1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cố tiên sinh thân mến - Gọi ta A Miêu

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 59: Lần sau trước khi hôn, nhớ đánh răng!

      Edit: tart_trung​

      Có người từng , thích là loại cảm giác, chỉ có ba mươi ngày, quá ba mươi ngày còn nhớ tới nghĩ đó, đó là .

      cách nào khác, rồi.

      Mấy lời như em, vẫn giấu ở đáy lòng. ra có nghĩa là có, chỉ là sợ sau khi ra rồi, bị dọa sợ.

      Tình mạnh như hổ, ngốn sạch chỉ có cơ thể, mà còn cả tâm trí.

      Lúc này, câu “ thích em”, nếu chỉ có ba mươi ngày, vậy chính là .

      ***********

      Hạ Nhiễm nhìn Cố Tần Thần nhắm chặt hai mắt, hai hàng mi của so ra còn dài và đen hơn , ánh mắt đảo qua gương mặt đẹp trai của , hơi mím môi, thậm chí có loại cảm xúc thích thú khó thành lời.

      Hô hấp nhàn nhạt, hình như ngủ.

      khẽ xoay người, lưng cong cong đưa lưng về phía , chậm rãi khép mắt lại. Khóe miệng Hạ Nhiễm cong lên, mơ mơ màng màng cùng người đàn ông sau lưng tiến vào mộng đẹp.

      Ngày hôm đó, hai người ngủ rất ngon, lúc Hạ Nhiễm tỉnh lại trời tối đen. Căn phòng chìm trong bóng tối, chỉ có ánh đèn vàng nơi đầu giường, ánh đèn dìu dịu khiến người ta bị chói mắt. muốn bỏ chăn mỏng người ra, mới giơ tay liền bị người ta nắm lại. ngẩng đầu, chẳng biết Cố Tần Thần dậy từ lúc nào, chống cằm nhìn .

      mặc áo len đan màu xám, vạt áo có chút uốn nếp, buông lỏng tản ra dọc thân , đôi mắt khép hờ, cầm tay để ngực , thay kéo chăn ra, lòng bàn tay to lớn lại lần nữa chụp lên bàn tay .

      Hạ Nhiễm vừa mới tỉnh ngủ, vẫn còn có chút bực bội. xoay nửa người , đối mặt với , tiện thể thu tay lại. cảm giác được Hạ Nhiễm dùng sức, Cố Tần Thần dứt khoát để mặc đùa nghịch, tưởng rằng muốn rút tay ra, lại nghĩ tới chôn mặt mu bàn tay , cọ qua cọ lại.

      “Ngủ ngon ?”

      Hầu kết Cố Tần Thần khẽ động, giọng trầm thấp nam tính. Có lẽ là vì mới ngủ dậy, giọng có chút khàn khàn.

      Đầu cọ qua cọ lại tay , lúc sau Hạ Nhiễm vẫn nhịn được ngáp cái, rồi mới gật gật đầu, thấp giọng trả lời: “Ngon”.

      Tối qua hôm ngủ rất ngon, cho dù có ngủ trưa, chỉ cần mệt mỏi quá vẫn có thể giữ tinh thần sảng khoái cả ngày. Vốn chỉ muốn nằm với Cố Tần Thần lát, kết quả còn ngủ ngon hơn , khóe mắt liếc nhìn đồng hồ báo thức ở đầu giường, bảy giờ tối rồi. Đây là ngủ nguyên buổi chiều sao?

      Lúc Hạ Nhiễm ngáp, lông mày nhíu lại chỗ, ngay cả khóe mắt cũng có chút nước, nhìn qua giống con mèo ngủ sao cũng thấy đủ. Cố Tần Thần nhìn nhìn, đáy lòng khó mà che dấu thích, dùng năm ngón tay niết mặt , trầm giọng : “Ừ, cũng ngủ ngon”.

      chỉ tỉnh dậy sớm hơn hai mươi phút, lúc mới tỉnh dậy liền lập tức mở đèn đầu giường, sau đó là thấy ngay gương mặt yên bình ngủ của , chút bực tức vì bản thân ngủ quên tan thành mây khói. cứ vậy chống cằm, điều chỉnh tư thế nhìn ngủ khoảng hai mươi phút. thể thừa nhận, tư thế ngủ của Hạ Nhiễm xấu, trong thời gian ngắn như vậy, phải giúp đắp chăn lại ba lần, bởi vì có tướng ngủ chẳng nằm yên được.

      Cố Tần Thần nghĩ nghĩ, gương mặt có chút tươi cười , dịu dàng như nước. kìm lòng được nhìn thẳng vào mắt Hạ Nhiễm, môi nhất thời bao phủ lấy đôi môi đỏ mọng mê người của .

      Đôi mắt hơi nhắm lại, đôi môi hai người trằn trọc, thân mình lại bị người đầy ra. Tay Hạ Nhiễm để ngực , đôi mắt trong suốt nhìn chăm chú, hàng mi cau lại, có chút vui : “ đánh răng trước ”.

      sai, giọng điệu của còn có chút ghét bỏ nữa.

      Hạ Nhiễm vừa xong, vẻ mặt vui vẻ của Cố Tần Thần cau lại. vốn là người trầm ổn bình tĩnh, bây giờ cũng thể giữ được vẻ đạo mạo đó nữa. Khóe miệng cong xuống, sau đó trầm mặc buông người trong ngực ra, tiếng nào đứng dậy nhanh vòa phòng tắm. để lại bóng lưng rộng lớn, lại khiến người ta khó phát ra bóng lưng đó có chút run rẩy.

      dừng bước trước cửa nhà tắm, mỗi bước Cố Tần Thần bước lại khiến Hạ Nhiễm vui vẻ thêm phần, đứng lại, xoay người lại liếc nhìn cái. Ánh mắt đứng đắn lại mang theo mấy phần cảnh cao, Hạ Nhiễm thu được chỉ thị lập tức né tránh, sợ bản thân giây sau liền nhịn được mà cười ha hả.

      Lúc Hạ Nhiễm ngoái đầu lại nhin, biến mất sau cánh cửa, chốc sau lại vang lên tiếng nước từ phòng tắm truyền tới.

      Hạ Nhiễm ở giường cười mình lúc, sao đó mới phát điện thoại của bị Cố Tần Thần để ở bên giường. Lúc mới trở về liền bị Cố Tần Thần ném liên giường, còn chưa kịp nhớ tới , lấy điện thoại, nhìn sơ qua liền thấy có mấy tin nhắn chưa đọc, có của Cố Tần Thần, cha mẹ, còn có của La Xuyến.

      Điện thoại chưa được sạc đầy pin, nhưng ràng lúc nãy thừa dịp mọi người chuyện có xem microblog, trong đó có người theo dõi có tên đặc biệt, nhà tư bản.

      Chỉ nhìn tên thôi, Hạ Nhiễm có thể đại khái đoán được thân phận của người này. Quả nhiên, ở trong những bình luận microblog của , người lên “Là tôi” chính là “Nhà tư bản”.

      Mí mắt giật giật, mím môi, đúng là Cố Tần Thần biết xấu hổ, ngay cả microblog cũng lấy tên cá tính thế này.

      nhất thời điểm tay vào xem nhà của , chỉ có bài đăng duy nhất.

      “ông trời cho mình, cho dù mười ngón tay nắm chặt thế nào, cũng vụt mất; là của mình, cho dù thất thủ bao nhiêu lần, đều có được”.

      Chỉ đơn thuần đăng lên, gì thêm, cũng có bình luận nào.

      nhìn thời gian, là hôm gặp Giản Ngôn.

      Hạ Nhiễm có thể tưởng tượng Cố Tần Thần ngồi trong phòng làm việc của mình, lấy điện thoại ra lướt microblog, biểu tình lúc đó khó mà hình dung được.

      bỗng nhiên nhớ tới, Cố Tần Thần có đôi tay rất đẹp, thường cứ thế mà nắm lây tay .

      Thậm chí, còn nhớ tới lúc ở trong bệnh viện, mười ngón tay đan xen nắm chặt vào nhau, lúc đó bị bệnh, tay có chút lạnh, lại bởi vì mồ hôi mà dần trở nên ấm áp.

      còn tâm tình chơi điện thoại, liền lấy điện thoại ra sạc điện, thở sâu, sững sờ nhìn chằm chằm cánh cửa đóng, mãi tới khi ra ngoài.

      Sau khi rửa mặt xong, Cố Tần Thần nhàng khoan khoái về phía ngồi giường. tầm mắt quen thuộc chạm vào nhau, Cố Tần Thần còn chưa đứng vững, Hạ Nhiễm vội vã từ giường nhảy lên.

      Cơn xúc động khiến lập tức từ giường nhảy lên, ngồi chồm hỗm bên mép giường, hai tay treo cổ Cố Tần Thần, cả người chút nào an phận quấn lên người .

      Đối với hành động bất ngờ này của , Cố Tần Thần chỉ thất thần trong chốc lát, rồi phản ứng lại rất nhanh, dùng tay đỡ lấy eo , phòng ngừa cẩn thận bị ngã. Vì phối hợp với chiều cao của , còn cố gắng khom người xuống.

      Lúc Hạ Nhiễm đứng dậy, cũng quăng luôn điện thoại ra đằng sau, tay ôm lấy cổ , tay còn lại đặt ngực , còn đầu chôn trong ngực Cố Tần Thần, dùng sức hít lấy mùi thơm người , đầu mũi có chút chua xót, lại chậm chạp mỉm cười cảm động : “ đánh răng rồi?”

      Trái tim Cố Tần Thần đập bang bang mạnh mẽ, lồng ngực vì hít thở mà nhấp nhô lên xuống. Cố Tần Thần ôm , giọng có chút tự nhiên, trầm thấp mà nhục cảm. bỏ tay ôm ra, nâng gương mặt người trong ngực lên, có trả lời mà trực tiếp dùng hành động đáp trả. Nụ hôn say đắm, hai đôi môi thân thiết khóa lại.

      phải nụ hôn nhàng như nước, cũng phải mãnh liệt thâm tình, mà là có chút ấm áp, lại có chút giống như xâm chiếm lãnh địa, chậm rãi chiếm cứ răng và môi , môi miệng quấn quýt truy đuổi lẫn nhau.

      Cuối cùng biết ai là người rời môi trước, Hạ Nhiễm đỏ mặt dán mặt lên ngực thở gấp. chỉ cảm thấy tâm ý hoảng loạn, trái tim ngừng đập loạn nhịp, ngay cả tay bám lấy người cũng có chút mềm nhũn còn sức lực.

      Cố Tần Thần hạ mắt nhìn , đôi mắt mê ly lấp lánh vẫn nhìn chằm chằm biểu cảm mặt Hạ Nhiễm, hơi cúi đầu, hô hấp hỗn loạn thở mi mắt .

      Hạ Nhiễm ngẩng đầu nhìn , chỉ tháy bình thản cười với chút, nhíu mày nhàng : ‘Lần sau trước khi hôn môi, nhớ đánh răng trước, hử?”

      câu nhàng, lại chậm rãi hử tiếng, Hạ Nhiễm nhất thời quên luôn chút rung động mới rồi, còn có ngượng ngùng sau nụ hôn kịch liệt ban nãy. Đôi mắt bồ câu trừng to, nhìn chằm chằm vẻ mặt bình thản của Cố Tần Thần, khiến hận tới nghiến răng nghiến lợi.

      thời gian rất dài sau đó, Cố Tần Thần trong lòng Hạ Nhiễm là người hiểu phong tình, chút cũng hiểu.

      Vậy cho nên, mỗi khi nhóm bạn có bình chọn người nào biết lãng mạn là gì, Hạ Nhiễm đều yên lặng cho Cố Tần Thần phiếu. Tuy rằng, lúc nào cũng chỉ có phiếu.

      Tiếp theo đó cả người liền bị nhấc lên, cả người treo lên đầu vai Cố Tần Thần, sau đó bị mang vào phòng tắm. Dưới ánh màu vàng ấm áp, cái gương sạch trong phòng tắm đọng hơi nước, vậy mà vẫn có thể nhìn bóng dáng hai người.

      cao thấp, nam nữ.

      Người đàn ông diện mạo tuấn tú này thích ý tự cạo râu, còn đứng cạnh ta, tay cầm bàn chải đánh răng, miệng đầy bọt lẩm bẩm gì đó, bọt nước phun lên mặt kính.

      Cố Tần Thần lau mặt sạch , lấy khăn lông lau sạch cả mặt kính, rồi đứng đó hứng thú nhìn Hạ Nhiễm cúi đầu súc miệng. CHờ dùng khăn lau mặt sạch , mới lại lần nữa lấy khăn bông mới giúp lau khóe miệng.

      Vừa lau vừa ung dung trầm tĩnh : “Biểu sai, cho em phần thưởng”.

      Phần thưởng tới liền tới, Hạ Nhiễm mới ngẩng đầu, liền bị hôn cái.

      “Ừ, thơm”. Người tặng thưởng rất hài lòng, vô cùng hài lòng mà sờ sờ khóe môi, đuôi lông mày hơi nhếch lên, giọng điệu cũng cao hơn ít.

      Người bị tặng phần thưởng, vẻ mặt tức giận nhìn chằm chằm nam nhân cười ấm áp trước mặt, muốn lại thôi, đáy lòng tràn ngập lửa giận. hoàn toàn quên mất hành động lúc trước của mình, chỉ nhớ bị chê cười, còn bị chiếm tiện nghi.

      Tay lớn của Cố Tần Thần giơ lên, định ôm ra khỏi phòng tắm, bàn tay to quơ quơ trước mặt hai lần, mím môi, lời sâu xa: “Còn nhìn chưa đủ sao? Sau này đều là của em”.

      Lời có bao nhiêu bạo dạn, còn có rất hùng hồn nữa.

      Hạ Nhiễm nghiến răng nghiến lợi : “ biết xấu hổ”.

      Có điều, bộ dáng khi cười rất đẹp.

      -------------------
      @LạcLạc ss update chương mới giúp em nhé. thanks ss
      Tiểu Ly 1111, Pe Mick, Suuuly7 others thích bài này.

    2. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 60: Hạ tiểu thư, em phải cố gắng quý trọng

      Edit: tart_trung
      Ngay đêm đó, sau khi nhận điện thoại của Tiêu Sơn, Cố Tần Thần liền vào phòng ngủ thu xếp hành lý, động tác rất nhanh nhẹn, Hạ Nhiễm ngồi ở đầu giường hỏi : “ chuẩn bị đâu?”

      Cố Tần Thần tùy tiện lấy cái áo sơ mi mặc lên người, nhanh chậm cài nút, sau đó giơ tay xoa xoa đầu , rất kiên nhẫn giải thích: “ công tác ở thành phố A”.

      khoác hai tay lên giường, mở to mắt nhìn , nhìn hồi trong lòng thấy ấm áp hơn hẳn. Cố Tần Thần còn chưa cài xong nút áo cuối cùng, cứ thế hôn xuống mắt : “Chờ về, hử?”

      tại muốn xa , ngày hai ngày, cái cảm giác thể gặp được , lại lo nghĩ xem có phải cũng nhớ như nhớ .

      Hạ Nhiễm mím môi, nhìn , lắc lắc đầu giúp cài nút áo cùng, sau đó còn quên vuốt vuốt cổ áo , : “Được”.

      Cố Tần Thần trước khi rời còn quên hôn lấy hôn để, là vì Hạ Nhiễm hối , mới xách hành lý ra sân bay với NInh Viễn.

      *** *** ****
      Thừa dịp Cố Tần Thần công tác có nhà, Hạ Nhiễm làm rồi tranh thủ thời gian gọi cho La Xuyến, muốn uống bữa trà chiều với ấy, nhưng La Xuyến lại ấy ở thành phố A, đợi ấy về thành phố C gọi lại.

      Trong điện thoại, La Xuyến hỏi có phải với Cố Tần Thần sống chung hay ?

      Hai chữ “Sống chung” từ miệng La Xuyến ra, Hạ Nhiễm vẫn hơi sửng sốt, ngụm trà đen mới ngậm vào miệng chưa kịp nuốt phun ra, may là nhanh tay lẹ mắt đẩy ghế dựa phía sau ra, mới phun nước lên bàn làm việc của mình.

      cầm khăn tay Lâm Khả đưa qua lau miệng, còn ho khan cái.

      Lâm Khả ngồi bên cạnh thấy sắc mặt Hạ Nhiễm đỏ bừng, khỏi mím môi cười khẽ, bàn tay nho xinh đẹp cầm đồ uống nóng bàn, uống ngụm, lại hỏi: “Ông chủ gọi chị sao?”

      Cánh ánh mắt “Tôi hiểu mà” của ấy khiến tâm lý Hạ Nhiễm ổn định, vội lấy điện thoại di động vào toilet, vừa vừa giọng : “Tên tiểu tử Tiêu Sơn kia gì với cậu hả?”

      “Bởi vì ấy suốt ngày rảnh rỗi làm gì, khắp nơi tìm việc”. Nhắc tới Tiêu Sơn, giọng La Xuyến có chút ghét bỏ, nhưng gương mặt ở đầu bên kia điện thoại lại có chút vui sướng giấu được.

      Hạ Nhiễm nhất định biết được Tiêu Sơn rảnh rỗi thế nào. Từ sau khi cậu ta biết Cố Tần Thần và Hạ Nhiễm ở chung, liền cược ván với đám bạn, cược xem khi nào Cố Tần Thần ăn sạch Hạ Nhiễm. Bằng hiểu biết của cậu ta với hai người này, Tiêu Sơn tự chắc chắn thắng được ván lớn trong nửa tháng.

      Nửa tháng, nếu Cố Tần Thần bá vương ngạnh thượng cung, ván bài này cậu ta thắng rồi. Nhưng nếu Cố Tần Thần “cầm thú” như cậu ta nghĩ, vậy cậu ta có thể lấy cái này mà cười nhạo Cố Tần Thần đủ hấp dẫn. Suy nghĩ lại, Tiêu Sơn cảm thấy dù thế nào mình cũng thắng.

      phải cậu ta bị Cố Tần Thần phái phụ trách công trình ở thành phố A sao? HÔm qua Cố Tần Thần cũng qua đó, xem ra là có chuyện rồi”. Hạ Nhiễm lúc này cũng biết làm sao Tiêu Sơn biết chuyện và Cố Tần Thần ở chung, chị là thuận theo lời La Xuyến mà chuyển đề tài.

      La Xuyến : “Đúng rồi, nghe công trình mới làm được nửa, người phụ trách của đối tác đột nhiên bỏ làm nữa. Bên Vạn Hào vì thế nhất thời bị loạn, người cũng bên đó cũng có tâm tư quản”.

      Hạ Nhiễm nghe xong, tự chủ mở vòi rửa, tay nghịch nước, còn hỏi : “Xem ra là chuyện rắc rối lớn rồi”.

      Hình như La Xuyến có chuyện gấp, cũng nghe xem Hạ Nhiễm gì, liền ấy phải cúp điện thoại. Hạ Nhiễm cầm điện thoại di động về bàn làm việc, mới nghĩ tới chuyện ngày hôm qua Cố Tần Thần xuống máy bay cũng gọi cho . co việc gì liền nghịch máy tính, hồi lại kiên nhẫn nhắn tin cho , tin nhắn chỉ có ba chữ.

      Là tên của .

      Nhắn tin xong rồi, hai tay cầm điện thoại giống như cầm bảo bối, cẩn thận dè dặt, nhìn chằm chằm điện thoại có chút dấu hiệu nào là rung lên hồi. Nửa ngày trôi qua, vẫn có tin nhắn lại.

      Mấy ngày hôm trước hai người ở chung chỗ, thời gian trôi qua rất nhanh, cho nên Hạ Nhiễm khỏi cảm thấy ngày trôi qua rất tự nhiên.

      Mỗi ngày giống như những đôi vợ chồng khác. Hai người thường xuyên người nấu cơm người rửa chén, người tắm rửa người xem ti vi. Bây giờ trong phòng chỉ có mình , bóng đêm dán lên khung cửa khiến có chút mất mát. xem truyền hình lát, lại cảm thấy có gì thú vị. Ánh mắt vẫn để ý tới điện thoại như cũ, nghịch nghịch màn hình điện thoại, vẫn có phản ứng gì.

      Mở ra đóng vào điện thoại tới lần thứ tám, Hạ Nhiễm quyết tâm gọi cho Cố Tần Thần.

      Điện thoại gọi , Hạ Nhiễm nín thở chờ đợi, trong điện thoại truyền tới tiếng máy bận khiến nhịn được cảm thấy có chút mất mát, trống rỗng. Nhớ nhung như nước, cuồn cuộn như sóng tràn tới, tràn vào trong lòng , ngừng dâng lên.

      Rất kỳ lại, cảm giác nhớ nhung người này xa lạ. từng có khoảng thời gian Hạ Nhiễm đọc mấy tác phẩm tình thời xưa của Quỳnh Dao, cảm thấy khó hiểu, đối với mấy loại nhớ nhung của nam nữ chính, tình cảm ngày gặp như cách ba thu mà sách miêu tả, chưa từng nghĩ nó xuất người mình.

      Nhớ tới gương mặt , vô thức gọi tên , lại nhớ tới bóng dáng .

      Hạ Nhiễm tắt ti vi ồn ào, lấy điện thoại soạn tin nhắn, lại gửi cho Cố Tần Thần, lần này tin nhắn nhiều hơn chữ, triền miên lạ thường.

      “Em nhớ ”.

      Hạ Nhiễm yên lặng ngồi lúc, cảm giác mệt mỏi liền đánh úp lại. lười vào phòng, trực tiếp ngủ ghế sofa. Xưa nay Hạ Nhiễm luôn rất dễ ngủ, vừa nằm xuống liền ngủ luôn. Thế cho nên lâu sau, điện thoại cầm trong tay rơi xuống thảm, hơn nữa ngừng rung lên, mà bản thân lại biết gì cả.

      Đón máy bay suốt đêm trở về, xe vừa dừng lại ở dưới lầu tiểu khu, Cố Tần Thần vội vã xuống xe, ngay cả động tác nhận lấy hành lý mà trợ lý đưa qua cũng nhanh nhẹn khác thường.

      Thang máy lên tầng chín, khoảng cách nhìn như rất gần, nhưng người ở trong thang máy lại cảm thấy quá xa. Thang máy dừng lại, bước nhanh ra ngoài, đứng ở ngưỡng cửa chuẩn bị mở cửa, lại phát lúc công tác quên mang chìa khóa.

      Cố Tần Thần lấy di động gọi cho Hạ Nhiễm, liên tiếp mấy cuộc đều có ai nhấc máy. trán Cố Tần Thần có mồ hồi, liên tục ấn chuông cửa, điện thoại tay lại ngừng gọi cho .

      Ngoài cửa liên tiếp vang lên tiếng lục cục, Hạ Nhiễm đột nhiên bừng tỉnh, cả người ngồi dậy ghế sofa. xoa xoa đôi mắt lim dim, nhìn cửa lớn đột nhiên bị ai đó mở ra.

      Ở cửa lớn có hai người đứng, người cầm dụng cụ, có lẽ là chuyên gia mở khóa, còn người cầm điện thoại di động, mặc âu phục rất điển trai, cặp da màu đen còn bị tùy tiện để dưới chân, người đàn ông này cứ đứng như thế, nhúc nhích nhìn chằm chằm.

      “Cố Tần Thần”.

      ngồi ở sofa, vẻ mặt đờ đẫn xác định gọi tên .

      Áo khoác Tây màu đen, áo lót trắng bên trong thẳng thớm vô cùng, cravat màu đen lại càng khiến thêm lóa mắt. Đôi môi mím lại lãnh khốc vô tình, nhìn thấy trong mắt có chút hoảng loạn, đây là lần đầu tiên Hạ Nhiễm nhìn thấy vẻ kích động được Cố Tần Thần cố gắng dấu .

      Lúc nãy vừa mới nghỉ, nếu như thấy ở trong phòng, liền gọi cho cảnh sát. Bởi vì câu “Em nhớ ” của , mới ở trong phòng họp ra liền như vó ngựa dừng mà đặt vé máy bay về trong đêm. Làm người đàn ông, điều có thể cho chỉ có như vậy, khi nhớ , liền xuất bên cạnh .

      Xuống khỏi máy bay, gọi cho mấy chục cuộc cũng có ai bắt máy.

      Ba mươi năm nay Cố Tần Thần chưa từng sợ hãi điều gì, ngoại trừ mất . dám nghĩ tới, ngày nào đó khi ở bên cạnh , bộ dáng bị tổn thương của .

      Cố Tần Thần để mặc thợ mở khóa làm việc của mình, cầm hành lý tay, nhanh vào phòng. Đứng ở bậc thềm, lúc này Cố Tần Thần mới đứng vững được, Hạ Nhiễm cũng chạy tới chỗ . dụi dụi mắt, lại lần nữa xác định bản thân nằm mơ.

      ràng mới hai ngày gặp, lại giống như quen biết vậy. vươn tay ôm lấy eo , ngẩng đầu hỏi: “Cố Tần Thần, về khi nào thế?”

      Cố Tần Thần bỏ hành lý xuống, thuận thế ôm lấy , áo trong của đẫm mồ hôi, hơi thở hổn hển hỏi: “Em nghe điện thoại của ?”

      Hai người bọn họ đều giống nhau, chỉ cần đối phương nghe điện thoại của mình, liền cảm thấy rất khó chịu. Mày là, ngoại trừ việc nghe điện thoại, còn có thể trực tiếp về gặp ; may là, còn ở đây chờ .

      Hạ Nhiễm kiễng mũi chân, cằm gối lên vai Cố Tần Thần, cảm nhận hơi nóng người , đôi mắt ngẩn ngơ nhìn mồ hôi lăn dài cổ , lỗ mũi chua xót : “Em ngủ”.

      xin lỗi, Cố Tần Thần”.

      Thanh mềm mại ngọt ngào, thân thể Cố Tần Thần run , ánh mắt quét tới phòng khách gọn gàng sạch , nhất thời mọi mệt mỏi và lo lắng đều tan thành mây khói. giơ tay ôm lấy gáy , trầm giọng : “Em sao là tốt rồi”.

      Cố Tần Thần thở dài sâu, tâm lý hoảng loạn vào lúc được ôm lấy , cũng dần dần bình tĩnh lại.

      Thợ sửa khóa còn ở ngoài cửa, hai người này lại chút ngượng ngùng mà ôm lấy nhau. Mãi tới khi thợ sửa khóa cảm thấy bản thân phải về rồi, mới bình tĩnh được khụ khụ hai tiếng, Cố Tần Thần liền buông Hạ Nhiễm ra, nhưng tay vẫn nắm chặt tay , giữ đứng bên cạnh .

      Chờ Cố Tần Thần kiểm tra khóa cửa được đổi tốt rồi, lại trả chi phí cho người ta, thợ sửa khóa dọn dẹp dụng cụ mang , chào bọn họ về nhà.

      Đêm hôm khuya khoắc lại bị Cố Tần Thần gọi tới cũng dễ cho người ta. Hạ Nhiễm và Cố Tần Thần đưa thợ tới thang máy, còn bị người ta dặn dò nhớ trân trọng người bạn trai này, ta rất tốt.

      Hạ Nhiễm cong khóe môi, nhìn nhìn Cố Tần Thần vẫn nắm chặt tay , vẻ mặt mệt mỏi, khóe miệng lại nhàng cong lên, như có như , giống như cười vậy.

      Mãi tới khi về nhà, Cố Tần Thần đóng cửa lại, bên tháo cravat, bên ôm lấy eo Hạ Nhiễm, thanh kéo dài : “Hạ tiểu thư, em phải biết trân trọng ”.

      Hạ Nhiễm ngáp cái, giống như nghe thấy gì, tiếp tục vào phòng trong.

      Cố Tần Thần lập tức vươn tay ra, ngón tay thon dài kéo lấy cổ áo Hạ Nhiễm, kéo theo : “Đêm nay dạy dỗ em tốt”.

      ------------------------
      @LạcLạc ss update chương mới giúp em nhé. Thanks ss
      Last edited: 2/8/17
      Tiểu Ly 1111, Pe Mick, garan26028 others thích bài này.

    3. Ngân Nhi

      Ngân Nhi Well-Known Member Staff Member VIP Trial Moderator Super Editor

      Bài viết:
      1,304
      Được thích:
      47,158
      @tart_trung Truyện thiếu chương 60 hay do bạn ghi nhầm vậy? ^^

    4. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      @Ngân Nhi Do mình ghi lầm ấy bạn, mình mới sửa lại rồi.

      Thanks bạn :038:
      Ngân Nhi thích bài này.

    5. tart_trung

      tart_trung Well-Known Member Staff Member Editor

      Bài viết:
      1,117
      Được thích:
      11,974
      Chương 61: Cố tiên sinh, cầu hôn

      Edit: tart_trung​

      Đời sống tinh thần cũng như đời sống bình thường, có thở ra cũng có hít vào.

      Linh hồn muốn hấp thụ linh hồn khác có cảm tình phong phú với mình, sau đó lại lấy cảm tình của bản thân đưa cho người đó.

      Giữa người với người nếu có quan hệ mỹ diệu này, tâm liền có cách nào sống sót: nó thiếu khí, gặp khó khăn, rồi khô héo.

      ---- tác giả Pháp – Honoré de Balzac

      Bóng đêm quạnh lúc này lại chút mê ly, lúc này những ánh đèn trong các căn phòng của thành thị cũng tắt nhiều. Đêm khuya còn lại tĩnh lặng, phủ im ắng xuống thành phố.

      Mà trong căn phòng nọ, ánh sáng vàng ấm chiếu trong phòng ngủ, giường trắng lớn có hai thân thể quấn vào nhau. Phóng mắt nhìn vào, thân thể mềm mại ghé vào thân hình cường tráng của nam nhân, tư thế như vậy khiến bọn họ chỉ cần mở mắt liền nhìn thấy đối phương. Hơi thở quần quýt cùng chỗ, khí nhất thời có chút ái muội, Cố Tần Thần nhìn gương mặt trơn bóng của Hạ Nhiễm, đôi môi đào, khẽ ngẩng đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm.

      Hơi thở ấm áp của phun lên mặt , thân thể Hạ Nhiễm giống như chịu khống chế, quấy rầy , chỉ lẳng lặn để môi thám hiểm môi .

      Hai cánh môi mỏng có chút lạnh do dự áp lên môi . Lúc Cố Tần Thần hôn Hạ Nhiễm vô cùng ôn nhu, mang theo chút dè dặt cẩn thận, cứ như vậy chậm rãi chậm rãi mà chiếm đoạt từng chút lãnh địa vốn thuộc về .

      Tay phải đột nhiên nâng gáy lên, tay trái ôm chặt eo , dùng lực khiến càng dính sát vào nhau. Nụ hôn nhợt nhạt cũng thêm mấy phần thâm tình, đôi môi nam nhân dẻo dai mang theo ý muốn chiếm hữu, hương vị thuốc lá nhàn nhạt và hương vị nam nhân khác biệt lập tức cũng theo đó mà tới.

      dùng sức ôm lấy vòng hông của , ngón tay thon dài xảo diệu di chuyển tới trước ngực đầy đặn, nhàng nắm bót, khiêu khích nơi mềm mại mẫn cảm của .

      Cố Tần Thần hôn rất nghiêm túc, trằn trọc cọ sát, , hầu kết cũng chuyển động theo nụ hôn, khép hờ mắt nhìn chăm chú vẻ mặt hồng nhuận của , sau hàng mi là đôi mắt ngượng ngùng. Nụ hôn của Cố Tần Thần mãnh liệt như lúc nãy, chỉ chậm rãi hôn lên môi , rồi nhân lúc Hạ Nhiễm còn hoang mang lại đột nhiên cắn môi .

      Cố Tần Thần nhìn Hạ Nhiễm nhíu mày, bỗng nhiên cười xòa, giọng khàn và như quan tâm, : “Nghiêm túc chút, nhắm mắt lại, hử…?”

      kéo dài cuối, sau đó nghiêng người khiến áp lên người , môi răng giao nhau. Hai người thay đổi vị trí, bốn mắt nhìn nhau, hơi thở nóng rực đập vào mặt, tiếp sau lại là nụ hôn sâu nồng cháy.

      Tiếng hít thở bên tai càng lúc càng nặng, gian yên tĩnh tới lạ thường, trời đất xoay chuyển chỉ có lại lửa nóng liếm láp. Lúc còn học trung học, Hạ Nhiễm từng thêu rất nhiều quyển tiểu thuyết ngôn tình năm xu ở cửa hàng sách cũ, lật xem vô số đoạn miêu tả cảnh nam nữ chính hôn nhau, cũng vì vậy khiến tưởng tượng ra rất nhiều hình ảnh.

      Có những cảnh khiến cho người khác hâm mộ.

      loại hôn, nhiệt liệt thâm tình như là “ em”, còn loại hôn khác, cẩn dè dặt lâu dài, gọi là “ em ”. luôn tin, đời này có loại hôn như là khăng khăng mực, hơn nữa nguyện ý bất chấp thể xác mà giao phó tinh thần cho nhau.

      Mỗi lần Cố Tần Thần hôn , đều cảm thấy mặt đỏ tai hồng, tim đập rộn ràng, từ lần đầu tiên cho tới tận bây giờ đều vậy. Có lẽ biết, nụ hôn của dễ dàng đoạt lấy mọi thứ của , tất cả ngọt ngào và cả linh hôn nữa.

      Liếm hôn, trầm trọc, lại liếm láp, hàng mi dài của Hạ Nhiễm run rẩy dưới ánh đèn, khẽ mở mắt nhìn đôi mắt mê ly của lúc hôn , si ngốc quấn quýt rồi hãm sâu vào, kiềm chế nỗi. Hạ Nhiễm kìm lòng đậu vòng tay lên cổ , ngẩng đầu phối hợp với nụ hôn của .

      Tình cảm giống như cái hang đáy, trong động là những thứ có giá trị xa xỉ như vàng bạc châu báu. Con người thiên tân vạn khổ, lấy hết dũng cảm vào động, lúc bạn giữa đống hoang tàn nhặt được châu báu, bạn muốn xoay người rời mà lại tiếp tục lên phía trước, bởi vì bạn cảm thấy phía trước có càng nhiều châu báu.

      Đầu óc Cố Tần Thần lúc này hôn mê rồi, giống như bị tình cảm chiếm mất, dục vọng càng lúc càng bành trướng. từng nghĩ tới ngày hôn như vậy, tay uyển chuyển du hành người , hơn nữa lý trí tuyệt đối thắng nổi khát vọng trong tâm . Có điều, tự khơi mào dục vọng của mình, rồi lần lại lần phải tự mình nhịn xuống.

      Nguyên nhân có gì khác, dây dưa có thể bắt đầu từ dục vọng, mà dục vọng và tình phải lúc nào cũng liên quan tới nhau, đó chỉ là loại quan hệ giữa nam nữ, hoặc là phản ứng sinh lý tự nhiên giữa người với người, hơn. Thân thể khát vọng , nhưng tình cảm của cũng khao khát được đáp lại.

      Cái hang đáy này quấn lấy, khiến tự đày đọa bản thân mình.

      Hạ Nhiễm nằm giường, nhắm chặt mắt, tay có sức lực vòng qua cổ để mặc bày bố, thoạt nhìn rất đáng thương, lại thêm vài phần mê người, dụ dỗ từng bước mất lý trí.

      Lồng ngực nam nhân phập phồng, hơi thở cũng trở nên gấp gáp hơn. Cố Tần Thần rút áo lót bị cởi nửa, thanh kéo xé vang lên, vung tay lên đem đồ bị xé tiện tay quẳng tới dưới giường

      Thân mình trần trụi, từng khối cơ bắp người đều rít gào, làn do nóng bỏng tới dọa người. Cố Tần Thần duy trì chút tỉnh táo còn sót lại, hít thở sâu, gối đầu lên vai , kiềm chế xúc động của bản thân, cắn lên vai , giọng khàn khàn: “Gả cho được ?”

      Trong phòng chỉ còn tiếng hít thở trầm trọng, cả hai người đều trầm mặc. ôm , nhàng cẩn trọng giống như sợ bản thân đè hỏng , nụ hôn ướt át từng chút quấy nhiễu tai , khiến cảm thấy có chút mát lạnh, Hạ Nhiễm lại cảm thấy toàn thân nóng bỏng như bị hỏa thiêu.

      khí và lời của thiêu đốt cả thể xác và tinh thần .

      Nếu nhớ lần, đây là lần thứ ba Cố Tần Thần cầu hôn . Lần đầu tiên là ở nhà họ Cố, hôn xong liền “Chúng ta kết hôn ”. Lúc đó, giọng điệu rất bá đạo. Lần thứ hai, chính là lúc gặp Lý Vĩ ở tiệm bánh kem, sớm chuẩn bị nhẫn kim cương muốn đeo lên ngón giữa của , sau đó bất đắc dĩ : “Chờ em cảm thấy thích hợp, liền lấy nó xuống đeo lên ngón áp út của em”.

      Còn lần này, cũng biết phải hỏi ý kiến , hỏi : “Được ?”

      ánh đèn treo lơ lửng đỉnh đầu lúc này có vẻ chói mắt lạ thường, hơi nhắp mặt lại, thuận thế tựa đầu vào hõm vai , hai tay tự nhiên vòng qua thắt lưng , đôi tay mềm mại dán lên tấm lưng mạnh mẽ, nhàng hỏi: “Lần sau cầu hôn, có thể đổi qua chỗ nào lãng mạn hơn được ?”

      Hạ Nhiễm xong liền thấp giọng cười, tiếng cười nhàng, Tâm tình Cố Tần Thần vui mừng, hơi cong môi, chớp mắt xoay người xuống giường, ôm người nằm giường lên, cúi đầu nhìn thoáng qua vẻ mặt kinh ngạc của , hơi nhíu mày: “Được, bây giờ liền đổi”.

      nắm chặt hai tay hỏi: “ chỗ nào?”

      “Cầu hôn”.

      xong liền ôm người vào phòng tắm.

      Trong phòng tắm yên tĩnh, Cố Tần Thần đứng dưới vòi hoa sen, Hạ Nhiễm đứng trước mặt , nước ấm theo vòi nước xối ướt tóc hai người, lại men theo gò má mà xuống, chậm rãi khiến tầm mắt họ trở nên mơ hồ. Đôi mắt ướt nhẹp, nhìn thấu, lại vẫn ăn ý nhìn chằm chằm đối phương.

      giơ tay lên, xoa mặt , cần cổ, bả vai, lòng bàn tay như có điện du tẩu thân thể , hơi nước và động tác tay khiến suy nghĩ của Hạ Nhiễm trở nên rối loạn.

      Đôi môi mỏng của hơi run rẩy, hô hấp có chút khó khăn: “Cầu hôn đâu?”

      Cố Tần Thần đáp, chỉ nhìn , lại nhìn . Mắt đảo loạn, đôi tay vẫn hành tẩu người , chậm rãi di chuyển xuống dưới.

      Đầu tóc và quần áo bọn họ đều ướt nhẹp, tay quấn quanh mái tóc dài của , lại lặng yên tiếng động chi chuyển ra sau lưng, xuyên qua lớp quần áo, cơ hồ tiếp xúc với làn do non mịn của .

      Cảm xúc tốt đẹp lúc này khiến Cố Tần Thần bình tĩnh nỗi, động tác tay cũng nhanh hơn. Quần áo của cứ thể bị nhàng lấy xuống, quẳng ở góc của phòng tắm.

      Phòng tắm sáng ngời, Hạ Nhiễm chỉ mặc đồ con, đường cong nữ tính mềm mại để Cố Tần Thần nhìn sót gì, cũng khiến cảm xúc của trở nên kịch liệt. Giống như chú hề bị lộ diện mạo , thân thể Hạ Nhiễm đột nhiên run lên, nhìn chăm chú người đàn ông trước mặt mình, hai tay vòng qua che trước ngực.

      Nước từ trán Cố Tần Thần chảy xuống, ửng hồng. duổi tay đem hai tay để eo , cúi đầu ngậm lấy môi , hôn , an ủi, trằn chọc: “Em rất đẹp”.

      rất đẹp, đẹp tới khiến kinh hồn mất vía, khiến muốn lập tức có được .

      Hạ Nhiễm nhướng mắt nhìn dụng tâm hôn , giống như thương hoa tiếc ngọc, nhàng thăm dò, lại bỗng nhiên dùng thêm sức, khiến nụ hôn càng lúc càng sau. Chỉ trong chốc lát, cảm thấy hai chân mình như rời khỏi mặt đất, mà thân thể của trước khi ý thức được treo người .

      Cố Tần Thần xoay người, đặt bồn rửa mặt, thuận thế để người xuống. CÒn chen vào giữa hai chân , khiến ngẩng đầu, đầu lưỡi liếm bên gáy , ngón tay ngừng vuốt ve vành tai . thanh đè thấp, khí đầy vẻ nhục cảm, cắn răng : “ xin lỗi, nhịn được”.

      Hạ Nhiễm chưa kịp gì, lại biết nên gì. Giờ khắc này gì cũng thay đổi được. Hai tay Hạ Nhiễm chống đỡ ở phía sau, tận lực khiến thân thể lung lay sắp đổ của mình ổn định hơn. Dưới ánh đèn vàng ấp áp, gương mặt Cố Tần Thần cũng trở nên đạm đạm, chờ đợi là nụ hôn gió táp mưa rào.

      Cố Tần Thần giống như dã thú bị giam giữ lâu, đột nhiên phá tan lưới sắt tìm thấy tự do, tay giữ lấy ót , vội vã hôn. dễ dàng kéo quần dài của như, như vậy còn đủ, cầm tay để bên hông , lại dẫn dắt thuận thế di xuống cởi bỏ dây lưng quần .

      Cố Tần Thần lúc này giống như giáo viên tiểu học, từng chút từng chút dạy tiến vào lĩnh vực mới, học tập thứ mới.

      Bỏ hết trói buộc của nhau, chẳng biết ôm thả lên giường lớn lúc nào. Khẩn trương, sợ hãi, lại có chút hưng phấn, chậm rãi tiến vào thân thể , được nửa lại bị Hạ Nhiễm đột nhiên kêu ngừng.

      “Đau, đau, Cố Tần Thần, đừng động”.

      Bởi vì đau đớn, mặt Hạ Nhiễm giàn dụa nước mắt. dùng tay đánh lên người , lại cảm giác nhúc nhích, Hạ Nhiễm khóc lên.

      Hai tay Cố Tần Thần nắm thành quả đấm, chống đỡ hai bên người , đôi mắt đỏ au, nỗ lực hôn môi , mắt mũi, lại an ủi: “ xin lỗi, rất nhanh đau”.

      “Em muốn, muốn…” Mây mưa trong thực tế đẹp như tiểu thuyết, giờ khắc này Hạ Nhiễm cảm nhận rất sâu sắc, lắc đầu tránh né nụ hôn của .

      cũng đau”. Cố Tần Thần cắn răng, cũng muốn dừng lại, nhưng dừng được. Nếu cách đó năm phút, có lẽ còn có cơ hội dừng lại, bây giờ chẳng khác nào tên nằm dây, thể phóng.

      Cố Tần Thần cúi đầu hôn nước mắt , động tác rất mềm , đau đớn kích thích thần kinh, nhưng vẫn ở bên tai giọng dông dài: “Rất nhanh liền tốt”.

      Lời của nam nhân lúc ở giường giống lời của phụ nữ sau khi mua đống đồ liền thề son sắt có lần sau, hoàn toàn có giá trị. Rất nhanh, Cố Tần Thần dùng buổi tối chiến đấu, quả nhiên lực chiến đâu của người phải nhịn quá lâu khó để người khác tưởng tượng.

      Lúc tiến vào thân thể , hôn môi , ngón tay thon dài lướt qua cánh tay xuống ngực, trong cổ họng Cố Tần Thần khô khốc, lại ngừng hỏi : “Gả cho , được ?”

      biết mệt đem lăn qua lăn lại, hôn đường từ trán xuống mắt cá chân, lăn lộn từ thảm lông lại tới giường.

      Mãi cho đến khi nghe được người dưới thân chữ “Được” mới thỏa mãn hôn lên trán , lại ghé vào tai : “Tứ mã nan truy”.

      Tác giả có chuyện muốn : Cố tiên sinh rốt cuộc ăn được rồi!!!!

      ----------------------
      @Ngân Nhi Bạn update mục lục giúp mình nhé.

      Tình hình dạo này của mình rất bận nên tuần sau mình off tuần mọi người nhé. Cảm ơn các bạn theo dõi truyện ^^
      Tiểu Ly 1111, Pe Mick, Suuuly7 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :