1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Chân Mệnh Hoàng Hậu - Đậu Đậu Ma Ma (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      nữ sinh 9x thích bài này.

    2. Tống Thiên Ân

      Tống Thiên Ân Well-Known Member

      Bài viết:
      25
      Được thích:
      1,185
      CHƯƠNG 38:
      Editor: Tống Thiên Ân

      Mứt quả phía nam, đồ chơi làm bằng đường ở phố tây, cá chép chiên ở bắc uyển, A Đoàn thực muốn ăn hết tất cả đồ ăn vặt trong hôm nay! Bởi vì hôm nay Thái tử ca ca quản nàng. Giang Vạn Lí theo sau người treo đầy đồ, ngay cả trong tay Ngô Đồng cũng có vài món.

      A Đoàn bừng bừng hào hứng ở phía trước, tay cầm chong chóng, thỉnh thoảng đưa lên miệng phồng má thổi.

      Ngô Đồng mắt rời A Đoàn nửa bước, cẩn thận cầm tay nàng trong đám người dắt về phía trước. Hôm nay trời rất đẹp, gió thu thổi, là thời điểm tốt để chơi. Nhưng bây giờ là trưa, Ngô Đồng có chút mệt mỏi mà A Đoàn vẫn còn hào hứng nhìn xung quanh.

      Chẳng nhẽ tâm già rồi nên thân thể cũng già theo?

      Ngô Đồng lặng lẽ quyết định khi trở về nhất định phải tăng cường rèn luyện thân thể.

      Đem đồ trong tay ném cho Giang Vạn Lí đằng sau, làm như thấy bộ dạng luống cuống tay chân của , bước lên mấy bước ôm lấy A Đoàn đứng trước sạp hàng. dấu vết hướng nàng chỗ khác, vừa vừa hỏi "A Đoàn hôm nay chơi có vui hay ?"

      "Vui!" A Đoàn còn mải nhìn sạp hàng trước mặt, ngẩng đầu lên nhìn Ngô Đồng.

      Ngô Đồng nhìn theo hướng A Đoàn nhìn, ra là sạp bán kẹo đường được vẽ rất tinh tế, bên cắm rất nhiều hoa và những con vật dễ thương, xung quanh là đám tiều hài tử.

      "Nàng muốn hình gì?"

      Mặc dù mệt nhưng chỉ cần là cầu của A Đoàn từ chối, nên lại xoay người bước về sạp kẹo.

      "Đợi chút!" Ai ngờ A Đoàn lại gọi lại.

      "Chúng ta đứng ở đây nhìn là được rồi, cần qua đó mua." Chu môi có chút cam tâm.

      Vì sao lại như vậy? Chỉ là cái kẹo đường thôi mà, muốn mua là được. Ngô Đồng nhéo nhéo cái mũi của nàng "Hôm nay là sinh nhật nàng, tất cả đều nghe theo nàng, muốn ăn hay chơi thế nào cũng được." Ngô Đồng còn nghĩ rằng nàng sợ mình đồng ý nên dám ăn nhiều. Chẳng qua là hôm nay bản thân phản đối.

      " phải thế."

      A Đoàn đáng thương nhìn Ngô Đồng .

      "Lát nữa còn phải về nh ăn cơm mà trưa nay muội ăn quá nhiều đồ ăn vặt rồi, tại bụng hơi no, lại ăn tiếp ngon. Nếu ăn ít cơm mẫu thân lo lắng, nàng hỏi ta trưa ăn những gì, vì sao lại ăn cơm!"

      Tựa như nhớ đến kinh nghiệm bi thương của mình, mặt A Đoàn trực tiếp nhăn lại thành nắm .

      Được rồi, hóa ra phải sợ mình đồng ý, mà là vì chuyện đó. Ngô Đồng nhướng mày, quay đầu nhìn Giang Vạn Lí cầm rất nhiều đồ " sao, chúng ta mua cái ăn cho đỡ thèm, ăn hai miếng rồi để lại cho Tiểu Giang công công được ?" Hướng về phía Giang Vạn Lí mặt đỏ bừng bừng "Tiểu Giang công công vất vả đến trưa rồi, A Đoàn khao có được ?"

      Trong lòng Giang Vạn Lí thầm run lên, sao giọng Thái tử điện hạ nghe có vẻ chua vậy?

      Mình là ai? Là thái giám đứng đầu Đông cung, tương lai lại là đại thái giám của Thái tử phi! Làm sao có thể muốn ăn cái này! Hơn nữa cho dù muốn ăn cũng dám ăn đồ ăn của nương a...

      A Đoàn nhìn theo ánh mắt của Ngô Đồng, đúng là Tiểu Giang công công phải cầm rất nhiều đồ, nhìn có chút chật vật. Xấu hổ lè lưỡi "Tiểu Giang công công ngươi đói bụng sao?" Vừa vừa thò tay ra "Để ta cầm giúp ngươi ít đồ, mua quá nhiều đồ rồi."

      Những thứ này đều là những thứ A Đoàn mua cho các ca ca, Ngô Đồng đương nhiên cầm, vậy nên tất cả đều đưa hết cho Giang Vạn Lí.

      Giang Vạn Lí mở to mắt nhìn bàn tay bé trắng nõn trước mặt mình, ngón tay nhắn trắng mềm, nhìn là biết được cưng chiều từ . Sau đó liền nhận thấy được ánh mắt lạnh lùng như vây chặt lấy mình, vội vàng run rẩy lắc đầu, thậm chí còn bước bước về phía sau.

      "Nô tài sao, cũng chỉ là ít đồ lặt vặt thôi mà, cần nương phải bận tâm!"

      " cần ta cầm giúp sao?" Tay A Đoàn vẫn vươn về phía trước rút lại.

      nương van xin ngài đừng hỏi nữa, Thái tử muốn làm thịt ta rồi! Giang Vạn Lí nở nụ cười còn khó coi hơn khóc "Nô tài sao! Nô tài đói bụng, muốn ăn kẹo đường, nương chọn giúp nô tài cái !"

      Đói đến mức sắp khóc rồi sao? A Đoàn hỏi nữa, quay người qua vỗ vai Ngô Đồng ", chúng ta chọn cái!" Lúc này Ngô Đồng mới thu hồi ánh mắt đặt người Giang Vạn Lí, theo A Đoàn về phía sạp kẹo. Hai người vừa xoay người chỗ khác Giang Vạn Lí đặc biệt thở ra hơi dài đầy nhõm. Quá dọa người rồi, vừa rồi ngay đến hô hấp cũng dám!

      So với bị Thái tử nhìn cầm đồ còn tốt hơn!

      Hôm nay Quốc công phủ trang trí dùng câu khoa trương cũng miêu tả hết, việc đầu tiên làm buổi sáng là treo cái đèn lồng to trước cửa lớn. Trung thu vốn là ngày đoàn viên, nơi đâu cũng tràn ngập niềm vui, đây là lần đầu tiên sau mấy năm, cửa lớn của phủ Quốc công treo đèn lồng đỏ.

      Trần thị biết Thái tử thích màu đỏ, Trung thu lại là sinh nhật A Đoàn, Thái tử hàng năm đều cùng A Đoàn trở về cho nên mấy năm trước có vui như vậy. Năm nay giống như những năm trước, A Đoàn cũng mặc y phục đỏ nên cũng cần nghĩ nhiều như trước, sao vui cho được!

      Đợi đến khi A Đoàn chơi chán mới về nhà mắt mở to nhìn khắp nơi, bên này treo dây lụa, bên kia treo hoa giấy, lần đầu tiên thấy nhà mình đẹp như vậy, còn tưởng nhầm chỗ! Mắt tròn nhìn ngang dọc, ghé đầu vào trong ngực Ngô Đồng quay qua quay lại lúc.

      Ngô Đồng vẫn nhìn thẳng về phía trước, đối với trang trí bên cạnh làm như nhìn thấy, môi khẽ mím lại, mặt cảm xúc.

      Đến đại sảnh liền thấy mọi người, thậm chí cả Nhị lão gia lâu gặp, ngoài Nhị phu nhân mới cưới còn có thêm nữ nhi ở cữ cũng có mặt. Tình cảnh của Nhị lão gia vẫn bi thảm như trước, ràng là nhi tử, tại sao lại sinh ra nữ nhi!

      Đại lão gia trừng mắt nhìn cái mới miễn cưỡng thu liễm chút, cùng mọi người đến trước Ngô Đồng thỉnh an.

      Ngô Đồng vừa vừa đặt A Đoàn xuống ghế. A Đoàn quay qua nhìn Trần thị cười, sau đó phất tay với Ngô Đồng "Thái tử ca ca huynh cùng phụ thân chuyện nha!" Hàng năm đều như vậy, mình cùng mẫu thân và ca ca chơi đùa, còn Thái tử ca ca cùng phụ thân chuyện.

      Nha đầu kia vừa về đến nhà liền để ý đến mình?

      Ngô Đồng thầm bực bội, trực tiếp nhéo cái mũi của nàng cho đến khi tiểu nha đầu la oai oái mới bỏ ra, sau đó theo Đại lão gia cùng Nhị lão gia đến cái bàn khác ngồi xuống. Từ đầu đều nhìn đến Hứa Tâm Dao và Hứa Tĩnh Ngữ trang điểm ăn mặc tỉ mỉ. Vốn là muốn mở thêm bàn tiệc nữa nhưng Ngô Đồng là vì A Đoàn mới đến, nếu thấy A Đoàn cần gì phải đến đây?

      Cũng may nhà ít người, thân thích cũng nhiều, hôm nay lại là Trung thu nên mọi người đều đón ở nhà mình trước, tối mới đến đại sảnh.

      ngồi cùng bàn với nhau rồi nên cũng cần chú ý nhiều như mọi ngày.

      Giang Vạn Lí đưa đồ trong tay cho A Đoàn, A Đoàn vui vẻ cười, đây là quà cho mẫu thân, quà cho ca ca, quà cho đại tỷ, quà cho Cẩm Tú. Tất cả mọi người đều có quà, ngay cả bọn nha hoàn cũng có. Trần thị mở quà ra thấy chiếc khăn tay được thêu rất tinh xảo.

      Chỉ cần là A Đoàn tặng Trần thị tất nhiên rất thích, xem kĩ mà đưa qua cho Cẩm Tú, còn dặn nàng tìm bộ quần áo hợp với khăn tay. Sau đó vui vẻ ôm A Đoàn vào ngực "Hôm nay là sinh nhật con, làm sao lại mua quà cho người khác? Phải là chúng con tặng con quà mới đúng! A Đoàn nhà chúng ta lại lớn hơn tuổi rồi!"

      A Đoàn chưa kịp trả lời bị đám người vây quanh.

      Hứa Tiêu Nhiên dẫn đầu, sau đó là Hứa Thanh Viễn, Hứa Triệt Minh, Hứa Tĩnh Ngữ, Hứa Tâm Dao, mỗi người đều cầm món quà tặng A Đoàn. A Đoàn luôn tay luôn chân nhận quà, miệng cũng lời cảm ơn ngừng. Mọi người thân mật chuyện hồi lâu, đột nhiên A Đoàn nhăn nhăn mũi "Mùi gì thơm quá vậy?"

      Giống như con chó theo nơi có mùi thơm. Trần thị nhìn cái mũi của nàng nhăn nhăn liền vui vẻ cười thành tiếng.

      Đều tháng tám là tháng hoa quế, nữ nhi luôn phải ở trong khuê phòng, thời gian rảnh cũng chỉ có thể chăm sóc hoa. Tuy Trần thị là mẫu thân của bốn hài tử nhưng thú vui tao nhã chốn khuê phòng vẫn còn, cả vườn hoa quế đều được Trần thị chăm sóc tỉ mỉ, sau đó đem nhưỡng thành rượu chuyên cho nữ tử uống.

      Hôm nay đem lên hâm nóng liền bị A Đoàn ngửi được.

      Cười A Đoàn đến độ gập cả bụng lại.

      "Cái con mèo ham ăn này, đây chính là rượu, con bây giờ chưa uống được, lớn thêm chút mẫu thân cho con uống nha!"

      A Đoàn để ý, mắt chăm chăm nhìn vào bầu rượu xinh xắn bàn, miệng chép chép, sau đó quay người về phía Trần thị làm nũng "Mẫu thân con muốn uống, cho con uống ngụm thôi, ngụm thôi, ngụm thôi ~" Trần thị chỉ im lặng nhìn A Đoàn làm nũng, đáp ứng cũng phản đối.

      Hứa Minh Triệt là người chỉ sợ đủ náo nhiệt, bắt đầu ngồi cạnh phụ họa "Mẫu thân người để cho muội muội thử chút ! Lúc con bằng muội muội phải cũng uống thử mấy ngụm rượu mạnh của phụ thân rồi sao? Huống hồ hoa quế nhưỡng cũng phải rượu, uống cũng như uống nước, người cho muội muội uống thử chút cũng sao!"

      Hoa quế nhưỡng quả thực có mùi rượu, uống vào cũng sao.

      Mọi người đều giúp cho A Đoàn, Trần thị cũng giả vờ nữa, thực ra nàng chỉ muốn nhìn A Đoàn làm nũng thôi! Hưởng thụ đủ rồi liền phân phó Cẩm Tú đổ ít ra chén, cùng mọi người nhìn biểu cảm của A Đoàn lần đầu uống rượu! Ngô Đồng luôn chú ý đến A Đoàn đương nhiên cũng đưa mắt nhìn sang.

      Hướng Đại lão gia gật đầu rồi đứng dậy qua bàn A Đoàn ngồi.

      Hứa Tâm Dao cùng mọi người nhìn A Đoàn đột nhiên cảm thấy có chút đúng liền nghiêng đầu, sau đó nhanh chóng mở lớn mắt nhưng cũng nhanh chóng cúi đầu, trái tim đập mãnh liệt, hô hấp cũng nhanh dần.

      Thái tử, Thái tử cách mình xa!

      thể kiềm chế kiểm tra y phục của mình, còn đưa tay lên sờ sờ mặt, xác định có gì bất ổn, Hứa Tâm Dao ngừng nhắc bản thân mình phải tỉnh táo, phải tỉnh táo! Rất lâu sau mới cảm thấy hô hấp dần ổn định, liền quay đầu lại nhìn Ngô Đồng.

      so với khi còn bé xuất sắc hơn rất nhiều, khi còn bé là bộ dạng tiểu đại nhân, tại càng ổn định hơn, đồng thời cũng lạnh lùng hơn rất nhiều... Mặt lúc nào cũng lạnh lùng làm mọi người dám lại gần, ngay cả đối với Đại bá mẫu cũng vậy. chỉ ôn nhu với duy nhất Tam muội.

      Giống như tại, mặc dù làm mặt lạnh, nhưng nếu nhìn kĩ có thể thấy được ánh mắt ôn nhu của dành cho Tam muội.

      Tâm khống chế được mà khẽ đau, từ khi vào cửa đến giờ chưa hề nhìn mình.

      Nhìn Ngô Đồng thành bản năng của Hứa Tâm Dao, lần đầu tiên Hứa Tâm Dao nhìn Ngô Đồng cũng cảm nhận được, hơi cau mày có chút vui. Dù sao cũng là người nhà của A Đoàn nên khiển trách, nhìn xem, hết lần này đến lần khác có chừng mực! Mặt cảm xúc nhìn sang, vừa đúng lúc chạm phải ánh mắt Hứa Tâm Dao.

      Hứa Tâm Dao vừa vội vàng quay đầu lại vừa đè nén tâm trạng kích động của mình, nhìn mình! Mặt liền nhanh chóng đỏ lên, người cũng dám động đậy, đầu trống rỗng, biết bản thân muốn làm gì và nên làm gì. Trong tầm mắt hướng xuống đất nhanh chóng xuất đôi giày màu đen.

      Lần nữa cứng ngắc ngẩng đầu lên, là Thái tử đứng trước mặt mình. Chưa kịp vui mừng bị bộ mặt thâm trầm giận dữ của Ngô Đồng làm cho giật mình lui về sau bước.

      "Thái, Thái tử điện hạ?"

      Hứa Tâm Dao run rẩy lên tiếng nhanh chóng thu hút tầm mắt của mọi người, tuy chưa hiểu chuyện gì nhưng cũng qua bên đó. Nhìn thấy Hứa Tâm Dao sợ hãi còn Ngô Đồng lại tức giận.

      Chuyện gì vừa xảy ra?

      Ngay cả A Đoàn cũng bị dọa sợ, nhanh chóng để chén rượu trong tay xuống rồi chạy tới cạnh Ngô Đồng, tay kéo ống tay áo của hỏi "Thái tử ca ca huynh sao vậy?" Ngô Đồng trả lời câu hỏi của A Đoàn, tay phải nắm lấy tay nàng, mắt rời khỏi khối ngọc bội màu đỏ cổ Hứa Tâm Dao.
      Last edited: 7/8/17

    3. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      Aaaa... Chuyện gì xảy ra, chắc tại vụ này nên HTD mới trở nên độc a
      Tống Thiên Ân thích bài này.

    4. oanhoanh

      oanhoanh Active Member

      Bài viết:
      83
      Được thích:
      113
      Aaaaa chuyện gì xảy ra, chắc tại vụ này nên HTD mới trở nên độc ác ha. Tội nghiệp 3:), ước gì có truyện trùng sinh của HTD nhỉ, chắc hấp dẫn lắm :v

    5. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      Chương 39:
      Editor: huyetsacthiensu


      Muốn miếng ngọc bội này là bởi vì muốn cùng chút liên quan, bây giờ lại bị người mình luôn nhớ nhung lạnh nhạt đòi lại. Hứa Tâm Dao biết miêu tả tâm trạng của mình thế nào, toàn thân như tiến vào hầm băng, rét lạnh thấu xương, cả người cứng ngắc.

      Trong nhất thời có bất kỳ động tác nào.

      Trần thi cũng ngây ngốc, biết vì sao mọi chuyện lại trở thành như thế này? Miếng ngọc bội này tuy rằng trước đây được tìm cho A Đoàn, nhưng mà nàng đeo, hơn nữa nàng cũng có miếng tốt hơn. Thân là mẹ ruột, tất nhiên có quyền xử lý đồ vật của A Đoàn, chỉ là miếng ngọc bội cần nữa, vì sao Thái Tử lại tức giận lớn như vậy?

      Nhìn về phía A Đoàn, A Đoàn túm lấy tay Thái Tử, cúi đầu, làm như thấy những chuyện xảy ra…

      Cho dù A Đoàn cùng mình thời gian ở chung dài, nhưng mà đây là con của mình, Trần thị tin rằng A Đoàn phải là người thờ ơ đối với người nhà gặp chuyện may, tất nhiên phải có nguyên nhân gì đấy mà mình biết. Nhưng mà nhìn Hứa Tâm Dao bộ dáng đáng thương, dù sao cũng là mình cho nàng.

      Lên tiếng, ăn ngay ,

      “Ngọc bội kia là ta cho nàng.”

      xong nghi ngờ nhìn về phía Ngô Đồng, ba huynh đệ cũng biết vì sao lại tức giận. Ngược lại, hôm nay Hứa Tĩnh Ngữ lại thành đứng ở bên làm cái gì nhiễu loạn. Rất vất vả mới được bỏ cấm túc nên sống yên ổn vài ngày, hơn nữa, hôm nay bản thân cần làm cái gì, đồ ngốc Hứa Tâm Dao có thể tự tìm chết.

      Chỉ cần chờ xem kịch vui là được.

      Ngô Đồng mặt vẫn chút thay đổi nhìn Hứa Tâm Dao, tay cũng rút về. Lúc này nghe được lời của Trần thị, thu tay xoay người lại, vừa muốn lên tiếng lại bị A Đoàn cướp lời.

      “Là ta!”

      “Bởi vì lần trước ta thấy miếng ngọc bội đẹp, trở về với Thái Tử ca ca vài câu.”

      A Đoàn nắm chặt tay Ngô Đồng, lớn tiếng . Cắn cắn môi, hô hấp cũng trở nên dồn dập, nhìn về phía Hứa Tâm Dao. “Nhị tỷ, là ta tốt, chỉ tại ta cảm thấy ngọc bội quá đẹp, mẫu thân với ta cho ngươi, tâm trạng có chút tốt, oán trách vài câu, tỷ nên tức giân được ?”

      Ngô Đồng cúi đầu, tay của mình cũng bị A Đoàn nắm đỏ.

      Cúi người ôm người lên úp mặt vào trước ngực, đưa tay đè cái đầu nghe lời lại, muốn nàng nhin những chuyện xảy ra. Đối với nghi ngờ của mọi người, từng câu từng từ ràng “Đồ vật của A Đoàn, cho dù cần nữa, cũng phải ai cũng có thể lấy, phu nhân hãy nhớ điều này.”

      xong nhìn mọi người có vẻ mặt khác nhau, quay đầu nhìn về phía Giang Vạn Lí. Giang Vạn Lí ngầm hiểu, tiến lên tới trước mặt Hứa Tâm Dao, cũng lời nào, chỉ lấy khăn tay ra để tay, sau đó hai tay hướng lên trước, chờ Hứa Tâm Dao tự mình tháo ngọc bội xuống.

      Hứa Tâm Dao tò mò nhìn vào cổ mình, vẫn tha. Dù vậy, vẫn nghĩ ra nên làm như thế nào? Nhìn về phía đại bá mẫu vừa lên tiếng cầu cứu, nhưng mà Trần thi cúi đầu.

      Vừa rồi lên tiếng, chỉ vì thấy miếng ngọc bội kia đúng là do mình cho. Chỉ để chứng minh điều này, những cái khác Trần thị nhúng tay vào. Ba huynh đệ ở bên cạnh, thậm chí Đại bá phụ, phụ thân mình, tất cả đều bàng quang, rũ mắt nhìn mình.

      Ngoại trừ Hứa Tĩnh Ngữ.

      Hứa Tâm Dao cần nghĩ cũng biết, ánh mắt của nàng ta có gì tốt chứ?

      Đương nhiên là xem kịch vui.

      Cắn chặt môi dưới để nước mắt chảy ra, chậm rãi tháo ngọc bội đặt lên phía khăn gấm. Giang Vạn Lí cẩn thận bọc kỹ lại, hai tay dâng lên cho Ngô Đồng. Ngô Đồng nhận lấy, cúi đầu nhìn A Đoàn, A Đoàn đấu tranh nữa, ghé vào người , mắt trừng to biết nghĩ cái gì.

      Ngẩng đầu nhìn mọi người còn im lặng.

      Ôm A Đoàn cong người xuống .

      “Hôm nay là ta đúng, quấy rầy cả nhà vui vẻ, phu nhân nên để ở trong lòng.

      Thái Tử giải thích? Thậm chí còn khom người sao?! Nhận thức được điều này, Trần thị ngây ngốc tại chỗ. Ngoại trừ Hoàng thượng, Hoàng hậu, sợ là có mấy người được hưởng thụ đối xử như này đâu. Bận rộn muốn đứng lên cần, Ngô Đồng lại lui về sau bước , cúi đầu nhìn A Đoàn trong ngực.

      “Ta đưa nàng về phòng trò chuyện, đến lúc ăn cơm ra.”

      xong xoay người rời , Giang Vạn Lí vội vàng đuổi theo, để lại mọi người với những sắc mặt khác nhau.

      Cả đường chuyện tới phòng của A Đoàn, Giang Vạn Lí chờ hai người vào phòng lập tức lui ra đóng cửa phòng, đứng canh ở cửa.

      Đặt A Đoàn ngồi ở ghế, hai người mắt to trừng mắ .

      “Nàng vì sao lại dối?”

      “Ca ca vì sao lại xin lỗi?”

      Hai người cùng lúc đặt câu hỏi.

      Nếu là trước đây, mỗi lần Ngô Đồng lẳng lặng nhìn A Đoàn, cần tức giận, nàng cũng rất nhanh khai báo ra. Lần này lại khác, A Đoàn trừng mắt nhìn Ngô Đồng ngồi đối diện, khuôn mặt nhắn chịu khuất phục. Vậy mà lần này lại là Ngô Đồng đầu hàng trước, ngồi xổm xuống trước mặt A Đoàn, hơi ngửa đầu nhìn nàng,

      Đưa tay sửa sang tóc trước trán nàng.

      ”Bọn họ là người nhà của nàng, ta đương nhiên phải tôn trọng, là do ta đúng trước, nhận sai sao chứ?”

      A Đoàn ngốc, làm sao có thể đoán ra nguyên nhân này chứ.

      “Nhưng mà ràng muội , là lỗi của muội, vì sao huynh còn muốn thừa nhận chứ?”

      Chính là vì ấn tượng đối với miếng ngọc bội này rất sâu, nên A Đoàn biết miếng ngọc bội này quan trọng với Thái Tử ca ca như thế nào, lại được đeo ở người nhị tỷ! Khi đó muốn trở về, hoặc là do tư tâm hoặc là bởi vì tỷ tỷ xinh đẹp bức tranh kia, dù sao cũng muốn trở về.

      Nhưng mà mẫu thân , là nàng cho.

      Muốn hỏi nhưng dám hỏi, lại sợ Thái Tử ca ca biết miếng ngọc bội kia ở trong tay nhi tỷ. Trong lòng cũng cầu mong may mắn, mình về nhà cũng gặp được nàng, cho dù Thái Tử ca ca đến chơi cùng mình, chắc lần cũng gặp đâu. Sinh nhật năm trước của mình, nhị tỷ cũng tới.

      Thầm mong may mắn như vậy, nhưng lại quên mất!

      Thầm oán mình mỗi ngày chỉ lo chơi, việc quan trọng như vậy cũng có thể quên!

      “Cho nên vẫn là câu hỏi kia, vì sao nàng lại dối?”

      Ngay lúc đó, trừ lúc ban đầu Ngô Đồng tức giận về sau mặt vẫn thay đổi, ai cũng biết vui nhưng cũng nghĩ đến cái khác. Nhưng mà A Đoàn như vậy, lúc ấy A Đoàn vẫn lôi kéo tay Ngô Đồng, biết cảm xúc của Ngô Đồng thay đổi lớn như thế nào.

      Khóc nức nở “Lúc ấy Thái Tử ca ca run, muội cầm lấy tay huynh, huynh vẫn run.”

      “Là muội đúng, nê cho huynh ngay từ đầu, muội cũng biết nhị tỷ phải vị tỷ tỷ xinh đẹp bức tranh, nhưng mà miếng ngọc bội kia là do phụ thân làm cho muội, muội cũng biết vì sao Thái Tử ca ca lại vẽ lên bức tranh, muội còn nghĩ có phải là hai miếng ngọc bội giống nhau như đúc .”

      Vừa vừa khóc.

      “Tuy rằng dối nhưng là muội đúng, nếu như muội với huynh sớm chút, chuyện ngày hôm nay xảy ra.”

      “Mẫu thân tức giận, các ca ca hiểu lầm huynh, đều là lỗi của muội.”

      khóc.” Ngô Đồng đứng dậy ôm A Đoàn vào trong ngực mình.

      Tiểu nha đầu ghé vào ngực mình, thở ra hơi, rất ủy khuất, làm Ngô Đồng đau lòng lại bất đắc dĩ. Đau lòng vì nàng hiểu chuyện, bất đắc dĩ vì còn như vậy mà luôn ôm mọi chuyện vào người mình.

      “Hôm nay nàng là Tiểu Thọ tinh, khóc như con mèo như vậy, người bên ngoài cười nàng.”

      A Đoàn để ý tới, vẫn ngừng khóc.

      nhàng vỗ lưng A Đoàn, hi vọng nàng dễ chịu chút.

      “Hôm nay nàng như vậy, nếu mẫu thân nàng tưởng làm sao? Nhỡ người tức giận cho rằng nàng hiểu chuyện, các ca ca của nàng cũng vậy nàng làm như thế nào?”

      “Còn có nhị tỷ nàng, về sau nàng làm sao đối mặt được với nàng ta đây?”

      “Mẫu thân trách muội, các ca ca cũng !” A Đoàn ngẩng mạnh đầu, chút do dự .

      Ngô Đồng tất nhiên biết điều này, chỉ muốn chuyển dời chú ý của nàng mà thôi. Thấy nàng quả nhiên mắc câu, đưa tay lau nước mắt mặt nàng . “Vậy còn nhị tỷ của nàng? Chuyện hôm nay ủy khuất nhất là nhị tỷ nàng, nàng còn nguyên nhân là do nàng, vậy về sau nàng làm sao đối mặt được với nàng ta?”

      lông mi A Đoàn còn vương giọt nước mắt, nghe được lời này cả khuôn mặt đều nhăn lại. Suy nghĩ lâu mới ủy khuất biết…” Lúc ấy đầu óc nóng lên, muốn mẫu thân hiểu lầm Thái Tử ca ca, nghĩ tới chuyện này!

      Tuy chuyện ngày hôm nay cảm thấy có chút áy náy với Trần thị và những người khác, quấy rầy bọn họ vui vẻ, nhưng mà đối với Hứa Tâm Dao chút cũng . Ngô Đồng nghiêng đầu suy nghĩ chút cười “Ta cũng biết làm như thế nào đâu. Nhưng ta biết câu, nghĩ ra được cách giải quyết việc gì, hãy để thời gian giải quyết .”

      “Nếu nàng biết làm thế nào đối mặt với nhị tỷ nàng, vậy trước hết cần nhìn thấy nàng ta là được.”

      “Dù sao nàng cũng thường , nhị tỷ nàng nhìn đến nàng, chắc nàng ta cũng muốn gặp nàng.”

      “Nếu như vậy, chỉ cần lui tới là được.”

      Thân mật với Hứa Tâm Dao cũng phải chuyện tốt.

      Nghe thấy những lời này, A Đoàn cúi đầu suy nghĩ. Mặc dù nhị tỷ tốt hơn đại tỷ nhiều, nhưng mà A Đoàn lại cảm thấy khách khí nhiều hơn. Đúng vậy, rất khách khí, giống người thân chút nào, thậm chí còn bằng Hoàng hậu nương nương thân mật với những tỷ muội khác trong cung. A Đoàn cũng từng nghĩ đến, có phải nhị tỷ ghét mình hay ?

      Hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, nếu đung là nhị tỷ ghét mình càng ghét hơn.

      Vô cùng khổ não thở dài hơi, bất đắc dĩ “Được rồi, cũng chỉ có thể như vậy…”

      Ngô Đồng rất hài lòng với kết quả này, A Đoàn là đứa bé ngoan được làm được, nếu nàng gặp, về sau nhất định chủ động gặp mặt. sợ nàng về nhà thân mật với Hứa Tâm Dao như kiếp trước. Vừa định khen nàng hai câu, nhưng mà nhìn hốc mắt nàng vẫn còn phiếm hồng nghĩ đến việc.

      Dừng chút, giả vờ như để ý hỏi.

      “Miếng ngọc bội kia để ở chỗ nàng hay để ta giữ?”

      Môi mím thành đường, bình tĩnh nhìn ánh mắt A Đoàn, tay phải lặng lẽ đưa ra sau lưng A Đoàn, nắm thành quyền.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :