1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,235
      Được thích:
      4,727
      liệu hoàn ly ra ngoài xong có giết vương k nhỉ? chị nam nữ chính vui lòng về nhà giải quyết nốt dùm em với, lăng yên k ngại nhưng trầm ngọc lại đỏ mặt kìa :yoyo60:
      Diệp Nhược Giaiangela2kiss thích bài này.

    2. Cao Hang

      Cao Hang New Member

      Bài viết:
      15
      Được thích:
      23
      Hóng... là mang dép ra nghếnh mỏ lên hóng hớt í .^^. Các editor ơi cố lên nào!!! Nhưng cái phông chữ mang vẻ đẹp nghiêng nước nghiêng thành làm mềnh nhìn hoa cả mắt. Hixx
      angela2kissDiệp Nhược Giai thích bài này.

    3. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      CHƯƠNG 28

      p/s: Từ chương 28 chị nhà đổi xưng hô sang ngôi Ta - Chàng nhe. À nhưn tiện hôm nai up liền 4 chương nhe :th_3::th_3:bởi dì bù cho mí ngày liên tục có động tĩnh.

      [​IMG]

      Trầm Ngọc hơi mở to mắt, chờ câu tiếp theo của Lăng Yên.

      Tâm Lăng Yên như nảy lên, buột miệng : “ ra, ta cũng là người tu đạo.”

      Lời vừa thốt ra nàng liền khựng lại, ngay cả chính nàng còn thấy chẳng đáng tin.

      Cuối cùng sắc mặt Trầm Ngọc cũng có biến hóa, nhìn chằm chặp vào Lăng Yên hồi lâu vẫn thốt nên lời, tựa như cố gắng thích ứng với điều này.

      Lăng Yên khẽ ho tiếng, tiện đà tiếp tục thêu dệt: “Cũng như Bộ Duyên Khê, ta cũng là người tu đạo biết ít thuật pháp chú. Do bởi tính chất môn phái vô cùng đặc thù, trước khi xuống núi từng được sư phụ căn dặn, nếu phải là người mà ta thập phần tín nhiệm tuyệt đối thể tiết lộ thân phận cho bất kỳ ai, nếu tự chuốc họa vào thân.”

      Trầm Ngọc vẫn như ban nãy mở to mắt nhìn chằm chằm Lăng Yên, chẳng câu nào.
      [​IMG]

      Biết mình có lỗi trước, Lăng Yên liền hấp tấp nhận lỗi: “Ừm, lúc đó là ta …”

      “Nàng vừa mới , nếu phải người thực tin tưởng thể để lộ thân phận của bản thân, sợ tự chuốc họa vào thân có đúng ?” Trầm Ngọc lại hỏi.

      Lăng Yên nghe vậy, rốt cuộc Trầm Ngọc nghĩ cái gì nhưng thôi cứ tùy tiện gật đầu trước .

      Đột ngột Trầm Ngọc túm lấy tay Lăng Yên, sắc mặt nghiêm trọng cùng ánh mắt đầy vẻ kiên định: “Nàng bằng lòng ra chuyện quan trọng này cho ta biết, ta nhất định đem chuyện này kể cho bất kỳ kẻ nào.”

      Lăng Yên: “…” Vậy mà cũng bị gạt sao.

      Tiếp đó Trầm Ngọc lại nghĩ đến chuyện nữa, bèn hỏi: “Cho nên đám người lần trước đến đây thực chất đều là huynh đệ đồng môn của nàng?”

      Lăng Yên: “… Đúng thế.”

      “Lúc đó ta còn chưa thân phận của họ, còn tưởng rằng họ chỉ là những người làm ăn, có khi nào khiến cho mấy vị đạo trưởng ấy …”

      [​IMG]
      Luồng suy nghĩ của Trầm Ngọc bị giọng của Lăng Yên cắt đứt, ngớ người trong chốc lát liền im lặng sải bước đến cạnh Lăng Yên, thấp giọng hỏi: “Sao thế?”

      “Vừa nãy ta thử qua, nơi này có gió.” Lăng Yên , “Chúng ta cần nghĩ cách phá vỡ những đá vụn ở chỗ này, như vậy có thể tìm được đường ra.” Nàng quay đầu nhìn sang Trầm Ngọc, thấy khẽ gật đầu, có điều lập tức lo lắng : “Nhưng làm thế nào để tách chúng ra?” Đáng lý chỉ cần dùng thần lực là có thể dễ dàng đưa Lăng Yên ra ngoài, nhưng vẫn chưa nghĩ thông rằng mình có nên thẳng thắn hết với nàng hay .

      Lăng Yên thấy vẻ mặt Trầm Ngọc như thế, chỉ lắc đầu cười: “ phải ta mới vừa , ta là người tu hành hay sao?”

      “Tuy đến nỗi đặc biệt lợi hại nhưng chuyện này cũng làm khó được ta.” Lăng Yên đưa mắt ra lệnh với Trầm Ngọc, thấp giọng , “Chàng lùi ra sau chút.”

      Trầm Ngọc nghe lời lùi về sau hai bước, đáy mắt phát ra tia sáng còn nghiêm túc nhìn nàng chằm chặp: “Nàng muốn thi triển thuật pháp sao?”

      Lăng Yên đứng trước đống đá hỗn độn, chỉ bằng sau gáy cũng cảm nhận được ngữ khí đầy vẻ tò mò của Trầm Ngọc.

      Lăng Yên: “... Chàng sao vậy?”

      Trầm Ngọc trố mắt, sắc mặt chút thay đổi nhưng có lẽ vì ở gần nhau lâu ngày nên nàng cảm giác được Trầm Ngọc lúc này là biểu lộ thái độ mong chờ điều gì đó.

      nghiêm túc : “Xưa nay ta chưa hề thấy qua thuật pháp của những người tu đạo như nàng, muốn nhìn chút xem nó trông ra sao.”

      [​IMG]

      Trầm Ngọc nín thở, im lặng chờ đợi.

      Bất thình lình, chưởng uy lực từ phía Lăng Yên tung ra. mớ đá hỗn độn trước mắt bỗng vì chưởng của nàng nứt toạc, đổ ầm xuống đất. Núi đá vụn bị sụp đổ bay tứ tung, hiển nhiên trước mặt liền ra cửa động khác.

      Núi đá sạt lở dấy lên trận khói bụi mù mịt. Lăng Yên thu tay, tùy tiện phủi bụi bám người rồi cười với Trầm Ngọc: “Xong rồi.” Dứt lời liền vươn tay muốn nắm tay .

      Trầm Ngọc có hơi ngờ vực: “Có là nàng dùng thuật pháp ?”

      Lăng Yên: “… Loại chuyện nhặt này, căn bản cần dùng tới thuật pháp đâu.” Nàng vẫn giữ yên bàn tay chìa ra, lúc Trầm Ngọc còn ngẩn người suy nghĩ đến lời nàng nàng dứt khoát chủ động nắm lấy tay , dẫn người ra khỏi nơi chật hẹp vây hãm đôi vợ chồng bọn họ nãy giờ.

      Sau khi hai người rời khỏi liền phát giác được chuyện, rằng căn nhà bằng đá này nhìn qua có vẻ bị hư hỏng nặng nhưng con đường thông qua hướng bên kia lại bằng phẳng cách đặc biệt, xung quanh chất đầy những lớp đá vụn hỗn độn, vẻ như sớm có người trải sẵn đường, từ nơi này thoát ra bên ngoài.

      [​IMG]
      ngửa tuổi tác của , nhưng lại chứng minh phán đoán của là sai lầm.

      Sở dĩ khiến tâm tình tụt dốc là bởi xét về tuổi tác, vẫn kém tiểu hồ ly kia trượng.

      Lăng Yên nhịn được bật cười, đương lúc cười đùa bên cạnh bỗng dưng có tiếng vang khác thường, lát sau, lại nghe được từ phía đó phát ra thanh đầy ngột ngạt của Bộ Duyên Khê: “Là A Tinh và Đường Lam phải ? Mau ... mau giúp ta chút!”

      Cuối cùng cũng tìm được tung tích của Bộ Duyên Khê, Lăng Yên và Trầm Ngọc liền bắt tay vào cứu người. Chỉ chốc dọn dẹp sạch những hòn đá chất đầy trước mặt, giải cứu được Bộ Duyên Khê ra bên ngoài.

      Trông Bộ Duyên Khê có chút chật vật, liếc nhìn Lăng Yên và Trầm Ngọc rồi chỉ than thở vận khí hai người tệ, vậy mà bị đống thạch đá sạt lở vây ở trong, cũng đào sâu thêm về việc làm sao họ có thể bình an vô thoát khỏi. Ba người ở đây cùng bàn đến việc phải rời khỏi nơi này.

      Vốn dĩ mục đích của bọn họ đến đây là để tìm Đường Lam, nay người tìm được, hiển nhiên cần phải nán lại nơi bị ma ám này chi nữa. Mặc dù Lăng Yên muốn gặp tiểu hồ ly lần nữa nhưng thôi đành đưa Đường Lam và Bộ Duyên Khê về trước, sau đó nàng quay trở lại tìm cũng chưa muộn.

      Cứ như vậy bọn họ nhanh chóng dọc theo lối hướng ra bên ngoài, chẳng qua lối lúc này còn giống như ban nãy, chung quanh đều xuất dấu tích của trận ẩu đả, nhất định là tiểu hồ ly chạm trán với những kẻ trấn giữ của Thi gia lúc khá lâu.

      Sau khi ba người ra được bên ngoài liền chứng kiến cảnh tượng hoang tàn, trạch viện trước mặt họ sớm bị trận hỗn chiến vừa rồi tàn phá cho tan nát.

      Tứ phía của gian phòng cùng những cây cối chung quanh đều bị đốn ngã chôn vùi, có điều cảnh tượng đổ nát lúc này lại có góp mặt của tiểu hồ ly kẻ vừa mới khôi phục nhân thân lúc nãy – Hoàn Ly, đứng giữa bãi đất trống với bộ y phục nhuốm đầy máu tươi.

      Gió lạnh sớm tan, những u hồn vất vưởng kia cũng còn bóng dáng, gian nơi này chớp mắt lại yên tĩnh trở lại.

      [​IMG]
      Phong nguyet, HoanHoan, oanhoanh21 others thích bài này.

    4. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      CHƯƠNG 29
      [​IMG]
      Thời điểm mọi người về đến nhà tiểu hồ ly rơi vào hôn mê vì kiệt sức. Lăng Yên rằng bị thương rất nặng nên nàng phải bắt tay giúp băng bó người. Thế là Trầm Ngọc và Bộ Duyên Khê đành phải hỗ trợ nàng ra ngoài mua thuốc.

      dễ gì họ mới mua được thuốc trị thương đem về, đường về Trầm Ngọc vẫn mực trầm mặc . Cuối cùng Bộ Duyên Khê vẫn là thể nhịn được, giọng thắc mắc: “Huynh cảm thấy tên hồ kia rất có vấn đề sao?”


      Trầm Ngọc dừng bước, gật đầu.

      Thấy phản ứng này, thần sắc Bộ Duyên Khê nghiêm túc hẳn ra, thậm chí cũng vội mang thuốc về mà chỉ lôi Trầm Ngọc đến góc tường bên cạnh, thầm : “Quả nhiên chỉ có mình ta thấy như vậy.”

      “Huynh cũng nhìn ra có gì đó mờ ám phải ?” Bộ Duyên Khê nghiêm trọng hỏi.

      Trầm Ngọc ngập ngừng lát, trả lời: “A Tinh rất thích .”


      Bộ Duyên Khê: “…”

      Im lặng hồi, Trầm Ngọc lại tiếp: “ cũng rất thân thiết với A Tinh.”

      “…”
      [​IMG]
      ngắn của Trầm Ngọc, nhịn được lặng im chút.

      Trầm Ngọc cảm thấy có gì bất thường, chỉ đáp: “Gặp ở trong doanh trại quái ngày trước.”

      Bộ Duyên Khê buột miệng: “Có là ngày đó hai người mới quen biết, rồi sau đó liền … liền thành thân luôn?”

      Trầm Ngọc gật đầu.

      Bộ Duyên Khê biết thế nào mới tốt, chỉ lấy tay chỉ , á khẩu lúc lâu mới cất tiếng: “Huynh rất thích Lăng Yên?”

      “Thích.” Trầm Ngọc chút do dự.

      “Huynh còn nhớ lời ta từng chứ, ngày huynh thành thân chúng ta từng đề cập qua đấy?”

      Bộ Duyên Khê cười híp mắt, tại sao đột nhiên gạt luôn chuyện tiểu hồ ly qua bên, kéo Trầm Ngọc ngồi xuống bên cạnh, : “Nữ nhân nào cũng hy vọng mình có thể được gả cách náo nhiệt long trọng, càng hy vọng được gả cho nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, nhất định phải lợi hại nhưng phải là nam nhân khiến nàng có cảm giác an tâm.”

      Trầm Ngọc ngẩn ra trong phút chốc, lẩm bẩm hỏi: “Đây là dạng người như thế nào?”

      Bộ Duyên Khê nhíu mày, ngẫm nghĩ chút rồi : “Huynh có muốn nghe thử chuyện của ta hay ?”

      Tuy vì sao bỗng dưng lại chuyển đến đề tài này nhưng Trầm Ngọc vẫn gật đầu.

      [​IMG]

      đến mức có thể vì người mà làm bất cứ chuyện gì.”

      Trầm Ngọc bất động thanh sắc nhìn chằm chằm Bộ Duyên Khê, trầm mặc lên tiếng. Ban nãy vậy là vì cho rằng Bộ Duyên Khê hết mực kính trọng sư phụ của mình tựa như cũng hết mực quý mến và kính trọng năm vị sư phụ Thần giới vậy. Nhưng giờ lại thấy, có lẽ cảm giác mà Bộ Duyên Khê dành cho nữ tu sĩ kia đơn giản là tình cảm thầy trò, mà hẳn là loại cảm tình khác.

      Thế là đành đổi cách xưng hô: “Vậy huynh làm những gì … cho nàng?”

      “Khi đó còn rất , vì muốn nàng vui mà chuyện gì ta cũng làm.”

      Nhắc tới đây Bộ Duyên Khê dằn lòng được mà mỉm cười, chẳng qua nụ cười này còn mang thêm mấy phần chua xót, “Có điều tính của sư phụ ta vốn lãnh đạm, cho tới bây giờ vẫn chưa từng nở nụ cười, bất kể ta có làm gì người cũng mảy may động lòng, thậm chí có khi còn nổi giận nữa.”

      Trầm Ngọc thấy khó hiểu: “Tại sao?”

      “Khi đó ta cũng biết, nhưng sau này nghe được chút chuyện ta mới lý do vì sao xưa nay người hề cười.” Bộ Duyên Khê kể, “Đến tận bây giờ trong lòng sư phụ cũng chưa từng chứa chấp loại tình cảm nhi nữ thường tình. Thiên Cương môn xưa kia là môn phái lớn, sau trải qua quá nhiều trận chiến nên bị xuống dốc từ từ, môn phái cũng ngày suy tàn. Xưa kia sư tổ ta đem toàn bộ Thiên Cương môn giao hết vào tay sư phụ với hy vọng người có thể chấn hưng môn phái vào ngày nào đó. qua nhiều năm người vì Thiên Cương môn dốc hết cả tâm huyết, bao gồm việc nhặt được ta ở trong núi đem về nuôi dưỡng.”

      [​IMG]
      Đó là phòng của Lăng Yên và Trầm Ngọc ở, có điều lúc này giường lại xuất khí tức của tiểu hồ ly phá đám.

      Vết máu người tiểu hồ ly được Lăng Yên rửa sạch, vết thương người cũng được băng bó kỹ càng, khi bôi thuốc xong xuôi dọn dẹp lại mọi thứ, sau đó nàng ngồi yên giường nhìn chằm chặp vào tiểu hồ ly, hệt như làm như vậy có thể nhìn ra được chuyện gì đó từ .

      biết qua bao nhiêu lâu, chiếc đuôi đầy lông của tiểu hồ ly bỗng cục cựa, đôi mắt bất chợt hé mở, nhìn thẳng vào nàng: “Vì sao ngươi lại bằng lòng cứu ta?”

      Đối phương bất thình lình tỉnh lại, Lăng Yên cũng có vẻ gì là hoảng hốt, chỉ khẽ cười tiếng rồi đáp: “Dù ta cứu, ngươi cũng chết được.”

      Hoàn Ly từ chối cho ý kiến, tựa đầu nghiêng bên, lát sau mới giở giọng buồn bực: “Ngươi giống người thường.”

      sai, ta là người tu đạo.” Lăng Yên lặp lại lời dối đánh lừa Trầm Ngọc, lôi ra dùng lần nữa.

      Hoàn Ly lại : “Có thể nhìn ra thân phận của ta, hẳn cũng phải kẻ tu hành tầm thường.”

      Thần sắc Lăng Yên đổi, tùy ý để Hoàn Ly , vì thế lại tiếp: “Người thường khi nghe ta là con trai của vương Hoành Tố đều hận thể cút xa, nhưng ngươi trái lại hề e ngại khi ở gần ta, là lẽ vì sao?”

      Lăng Yên đáp: “Vì muốn biết con trai của vương có phải là kẻ bụng dạ nham hiểm hay thôi.”

      Hoàn Ly bật cười, khỏi động vào vết thương khiến cơn đau bộc phát, ho sặc sụa. Giờ khắc này vẫn trong thân hồ ly, thoạt nhìn chỉ như khối bông tròn bé yếu ớt, sau khi cười trận no nê xoay đầu lại, cặp mắt dán chặt lên người Lăng Yên: “Vậy ... nhìn ra được gì chưa?”

      “Thấy được tiểu hồ ly tự cho là mình tài giỏi.” Lăng Yên thuận miệng câu, rồi đứng dậy dự định bước ra ngoài.

      [​IMG]
      p/s: Hãy like hãy cmt đuy. Sắp có màn hay rồi ~ :hoan ho::hoan ho::hoan ho:
      Last edited: 3/8/17
      Nhatchimai, Phong nguyet, HoanHoan23 others thích bài này.

    5. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      @Cao Hang thanks nàng, típ tục ủng hộ nha ngừi :-*:-*:-*. Bọn mình đổi font để tránh copy í, mấy nàng ai thấy font khó đọc báo bọn mình để đổi sang font khác cho dễ nhìn nhe:tt1::tt1:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :