1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Hiện đại, H] Dạy hôn (Xấu hổ hình thức hôn môi dạy học) - Full

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      chỉ mới là H thôi mà...chờ H nặng chắc ta hết máu:042:
      ngtthngaNguyệt Thức thích bài này.

    2. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      :xitmau: cứ kiểu này dù phải chờ còn lâu mới tới lúc chính cũng đc :013:
      Nguyệt Thức thích bài này.

    3. Nguyệt Thức

      Nguyệt Thức New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      1
      Chỉ mới H thôi mà:xitmau:

    4. Chapuru

      Chapuru Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,614
      Hi cả nhà, cảm ơn mọi người cổ vũ, cơ mà càng đến chương có H thiệt mình càng chậm :-((
      Tuần sau tớ có việc onl được, cuối tuần tranh thủ edit và đăng vào chủ nhật, thứ 2 được chap nào hay chap đó nha.
      Chương 9 tiếp tục H nha mọi người.

      Chương 9
      Trong phòng y tế bị liếm đùi trong

      Tuy rằng cùng thầy giáo đương từng ngày trôi qua như chìm trong hũ mật, nhưng Tống Thiển Thiển chỉ cần nhớ tới chuyện xảy ra tuần trước, liền tức giận muốn cắn Triệu Thuần trận.

      Trong “Tình gần kề” có đoạn nữ sinh có thể thuận lợi trốn dưới bàn giáo viên, cùng thầy giáo thân mật hôn môi, tại sao ở tình cảnh của lại hoàn toàn thuận lợi như vậy chút nào. Cùng trong phòng học, cùng chuông báo vào lớp giống nhau, thừa dịp cả lớp lục tục về chỗ ngồi, vụng trộm trốn vào phía dưới bàn giáo viên, nhưng vạn vạn ngờ tới, ràng là tiết toán mà lại là giáo viên dạy ngữ văn vào lớp. giáo Lưu là giáo viên dạy ngữ văn, Tống Thiển Thiển trăm ngàn lần cũng nghĩ đến việc sao người đàn ông của mình lại vào lớp, càng nghĩ ra làm sao có thể giải thích hợp lý được việc mình trốn dưới bàn giáo viên, vân là Lưu tinh mắt phát ra tình huống xấu hổ này.

      Lưu sợ hãi kêu: “Tống Thiển Thiển, sao em lại trốn dưới bàn làm gì?”

      Trước bao con mắt của bạn cùng lớp, thiếu nữ xấu hổ chui ra từ gầm bàn, ấp úng giải thích ra là mình chui xuống dưới tìm cái bút bị rơi. giáo Lưu cũng truy ngọn ngành vì sao Thiển Thiển ngồi ở bàn thứ hai mà bút có thể rơi xuống dưới bàn giáo viên bục giảng, vẫy vẫy tay ra hiệu cho Thiển Thiển về chỗ ngồi.

      Tống Thiển Thiển xấu hổ vô cùng bò về chỗ ngồi, muốn tìm cái khe hở nào chui đầu vào.

      Về sau hỏi Triệu Thuần mới biết được, hôm đó giáo Lưu chủ động tìm để đổi giờ, hôm đó bận họp kịp báo cho . Ngượng nghịu, quẫn bách mà kể cho nghe việc mình trốn dưới bàn giáo viên, muốn vụng trộm hôn môi như trong phim, kết quả bị cười trêu hồi, khiến tức giận cực kỳ, cho dù sau giờ tan học, được kéo về lớp, lần nữa chiều theo ý , diễn cảnh tránh sau bàn giáo viên hôn môi như trong phim, cũng thể khiến tiêu tan được cảm giác thẹn quá hóa giận.

      Cố tình kiến tạo tình huống đương ấm áp mà ái muộn bí mật, kết quả lại có kiện ngoài ý muốn phá hủy kế hoạch, việc vốn như vậy liền cho qua . Nhưng chuyện hỏng những thế còn bị thầy cười mình ngốc nghếch trêu chọc đáng , làm sao có thể tức giận.

      Kỳ … Đến ngày thứ 2 muốn làm hòa cùng , nhưng hôm nay nợ mới cùng nợ cũ tính gộp vào, lại càng giận.

      Mùa hè chậm rãi trôi qua, mùa thu mát mẻ tới, hôm nay là ngày diễn ra đại hội thể dục thể thao của trường.

      Tống Thiển Thiển là đại diện lớp tham gia thi nhảy xa, vốn hôm qua cùng thầy hẹn trước, hôm nay tới xem thi đấu. Nhưng sáng hôm nay, lại dùng vẻ mặt có lỗi với có khả năng rảnh để xem thi đấu, vì trường học hôm nay lại tổ chức hội nghị của khoa toán, thể tham dự.

      Triệu Thuần có cách nào, Tống Thiển Thiển lại càng có phương án nào vẹn đôi đường, chỉ có thể bĩu môi hờn dỗi nhìn vội vàng rời . Dỗi hồi cũng nghĩ thông, nghề giáo viên chính là như vậy, công việc chính nhiều, mà công việc ngoài còn nhiều hơn, mệt mỏi, phiền toái cũng lắm. cũng phải là tài sản riêng của , phải thoáng hơn ra chút tốt hơn. Nhưng cho dù có nghĩ thoáng ra, nhìn ra khán đài náo nhiệt, học sinh ríu ra ríu tít, các thầy dẫn dắt các đội rôm rả chuyện trò, Tống Thiển Thiển trong lòng vẫn có đôi chút mất mát hụt hẫng.

      “Trận thi đấu nhảy xa của nữ chuẩn bị bắt đầu! Mời các bạn vận động viên nhảy xa đến báo danh tại điểm báo danh! Chuẩn bị cho trận đấu…” Tống Thiển Thiển nghe radio kêu gọi tập hợp, lập tức đứng dậy, chuẩn bị thi đấu.

      Tống Thiển Thiển đứng trước hố cát nhảy xa khởi động, vận động viên thực xong bài thi, thành tích tốt lắm nhưng cũng tính là thi hỏng, trọng tài đôi chiếu với danh sách, nhìn sang bên này, hô “Số báo danh 06 chuẩn bị!”

      Hôm nay Tống Thiển Thiển mặc bộ đồ thể thao nhàng, áo xám cùng quần váy thể thao màu đen hoa văn mảnh, tóc đuôi ngựa buộc cao, đầy sức sống thanh xuân. Nghe trọng tài gọi đến số báo danh của mình, vội vàng tiến lên trả lời, “Có em.”

      Trọng tài viên gật đầu, ra hiệu có thể bắt đầu.

      Tống Thiển Thiển hít hơi sâu, đứng ở vạch trắng xuất phát chạy đến miệng hố cát thực bước nhảy. Trong lúc chạy đột nhiên thấy mắt cá chân trái đau điếng, khổ sở nghiêng người ngã xuống hố cát, qua lớp quần vẫn cảm giác được đùi trong xước da đau đớn, càng khỏi kể đến mông tiếp xúc với hố cát lúc ngã, xương cốt có cảm giác sắp nứt ra. Lúc này Tống Thiển Thiển bất chấp tư thế ngã của mình khó coi thế nào, mặt mũi xấu hổ ra sao, khổ ở ôm chân, nước mắt tự chủ được liền chảy ra.

      Những người bên cạnh vội vàng ồn ào xúm lại, “Bạn học, bạn có ổn ? Có thể tự đứng lên được ?” Có người giúp đỡ tay Tống Thiển Thiển, muốn nâng dậy. Tống Thiển Thiển cố gắng thử đứng lên, nhưng cổ chân có sức, lắc lắc đầu biểu mình thể tự đứng dậy.

      Nhưng đúng lúc này, giọng quen thuộc truyền đến, “Để tôi đưa em ấy phòng y tế.”

      hai mắt đẫm lệ nhìn mông lung thấy thân ảnh quen thuộc càng lúc càng tiến gần mình, bỗng nhiên cánh tay mạnh mẽ vòng qua, lấy tư thế ôm công chúa ôm vào lồng ngực rộng ấm áp.

      ấy đến đây rồi.

      Tống Thiển Thiển nước mắt tràn ra mãnh liệt, giống như mọi ấm ức đều được an ủi bởi cái côm ấm áp của . cẩn thận ôm lấy về phòng y tế, giọng nặng nề vang lên bên tai , “Đúng là có việc, nhưng hôm nay em thi đấu, nhịn được mà đến xem em. Kết quả là nhìn thấy em ngã trước mắt . Em biết Thiển Thiển, giây phút đó lòng đau thắt.”

      ôm lấy cổ , đầu chôn vào trong lòng , nức nở khóc, “Em đau, sợ… tới là tốt rồi, đều ổn cả rồi…”

      Người đàn ông càng dùng sức ôm chặt vào lòng, trông như con mèo con bị thương còn cứng rắn đau.

      Triệu Thuần nhàng đặt Tống Thiển Thiển lên giường bệnh trải ga trắng, thấy quay người rời , lập tức bối rối cầm chặt tay , “Thầy đừng …”

      Triệu Thuần nhàng rút tay mình ra, xoa xoa lên tóc Tống Thiển Thiển, “ , ở cùng em, lấy chút thuốc sát trùng.”

      Nghe vậy mới an tâm buông tay, chỉ trong chốc lát trở lại, cầm thuốc sát trùng, bông vải, băng gạc. Triệu Thuần ngồi xuống bên giường, để đồ sơ cứu lên, cũng ngẩng đầu lên nhìn Tống Thiển Thiển mà , “Có thể tự mình cởi quần ngoài ?”

      “…………….A?” Tống Thiển Thiển nghe cầu của liền ngơ ngác.

      Triệu Thuần bật cười, “ cởi làm sao giúp em bôi thuốc được.”

      lập tức thẹn đỏ mặt, “Em em em tự mình bôi thuốc.”

      lập tức kiên quyết cự tuyệt ý này, đè vai xuống, “ được, tận mắt nhìn vết thương của em an tâm.” xong liền đỡ nằm xuống, nhàng cởi bỏ quần ngoài của , trong quá trình cởi rất cẩn thận nhưng vẫn đụng vào miệng vết thương bên trong đùi, đau vô cùng, Tống Thiển Thiển hít mạnh hơi, tay nắm chặt lấy drap giường màu trắng.

      Triệu Thuần áy náy , “Chịu khó chút, Thiển Thiển.” Động tác tay lại càng cẩn thận nhàng hơn.

      vất vả đem chiếc quần váy cởi ra, Tống Thiển Thiển trán chảy tầng mồ hôi, chỉ xấu hổ mà đau là chủ yếu, vải quần chất liệu mềm, dính sát vào vết thương, lúc cởi ra chạm vào vết thương càng đau.

      Triệu Thuần đau lòng nhìn phía áo vẫn đầy đủ, phía dưới chỉ mặc cái quần lót màu trắng, lộ đôi chân trắng nõn nà, còn nước mắt lã chã, lòng quặn đau. Tống Thiển Thiển đầu gối có mảng xước xát, vết thương rớm máu còn dính cả cát, phía trong đùi non cũng bị chảy máu xước xát thê thảm hơn.

      Tống Thiển Thiển thẹn thùng cố kẹp chân lại, kéo cái chăn bên cạnh che đùi, muốn che đôi chân dài trắng nõn lộ ra, ánh mắt ngượng ngùng nhìn ra chỗ khác, “Thầy đừng nhìn em…”

      Triệu Thuần đẩy cái chăn người xuống, khiến lộ nửa người phía dưới, “Thiển Thiển ngoan nào.” cầm bông thấm nước, ngồi bên cạnh Tống Thiển Thiển, nhàng lau những vết bẩn đùi . Cảm thấy đùi mát mát, khỏi có chút co rúm người lại. Triệu Thuần nắm tay an ủi, cười dịu dàng : “Mười lần có đến chín lần đều xử lý vết thương cho em, cũng sắp thành bác sĩ.”

      Tống Thiển Thiển cắn môi, “Em cũng biết vì sao lại ngã, có thể là lúc xuất phát chân bị trẹo.”

      Triệu Thuần cúi đầu, tiếp tục bôi thuốc lên đầu gối sưng đỏ của Tống Thiển Thiển, sau đó quấn băng gạc trắng lên, cũng ngẩng đầu nhìn liền : “Xem ra mỗi ngày đều phải theo sát em.”

      Vết thương ở đầu gối được xử lý rất tốt, còn có…

      Triệu Thuần để nằm thẳng giường, giọng nhàng ra lệnh: “Thiển Thiển, tách chân ra.”

      Tống Thiển Thiển xấu hổ mặt đỏ bừng, “Để em tự mình bôi thuốc …”

      lại càng cho tránh né, “Em tự bôi được, nếu cần bôi, vậy để kêu người khác tới bôi thuốc giúp em.”

      bất đắc dĩ xấu hổ thẹn thùng, dưới ánh mắt chăm chú của , tách chân của mình ra, đôi chân trần trụi trắng nõn, quần lót màu trắng nhìn sót chút gì xuất trước mắt , vết thương bên trong đùi nặng, nhưng bị cọ sát đỏ mảng lớn, nhìn cũng thảm.

      Triệu Thuần hít sâu hơi, lấy bông sạch nhàng lau vết máu da thịt non mịn, mẫn cảm run run chút, nhịn được muốn khép chân lại.

      trầm mặt, “Thiển Thiển.” Tống Thiển Thiển khốn quẫn muốn òa khóc, quần áo chỉnh tề, mình trần trụi thân dưới, chỉ mặc chiếc quần lót, như vậy làm sao lại xấu hổ được. Triệu Thuần tiếp tục ra lệnh dứt khoát, “Tự tách chân ra, giữ lấy.”

      chần chừ mãi động đậy, cũng lẳng lặng nhìn , lời. Cuối cùng Tống Thiển Thiển chịu được liền thỏa hiệp, hai mắt nhắm chặt, run rẩy tách hai chân ra, để bản thân hoàn toàn bại lộ trước mặt , hơn nữa còn dùng tay đè lại hai chân khép lại, tạo thành hình chữ M mở rộng nghênh đón.

      Lặng yên lúc, bỗng nhiên cảm giác được hơi thở ấm áp phả vào đùi mình, vật ướt áp mềm mại liếm vào vết thương bên trong đùi .

      Tống Thiển Thiển kinh hoàng nâng đầu dậy, thấy đầu để giữa hai chân mình, hai tay giữ lấy cặp đùi trần trụi của mà cẩn thận liếm vết thương của . Đầu lưỡi của ấm nóng vô cùng, lướt qua từng tấc da thịt mẫn cảm, kích thích từng đợt sóng triều ngọt ngào. Thầy giáo vốn dĩ cao ngạo, lúc này lại dịu dàng mà săn sóc, quỳ gối trước mặt mình, dịu mà mang chút nhục dục liếm vết thương cho mình. Kích thích từ thị giác khiến cho xúc giác càng thêm nhạy cảm, khó chịu ngửa đầu rên rỉ thành tiếng: “A đừng… cần liếm… cần…”

      Triệu Thuần làm bộ như nghe thấy, chỉ tiếp tục liếm, mà còn như vô tình dùng mũi của mình chạm vào nơi riêng tư của , khiến Tống Thiển Thiển bất giác dùng đôi chân trần trụi kẹo lấy đầu .

      Trong phòng y tế trống trải, ngửa đầu, người đàn ông quỳ gối trước mặt , vùi đầu vào giữa hai chân , khiến phát ra những câu yếu ớt phản đối: “Thầy đừng chọc vào nơi đó của em…Ư…”

      rốt cuộc cũng mở lòng từ bi ngẩng đầu lên thở hổn hển, bộ dáng đầy vẻ chiếm giữ ham muốn nhìn chằm chằm vào khuôn mặt e thẹn của , “Tống Thiển Thiển lại ẩm ướt.”

      vội vàng khép chặt chân, cho nhìn đến quần lót của mình thấm vệt nước, giọng oán hận: “Còn phải do thầy kì quái… Liếm em…”

      nhướng bên mày, “ liếm chỗ nào em?”

      quả có trực tiếp liếm đến nơi đó của , là do quá mẫn cảm, quá nhiều nước. Tống Thiển Thiển cắn môi, cả giận , “Em chơi với nữa."

      cười cười, xử lý tốt vết thương cho , rồi nhàng ôm lấy , tiếp tục dịu dàng dỗ dành, gió thổi qua, trong phòng ấm áp ngọt ngào.
      Last edited: 17/8/17

    5. baoyeubaoyeu

      baoyeubaoyeu Well-Known Member

      Bài viết:
      516
      Được thích:
      697
      Ngọt ngào quá mất thôi, giận dỗi rồi lại làm hoà, được quan tâm chăm sóc quan trọng là người mình nữa chứ
      Tuần sau phải xa nhau rồi sao, ngồi đợi chờ editor quay lại

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :