1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Trọng sinh] Chồng yêu của đại tiểu thư – Vân Nhất Nhất (update c16) - Tuyển editor

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. YooMi

      YooMi Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      221
      Được thích:
      2,835

    2. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      Chương 17: Vị hôn thê
      Tuy rằng chỗ Cát Kình Mặc đứng là chỗ góc khuất của yến hội, trải qua tranh chấp của Lục Giác Linh và Lê Chích Hạo, có khả năng gây xôn xao.
      "Lục tiểu thư sợ là nghĩ sai rồi, Chính Hạo cũng có..." Mắt thấy Lê Chích Hạo bị Lục Giác Linh vu oan giá hoạ, Diệp Tiểu Mạn nhanh chóng tới, giọng giải thích.
      "A, xấu..." Vừa định lại nhớ tới lời dặn dò của Diệp Nhứ Nhiễm, Lục Giác Linh bĩu môi, lời "xấu xí" đến miệng lại nuốt trở lại. "Xem xem lại, chỗ nào cũng thấy bóng dáng của . Vị này là trai ? trai nhiều?"
      "Lục tiểu thư, mới vừa rồi chỉ là hiểu lầm!" Biết Lục Giác Linh vì sao dừng lại, giờ phút này Diệp Tiểu Mạn cũng cố nén tì khí. Trước mặt nhiều ánh mắt nhìn vào, thể học Lục Giác Linh làm người đàn bà chanh chua.
      "Hiểu lầm! Ý của trai tốt của có tìm tôi gây , có khi dễ tôi, đối với tôi động thủ động cước.?" Lục Giác Linh cao ngạo đến trước mặt Diệp Tiểu Mạn, vẻ mặt châm chọc xem sắc mặt trắng bệch của Diệp Tiểu Mạn. Đều hùng cứu mỹ nhân, giờ phút này vịt con xấu xí có ý đồ giải cứu vương tử lương thiện bị công chúa ác độc khi dễ? Nàng muốn chống mắt lên nhìn, chỉ bằng năng lực của vịt con xấu xí có thể tạo nên kết quả gì.
      "Là.." Bị khí thế cường đại của Lục Giác Linh trấn trụ, Diệp Tiểu Mạn cắn răng gật đầu: " Chích Hạo chính là muốn đến chào hỏi Nhứ Nhiễm, cũng phải cố ý mạo phạm tiểu thư."
      "Ý của là, bổn tiểu thư tự mình đa tình? trai tốt của hoàn toàn đem bổn tiểu thư để vào mắt." Lục Giác Linh nhún nhún vai hỏi lại Diệp Tiểu Mạn.
      "Lục tiểu thư nghĩ nhiều" Cảm giác được Lục Giác Linh khí thế có phần thu liễm, Diệp Tiểu Mạn lúc này lo lắng lại chùng lên. Nàng chính là ý tứ này như thế nào? Lục Giác Linh nếu đủ thông minh liền ở trước mặt mọi người đem những lời này ra tự tìm khó xử.
      "Phải ?" Tà tà liếc mắt cái, Lục Giác Linh tầm mắt lướt qua Lê Chích Hạo nhìn về phía người vẫn đứng xem kịch vui, Diệp Nhứ Nhiễm "Khổng tước, cậu cũng hai câu sao?"
      Vốn thèm đếm xỉa, Diệp Nhứ Nhiễm đành phải chậm chạp đứng dậy đến gần: "Cậu cùng Lê Chích Hạo tranh chấp, nhắc đến mình làm gì"
      "Nơi nào mình nhắc đến cậu, ràng là ta trai tốt của ta đến tìm cậu." Lơ đễnh chỉ vào Diệp Tiểu Mạn, nàng ngụm ngụm nhắc đến " trai tốt", lời châm chọc khiến Diệp Tiểu Mạn và Lê Chích Hạo đáy lòng thoải mái , liền ngay cả Đinh Hàn Tuấn muốn tiến lên hỗ trợ cũng dừng lại bước chân.
      "Tìm mình? Cậu nghĩ sai rồi ?" Ngạc nhiên nhìn Lục Giác Linh, Diệp Nhứ Nhiễm vẻ mặt mạc danh kỳ diệu bộ dáng lấy cớ của Diệp Tiểu Mạn vớ vẩn.
      Last edited: 13/8/17

    3. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      " biết nữa! Mình cũng nghĩ cậu còn cùng bạn học này chuyện , thế nào lại mắc tội với vị này rồi" Lục Giác Linh nghi hoặc nháy mắt mấy cái, lắc đầu .

      Lục Giác Linh cùng Diệp Nhứ Nhiễm hai người đáp trả lời, bên Lê Chích Hạo càng nghe càng giận dữ. Vẻ mặt trầm túm lấy cánh tay Diệp Nhứ Nhiễm, hai lời ý đồ muốn kéo nàng .

      "Lê Chích Hạo, buông tay!" Diệp Nhứ Nhiễm lạnh mặt, khẩu khí tốt ra lệnh. Trước mặt bao người, nàng nghĩ cùng Lê Chích Hạo động thủ, nhưng hành động của Lê Chích Hạo thực chọc giận nàng.

      " còn ra cản, trai tốt của lôi kéo khổng tước nhà tôi." Cùng lúc, Lục Giác Linh hai tay khoanh trước ngực, phóng thấp thanh bên tai Diệp Tiểu Mạn .

      Diệp Tiểu Mạn cắn chặt môi, cực lực khắc chế bản thân làm gì tránh chọc giận Lê Chích Hạo" xác định vì sao Lê Chích Hạo làm vậy với Diệp Nhứ Nhiễm, càng biết Lê Chích Hạo lôi Diệp Nhứ Nhiễm làm gì. Tại giờ khắc này, chỉ có thể tự nhắc nhở mình bình tĩnh, phải bình tĩnh.

      Lê Chích Hạo chung quy vẫn là đem Diệp Nhứ Nhiễm lôi . Cát Kình Mặc ngăn trở , cố nén, ngữ điệu đông cứng: "Nhị thiếu, việc này cùng quan hệ!"

      " ấy muốn theo !" Ngữ điệu lãnh đạm, Cát Kình Mặc ngữ khí thản nhiên, nghe ra quan hệ của với Diệp Nhứ Nhiễm thân cận hay .

      "Đây là vị hôn thê của tôi, chuyện này nhị thiếu cần nhúng tay vào." Nếu phải Cát Kình Mặc theo Cát Kình Trạch tham gia yến hội, Lê Chích Hạo thế nào cũng tưởng tượng được con người lạnh nhạt Cát Kình Mặc là nhị công tử thành phố thị trưởng A.

      tình chính là như vậy quỷ dị. Cát Kình Mặc cùng Cát Kình Trạch chỉ khác nhau có chữ, người biết Cát Kình Trạch đều có thể dễ đoán ra được thân phận Cát Kình Mặc, vấn đề là bản thân Cát Kình Trạch cũng coi như nổi danh, cả hai huynh đệ đều bị mọi người bỏ qua.

      Lại tiếp, chức thị trường cũng đủ để cho Lê gia tâm sinh kiêng kị. Nhưng tất cả mọi người đều biết, phụ thân Cát thị trưởng ở Trung Ương giữ chức vụ quan trọng, trong tay chưởng quản danh xứng với thực quyền. Mà ông ngoại Cát Kình Mặc, Tống gia lão gia tử còn là toàn quân khu nghe thấy là biến sắc, hoả bạo thượng tướng, còn vừa vặn áp Lê gia lão gia tử và Diệp Hồng Bác, quân hàm ở .

      Vì thế, sau khi thảo luận hôn , tâm tình sai, trưởng bối hai nhà Lê Diệp xuống dưới lầu nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Lê Chích Hạo khuôn mặt trầm lôi kéo Diệp Nhứ Nhiễm cũng vui và khó mới mời được làm khách, Cát gia nhị thiếu giằng co.

      "Lê Chích Hạo, tôi lặp lại lần nữa. Buông tay!" "Vị hôn thê?" Uổng công Lê Chích Hạo có thể được như thế. Chỉ tiếc Diệp Nhứ Nhiễm tuyệt thấy hiếm lạ.

      "Diệp Nhứ Nhiễm, câm miệng cho tôi!" Đối với Diệp Nhứ Nhiễm ngừng giãy dụa, Lê Chích Hạo gầm lên tiếng, quay đầu nhìn về phía Cát Kình Mặc, ngữ khí thân cận: "Nhị thiếu, tôi rồi, tôi cùng vị hôn thê của tôi chuyện."

      "Lê Chích Hạo, biết là trước mặt bạn trai tôi những lời này có vẻ nực cười sao?" "Nhị thiếu!" Có thể để Lê Chích Hạo gọi tiếng nhị thiếu há có thể là người thường. Diệp Nhứ Nhiễm cười nhạo tiếng, trào phúng nhìn Lê Chích Hạo.

      "Diệp - Nhứ - Nhiếm!" từng chữ , Lê Chích Hạo tay gia tăng thêm sức lực, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Diệp Nhứ Nhiễm.

      "Được rồi! Náo đủ rồi liền buông tay. Quan hệ giữa tôi và bạn học Cát phải biết, đừng có náo khó coi như vậy." Bị thái độ Lê Chích Hạo gây phiền chán, Diệp Nhứ Nhiễm sắc mặt cũng còn kiên nhẫn.

      Lúc này, Lê Chích Hạo quả thả tay. Đương nhiên Lê Chích Hạo có khả năng tự nguyện buông tay mà là bị Cát Kình Mặc bắt được cánh tay, mạnh mẽ kéo Diệp Nhứ Nhiễm về bên người.

      " có việc gì!" Nhìn thoáng qua cánh tay của Diệp Nhứ Nhiễm bị Lê Chích Hạo nắm đỏ bừng, Cát Kình Mặc thanh lành lạnh quan tâm.

      Vừa ngửa mặt liền nhìn thấy biết xuất từ khi nào trưởng bối hai nhà đứng cách đó xa. Diệp Nhứ Nhiễm biến sắc, uỷ khuất kêu: "Đau!"

      "Tôi mang bôi thuốc." Đối với biểu bất thường của Diệp Nhứ Nhiễm, Cát Kình Mặc mặt đổi sắc tiếp lời. Này khổng tước có lúc nào là đánh người, nay đột nhiên an phận, nếu phải có tiểu tâm tư, mới có thể cảm thấy kỳ quái.

      "Nơi này làm gì có thuốc. Tôi muốn về nhà." Thái độ tương phản hoàn toàn, luôn luôn thần sắc cao ngạo Diệp Nhứ Nhiễm trong nháy mắt liền biến thành đầy bụng uỷ khuất, tính tình đùa giỡn tiểu nữ sinh.

      Quay đầu nhìn thoáng qua muốn với Cát Kình Trạch lại thôi, Cát Kình Mặc vẫn là nhàng lên tiếng.

      "Nhứ Nhiễm, con sao chứ?" Rốt cuộc qua giây phút rung động, Nhậm Vũ Phỉ bước nhanh tới.

      "Mẹ, xem này, đỏ hết rồi." Nhìn thấy Nhậm Vũ Phỉ, Diệp Nhứ Nhiễm căm giận kêu lên. Cánh tay trắng nõn vươn đến, cánh tay nổi bật vết bầm đỏ chói mắt.

      "Có đau hay ?" Thân là chủ nhiệm bệnh viện quân đội, Nhậm Vũ Phỉ tự nhiên hiểu điểm đỏ đó nghiêm trọng lắm. Chính là đau nữ nhi của mình, đau lòng khó tránh khỏi sinh ra khiển trách. "Chích Hạo, chuyện gì xảy ra? Tại sao có thể ra tay nặng vậy?"

      " ạ, cháu..." Nhậm Vũ Phỉ xuất ngoài dự đoán của Lê Chích Hạo, xoay người liền thấy trưởng bối hai nhà sắc mặt khó coi, trong lúc nhất thời tìm được lời giải thích thích hợp.

      "Mẹ, con muốn về nhà." Cả Diệp Kỳ Bân và Nhậm Vũ Phỉ đều bị gọi đến lại cùng xuống, trừ bỏ đính hôn còn có chuyện gì. Cho Lục Giác Linh ánh mắt, Diệp Nhứ Nhiễm vẫn là tính toán bước trước.

      "Về nhà cái gì. Cháu muốn quậy cũng phải có mức độ." Mắt thấy sắc mặt Lê gia đều trầm xuống, Diệp Hồng Bác mặt có chút nhịn được."

      "Diệp lão gia, ông thể như vậy. Ai quậy? Khổng tước của chúng ta bất kể cái gì cũng có làm. Chân chính quậy tính ra có mấy người, sao thấy ông trách cứ?" Xem diễn đủ rồi, Lục Giác Linh tuỳ tiện đứng ra, vì Diệp Nhứ Nhiễm mà bất bình.

      Lại là Lục gia nha đầu! Diệp Hồng Bác vừa định lên tiếng trách cứ, liền gặp Lục Quyết Đông quét ánh mắt lại. Trong lòng càng vui nhưng cũng thức thời khoát tay: "Chích Hạo cùng Nhứ Nhiễm lớn rồi, sao lại cùng hồi giống nhau quậy? Chuyện này dừng ở đây, đều cần nữa.
      Last edited: 13/8/17

    4. Minhang

      Minhang Well-Known Member

      Bài viết:
      104
      Được thích:
      928
      Chương 18: Ai sai lầm

      "Ông nội, ông đừng nóng giận. Ông giận dữ mệt còn phải là bản thân ông. Ông cũng biết Nhứ Nhiễm hồi liền thích dán vào Chích Hạo. Tính tình quậy phá mà thôi, phải việc gì lớn." Nhìn thấy đám người Diệp Hồng Bác xuất , Diệp Tiểu Mạn nhanh chóng thu thập cảm xúc, cười qua trấn an . Mình nếu vì Lê Chích Hạo giải vây, đem sai lầm đổ lên người Diệp Nhứ Nhiễm, lưu lại hình tượng tốt ở trước mặt các vị trưởng bối Lê gia.

      Quả nhiên, nghe lời của Diệp Tiểu Mạn, Diệp Hồng Bác sắc mặt càng tối, biểu cảm của Lê lão gia lại hoà dịu ít. Vốn nhiều người có thân phận thấy hành động của Chích Hạo và Nhứ Nhiễm có chút thất lễ, cũng tổn hại mặt mũi hai nhà. Giừ phút này Diệp Tiểu Mạn đem sai lầm đổ lên người Diệp Nhứ Nhiễm, bất kể tình lúc trước như thế nào, tốt xấu gì cũng bảo toàn mặt mũi Lê gia.

      "Này. Tôi , con vịt xấu xí, ánh mắt tốt, đầu óc cũng tốt. Khổng tước nhà tôi trêu chọc thế nào? Nhiều người nhìn như vậy mà có thể làm trái lương tâm, phân biệt phải trái? Là khổng tước nhà tôi quấn quýt lấy trai tốt của ? hươu vượn cũng phải có mức độ được . phát khổng tước cùng bạn trai thân ái đứng đây sao?" Vốn muốn nghe lời khổng tước vì Diệp gia lưu chút tình cảm hô lên ba tiếng "Vịt con xấu xí". Sao biết vịt con xấu xí lại ác liệt đến tình trạng này. Lục Giác Linh tự nhận từ trước đến giờ phải là người tốt. So sánh với Diệp Tiểu Mạn, nàng cảm thấy nàng vẫn là thiên sứ.

      Lục Giác Linh tiếng lớn nhưng cũng . Ít nhất những người nên nghe đều nghe thấy được. Đến nỗi vốn dĩ theo lời Diệp Tiểu Mạn, việc này cùng Lê Chích Hạo có quan hệ, tân khách nhất thời biết nên có phản ứng gì, đành phải xấu hổ đứng tại chỗ.

      "Mẹ! Vẫn là bôi thuốc cho Nhứ Nhiễm trước ." Từ đầu vẫn im lặng bên người Diệp Kỳ Bân, Diệp Tường Trần đứng ra . vẫn luôn biết Tiểu Mạn thích Chích Hạo, lại chưa từng nghĩ tới ở thời điểm này Tiểu Mạn đứng bên Lê gia mà bỏ Diệp gia. Diệp gia nuôi Tiểu Mạn 8 năm đổi lấy kết quả này? Tám năm, lần đầu tiên Diệp Tường Trần đối với hành động của Diệp Tiểu Mạn sinh ra hoài nghi, hơn nữa cách nào loại trừ nó.

      Cảm giác được ánh mắt Diệp Tường Trần giống với dĩ vãng thân cận mình. Diệp Tiểu Mạn cảm thấy hoảng hốt, vội vàng theo : "Đúng! Đúng! Mẹ nuôi vẫn nên đưa Nhứ Nhiễm về nhà ."

      "À! Xem lời này, thế nào? Ước gì khổng tước rời ? , ai hiếm lạ." Lời Diệp Tường Trần , Lục Giác Linh bình luận. Nhưng lời Diệp Tiểu Mạn , Lục Giác Linh chút khách khí châm chọc. Mặc kệ có phải xuyên tạc hay ? Tóm lại vẫn có người tin tưởng.

      "Vậy thôi!" Quậy đến tình trạng này, tiếp tục ở lại cũng còn ý nghĩa. Lục Quyết Đông nhìn về phía Cát Kình Trạch gật gật đầu, xoay người sải bước về phía cửa.

      "Khổng tước, ! Về nhà!" Hướng về phía Diệp Nhứ Nhiễm vẫy tay, Lục Giác Linh từ nhà tất nhiên phải là Diệp gia.

      Diệp Nhứ Nhiễm theo lời xoay người, kéo cánh tay Nhậm Vũ Phỉ đến trước mặt trưởng bối hai nhà Lê Diệp, cung kính :

      "Lê gia gia, đầu tiên con chúc người Phúc như Đông Hải, thọ tựa Nam Sơn. Nhưng việc xảy ra như thế này, con cũng thể ở lại đây ngây người."

      "Nhứ Nhiễm, con..." So sánh với Diệp Tiểu Mạn, mẹ Lê kỳ thực quá thích tình tình cao ngạo của Diệp Nhứ Nhiễm. Nhưng đến gia thế tương đương, mẹ Lê cũng dễ dàng nhận Diệp Tiểu Mạn làm con dâu.

      "Chú Lê, dì Lê, con xin phép trước." Nhìn về phía hai người gật gật đầu, Diệp Nhứ Nhiễm ngược lại nhìn vào sắc mặt vui Diệp Hồng Bác. "Ông nội, lần này thể trách con. Quên , ông cũng tin tưởng con, con cũng nhiều lời. Đại ca cùng nhóc con chờ con, con về Lục gia trước."

      "Nhứ Nhiễm, về Lục gia là sao? Ngoan ngoãn về nhà, tối nay ba mẹ có việc tìm con." Vỗ vỗ bả vai Diệp Nhứ Nhiễm, ngữ khí của Diệp Kỳ Bân cũng nghiêm túc, ngược lại mang chút sủng nịnh. Tính tình Nhứ Nhiễm thực quá tốt nhưng cũng tự nhiên gây . Trước Chính Hạo cầm tay Nhứ Nhiễm buông, riêng phản ứng của Nhị thiếu và em Lục gia liền nhìn ra, việc này liên quan đến Nhứ Nhiễm.

      "Ba, lời này ba với đại ca, con làm chủ được. Ngày hôm qua ở nhà..." Liếc mắt cái sang Diệp Tiểu Mạn, Diệp Nhứ Nhiễm bỗng dừng lại cáo trạng, tay kia kéo tay Diệp Kỳ Bân làm nũng : "Ba với mẹ tối nay cùng đến Lục gia với con."

      "Con.... Chính là bị mẹ con chiều hư." Nhiều năm trôi qua, Diệp Kỳ Bân đối với Diệp Nhứ Nhiễm bất chợt làm nũng thành thói quen, theo quán tính .

      " phải cũng tại ba sao? Sao ba có thể chỉ đổ thừa mẹ? Ba à, trong chuyện này ba phải học ba Lục nhiều lắm. Ba Lục dám làm dám nhận. Quay ra Diệp Kỳ Bân, Diệp Nhứ Nhiễm giả trang mặt quỷ, cười thoải mái. Sau đó đồng thời buông tay Diệp Kỳ Bân và Nhậm Vũ Phỉ, " tán gẫu với hai người nữa. Con trước ạ."

      "Con bé này..." Diệp Kỳ Bân bất đắc dĩ lắc đầu, xoay người chống lại ánh mắt của Lê lão gia, nháy mắt khôi phục lại bộ dáng ổn trọng. "Chú Lê, Nhứ Nhiễm từ được nuông chiều, khiến chú chê cười rồi."

      Lê lão gia tử khoát tay, chỉ vào Lê Chích Hạo hừ : "Chích Hạo cũng có chỗ sai mà."

      nhìn sắc mặt khó coi của Lê Chích Hạo cùng Diệp Tiểu Mạn, Diệp Nhứ Nhiễm tâm tình rất tốt đường ra ngoài cửa Lê gia. Thời điểm qua Cát Kình Mặc chợt dừng lại, vẫy vẫy tay: "Bạn học Cát, có muốn cùng hay ?"

      Sở dĩ đáp ứng đến Lê gia, mục đích là muốn nhìn xem khổng tước có thể làm ra chuyện gì kinh người. tại Diệp Nhứ Nhiễm phải , Cát Kình Mặc tự nhiên cũng có lý do lưu lại, lập tức quay đầu với Cát Kình Trạch: "! Em trước!"

      " đường cẩn thận!" Em trai mình thích xã giao, tính tình rất giống ông ngoại, Cát Kình Trạch cũng ngăn lại, tự nhiên để cho .

      Diệp Nhứ Nhiễm cùng Cát Kình Mặc cứ như thế sóng vai mà , sau lưng hai người, Lê Chích Hạo, người tự xưng Diệp Nhứ Nhiễm là vị hôn thê nghiễm nhiên như chuyện cười. Mà để ý mặt mũi Diệp gia, đem sai lầm đổ lên người Diệp Nhứ Nhiễm, Diệp Tiểu Mạn trong ngoài được lòng người, xấu hổ đứng ở đó.

      Yến hội thiếu Diệp Nhứ Nhiễm, hai nhà vốn thương định tốt hôn cũng thể tuyên bố. mặt Lê gia khó coi, Diệp gia bên kia cũng vậy.
      tart_trung, Phạm Jenny, lêthanh900913 others thích bài này.

    5. Mỡ bụng

      Mỡ bụng New Member

      Bài viết:
      8
      Được thích:
      3
      Sau bn năm, cứ tưởng bộ này bị drop luôn rồi.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :