1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Quốc sắc sinh hương - Tiếu Giai Nhân - Chương 140

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      :yoyo27: mình đoán đúng rùi ed thêm chương mới khích lệ :yoyo26::yoyo26::yoyo26:
      Vũ Hương Hải Vixukem thích bài này.

    2. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      012
      [​IMG]
      [​IMG]
      vừa về phía giường La Hán phủ nệm gấm khắc hoa, ôn hoà nhã nhặn hỏi con dâu: "Sáng sớm đến gặp ta, có phải gặp chuyện gì rồi hay ?"

      "Là có chút chuyện muốn hỏi mẫu thân chút ." Nhị phu nhân đỡ mẹ chồng ngồi xuống, nàng ta nghiêng qua ngồi ở bên bàn thấp khác, nghiêng người : "Hôn của đại ca, con mở ra danh mục quà tặng năm xưa trong phủ chúng ta, năm ấy cưới chị dâu, chúng ta xuất ra 128 nâng sính lễ, lần này, vẫn là theo lệ cũ hay sao?"

      Thái phu nhân rủ mắt trầm tư. Từ thời tiền triều, Quách gia chính là danh môn vọng tộc, về sau theo vua có công, phong tước vị Quốc Công, uy vọng nâng cao bước. Ba nàng dâu đều là tiểu thư khuê các môn đăng hộ đối, con dâu trưởng là Thế tử phu nhân, sính lễ cho 128 nâng, hai nàng dâu phía sau đều giảm tám nâng. Hôm nay Lâm thị vào cửa, tuy rằng cũng là Quốc Công phu nhân, nhưng quả phụ mang theo con , còn là xuất thân thương nhân, đừng cho 128 nâng, ngay cả 120 nâng, Đàm gia và hai nàng dâu đều nghẹn khuất.

      Lần phật châu cổ tay, Thái phu nhân ung dung : "Theo lý, quả phụ tái giá toàn bộ nên giản lược, nhưng Lâm thị đánh bậy đánh bạ cứu được đại ca con lần, chúng ta làm quá đơn giản, khó tránh khỏi để người mượn cớ. Như vậy , tiền biếu thay đổi, sính lễ giảm nửa, cho 64 nâng, hòm xiểng nhét thêm chút."

      Nhị phu nhân gật gật đầu, quan lại người ta bình thường lần đầu tiên cưới vợ cũng chỉ 64 nâng sính lễ, đối với quả phụ thương gia mà , rất nở mày nở mặt rồi.

      [​IMG]
      [​IMG]

      "Được, liền theo như con rồi lo liệu ."

      Ngày thứ hai, bà mối thuật lại ý tứ của Quốc Công Phủ ý cho Lâm gia.

      Lâm thị quả quan tâm sính lễ bao nhiêu, nhưng Quách gia vậy mà nguyện ý cho nữ nhi ghi vào gia phả Quách gia, để nữ nhi danh chính ngôn thuận làm Tứ nương Quốc Công Phủ, Lâm thị cực kỳ ngoài ý muốn.

      Liễu thị thành tâm khuyên nhủ: "Quốc Công gia đối với muội đủ tình rồi, muội muội nếu như đồng ý gả, sau này liền toàn tâm toàn ý theo Quốc Công gia, ra ghi hay ghi vào gia phả quan hệ cũng lớn, muội dỗ dành Quốc Công gia vui vẻ, ai cả đường tự nhiên cho Gia Ninh chỗ dựa, bằng muội ba ngày hai bữa chọc giận Quốc Công gia, cho dù có ghi Gia Ninh vào gia phả, mọi người Quách gia gió chiều nào ngã chiều đó, cũng đối xử tử tế với Gia Ninh, có đúng hay ?"

      Lâm thị hiểu, cúi đầu : "Muội có chừng mực."

      Trượng phu chết rồi, tại nữ nhi mới là quan trọng nhất, nếu muốn nữ nhi sống tốt, nàng nhất định phải ở chỗ Quách Bá Ngôn làm thê tử tốt ôn nhu hiền thục.

      ~

      ngày trước đại hôn, nhà trai phái người tới nhận trang sức, mang đồ cưới của tân nương tử qua nhà chồng.

      Lúc ngoài cửa sổ truyền tới tiếng gà gáy thứ nhất, trời còn đen kịt, Lâm thị lại lập tức tỉnh dậy, quay đầu nhìn, bên cạnh nữ nhi ngủ say. Nữ nhi tướng ngủ tốt, cánh tay đưa ra ngoài, Lâm thị nghiêng người, nhàng nhét cánh tay của nữ nhi về lại ổ chăn. Lâm thị ngủ sâu, bởi vì sắp đến Quốc Công Phủ, Tống Gia Ninh mấy đêm nay ngủ cũng được ngon, mẫu thân khẽ động, nàng cũng tỉnh, mơ hồ mà gọi: "Nương. . ."

      Lâm thị cười, ôn nhu hỏi: "Sớm như vậy tỉnh?" Hôm nay là nữ nhi lần đầu tiên rời khỏi nàng, khẳng định cũng khẩn trương nha?

      [​IMG]
      [​IMG]

      Tống Gia Ninh vô cùng khẩn trương, hoảng sợ, ngoài xe bỗng nhiên xuất thân ảnh cao lớn, gặp nàng, nam nhân mỉm cười: "Gia Ninh đến rồi?"

      Mày kiếm mắt sáng, nổi bật hơn người, chính là Quách Bá Ngôn.

      Tống Gia Ninh ngây người, nghĩ tới kế phụ lại có thể tới đón nàng, sững sờ, nhìn thấy nam nhân vươn tay tới nàng, Tống Gia Ninh vô ý thức đặt bàn tay bé lên. Quách Bá Ngôn nắm chặt bàn tay mập, hơi dùng sức, liền kéo tân nữ nhi ra ngoài, nhàng ôm lấy, lại thả xuống đất.

      "Làm phiền người." Tống Gia Ninh khỏi xấu hổ, cảm ơn lí nhí như con muỗi.

      Nàng , Quách Bá Ngôn nghe thấy, sờ sờ cái đầu của nữ nhi, vịn vai nàng di chuyển tới phía trước, cất cao giọng : "Đó là đại ca con."

      Tống Gia Ninh trong lòng khẽ động, biết cấp bậc lễ nghĩa, nhưng sửng sốt dám nhìn qua bên kia, ma xui quỷ khiến bên tai lại vang lên đoạn đối thoại.

      Đó là kiếp trước, Quách Kiêu lần đầu tiên muốn nàng, nàng khó chịu, thân thể căng trướng khó chịu, trong lòng ê ẩm đau khổ, mù mờ ngỡ ngàng khóc lóc hỏi : "Thế tử thân phận tôn quý, dạng mỹ nhân gì mà có, vì sao phải đoạt ta tới đây?"

      Quách Kiêu trả lời như thế nào?

      gắt gao ấn nàng, lạnh lùng nhìn ánh mắt của nàng: "Bởi vì ánh mắt của nàng cho ta biết, nàng muốn bị ta ngủ."

      Tống Gia Ninh ủy khuất muốn chết, ràng là háo sắc, nhưng lại đổ thừa lên người nàng, được rồi, đời này nàng cũng muốn nhìn thẳng nữa.
      Chú thích: “Toàn phúc nhân” còn gọi là “bà toàn phúc”, dùng để chỉ người phụ nữ có chồng, cha mẹ còn khỏe mạnh, có chồng, con cái đủ cả nam cả nữ. Dựa theo phong tục lễ nghi trong dân gian, “người toàn phúc” phải lo rất nhiều việc, để cầu “cát tường như ý” cho đôi vợ chồng mới cưới. “Người toàn phúc” là chỉ người có phúc, có cha mẹ, dưới có con trai con , vợ chồng ân ái, huynh đệ tỷ muội chung sống hòa thuận, bình thường là do người thân bên đằng đảm nhận. Trước hôn lễ ngày, “người toàn phúc” phải vào trong phòng tân hôn quét giường(tảo sàng, tát sàng, tát trướng) cho tân lang tân nương, vừa quét vừa những lời cát tường hoặc đọc những câu vè để cầu vận may cho tân lang tân nương.

      Trước ngày cử hành hôn lễ, “người toàn phúc” còn có công việc quan trọng khác đó là dọn dẹp kiệu cho tân nương. Ở phần lớn khu vực phía Bắc, trước khi tân nương lên kiệu, “người toàn phúc” phải tiến hành “quét kiệu”, “hun kiệu” và “soi kiệu”. “Quét kiệu” là chỉ “người toàn phúc”
      cầm chổi phủi , quét bụi đất trong kiệu. Sau đó, “người toàn phúc” dùng cao hương hun phía trong kiệu chút, để bên trong tràn đầy mùi thơm. “Chiếu kiệu” là cầm gương trong tay, chiếu từng góc của kiệu lần để tránh những thứ ô uế lẩn trốn trong kiệu. Theo phong tục lưu truyền, tất cả những việc phải do “người toàn phúc” làm, thể mong ước cuộc sống mới đầy mỹ hảo của tân lang tân nương.

      Lồng chim gỗ đỏ:
      [​IMG]
      [​IMG]
      Last edited by a moderator: 4/5/19

    3. Bờm xinh

      Bờm xinh Well-Known Member

      Bài viết:
      525
      Được thích:
      389
      Thank nàng nhiều
      Truyện hay lắm
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ôi ta hóng làm sao Triệu Hằng lại gặp Ninh Ninh được quá.
      Vũ Hương Hải Vi thích bài này.

    5. Quýt Đường

      Quýt Đường Well-Known Member

      Bài viết:
      1,001
      Được thích:
      23,905
      013


      Tống Gia Ninh dám nhìn Quách Kiêu, nhưng Quách Kiêu lại thản nhiên đánh giá nàng từ xuống dưới lần, cuối cùng ánh mắt cố định khuôn mặt mũm mĩm của Tống Gia Ninh. Ánh nắng từ bên chiếu tới, da mặt trắng nõn của nàng phảng phất như có thể véo ra nước, vô cùng mịn màng, phụ thân bảo nàng gọi , nàng ngơ ngác cả người cứng ngắc chịu xoay lại, lông mi dài rủ xuông, đôi môi phấn hồng mím lại, cả người được phóng khoáng, khiến người muốn khi dễ nàng.

      Ưu điểm duy nhất, chính là khuôn mặt, so với mấy muội muội ruột trong nhà đều xinh đẹp hơn.


      Ánh mắt liếc qua chuyển đến vạt áo phụ thân, Quách Kiêu bỗng nhiên hiểu phụ thân vì sao lại thích quả phụ như vậy, nữ nhi lớn lên như vậy, vị kế mẫu kia, chắc chắn cũng là sắc đẹp khuynh thành.


      "Phụ thân, Gia Ninh chắc là sợ người lạ rồi, chúng ta vào trước ." Đợi trong chốc lát đợi được kế muội bắt chuyện, Quách Kiêu cười nhạt với phụ thân , hai chữ "Gia Ninh" gọi tự nhiên thân cận.


      Ở trong mắt Quách Bá Ngôn, Lâm thị xinh đẹp yếu ớt, Tống Gia Ninh ngốc nghếch nhát gan, dĩ nhiên lý giải kháng cự của Tống Gia Ninh thành sợ người lạ, liền vỗ nhè lên vai nàng, dùng giọng nhu hòa: " thôi, vi phụ trước dẫn con gặp Thái phu nhân, Thái phu nhân là trưởng bối, gặp mặt Gia Ninh phải hiểu chuyện, biết ?"


      Tống Gia Ninh lập tức gật đầu, thấy Quách Bá Ngôn nhấc chân, nàng chủ động qua phía bên tay phải Quách Bá Ngôn, cách xa Quách Kiêu.


      Quách Kiêu nhận ra kế muội tránh né , nhưng vẫn qua phía bên tay phải Tống Gia Ninh, rớt lại phía sau hai bước theo.


      Vì vậy đường từ cửa chính đến Sướng Tâm Viên, Tống Gia Ninh liền thỉnh thoảng cảm nhận được hai đạo ánh mắt lạnh lẽo, giống như rắn nhìn chằm chằm vào nàng, sợ tới mức toàn bộ lực chú ý cảnh giác nàng đều đặt lên người Quách Kiêu, cũng nghe thấy giọng của kế phụ. Quách Bá Ngôn hỏi mấy lần được đáp lại, cúi đầu, nhìn thấy khuôn mặt nhắn của tân nữ nhi căng thẳng tái nhợt, bỗng nhiên có hơi lo lắng. Đứa này gan rất , cứ tiếp tục như vậy là thể được, hôm nào đó phải thương lượng với Lâm thị chút, mời ma ma giáo dưỡng tới đây, nương có thể ngây thơ, nhưng cũng phải phóng khoáng thoải mái.



      Noãn các phía đông Sướng Tâm Viên, Thái phu nhân ngồi noãn tháp, đại nương Đình Phương bồi ở bên. Bởi vì Lâm thị vẫn chưa qua cửa, hôm nay chỉ là để đại phòng bên này làm quen với người nhà mới tới trước, nên cũng có mời hai phòng kia.


      Màn cửa khua động, Quách Bá Ngôn tiến vào, tiện tay vén rèm giúp tiểu nương sau lưng, động tác giống như tùy ý nhưng ra là săn sóc, Đình Phương nhìn thấy mà trong lòng có hơi đau xót, phụ thân chưa từng vén rèm cho nàng. Nhưng khi tầm mắt của nàng chuyển đến người Tống Gia Ninh, nhìn thấy khuôn mặt mũm mĩm của Tống Gia Ninh, để ý đến bàn tay mập của Tống Gia Ninh khẩn trương lộn xộn, Đình Phương thầm nhàng thở ra, muội muội xem ra còn , rất dễ dàng ở chung.

      "Gia Ninh gặp qua Thái phu nhân, gặp qua đại nương." Toàn bộ Quốc Công Phủ, Tống Gia Ninh chỉ sợ mình Quách Kiêu, ở trước mặt nữ quyến, nàng sợ người lạ có sợ thiệt, nhưng hành lễ chào hỏi vẫn biết.


      Thái phu nhân lớn tuổi, theo bản năng thích tiểu hài tử, đặc biệt là xinh xắn có hiểu biết, mặc dù tồn tại nghi kị đối với mẹ con Lâm thị, nhưng trước khi hai mẹ con chính thức phạm sai lầm, Thái phu nhân cũng muốn dùng ác ý suy đoán, tại Tống Gia Ninh biểu nhu thuận, bà liền cười vẫy tay, gọi: "Tới đây tới đây, cho tổ mẫu hảo hảo nhìn cái."


      Quách Bá Ngôn nghe vậy, vẻ mặt buông lỏng.


      Tống Gia Ninh nghe Thái phu nhân lại có thể tự xưng tổ mẫu, hiền lành giống như lão thái thái nhà hàng xóm, chút kiêu căng uy nghiêm như Đoan Tuệ công chúa, liền cũng có khẩn trương nữa, ngoan ngoãn qua, rủ mi mắt dám nhìn loạn. Kiếp trước vào cung, Tống Gia Ninh rốt cuộc nhớ kỹ quy củ "Gặp quý nhân đừng nhìn loạn".

      Thái phu nhân kéo bàn tay bé của Tống Gia Ninh, nghiêm túc quan sát phen, vừa gật đầu vừa khen ngợi : "Gia Ninh lớn lên xinh đẹp, ba tỷ tỷ con đều sánh bằng, khuôn mặt nhắn này, vừa nhìn chính là có phúc khí."


      Tống Gia Ninh xấu hổ cúi đầu, phúc khí cái gì chứ, ý tứ chính là khuôn mặt nàng béo quá chứ gì.


      "Gia Ninh à, vào cửa Quốc Công Phủ, sau này chúng ta chính là người nhà, ta là tổ mẫu, Đình Phương là đại tỷ tỷ con, đừng sợ người lạ." Khen dung mạo xong, Thái phu nhân thương .


      Tống Gia Ninh gật đầu, trước gọi bà tiếng tổ mẫu, lại len lén liếc nương y phục màu đỏ bên cạnh, thấy đối phương cười dịu dàng nhìn nàng, thân thiết ôn nhu, Tống Gia Ninh lên can đảm, ngượng ngùng cười cười, ngọt ngào kêu: "Đại tỷ tỷ." Đôi mắt hạnh thanh tịnh như nước, nhìn thế nào cũng giống như là muội muội xấu.


      Đình Phương càng nhìn càng thích, kéo bàn tay bé của Tống Gia Ninh, cười : "Gia Ninh muội muội."


      Hai tỷ muội này xem như là vừa ý nhau rồi.

      Quách Kiêu ở bên nhìn, trong lòng có chút bất đắc dĩ. Biểu đơn thuần bên ngoài của Tống Gia Ninh là hay giả còn chưa xác định được, nhưng muội muội ruột thịt của mới gặp mặt lần liền vui vẻ nhận tỷ muội, chút tâm cơ cũng có, tính tình này, làm huynh trưởng, sao yên tâm được chứ?


      Quách Bá Ngôn rất yên tâm, với Thái phu nhân: "Tiền viện còn có việc, nhi tử trước, Gia Ninh liền làm phiền nương."


      Thái phu nhân khoát tay: " , bên này cần con quan tâm."


      Quách Bá Ngôn gật đầu, trước khi thuận tiện mang theo nhi tử.


      Quách Kiêu vừa , Tống Gia Ninh lập tức nhõm hơn nhiều, tân tổ mẫu, tân tỷ tỷ hỏi nàng cái gì nàng liền cái đó, nha hoàn bưng bánh ngọt lên, Thái phu nhân khuyên nàng ăn, nàng liền rụt rè ăn miếng, nếm mùi vị, dù thích cũng tuyệt đối lấy thêm, vững vàng nhớ kỹ lời mẫu thân dặn dò.


      ngày ở chung, Thái phu nhân vô cùng xác định, cháu mới này tuy lớn lên quyến rũ vô song, tính tình lại rất đơn thuần. Thái phu nhân thích tiểu nương như vậy, cố ý chỉ thị đại nha hoàn bên cạnh chiếu cố Tống Gia Ninh bắt đầu cuộc sống hàng ngày. Đình Phương cũng rất hoan nghênh tân muội muội, ngày hôm sau Quốc Công Phủ đón dâu đãi khách, Đình Phương biết hôm nay Tống Gia Ninh chỉ có thể ở mình trong phòng đợi, sáng sớm còn cố ý chạy tới, ôn nhu an ủi Tống Gia Ninh phen.

      Tống Gia Ninh trong lòng hơi có chút ấm áp, nhưng Đình Phương vừa , bên cạnh chỉ còn nha hoàn quen, lại nghe tiền viện truyền tới náo nhiệt, Tống Gia Ninh bỗng nhiên vô cùng nhớ mẫu thân của mình, cho đến giờ phút này, Tống Gia Ninh mới chậm chạp ý thức được việc: Vệ Quốc Công Quách Bá Ngôn, cướp nương xinh đẹp của nàng, sau này mẫu thân bao giờ là của mình nàng nữa. . .


      Trời càng ngày càng tối, Tống Gia Ninh ăn cơm tối xong sớm chui vào chăn, nghĩ đến chuyện đêm nay mẫu thân phải đối mặt, tâm tình đặc biệt phức tạp.


      ~


      Quách Bá Ngôn lại thống khoái cực kỳ, cùng các tân khách liều mạng vòng rượu, quyết đoán giả say, nhân cơ hội rời khỏi phòng khách ồn ào, nhanh đến phòng tân hôn ở hậu viện, bước như bay. Hai nha hoàn canh giữ trong viện, Quách Bá Ngôn nhìn cũng thèm nhìn, kể cả hai người bên trong ra đón, cũng đuổi hết, "BA~" mà cửa nhà chính.


      Nam nhân thể chờ đợi nổi nữa, bước vào nội thất, bước chân tạm thời thay đổi chậm lại, mặt thay đổi nhìn lên giường. Tân nương mới cưới vào cửa liền ngồi ở chỗ kia, mặc tiểu sam màu đỏ tay áo hẹp, phía dưới là váy màu đỏ, dưới làn váy lộ ra đôi giày thêu tinh xảo khéo léo màu đỏ. Quần áo đỏ như vậy, tân nương bọc bên trong lại trắng như tuyết, khuôn mặt hai mươi bảy tuổi nhìn khác biệt gì với mười bốn mười lăm tuổi, non nớt giống nhau, thiếu nữ lứa tuổi đậu khấu (tuổi dậy ) cũng đẹp bằng.


      Dục hỏa bị đè nén gần năm, hừng hực bùng lên.


      Quách Bá Ngôn nhanh chậm qua, lại chậm rãi ngồi bên cạnh Lâm thị, mắt nhìn phía trước : "Ngủ thôi, giúp ta thay quần áo."


      Lâm thị bình tĩnh xoay người lại, ánh mắt chỉ nhìn cái cằm phía dưới nam nhân, sau đó nâng lên đôi bàn tay thon, cũng xa lạ mà cởi áo của trượng phu ra. Vì sao xa lạ, bởi vì nàng từng gả cho người khác, gả qua thư sinh hào hoa phong nhã lịch nho nhã. Giờ khắc này, cả người Lâm thị cứng ngắc như chia làm hai phần, nàng biết mình ở nơi nào, hai tay đâu vào đấy làm chuyện nên làm, nhưng lòng của nàng, lại thể khống chế mà tràn đầy người đàn ông khác, tràn đầy đều là nhớ tới .


      Quách Bá Ngôn hơi nghiêng đầu, nhìn thấy quần áo đỏ thẫm như tôn lên khuôn mặt càng thêm tái nhợt của nàng, trắng như cánh hoa ngọc lan bị nước mưa đánh vùi dập, nhu nhược đáng thương, nhưng cũng chính là vẻ mỏng manh này, càng khiến người ta muốn hung hăng khi dễ nàng. Cổ họng chuyển động, Quách Bá Ngôn bỗng nhiên bắt lấy hai tay Lâm thị, quay người lại liền đè nàng xuống.

      Lâm thị nhắm mắt lại, vẫn nhúc nhích thực bổn phận cần làm của thê tử.


      Quách Bá Ngôn như tường đồng vách sắt đè nặng nàng, sốt ruột khó nén hôn lên lông mày như vẽ của nàng, hôn lên khuôn mặt tái nhợt của nàng, hôn lên bờ môi diễm lệ của nàng, hôn lên cái cổ yếu ớt phảng phất như vừa bóp liền gãy của nàng. như đốm lửa, kích thích trong rượu mạnh. Sau khi bùng lóe lên càng thêm rừng rực, biết nàng có lẽ còn nhớ đến quỷ họ Tống đoản mệnh, biết nàng là vì nữ nhi mới theo , nhưng Quách Bá Ngôn quan tâm.

      Quan tâm cái gì? Quỷ đoản mệnh kia Đoản còn có thể làm như vậy đối với nàng sao, còn có thể mặc sức ăn con thỏ bạch ngọc như nàng đây sao, còn có thể khiến cho nàng ràng muốn cự tuyệt rồi lại muốn biểu ra ngoài mà đau khổ chịu đựng, có thể làm cho nàng ràng rất thích phải đè nén bản năng len lén nắm chặt ga giường, có thể nắm chặt eo nắm tay của nàng mà thảo phạt sao?

      Gầm tiếng, sau khi hoàn toàn xông vào thành trì, Quách Bá Ngôn rốt cuộc tạm dừng tấn công, cúi đầu nhìn nàng.


      Khuôn mặt tái nhợt của Lâm thị sớm bị nung đỏ, nàng vẫn nhắm mắt lại, nhưng trán lại toát mồ hôi, đôi môi đỏ mọng chịu khống chế mà mở ra, như cánh hoa bị ép hé mở, tỏa ra hương thơm, mồ hôi lớn chừng hạt đậu dọc theo bên má nàng lăn xuống, giọt lại giọt.


      Nàng đẹp, Quách Bá chung quy vẫn còn sinh ra thương tiếc, hôn bên má nàng, giọng khàn khàn: "Làm đau sao?"


      Lâm thị mím môi, đầu cũng nghiêng qua bên, thế nhưng Quách Bá Ngôn lại húc lên cái, nàng liền bị ép mở miệng, phát ra tiếng hừ giống như thống khổ. Quách Bá Ngôn lại hỏi lần nữa, nàng vẫn chịu chuyện, Quách Bá Ngôn cứ tiếp tục ủi tới, lần so với lần càng nhanh hơn, khiến nàng như nhành hoa trong mưa gió, run rẩy tới tới lui lui, cuối cùng chịu nổi, nức nở nghẹn ngào lên tiếng.


      "Cầu ta." Quách Bá Ngôn nâng chân trắng như ngọc của nàng, giọng ồm ồm lần nữa vang lên.


      Lâm thị gắt gao che miệng, nước mắt chảy xuống như mưa. Nàng thích như vậy, cũng chưa từng bị đối đãi như vậy.


      "Cầu hay ?" Quách Bá Ngôn đánh tới giống như nổi điên, so với trống trận còn gấp hơn.


      so với thiên quân vạn mã càng thêm dũng mãnh, Lâm thị giống như tiểu thành chịu nổi kích, tới vài cái liền chống đỡ nổi, cái gì cũng quên mất, cũng có rảnh rỗi có cơ hội duy trì lý trí, thân thể sắp mệt mỏi rã rời khóc lóc ôm lấy bờ vai rắn chắc giống người của Quốc Công gia, vừa muốn đè lại cho động, vừa khóc thành tiếng: " cần, cần. . ."





      Tân phu nhân ở trong trướng thay đổi muôn kiểu khóc lóc, hoặc là trầm thấp nức nở nghẹn ngào, hoặc là đứt quãng giọng thút tha thút thít, trong viện, hai đại nha hoàn Xuân Bích, Hạnh Vũ của Quách Bá Ngôn đứng trong góc khuất hành lang đen như mực, nghe động tĩnh dài đằng đẵng bên trong dường như dừng lại, trong lòng chỉ ước ao mình có thể thay thế tân phu nhân nhận lấy sủng ái của Quốc Công gia.


      Lâm thị ở trong "Phúc" lại mong cho sớm kết thúc, hai nha hoàn chua xót cũng mong y như vậy, đáng tiếc đối với các nàng mà , đêm nay nhất định đặc biệt dài đằng đẵng, Quách Bá Ngôn đem tất cả hài lòng của đối với Lâm thị, đều thể lên hành động, giữa hiệp tạm nghỉ lát, đợi Lâm thị trở lại bình thường, liền lần nữa kéo người vào trong ngực, thương nghỉ.


      Thẳng đến khi ánh trăng rơi xuống, đêm khuya yên tĩnh, động tĩnh trong phòng tân hôn mới ngừng lại.


      * chú thích

      “Toàn phúc nhân” còn gọi là “bà toàn phúc”, dùng để chỉ người phụ nữ có chồng, cha mẹ còn khỏe mạnh, có chồng, con cái đủ cả nam cả nữ. Dựa theo phong tục lễ nghi trong dân gian, “người toàn phúc” phải lo rất nhiều việc, để cầu “cát tường như ý” cho đôi vợ chồng mới cưới. “Người toàn phúc” là chỉ người có phúc, có cha mẹ, dưới có con trai con , vợ chồng ân ái, huynh đệ tỷ muội chung sống hòa thuận, bình thường là do người thân bên đằng đảm nhận. Trước hôn lễ ngày, “người toàn phúc” phải vào trong phòng tân hôn quét giường(tảo sàng, tát sàng, tát trướng) cho tân lang tân nương, vừa quét vừa những lời cát tường hoặc đọc những câu vè để cầu vận may cho tân lang tân nương.


      Trước ngày cử hành hôn lễ, “người toàn phúc” còn có công việc quan trọng khác đó là dọn dẹp kiệu cho tân nương. Ở phần lớn khu vực phía Bắc, trước khi tân nương lên kiệu, “người toàn phúc” phải tiến hành “quét kiệu”, “hun kiệu” và “soi kiệu”. “Quét kiệu” là chỉ “người toàn phúc”

      cầm chổi phủi , quét bụi đất trong kiệu. Sau đó, “người toàn phúc” dùng cao hương hun phía trong kiệu chút, để bên trong tràn đầy mùi thơm. “Chiếu kiệu” là cầm gương trong tay, chiếu từng góc của kiệu lần để tránh những thứ ô uế lẩn trốn trong kiệu. Theo phong tục lưu truyền, tất cả những việc phải do “người toàn phúc” làm, thể mong ước cuộc sống mới đầy mỹ hảo của tân lang tân nương.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :