1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[CĐ-Sắc] Cẩm Tú Đỉnh - Thần Vụ Quang (Hoàn ~~~~)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. hanhuyen

      hanhuyen Member

      Bài viết:
      33
      Được thích:
      21
      tuyệt quá, nàng trở lại và lợi hại hơn xưa, :cute:
      Haruka.Me0 thích bài này.

    2. Allision

      Allision New Member

      Bài viết:
      12
      Được thích:
      2
      Hihi, hum nay có chương mới k b?
      Haruka.Me0 thích bài này.

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Nhà editor có việc nên Cẩm Tú Đỉnh tạm ngưng 1-2 tuần. Mọi người thông cảm đừng hối nhé
      Haruka.Me0, levuong, chân ngắn 2955 others thích bài này.

    4. Paru

      Paru Well-Known Member

      Bài viết:
      197
      Được thích:
      251
      Thảo nào chị Du vừa Thích đồng ý luôn. Hóa ra mưu từ trước, chờ chị nhận ra tình hình, tự mình dâng lên. Quá mưu mô, quá cầm thú, ăn đậu hũ lúc ng ta bị thương lại còn làm bẫy
      Ed cứ nghỉ ngơi nha, lúc nào rảnh lại về ngó m.n chút, đính kèm chương mới càng tốt ^^
      gió đông bắc, Haruka.Me0song ngư thích bài này.

    5. Haruka.Me0

      Haruka.Me0 (╯=▃=)╯︵┻━┻• ̄ω ̄• N0♡Thịt - (╯=▃=)╯︵┻━┻ Staff Member Senior Editor Moderator

      Bài viết:
      1,233
      Được thích:
      32,492
      Chương 11:

      Trần mẫu thấy Mục Thư Du yên lặng lại tiếp: “Thái phi chắc nhớ trưởng tử của vương gia Tín Thư, hôm nào đó để dẫn theo hài tử đến thỉnh an, như vậy vừa có thể giúp Thái phi có lý do chuyện với Hoàng hậu, cũng có thể để cho tiểu hài tử trông thấy tổ mẫu.”

      Đúng vậy,con trai của trưởng tử Bình Khánh vương phải cũng là cháu nàng sao, rốt cuộc nàng cũng làm bà nội rồi, lúc vừa vào vương phủ cũng có gặp qua, chỉ là nàng nhớ kỹ.


      “Di mẫu, trừ cách đó ra còn biện pháp nào khôi phục tước vị phong hào sao? Để Tín Thư nhờ giúp đỡ của các đại thần trong triều được sao, hoặc là nhờ những bằng hữu tốt mà vương gia khi còn sống giao thiệp, chuyện như vậy tự ta với Hoàng hậu, sợ là Hoàng hậu cũng can thiệp vào triều chính.” Kỳ Mục Thư Du muốn gánh cái gánh nặng này, dù cho có phải sống cần kiệm chút nàng cũng muốn phải cầu xin Tần Thừa Thích.


      “Thái phi, nếu có thể nghĩ ra biện pháp khác ta sớm nghĩ, chỉ là Hoàng thượng bên này vẫn để cho mọi người biết ngài ấy muốn cái gì, cả vương phủ gồm chủ tử và nô tài hơn ba trăm người, dân phụ vốn muốn tăng thu giảm chi chút ít, nhưng có chủ tử nào bên cạnh lại chỉ có vài người hầu hạ đâu? Thái phi dù nể mặt người chết, cũng hãy nể tình bọn dựa vào ngài mà sống, con của Lưu trắc phi mới năm tuổi, còn có nhiều tôn nữ tôn tử nữa, Thái phi hãy cầu xin Hoàng hậu giúp dùm.” Trần mẫu xong, mặt đầy nước mắt, Như Lan, Như Ý vội vàng giúp bà lau .


      “Di mẫu đừng đau lòng, Thư Du cố hết sức, bất quá cũng chỉ có thể thử xem, thể nóng vội, nếu đành tìm cách khác.”


      “Dân phụ cũng biết chuyện này là làm khó cho Thái phi, những chuyện làm rạng rỡ tổ tông này nên là chuyện của nam nhân, Tín Thư từ ăn sung mặc sướng, lại là hoàng thất quý tộc, vương gia còn vì xã tắc lập được đại công, nên trước giờ nó chưa từng chịu cực khổ, thành thử nhất thời làm được gì, đành phải phiền Thái phi quan tâm.” Tâm tình Trần mẫu bình tĩnh hơn rất nhiều, ra khó xử, đơn giản mà là các con trai của Bình Khánh vương đều ai bằng ai, có người nào dùng được.


      Chờ Trần mẫu rồi, Mục Thư Du khó tránh khỏi thở dài, trong lòng suy nghĩ nên giải quyết việc này thế nào.


      Lại qua mấy ngày, vết thương đùi nàng tốt lên rất nhiều, còn khó khăn trong việc lại nữa, Mục Thư Du liền quyết định tạm thời đến chỗ Hoàng hậu thăm dò chút, cũng may Tần Thừa Thích từ sau hôm đó tới làm phiền nàng nữa, điều này cũng khiến cho nàng nhõm ít.


      Khi đến chỗ Hoàng hậu, nàng thấy trong phòng đầy người, ngày thường vào giờ này thỉnh an xong, vì sao hôm nay còn chưa rời , Mục Thư Du mặc dù cảm nghi hoặc nhưng vẫn thi lễ với Hoàng hậu trước.


      “Thái phi bị thương, Hoàng thượng sớm dặn dò Thái phi cần thi lễ, mau đỡ Thái phi ngồi xuống.” Hoàng hậu mau cho người đỡ Mục Thư Du, lập tức để cung nhân dâng trà lên.


      “Tạ ơn Hoàng hậu, Hoàng hậu sao hôm nay nơi này lại náo nhiệt như vậy?”


      “Ta là người rất có phúc khí, là có chuyện tốt, Thư Yến còn mau cho Thái phi chuyện vui của ngươi, Thái phi ở Hòa Ninh điện buồn chán mấy ngày qua cũng nên để cho người cùng vui mừng .”


      Mục Thư Yến vội vàng đứng dậy, đến trước mặt Mục Thư Du, khuôn mặt khó giấu vui sướng: “Bẩm Thái phi, mấy ngày trước Hoàng thượng nghe thần thiếp bị kinh sợ nên tới Hòa Ninh thăm thần thiếp chút, ngài ấy còn an ủi thần thiếp hồi, chỉ thế còn cho người ban cho thần thiếp cái ngọc chẩm (1) để an thần xua đuổi kinh hãi, hôm nay đúng dịp mang tới cho mọi người xem.”


      Dứt lời cung nhân mang ngọc chẩm tới trước mặt Mục Thư Du.


      Quả nhiên rất tinh xảo, nhất định là được làm từ bàn tay của người có tay nghề giỏi, Mục Thư Du cầm ngọc chẩm ở trong tay tinh tế xem xét.


      “Sao muội chuyện vui lớn hơn , còn ở đó mà giả vờ thần bí!” Vương chiêu hoa ở bên cạnh tới cười khẽ đẩy Mục Thư Yến, phẩm cấp của nàng ta cùng Mục Thư Yến giống nhau, đều là tam phẩm.


      Vẻ vui mừng mặt Mục Thư Yến càng tăng thêm: “Hôm nay phải để tùy ý mọi người trêu chọc rồi, bẩm Thái phi, Hoàng thượng sau khi ban thưởng ngọc chẩm cho thần thiếp còn tấn phong thần thiếp làm Ngọc Thục nghi.”


      Mục Thư Du ngoài kinh ngạc ra cũng thấy rất vui mừng, được ban thưởng ngọc chẩm là hiếm có, còn được tấn phong, Thục nghi là tam phẩm, tăng phẩm cấp nhanh . Điều này cho thấy Tần Thừa Thích rất sủng ái Mục Thư Yến, chuyện này khiến những người muốn ở phía sau giở trò cũng phải suy nghĩ kỹ.


      tin vui cho Ngọc Thục nghi.” Mục Thư Du cũng đứng lên.


      “Thái phi và Ngọc Thục nghi vốn là tỷ muội nhà, nên cùng vui mới đúng, trong cung vốn chỉ có vị Thục nghi, tại lại thêm vị, Ô Thục nghi xem như là có thêm bạn rồi.” Vương Chiêu hoa vừa vừa liếc về phía đối diện, nhoẻn miệng cười vui vẻ.


      Lúc này Mục Thư Du mới chú ý tới vị phi tần lạ mặt, nhìn dáng vẻ tiểu mỹ nhân long lanh tinh tế như tượng điêu khắc, đẹp đẹp rồi nhưng khí chất lạnh lùng thoát tục kia là làm cho người ta tán thưởng.


      “Là bản cung sơ xuất quên cho Thái phi, Ô Thục nghi khuê danh là Nhạc Song, vì ngày thường muội ấy thích náo nhiệt nên bản cung cũng để muội ấy tùy ý.”
      Khi Hoàng hậu chuyện, Ô thục nghi thi lễ với Mục Thư Du, vẻ mặt vẫn rất lạnh lùng.


      “Ô Thục nghi muốn cùng người trần mắt thịt chúng ta làm bạn, suốt ngày chỉ đọc sách trồng hoa, thanh nhã vô cùng! Hôm nay chỉ sợ cũng vì nghe thấy chuyện này, muốn nhìn thấy phong thái của Ngọc thục nghi mới bước ra khỏi Tĩnh điện của mình” Vương chiêu hoa xong cười.


      sớm nghe Ô Thục tinh thông hiểu kim cổ, hôm nay vừa thấy quả nhiên là khí chất phi phàm.” Mục Thư Du lòng khen ngợi.


      Ô Thục nghi nghe xong cũng chỉ đáp: “Thái phi quá khen.”


      Lúc này Hoàng hậu mới cười : “Bản cung cũng sớm nghe người ta Thái phi và Ô Thục nghi có chỗ giống nhau, bây giờ hai người đứng chung chỗ mới nhìn ra, cả hai đều mang theo hàn khí bức người, tuy nhiên Thái phi có nhiều sức sống hơn, giống như Ô Thục nghi còn tuổi lại nhất mực yên tĩnh tao nhã.”


      Mọi người bị phân tích thú vị của Hoàng hậu làm cho tức cười, khí khách sáo lập tức tản .


      “Hôm nay có đông đủ mọi người, bản cung còn có việc phải , từ ngày mai tới ngày mười lăm mọi người cần tới thỉnh an, bản cung muốn tụng kinh cầu phúc, mọi người cũng có thể thoải mái chút.”


      Những người khác nghe thấy đều cảm thấy rất tốt, cũng rất mừng vì có thể ngủ nướng thêm chút, cần tới đây rồi về lăn qua lăn lại, chỉ có Mục Thư Du cuống cuồng, chuyện phong hào tước vị trong vương phủ thể kéo dài như vậy được đâu.


      Lại qua nửa ngày vẫn thấy mọi người có ý định rời , do dự hết lần này đến lần khác nàng quyết định hay là ra thôi.


      “Thần thiếp có chuyện muốn với Hoàng hậu.”


      “Thái phi cứ .” Hoàng hậu mỉm cười nhìn Mục Thư Du.


      “Bẩm Hoàng hậu, thần thiếp rời vương phủ nhiều ngày, cộng việc trong phủ xử lý sơ xài, bất quá bọn có hiếu tâm, từ sau khi thần thiếp bị thương liên tục muốn tới thăm thần thiếp, thần thiếp bận tâm trong cung có nhiều bất tiện nên đồng ý. Chỉ là mấy ngày trước đây Trần mẫu tiến cung những hài tử này vì chuyện này mà càng thêm bất an, chuyện này kính xin Hoàng hậu giúp đỡ thần thiếp đưa ra chủ ý.” Mục Thư Du chuyện rất khéo léo, nếu Hoàng hậu đồng ý chuyện cho nàng trở về vương phủ việc phong hào để lần sau tiến cung lại tiếp, nếu như cho người tới gặp mình gặp xong nàng cũng có cơ hội để đề cập tới, hơn nữa cũng có thể từ chuyện này nhìn ra thái độ của Hoàng hậu đối với Triệu gia.


      Hoàng hậu nghe vậy gật đầu trầm tư trong chốc lát rồi : “Kỳ Bình Khánh vương vốn là biểu thúc của Hoàng thượng, bản cung khi còn từng cùng Tín Thư chơi đùa, cũng coi như là gần gũi, bọn họ có lòng hiếu thảo như vậy, bản cung cũng nên bác bỏ, vừa khéo bản cung cũng muốn gặp họ, để cho Tín Thư và mấy huynh đệ con vợ cả của Bình Khánh vương gia ngày mai vào giờ này đến chỗ của bản cung , đến lúc đó cho bọn họ thỉnh an Thái phi. Đúng rồi, hài tử cũng dẫn đến luôn , chuyện cầu phúc lui về sau ngày cũng được.”


      Trong lòng Hách thị cũng có tính toán, Thái phi vào cung tĩnh dưỡng là ý chỉ Hoàng thượng, nàng đương nhiên thể tùy tiện cho người trở về vương phủ, nhưng cho con trai tới thăm mẫu thân là chuyện phải, cho nên nàng liền nghĩ ra cách này, nàng cũng nghe mấy người con trai của vợ cả Bình Khánh vương sau khi lập gia đình đều sinh con trai, đến lúc đó chừng họ có thể mang cho mấy phi tần trong cung chút phúc khí. Nếu tốt có thể cho Hoàng thượng thêm vài hoàng tử, như vậy phẩm hạnh của nàng cũng coi như có gì thiếu sót.


      Mục Thư Du tất nhiên là rất vui mừng, lời cảm tạ với Hoàng hậu, Hoàng hậu lại nghĩ tới chuyện: “Hoàng thượng mấy ngày nay bận việc... sứ thần Kỷ quốc đến thăm hỏi, lần này đích thân thừa tướng Kỷ quốc đến, chuyện Văn phi… Hoàng thượng vì thể diện của quốc thân Kỷ quốc nên cũng thể trách phạt quá khắt khe, vì vậy ba ngày sau bãi bỏ cấm túc nửa năm của nàng ấy, Thái phi chớ để trong lòng.”


      “Hồi Hoàng hậu, thần thiếp sao có thể gánh nổi những hậu đãi của Hoàng thượng và Hoàng hậu, chuyện này liên quan tới thể diện quốc gia, huống chi thần thiếp cũng bởi vì chuyện Văn phi chịu phạt mà thường xuyên đêm đêm thể say giấc, nếu như có thể đặc xá còn gì tốt hơn.” Mục Thư Yến được ban thưởng tước phong, tâm nguyện của nàng cũng đạt được nửa, cần gì so đo chuyện Văn phi, dù sao có so đo cũng thể khiến nàng ta biến mất, nửa năm hay là ba ngày cũng chỉ là chuyện tép riu thôi, nàng cũng phải người của hậu cung, sau khi giải quyết chuyện đại của vương phủ xong sớm muộn gì cũng phải trở về.


      Hoàng hậu rất là vui mừng khi Mục Thư Du thức thời như vậy, thấy giờ cũng còn sớm nữa nên nàng cho mọi người ra về.


      Sau khi ra cửa mọi người đều cáo biệt nhau, lúc này Mục Thư Du mới phát nàng và Ô thục nghi cùng đường.


      “Ô thục nghi có ngồi kiệu đến sao?” Mục Thư Du tìm đề tài để chuyện.


      “Thần thiếp luôn thích bộ ngắm cảnh, ngày thường rất ít khi ra khỏi Tĩnh điện cho nên khó có dịp được ngắm cảnh vật xung quanh, vì vậy thần thiếp có cho người chuẩn bị kiệu.” Ô Nhạc Song lãnh đạm .


      Người này chỉ sợ là tính tình bẩm sinh như thế, Mục Thư Du cũng cần so đo với nàng ta, vừa khéo nàng ngắm phong cảnh cũng muốn mượn cơ hội này ngắm mỹ nhân, vẻ đẹp Ô Nhạc Song này cũng toát ra loại khí lạnh, Mục Thư Du nhìn nàng ta cảm thấy mát mẻ ít, vì vậy cũng tiếp tục quấy nhiễu nàng nữa, chỉ cùng nàng ta từ từ về phía trước, thỉnh thoảng len lén quan sát vài lần.


      “Thái phi cảm thấy trong cung như thế nào?”


      Ô Thục nghi đột nhiên đặt câu hỏi, khiến Mục Thư Du nhảy dựng, lập tức chuyển ánh mắt : “ tốt cũng xấu, được ăn sung mặc sướng cần phải giống như dân chúng phải bôn ba kiếm sống.”


      Ô Thục nghi cười khẽ: “Thái phi rất đúng, ở trong cung cần lo lắng gì, chỉ cần có hi vọng xa vời ngay cả xuân thu mấy lần thay đổi cũng có thể khiến cho người ta nhớ được.”


      Mỹ nhân này cười cái đúng là giống người bình thường, quả nhiên là tuyệt sắc, Mục Thư Du đương nhiên biết Ô thục nghi vì sao cảm thán, bất quá cũng là vì chuyện thương xuân tiếc thu, hôm nay Thư Yến được sủng ái, lại vì chuyện Văn phi mà có thể tấn phong thành người thứ hai trong cung mang chức vị Thục nghi, Ô thục nghi này tuy lạnh lùng nhưng cũng phải là quan tâm, chỉ là Mục Thứ Du cũng cách có nào khuyên giải.


      Nữ nhân này làm cái gì vậy?!


      Tần Thừa Thích đứng gần đó nheo mắt nhìn thấy Mục Thư Du và Ô Nhạc Song chậm rãi tới, vốn đây là cảnh đẹp rất khó thấy được, nhưng lòng lại như bốc cháy chỉ vì dáng vẻ Mục Thư Du si ngốc nhìn Ô Nhạc Song. hoàn toàn vui. Vô cùng vui!


      “Thái phi cao hứng, vết thương chân khỏi rồi sao?” Tần Thừa Thích vẻ mặt cảm xúc đón đầu tới.


      Mục Thư Du và Ô Nhạc Song nghe được giọng của Tần Thừa Thích, hai thân thể đồng thời run chút, Mục Thư Du là sợ, nhưng lòng Ô Nhạc Song lại rung động, nàng ta rất lâu gặp Tần Thừa Thích, lúc này cũng bất chấp chuyện phải dè dặt, nàng hướng đôi mắt đẹp như oán như thương nhìn về phía Tần Thừa Thích.


      Chỉ là khuôn mặt vẫn tuấn tú như trước, nhưng đôi mắt như hồ sâu chưa từng nhìn về phía nàng ta.


      “Hồi bẩm Hoàng thượng, vết thương của thần thiếp tốt hơn rất nhiều, vì ở lâu chỗ cũng buồn chán nên thần thiếp đến thỉnh an Hoàng hậu, cũng vừa để giải sầu.”


      “Thỉnh an thôi có cần phải lâu như vậy ? Vết thương của Thái phi cũng chỉ bị mới đây, có kiệu chịu ngồi là ngại vết thương nhanh khỏi quá sao ?” Giọng của Tần Thừa Thích rất vui.


      Tính tình của người này làm sao thế nhỉ, nàng làm gì đắc tội với , sao lại nổi giận với nàng? Hơn nữa nàng là trưởng bối, sao lại có thể ở ngay trước mặt Ô Thục nghi khiển trách nàng, còn hoàn toàn để ý thể diện của nàng.


      “Tại sao gì, chẳng lẽ trẫm sai sao?” Tần Thừa Thích thấy Mục Thư Du cúi đầu càng tức giận, mới vừa rồi phải vẫn cùng Ô thục nghi vừa vừa cười, đến khi thấy lại có phản ứng.


      “Hoàng thượng dạy rất đúng, thần thiếp biết sai rồi.”


      “Ai dạy dỗ Thái phi, trẫm là vì muốn tốt cho người, người hiểu chuyện như vậy trẫm đành phải lo luôn chuyện này thôi. Vu Trung, cho người đỡ Thái phi lên kiệu.”


      Vu Trung lập tức sai Như Lan Như Ý đỡ Mục Thư Du, sau đó lại để cho hai tên tiểu thái giám vội vàng theo.


      “Thời tiết rất nóng nực, Hoàng hậu đồng ý cho nàng cần ngày ngày thỉnh an, nghe thi thư của nàng ngày càng tiến bộ, trẫm rỗi rảnh tới thăm nàng.” Tần Thừa Thích nhìn Mục Thư Du ngồi vào cỗ kiệu, sau đó lại cùng Ô Nhạc Song vài câu rồi cũng bước lên bộ liễn.


      “Thục nghi, nơi này nắng rất lớn, hay là trở về .” Cung nữ Thu Hà giọng nhắc nhở câu với Ô Nhạc Song vẫn đứng ở chỗ cũ bất động lâu.


      “Khí chất giống nhau, nhưng lại nhiều hơn vài phần sức sống, chính là thua ở chổ này sao?” Mắt của Ô Nhạc Song chứa u sầu lẩm bẩm , nàng nghĩ tới ngày xưa Tần Thừa Thích hết mực sủng ái mình, chỉ lắc đầu tiếp tục bước .


      Mục Thư Du nghĩ tới chuyện vừa rồi, nhất định là nàng mất hết mặt mũi trước mặt Ô Thục nghi, nàng vốn có ý muốn kết giao với nữ nhân băng giá kia, bây giờ nhìn lại là nàng trèo cao rồi.


      “Nghĩ gì thế?”


      “Ô Thục nghi nhất định là coi trọng ta.” Mục Thư Du vì tức giận nên quên quy củ, lúc đáp lời cũng thêm câu “Hồi bẩm Hoàng thượng” ở phía trước, trực tiếp vào vấn đề.


      “Hồ đồ, nàng ta nghĩ gì có liên quan gì đến Thái phi? Người là Thái phi, cần gì để ý Thục nghi nghĩ cái gì, người coi trọng nàng ta sao? Thaí phi , trẫm còn nghĩ ra, vừa vặn trẫm cũng muốn hỏi Thái phi, Ô thục nghi thực tốt như vậy sao?” Tần Thừa Thích ngồi ghế dựa nhìn Mục Thư Du.


      “Hôm nay thần thiếp và Ô thục nghi là lần đầu gặp mặt, tốt hay thần thiếp làm sao biết được, Hoàng thượng hỏi giỏi hay thần thiếp thực cách nào trả lời.” Mục Thư Du cảm thấy nghi vấn của Tần Thừa Thích quả thực là cách nào giải thích được.


      Tần Thừa Thích cười nhạo tiếng: “ biết? biết vì sao mắt Thái phi lại cứ dính người Ô thục nghi buông vậy, phải là vì thấy nàng tốt sao? Vừa rồi nếu trẫm qua đó, sợ là Thái phi trực tiếp theo nàng ta tới Tĩnh điện.”


      Tức nhất chính là đường đường là ngôi cửu ngũ chí tôn nàng lại muốn gặp, lại đem tâm tư đặt người Ô thục nghi, Tần Thừa Thích nhìn ánh mắt của Mục Thư Du giống như có điều suy nghĩ, tiền triều xác thực thịnh hành chuyện tình bách hợp (2), chẳng lẽ trong Ngọc Phù cung cũng có chuyện này sao?

      (2) Là chuyện nữ nữ


      Vu Trung đứng sau lưng Tần Thừa Thích, dùng sức cắn chặt đầu lưỡi của mình, lấy đau đớn để kiềm chế buồn cười, Hoàng thượng đúng là suy nghĩ quá nhiều rồi, dung mạo Ô thục nghi rất xinh đẹp, nhìn quen nên cảm thấy cũng bình thường. Còn Thái phi mới gặp gỡ lần đầu, nhìn nhiều hơn vài cái cũng có gì sai đâu, lòng cái đẹp mọi người đều có, huống chi Thái phi còn ghen ghét vẻ đẹp của Ô thục nghi, sao ngược lại Hoàng thượng lại ghen tị với Ô thục nghi thế này?!
      Last edited: 7/9/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :