1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Sủng hậu tìm chết hàng ngày - Nữ vương không ở nhà

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Phải bt đến cỡ nào ms nghĩ ra đc chuyện này chứ:060:
      Thanks ad
      heavydizzy thích bài này.

    2. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Ta quỳ. :grin: Cạn lời.
      heavydizzy thích bài này.

    3. Mai Trinh

      Mai Trinh Well-Known Member

      Bài viết:
      172
      Được thích:
      919
      Biến thái sml với cặp đôi này
      heavydizzy thích bài này.

    4. Yenny mare

      Yenny mare Well-Known Member

      Bài viết:
      93
      Được thích:
      894
      Bà tác giả này luôn có suy nghĩ khác người
      heavydizzy thích bài này.

    5. heavydizzy

      heavydizzy Well-Known Member

      Bài viết:
      1,641
      Được thích:
      56,963
      Chương 117

      Lúc này Mạnh Hán phụng mệnh đem tất cả kiếm trong phủ thu lại cất vào khố phòng dưới đất, cũng tự mình gác bên ngoài để phòng ngừa cái gì ngoài ý muốn xuất . Trước kia lúc chuyện này xuất còn có Sài đại quản gia vẽ phù chú đốt lên, nay Sài đại quản gia hộc máu bỏ mình, còn ai giúp Mạnh Hán nữa.

      Kỳ ngại cũng từng thử học Sài đại quản gia vẽ cái phù chú để đốt. Lần trước ở trạm dịch, điện hạ ngàn dặm tới cứu phu nhân, chính mình chạy vội đốt phù chú, nhưng cũng có tác dụng.

      Xem ra phù chú này, phải ai vẽ cũng dùng được.

      Nếu Sài đại quản gia đâu bị phản phệ mà chết.

      Lúc này Mạnh Hán khóa chặt cửa khố phòng dưới đất, lại mệnh lệnh người bên ngoài tuyệt đối được tiến vào, chính canh tại chỗ, hai mắt trợn tròn, ổn định đứng tấn, chỉ còn chờ kiếm này lúc nửa đêm khiêu khích gây chuyện. Nhưng ai ngờ, khắc qua, hai khắc qua, kiếm căn bản là hề động tĩnh.

      Đợi liên tục đến lúc canh ba, chỉ thấy hai thanh kiếm giống như nhúc nhích chút, chạy nhanh nhào vào muốn giữ lại, nhưng kiếm kia cũng chỉ động hai cái thôi, sau đó còn động tĩnh.

      cứ như vậy ở khố phòng thức trắng trông giữ đêm, cũng thấy động tĩnh gì nữa.

      Rạng sáng, rốt cục yên lòng, nghĩ mãi ra đến khi về phòng mình.

      sớm cưới Tư Tĩnh làm vợ, đây đúng là mỹ nhân ngày xưa Kiến Ninh đế ban xuống. Tư Tĩnh này vốn lòng mê luyến Tiêu Đạc, ai ngờ sau này bị tắm rửa ba ngày ba đêm, thề đời này bao giờ muốn tắm rửa nữa, cứ như vậy mê luyến hán tử thô lỗ Mạnh Hán.

      Lúc Mạnh Hán trở lại phòng mình, Tư Tĩnh ngủ mơ mơ màng màng. Nàng biết phu quân mình đêm chưa về, có chút tưởng niệm, nghe thấy động tĩnh, biết sờ soạng lên giường, liền vươn cánh tay, ôm lấy cổ muốn hôn.

      Hai người thành thân mới năm, còn như keo như sơn, lập tức làm phen động tĩnh.

      Hết thảy bình ổn rồi, Mạnh Hán rốt cục nhịn được ra nghi hoặc với nữ nhân của mình.

      "Nếu đôi vợ chồng trước kia ân ái liên tục, ngày ngày triền miên, bỗng nhiên có ngày, ràng là cửu biệt gặp lại, cũng có động tĩnh gì, nàng đây là vì sao?" Mạnh Hán hàm hồ ra suy nghĩ trong lòng.

      Tư Tĩnh thân mệt mỏi, định nhắm mắt lại ngủ, nghe như thế, nhất thời mở to hai mắt nhìn nhìn chằm chằm Mạnh Hán: "Chẳng lẽ tối hôm qua chàng ở trong phòng, là muốn từ nay về sau ' có động tĩnh' với ta?"

      Mạnh Hán nghĩ Tư Tĩnh thế nhưng hiểu lầm đến mức này, vội vàng lắc đầu : " , ta đến người khác!"

      Tư Tĩnh chớp mắt, có suy đoán: "Nếu cửu biệt gặp lại vẫn động tĩnh gì, đơn giản là nam nhân kia có nữ nhân khác, vắng vẻ người cũ!"

      Mạnh Hán nhíu mày, suy nghĩ phen, vẫn lắc đầu : "Ta xem ra giống, nam nhân kia đối với nữ nhân này sủng ái có thêm, bên người cũng có nữ nhân khác, nhìn qua phải vắng vẻ."

      Tư Tĩnh nghe thế, lại nghĩ nghĩ, mới : "Nếu như thế, vậy phải lo lắng nam nhân kia có phải có vấn đề hay . Chẳng hạn như gần đây quá mức bận rộn và mỏi mệt, thành ra được, đối mặt với nữ tử âu yếm của mình mà lực bất tòng tâm."

      Có bệnh được, lực bất tòng tâm?

      Mạnh Hán trước mắt nhất thời ra cảnh tượng trong khố phòng, mấy thanh kiếm muốn nhảy lên, kết quả vừa bắt đầu cứ như vậy rơi xuống, lại liên tưởng đến thời gian này điện hạ vì quốc , ngày đêm làm lụng vất vả, căn bản thời gian nghỉ ngơi cũng có.

      Trong khoảnh khắc, khỏi khiếp sợ, cả người ngốc tại chỗ.

      Giống như phát tình gì khó lường a!

      Tư Tĩnh thấy như vậy, cũng phát hoảng: "Cũng là chuyện của người khác, phải bệnh của chàng, sao chàng bị dọa thành như vậy?"

      Nhất thời khẽ sờ sờ ngực cường tráng, thỏa mãn thở dài: "Dù sao phải chàng là tốt rồi."

      Tư Tĩnh mặc dù cũng xuất thân nhà quan phủ, nhưng tiến cung, trong hoàng cung đám nữ nhân nhàn rỗi có việc gì, chỉ đơn giản là chuyện nam nhân, dù sao ba năm cũng nhìn thấy hai nam nhân chân chính.

      Thế cho nên thời gian dài, đem dè dặt của tiểu thư quan phủ ngày xưa vứt bỏ hết, chuyện, làm việc hết sức trực tiếp.

      Mạnh Hán sắc mặt lại hết sức khó coi, giống như ăn phân, nửa ngày mới ấp a ấp úng : "Ta chỉ mong là ta a..."

      Điện hạ nhà a, điện hạ nhà , tương lai ở ngôi cửu ngũ, nếu thực bị bệnh này, nên như thế nào cho phải? Nhưng mà điện hạ sợ là cho người ta biết, cũng thể trực tiếp đến hỏi, hay là nên đến chỗ ngự y tìm hiểu xem có diệu pháp trị liệu gì ?

      Tư Tĩnh thấy như vậy, khỏi cúi đầu nghĩ lại, vừa nghĩ liền chấn động.

      Nam nhân có bệnh được kia có thể khiến cho nam nhân của nàng lo buồn như cha mẹ chết, nàng bỗng chốc tỉnh ngộ, dám tin che miệng: "Chẳng lẽ, chẳng lẽ là —— "

      Mạnh Hán vội liếc mắt trừng nàng cái: " thể bậy!"

      Tư Tĩnh cũng dám ra tiếng, nhìn ngây người nửa ngày, mới rột cuộc : "Ta và phu nhân luôn rất tốt, lần này nàng trở về, ta còn chưa tới vấn an nàng, hay là ngày mai ta bái kiến, thuận tiện tìm hiểu xem. Nếu nàng nguyện ý để lộ chút tiếng gió, chúng ta lại nghĩ biện pháp?"

      Mạnh Hán ngẫm lại cũng đúng, lúc này cũng có cách khác, đành phải đồng ý như vậy.

      PS: Vợ chồng nhà này đúng là ngàn chấm luôn.

      Vừa thương lượng rồi, chợt nghe thấy Tiêu Đạc triệu kiến , Mạnh Hán mặt khỏi càng khó xử, biết Tiêu Đạc tìm mình tất nhiên là muốn hỏi chuyện khố phòng đêm qua. Nhưng mà khố phòng căn bản động tĩnh, chẳng phải khiến điện hạ biết là mình biết được ?

      Thế nhưng Tiêu Đạc triệu kiến , cũng dám , đành phải kiên trì .

      Lúc đến ngoài cửa chính viện, Tiêu Đạc nhìn như vừa rời giường.

      đêm trôi qua, bộ dáng Tiêu Đạc lúc này là thần thanh khí sảng, ngược lại A Nghiên phía sau mệt đến eo mỏi lưng đau căn bản thể đứng lên, mềm nhũn nằm sấp ngủ lười.

      "Đêm qua tình cảnh thế nào?" Quả nhiên, Tiêu Đạc mở miệng chính là hỏi cái này.

      Mạnh Hán vào phòng, trước bái kiến, mới đứng dậy, thấy trong rèm trong noãn các vẫn buông xuống, Tiêu Đạc mặc thân cẩm bào màu hồ lam ngồi trước bàn cạnh cửa sổ, thưởng thức trà minh tiền, lạnh nhạt hỏi .

      "Hoàn hảo..." Mạnh Hán cúi đầu, lắp bắp dám lời nào.

      "Hoàn hảo?" Tiêu Đạc hiểu, nhướng mày hỏi: "Có thể có người nghe thấy động tĩnh gì?"

      Mạnh Hán nghe như thế, càng khẩn trương.

      Lúc này trong lư hương bát giác biết đốt cái gì, hương lượn lờ bốc lên, có gió xuyên qua mành thổi vào, mang đến chút hương ngọt ngọt , trong hương ngọt lộ ra cỗ ái muội kiều diễm.

      Mạnh Hán cổ họng phát khô, trong đầu lại cấp tốc xoay xoay.

      Đây là ý tứ gì? Ý tứ là muốn hỏi chút có ai biết động tĩnh gì hay ? Động tĩnh gì đây? Điện hạ thực được, cho nên sợ người khác biết động tĩnh?

      càng nghĩ, vấn đề này lại biết trả lời như thế nào, thành ra, hay là làm bộ chính mình mực biết?

      Ai ngờ Tiêu Đạc cúi mắt quét lên Mạnh Hán cái, mặt cũng có vài phần vui: "Đến cùng phát sinh cái gì, còn ra, sao ấp a ấp úng thế?"

      Tiêu Đạc vừa xong, Mạnh Hán thể do dự, đành phải tiến lên : "Khởi bẩm điện hạ, lúc này trời biết đất biết, người biết ta biết..." Đương nhiên còn có người nằm trong noãn các biết... Còn có vị trong nhà mình kia cũng biết...

      nâng cao dũng khí, tiếp tục : "Điện hạ yên tâm, trừ lần đó ra, ai biết! Thuộc hạ dù liều chết, cũng tuyệt đối thể để chuyện này truyền ra ngoài!"

      Tiêu Đạc nghe như thế, trầm mặc lát, môi mỏng hơi hơi nhấp xuống, nửa ngày sau mới thản nhiên : "Về sau trong thành Yến kinh, cấm sử dụng kiếm, toàn quân sửa lại dùng đao thương và khí giới khác."

      Mạnh Hán vững vàng : "Vâng!"

      ra khỏi phòng Tiêu Đạc, Mạnh Hán cuối cùng nhàng thở ra.

      Mà sau này, tuy rằng buổi tối vẫn ở phụng mệnh gác khố phòng, nhưng lại còn có nhìn thấy kiếm bừa bãi sinh nữa.

      Đôi khi ngơ ngác nhìn kiếm có động tĩnh, khỏi thở dài tiếng: "Xem ra con nối dòng của điện hạ là vô vọng !"

      Ngay lúc Mạnh Hán vì con nối dòng truyền thừa của điện hạ nhà mà thở dài thở ngắn, Tư Tĩnh cũng tìm A Nghiên, ý đồ từ đó tìm ra chút tiếng gió.

      "Phu nhân, có thể xem như còn gặp lại người !" Tư Tĩnh phải người cổ hủ, nàng cũng thực cảm kích ngày xưa A Nghiên giúp mình, này vừa thấy bớt rất nhiều nghi thức xã giao, hai tay chắp lại phía trước, hết sức thân thiết.

      "Tư Tĩnh, muội gần đây khỏe ?”A Nghiên nhìn thấy Tư Tĩnh cũng cảm thấy thân thiết, phải biết rằng trong hoàng cung trải qua hồi biến đổi lớn như vậy, vài nha hoàn bên người ngày xưa sớm còn, nay đến vương phủ, thực là cảnh còn người mất, nhìn thấy Tư Tĩnh, nhớ tới ngày xưa ở vương phủ này.

      Nhất thời xong, lại bảo Tư Tĩnh ngồi xuống, mệnh lệnh nha hoàn dâng trà.

      Mạnh Hán lập công lớn, phong hầu bái tướng, thân phận địa vị khác trước kia, Tư Tĩnh cũng còn là mỹ nhân nho trong cung ngự ban thưởng trước đây, cũng là nhất phẩm hầu phu nhân, cho nên A Nghiên bảo nàng ngồi xuống, cũng là hợp cấp bậc lễ nghĩa.

      Tư Tĩnh cũng khách khí, đầu tiên là khiêm nhượng phen, cuối cùng ngồi xuống, hai nữ nhân vừa phẩm trà, vừa chuyện từ lúc ly biệt đến khi gặp lại.

      "Ngày đó bọn tỷ muội chúng ta cũng gả cho thị vệ trong phủ, trừ Tôn Hồng và A Nguyệt hôn phu bỏ mình, những người khác đều lập công trong đợt hỗn loạn đó, tiền đồ tương lai đám đều vô cùng tốt. Mấy ngày trước đây ta còn với Mạnh Hán, bảo giúp Tôn Hồng và A Nguyệt tìm mối hôn nhân. A Nguyệt và vong phu kia tình cảm tốt, là muốn thủ tiết, muốn tìm, nhưng Tôn Hồng muốn để Mạnh Hán tìm người mới, nay thử xem."

      "Như thế vô cùng tốt.”A Nghiên nhớ tới trong trận náo động đó, kỳ biết bao nhiêu huyết tinh giết chóc, nàng thấy thiên hạ tất cả đều bao phủ trong huyết tinh, nhưng nay trở về chốn cũ, phát kỳ những người đó vẫn sống tốt, trong lòng nhàng thở ra.

      Nghĩ như vậy, khỏi nhớ lại cha mẹ và đệ đệ mình ở phía nam xa xôi, biết bọn họ như thế nào ? Trước kia sợ mình liên lụy bọn họ, dám tìm, nay Tiêu Đạc bình định thiên hạ, mình lại được Tiêu Đạc sủng ái, có thể nghĩ tìm chút.

      Hai người ôn chuyện phen, Tư Tĩnh ngắm khuôn mặt A Nghiên hồng nhuận xinh đẹp, bắt đầu thử thăm dò nhắc tới nghi hoặc trong lòng.

      “A Nghiên, trải qua hồi náo động như vậy, người cũng bị ít đau khổ? Ta xem người cũng tiều tụy hơn, ngược lại càng thủy linh ?"

      Lời này phải nàng cố ý nịnh hót A Nghiên, là trước kia A Nghiên tuy có chút tư sắc, nhưng cũng phải trang điểm, ăn mặc mới là nhất đẳng mỹ nhân, nếu trang điểm, cũng chỉ ở mức trung thượng.

      Nhưng nay nàng nhìn qua A Nghiên, vốn khuôn mặt cũng phải rất xuất sắc, thế nhưng lộ ra cỗ thanh linh, khiến cả người nàng cùng trước kia khác hẳn. Hơn nữa dáng người nàng nay so với trước kia cao hơn ít, có tư thái tinh tế quyến rũ.

      A Nghiên nghe thấy Tư Tĩnh như vậy, có gì ngoài ý muốn. Kỳ nàng sớm phát , hình như tức lúc bắt đầu vạn kiếm tề minh, hoặc là từ lúc bước vào Thượng Cổ Sơn, nàng hình như là bị hồ ly tinh bám vào người, nhìn thế nào cũng là tuyệt đại cơ.

      Bất quá nàng cũng nhắc tới chuyện đó với Tư Tĩnh, đành phải tùy ý cười: "Kỳ bộ dáng giống trước đây, chẳng qua nay nẩy nở ít thôi."

      Tư Tĩnh cúi đầu, nhớ tới A Nghiên trước kia bất quá mới cập kê, nay ước chừng mười sáu tuổi, đúng là lúc nữ tử lớn thêm, cũng kỳ quái. Bất quá nàng từ lời này nở nụ cười, cố ý hạ giọng :

      "Người có bộ dáng tuyệt đại như vậy, điện hạ hàng đêm thể rời khỏi người đâu?"

      PS: Vợ chồng MH-TT đúng là tuyệt phối luôn đó, tư duy phải là cách người thường 100 dặm. Ta cũng quỳ với cặp này luôn, đúng là nhiệt tình + ngu dốt = phá hoại.
      Last edited: 28/8/20

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :