1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Kế phi thượng vị công lược - Cốt Sinh Mê (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 10

      Ở Cẩm Tú Uyển của Lâm Cẩm Nghi có hai nha hoàn nhất đẳng, bốn nha hoàn nhị đẳng, cùng bốn nha hoàn tam đẳng và ít tiểu nha hoàn hầu hạ.

      Lần trước nàng gặp chuyện may, hai nha hoàn nhất đẳng, ba nha hoàn nhị đẳng bên người đều ở đó, bị Tô thị đuổi ra ngoài.

      Trước ngày chọn người, Lâm Cẩm Nghi gọi nha hoàn nhị đẳng còn lại duy nhất trong viện nàng tới chuyện. Nhân tiện, nàng cũng muốn biết cuộc sống thói quen và các mặt khác của tiểu biểu muội trước đây. Nhất là nghe Tô thị , tiểu biểu muội còn nữ học, vạn nhất học vấn thực tốt, nàng chỉ sợ mình ứng phó được, lộ manh mối.

      Sau đó nha hoàn tên là Thải Ca liền năm mười, tỉ mỉ hết cho nàng.

      " nương ngày xưa mặc dù ở trong nhà nữ học, nhưng chỉ là bề ngoài, sau khi trở về hơn phân nửa là xem kịch, nghe thuyết thư, việc học cơ bản thành, cũng luôn bị tiên sinh phạt, tiếp đó cáo trạng với lão phu nhân. Lão phu nhân đau lòng nương, hơn phân nửa phái người thuyết giáo tiên sinh. Như thế nhiều lần, cơ hồ cứ vài ngày lại lặp lại. Nay nương học vấn phải thực giỏi, tuy rằng ngài và đại tiểu thư cùng nhau bắt đầu, cũng mới chỉ đọc qua [tam bách thiên] và mấy bản sách dễ hiểu khác mà thôi. So sánh với đại tiểu thư sớm có thể đọc thuộc nữ tứ thư, thậm chí đến [nữ Luận Ngữ], [nữ phạm tiệp lục] đều đọc xong."

      Tam bách thiên, chính là [Tam Tự Kinh], [Bách Gia Tính], [Thiên Tự kinh] chỉ ba quyển sách thiếu nhi vỡ lòng. Đều là sách nhập môn rất dễ hiểu.

      Lâm Cẩm Nghi lúc vẫn là Sầm Cẩm, tuy rằng thích đọc sách, nhưng phụ thân Sầm Thanh Sơn xuất thân khoa cử, thám hoa lang thời tiên đế, chuyện khác có thể hỏi nhưng cũng thực chú trọng học vấn con trẻ. Bởi vậy tuy rằng học vấn nàng tinh, nhưng so với tiểu biểu muội cũng nhiều hơn ít.

      ... Bất quá nha hoàn này, cũng quá ngay thẳng.

      Nếu nàng vẫn là Lâm Cẩm Nghi, nghe xong lời này sợ là cũng tức giận trận.

      Khó trách nàng từ tiểu nha hoàn khác trong viện biết được, Thải Ca tuy rằng là hạ nhân đến hầu hạ sớm nhất, vừa có khả năng, nhưng vẫn ở bậc nhị đẳng, để người khác đến sau vượt trước làm nhất đẳng.

      Sau đó, Lâm Cẩm Nghi với Tô thị, muốn Thải Ca thăng làm nhất đẳng, chính mình tự chọn bốn nha hoàn nhị đẳng.

      Tô thị nghe xong cũng cười, : "Ta ngày xưa cảm thấy Thải Ca tốt, mấy năm trước bên cạnh con thiếu người từng nhắc con thăng cấp cho nàng. Nhưng con con thích nghe Thải Ca chuyện, để bên người cũng ngột ngạt."

      Lâm Cẩm Nghi cười cười, "Nghe ngài dạy bảo phen, con mới biết hạ nhân tốt là thế nào. Nàng ấy khó nghe nhưng tâm lại tốt."

      Tô thị thấy nàng làm việc có trước sau, trong lòng cũng cao hứng, lại nhắc nhở phen.

      *

      Hôm sau, loạt nha hoàn cao thấp khác nhau được đưa đến trước mặt Lâm Cẩm Nghi.

      Trong phủ nghe là muốn chọn lựa nha hoàn cho viện của Lâm Cẩm Nghi, đương nhiên dám chậm trễ, đưa tới cũng đều là người đắc lực ở trong phủ. Đương nhiên cũng có những người cửa sau lẫn lộn trong đó, Lâm Cẩm Nghi chỉ có thể tự mình nhận.

      Lâm Cẩm Nghi theo Tô thị dạy bảo, trước hết bắt đầu xem tướng.

      Cái gọi là tướng từ tâm sinh, cũng phải có lý.

      Loại người ánh mắt thích lưu chuyển xoay vòng, thích lấy dư quang vụng trộm liếc người, ánh mắt quá mức lung lay, đều phải người tốt.

      Lâm Cẩm Nghi trước tiên loại bỏ toàn bộ những người này, sau đó còn lại tùy tiện hỏi cuộc sống mọi người hằng ngày trong Trung Dũng hầu phủ.

      Những người này tuy có thể hầu hạ ở trước mặt chủ tử, nhưng nếu có lòng cầu tiến, đương nhiên nghĩ cách hiểu biết chủ tử vui giận.

      phen hỏi đáp, loại vài người ấp úng, tỉ mỉ, chỉ còn lại sáu người.

      Sáu người này, bốn người ở vị trí khác trong phủ, hai người là nha hoàn trong viện Trung Dũng hầu phu nhân.

      Người người đều tốt, Lâm Cẩm Nghi nhất thời cũng biết chọn thế nào.

      Tô thị ở bên cạnh nhìn lúc lâu, thấy nữ nhi quay đầu xin giúp đỡ, mỉm cười, mở miệng : "Thuận Hoà đường của tổ mẫu con nặng quy củ nhất, người từ đó ra đương nhiên thể tốt hơn." xong chỉ hai người, "lưu lại hai người này ."

      hai nha hoàn được bà chỉ là nha hoàn tam đẳng Thuận Hoà đường, người cao gầy, dung mạo thanh tú, gọi làm Bích Vân. người thấp hơn, mặt tròn tròn rất thích cười, gọi làm Đào Vũ.

      Được lời của Tô thị, Bích Vân và Đào Vũ đều phúc thân cúi xuống, lên tiếng.

      xong, ánh mắt Tô thị băn khoăn người bốn người còn lại.

      lâu, liền chỉ hai nha hoàn trong đó, mặc bối tử màu xanh, và người khác mặc áo xanh lá mạ hoa văn mây như ý.

      Chọn lựa xong, nha hoàn ở Cẩm Tú Uyển coi như định rồi.

      Tô thị để các nàng về thu thập phen rồi tới hầu hạ.

      Mọi người đều hết, Tô thị sợ nữ nhi dụng tâm của mình, nhân tiện : "Người bên cạnh tổ mẫu nhân con đều là tốt nhất trong nhà. Đừng nhìn hai người bất quá là tam đẳng ở Thuận Hoà đường, nhưng Bích Vân tay châm tuyến tuyệt hảo, tổ tông từng là tú nương trong cung, Đào Vũ ngọt dễ vui, giỏi nhất ứng biến kịp thời, đều là tổ mẫu con chọn riêng đưa đến cho con. Cho nên con giữ lại là tốt, cũng thanh toàn tâm tư tổ mẫu trân trọng con. Mặt khác ta chọn hai người, người sinh ra trong phủ, cha nàng là nhị quản gia tiền viện, nương là quản gia đại trù phòng, chính nàng cũng giỏi trù nghệ. Về sau nếu con muốn ăn cái gì, nàng phòng bếp hỏi hoặc là tự động thủ làm lần, vừa nhanh vừa tiện. Về phần người cuối cùng, nàng được bá phụ bán vào trong phủ ký tử khế, cha mẹ huynh đệ trong nhà đều còn, người cũng trí tuệ hiểu lễ, sau này chi tiêu trong viện con có thể yên tâm dạy nàng."

      Lâm Cẩm Nghi nghĩ tới Tô thị thế nhưng sớm tính toán tốt lắm cho mình, càng kinh ngạc bà thế tử phu nhân hầu phủ, chấp chưởng việc bếp núc, quản mấy trăm nhân khẩu cao thấp trong hầu phủ, nhưng đối với bối cảnh thân thế, năng lực tài cán của hạ nhân đều hiểu biết ràng thấu triệt như thế.

      Lại so với mình lúc trước ở Trấn Nam vương phủ, mê mê trầm trầm qua ngày, càng thua chị kém em.

      ... Nàng phải học, quả nhiên còn rất nhiều, rất nhiều nha.

      *

      Mẹ con hai người vài lời, rồi Thuận Hoà đường.

      Trung Dũng hầu phu nhân tặng riêng người tới, đương nhiên là phải cảm tạ.

      Trung Dũng hầu phu nhân mấy ngày này còn chưa hết bi thống vì mất ngoại tôn nữ duy nhất, làm tiểu bối đều thập phần lo lắng cho bà. Đến Lâm Ngọc Trạch cũng mỗi ngày đều ở Thuận Hoà đường hồi lâu. Các nàng cũng thường thăm.

      Trong Thuận Hoà đường, Trung Dũng hầu phu nhân hôm nay tinh thần cũng tệ, cùng Hoàng ma ma bên cạnh chút chuyện cũ năm xưa.

      Gặp Lâm Cẩm Nghi, mặt bà cũng mang ý cười hiền lành, vẫy vẫy tay bảo nàng cần chào, ngồi xuống trước mặt.

      Lâm Cẩm Nghi thuận theo, Trung Dũng hầu phu nhân nhàng vén tóc mái nàng lên, xem miệng vết thương.

      Vết thương trán nàng kết vảy, phải đợi già mới bóc ra, mới biết được về sau có lưu lại vết sẹo hay .

      Trung Dũng hầu phu nhân mỗi lần gặp nàng, đều nhìn ngắm, ngóng trông nàng có thể mau khỏi hẳn. Hai ngày trước còn cho người xin đồ nương nương trong cung dùng cho nàng.

      Thế đạo này, cuộc sống nữ tử vốn dễ, nếu để lại sẹo, sau này làm mai cũng phiền toái.

      Nghĩ đến vết thương đến từ đâu, Trung Dũng hầu phu nhân khỏi cảm thấy Tô thị trừng phạt Lâm Phương Nghi quá , : "Con chỉ phạt giam nàng tháng, sao chép Kinh Phật, cũng quá cho nó. Nếu tiểu A Cẩm chúng ta đầu để lại sẹo, là chuyện cả đời." Nàng từ trước cảm thấy đôi tôn tử tôn nữ thứ xuất này là sỉ nhục của Trung Dũng hầu phủ, nhiều năm qua cũng thực thân thiết, sau này lại gây ra chuyện như vậy, đương nhiên vui với Lâm Phương Nghi.

      Tô thị sao lo lắng cho nữ nhi, nữ nhi coi trọng nhất chính là dung mạo, lần này lành bệnh, cũng rất ít soi gương. Nhưng nàng vẫn : "tính tình Phương tỷ nhi ngài và con đều ràng, nàng tuy rằng cũng có chút tì khí, nhưng tâm cũng tốt, ngày xưa cũng thích chơi cùng A Cẩm, quả quyết có tâm cố ý hại người. Lúc trước A Cẩm bị thương, chung quy là ngoài ý muốn, thể phạt nặng, nàng sắp đến tuổi phải lập gia đình, nếu náo lớn truyền ra, nửa đời sau cũng khó khăn."

      Lâm Phương Nghi lúc trước bị lui hôn lần, hơn nữa lại là thứ trưởng nữ, Trung Dũng hầu phủ ra tay quá mức, hôn vốn gian nan, nếu bởi vậy lại hỏng thanh danh, quả là khó mà định thân. Tô thị cũng hỏi kỹ hạ nhân lúc ấy ở đó, biết quả là hai tỷ muội vừa xuống thang vừa cãi nhau, Lâm Cẩm Nghi tức giận đẩy Lâm Phương Nghi cái, Lâm Phương Nghi theo bản năng muốn túm nàng ổn định cước bộ, có thế xảy ra ngoài ý muốn. chỉ Lâm Cẩm Nghi ngã vỡ đầu, Lâm Phương Nghi cũng là trẹo chân. Bất quá nàng ấy tương đối may mắn, vừa đúng được nha hoàn bên người ra tay kéo lại, mới cùng ngã xuống.

      Trung Dũng hầu phu nhân lắc đầu, : "Nàng ấy đối đãi với con chẳng qua thoạt nhìn cung kính thuận theo, cũng phải thân cận, con cần gì phải che chở như vậy." Nếu phải Tô thị đối với hai hài tử kia còn có tâm từ bi, đổi thành người khác lòng dạ hẹp hòi, đảm đương chủ mẫu, hai hài tử kia cũng nhất định có thể sống tới ngày nay. Hai người còn biết tốt xấu, cũng thân cận Tô thị, chỉ mặt quấn di nương mình, đều là A Đấu đỡ dậy nổi. Trung Dũng hầu phu nhân cũng thấy Tô thị đáng phải thế.

      Tô thị cười cười, bình thản : "Con làm thế này, cũng phải vì bọn họ, bất quá là cầu ' thẹn với tâm, thẹn với người, cũng muốn bọn họ cảm ơn hồi báo."

    2. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 11

      Tô thị vô tâm câu ' thẹn với tâm, thẹn với người', lúc Lâm Cẩm Nghi nghe thấy như rẽ mây thấy trời, chợt giác ngộ.

      Đến giờ nàng nghĩ tới, hóa ra nữ tử sống chỉ cần yên phận đơn giản, thế nhưng còn có thể bình thản, chỉ cầu cúi đầu, ngẩng đầu thẹn!

      Lâm Cẩm Nghi lăng lăng nhìn Tô thị, khỏi hỏi: "Ngài cầu bọn họ hồi báo, vậy ngài làm thế này đều uổng phí sao?" Lúc trước nghe Tô thị vài lần nhắc tới việc hôn nhân của Lâm Phương Nghi, thấy bà mất công sức, nàng nghĩ Tô thị hẳn là muốn chọn phu gia bối cảnh hùng hậu cho Lâm Phương Nghi, sau này cũng có thể giúp đỡ Trung Dũng hầu phủ.

      Tô thị mím môi cười, lòng có linh tê : "Thế nào mới là hữu dụng? Chẳng lẽ ta còn phải nghĩ tuyển cửa thông gia đắc lực cho tỷ tỷ con, sau đó chờ người ta đến giúp đỡ chiếu cố? Cuộc đời của mình phải chính mình tạo ra, sao có thể chỉ trông vào người khác hồi báo? Đại tỷ tỷ con với ta quả thân thiết, mà ta cũng cần làm chuyện thi ân cầu báo. Việc hôn nhân của nàng ấy luôn xác định, bất quá là vì di nương nàng hi vọng tìm nơi nhà cao cửa rộng. Ta lại cảm thấy tìm người đến nơi đến chốn, gia cảnh giàu có là được. Nếu về sau nàng sống tốt, lúc trong phủ chúng ta có việc, nguyện ý giúp tay, đó là tình cảm. Nếu nàng nhớ tình cảm, ta cũng cưỡng cầu, cũng trách nàng, bởi vì ta chưa bao giờ hi vọng vào người khác."

      Bà làm người, xử thế quang minh lỗi lạc như vậy.

      Người , ta đưa tiễn. Người tới, dù cuồng phong mưa rào, ta cũng đón chào.

      Lâm Cẩm Nghi khỏi nghĩ đến chuyện xưa.

      Khi đó nàng vừa gả cho Tiêu Tiềm lâu, Tiêu Tiềm mới vừa vào trong quân, đánh trận thắng lớn . Tiệp báo truyền về kinh thành, tiên đế rất vui mừng, lập tức thăng chức vị trong quân cho .

      Nàng khi đó lâu gặp Tiêu Tiềm, nghe lông tóc vô thường, an toàn trở về, dĩ nhiên là vui vô cùng.

      Mẫu thân Kỷ thị lúc đó lại đăng môn bái phỏng, nhà mẹ đẻ bà ấy có đệ đệ ruột nên, cũng muốn ở trong quân tìm chức vị, nhờ nàng giúp đỡ tốt ở trước mặt Tiêu Tiềm, tìm quan lộ.

      Lúc đầu nàng muốn, dù sao Tiêu Tiềm còn chưa hoàn toàn sống yên ở trong quân, lúc trước cũng là vất vả tranh thủ cơ hội ra tiền tuyến, có thể là dùng tánh mạng lấy tiền đồ. Nhanh như vậy đãbảo Tiêu Tiềm giúp khơi thông quan lộ, đến cùng cũng tốt, hơn nữa còn tranh công với các tướng sĩ liều sống chết trong quân.

      Nhưng Kỷ thị vừa nghe nàng đồng ý, liền khóc nức nở nghẹn ngào, rằng nhiều năm qua dưỡng dục nàng dễ dàng như thế nào, nhiều năm qua cũng chưa từng cầu nàng cái gì, trước mắt chỉ là việc rất , chỉ cần nàng vài câu bên ngoài, nàng cũng từ chối, thực khiến người ta thương tâm. Còn lúc trước đệ đệ nhà mẹ đẻ của bà kia cũng gặp Sầm Cẩm, hồi thân ái nhiệt tình gọi cữu cữu, cữu cữu đó cũng cực kì thích nàng, hàng năm đều đưa tặng những thứ nàng thích.

      Lúc đó Sầm Cẩm nàng cũng nhớ vị cữu cữu thương mình trong miệng Kỷ thị, nhưng nghe bà , nếu mình đồng ý dường như thành người vô sỉ, vong ân phụ nghĩa, đành phải đáp ứng.

      Kỷ thị thấy nàng đồng ý, còn dặn dò nàng, nhất định phải rèn sắt khi còn nóng, sớm với Tiêu Tiềm, cũng sớm an bày thỏa đáng.

      Nàng nhớ kỹ, vài ngày sau Tiêu Tiềm khải hoàn trở về, hai người cho lui hạ nhân, lúc ở trong phòng chuyện, cùng Tiêu Tiềm.

      Tiêu Tiềm lúc đó hăng hái, khóe miệng vốn giữ ý cười dịu dàng, nghe xong nàng , lập tức trầm mặt xuống, châm chọc nàng : "Ta ở tiền tiến quên sinh tử, vừa trở về nàng bảo ta giúp lấy quân hàm cho cữu cữu nàng? Quả nhiên là phu nhân tốt!" Dứt lời cũng chờ nàng giải thích, phẩy tay áo bỏ .

      ...

      Sau này, việc đó đến cùng làm thế nào, nàng nhớ .

      Chỉ nhớ nàng cúi đầu, ôn tồn dỗ Tiêu Tiềm nửa tháng, mới dỗ được Tiêu Tiềm từ thư phòng tiền viện trở về hậu viện.

      Bất quá, cuối cùng hẳn chắc là vẫn làm được. Dù sao Kỷ thị từ đó về sau cũng nhắc tới chuyện này.

      *

      Nay nhớ lại chuyện xưa, ngược với vừa rồi Kỷ thị , trong lòng Lâm Cẩm Nghi có chút cảm khái.

      Muốn lung lay nhận thức của người về đối nhân xử thế hai mươi mấy năm, có thể là phi thường khó khăn.

      Nhưng nàng làm lại đời, chỉ ngắn ngủn vài ngày, cũng rất nhiều người nhiều việc đổi mới so với trong quá khứ.

      Nàng tại bội phục Tô thị từ đáy lòng, muốn cuộc đời mình có thể sống giống bà, thanh tỉnh thấu triệt như vậy.

      Nàng suy nghĩ cẩn thận lời Tô thị, cũng hỏi han, chỉ lẳng lặng nghe hai vị trưởng bối chuyện.

      Tô thị lúc trước nhắc tới Lâm Phương Nghi, đương nhiên cũng đến việc hôn nhân của Lâm Phương Nghi. Nàng tìm mấy hộ gia đình cho Lâm Phương Nghi, liền ra, để Trung Dũng hầu phu nhân giúp quyết định.

      Trung Dũng hầu phu nhân nghe nàng vài người, đều là gia phong thanh chính, làm người thành , cũng thêm gì, chỉ bảo: "Chuyện này vẫn là con xử lý, con quyết định ." Nhiều năm qua, tình trong Trung Dũng hầu phủ đều là Tô thị tay lo liệu, bà cũng thực yên tâm.

      Tô thị nhân tiện : "Con quay về hỏi Phương tỷ nhi chút, xem nàng vừa ý người nào."

      Thế đạo này cha mẹ có thể để con cái tham dự vào hôn nhân đại của mình, là vô cùng hiếm có, cực kì ít ỏi, càng đừng là thứ xuất phải từ trong bụng mình sinh ra. Tô thị quả là cực kì sáng suốt, so với tác phong bà hàng ngày làm việc bình bình thản thản, cũng thập phần phù hợp.

      Trung Dũng hầu phu nhân tuy rằng quá thích Lâm Phương Nghi, nhưng đến cùng hai người vẫn là quan hệ huyết thống tổ tôn hậu đại, trong đáy lòng cũng ngóng trông Lâm Phương Nghi tốt. Nghe Tô thị như vậy, đáp: "Con cũng thể để nàng quá dính vào, tâm tư di nương của nàng rất lòng vòng, chuyện gì trước mắt cũng tốt, quay về từ miệng ra, có thể khiến Phương tỷ nhi sai lệch."

      Trung Dũng hầu phu nhân là việc hôn nhân trước đây của Lâm Phương Nghi.

      Mấy năm trước, Lâm Phương Nghi đến tuổi, Tô thị liền bắt đầu vì nàng tìm gia đình, vốn có mặt mày, nhưng di nương nàng ấy lại biết từ đâu biết cử tử nghèo túng, người ta mệnh thanh vân bước lên trời, tương lai nhất định đại phú đại quý, còn vụng trộm ra phủ dâng hương lấy cớ cho hai người bọn họ gặp mặt.

      Lâm Phương Nghi cũng còn , gặp cử tử kia tác phong nhanh nhẹn, khí độ thanh hoa, liền ỡm ờ đồng ý.

      Di nương nàng ấy thừa dịp náo đến trước mặt Tô thị, cái gì hai người trai tài sắc, lưỡng tình tương duyệt, ông trời tác hợp cho, muốn Tô thị thành toàn.

      Tô thị có thể cái gì, nàng lúc trước lao lực tâm cơ, đem mấy nhà nhân phân tích đến phân tích , muốn chọn nơi tốt cho Lâm Phương Nghi. Ai biết mẹ ruột người ta sớm ở sau lưng lén lút chọn tốt rồi, Lâm Phương Nghi cũng hỏi đến mẹ cả là mình, dám cùng ngoại nam gặp riêng, còn để đưa khăn bên người cho người ta.

      Hảo tâm bị coi thành lòng lang dạ thú, Tô thị cũng phải loại người để mặt mình rơi dưới chân người khác, cũng khuyên nhiều, mặc kệ bọn họ.

      Sau này mẫu thân của cử tử kia ốm yếu, bỗng nhiên qua đời, việc hôn nhân của bọn họ vừa định, đành trì hoãn lại.

      Cử tử kia hồi hương giữ đạo hiếu ba năm, vừa ra hiếu cho người cầm văn thư đến từ hôn.

      di nương Lâm Phương Nghi tâm tâm niệm niệm, nghĩ đợi cử tử ra hiếu, tham gia khoa khảo lần đoạt giải nhất, vững bước thanh vân, mang theo các hai mẹ con nàng thăng chức rất nhanh. Nghe tin dữ như vậy, lúc này khóc lớn đại náo, ầm ỹ đòi Trung Dũng hầu phủ giúp Lâm Phương Nghi lấy lại công đạo.

      Tô thị cho người thu văn thư, lý, phái người hỏi thăm phen, mới biết được cử tử kia lúc giữ đạo hiếu, bởi vì hiếu danh và tài danh, được đại nho địa phương coi trọng. Đại nho muốn đem nữ nhi gả cho , chút suy nghĩ cho người từ hôn. Theo bà, loại người lang tâm cẩu phế này thực xứng với Lâm Phương Nghi, lúc này có thể nhìn thấy tốt còn hơn so với sau khi hai người thành thân mới nhìn ra.

      Lại , cọc hôn của bọn họ này, vốn phải do bà làm chủ.

      ... A, lúc các ngươi mưu chưa từng nhìn ta trong mắt, xảy ra chuyện lại muốn để ta tới thu thập cục diện rối rắm. Thiên hạ nào có chuyện tốt bực này?

      Tô thị phải loại tính tình để mặc cho người khác chà xát, vo tròn bóp dẹp, mặc kệ di nương nàng ấy hồ nháo, cũng làm gì. Về phần vợ chồng Trung Dũng hầu và Lâm Ngọc Trạch, cũng nghĩ nhiều quản nhiều. Qua chuyện này, việc hôn nhân của Lâm Phương Nghi lúc trước kia hồ nháo lên, rồi qua loa kết thúc như vậy.

    3. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Tô Thị làm mẹ cả rất có trách nhiệm, nên ăn nên mặc nên gả cái nào cũng thiếu với thứ nữ, nhưng cũng phải quả hồng mềm cho người ta nắn bóp. Có thể sống thẹn với lương tâm, dễ nhưng làm mới khó. Tô thị như vậy đáng cho người khác ngưỡng mộ lẫn ghen tỵ.

    4. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Quá may mắn cho Sầm Cẩm kiếp này trọng sinh làm con của bà mẹ như thế.
      heavydizzy thích bài này.

    5. A fang

      A fang Well-Known Member

      Bài viết:
      566
      Được thích:
      560
      rất thích tô thị làm người khác ngưỡng mộ và học cách cư xử giống thế
      heavydizzy thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :