1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Iluvkiwi

      Iluvkiwi Well-Known Member

      Bài viết:
      240
      Được thích:
      266
      Mẹ ơi đúng đoạn hay
      Mun, Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    2. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 49:
      Editor: huyetsacthiensu

      Ngô Đồng thoạt nhìn rất mệt mỏi, lưng luôn thẳng tắp lúc này cũng hơi cong xuống, hai chân thon dài tùy ý duỗi thẳng, khoanh hai tay lẳng lặng nhìn A Đoàn, được lời nào.

      Sau khi A Đoàn lên tiếng thấy có tiếng trả lời, cho rằng do mình ngày nhớ đêm mong nên nhìn thấy ảo giác, đưa tay xoa lung tung mặt, đem nước mắt mặt lau , trừng lớn mắt nhìn về phía trước. Người vẫn ở đây, người vẫn ngồi giường của mình, phải ảo giác, trở lại.

      Dung mạo có thay đổi gì lớn, chỉ là càng thêm thành thục, nội liễm. Khi còn bé, lúc mất hứng mím môi còn có thể mơ hồ thấy lệ khí, lúc này lại nhìn ra chút gì. Từ ngoài nhìn vào như thanh bảo kiếm ở cao, nhìn ra chút uy hiếp nào. Nhưng mà A Đoàn biết, tuyết đối phải như vậy.

      Hai người nhìn nhau gì, ai cũng mở miệng.

      Ngô Đồng vặn cổ, đưa tay cởi hai cúc áo ở cổ tay, xắn tay áo lên, để lộ ra đường cong bắp tay dễ nhìn. Sau khi làm xong loạt động tác toàn thân càng thêm thả lỏng, nghiêng đầu nhìn người vẫn trừng to mắt như trước – A Đoàn, con ngươi đen nhìn ra bất cứ điều gì, lâu sau mới đưa tay, từ từ phủ lên má trái của A Đoàn.

      “Đau ?”

      Thanh trầm thấp, chất phác giống như rượu năm xưa.

      đưa tay đụng vào A Đoàn cũng đoán được mặt mình xảy ra vấn đề, phải là mơ. Trước khi bất tỉnh biết tay bị thương, lúc này hai tay truyền đến cảm giác nhói đau mơ hồ với nhàng khoan khoái, nhất định là thuốc thượng hạng, mặt cũng là cảm giác như thế, chắc chắn là cùng loại thuốc.

      biết mặt bị như thế nào, từ vẻ mặt của Thái Tử ca ca thể đoán được là việc tốt hay xấu.

      Hơi hơi nhíu mày, trả lời lại.

      Ngô Đồng cũng sốt ruột, cả khuôn mặt đều là vân đạm phong khinh (mây gió điềm nhiên), tay vẫn như trước đặt má trái của A Đoàn.

      “Đau ?”

      Thái độ nhàn nhã, dường như cho dù A Đoàn trả lời, vẫn có thể tiếp tục hỏi như vậy.

      A Đoàn bình tình nhìn Ngô Đồng, có quá nhiều chuyện muốn hỏi, vì sao lại gạt muội, vì sao đến bây giờ mới trở về, vì sao ngay cả câu cũng để lại. Muốn hỏi quá nhiều, thế nên đến cuối cùng câu cũng hỏi ra khỏi miệng. Vô thức cắn môi lần nữa, lại đụng đến vết thương môi.

      “Đau…”

      thanh có chút run rẩy, A Đoàn cho rằng ỷ lại cùng làm nũng sớm biến mất. Giống như khi còn bé, cho dù xảy ra chuyện gì, ngã hay chạm vào đâu, chỉ cần tìm Thái Tử ca ca khóc, nhất định được an ủi tốt, trong ánh mắt có chút chờ mong mà đến chính A Đoàn cũng biết.

      “Ha ha.”

      Ngô Đồng cúi đầu cười, thanh dễ nghe như trước, ánh mắt đẹp đẽ như trước lạnh dần xuống, con ngươi lạng lùng đến cực điểm nhìn A Đoàn. Trong lúc A Đoàn biết chuyện gì xảy ra, tay đột nhiên dùng sức nắm vết thương.

      “A!” chạm vào thôi, vừa chạm vào vô cùng đau.

      A Đoàn giãy dụa cũng hỏi, chỉ thở hổn hển cau mày gắt gao nhìn Ngô Đồng tức giận. Ngô Đồng cũng nhíu chặt chân mày, cằm dưới căng cứng, nhướn mày nhắc lại “Đau là tốt.”

      “Xa cách mấy năm, lời của ta nàng vẫn thèm để vào mắt.”

      Kề sát vào, khom người, chăm chú nhìn ánh mắt A Đoàn, từng chữ “Hay là nàng muốn ta dạy dỗ nàng lần, nàng mới có thể khắc sâu lời của ta?

      A Đoàn ràng thấy lửa giận trong mắt Ngô Đồng, che giấu chút nào, ùn ùn kéo đến. Nhắm mắt hít hơi sâu, lúc mà Ngô Đồng cho rằng nàng nhượng bộ, mở mắt ra lần nữa vẻ mặt A Đoàn cũng là tức giận, thậm chí để ý vết thương tay, hai tay dùng sức đẩy Ngô Đồng ra.

      Bản thân cũng lập tức ngồi dậy, mặt càng tái nhợt.

      Vẻ mặt bình tĩnh nhìn Ngô Đồng, tràn đầy chất vấn “Huynh cái gì? Muội nhớ huynh cái gì? Muội nhớ huynh năm năm trở về, muội nhớ huynh ngô đồng lá rơi năm năm trở về, bây giờ là lần thứ mấy rồi? Lá ngô đồng trong viện của muội xanh rồi lại vàng rụng xuống bao nhiêu lần, lúc đó huynh ở đâu?”

      “Nếu phải do hôm nay muội gặp chuyện may, huynh cũng vẫn xuất có phải hay !”

      A Đoàn tin nhất định Ngô Đồng luôn ở chỗ cách đây xa, nếu vì sao mình vừa gặp chuyện may xuất chứ? Trời bây giờ cũng chưa tối, mới qua mấy canh giờ ngắn ngủi xuất ở đây. Nếu ở gần như vậy, vì sao đến thời gian ước định lại trở về thăm mình? Chẳng lẽ trùng hợp như vậy, vừa trở về đúng lúc mình gặp chuyện may?

      Cơn tức của A Đoàn cần nghĩ nhiều cũng có thể cảm nhận được, Ngô Đồng thể tin nhướn mày, thậm chí mắt cũng trừng lớn lên, thanh phát ra như là biết làm sao “Nàng … tức giận sao?” xong dừng lại rất lâu, cực kỳ tin vào là A Đoàn tức giận.

      Mày A Đoàn nhăn càng chặt, chẳng lẽ mình thể tức giận?

      “Huynh có ý gì? Chính huynh giữ lời hứa, chẳng lẽ muội cũng thể tức giận sao!” thanh càng thêm kích động, lồng ngực cũng kịch liệt phập phồng.

      “Bộp!” Ngô Đồng đột nhiên đưa tay che mắt mình lại, miệng cũng nhếch lên cao, sau đó cất tiếng cười to “Ha ha ha…” Cười đến mức toàn thân cũng phát run, bộ dạng cực kỳ vui vẻ. Qua lúc lâu mới chậm lại, vẫn che lấy mắt, nhàng “Hóa ra, chỉ cần điều đơn giản này cũng có thể làm nàng tức giận…”

      Thanh rất , trầm thấp thể nghe thấy, A Đoàn nghe , theo bản năng hỏi lại “Cái gì?” Sau đó lập tức bừng tỉnh, mình vẫn còn tức giận mà! Khuôn mặt lại lập tức lạnh xuống, lạnh lùng nhìn Ngô Đồng. Ngô Đồng hạ tay xuống, ánh mắt vẫn còn hơi hồng hồng, nhìn chằm chằm A Đoàn “Ta rất vui vì nàng có thể tức giận, ta thích dáng vẻ tức giận của nàng.”

      Cực kỳ nghiêm túc, là lời lòng.

      Mày A Đoàn nhíu chặt, quan tâm A Đoàn giãy dụa, tiến lên ôm người vào trong ngực. Giống như khi còn bé, cằm kề trán thân mật, dùng thanh có thể làm say lòng người nỉ non “A Đoàn, ta vui vì nàng có thể tức giận.” Điều này có gì mà vui vẻ chứ? A Đoàn hiểu cũng muốn tìm hiểu, chỉ ngừng giãy dụa.

      Đấu tranh lúc lâu mà thấy hai tay chặt chẽ vây quanh mình nhúc nhích chút nào, ngược lại mặt A Đoàn lại có chút đỏ ửng, dừng lúc cũng còn tức giận nữa, nhận mệnh tựa vào trong ngực vừa xa lạ vừa quen thuộc này. Cánh mũi hơi động đậy, mùi hương người còn giống với trước kia nữa, trước kia luôn nhàng khoan khoái dễ ngửi, nhưng mà bây giờ lại có bất kỳ mùi hương nào cả.

      Chỉ còn lại hơi thở của .

      An tâm lại tin cậy.

      Chuyện ngày hôm nay, đúng là do muội nhớ lời dặn của huynh, nhưng nếu việc như hôm nay lại xảy ra lần nữa, muội vẫn do dự mà làm như vậy lần nữa. GIữa lời của huynh với an toàn của An Dương muội chọn cái thứ hai, điều này muội tuyệt đối nhượng bộ. Cho dù huynh có vui hay tức giận điều đó cũng thay đổi.”

      Cằm tái nhợt mà vẫn cứng cỏi.

      So với A Đoàn nghiêm túc, Ngô Đồng ràng có chút để ý. Đôi mắt phiếm hồng mang ý cười nhìn A Đoàn, còn đắm chìm vào đoạn chuyện vừa rồi, giống như là nghe thấy A Đoàn gì. Qua lâu mới giật mình nhướn mày “Tùy nàng.”

      Đơn giản như vậy sao? A Đoàn tin. Quả nhiên, phía sau lại tiếp tục.

      “Dù sao tính tình An Dương khiêu thoát (tính tự do tự tại, thích bị gò bó, trói buộc, suy nghĩ khác người), người trưởng thành mà tính tình giảm bớt chút nào. Nếu như vậy, lần sau mà còn gặp chuyện như vậy, đưa nó lên chùa hai năm, vừa để tính tình của nó trầm ổn lại chút, lại có thể cầu phúc cho đất nước, công đôi việc, rất tốt.”

      “Nếu như nàng muốn nó , lần sau vẫn có thể làm như vậy, ta có ý kiến gì.”

      Đưa An Dương lên chùa cầu phúc sao? Để nàng ấy ngây ngốc trong cung nửa tháng cũng giống như muốn mạng của nàng ấy. Với người khác lên chùa là để trầm ổn tính tình, nhưng đối với An Dương chắc chắn là mất nửa cái mạng, đây là uy hiếp trắng trợn! A Đoàn lập tức trợn mắt há mồm, Ngô Đồng đột nhiên vùi vào cổ A Đoàn.

      “Chúng ta khó khăn lắm mới được gặp mặt, nên nhắn đến những người khác.”

      A Đoàn run run khóe miệng, đó là muội muội của huynh, phải là người khác.

      Lẳng lặng nhìn sườn mặt Ngô Đồng, lặng lẽ đặt tay lên vai . Chưa bao giờ thấy bộ dạng Thái Tử ca ca mệt mỏi như vậy, cả mặt đều là mệt mỏi. Trước kia tuy luôn vội vàng, nhưng tinh thần vẫn rất tốt, như bây giờ, giống như sắp bị vỡ ra vậy. giọng mở miệng “Mấy năm nay huynh sống thế nào?”

      Ngày trước còn , chỉ cảm thấy vì sao Thái Tử ca ca muốn du học, cũng hiểu ý nghĩa bên trong, bây giờ trưởng thành biết có bao nhiêu nguy hiểm. Phần lớn đều nhắm vào đất nước này, thiên hạ chỉ là bình yên ngoài mặt, quân phản loạn ra rất nhiều, biên cương càng cần , từ trước đến nay đều bình yên.

      Cho dù chưa ai từng với mình nhưng mình cũng biết, Thái Tử ca ca du học, là cơ hội cho bao nhiêu người, nhưng lại gặp bao nhiêu nguy hiểm.

      trả lời câu hỏi của A Đoàn, chỉ lẳng lặng dựa vào A Đoàn, qua lúc lâu mới giọng “Ta rất nhớ nàng.”

      A Đoàn lại khống chế được cắn môi dưới của bản thân, viết thương ở môi, miệng lại vỡ ra cũng để ý, thấp đầu giọng hỏi “Vậy vì sao huynh trở về thăm muội?”

      “Nếu như huynh bận, viết thư cũng được, vì sao cả bức thư cũng gửi cho muội…”

      Cằm lại bị người nhàng nâng lên, còn chưa nâng mắt mọi cảm giác tập trung môi. Đây là cái hôn rất , thậm chí còn thân mật như khi còn bé, vừa chạm vào rời . A Đoàn còn chưa hồi thần nghe Ngô Đồng giọng được lại làm những việc khiến ta đau lòng, được ?”

      Mang chút ý vị cầu xin.

      A Đoàn kinh ngạc nhìn Ngô Đồng, gật đầu.

      Cười, giống như khi còn bé vuốt tóc A Đoàn, hạ mí mắt xuống, lúc lâu sau mới “Nếu như nhớ mong của mấy năm nay đổi lại nàng của tại, ta vui vẻ chịu đựng.”

      Cái gì mà đổi lại nàng của tại? A Đoàn nghiêng đầu, hiểu. Ngô Đồng cũng hề giải thích, chỉ cười cười “Giờ nàng còn hiểu, chờ nàng lớn lên hiểu.”

      Lại là những lời này!

      “Năm muội năm tuổi huynh chờ muội lớn lên hiểu được, bây giờ muội cũng sắp mười hai tuổi, huynh vẫn chờ muội lớn lên hiểu, như thế nào mới được coi là lớn lên!”

      Ngô Đồng lại cười, ánh mắt cũng tỏa sáng, đưa tay bóp bóp má phải của A Đoàn “Dáng vẻ nàng tức giận xinh đẹp.”

      A Đoàn “…”

      Bên ngoài đột nhiên truyền đến những tiếng còi , Ngô Đồng nghiêng đầu nhìn thoáng quan bên ngoài, quay đầu lại nhìn A Đoàn thay thành vẻ mặt nghiêm túc. Hai tay đặt lên bả vai A Đoàn “Ta phải , được nhắc với bất kỳ ai việc ta trở về, kể cả An Dương cũng được. Nàng chăm sóc cho mình tốt, thiếu cái gì hoặc có việc gì giải quyết được đều có thể với Giang Vạn Lí.”

      Cho nên, lần này đặc biệt vì mình mà trở về sao? A Đoàn mừng thầm trong lòng, lập tức hồi thần lại, giữ chặt vạt áo Ngô Đồng “Vậy lúc nào huynh mới có thể trở về?” Động tác đứng dậy của Ngô Đồng chợt dừng lại, ánh mắt phức tạp nhìn A Đoàn cái, miễn cưỡng cười cười “Ngoan, qua thời gian ngắn nữa ta trở về.”

      “Thời gian ngắn là bao lâu?” A Đoàn cố chấp muốn nhận được câu trả lời thuyết phục, lôi chặt vạt áo của A Đoàn.

      Cúi đầu nhìn ánh mắt của A Đoàn, đưa tay nhàng tách tay A Đoàn ra, thấp giọng dặn dò lầm nữa “Chăm sóc bản thân tốt.”

      Xoay người, nhanh chóng rời .
      Last edited: 28/10/17

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      về xíu để lại cảm giác như mơ cho cả Đoàn Đoàn và chúng sắc nữ.

    4. Thảo Mìn

      Thảo Mìn Member

      Bài viết:
      27
      Được thích:
      32
      Huhu hay quá nàng quáa
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    5. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      sặc đoạn chuyện như ông gà bà vịt vậy
      mà thái tử làm chi mà mờ ám dữ
      Hân Pi Sàhuyetsacthiensu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :