1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. AChu

      AChu Well-Known Member

      Bài viết:
      713
      Được thích:
      2,483
      làm vua mà chỉ có 1 mình hoàng hậu khó à nha
      ta đoán Ngô Đồng chuẩn bị cho A Đoàn về nhà nè

    2. A Sa Bảo Bối

      A Sa Bảo Bối New Member

      Bài viết:
      2
      Được thích:
      3
      nhìn thấy nhà bị ngược mà mình lại thấy... vui vui :yoyo69: ác quá mà, hóng chương mới ạ. À, A Đoàn 5 tuổi rồi nên định đưa chị về nhà ý mà, mốt cũng lôi chị về thoii~~
      hikari2088oanhoanh thích bài này.

    3. Tống Thiên Ân

      Tống Thiên Ân Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,185
      CHƯƠNG 42
      Editor: Tống Thiên Ân

      Kể chuyện xong A Đoàn vẫn buồn ngủ, mở to mắt nhìn chằm chằm Ngô Đồng. Ngô Đồng dựa nửa người vào giường, cánh tay tùy ý để đỉnh đầu A Đoàn, thấy nàng nhìn mình, sóng mắt lưu chuyển, khóe miệng hơi nhếch lên, nhàng nhìn nàng "Còn ngủ?"

      A Đoàn đem cái tay yên phận của Ngô Đồng đẩy ra, từ giường ngồi dậy, khuôn mặt nhắn có biểu cảm quái dị.

      "Tại sao lại khác mọi ngày như vậy?"

      "Cái gì?"

      Cổ vươn cao, cách rất đương nhiên.

      "Tiểu Giang công công , quan tâm quá mức bình thường phải dối trá cũng là ăn trộm! Thái tử ca ca hôm nay huynh rất khác nha, tuy hôm nay là sinh nhật muội nhưng những năm trước huynh có như hôm nay, cả đêm đều cười! Cười lại còn rất dọa người nữa, rốt cuộc xảy ra chuyện gì, hôm nay huynh cùng Hoàng hậu nương nương chuyện gì?"

      Rất nhiều câu hỏi được ném ra, Ngô Đồng thầm quyết định hôm sau phải dạy dỗ Giang Vạn Lí cho tốt.

      Ngô Đồng vẫn nhàng cười như trước, hơi cúi đầu đưa tay chỉnh lại vạt áo cho A Đoàn, sau đó véo má A Đoàn, sau vui vẻ trong mắt là đau thương A Đoàn nhìn ra.

      Kiếp này, ta cho nàng tự do, để cuộc sống nàng bị người khác sắp xếp, nàng có thể tự làm chủ cuộc sống của mình.

      "Hôm nay mẫu hậu rất đúng, ngày mai cho muội về nhà."

      Mặt A Đoàn tươi cười liền cứng lại, rất lâu sau vẫn có phản ứng, mình, mình bị đưa ? Mắt chớp chớp, nước mắt cũng sắp trào ra "Thái tử ca ca huynh quan tâm đến muội nữa?" Cố nén nước mắt nhưng tay nắm chặt lấy tay Ngô Đồng.

      Trong đôi mắt to tràn ngập hoảng sợ, hô hấp như ngừng lại.

      Thấy A Đoàn như vậy Ngô Đồng nên an ủi nhưng trong lòng lại thấy rất vui. Hóa ra cố gắng của mình phải là phí công, có phải A Đoàn nỡ rời xa mình? Đưa tay vỗ vỗ lên tay A Đoàn nhu hòa "Đừng sợ, phải là quan tâm nàng, mà là ta phải nên nàng cũng cần phải ở trong cung."

      nhõm thở ra hơi, phải là quan tâm mình. Sau đó lập tức phản ứng kịp, sao lại là ta phải ? Đây là hoàng cung, là nhà của Thái tử ca ca nha!

      "Huynh muốn đâu?"

      "Ra nước ngoài du học."

      Du học? A Đoàn cũng biết cái này bởi đại ca nhà mình cũng chuẩn bị ra nước ngoài du học. Đa số nam nhân chung đều như vậy, điều kiện gia đình tốt liền có thể ra nước ngoài du học từ năm mười mười hai tuổi, ít nhất ba năm còn nhiều cũng năm năm sau đó mới có thể trở về chuẩn bị thi cử, đó là người bình thường, tại sao Thái tử ca ca cũng muốn?

      A Đoàn biết nên như thế nào, nhưng có cảm giác Thái tử ca ca du học có gì đó đúng?

      Khuôn mặt nhăn lại thành nắm , nghĩ mãi cũng biết nguyên nhân là gì, Ngô Đồng cũng giải đáp thắc mắc của A Đoàn, chỉ gật đầu "Đúng, ta muốn ra ngoài vài năm, trong cung cũng có người chăm sóc nàng, mẫu hậu dạy An Dương cũng đủ mệt nên ta nghĩ nên để nàng về nhà tốt hơn."

      "A."

      A Đoàn nhìn Ngô Đồng, sau đó quay lại giường, đưa lưng về phía Ngô Đồng nằm xuống.

      "Muội ngủ đây, mai còn phải về nhà sớm."

      Giọng rất bình tĩnh.

      Ngô Đồng đưa tay vuốt tóc A Đoàn, có phản ứng. Bất đắc dĩ lắc đầu, cũng nằm xuống, kéo A Đoàn ôm vào trong ngực, cằm để đỉnh đầu nàng. "Ta biết nàng vui, nhưng việc này ta phải làm, ta là Thải tử, những việc như thế này thể tránh được, ta muốn làm gương cho mọi người."

      "Nhiều nhất là năm năm ta quay về."

      A Đoàn vẫn lời nào, mực đưa lưng về phía Ngô Đồng, chút phản ứng cũng có, giống như ngủ rồi.

      Thở dài hơi, cằm cọ đỉnh đầu A Đoàn.

      "Giang Vạn Lí theo nàng về nhà, luôn theo nàng. Mặc dù nàng còn ở trong cung nhưng ta biết nàng và An Dương tình cảm rất tốt, ta cho Giang Vạn Lí lệnh bài, nàng muốn muốn lúc nào cũng được, muốn tìm An Dương lúc nào cũng được."

      "Ta ở cạnh chăm sóc, nàng phải nhớ ăn cơm đúng giờ, được ăn kiêng, phải ngủ đúng giờ, thể ham chơi rồi lại ngủ muộn..."

      Đây là lần đầu tiên Ngô Đồng nhiều như vậy. A Đoàn chợt xoay người lại, nước mắt sớm tràn ra " thể ba năm sao? Đại ca muội có ba năm, tại sao Thái tử ca ca lại muốn năm năm?"

      Ba năm? Ba năm sau, nàng tám tuổi có khác gì bây giờ?

      "Đừng khóc." Cúi đầu hôn lên mắt A Đoàn, giọng có chút run rẩy.

      "Ba năm với năm năm cũng khác nhau mấy, ta đồng ý với nàng ta trở về nguyên vẹn, nhưng nàng cũng phải đồng ý với ta, trong khoảng thời gian ta ở đây phải đối xử tốt với bản thân mình, muốn khóc khóc, muốn nháo nháo, được để trong lòng, được tự mình gánh vác."

      "Được chứ?"

      A Đoàn trả lời, chỉ nhào vào lòng Ngô Đồng im lặng khóc. lâu sau mới rầu rĩ "Thái tử ca ca muội nỡ để huynh , huynh rồi có ai nhắc muội ăn cơm, cũng có ai che chở cho muội và An Dương, cũng có người kể chuyện cho muội nghe, cũng có người đẩy xích đu cho muội..."

      Ngô Đồng ôm A Đoàn chặt, mắt hơi hồng hồng nhìn chằm chằm vào đỉnh màn.

      " rất nhanh thôi, khi lá cây ngô đồng rụng lần thứ năm, ta trở lại..."

      A Đoàn biết mình ngủ như thế nào, hình như là khóc mệt quá rồi ngủ? Cả đêm ngủ ngon, luôn nằm mơ, đều là mơ về Thái tử ca ca. Thái tử ca ca rồi, Thái tử ca ca trở lại, Thái tử ca ca đường gặp người xấu.

      Tất cả đều hỗn loạn, giấc mơ đẹp.

      Trời vừa sáng liền tỉnh, ngây ngốc nhìn lúc lâu, bên ngoài sớm còn bóng người. Từ giường bước xuống, lớn tiếng gọi "Người đâu?" Bên ngoài truyền vào tiếng bước chân, Giang Vạn Lí nhanh chóng vào " nương dậy?" Trước sau như quan tâm nhưng A Đoàn biết xảy ra chuyện.

      Bởi Giang Vạn Lí cười.

      Như hiểu ra điều gì, giọng kinh ngạc hỏi "Thái tử ca ca rồi?"

      Giang Vạn Lí nhìn trong mắt A Đoàn là bất an cùng đau lòng, vừa hỏi xong mặt liền nhanh chóng trắng bệch, làm cho người khác nhìn khỏi đau lòng "Nô tài nghĩ có lẽ Thái tử điện hạ muốn rời xa nương, muốn thấy nương đau lòng nên mới lựa chọn từ biệt, nương đừng buồn, khoảng vài năm trở về."

      ...

      A Đoàn cúi đầu nhìn tấm đệm màu đen, nước mắt lặng lẽ rơi xuống. Giang Vạn Lí gì, khóc được mới là chuyện tốt, chỉ im lặng đứng cạnh. Mặc dù Thái tử mới chính là chủ tử của mình nhưng nhìn thấy A Đoàn như vậy, Giang Vạn Lí nỡ, thậm chí còn oán trách Ngô Đồng.

      nương còn như vậy mà tại sao Điện hạ lại nhẫn tâm như thế...

      Rất lâu sau mới nghe thấy giọng nhàng của A Đoàn.

      "Tiểu Giang công công, bây giờ ta về nhà có được , ngày mai mới đến tạm biệt An Dương cùng Hoàng hậu nương nương có được ?"

      "Chúng ta bây giờ có thể trở về nhà, nương đừng khóc!"

      Giang Vạn Lí lúc nãy làm trái theo ý A Đoàn, lập tức phân phó người chuẩn bị xe ngựa, trước tiên đưa A Đoàn về, còn đồ vật có thể từ từ sắp xếp, cái gì cũng được chuẩn bị sẵn.

      A Đoàn giống như người ngốc, hồn bay phách lạc lên xe ngựa, quay lại nhìn Đông cung lần. Giang Vạn Lí nghiêng đầu nhìn về hướng khác, mày nhíu lại, thở dài tiếng, cuối cùng gì, nhảy lên xe ngựa vung roi về phía trước. Xe ngựa phát ra tiếng lộc cộc, dần dần đến cửa cung.

      Ngô Đồng chắp tay đứng yên tại chỗ, lẳng lặng nhìn xe ngựa dần dần xa.

      A Đoàn, nàng phải sống tốt.

      Chờ ta trở lại.

      Trần thị dùng điểm tâm chợt nghe người thông báo Tam nương trở về, nhanh chóng đứng dậy ra sân, mới sáng sớm sao lại về? A Đoàn từ xe ngựa nhảy xuống chạy về đại sảnh, thấy Trần thị, nước mắt mới khô lại như đê vỡ, nhào vào ngực Trần thị khóc lớn.

      Trần thị vừa vỗ về A Đoàn vừa dùng mắt hỏi Giang Vạn Lí.

      Sao lại như vậy?

      Giang Vạn Lí có trả lời câu hỏi của Trần thị, chỉ "Phu nhân tại có thể phân phó người quét dọn viện của nương, từ hôm nay trở nương về nhà ở."

      Việc Thái tử muốn nước ngoài học Hoàng thượng chưa tuyên bố, mình cũng biết nên như thế nào.

      Giang Vạn Lí vừa xong, Trần thị kích động đến ngay cả việc vỗ lưng cho A Đoàn cũng ngừng lại, vừa mừng vừa sợ, thế này là thế nào? Con trở về là chuyện tốt, nhưng sao lại đột nhiên trở về? Là Hoàng hậu nương nương ghét bỏ hay là cãi nhau với Thái tử điện hạ? Trần thị có quá nhiều câu hỏi nhưng nhìn nét mặt của Giang Vạn Lí biết trả lời.

      Miễn cưỡng đem những vấn đề này bỏ qua bên, ôm A Đoàn vào phòng, trước tiên dỗ con , cái gì cũng để sau bàn .

      Hỏi Giang Vạn Lí cái gì cũng , A Đoàn chỉ khóc mà có trả lời câu hỏi của Trần thị. Cũng may Trần thị chỉ đợi canh giờ, Đại lão gia vào đại sảnh, để ý A Đoàn về, vẻ mặt tức giận, trực tiếp lớn tiếng "Quả là làm liều, Thái tử sao có thể ra nước ngoài du học được?"

      A Đoàn mãi mới hết khóc, nghe được lời Đại lão gia lại im lặng rơi nước mắt.

      Trần thị vừa cầm khăn lau mặt cho A Đoàn vừa hướng Đại lão gia hỏi "Thái tử sao có thể du học được, Hoàng thượng đồng ý rồi sao?"

      Đại lão gia tức giận ngồi ghế thở hổn hển.

      "Ai thể? Tuy du học giúp nâng cao kiến thức là chuyện tốt nhưng Thái tử thể ! Thái tử của nước, thể lấy việc này ra đùa được! Lại còn là trò thông báo cho cả thiên hạ biết, thiên hạ mới thái bình, còn biết có bao nhiêu người rục rịch, Thái tử lại gióng trống khua chiêng ra ngoài du học, cho dù mang theo thị vệ cũng được!"

      "Vậy các ngươi đều phản đối, Hoàng thượng còn có thể đồng ý cho Thái tử du học sao?" Trần thị hiểu được cũng thể tưởng tượng được.

      "Phản đối có tác dụng cái rắm!"

      Đại lão gia tức giận đến độ lời thô tục đều .

      "Thái tử từ sớm rồi, xa cửa thành rồi!"

      Được, hay cho chiêu tiền trảm hậu tấu! Trần thị cũng biết vì sao A Đoàn khóc, vì sao Giang công công lại trả lời rồi. Vừa suy nghĩ sao Thái tử vẫn thận trọng như vậy mà lần này lại làm việc cẩn thận, vừa mừng thầm, rồi cũng tốt, ít nhất trước khi trở lại A Đoàn đều ở cùng với mình.

      Hôm nay tâm Trần thị đều đặt người A Đoàn, việc Thái tử du học đối với A Đoàn thực là đả kích lớn, sợ nàng nghĩ đến những chuyện vớ vẩn. Khuyên cả ngày trời, ngay cả buổi tối cũng cùng A Đoàn ngủ. A Đoàn ngoan ngoãn nằm trong lòng Trần thị, khóc ngày khiến cho mắt sưng đỏ.

      "Mẫu thân, con có thể trồng ngô đồng trong sân được ?" Giọng khô khốc.

      Đây là lần đầu tiên A Đoàn chuyện trong ngày hôm nay, Trần thị đương nhiên là đồng ý, nàng muốn trồng bao nhiêu trồng bấy nhiêu. A Đoàn gật đầu, khóe miệng giương , miễn cưỡng cười lần đầu trong ngày.

    4. xukem

      xukem Active Member

      Bài viết:
      106
      Được thích:
      109
      Haizzz đojc chương này buồn quá Thái tử mất rồi:yoyo25::yoyo25::yoyo25:
      Tống Thiên Ân thích bài này.

    5. nữ sinh 9x

      nữ sinh 9x Well-Known Member

      Bài viết:
      590
      Được thích:
      678
      Chờ đợi diễn biến sau 5 năm, mong chờ ac gặp lại
      Tống Thiên Ân thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :