1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      [​IMG]

      Chương 36

      Tối nay là lần đầu tiên đoàn làm phim liên hoan mà hight tới vậy, đạo diễn gò bó mọi người, hô hào: “Ngày mai muộn tiếng mới bắt đầu làm việc! Quẩy thôi nào! Thịt đủ gọi thêm!”

      Cảnh Tâm: “….”

      Đạo diễn chịu đả kích như vậy, cũng dễ dàng gì.

      Cảnh Tâm cùng Chu Nghi Ninh ngồi bên ăn, mọi người biết Cảnh Tâm uống rượu, cũng ai dám đến tìm chạm cốc.

      Kết thúc buổi liên hoan, Cảnh Tâm cầm ví tính tiền, đạo diễn vừa thấy vội giữ chặt : “Cảnh Tâm, làm gì vậy?”

      Cảnh Tâm cười cười: “Tần tổng , bữa này ấy mời khách.”

      Đạo diễn ngây ra lúc, Cảnh Tâm thanh toán xong.

      Lúc về, Cảnh Tâm và Chu Nghi Ninh vẫn ngồi xe của Quý Đông Dương, sau khi lên xe ngửi thấy mùi thuốc lá nhàn nhạt, Cảnh Tâm có chút kinh ngạc, Đông cũng hút thuốc?

      Quý Đông Dương đem tàn thuốc ném ra ngoài cửa sổ, quay đầu nhìn về phía Cảnh Tâm, dựa lưng vào ghế, gì.

      Cảnh Tâm cùng Chu Nghi Ninh liếc nhau, sao lại có cảm giác Quý Đông Dương muốn quan tâm đến hai người vậy?

      Chu Nghi Ninh nhún vai tỏ vẻ sao cả, lôi kéo chuyện phiếm: “ họ tôi thực muốn mời khách?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Ừ.”

      Trước khi Tần Sâm đưa cho tấm thẻ, Cảnh Tâm lập tức nhìn : “Đưa thẻ cho em làm gì?”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Tối nay đoàn làm phim liên hoan, em trả tiền .”

      Cảnh Tâm nhìn tấm thẻ vàng kia, mím môi cái, lấy ví của rút ra sấp tiền mặt, quơ quơ tay: “Em lấy cái này, ở đây có rất nhiều chỗ thể quẹt thẻ.”

      đem tiền bỏ vào trong ví của mình, ôm thắt lưng , ngước mặt nhìn chằm chằm : “ có phải nhận ra mình ảnh hưởng đến tiến độ của đoàn làm phim, nên muốn bù đắp chút đấy chứ?”

      Tần Sâm xoa đầu , lãnh đạm : “ phải.”

      Cảnh Tâm nhìn cười, bị nâng cằm hôn lúc.

      ………

      Quý Đông Dương nghe Cảnh Tâm xong, quay đầu nhìn cái, ánh mắt của Cảnh Tâm và Quý Đông Dương chạm nhau, Quý Đông Dương quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ.

      Cảnh Tâm phát thái độ của Quý Đông Dương đối với có chút quái lạ.

      Chẳng lẽ đúng như những lời Chu Nghi Ninh , thích ?

      Về đến phòng, Chu Nghi Ninh : “Quý Đông Dương đại khái là nghe , dấu hôn vai , cho nên buồn bực.”

      Cảnh Tâm: “….”

      Chu Nghi Ninh nhướng mày cười: “ lâu chưa thấy qua người đàn ông thâm trầm như vậy.”

      Cảnh Tâm nhìn ấy cái, thử hỏi: “ thích ấy?”

      Chu Nghi Ninh lườm cái: “ thích, thích nhất là loại đàn ông thâm trầm như thế này, có hứng thú.”

      Cảnh Tâm bị Chu Nghi Ninh chọc cười, Đông là nam thần trong mắt vô số thiếu nữ, thế nhưng lại bị Chu Nghi Ninh ghét bỏ thành như vậy.

      …….

      Hôm sau, Tần Sâm ở đây, tiến độ quay của đoàn làm phim vô cùng thuận lợi, đến 6 giờ chiều vai diễn của Cảnh Tâm tiến vào giai đoạn hậu kỳ.

      Đạo diễn vỗ ngực thở ra hơi: “Mẹ nó, cuối cùng cũng quay xong rồi.”

      Tối hôm đó, Cảnh Tâm trở về thành phố B.

      Thẩm Gia đến sân bay đón , thấy Chu Nghi ngây ra lúc: “Đây là?”

      Cảnh Tâm giới thiệu: “Chu Nghi Ninh, em họ Tần Sâm, <Thái Bình vương triều> ấy cũng có vai diễn.”

      Thẩm Gia sáng tỏ, cười cười. Hai người chào hỏi nhau, Chu Nghi Ninh được lái xe của Tần gia đến đón .

      Sau khi lên xe, Thẩm Gia mới hỏi: “Sao Tần Sâm lại đến đón em?”

      Cảnh Tâm : “Tối nay ấy phải xã giao.”

      Vừa dứt lời, di động liền vang lên, thấy tên hiển thị, cười nghe điện thoại.

      Lúc này, Tần Sâm từ trong phòng hội sở ra, đứng bên ngoài toilet gọi điện thoại cho Cảnh Tâm, thanh lười biếng: “Đến nơi?”

      Cảnh Tâm cười cười: “Vâng, bây giờ chị Gia Gia đưa em về.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, búng tàn thuốc cái, thoáng thấy hình như có người nhìn , vào điện thoại: “Về nghỉ ngơi sớm chút, còn có việc, cúp trước.”

      Kết thúc cuộc gọi, Tần Sâm nhìn về phía Kha Đằng, cười nhạt : “Kha tổng, trùng hợp quá.”

      Kha Đằng cũng cười: “Quả vô cùng trùng hợp.”

      Ánh mắt dừng lại điện thoại tay : “Cảnh Tâm vừa xuống máy bay ?”

      Trong nháy mắt Tần Sâm thu lại ý cười, nhìn chằm chằm ta, đột nhiên cười tiếng, lười biếng dựa lưng vào vách tường: “Tôi cho là mình rất ràng, Kha tổng, có số thứ nếu quá cưỡng cầu, trả giá rất lớn.”

      Kha Đằng bộ dáng sao cả, mỉm cười : “Tần tổng cùng bộ dáng bốn năm trước vẫn giống nhau, vẫn là tuổi còn trẻ.”

      Tần Sâm cười vô cùng cà lơ phất phơ, đút tay vào túi ngang qua người ta, thản nhiên liếc ta cái, “Tuổi trẻ rất tốt.”

      Trở về phòng, Tần Sâm ngửa người dựa lưng vào ghế, rót rượu vào ly, Phó Cảnh Sâm bên cạnh nhìn cái: “Làm sao vậy?”

      Người con của mình bị người khác thương nhớ, đúng là mẹ nó rất khó chịu.

      Tần Sâm nhìn cậu ta cái, nhìn những người trong phòng, đè thaasps thanh : “ có chuyện gì, bốn năm trước cậu đột nhiên muốn nhập cổ phần, là vì Cảnh Tâm?”

      ra lúc trước Cảnh Tâm chuyện năm 19 tuổi của mình, cũng đoán được, năm ấy đàm phán hợp tác với Kha Đằng, sau lại biết thế nào, Phó thị từ trước đến nay dính dáng gì đến giới giải trí lại muốn nhập cổ phần Hoa Thần, tổng hợp lại các mặt lợi hại, Tần Sâm lựa chọn hợp tác với Phó Cảnh Sâm.

      Trước đó vài ngày, chuyện Kha Đằng thu mua Tinh Vũ, Phó Cảnh Sâm cũng biết, chuyện Tần sâm đưa rượu tráng dương cho Kha Đằng cũng nghe , trực tiếp hỏi: “Kha Đằng tính làm chuyện gì?”

      Tần Sâm cười như cười: “Việc này cậu phải xen vào.”

      Phó Cảnh Sâm nhìn Tần Sâm cái, cầm ly rượu cụng ly cái: “Cảnh Tâm là em tôi, tôi mặc kệ, nếu cần tôi hỗ trợ cứ mở miệng”

      Tần Sâm châm điếu thuốc, nhanh chậm hút xong, mới : “ cần.”

      …………

      Sáng hôm sau Cảnh Tâm nhận được điện thoại của Thẩm Gia, : “Bên Tinh Vũ chuẩn bị quay bộ phim cổ trang lớn, đối phương vừa gọi điện thoại cho chị.”

      Điện ảnh Tinh Vũ, đó phải là Kha Đằng sao?

      Cảnh Tâm nhíu mày: “ gì vậy? Lại muốn cho em diễn nữ hai?”

      Thẩm Gia cười tiếng: “Nữ chính.”

      Cảnh Tâm: “….”

      Thẩm Gia còn : “Chị với đối phương, em ký hợp đồng rồi, đối phương còn tỏ vẻ bọn họ trả tiền vi phạm hợp đồng, thù lao so với Hoa Thần trả cho Chu Duy còn gấp đôi, Kha Đằng đúng là giàu nứt đố đổ vách, đối với em nhớ thương vô cùng sâu sắc.”

      Cảnh Tâm có động tĩnh, cảm thấy có chút ghê tởm, hỏi: “Vậy chị trả lời thế nào?”

      Thẩm Gia mỉm cười : “Cự tuyệt, chính là với em tiếng.”

      Cúp điện thoại, Cảnh Tâm ngồi ghế sô pha ngốc lát, sau đó lấy kịch bản ra.

      Buổi tối, Tần Sâm dến đây đón cùng nhau ăn cơm.

      Cảnh Tâm chuẩn bị xong từ sớm, khi xuống lầu thấy mặc chiếc sơ mi màu xám, lười biếng dựa vào xe hút thuốc, mím môi qua.

      Tần Sâm dập tắt điếu thuốc, thẳng tắp nhìn về phía , cong khoé miệng ôm cái.

      Cảnh Tâm cọ cọ vai , giọng : “Nhanh lên xe, có người nhìn đó.”

      Tần Sâm cười cười, buông ra.

      Ăn cơm xong, Tần Sâm mang Cảnh Tâm lên xe, rất nhanh ra khỏi bãi đỗ xe, Cảnh Tâm có chút khẩn trương nhìn , quên lời lúc trước của mình, “Bây giờ chúng ta đâu?”

      Tần Sâm quay đầu nhìn cái, cười xấu xa : “Mang em học số thứ.”

      Cảnh Tâm: “….”

      Đỏ mặt cúi đầu, loại chuyện này còn phải học sao?

      Đến nơi, Cảnh Tâm mới phát giác mình bị Tần Sâm đùa giỡn, đứng ở trung tâm thể hình đèn đuốc sáng trưng, có chút mông lung: “ dẫn em tới đây làm gì?”

      Nhìn mấy trước mặt đá tấm ván, bỗng nhiên nhớ tới hai ngày trước, hỏi học qua thuật phòng thân chưa, chưa.

      muốn em hoc thuật phòng thân?” hỏi.

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên gật đầu: “Ừ, Chu Nghi Ninh cũng học qua, những nhà đều học qua, em cũng nên học chút.”

      Cảnh Tâm chớp mắt cái, vuốt bụng nhìn chính mình cái: “Nhưng em vừa ăn no, thích hợp vận động ? Hơn nữa em lại mặc váy giày cao gót đó.”

      Tần Sâm giữ bả vai của , cười cười: “Quần áo chuẩn bị xong rồi, chúng ta xem trước chút, tối nay dạy cho em.”

      Cảnh Tâm kinh ngạc, ngửa đầu nhìn : “ dạy em?”

      Tần Sâm thản nhiên ừ.

      Đương nhiên, nếu lo lắng, cũng có thể thuê vệ sĩ cho , nhưng có đôi khi vẫn phải dựa vào chính mình, chẳng hạn như thời điểm vệ sĩ sơ sẩy, chẳng hạn như lúc ở bên cạnh .

      Mấy đá tấm ván nhìn thoáng qua hai người, đều dừng lại, có chút kích động nhìn hai người, giọng chuyện.

      “A, là bình hoa cùng Tần Sâm! Bọn họ tới đây làm gì?”

      “Hai người đứng chung chỗ nhìn vô cùng xứng đôi…”

      “Tôi là fan CP của bình hoa và Đông, thấy màn như vậy đúng là vô cùng ngược tâm!”

      ra, tôi thấy bình hoa với Tần Sâm xứng đôi hơn, có thể lên xin chụp ảnh chung ?”

      Huấn luyện viên soái ca lúc này mới chú ý đến bên này, với các được nghỉ ngơi vài phút, lập tức về phía hai người, hiển nhiên là biết Tần Sâm, ta : “ Nhạc Minh ở phòng làm việc.”

      Tần Sâm thản nhiên ừ.

      Lúc này có đến trước mặt Cảnh tâm, ngại ngùng hỏi: “Bình hoa, có thể chụp chung tấm ảnh được ?”

      Cảnh Tâm liếc mắt nhìn Tần Sâm cái, cười cười: “Có thể.”

      Thấy đồng ý, này vẫy vẫy tay về phía sau: “Mau tới.”

      Tần Sâm liếc mắt nhìn Cảnh Tâm cái, chỉ chỉ bên phải, xoay người .

      Mấy tiếc hận nhìn bóng dáng , các muốn là chụp ảnh chung với cả hai người mà!

      Tần Sâm đến căn phòng phía trước, đá văng cửa vào, Nhạc Minh vốn nhiệt tình cùng mỹ nữ trò chuyện, vừa thấy người tới liền khụ tiếng, với mỹ nữ: “Chúng ta liên lạc lại qua webchat nha.”

      Mỹ nữ thấy Tần Sâm, mắt sáng rực lên, nhìn thêm vài lần, mới lưu luyến rời .

      Nhạc Minh: “Mẹ kiếp, tôi rất vất vả mới dụ dỗ được mỹ nữ, cậu vừa tới phá hỏng chuyện của ông đây.”

      Tần Sâm kéo ghế ra, lười biếng ngồi xuống: “Lấy cho tôi hai bộ quần áo, bộ nam bộ nữ.”

      Nhạc Minh sửng sốt chút: “Cậu mang bình hoa tinh kia đến?”

      Tần Sâm nghiêm mặt, bắt lấy từ mấu chốt: “Bình hoa tinh?”

      Nhạc Minh: “….”

      Đều do mấy người Tần Ninh cùng Chu Thân, luôn kêu Bình hoa tinh này bình hoa tinh nọ, đều thành thói quen.

      ta vội vàng : “Tôi Cảnh Tâm.”

      Tần Sâm liếc mắt nhìn cậu ta cái, “Cậu Cảnh Tâm là bình hoa tinh.”

      Nhạc Minh: “….”

      Sau khi Cảnh Tâm chụp ảnh xong, ở bên cạnh nhìn lát, Tần sâm về phía , thay quần áo xong, cả người mặc bộ quần áo màu trắng, bên hông thắt đai, Cảnh Tâm nhìn , có chút ngây người, so với huấn luyện viên còn đẹp trai hơn!

      Tần sâm đưa quần áo cho : “, thay quần áo.”

      Cảnh tâm cười cười, “Được.”

      Sau khi Cảnh Tâm thay xong quần áo ra, bị Tần Sâm đưa lên gian phòng ở tầng hai, nhấn công tắc bên cạnh cửa, cả phòng lập tức sáng ngời.

      lôi kéo hỏi: “Sao đột nhiên lại muốn em học cái này? Bởi vì Kha Đằng? sợ em bị ta khi dễ?”

      Tần sâm rũ mắt nhìn , chuyện.

      Cảnh Tâm nghĩ chút, “Bởi vì… Cảnh diễn hôm đó sao?”

      Tần Sâm vuốt tóc , “Đều có, như vậy, mới yên tâm chút.”

      Cảnh Tâm ngước mặt nhìn , kỳ mặc đồ màu trắng rất đẹp, so với màu đen sáng chói hơn nhiều, vòng tay ôm lấy thắt lưng gầy gò của , “Ai nha, có huấn luyện viên đẹp trai như vậy, em chắc chắn học tốt.”

      Tần Sâm bị lời của làm cho tâm tình sung sướng.

      Tần Sâm dạy vài động tác ứng phó lúc khẩn cấp, Cảnh Tâm học rất nghiêm túc, dù sao cũng lấy làm người xấu, đá vào đánh.

      Còn rất hưng phấn.

      Tần Sâm giữ chân đá tới của , cứ giữ như vậy, Cảnh Tâm đứng bằng chân, rất nhanh liền mất trọng tâm, tức giận trừng : “ giữ chân em làm gì! Mau buông ra!”

      Tần Sâm duỗi tay cho bám, cười vô cùng cà lơ phất phơ: “Em đá vào chỗ nào vậy?”

      Cảnh Tâm: “… phải dạy em sao?”

      Đá địa phương chết người của đàn ông, hơn nữa đá .

      nào dám đá

      Tần Sâm nhìn đứng vững, mới buông lỏng tay, Cảnh Tâm đứng bằng chân nên có chút tê, hai chân đều chạm đất, nhịn được trừng mắt liếc cái.

      Thừa dịp chú ý, đột nhiên bổ nhào về phía , giữ chặt tay .

      Tần sâm liếc mắt nhìn cái, dùng tay khác giữ chặt , đem đẩy vào góc tường, cúi đầu ở bên tai thổi khí, “ dạy cho em cái này, phải dùng để đối phó , hiểu ?”

      xong, trực tiếp cúi xuống cắn vành tai của .

      Cơ thể Cảnh Tâm liền mềm nhũn, đỏ mặt nhìn : “Em thử thôi mà… đừng làm loạn, bên ngoài có người đấy…”

      Tần Sâm cười xấu xa nhìn , “ phải em trêu chọc sao?”

      Cảnh Tâm cúi đầu, “Mới phải.”

      Cửa đột nhiên mở.

      Chu Thân cùng Tần Ninh vào trong, Nhạc Minh theo sau lớn tiếng ồn ào: “Kỳ quái, người đâu?”

      Chu Thân : “ phải rồi chứ? Bây giờ 10 giờ.”

      Nhạc Minh: “, tôi thấy người mà.”

      Cảnh Tâm phản nhanh chóng ứng đem Tần Sâm đẩy ra.

      Tần Sâm thuận thế lui về sau hai bước, lạnh lùng quét mắt về phía bọn họ: “Đều mù sao?”

      Mấy người Chu Thân: “….”

      Ai biết hai người trốn ở góc tường….

      Mẹ nó, giống như làm hỏng chuyện tốt gì rồi.

      Tần Ninh lấy tay che miệng, khụ tiếng: “Nghe mang chị dâu đến đây, bọn em đến nhìn chút, muốn cùng nhau ăn khuya ?”

      Tần Sâm nhìn về phía cảnh Tâm, giọng hỏi: “Đói ?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Có chút….”

      Vận động hơn giờ, có chút đói bụng.

      Tần Sâm vuốt tóc : “ thay quần áo, chúng ta ăn chút gì đó.”


      Cảnh Tâm thay quần áo xong ra, thấy Tần Sâm đứng ở đầu hành lang nghe điện thoại, Chu Thân đến cùng chuyện phiếm, mới biết trung tâm thể hình này do Nhạc Minh trong những phù rể mở, tất cả huấn luyện viên đều là soái ca mỹ nữ, vô cùng thu hút hội viên.

      Cuối cùng Chu Thân lén lút bên tai : “Gần đây thân thể Sâm có vấn đề gì chứ?”

      Cảnh Tâm kỳ quái nhìn ta: “Thân thể ấy có chuyện gì sao?”

      Chu Thân khụ khụ ho khan vài tiếng: “Chính là, quên , chuyện này lần sau tôi đưa lễ vật cho .”

      Cảnh Tâm càng thấy kỳ quái, êm đẹp ta đưa lễ vật cho làm gì, : “ cần đâu.”

      Tần sâm cúp điện thoại tới, Chu Thân vội vàng sang hướng bên cạnh.
      Last edited: 21/3/18

    2. song ngư

      song ngư Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      1,177
      Được thích:
      8,349
      mấy bạn tốt này tin tức chậm quá , ng ta đem tặng mà cứ nghĩ yếu sinh lý ko ah, chờ bị làm thịt mới tỉnh quá.:yoyo66::yoyo66::yoyo66::yoyo66::yoyo66:
      jennytruong thích bài này.

    3. hangleo198

      hangleo198 New Member

      Bài viết:
      9
      Được thích:
      8
      Ngày nào cũng lượn qua 2 3 lần. Cuối cùng cũng thấy có chương mới rồi. Oh yeah. Editor cố gắng vất vả tí tẹo nha :)) " thương moa moa"

    4. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      [​IMG]
      Chương 37

      Sau khi lên xe, Tần Sâm quay đầu nhìn : “Lúc nãy Chu Thân gì với em vậy?”

      Cảnh Tâm thành trả lời: “ ta muốn đưa lễ vật gặp mặt cho em, bất quá em cự tuyệt, êm đẹp đưa lễ vật làm gì.”

      Tần Sâm nhớ đến chuyện mấy hôm trước, chắc tên tiểu tử kia cảm thấy đắc tội với , thay đổi phương thức lấy lòng, xoa đầu Cảnh Tâm: “Đưa cho em em cứ nhận .”

      Cảnh Tâm nhìn cái, “Vâng.”

      chiếc xe khác, Nhạc Minh : “Tôi vừa rồi cẩn thận gọi biệt hiệu bình hoa tinh trước mặt Sâm, Sâm thế mà lại có thể đánh tôi.”

      Chu Thân cười to: “Chắc Sâm cũng hiểu được ấy là tinh, cho nên có biện pháp phản bác.”

      Tần Ninh đạp cậu ta cước: “Đều là do cậu nhiều chuyện, lại còn đưa lễ vật cho bình hoa tinh kia, cẩn thận bị lột da.”

      Chu Thân nhấc chân đạp lại cái, “Mẹ kiếp! Đá tôi làm gì! Tôi còn phải là vì suy nghĩ cho Sâm sao!”

      Ăn khuya ở gần đây xong, Tần Sâm đưa Cảnh Tâm về, vừa rồi Cảnh Tâm nhịn được uống nửa ly nước lạnh, sau khi ngồi lên xe vẫn cảm thấy bụng có chút trướng đau, hai tay chống hai sườn, đứng ngồi yên dịch trái dịch phải.

      Đến giao lộ chờ đèn đỏ, Tần Sâm nghiêng người nhìn , nhướng mày : “ ghế xe có thứ gì lạ đâm vào em sao? Còn ngồi yên?”

      Cảnh Tâm đỏ mặt, biết phải giải thích với thế nào, đến kỳ kinh nguyệt, dám ngồi hẳn xuống, sợ dơ váy cùng đệm của ….

      Chỉ có thể thúc giục : “ lái nhanh chút, em phải về.”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên, lúc chuyển đèn xanh đạp chân ga cái.

      Xe đến dưới lầu, Cảnh Tâm nhanh chóng cởi dây an toàn, mơ cửa ra xuống xe.

      Tần Sâm níu lại: “Làm gì vậy?”

      Cảnh Tâm cảm thấy nếu mình chậm phút nữa thôi có lẽ bị lộ, dùng sức đẩy : “ đừng giữ em, em phải lên lầu gấp.”

      Chạy nhanh ra khỏi xe, cầm túi che mông chạy .

      Tần Sâm ở phía sau thấy vậy, hiểu.

      Nắm tóc cái, khoé miệng bất đắc dĩ cong lên, bước nhanh đuổi theo.

      Cảnh Tâm bị giữ chặt, quay đầu trừng , Tần sâm ôm vai , giọng : “ đưa em lên.”

      Mặt Cảnh Tâm có chút đỏ, quá tình nguyện : “ cần đâu, về ngủ sớm .”

      Thân hình cao lớn của Tần Sâm đứng đó, cúi đầu cười xấu xa: “Yên tâm , đếm nay xé em.”

      Cảnh Tâm: “…..”

      Cảm tạ dì cả.

      Sau khi lên lầu, Cảnh Tâm mặc kệ , chạy vào phòng cầm quần áo cùng số thứ vào phòng tắm.

      Tần Sâm ngồi tựa ghế sô pha, từ từ nhắm hai mắt lại, có chút mệt mỏi.

      Mấy ngày gần đây đều tăng ca, có lúc cả ngày lẫn đêm đều được nghỉ ngơi, đúng là mệt chết được, dựa vào ghế lúc, người bên trong còn chưa có ra.

      Cảnh Tâm thu thập chính mình xong ra khỏi phòng, thân hình cao lớn của Tần Sâm lười biếng ngả ra sô pha của , hình như ngủ?

      đến, vẫn là lần đầu tiên thấy bộ dáng phòng bị như vậy của .

      ngồi bên nhìn .

      Cái mũi rất thẳng.

      Môi mỏng.

      Ánh mắt có chút hẹp dài.

      Lông mi cũng rất dài…

      đưa tay lên nghịch lông mi của , mí mắt giật giật, nhíu mày quay đầu sang chỗ khác, cảm thấy chơi vui, nhịn được lại vuốt tiếp vài cái.

      Cổ tay đột nhiên bị nắm lấy, người đàn ông hơi mở mắt, nhìn .

      Cảnh Tâm cười với : “ tỉnh rồi sao?”

      Tần sâm xoa xoa tóc, lười biếng dựa vào ghế sô pha lắc lắc cổ, tiếp theo đem ôm vào trong lòng, cằm tì vào đầu , giọng khàn khàn: “ muốn lái xe.”

      Ý tứ này là muốn trở về?

      Cảnh Tâm bị đè nặng, ngẩng đầu lên được.

      biết gần đây bận việc đến hỏng luôn rồi, cũng đau lòng , thân mình cọ cọ trong ngực , giọng : “Vậy ở lại đây , vẫn cong phòng trống.”

      Tần Sâm nhìn quần áo ở nhà người , vừa tắm xong, người rất thơm, mềm mại cọ trong lòng , chút buồn ngủ cũng còn.

      Xoay người đem đặt dưới sô pha, cúi đầu xuống hôn .

      Cảnh Tâm uốn éo người đẩy ra: “Ai ai, hôm nay thể xằng bậy….”

      Tần Sâm trực tiếp khoá trụ môi của , chặn lời của lại.

      Cảnh Tâm bị hôn lúc, thân mình mềm nhũn dưới thân , nhắm mắt lại đón nhận nụ hôn của , hai tay ôm lấy hông đáp lại.

      Ban đêm yên tĩnh như vậy, chỉ hôn môi thôi đủ để thoả mãn.

      Tần Sâm vén áo lên, dò xét bên trong, tay trực tiếp cầm khối mềm mại trước ngực, Cảnh Tâm ưm tiếng định đá xuống dưới, bị nhấc chân đè lại.

      Suy cho cùng tối nay cũng được, Tần sâm cắn ngụm cổ , tay hung hang xoa bóp cái.

      Ngã sang bên, nặng nề thở gấp.

      Cảnh Tâm chỉnh sửa lại quần áo, mặt đỏ bừng nhìn , rất muốn đúng là thích tự ngược.

      Tần sâm cũng hiểu được mình tự ngược, căng thẳng khó chịu, bàn tay di chuyển đến thắt lưng, cởi bỏ dây lưng.

      Cảnh Tâm: “!!!!”

      Tần Sâm quay đầu nhìn cái, đứng lên về phía phòng tắm của , “ tắm rửa cái.”

      Cảnh Tâm nhàng thở ra, còn tưởng ở trước mặt cởi quần áo đó, theo phía sau , “ chờ chút, em lấy khăn lông cho .”

      chạy vào phòng ngủ chính, cầm khăn tắm sạch , nhét vào trong ngực .

      Tần Sâm đè lại, cúi đầu hôn môi , cúi đầu thở dài tiếng: “ đúng là bình hoa tinh giày vò người khác.”

      Cảnh tâm: “….”

      Bình hoa tinh? Cái biệt hiệu quái quỷ gì đây!

      Cảnh Tâm trừng mắt nhìn cửa phòng tắm, cho cái biệt hiệu lung tung gì vậy! Bình hoa cũng thôi , thế mà qua miệng lại còn thành tinh!

      Thành người sao mà thành tinh được chứ?!

      Mấy hôm trước ở trấn quay phim, thời tiết quá nóng, Cảnh Tâm nhịn được nên uống khá nhiều nước lạnh, bây giờ bụng mới đau khó chịu thế này, nấu chén đường đỏ uống xong, ôm túi chườm trong lòng, ngồi sô pha đợi lát,người sắp bị cơn buồn ngủ đánh gục.

      Cửa phòng tắm mở ra, ở đây Tần Sâm có quần áo sạch để thay, tắm xong trực tiếp quấn khăn tắm ngang hông ra, Cảnh Tâm ngây ngốc nhìn , dáng người vô cùng tốt, cơ ngực, cơ bụng, cánh tay, hai chân thon dài, cả người nhìn vô cùng mạnh mẽ, vị trí mê người nhất chính là thắt lưng, hình xăm kéo dài từ sườn eo đến bụng, phần hình xăm biến mất dưới khăn tắm màu trắng ….

      Cảm giác cấm dục cùng dụ hoặc kết hợp với nhau cùng tồn tại, vô cùng câu dẫn người khác.

      Cảnh Tâm biết có hình xăm, vốn tưởng rằng ở cánh tay hoặc trước ngực hay sau lưng, nghĩ tới ở vị trí gợi cảm mê người như vậy, làm trong đầu người ta chỉ có suy nghĩ đến vị trí….

      nhịn được nuốt nước miếng.

      Có chút muốn nhào tới.

      Tần Sâm vừa lau tóc vừa nhìn , thấy nhìn dời mắt chỗ bụng , khoé miệng cong lên, ngồi xuống bên cạnh .

      Cảnh Tâm thu lại ánh mắt, giấu đầu hở đuôi đỏ mặt giải thích: “Em chỉ nhìn hình xăm của .”

      Tần Sâm cúi đầu nhìn , cười xấu xa : “Có muốn xem toàn bộ ?”

      ….Toàn bộ phải là xuống tới phía dưới sao?

      Cảnh Tâm cảm thấy mình lại bị trêu ghẹo, tim đập rất nhanh, hai má đều đỏ, cứ như vậy cùng ngây ngốc ở chỗ, rất kích thích.

      “Thôi, lần sau …..”

      ôm túi chườm nóng đứng lên: “ ngủ phòng bên cạnh , em mệt, có chút thoải mái, ngủ trước…”

      Tần Sâm kéo ngồi lên đùi, đưa tay xoa bụng , giọng hỏi: “Nơi này đau sao?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Có chút.”

      Tần Sâm nhàng xoa cho lúc, Cảnh Tâm cảm thấy cơ thể càng ngày càng nóng, vội vàng giãy ra, nhảy xa vài bước, “ cũng mau ngủ , ngủ ngon.”

      Tần Sâm nhìn bóng dáng chạy trối chết của , khoé miệng nhàng cong lên.

      chạy làm cái gì, tình huống như bây giờ, có thể làm gì được?

      Buổi sáng hôm sau, Cảnh Tâm ngủ thẳng đến lúc tự nhiên tỉnh, chạy ra khỏi phòng đến phòng cách vách xem xét, Tần sâm mất.

      Điện thoại di động của có tin nhắn-

      làm.”

      Cảnh Tâm nhịn được cười cười.

      Hôm nay vẫn như cũ ở nhà học thuộc kịch bản, buổi tối lái xe đến đón về Phó gia ăn cơm, Cảnh Tâm có chút khó chịu co lại ghế sô pha, chắc là do uống nước lạnh quá nhiều rồi, lần này kinh nguyệt đến vô cùng khó chịu, Cảnh Lam Chi thấy sắc mặt tốt lắm, bảo dì giúp việc nấu súp trứng gà cho .

      Cảnh Tâm uống xong cảm thấy tốt lên rất nhiều, nhưng vẫn tiếp tục giả vờ cho giống lúc trước, <Thái Bình vương triều> sắp khởi quay, ba mẹ cũng vô duyên vô cớ gọi về, chắc chắn vẫn còn muốn thuyết phục .

      Cảnh Lam Chi cùng Phó Khải Minh vô cùng thương con , nhìn thành cái dạng này, cũng quá nhiều.

      Phó Khải Minh : “Bảo bối, con gặp qua Kha Đằng?”

      Cảnh Tâm có chút kinh ngạc, nhìn ông cái, “Làm sao vậy?”

      phải nghe ai gì đó chứ? Chẳng lẽ, ba mẹ lại ra lệnh áp chế nữa?

      Phó Khải Minh nhìn : “Bảo bối, tâm tư của Kha Đằng đối với con là gì, con hẳn biết ? Con xem giới giải trí này rất hỗn loạn, nếu ở trong cái giới này, có người như vậy nhớ thương con.”

      Cảnh Tâm mím môi, cười cười: “Ba, ba cũng đừng lo lắng, phải có mọi người sao? Kha Đằng có thể làm gì con được đây?”

      trong lòng bổ xung câu, còn có Tần Sâm đó.

      Cảnh Lam Chi nhíu mày : “Nhưng con vẫn vâng lời, nếu nghe chúng ta, bây giờ con còn ở nước ngoài học đại học đó.”

      Cảnh Tâm chu miệng: “Mẹ, đừng những chuyện này nữa, con như bây giờ rất tốt, rất vui vẻ.”

      khổ sở kêu tiếng, ôm bụng xoa xoa, “Con lên phòng nằm đây….”

      Vào trong phòng, Cảnh Tâm mới nhàng thở ra.

      Ba mẹ rốt cuộc muốn thế nào, mới có thể hoàn toàn yên tâm đây!

      Hai ngày sau, Cảnh Tâm nhận được điện thoại của Chu Nghi Ninh: “Bình hoa, họ lớn và chị dâu tôi về, mang quà về cho , tôi nhận giúp rồi, hai ngày nữa nghi lễ bấm máy tôi mang qua cho .”

      Cảnh Tâm có chút thụ sủng nhược kinh: “Còn có quà sao?”

      Chu Nghi Ninh cười cười: “Đúng vậy, mọi người đều có.”

      Cảnh Tâm cười cười: “Vậy cảm ơn bọn họ.”

      Nếu bọn họ tuần trăng mật về, có phải Tần Sâm được giải thoát rồi ?

      Cảnh Tâm gọi điện thoại cho tần sâm, vui vẻ hỏi: “ trai chị dâu về, phải tăng ca nữa đúng ?”

      Khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Ừ.”

      Cảnh Tâm cười cười: “Tối nay chúng ta ta cùng nhau ăn cơm .”

      Tần Sâm : “Được, buổi tối đón em.”

      Bất quá bữa cơm tối thành, chiều nay trợ lý của đạo diễn Từ Bình gọi điện thoại cho , đạo diễn muốn mời mấy diễn viên chủ chốt ăn cơm, có việc thương lượng.

      Tần Sâm vốn muốn theo ô , Cảnh Tâm nghĩ đến chuyện lần trước ở đoàn làm phim, cự tuyệt : “Tự em là được rồi, có đạo diễn biên kịch và mấy diễn viên, ở đấy mọi người rất câu nệ.”

      Chu Nghi Ninh cũng bị đạo diễn gọi .

      bàn cơm, Chu Nghi Ninh kiên nhẫn hỏi: “Đạo diễn, nam chính là ai vậy?”

      <Thái Bình vương triều> đến bây giờ còn chưa công bố nam chính, mọi người vô cùng tò mò, trong mấy diễn viên chính, hình như chỉ có Chu Duy biết.

      Từ đạo diễn cười cười: “Chuyện này, trước tiên thể tiết lộ, phần diễn của ta đến tháng tám mới bắt đầu quay, gọi mọi người đến là muốn trước tiếng, quay trước phần.”

      Người thông minh nghe đến đây đều hiểu, ý tứ của Từ đạo diễn là muốn điều chỉnh thứ tự các cảnh quay, chẳng lẽ là vì thay đổi để phù hợp với thời gian của nam chính?

      Tháng Tám……

      Cảnh Tâm bỗng nhiên nhớ đến, tháng Tám <Giải thoát> tiến vào giai đoạn hậu kỳ, chẳng lẽ nam chính là Quý Đông Dương?

      Kết thúc bữa ăn, Chu Nghi Ninh kéo Cảnh Tâm ra ngoài, bên tai : “Lúc trước tôi nghe Chương đạo diễn <Giải thoát> tháng Tám tiến vào giai đoạn hậu kỳ, vừa đúng lúc Quý Đông Dương có lịch trình gì, nam chính kia phải là Quý Đông Dương chứ?”

      Cảnh Tâm cười cười: “ cũng nghĩ vậy sao? Tôi cũng nghĩ như vậy, bất quá đạo diễn tiết lộ, phải vì chưa đàm phán xong chứ.”

      Chu Nghi Ninh hừ tiếng: “Tốt nhất phải là ta, mỗi ngày phải đối mặt với gương mặt than của ta, chắc tôi diễn nổi mất.”

      Cảnh Tâm nhịn được giúp Quý Đông Dương: “Kỹ thuật diễn của Đông rất tốt, bình thường khuôn mặt ấy vẫn như thế mà, nhưng khi nhập vai lại hoàn toàn khác, đây là chỗ mị lực của ấy! Tôi cảm thấy vô cùng tiếc, ở <Giải thoát> tôi với ấy ngay cả cảnh diễn chung cũng có, nếu ấy là nam chính của <Thái Bình vương triều>, vậy tốt quá, ấy nhiều năm chưa đóng phim cổ trang rồi, tôi rất mong chờ.”

      Cảnh Tâm đến phần sau, giọng trở lên có chút hưng phấn.

      Chu Nghi Ninh nhìn chằm chằm : “ phải có cảm tình đúng gì đó với Đông chứ?”

      Cảnh Tâm: “…..”

      Đập ấy cái: “Sao có khả năng đó được, ấy chỉ là tiền bối tôi thần tượng thôi, khâm phục kỹ thuật diễn cùng nhân phẩm của ấy.”

      Chu Nghi Ninh nở nụ cười: “Vậy là tốt rồi, tôi lại phải lo lắng thay họ tôi.”

      Cảnh Tâm liếc mắt trừng ấy cái, trong lòng nhớ đến thắt lưng khêu gợi của Tần Sâm, hình xăm kia kéo dài đến vị trí vô cùng câu dẫn, còn chưa có cơ hội xem đầy đủ đâu.

      vỗ vỗ bả vai Chu Nghi Ninh: “Yên tâm , mị lực của họ khá lớn.”

      Ngày 16 tháng 7, <Thái Bình vương triều> bắt đầu bấm máy, tin tức Chu Duy lại đóng phim cổ trang được tung ra, trong nháy mắt đều lên đầu đề tin tức gải trí cùng từ khoá tìm kiếm hot nhất.
      Last edited: 21/3/18

    5. hamaxink

      hamaxink Active Member

      Bài viết:
      91
      Được thích:
      71
      Có khả năng nào giữa chị Chu và Đông ko ta :058:
      anh8877 thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :