1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Tôm Thỏ

      Tôm Thỏ Well-Known Member

      Bài viết:
      603
      Được thích:
      553
      Hồng hạnh xuất tường
      heavydizzy thích bài này.

    2. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Mạnh Hán: Hoàng hậu nương nương hồng hạnh vượt tường! :yoyo28::yoyo28:Mau bắt gian phu lại:yoyo64::die:
      heavydizzy thích bài này.

    3. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      khổ thân Mạnh Hán, sắp tới nên im lặng hay nên cho Hoàng Thượng nhà biết là Hoàng Hậu có gian phu đây
      heavydizzy thích bài này.

    4. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 128

      Lão Phương trượng hôn mê.

      Phải biết rằng vị lão phương trượng, lão phật sống này, sống qua trăm tuổi cho tới bây giờ vẫn vô bệnh vô tai, càng cần cứ hôn mê như vậy. nghĩ tới vừa thấy thiên tử mới đăng cơ, tiếp đón cũng được trực tiếp ngã quỵ đất.

      Ngày đầu năm mới, các hòa thượng Hoàng Giác tự hỏng rồi.

      A Nghiên có chút mệt mỏi, dấu vết hơi dựa vào Tiêu Đạc, giọng hỏi: " tại nên làm gì bây giờ?"

      Lại đám hòa thượng này cũng có mắt, cho dù lão phật sống bọn họ té xỉu, cũng nên tôn trọng hoàng thượng và hoàng hậu đứng bên cạnh a.

      Tiêu Đạc trong lòng vốn nổi lên sát ý, nhưng nghĩ tới còn chưa động thủ, vị lão phật sống này tự ngã ngất.

      Lập tức lạnh nhạt nâng tay lên, săn sóc đỡ sau thắt lưng A Nghiên, thản nhiên : ", chúng ta thắp hương."

      phải là dâng hương ngày đầu năm mới sao, nhanh làm xong, nhanh chạy lấy người. Hoàng Giác tự cái gì, bao giờ muốn đến nữa.

      Về phần lão phật sống hôn mê, sống qua trăm tuổi cũng nên Tây Thiên, có việc gì lại hoàng hậu là linh vật phật môn gì đó, đây là chán sống rồi.

      là đế vương tôn sư, ra lời, ai dám theo, vì thế đám hoàng gia thị vệ tiền ủng, cũng có văn võ bá quan nơm nớp lo sợ theo phía sau, cứ như vậy chậm rãi vào chính điện phật môn.

      Nơi này sớm chuẩn bị tăng nhân tiếp khách tới đón tiếp, đáng thương tăng nhân này còn biết bên ngoài phát sinh chuyện gì, chỉ buồn bực vì sao hoàng đế bệ hạ được lão phật sống dẫn dắt vào? Nhưng vẫn cung kính hầu hạ hoàng đế và hoàng hậu vào Hoàng Giác tự thắp nén hương.

      Châm hương xong rồi, ý tứ Tiêu Đạc muốn bái.

      Ngược lại A Nghiên bên cạnh, nhớ tới bên ngoài còn lão phật sống té xỉu, cảm thấy băn khoăn. Lại , biết vì sao, nàng hồi tưởng lại ánh mắt lão phật sống nhìn nàng, liền cảm thấy vị lão phật sống kia dường như có thể nhìn thấu quá khứ, tương lai.

      Trong lòng yên, nàng đứng tại chỗ bái phen, rất thành kính.

      Theo lý văn võ bá quan hẳn là được thiên tử dẫn dắt hạ, tiến hành lễ Phật, nhưng tại chỉ có hoàng hậu bái, hoàng đế căn bản bái, nhất thời bọn họ cũng có chút ngây người.

      Hôm nay hết thảy đều ngoài dự đoán của mọi người, bao gồm vị lão phật sống còn hôn mê, và hoàng đế trước mắt căn bản bái phật.

      Chư vị quan viên tiến đến, đám đều cảm thấy đầu nặng bước , biết làm như thế nào cho phải.

      A Nghiên bái phật xong, được Tiêu Đạc nắm tay vòng qua đại điện, theo tăng nhân tiếp khách, tới hậu viện đế vương nghỉ lại, dọc đường sớm có thị vệ được huấn luyện canh gác tầng tầng.

      "Cũng biết vị lão phật sống kia thế nào.”A Nghiên hơi dựa vào Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nghỉ ngơi, khỏi thấp giọng .

      Bọn họ khỏi bất ngờ, vừa tới nơi lão phật sống người ta bị dọa đến hôn mê. Nếu truyền ra ngoài, thanh danh tốt.

      Tiêu Đạc theo bên cạnh tùy ý cầm quyển kinh thư phật môn lật vài trang, sắc mặt trầm lãnh, lúc này nghe như thế, càng khó coi, khỏi hừ lạnh tiếng, trào phúng : " chết được."

      A Nghiên lúc này mới chú ý thấy vui, buồn bực nhìn cái: "Trách được người ta bị chàng dọa thành như vậy."

      Khuôn mặt kia, quả thực so với lúc giết vạn người còn khó coi hơn.

      Lời này vừa ra, Tiêu Đạc vui, đôi con ngươi lợi hại bắn về phía A Nghiên, A Nghiên nhất thời cảm thấy cột sống nổi lên trận lãnh ý.

      "Thôi, thôi, là lão phật sống rất già tự mình hôn mê, có quan hệ với chàng!"

      Nàng có chút tức giận .

      Hạ Hầu Kiểu Nguyệt nhìn đế hậu hai người cãi nhau, nhất thời bất đắc dĩ, nghĩ muốn khuyên lại dám xen mồm, đành phải im lặng .

      Cũng may lúc này có thuộc hạ tới bẩm báo: "Khởi bẩm bệ hạ, lão phật sống Hoàng Giác tự tỉnh, là hi vọng có thể bái kiến bệ hạ."

      Thuộc hạ này dám thẳng là, lão phật sống tỉnh lại rồi, hai mắt đăm đăm, ngây người lâu mới thở dài, thở dài xong, bên môi dường như lại lộ ra chút mỉm cười khó hiểu.

      Cũng biết là điên rồi hay vẫn choáng váng, hoặc là sống lâu nên hồ đồ ?

      Tiêu Đạc vừa nghe, cười lạnh : " gặp."

      A Nghiên nghe, có chút đồng ý nhìn : "Chúng ta tới lễ Phật, chàng cho dù nghĩ vì mình, tốt xấu cũng nghĩ vì thiên hạ con dân a. Chúng ta đến thắp hương, dọa lão phật sống người ta choáng váng tại chỗ, nếu truyền ra tốt, sợ là ồn ào khiến nhân tâm hoảng sợ. Nay lão phật sống tự tỉnh lại, nếu chàng còn tùy hứng gặp, đến lúc đó bên ngoài còn biết thế nào đâu."

      Tiêu Đạc nhíu mày, kiêu căng : "Ta cần gì để ý bọn họ như thế nào. Dù sao bọn họ gì, ta vẫn là hoàng đế, bọn họ cũng là con dân của ta, có gì khác biệt sao?"

      Lời này làm A Nghiên sửng sốt, sao có thể ra lời khí phách bốn phía mà thể cãi lại như vậy, là quá cường đại.

      Bất đắc dĩ, cúi đầu suy nghĩ phen, A Nghiên nâng địch quan nặng trịch, tới bên người , ôm lấy, mềm yếu : "Hoàng thượng a, cho dù chàng cần biết thế nhân đời này đối đãi chàng thế nào, cũng nên nghĩ tới ta a. Chàng đương nhiên là hoàng đế danh chính ngôn thuận, nhưng còn ta, chàng cũng cần giấu giếm ta. Còn biết bao nhiêu người đỏ mắt, hận thể nhân cơ hội để ta làm hoàng hậu đây. Nếu việc này truyền ra, bọn họ có lẽ mắng chàng, đều mắng đến ta. Đến lúc đó có lẽ tấu chương phế hậu có thể xếp từ cửa Chính Dương đến Thiên vương điện, chàng nhẫn tâm sao?"

      Nghiêng đầu nghĩ nghĩ, nàng lại : "Đương nhiên, nếu được, ta làm hoàng hậu này. Đời này ta chỉ mong có thể trường mệnh trăm tuổi, ai thiết làm hoàng hậu, mệt như vậy, chẳng những thân thể mệt, tâm cũng mệt mỏi, còn phải quan tâm ai mắng, cái này phải chuyện nên làm!"

      A Nghiên như vậy, Tiêu Đạc mặt rốt cục có biến động, hơi nhíu mày, nhớ tới lúc trước lão lừa ngốc về " linh vật Phật môn", rốt cục bảo: “A Nghiên, ta gặp lão phật sống này."

      Lúc đến "Lão phật sống" ba chữ này, A Nghiên cảm thấy nghiến răng nghiến lợi.

      Nhưng ngước mắt nhìn lên, lại dường như có gì.

      "Tốt.” A Nghiên nghĩ nghĩ, lại bổ sung thêm: "Chàng tuy là đế vương, nhưng nơi này đến cùng là phật môn thanh tĩnh, lão phương trượng trăm tuổi, thấy người ta, cần giở mặt lạnh."

      Tiêu Đạc từ chối cho ý kiến, chỉ thản nhiên “Ừ”.

      *********************

      Nhất thời Tiêu Đạc ra khỏi chỗ nghỉ ngơi, gặp người mặc y phục đại hòa thượng sốt ruột chờ đợi, nhìn thấy ra, bước lên phía trước cung kính bái: "Bần tăng Pháp Hiển, gặp qua bệ hạ."

      "Lão phật sống đâu?" Tiêu Đạc thản nhiên hỏi.

      "Bệ hạ, mời theo bần tăng."

      Tiêu Đạc cũng lời nào, gật đầu ý bảo, vì thế đại hòa thượng liền dẫn theo Tiêu Đạc xuyên qua từng đoạn hành lang gấp khúc, cuối cùng tới chỗ thiền sư thanh tịnh tao nhã.

      Đại hòa thượng làm tư thế mời, nửa xoay người, cung kính : "Lão phật sống ở trong phòng đợi bệ hạ đại giá."

      Tiêu Đạc lúc này phất áo choàng, bước lên, đến nơi, đẩy ra trúc xanh làm cửa.

      Cửa bị đẩy ra, mới nhìn thấy, gian thiền thất này hết sức đơn sơ, bất quá có giường trúc, bàn trúc cùng với ghế trúc thôi, thậm chí ngay cả kinh, mõ trong thiền thất phật môn thông thường cũng có.

      Mà vị lão phật sốngtrăm tuôit chòm râu thuần trắng lúc này ngồi xếp bằng bồ đoàn, nghe thấy Tiêu Đạc vào cửa, cũng mở mắt, hai môi chỉ khẽ nhúc nhích, dường như niệm kinh gì.

      Tiêu Đạc nghe vậy cười lạnh, mở miệng : "Đệ tử phật môn thiên hạ, có phải tất cả đều cùng tính tình hay ?"

      đường đường đến trước cửa, lại ra vẻ thần bí, ở trong này niệm kinh ngừng? Nếu phải đến mời mình tới, lại nhìn tuổi tác cao, vừa hôn mê xong, chính mình sao lại hạ mình tới gặp lão hòa thượng như vậy?

      Lời này rơi xuống, lão hòa thượng rốt cục mở mắt.

      Lúc này lão hòa thượng có khiếp sợ như lúc mới gặp A Nghiên và Tiêu Đạc, ngược lại thêm vài phần an tường và cơ trí của phật môn.

      Loại an tường cùng cơ trí này dường như là cảm giác được vận mệnh tương lai, thông hiểu việc trước sau, mới bình chân như vại.

      yên tĩnh ngắm nhìn Tiêu Đạc nửa ngày, rốt cục thở dài: "Bệ hạ tám đời mệnh đế vương, đến đời này, là lần cuối cùng, bần tăng cầu gì, chỉ cầu bệ hạ có thể có tâm nhân từ, nước dân, lấy thiên hạ thương sinh làm nhiệm vụ của mình."
      Last edited: 28/8/20

    5. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      nàng ơi chết mất <3 <3 <3 hay quá gay cấn quá.
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :