1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Bình hoa giới giải trí-Mạch Ngôn Xuyên (Full)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Chôm chôm

      Chôm chôm Well-Known Member

      Bài viết:
      570
      Được thích:
      4,610
      Hay quá nàng ơi.

    2. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      [​IMG]
      [​IMG]
      Cảnh Tâm cho rằng che giấu được động tác của mình bị ai phát , kỳ mấy trong bộ phận trang phục bị ngược đến thương tích đầy mình, Tần tổng chưa bao giờ đến đây, lần đầu tiên đến ngược cẩu FA, quả muốn cho người ta sống mà!

      Cảnh Tâm thay trang phục của mình, giờ sau.

      đến trước mặt , Tần Sâm đứng lên, giơ tay lên vuốt mái tóc dài của , giọng trầm thấp lười biếng mở miệng: “Xong rồi?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Vâng, phải về văn phòng sao?”

      Tần Sâm khoát tay lên lưng , khoé miệng cong lên: “Trước tiên ăn trưa với .”

      Cảnh Tâm nhìn về phía Thẩm Gia, Thẩm Gia mỉm cười: “Tuỳ em, buổi chiều chị còn có việc, trước đây.”

      Hai người chờ thang máy, dọc theo đường hấp dẫn 300% ánh nhìn, mặt Cảnh Tâm có chút đỏ, thần sắc Tần Sâm vô cùng tự nhiên.

      Sau khi lên xe, Cảnh Tâm mới hỏi: “Chúng ta đâu ăn?”

      Tần Sâm : “Ở gần đây , ăn xong đưa em về.”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Được.”

      Trong phòng bao nhà hàng, Cảnh Tâm buông đũa, chống cằm nghiêng đầu nhìn , híp mắt hỏi: “Phòng làm việc lầu của có phải có rất nhiều hay ?”

      Tần Sâm có chút ngoài ý muốn với vấn đề của , nhìn cười: “Cũng ít, làm sao vậy?”

      Chính vẫn là bé, lại giả bộ lão luyện những lời này.

      Cảnh Tâm hừ tiếng: “Chẳng lẽ phát sao? Mấy bé trong công ty cứ nhìn lén mãi?”

      Lời này, có mười phần ghen tuông nha.

      buông đũa ôm vào trong lòng, híp mắt, cười như cười liếc nhìn người trong ngực: “ , em vừa rồi cũng nhìn lén sao?”

      Cảnh Tâm: “… Em đó là quang minh chính đại nhìn, em nhìn bạn trai em làm sao! Còn cho nhìn!”

      Miệng Tần Sân tà ác cong lên, cười vô cùng lưu manh, bên tai câu.

      Má Cảnh Tâm có chút đỏ, giãy khỏi , mắng lưu manh.

      bé này đúng là thể trêu chọc, khoé miệng Tần Sâm cong lên, cúi đầu hôn .

      …. Cảnh Tâm bị câu cái hôn của mà cả người trở nên mềm nhũn.

      Tần Sâm đưa Cảnh Tâm về nhà, sau đó đến công ty xử lý công việc, vừa vào văn phòng, trợ lý liền tiến vào báo cáo: “Tần tổng, Kha Đằng thu mua công ty giải trí Tinh Vũ, Tinh Vũ năm trước bị thâm hụt ta bù vào toàn bộ, bây giờ mạng đều là những tin tức này.”

      Tần Sâm hơi nhíu mày: “Còn gì nữa?”

      Trợ lý đem thiệp mời để lên bàn: “ ta cho người mang thiệp mời đến đây, ngày mồng 3 tháng 7 mời khách.”

      Tần Sâm liếc tấm thiệp kia cái, trong lòng cười lạnh, đúng là vô cùng phô trương.

      Dời ánh mắt, lãnh đạm : “Tôi biết.”

      Trợ lý ra khỏi văn phòng, Tần Sâm vào trang web xem chút tin tức, sau đó rút điếu thuốc ra châm, dựa lưng vào ghế hút vài ngụm, đưa tay ra cầm tấm thiệp kia lên nhìn.

      Hút xong điếu thuốc, ngón tay thon dài đem tàn thuốc nhấn tấm thiệp mời, đốt ra cái lỗ.

      Cười lạnh tiếng, lập tức đem tàn thuốc cùng thiệp mời ném vào trong thùng rác.

      Buổi chiều, Cảnh Tâm nhận được văn kiện chuyển phát nhanh.

      Mặt có kí tên, vuốt cái, mang theo nghi hoặc mở ra, bên trong có tấm thiệp mời.
      [​IMG]

      [​IMG]
      Buổi chiều, di động lại vang lên, Cảnh Tâm thoáng nhìn tên hiển thị màn hình, lập tức vui vẻ nhận: “Alo,hôm nay bận sao?”

      Tần Sâm cười cười: “Tối nay còn có việc, cho em biết tiếng, tối nay đừng lung tung, ở nhà ngây ngốc thôi.”

      Cảnh Tâm có chút vui chẹp miệng: “À, em còn nghĩ là hôm nay bận nên cùng em ăn cơm đấy.”

      Hai người mấy ngày gặp, khoé miệng Tần Sâm cong lên: “Tối mai, được ?”

      Cảnh Tâm trầm mặc chút, mới giọng với : “Ngày mai được, em phải quay phim, thành phố C, quay cảnh cuối trong phim <Giải thoát>”

      Tần Sâm nhíu mày: “Sao em lại trước với ?”

      Cảnh Tâm than thở : “ là người vô cùng bận rộn, em có cơ hội với .”

      mấy ngày?”

      “Khoảng 5 ngày gì đó….”

      Tần Sâm xoa mi tâm, chỉ có thể : “Ừ, thôi.”

      Cảnh Tâm cuời cười: “Em nhanh chóng trở về.”

      Kết thúc cuộc gọi, Tần Sâm có chút phiền chán rút điếu thuốc ra ngậm miệng châm, đứng bên cạnh cửa sổ hút vài ngụm, giơ tay lên nhìn đồng hồ.

      Dập tắt điếu thuốc, vào nhà tắm trong phòng nghỉ, cạo râu, thay âu phục.

      Trợ lý nhìn thấy thân tây trang ra khỏi văn phòng, ngây cả người: “Tần tổng muốn đâu vậy?”

      Tần Sâm vuốt đồng hồ cái, lãnh đạm : “Khách sạn Nam Nhạc.”

      Trợ lý sửng sốt, nhớ buổi sáng hôm đó, thấy cái thiệp bị cháy lỗ nằm trong thùng rác, còn tưởng rằng Tần tổng tham gia, nghĩ tới….

      Bất quá, lần này ràng Kha Đằng có chuẩn bị mà đến, nếu mà Tần tổng , đại khái Kha Đằng cho rằng Tần tổng sợ.

      theo Tần tổng vài năm, chỉ thấy ấy trời sinh mạnh mẽ, sợ là cái gì?

      Tối nay Tần Sâm tự mình lái xe, thân hình cao lớn lười biếng dựa vào ghế sau, nhắm mắt lại, nhìn giống như ngủ.

      Tài xế dừng xe trước cửa khách sạn Nam Nhạc, trợ lý quay đầu kêu tiếng: “Tần tổng, đến rồi.”

      Tần Sâm mở mắt ra, giơ tay lên sửa sang lại cà vạt, mở cửa ra xuống xe.

      Trợ lý lấy quà tặng Tần Sâm chuẩn bị từ cốp xe ra, thấy cái túi kia đựng hộp gì cùng dòng chữ phía , trong lòng khâm phục, Tần tổng rất hểm độc.

      Yến tiệc hôm nay của Kha Đằng được tổ chức vô cùng long trọng, ít nhân vật lớn của thành phố B bị ta mời đến, người đầu tư trong giới, đạo diễn biên kịch nhà sản xuất phim, ngoại trừ bên Hoa Thần, chỉ cần có chút danh tiếng đều được ta mời đến.

      Nghệ sĩ trong giới giải trí cũng đến đây ít, Tần Sâm thản nhiên nhìn lướt qua, khoé miệng cong lên nụ cười.

      Kha Đằng về phía , cầm chén rượu từ khay bồi bàn đưa cho , mỉm cười : “Tần tổng, còn tưởng rằng tới.”

      Tần Sâm nhận lấy, cười khẽ tiếng: “Kha tổng khoa trương như vậy, nếu tôi đến đây, chẳng phải bị chê cười.”

      quay đầu nhìn về phía trợ lý, lãnh đạm : “Qùa tặng chuẩn bị cho Kha tổng đâu?”

      Trợ lý vội vàng tiến lên phía trước, đem mấy cái túi rượu được đóng gói tinh xảo đưa lên, túi đựng bên ngoài có dòng chữ được viết chói lọi “Nhung hươu” “Lộc tiên”.

      Tần Sâm vừa vào sảnh lớn hấp dẫn ít ánh mắt, lúc này đứng đối mặt với Kha Đằng, mọi người đều nhìn về phía này, phần lớn là xem náo nhiệt, Kha Đằng năm nay 35 tuổi, Tần Sâm 28. Nhìn thế nào cũng thấy gừng càng già càng cay, thủ đoạn của Tần Sâm so sánh với Kha Đằng, khẳng định có chút non nớt.

      Bây giờ mới nhìn đến lễ vật này …..

      Mọi người nhìn hiểu, đưa rượu bổ thận tráng dương? Chuyện này đối với người đàn ông quả là sỉ nhục trần trụi! Hai người này bây giờ là đối thủ cạnh tranh thương trường, tại là muốn trực tiếp xé rách mặt nạ?

      Kha Đằng vừa thấy, sắc mặt hơi đổi, nhưng rất nhanh liền khôi phục bình thường, mỉm cười nhìn Tần Sâm: “Tần tổng, đây là có ý gì?”

      Thân hình cao lớn của Tần Sâm đứng ở đó, khoé miệng cười cong lên, thần sắc thản nhiên, hơi dựa gần vào, thấp giọng : “Phương diện này Kha tổng tiêu hao tinh lực cũng ít, ngủ với nhiều nữ minh tinh như vậy, thân thể hư nhược, ngày nào đó phải dùng đến.”

      Sắc mặt Kha Đằng đổi, cười cười: “Tôi nhận phần đại lễ này.”

      Liếc mắt về phía sau cái, thư ký bên cạnh vội vàng lên tiếp nhận rượu từ tay trợ lý.

      Tần Sâm cười , nâng ly rượu vang tay lên, ực cái uống cạn.

      Tự nhiên chuyển biến bất ngờ, những người đứng ngoài xem như lạc trong sương mù, nhất là những người đàn ông ở đây, nếu là mình trước mặt mọi người nhận được lễ vật thế này, mặt mũi chắc chắn thể nhịn được, Kha Đằng lại có thể tức giận, còn mỉm cười nhận?

      Tiệc rượu kết thúc, Kha Đằng nhìn mấy hộp rượu kia, cười lạnh vài tiếng, ràng đây là Tần Sâm châm chọc đủ tinh lực, đừng nghĩ có thể chạm vào Cảnh Tâm.

      Thứ nhất là châm chọc đủ năng lực, thứ hai là châm chọc thân thể , cũng khác biệt lắm.

      Là đàn ông, ai có thể nhẫn nhịn được sỉ nhục này!

      Đúng là buồn cười, thân thể thế nào có thể ràng hay sao?

      Vung tay lên, toàn bộ rượu rơi xuống đất, vỡ hết.

      Tần Sâm ngồi xe, nhìn đồng hồ, gần giờ sáng, trễ thế này, chắc Cảnh Tâm ngủ.

      Có chút mệ mỏi giơ tay lên xoa xoa mi tâm, với lái xe: “Về nhà.”

      Lúc này trong gian phòng bao của hội sở, mấy người đàn ông uống rượu chơi bài, thanh của Tần Ninh đột nhiên rất cao: “Cậu cái gì? Cậu hai bảo cậu đưa mười bình rượu tráng dương qua? Mẹ nó cậu loạn !”

      Chu Thân ngậm thuốc, vênh váo đem chân gác lên bàn: “Đúng đấy, lúc tôi nghe ấy bị doạ đến rơi luôn điện thoại.”

      Nhà Chu Thân kinh doanh rượu, tìm cậu ta lấy rượu, cơ bản muốn cái gì có cái đó, bây giờ cậu ta Tần Sâm tìm cậu ta lấy rượu tráng dương! Lại còn tận mười bình, quả cằm cũng bị doạ rớt.

      “Mẹ kiếp, phải chứ, dáng người cùng thể trạng của Sâm, mà cần tráng dương? Mẹ nó cậu đùa !”

      “Chẳng lẽ cái kia của Sâm nên chỉ nhìn được chứ dùng được? Mệt tôi lúc còn tự ti chút.”

      phải, Chu Thân, tôi này phải cậu ghi hận chuyện lần trước Sâm để cậu và Tần Ninh ngủ chung phòng đấy chứ, sau đó lấy việc này bôi nhọ danh dự của Sâm ? Chu Thân cậu đúng là cay độc, cẩn thận rơi vào tay Sâm, ấy bẻ gãy xương sườn cậu.”
      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited: 5/12/17

    3. Lê Thị Ngọc Huyền

      Lê Thị Ngọc Huyền Well-Known Member

      Bài viết:
      98
      Được thích:
      4,984
      [​IMG]
      [​IMG]

      Thẩm Gia vừa mới ký hợp đồng với mấy , gần đây vận khí cũng tệ, Cảnh Tâm cũng biết việc này, cười với tiểu Thất: “Về sau làm phiền .”

      Tiểu Thất rất hoạt bát: “Đây là công việc của tôi, nên làm.”

      Thẩm Gia đưa hai người đến sân bay, Cảnh Tâm chờ máy bay, bỗng nhiên có thân ảnh nhắn xinh xắn thoáng qua trước mặt mình, hưng phấn gọi: “Bình hoa!”

      Cảnh Tâm kinh ngạc quay đầu nhìn ấy: “Sao lại đến đây?”

      Chu Nghi Ninh cười vô cùng ngọt: “Tôi cùng đến thành phố C.”

      Cảnh Tâm: “…. Sao lại biết tôi ngồi chuyến bay nào?”

      Chu Nghi Ninh: “ họ đặt vé máy bay cho tôi, dù sao ở đây tôi cũng có việc gì, thành phố C tôi còn chưa đến bao giờ, nhân tiện đến chơi chút.”

      Vị đại tiểu thư này đúng là rất rảnh rỗi.

      Cảnh Tâm liếc về phía sau lưng ấy, biết sau lưng có phải lại là túi tiền mặt hay , “Ba mẹ cứ như vậy thả tự do cho ?”

      Chu Nghi Ninh gật đầu: “Đúng vậy, có thể làm gì tôi! Bất quá ba tôi có chút kỳ quái, tôi tôi muốn làm diễn viên đóng phim, ông ấy thế mà đồng ý.”

      Chu Nghi Ninh cau mày, bây giờ vẫn có chút dám tưởng tượng, ba lại dễ chuyện như vậy.

      Cảnh Tâm chớp mắt cái: “Ba đồng ý?”

      Chu Nghi Ninh lắc đầu: “Cũng hẳn, ông ấy cũng chưa là đồng ý, dù sao cũng phản đối, chung ông ấy lời nào có nghĩa là đồng ý.”

      Chu Nghi Ninh dí sát người vào Cảnh Tâm, giọng : “Quên chưa với , tôi cũng có vai diễn trong <Thái Bình vương triều>.”

      Cảnh Tâm trợn tròn hai mắt: “Nhân vật của là gì vậy?”

      Chu Nghi Ninh đắc ý cười cười: “Mục Ninh, Ninh phi.”

      <Thái Bình vương triều> lấy bối cảnh trong cung là chủ yếu, nhân vật vốn nhiều, phụ nữ lại càng nhiều, Mục Ninh là con của Thượng thư, trong tứ phi, cảnh diễn nhiều cũng ít.

      Cảnh Tâm rất vui vẻ: “Vậy tốt quá, chúng ta có thể cùng nhau vào chung đoàn làm phim rồi.”

      Chu Nghi Ninh cũng cười: “Ừ, bất quá… Ai đóng vai hoàng đế, biết ? Tôi bám theo họ hỏi rất lâu mà ấy cho tôi biết, cái gì mà đây là chuyện của đoàn làm phim ấy thể , tức chết tôi.”

      Nam chính của <Thái Bình vương triều> vẫn chưa công bố, Cảnh Tâm cũng rất ngạc nhiên, : “Tôi cũng biết.”

      Chuyện này, đoán chừng phải sau khi tiến vào đoàn làm phim mới biết được.

      Tới thành phố C là buổi chiều, hai người ăn chút sau đó mới về khách sạn nghỉ ngơi.

      Địa điểm quay phim là ở trấn cách đây hai đường xe, ý của đạo diễn là, Cảnh Tâm có thể ở đây đêm, sáng hôm sau qua đó.

      Buổi tối, Cảnh Tâm ở trong phòng học thuộc kịch bản, Chu Nghi Ninh cũng ôm kịch bản của mình đến, “Hai chúng ta cùng nhau học thuộc, tôi học mình vào.”

      Kết quả hai người học cùng nhau….

      Ai cũng đừng nghĩ có thể học thuộc.

      Chu Nghi Ninh lôi kéo Cảnh Tâm chuyện phiếm, cho tới khi mệt trực tiếp ngủ luôn ở chỗ Cảnh Tâm.

      Hôm sau Cảnh Tâm theo xe đến đoàn làm phim, Chu Nghi Ninh cũng .

      Trừ bỏ đạo diễn, phó đạo diễn cùng vài biên kịch trong đoàn làm phim, có ai biết thân phận của Chu Nghi Ninh, bất quá ấy theo Cảnh Tâm, mọi người nghĩ ấy là trợ lý, khỏi cảm thán: “Lần trước Cảnh tiểu thư đến đoàn làm phim vẫn là người, ngay cả trợ lý cũng có, bây giờ cùng chỗ với Tần tổng, trợ lý có, còn là hai!”

      “Cảnh tiểu thư bộ dạng xinh đẹp như vậy, ngay cả trợ lý cũng có khuôn mặt hạng nhất, mặc váy đỏ kia cười vô cùng ngọt.”

      [​IMG]
      [​IMG]
      Đối với kỹ thuật diễn suất của đây cũng là khảo nghiệm rất lớn, đối với Lục Tuyết Tâm mà cũng vậy, sau khi bộ phim điện ảnh này công chiếu, tin tưởng hình ảnh của hai người trong ấn tượng của khán giả khác .

      Chu Nghi Ninh nhìn chằm chằm lúc: “ họ tôi biết có cảnh này ?”

      Cảnh Tâm lắc đầu: “ biết ……”

      Nhân vật này là giúp lấy về, nếu biết có cảnh như vậy, biết có phản ứng gì…….

      Bình thường là đàn ông đều để ý? Huống chi là Tần Sâm.

      Chờ sau khi Chu Nghi Ninh trở về phòng, điện thoại di động của Cảnh Tâm vang lên, thoáng nhìn hai chữ màn hình, cười nhận điện thoại.

      Lúc này Tần Sâm đường đến sân bay, chuyến cuối cùng, đến thành phố C.

      Nguyên nhân sao?

      dựa lưng vào ghế, lười biếng mở miệng: “Nhớ ?”

      Cảnh Tâm : “Nhớ.”

      bé này vài ngày liên tục nhớ , ở webchat, trong điện thoại.

      Thành trong lòng ngứa ngáy, muốn làm chút gì đó.

      Tần Sâm nghe lời của , khoé miệng cong lên: “Bây giờ vẫn ở trấn ?”

      Cảnh Tâm: “Vâng, ngày mai sau khi quay xong, những cảnh diễn của em tiến vào giai đoạn hậu kỳ.”

      Lúc này qua, đến thành phố C cũng hơn nửa đêm.

      Tần Sâm : “Vậy em ngủ sớm chút.”

      Cảnh Tâm nghĩ đến sau khi tiến vào giai đoạn hậu kỳ là có thể về gặp , mím môi cười cười: “Tối mai em về.”

      Tần sâm cười : “Vậy ngày mai gặp.”

      Cảnh Tâm vui mừng rạo rực cúp điện thoại, tính tính ngày, hai người nửa tháng gặp.

      Cuối cùng ngày mai cũng có thể gặp mặt.

      Tần Sâm xuống máy bay quá nửa đêm, trợ lý nhìn về phía : “Tần tổng, nếu tối nay ở khách sạn chỗ này , mai rồi qua, nghe đoàn làm phim bên kia con đường lên trấn sửa chữa, đêm an toàn.

      liếc mắt nhìn trợ lý cái: “Được rồi.”

      Buổi sáng hôm sau chưa đến 7 giờ, Cảnh Tâm rời giường.

      Tắm gội thu thập xong, tiểu Thất đến gõ cửa, Cảnh Tâm cầm túi lên ra ngoài: “ thôi.”

      Ăn qua bữa sáng đến đoàn làm phim vừa vặn 8 rưỡi, Quý Đông Dương và số nam diễn viên khác quay phim từ đêm qua cũng vừa mới kết thúc, chuẩn bị về nghỉ ngơi.

      Cảnh Tâm nhìn thấy Quý Đông Dương ở phía đối diện tới, vội vàng kêu tiếng: “ Đông.”

      Quý Đông Dương quay phim đêm, rất mệt mỏi, nâng mắt nhìn về phía , “Ừ.”

      tay Cảnh Tâm còn ly sữa chưa uống qua, đưa cho : “Cho này, bổ sung chút dinh dưỡng, vất vả rồi.”

      Quý Đông Dương có chút bất ngờ, ánh mắt sâu thẳm nhìn , sau đó nhận lấy sữa tay , khoé miệng cong lên: “Cảm ơn.”

      Cảnh Tâm có chút ngượng ngùng cười cười: “ có gì.”

      Hai người cùng trong đoàn làm phim, là tiền bối thần tượng, chỉ là ly sữa mà thôi.

      “Bình hoa, phần diễn của khi nào bắt đầu?”

      Cảnh Tâm quay đầu, Chu Nghi Ninh biết từ khi nào xuất phía sau , tay cầm cái bánh bao cắn.

      : “Sáng nay quay bổ sung số cảnh, buổi chiều mới quay.”

      Chu Nghi Ninh a tiếng, sau đó nhìn về phía Quý Đông Dương vẫn uống sữa tươi, kỳ cũng thích nam tài tử kỳ cựu Quý Đông Dương này lắm, bất quá fan ta rất nhiều, về sau muốn lăn lộn trong giới giải trí, người ta là tiền bối, chỉ là hậu bối nho .

      Chu Nghi Ninh lấy cái bánh mì từ trong túi ra, đưa cho : “ Đông, cho , ăn cùng với sữa.”

      Quý Đông Dương liếc Chu Nghi Ninh cái, lãnh đạm : “ cần, cảm ơn.”

      Thân hình cao lớn bên người động cái, xa.

      Chu Nghi Ninh nhìn tay mình ở giữa trung, chậm rãi đem bánh mì cất vào trong túi, “Ly sữa kia là vừa rồi cho ta ?”

      Cảnh Tâm gật đầu: “Ừ, làm sao vậy?”

      Chu Nghi Ninh hừ tiếng: “ cho sữa ta liền nhận, tôi cho bánh mì ta thèm, chắc chắn ta thích .”

      Cái này là cái gì vậy….

      “Chỉ bởi vì ấy nhận hộp sữa của tôi?”

      “Lúc trức fan của ta điên cuồng ghép cặp cho ta, ta cũng ngăn cản, cũng gì, chắc chắn là đúng.”

      Cảnh Tâm nghĩ chút: “ Đông bình thường vẫn như vậy ? Về cơ bản ấy giải thích gì hết.”

      Chu Nghi Ninh liếc cái: “Giải thích cũng vô dụng, cùng họ tôi ở chung chỗ, ta có thể cái gì? ta thất tình?”

      Cảnh Tâm: “…”

      Cảnh Tâm thay quần áo, ở cửa gặp Lục Tuyết Tâm.

      Lục Tuyết Tâm nhìn cái, lãnh đạm : “Chiều nay diễn cảnh kia, đừng hại tôi NG.”

      Cảnh Tâm mím môi: “Tôi cũng muốn những lời này.”

      Lục Tuyết Tâm hất cằm hừ tiếng, lại liếc cái: “Cái Chu Nghi Ninh kia là em họ của Tần tổng ? cũng lợi hại, quay phim có vài ngày, cũng có em họ cùng, biết còn tưởng rằng dẫn theo hai trợ lý đấy.”

      Cảnh Tâm cười cười: “Đạo diễn cũng bận tâm cái gì? Yên tâm , trừ ra, chỗ này có minh tinh nào có tận hai trợ lý đâu, nổi tiếng nhất.”

      Sau đó, xoay người thay quần áo.
      [​IMG]

      [​IMG]
      Last edited: 5/12/17

    4. trantuyet

      trantuyet New Member

      Bài viết:
      5
      Được thích:
      1
      đại vs sâu bịt là tui ưng cái bụng rồi đó. ủng hộ hết mình. cố gắng ra chương đều đều nha . lốp du

    5. Trúc Khải

      Trúc Khải Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      32
      Ối ồi!! biết là tự hại mình mà còn đến. Háhá

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :