1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Edit : Ngân Phương
      Chương 121

      Giang Diệukhông muốn tự hù dọa mình. Dù sao phu thê luôn xảy ra mâu thuẫn, chỉ cần có thể thuận lợi giải quyết là được, hơn nữa hai người tình cảm rất tốt. Nhưng nàng mới xuất giá hai ngày, hai người liền có mâu thuẫn. Giang Diệuthực lo lắng, sợ bi kịch của Nhị ca cùng Nguyệt tỷ đời trước lặp lại. Nhìn bộ dạng oan ức của Nhị tẩu, Giang Diệu hỏi vội: " xảy ra chuyện gì? Mấy ngày trước phải còn tốt sao?"

      Tiết Kim Nguyệt khịt mũi, có chút cuống, : "Tỷcũng biết..."

      Kỳ lạ,Giang Diệu nhất thời nhướng lông mày.Tính tình Nhị ca tuy lạnh lùng, nhưng cũng phải là loại người vô duyên vô cớ nổi giận. Đối với người khác lạnh nhạt còn nghe được, nhưng từ khi Nhị ca cùng Nguyệt tỷ thành thân, đối với nhau như keo như sơn. Nàng lại hỏi: "Tỷ nghĩ kĩ xem, mấy ngày nay có hành động gì khác lạ ?"

      Tiết Kim Nguyệt nắm vạt áo chăm chú suy nghĩ, bỗng nghĩ tới điều gì, ấp úng : " phải là —— "

      "... Là cái gì?" Giang Diệu nhìn bộ dạng Kim Nguyệt vội vã, nàng cảm thấy sốt ruột thay cho Kim Nguyệt.

      Lại thấy Tiết Kim Nguyệt cắn môi, giọng : "Ngày muội xuất giá, Kỳ biểu ca tới tìm tỷ."

      Kỳ Trừng?

      Giang Diệu cảm thấy tim cũng nhảy lên đến họng! Nhị ca tuy thích chuyện, nhưng là bình dấm chua, lúc trước Nhị ca cùng Nguyệt tỷ chưa định thân, Nhị ca nhìn thấy Kỳ Trừng, liền nhịn được bắt nạt Nguyệt tỷ.Nay hai người thành thân, nếu Nguyệt tỷ cùng Kỳ Trừng có liên hệ, cũng khó trách Nhị ca nàng tiếng mà thư phòng ngủ. Mà kẻ cầm đầu này lại có bộ dạng hồ đồ vô tri.

      Giang Diệu nhướng lông mày , "Rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Tỷ cùng Kỳ Trừng..."

      "Diệu Diệu,muội đừng hiểu lầm, tỷ cùng Kỳ biểu ca có cái gì!"

      Tiết Kim Nguyệt vội đến hỏng rồi, chỉ sợ tiểu (em chồng)hiểu lầm, vội tất cả: "Từ lúc Kỳ biểu ca làm ra chuyện xấu, mẫu thân tỷ để tỷ cùng gã lui tới. Khi đó tỷ cũng rất chán ghét gã, cả đời đều muốn gặp lại gã. Danh tiếng cũng hỏng, Kỳ biểu ca thể tới thư viện nữa, phu quân của tam di (dì ba) tỷ, chính là nhà Kỳ biểu ca bị tách ra ở riêng, nhưng ngày tháng trôi qua được tốt, nên thường xuyên đến Tiết phủ tìm mẫu thân tỷ. Ngày ấy... ngày ấy Kỳ biểu ca đến tìm tỷ, là muốn mượn bạc, gã dì sinh bệnh, cần bạc xem bệnh, gã có bạc, sở dĩ ——" Tiết Kim Nguyệt cầm tay tiểu , "Diệu Diệu, muội biết dì tỷ. Tuy rằng Kỳ biểu ca tốt, nhưng từ dì rất thương tỷ.Bà bị bệnh, tỷ có cách nào đến thăm bà, tỷ thể từ chối cho mượn bạc được."

      Những chuyện này, Giang Diệu cũng biết. Đời trước nhà Kỳ Trừng hình như cũng bị tách ra ở riêng, nhưng đó là năm sau khi Nguyệt tỷ cùng Kỳ Trừng hòa ly. Đời này lại sớm hơn chút. Đời trước Kỳ Trừng khỏe mạnh, cuộc sống hằng ngày cũng chưa từng túng quẫn như vậy. Giang Diệu tuy hơi nghi ngờ, nhưng thấy Kỳ Trừng có ý đồ xấu trải qua tháng ngày tốt, tâm tình nàng rất thoải mái.

      Giang Diệu : "Chuyện này tỷ với Nhị ca ?"

      Tiết Kim Nguyệt gật đầu, lầm bầm : "Tỷ biết Nhị biểu ca thích tỷ gặp Kỳ biểu ca, nếu tình cờ cẩn thận nhắc tới, huynh ấy cũng vui, tuy , nhưng tỷ cảm nhận được. Lúc đó Kỳ biểu ca chỉ nhân dịp ngày muội xuất giá gặp tỷ mượn bạc, tỷ từ cửa sau ra ngoài gặp gã, nhiều lời , chỉ đưa bạc cho gã, sau đó dặn về chăm sóc dì tốt. Hơn nữa ——bạc này đều là tiền riêng của tỷ..." Nàng ta nháy mắt mấy cái, cẩn thận , "Chuyện này chỉ có tỷ cùng thiếp thân nha hoàn biết, nhị biểu ca chắc biết chứ?"

      Nhìn bộ dáng nhị tẩu ngốc tự cho là thông minh, Giang Diệu biết nên khóc hay cười. Nàng : "Nhị ca chắc chắn biết rồi."

      "A?" Tiết Kim Nguyệt ngẩn người, lẩm bẩm , "Vậy tỷ nên ràng với huynh ấy sao?"

      Nghẹn ngào tiếng rồi bụm mặt, hối hận : "Nhị biểu ca nhất định đánh chết tỷ."

      Xì xì ——

      Giang Diệu nhịn được bật cười thành tiếng, nhìn bộ dạng Nhị tẩu lúng túng, cảm thấy đúng là hèn nhát. Nàng : "Nhị ca muội nỡ đánh chết tỷ đâu. Có điều tỷ nghĩ ,tỷ lại dám lén Nhị ca và muội cùng Kỳ Trừng gặp mặt, huynh chuyện ấy ghen, nhưng lo lắng nhiều hơn là tỷ bị Kỳ Trừng hãm hại. Tỷ xem, nhân phẩm của Kỳ Trừng tỷ còn chưa hiểu sao? Hôm nay gã mượn tỷ bạc, ngày mai biết lại lấy cớ gì đến tìm tỷ. Tỷ cho gã mượn bạc chữa bệnh cho mẫu thân, đây là chuyện tốt, nhưng tỷ nên nghĩ lại, tại sao Kỳ Trừng mực muốn mượn bạc của tỷ? nương xuất giá như tỷ, lén lút gặp gỡ nam nhân bên ngoài, bị những người khác trong Trấn Quốc Công phủ nhìn thấy, tỷ có trăm miệng cũng thể bào chữa."

      Tiết Kim Nguyệt chưa từng nghĩ đến việc này ầm ĩ nghiêm trọng như thế. Nhớ đến gương mặt u của phu quân nhà mình, Tiết Kim Nguyệt hốt hoảng, ngước mắt lên nhìn Giang Diệu : "Diệu Diệu, Nhị biểu ca thương muội nhất, muội gặp chàng chút,được ?" Nàng lắc tay Giang Diệunói, "Diệu Diệu, muội giúp tỷ lần này ."

      Giang Diệu suy nghĩ chút, : "Chuyện này chính tỷ tốt hơn."

      Tiết Kim Nguyệt cúi thấp đầu, : "Tỷ... Tỷhơisợ."

      Giang Diệu khuyên vài lần, rốt cục cũng động viên được Nhị tẩu. Nhìn thấy dáng vẻ nàng sức sống bắn ra bốn phía, Giang Diệu thở dài hơi. Chuyện này đúng là Nhị tẩu nàng có lỗi trước, có điều nhớ đến tình cảm của Nhị ca đối với Nhị tẩu, chỉ cần Nhị tẩu chủ động nhận sai, Nhị ca nhất định tha thứ. Chỉ là chuyện mà thôi, cần phải gấp.

      Cùng nhóm tẩu tẩu chuyện, rất nhanh đến giờ ăn trưa.

      Hôm nay Giang Diệu lại mặt, toàn gia tụ tập cùng chỗ, rất là náo nhiệt. Giang Diệu nhìn người nhà, nghiêng đầu nhìn nam nhân ngồi bên cạnh, tâm trạng nảy sinh cảm giác kỳ lạ. dĩ nhiên cũng là người nhà của nàng.

      Thấy Lục Lưu giúp nàng lột vỏ tôm, tuy Giang Diệu cảm thấy ngọt ngào, nhưng cũng có ngượng ngùng, nàng nhìn ám chỉ mấy lần, Lục Lưu vẫn làm như thấy, trong lòng suy nghĩ bất cứ chuyện gì khác,chỉ giúp nàng lột vỏ tôm. Giang Diệukhông thể làm gì khác hơn là đem tôm thịt màu mỡ tươi mới này ăn vào trong bụng.

      Giang Chính Mậu với Kiều Thị cũng nhìn vào trong mắt, bọn họ biết con rể sủng nữ nhi, lại nghĩ rằng có thể sủng đến trình độ này, mặt màynhất thời mừng rỡ hớn hở.

      Tiết Kim Nguyệt nghiêng đầu nhìn nam nhân mặt hề cảm xúc bên cạnh, nhìn Tuyên Vương đối diện giúp tiểu lột vỏ tôm, nhìn cảnh tượng ngươi đến ta đến như vậy, chợt nhớ tới, Nhị biểu ca cũng từng lột vỏ tôm cho mình. Nghĩ lại, kỳ thực Nhị biểu ca từng yên lặng thay nàng làm rất nhiều chuyện... Nhưng nàng lại cố ý gạt Nhị biểu ca gặp Kỳ biểu ca. Tiết Kim Nguyệt càng cảm thấy mình là kẻkhốn kiếp, liền thả chiếc đũa tay xuống, tự mình lột vỏ tôm. Nàng có kinh nghiệm, lần đầu lột vỏ được hoàn chỉnh, tiện cho nàng, liền lột vỏ ba con tôm, con cuối cùng mới miễn cưỡng có thể nhìn được, lấy lòng để vào trong chén của Giang Thừa Hứa, thấp thỏm giọng : "Nhị biểu ca, ăn tôm."

      Giang Thừa Hứa dùng cơm, nhìn trong bát có thêm tôm, chiếc đũa dừng lại, chậm rãi nghiêng đầu, nhìn vào đôi mắt to trong suốt của thê tử.

      Tiết Kim Nguyệt mỉm cười với y, thấy y gắp con tôm lên, cho rằng y muốn ăn,cười đến rực rỡ. Sau khắc, thấy y bỏ con tôm thịt ra ngoài, cho vào trong đĩa trước mặt, sau đó liếc nhìn nàng nữa, chỉ tiếp tục yên lặng ăn cơm.
      Happyanh, Nguyen Mars, Tang Ca53 others thích bài này.

    2. thuyle

      thuyle Well-Known Member

      Bài viết:
      441
      Được thích:
      364
      Hahaa có người chê tôm thê tử bóc kìa ko bít Đôi này giận nhau bjo mới hoa đây hehee...lót dép hóng chương mới của nàng ahihiii.. .

    3. NganPhuong214

      NganPhuong214 Well-Known Member

      Bài viết:
      110
      Được thích:
      4,141
      Chương 122
      Edit: Ngân Phương

      Ăn xong cơm trưa, Kiều Thị gọi Giang Thừa Hứa vào, trầm mặt : "Con với Kim Nguyệt có chuyện gì ?"

      Giang Thừa Hứa mặc bộ cẩm bào màu xanh ngọc, phong thái tuấn lãng, khí chất lạnh nhạt. Dù y đối với người bên ngoài lạnh nhạt như thế nào, nhưng ở trước mặt Kiều Thị, từ đến lớn lại rất nghe lời. Giang Thừa Hứa khẽ mím môi mỏng, nhàn nhạt đáp: " có chuyện gì."

      Nháo đến dáng vẻ như thế này còn bảo có chuyện gì? Kiều Thị giận chỗ phát tiết, nhưng giữa con dâu và nhi tử, bà cũng thiên vị nhi tử nhiều hơn. Nhưng nghĩ đến tính tình của con dâu, Kiều Thị liền ngữ trọng tâm trường ( thẳng vào điểm chính với ngữ khí nặng nề) : "Lúc trước con luôn mồm muốn thành thân với Kim Nguyệt , nay thành thân mới nửa năm, con con —— ra Kiều Thị cũng hiểu, tính tình Kim Nguyệt vốn thích hợp với nhi tử, tuy người hoạt bát, người ít , cố gắng có thể bổ sung cho nhau, nhưng hài tử kia lại quá ngốc nghếch. Hai người này, người , người đoán được, trải qua ngày tháng lâu dài, chắc chắn phát sinh mâu thuẫn.

      Giang Thừa Hứa vừa nghe, cau mày, : "Mẫu thân, nhi tử chưa bao giờ hối hận vì cưới Kim Nguyệt."

      Kiều Thị : "Vậy bây giờ sao? Con nhìn xem, bây giờ chuyện này như thế nào? Hôm nay là ngày muội muội con lại mặt, con xưa nay thương Diệu Diệu, cũng nên hiểu , nếu con với Kim Nguyệt có thêm mâu thuẫn, phải làm muội muội con lo lắng cho Kim Nguyệt sao? Con từ là người hiểu chuyện nhất, cũng thông minh nhất, có số việc cần mẫu thân phải , chỉ là —— Kim Nguyệt đến cùng vẫn là nương, con là đại nam nhân, có chuyện gì mà thể bỏ qua cho nàng được? Hôm nay con bé chủ động lấy lòng, con lại....." xong thở dài hơi, "Nếu con để tâm đến con bé, có chuyện gì cũng đừng để trong lòng."

      Giang Thừa Hứa hạ mắt, thấp giọng : "Mẫu thân dạy bảo đều đúng, nhi tử biết."

      biết là đúng hay nghe vào tai? Kiều Thị vung tay với y, : "Vậy được, con mau gặp con bé chuyện chút. Đứa này, lúc này chắc núp ở chỗ nào để khóc."

      Lúc này Tiết Kim Nguyệt mình ở Chuế Cảnh Viện, tìm tiểu . Chuyện như vậy, nếu là ngày thường, nàng cũng chỉ có thể tìm tiểu chút, nhưng hôm nay là ngày tiểu lại mặt, nàng cũng nên thức thời, làm ảnh hưởng đến tâm tình của Giang Diệu. Chỉ là —— lúc nãy ăn cơm, bọn họ chắc chắn đều chú ý tới. Nghĩ đến điều này, Tiết Kim Nguyệt liền cảm thấy mũi cay cay.

      Nàng gọi nha hoàn rửa mặt, lại ngồi trước gương trang điểm lại chút, đợi đến lúc nhìn ra dấu vết khóc, lúc này mới hài lòng thở phào nhõm.

      Khi làm xong, lại thấy Giang Thừa Hứa trở về.

      Tiết Kim Nguyệt nắm ống tay áo, nhất thời biết nên cái gì. Tuy vừa nãy thái độ của y tốt, nhưng chuyện này là nàng có lỗi trước. Tiết Kim Nguyệt ngầm cổ vũ chính mình, lúc Giang Thừa Hứa mới vừa bước vào cửa phòng liền tiến lên nghênh đón, khuôn mặt tươi cười dịu dàng : "Nhị biểu ca." Sau đó liếc mắt ra hiệu cho nha hoàn Hương Nhị, khiến nàng pha trà Nhị biểu ca thích uống nhất.

      Giang Thừa Hứa nhìn thê tử trước mặt, nhấc tay vỗ mặt nàng : " khóc?"

      Vẫn nhìn thấy sao? Tiết Kim Nguyệt hơi ảo não, nàng muốn phủ nhận, nhưng nhìn phu quân trước mặt thay đổi thái độ, nàng dám dối, gật đầu : "Muội có chút khổ sở. Nhị biểu ca, việc Kỳ biểu ca, muội nên gạt chàng, xin lỗi. Sau này muội cũng bao giờ để ý đến , Chàng... chàng đừng nóng giận,được ?" Nàng , lén lút giương mắt đánh giá Giang Thừa Hứa, cắn môi , "Nếu chàng còn tức giận, đánh muội cũng được."

      xong, cảm thấy lòng chút.

      Tiết Kim Nguyệt thấy vẻ mặt của , liền hiểu sớm biết việc của nàng với Kỳ biểu ca. Nàng lẳng lặng đứng trước mặt của y, đợiy lên tiếng, nếu tha thứ, vậy rất tốt, nếu tha thứ, nàng liền... lăn lộn khóc lóc om sòm?

      Đợi rất lâu, thấy y có bất kỳ phản ứng nào, Tiết Kim Nguyệt cho rằng y còn cáu giận, chắc chưa hết giận đây, thấy hơi thở của nam nhân đột nhiên hôn tới.

      Tiết Kim Nguyệt "A" tiếng, thân thể theo bản năng lùi về phía sau, nhưng bị nam nhân vững vàng ôm vào trong ngực, hôn đến cuồng nhiệt. Nàng thoáng ngẩn người, sau cũng ngượng ngùng mà ngẩng đầu lên đáp trả. Từ trước tới nay đôi tiểu phu thê ân ái, có vài ngày chưa cùng phòng, chỉ vuốt ve hồi, suối nước róc rách. Tiết Kim Nguyệt có chút xấu hổ, đem chân khép lại, đẩy nam nhân trước mặt cái, thanh mang theo tiếng khóc nức nở, " được, chúng ta buổi tối lại... A!"

      Nhị công tử cùng Nhị thiếu phu nhân giận dỗi, làm thiếp thân nha hoàn Hương Nhị của Nhị thiếu phu nhân cũng hiểu nhất lo lắng của Nhị thiếu phu nhân mấy ngày này. Hôm nay là ngày tiểu thư lại mặt, tiểu thư cùng Nhị thiếu phu nhân quan hệ xưa nay rất tốt, lại là muội muội Nhị công tử thương nhất, Hương Nhị cũng rất mong hôm nay tiểu thư có thể chút, để cho hai người hòa hảo.

      Đúng như dự đoán, Nhị công tử quả thực chủ động tới đây .

      Hương nhị mừng rỡ ngớt, nghe Nhị thiếu phu nhân dặn dò xong, pha trà Tín Dương mà Nhị công tử thích uống nhất.

      Hương Nhị bưng trà vội vã vào trong phòng, vừa vào vài bước, liền nhận ra có chút thích hợp lắm. Nàng ngước mắt nhìn, thấy màn nhạt màu giường thả xuống, nơi khe hở của màn, lộ ra mười ngón tay quấn quýt với nhau, bên trong chính là thanh ban đêm thường nghe thấy. Hương Nhị nhất thời gò má đỏ bừng, nhìn quần áo tán loạn ngổn ngang mặt đất, tay bưng khay trà run rẩy, lúc này mỉm cười lui xuống, lặng lẽ khép cửa phòng lại .

      Hương Nhị nâng chén trà đứng ngoài cửa phòng, thở dài thậm thượt. Thực là cám ơn trời đất, đôi tiểu phu thê này, có điều gì vui, ân ái phen lại như keo như sơn.

      Có điều —— động tĩnh bên trong lớn như vậy, dù Hương Nhị thường xuyên gác đêm cũng có chút nghe nổi.



      Chạng vạng lúc Giang Diệu trở về, thấy Đại tẩu mang thai cũng ra tiễn nàng, quan hệ tốt nhất với nàng là Nhị tẩu lại tiễn, liền lo lắng nhìn Nhị ca mình. Biểu của Giang Thừa Hứa nhu hòa hơn so với vừa nãy, nhìn muội muội, nhân tiện : "Kim Nguyệt có chút thoải mái, ở trong phòng nghỉ ngơi."

      Buổi sáng còn thấy nàng ấy nhảy nhót tưng bừng. Giang Diệu cảm thấy nghi ngờ, nhưng cũng chỉ có thể gật đầu: " sao." Nàng do dự chút, nhìn Giang Thừa Hứa "Muội ở nhà, Nhị ca nên chăm sóc tốt Nhị tẩu, nhưng được bắt nạt tẩuấy."

      Giang Thừa Hứa nhìn muội muội, mỉm cười gật đầu : "Yên tâm."

      Tuy Giang Diệu biết chuyện, nhưng nhìn thần thái của Nhị ca, cũng nghĩ quan hệ giữa hai người chắc hòa hoãn chút. Nàng cùng hai ca ca còn lại chút chuyện, nhìn mẫu thân rưng rưng, nhất thời có chút muốn. Lúc này rời , cũng biết được lúc nào có cơ hội trở về. là trở về, nhưng cảm giác giống lúc trước khi lấy chồng.

      Lúc cùng cha mẹ chuyện, Giang Diệu vẫn luôn nở nụ cười, chờ lên xe ngựa, mới nhịn được che miệng khóc.

      Lục Lưu bên cạnh thấy bộ dạng thê tử lưu luyến rời, đưa tay ôm nàng vào trong ngực, để nàng ngồi ở đùi của mình, động viên : "Vương phủ cùng Trấn Quốc Công phủ xa, nếu nàng muốn gặp nhạc phụ nhạc mẫu, có thể thường xuyên trở về." cúi đầu nhìn đôi mắt đỏ ngầu của thê tử, thương tiếc hôn mấy cái.

      Giang Diệu ngước mắt nhìn , gật đầu, nghĩ trước đây mẫu thân cùng nàng chuyện, khịt khịt mũi cười : "Cha mẹ muội rất hài lòng chàng." Đừng là cha mẹ, nhóm ca ca của nàng cũng rất hài lòng vị muội phu này.

      Lục Lưu tìm được khăn tay, liền dùng ống tay áo thay nàng lau khuôn mặt ướt nhẹp. Chỉ là khuôn mặt bé này quá mức mềm mại, ràng lau rất , nhưng vẫn có chút hồng hồng khi bị lau đến. Lau xong, lại hôn hồi mặt trắng nõn của nàng, hỏi: "Nàng hài lòng ?"

      Nàng sao? Giang Diệu mở to đôi mắt long lanh nước, do dự chút. Phu quân Lục Lưu này, cũng là do nàng tự chọn. Nàng mơ hồ cùng quan hệ tốt hơn, lại mơ hồ gả cho , những chuyện này làm cho nàng phản ứng kịp. Nhưng mấy ngày này, tính tình của như thế nào, đối với nàng ra sao, nàng đều nhìn ở trong mắt. Xem như là... tạm thời hài lòng . Dù sao chuyện sau này, ai dám chắc chắn điều gì?

      Tân hôn, Lục Lưu lại là người vừa mới được ăn "thịt", buổi tối tất nhiên thiếu phen vận động trước khi ngủ. Giang Diệu ôm nam nhân, phát muốn lên, liền dùng sức ôm thân thể gầy gò mạnh mẽ của , giọng : "Chờ chút." Nàng muốn ôm .

      Mặc dù vừa thành thân, nhưng Lục Lưu thăm dò thói quen của nàng, biết nàng thích cảm giác dính nhơm nhớp, sau khi xong việc liền muốn ôm nàng tịnh thất tắm rửa. ngờ hôm nay nàng kềm mình lại. Lục Lưu chống tay cúi đầu nhìn nàng, thấy khuôn mặt của nàng ửng hồng, giọng khàn khàn : "Còn lo lắng cho Nhị ca?"

      Giang Diệu ngẩn người, có chút bất ngờ, nhất thời đôi mắt trợn to, hé môi : "Muội..." Nàng gì, gật đầu.

      Lục Lưu ôm nàng, nghe lời đứng dậy, : "Nếu nàng lo lắng, ngày mai có thể phái người tìm hiểu chút. Bốn nha hoàn kia, đều do Lục Hà tỉ mỉ chọn lựa, năng lực làm việc xuất sắc, nàng có thể tin tưởng."

      Giang Diệu cảm thấy quá tri kỷ. làm thay nàng mà chỉ nhắc nhở nàng nên làm như thế nào. Giang Diệu cảm thấy, chuyện này có chút kỳ lạ, nếu như chỉ vì Kim Nguyệt với Kỳ Trừng gặp mặt, hôm nay Kim Nguyệt chủ động cầu hoà, Nhị ca cũng nên nguôi giận. Giang Diệu nằm trong ngực của , cảm nhận thân thể cường tráng cứng rắn của nam nhân, chỉ cảm thấy ôm nhau như vậy đặc biệt chân . Nàng giương mắt nhìn , : "Lục Lưu, cảm ơn chàng."

      ngừng hôn gò má của nàng, thở dốc : "Cảm ơn ta như thế nào?"

      Giang Diệu cẩn thận suy nghĩ chút, muốn làm quần áo ngủ hoặc áo choàng gì đó cho , nhưng nhận ra đặt môi ở bên tai nàng, giọng cầu của chính mình. Sau khi nghe xong, gò má Giang Diệu nóng cháy, chỉ có thể mặc cho đòi lấy .

      Do có tâm , dù thân thể mệt mỏi, Giang Diệu cũng ngủ được. Nàng nhìn nam nhân bên cạnh ngủ an ổn, nhịn được duỗi tay , nhàng vỗ về khuôn mặt của . Trước khi nàng gả tới, giải tán thông phòng bên người, đối với thê tử tôn trọng lớn nhất . Nhưng ....nàng quá tham lam. Giang Diệu nhíu mày, nghĩ đến cùng nữ nhân khác làm loại chuyện kia, liền có chút buồn phiền.



      Ngày kế Giang Diệu để Mặc Thư Mặc Họa thăm tìm hiểu Kỳ Trừng. Quả thực như Lục Lưu , hai tiểu nha hoàn còn trẻ này, làm việc đúng là rất tốt. Chưa tới nửa ngày, tra việc.

      Giang Diệu mặc chiếc váy hồng cánh sen thêu hoa lan, ngồi ghế thái sư, tối hôm qua có phen dằn vặt, nay vòng eo cực kỳđau nhức, nhưng mặt lại hờ hững, nghe Mặc Thư bẩm báo: "... Buổi trưa mùng , Kỳ Trừng tới Trấn Quốc Công phủ tìm Nhị thiếu phu nhân, mẫu thân gã bệnh nặng, cần bạc chữa bệnh. Nhị thiếu phu nhân vốn muốn gặp gã, nhưng vừa nghe đến việc này, liền gặp Kỳ Trừng, đưa cho Kỳ Trừng trăm lạng bạc ."

      Chuyện này cũng giống lời Kim Nguyệt , Giang Diệu hỏi: "Còn nữa ?"

      Mặc Thư gật đầu, : "Còn. Kỳ Trừng cầm bạc Nhị thiếu phu nhân đưa, mời đại phu, cũng mua thuốc, mà là tới khu sòng bạc ở phía tây phố lớn, chưa được nửa ngày, thua hết bạc, chỉ có như vậy, còn ghi nợ năm mươi lượng bạc. Lúc chạng vạng ngày kế, Kỳ Trừng lại đến Tung Sơn thư viện chờ Giang nhị công tử."

      Giang Diệu kinh ngạc ngớt, lại hỏi, chỉ chút ý nghe Mặc Thư tiếp.

      Mặc Thư tiếp tục : "Kỳ Trừng hẹn gặp Giang nhị công tử ở chòi nghỉ mát cách Tung Sơn thư viện xa, cầm hầu bao Nhị thiếu phu nhân cho gã, chửi bới Nhị thiếu phu nhân. Lúc đó Giang nhị công tử vẫn để ý tới, sau... Sau lại về chuyện gã cùng Nhị thiếu phu nhân lén lút thân cận trước khi xuất giá,. thấy Giang nhị công tử vẫn hề bị lay động, lại lấy ra khăn tay do Nhị thiếu phu nhân thêu, bảo Giang nhị công tử đưa 5000 lạng bạc, nếu cho, gã cầm khăn tay, hầu bao này tới Trấn Quốc Công phủ làm lớn việc này, để Trấn Quốc công cùng Quốc Công phu nhân biết tư tình của hai người bọn họ."

      Nghe đến đó, Giang Diệu cảm thấy Kỳ Trừng đê tiện vô liêm sỉ, cũng biết ở trước mặt Nhị ca, khó nghe đến mức nào. Tính tình Kim Nguyệt chẳng lẽ nàng còn biết? Nếu nàng có tự thêu khăn tay, cũng là việc xảy ra lâu, ngờ khăn tay với hầu bao nàng thiện tâm cho gã, lại bị Kỳ Trừng cho là nhược điểm uy hiếp Nhị ca. Việc này cũng khó trách Nhị ca tức giận .

      Giang Diệu tức giận đến mức nghiến răng nghiến lợi, hỏi: "Vậy Nhị ca ta cho ?"

      Mặc Thư : "Cho."

      Nàng dừng chút, mỉm cười , "Giang nhị công tử chỉ đáp ứng cho 5000 lạng, hơn nữa còn bảo Kỳ Trừng đem những vật khác lấy hết ra, cho Kỳ Trừng 10 vạn lượng ngân phiếu mới cầm lại khăn tay, hầu bao ít đồ vật khác do tự tay Nhị thiếu phu nhân làm. Sau khi lấy được tất cả, Giang nhị công tử liền lập tức trở mặt, tự tay đánh cho Kỳ Trừng trận. Lúc này phân tiền Kỳ trừng cũng lấy được, còn bị đánh cho trọng thương, giờ nằm giường nhỏ thể động đậy được, uống nước cũng chảy ròng, chuyện cũng lưu loát."
      Happyanh, Nguyen Mars, Tang Ca53 others thích bài này.

    4. Linh Truc

      Linh Truc Well-Known Member

      Bài viết:
      235
      Được thích:
      267
      LL có thông phòng rồi á? Vậy là sạch á?
      biu~biu~biu thích bài này.

    5. Yoororo

      Yoororo Active Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      198
      Thông phòng đâu mà thông phòng, diệu diệu chỉ đc cái nghĩ nhiều thôi
      biu~biu~biu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :