ‘người có lúc ra tay nhầm, ngựa có lúc cất vó sai’, chỉ lần thi tốt thôi, lần sau cố gắng hơn là được.”

      Đột nhiên Thập nhị ở bên cạnh cười tiếng, : “Đúng vậy, chỉ thi tốt lần thôi. Với lại, phải gần đây Ngũ thúc thường xuyên mời Viên đại biểu ca đến nhà sao? Viên đại biểu ca là tân thủ khoa trong thư viện, bảo chỉ điểm cho muội muội ít, lần thi tháng sau chắc chắn muội muội có thể đứng đầu.”

      Thập tứ giả vờ ngây thơ nhìn San Nương cười : “Lần trước muội còn đùa rằng muốn thấy Thập tam tỷ tỷ và Lâm Như Trĩ kia phân cao thấp. Muội vốn tưởng Thập tam tỷ tỷ lợi hại hơn, dù sao mấy năm nay tỷ đều đứng đầu, ngờ lần này lại thua Lâm Như Trĩ.”

      Nhìn đám tỷ muội ngồi bên hành lang hoa cười cách quái gở, San Nương khỏi thầm thở dài. Nàng sớm đoán được như thế này. Thứ nhất, vì kỳ thi tháng này nàng chỉ đứng thứ hai, liên tục nhiều năm giữ vị trí thủ khoa nữ học rốt cuộc rớt hạng; Thứ hai, chính là tên phiền phức Viên Trường Khanh kia.

      Ngũ lão gia thường xuyên mời Viên Trường Khanh đến nhà, San Nương cũng đoán được việc này mang đến phiền toái gì cho nàng, nhưng nàng có lý do chính đáng cấm đến. Hơn nữa, Viên Trường Khanh sớm thể thái độ, màng mấy lời đàm tiếu ấy mà tự tại tới cửa, nếu nàng cấm có vẻ nàng hẹp hòi.

      Lời của Thập nhị và Thập tứ mang theo châm chọc, song San Nương giả vờ như nghe ra, hiếm khi phản kích lại mà chỉ cười híp mắt trả lời Thập nhất: “Đa tạ tỷ tỷ, ta buồn đâu.” Rồi quay sang với Thập tứ: “Đúng vậy, ta thua cũng oan, vẫn là A Như lợi hại hơn ta.”

      ra dù trước hay sau khi sống lại, San Nương vẫn luôn tranh cường háo thắng. Trước đây nàng nghe được lời như thế, nàng chút do dự chọn phản kích lại. Tuy nhiên bây giờ nàng càng ngày càng cảm thấy cần phải vậy. Những người kia trào phúng phải muốn chọc nàng tức giận à, nếu nàng tức giận đáp trả, mặc kệ nàng thắng hay thua, ra nàng đều thua rồi. Mà nàng phản kích đưa tới lượt công kích mới, sau đó nàng phản kích tiếp, các nàng ấy lại công kích… Vòng vòng lại hồi kết… San Nương ngẫm nghĩ cũng cảm thấy phiền!

      Nàng cười dịu dàng xã giao vài lời với Thập nhất và Thập tứ nương, sau đó quay sang chào hỏi với Thất nương yên lặng nhìn nàng cười , rồi bảo Tam Hòa lấy đồ ăn cho cá đến, dựa vào lan can cho cá ăn.

      Mà đúng như San Nương dự đoán, tất cả mọi người đều biết tính nàng, khi nãy ngầm châm chọc đợi xem nàng phản kích thế nào, vậy mà nàng chọn treo miễn chiến bài. Việc này chỉ khiến các nàng luống cuống, ngay cả khán giả bàng quan cũng cực kỳ kinh ngạc.

      khí nhất thời tẻ ngắt hẳn, Thất nương mỉm cười liếc xéo San Nương cái, rồi nghiêng đầu hỏi Thập nương: “Cây trâm của muội mới mua sao? Trước đây chưa thấy muội mang.”

      Vì vậy, các nương vốn bị bất ngờ này làm kinh ngạc đều phục hồi tinh thần, líu ríu bắt đầu nghị luận về trang sức, xiêm y.

      San Nương tựa vào lan can cho cá ăn cũng ngờ, nàng phóng khoáng ứng chiến rốt cuộc dẫn tới hiệu quả ‘ đánh mà thắng’. Nàng nhịn được lắc đầu, mím môi mỉm cười.

      Cuối cùng nàng hiểu vì sao ở trước mặt người khác Viên Trường Khanh thích chuyện. Bởi, rất nhiều lúc thực cần thiết phí lời với những người quan trọng, chỉ cần nàng biết mình là ai, biết mình nghĩ gì, làm gì là được.

      San Nương tựa lan can, có người chịu đến gần nàng nàng xã giao đôi ba câu, khi có ai nàng ngắm mấy con cá tranh giành thức ăn. Trong lúc tự tìm niềm vui, đột nhiên Thập nhất nương bước tới vỗ vai nàng: “Đừng cứ ngồi mình rầu rĩ vui, khi tâm tình tốt vui đùa với các tỷ muội tốt hơn.”

      Nàng ta bất thình lình thân mật khiến San Nương rất nghi ngờ, nghiêng đầu nhìn lại, quả nhiên nhìn thấy Viên lão phu nhân dẫn hai vị Viên công tử tới. Do đó nàng lại nhìn Thập nhất.

      Thập nhất lại giả vờ theo tầm mắt San Nương nhìn sang mới phát người Viên gia, vội vàng kéo San Nương đứng dậy hành lễ với Viên lão phu nhân. Các nương khác cũng đều rối rít đứng dậy chào.

      Hiển nhiên trong các nương Hầu gia, Viên lão phu nhân càng thích Thập nhất nương hơn. Sau khi cười đáp lại các nương, bà ta trực tiếp vẫy tay gọi Thập nhất nương qua, vỗ tay nàng ta : “Ngươi quả nhiên là đứa hiếu thuận, may nhờ hôm kia ngươi đưa cho ta nước sơn trà, cuối cùng cổ họng ta còn ngứa nữa.”
      baongocbt, thongminh123, Ameri54 others thích bài này.

    5. Tứ công tử

      Tứ công tử Active Member

      Bài viết:
      173
      Được thích:
      203
      Ta thấy ngũ lão gia là người cha tốt. ra laoc ngũ làm ng rất tỉnh táo đấy chứ
      TamaPLạcLạc thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :