TƯ HỮU CHI THÀNH
Tác giả: Shiki
Chương 152: Mẹ nghi ngờ rồi đấy
Sau ba vòng đó, ba người đến khu nuôi ngựa giống và ngựa đua. Đàn ngựa được ra thả ra cánh đồng, nhàn nhã gặm cỏ. Tư Tuyền có thể nhận ra ngay nhà vừa có hai thành viên mới, hai con ngựa non màu xám bạc và nâu đỏ.
Mông đau nên cưỡi ngựa cứ phải nhấp nhổm khá khó chịu, Tư Tuyền đành về sớm. Ba trở về cùng , Fredrick còn muốn vòng quanh trang trại. Bà Tư ngồi uống trà ở hiên nhà phía sau, thấy chồng con về liền đứng dậy.
“Chúc em buổi sáng tốt lành” Ông Andrew nhàng ôm và hôn lên trán bà, đây là thông lệ của họ.
Tư Tuyền cũng xuống ngựa, cười hì hì rồi dắt cả hai con ngựa về chuồng, giúp chú Bobby tắm và chải lông cho chúng. Prune rất vui, định quay lại ăn sáng mà nó còn cắn áo kéo lại.
Khi quay trở lại bếp, ông Andrew rời khỏi, nhưng dì Tư vẫn ngồi lại, thong thả ăn cháo và bánh bao.
“Ba đâu rồi ạ?”
“Hôm nay phải vào làng họp cử tri. Con muốn ăn gì?”
Tư Tuyền tự lấy đồ ăn cho mình, vẫn thích ăn sáng kiểu phương tây hơn.
Tư Tuyền chăm chú ăn sáng, dì Tư chăm chú nhìn . khỏi chột dạ hỏi “Mẹ sao thế? Sao cứ nhìn con?”
Bà Tư quấy quấy cái thìa trong bát cháo, cười thần bí
“Con có bạn trai rồi phải ?”
Tim Tư Tuyền rớt thẳng xuống đất, bối rối “Mẹ hỏi gì kì vậy?”
“Ồ, có bạn trai càng tốt chứ sao? Ba mẹ đâu có phản đối đâu?”
Tư Tuyền cau mày, hiếm khi thấy mẹ nhiệt tình như vậy. Có khi nào nên chuẩn bị trước tinh thần cho bà ? Nếu chuyện này lộ ra, quả rất shock.
Bà Tư nhìn vẻ mặt lưỡng lự của con đến tám mươi chín mươi phần trăm là rồi.
“Ồ, chàng trai đó là người như thế nào?”
“Mẹ thích như thế nào?”
“Con thích là được rồi. Chúng ta quan trọng. Mẹ đoán nhé, Diệp Chính phải ?”
Tí nữa Tư Tuyền ngã lăn xuống đất. Sao lại vòng được đến tận Diệp Chính? thề là quan hệ giữa hai người vô cùng trong sáng.
“Mẹ… phải đâu” Tư Tuyền đỏ bừng cả mặt, chuyện tình cảm với mẹ đúng là dễ chút nào.
“Đỏ mặt rồi kia, haha”. Bà Tư lại càng trêu già.
“Cái gì đỏ mặt?” Fredrick biết xuất từ khi nào. Bà Tư vui vẻ gọi ngồi xuống bên cạnh “Em con hình như biết rồi”
“Thề à… em ai?” Fredrick kéo dài giọng đầy mờ ám.
Tư Tuyền chịu nổi ánh mắt biến thái của hai người này, ăn vội miếng bánh mì rồi lập tức đứng dậy bỏ chạy.
Cả ngày hôm ấy, hễ cứ thấy ba mẹ nhìn mình là Tư Tuyền lại thấy chột dạ vô cùng. Buổi chiều theo thói quen, Tư Tuyền lại cưỡi ngựa. ra khỏi trang trại, men theo hàng rào, vượt qua cánh rừng, qua cả trường đua dã ngoại đến tận hồ Mặt trăng. Đây là cái hồ vẫn nằm trong phạm vi đất ở nhà , nhưng cần phải rào vào. Tư Tuyền xuống ngựa, cởi giày, lội xuống hồ nghịch nước. Gọi là hồ nhưng cũng chẳng rộng lắm, được cái nước rất trong và mát.
Ngịch chán, Tư Tuyền lên bờ, nằm lăn ra cỏ. Cỏ ở đây toàn mọc tự nhiên, nên mềm mại hơn rất nhiều so với trong trang trại. Prune thơ thẩn bên cạnh , tự chơi mình. Cả ngày hôm nay cứ thấp thỏm, sao mẹ lại nhìn ra đương nhỉ.
Chợt có tiếng vó ngựa, Tư Tuyền cần nhìn cũng biết là Fredrick đến. Đây cũng phải là chỗ thích của mình .
Fredrick nhảy xuống ngựa, mặc chiếc quần jean cũ sờn và áo phông, nhưng nhìn vẫn rất đẹp trai.
“Có gì vui à?”
“Sao mẹ lại lại nghĩ em cơ chứ” Tư Tuyền ngồi dậy, đâu có làm gì
“Chắc là tại vì em cứ nhấp nhổm ngựa” Fredrick lười biếng trả lời.
Tư Tuyền chớp mắt, sau đó đần cả mặt. Đó do mông đau, phải do chuyện đó. Mặc dù lần đầu tiên bị làm, sau đó cũng chẳng vững, chắc ngồi ngựa cũng nổi.
“Mẹ nghi nghờ Diệp Chính đấy.”
“Ồ” Fredrick u ám nhìn , vui cả buổi sáng mà còn biết điều chọc vào. Fredrick nhanh chóng tóm lấy , hôn say mê quấn quít. Cả ngày hôm nay nhớ chết được, nhìn thấy mà được chạm vào.
Tư Tuyền bị hôn cho quay cuồng chóng mặt, áo bị tụt, quần bị cởi lúc nào biết. Fredrick nằm cỏ, cho ngồi phía , cấp tốc tiến vào. Tư Tuyền bị cuốn theo nhịp của chỉ biết nức nở. Ở bên ngoài nên Fredrick cũng dám làm gì quá đà, rất nhanh đưa hai người lên đỉnh rồi dừng lại.
Tư Tuyền giận điên cả người, hay lắm. Đánh nhanh thắng gọn, làm xong tinh thần sảng khoái, nhàn nhã chỉnh lại quần áo còn trầy trật.
Tư Tuyền mặc đồ xong liền huýt gió gọi Prune, hùng hổ leo lên ngựa bảo “ về sau , đừng để mẹ nghi ngờ”
Về nhà, Tư Tuyền tắm ngay lập tức. thay bộ quần áo ở nhà, xuống bếp. Nana giúp mẹ và vú Mary nấu ăn. Nana nấu nướng rất tốt, mẹ gặp Nana như gặp tri kỉ, chỉ hận thể ở cùng nhau mỗi ngày đề luận bàn trù nghệ. Còn Tư Tuyền, ngoại trừ mấy món đơn giản, chẳng biết nấu gì cả.
Bà Tư nhìn thấy , mặt hơi tái chút nhưng vẫn hòa nhã
“Maya, con dọn bàn giúp mẹ nhé!”
Tư Tuyền lấy bát đĩa xếp lên bàn, khi Nana và Diệp Chính đến đây chơi, nhà thường ăn đồ Trung Hoa. Tư Tuyền thấy Nana cũng cứ nhìn mình liền hỏi “Sao vậy”.
Nana gì, chỉ làm động tác chỉ tay lên ngực. Tư Tuyền cúi xuống, dấu đỏ đỏ rất vừa văn ở mép áo, chắc chắn là kiệt tác của Fredrick. Lúc tắm để ý, tắm xong lại mặc chiếc áo rộng cổ. Tư Tuyền vội vàng lên lầu thay đồ, khốn . biết mẹ nghĩ gì.