1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

[Huyền huyễn] QUỶ DIỄM - Thiên Phàm Quá Tẫn (Nhập họa - Chương 3)

Thảo luận trong 'Sắc Nữ Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. jiongdirong

      jiongdirong Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      440
      CHƯƠNG 1 | CHUYẾN XE CỦA QUỶ
      Editor: Jiong Rong

      Bệnh tật của nàng phải là chuyện ngày ngày hai.

      Có lúc nằm giường, nàng có thể cảm thấy mình bỗng nhiên phiêu diêu bồng bềnh: thoát ly thân thể gầy yếu, nhàng lơ lửng trong trung, chạm trời, dưới chạm đất, tựa như có thể bị gió cuốn bất cứ lúc nào.

      Cảm giác đó khiến nàng được giải thoát, nhưng cũng khiến nàng hoảng sợ.

      Ham muốn sống sót kéo nàng trở lại, phần lớn thời gian nàng giãy giụa, ở giường bệnh mồ hôi đầm đìa mà tỉnh lại, nàng mơ hồ cảm nhận được lực hút của thân thể, kéo nàng trở về.

      Đau đớn như giòi như bọ bám vào xương tủy, nên khi ý thức vừa trở lại, nàng liền vịn vào thành giường gượng dậy, hổn hển thở ra; vừa lúc loáng thoáng nghe được hai nha đầu trực đêm cầm lồng đèn nhiều chuyện:

      "Nữ lang* mệnh khổ, còn trẻ mà ốm bệnh thôi."

      (*) Từ cũ dùng để gọi người con . Trong văn cảnh này, có thể hiểu tương đương với "tiểu thư".

      "Nghe lang quân* Thôi gia mấy ngày trước cũng đến lui hôn rồi, cũng sợ nữ lang …"

      (*) Có thể hiểu tương đương với "thiếu gia".

      "Hừ, xằng bậy!"

      " phải là xằng bậy, các vị đại phu và thuật sĩ đều vậy mà, nữ lang e rằng qua được mùa đông này."

      "Nhà có ngạch, vách có tai, cẩn thận nữ lang lại nghe thấy!"



      Nhưng nàng nghe được.

      Ánh nến đầu giường trong đêm lập lòe phát sáng, mấy con thiêu thân ngừng lao về phía ánh lửa yếu ớt, sau đó tận mệnh rơi xuống.

      Sinh mệnh sao mong manh đến vậy.

      Nàng nghĩ, ngày nàng giống như loài thiêu thân này, bình thản nhắm mắt xuôi tay.

      Trong đầu ý niệm ràng, nhưng trước mắt vẫn mơ mơ hồ hồ.

      Lần nữa trợn mắt là lúc nàng thấy quái vật biết tên đánh xe ngựa rực lửa ty vững vàng dừng lại bên giường mình.

      "Nữ lang… nữ lang…"

      Đầu lâu phía trước xe ngựa há miệng gọi nàng, tiếng khàn khàn the thé, như vọng đến từ địa ngục.

      Nàng có chút sợ hãi, lại có chút ngạc nhiên, tại sao đến đón phải là Hắc Bạch Vô Thường*?

      (*) Còn gọi là "Vô Thường Nhị Gia"; theo truyền thuyết Trung Quốc là hai quỷ lại giúp việc cho Diêm Vương bằng việc chuyên hộ tống các linh hồn người chết về phủ.

      "Ngươi là quái đến đón ta?"

      "Thưa nữ lang, ta phục mệnh Minh Vương đến đây đón ."

      " đâu?"

      "Địa phủ."

      thôi, dương số tận.

      Nàng bước lên xe, bỏ lại thể xác an tĩnh đầu giường.

      Lúc xe ngựa chạy khỏi phòng, nàng vén rèm nhìn hai tiểu nha đầu vô tư hồn nhiên ngoài cửa.

      Nếu như phải bệnh tật quấn thân, nàng có thể được như thiếu nữ trẻ tuổi các nàng, vui vẻ hoạt bát.

      Đáng tiếc, đời này nàng còn chưa gả cho ai, sinh mệnh lại sớm kết thúc như vậy.

      Cảnh sắc ngoài rèm nhanh chóng thay đổi, trong bóng đêm tĩnh lặng mờ ảo nhìn .

      Có sông có nước, có cây cầu đính kim bích, qua cầu phía Bắc là vào đến thành, nom giống Trường An vào ban đêm, nhưng yên tĩnh, tịch liêu hơn nhiều.

      Đây là địa phủ sao? Cũng đáng sợ như tưởng tượng.

      Nàng im lặng nhìn xung quanh, thấy xe ngựa dừng lại ở trước cửa phủ trạch quan nha.

      Rèm che chầm chậm vén mở, có thị nữ cúi đầu tiến đến, đưa tay dìu nàng.

      Nàng do dự cầm lấy, cảm thấy như chạm phải hàn băng ngàn năm, lạnh thấu xương.

      "Đây là nơi nào?"

      "Minh ty."

      Thị nữ bên hông cửa lên tiếng trả lời, phía dưới mái hiên treo cao đèn lồng cùng lụa chăng đỏ thẫm, sáng đèn rực rỡ.

      Địa phủ cũng có hỉ sao?

      Nàng nghi hoặc theo vào, đến gian phòng trông giống hôn phòng người thị nữ bên cạnh mới lên tiếng: "Giờ lành sắp tới, thỉnh nữ lang mau mau trang điểm."

      "Giờ lành? Giờ lành của ai?"

      Sống lưng lạnh ngắt, nàng đứng ở cửa phủ Minh ty, cảm thấy trước mặt có thứ gì trào dâng, trong lòng tràn đầy sợ hãi và bất an.

      Thị nữ quay đầu nhìn nàng, vặn cổ cót ca cót két, ánh mắt đờ đẫn, sắc mặt trắng bệch: "Của nữ lang và Minh Vương."

      "Cái gì!"

      "Bát tự của nữ lang và Minh vương nhất hợp."

      Thị nữ cứng nhắc giải thích, nàng trợn mắt há mồm kinh ngạc, đờ đẫn biết phải làm sao, cửa phòng bỗng đóng sầm lại.

      "Ngươi muốn làm gì vậy?! Thả ta ra ngoài!"

      Cánh cửa đóng lại mở ra được, mặc cho nàng gào to đến mức nào.

      Nàng bất lực đứng ở trong phòng, cố gắng nuốt trôi khó chấp nhận trước mắt. Nàng lơ đãng liếc nhìn người trong gương, bỗng ngây người.

      nương mắt phượng mày ngài trong gương là nàng ư?

      Nàng kinh ngạc chạy đến trước gương, sờ vào da thịt mình.

      Nàng biết dáng vẻ của mình, nhưng trước giờ đều là vàng vọt, khô đét; giống như bây giờ, mặt hoa da phấn, tràn đầy sức sống.

      chết nên nàng thoát khỏi bệnh tật sao?

      Nàng sững sờ nhìn người trong gương, hồi lâu cầm lên hỷ phục.

      Đường may tinh xảo, xinh đẹp lộng lẫy. Chứa đựng tiếc nuối cả đời nàng.

      Thôi, mặc vào sao, dù gì nàng cũng là người chết.

      * * *

      CHƯƠNG 2 | CHUYẾN XE CỦA QUỶ
      Editor: Jiong Rong
      cặp đuốc hoa long phượng cắm giá nến chạm trổ long đằng, cháy tí tách.

      đệm chỉ vàng thêu long phượng vẩy đầy táo đỏ, còn có quả nhãn mang sắc hoa hồng nhạt. Gấm lụa đỏ thẫm kết mối đồng tâm treo trước trướng, lò đàn hương khói bay lững lờ…

      Cửa kẽo kẹt mở, nàng vội lấy quạt che mặt.

      Tiếng bước chân ngày càng gần, lén nhìn cây quạt mang sắc đỏ tường vi, nàng thấy tân lang mặc hỉ phục tiến tới, áo bào đỏ thẫm lung linh rực rỡ dưới ánh nến.

      Cũng quá đáng sợ, nàng thở phào nhõm. Lúc này, đối phương kề sát gót chân nàng, nhàng gỡ cây quạt trong tay xuống.

      Mắt nàng chớp sợ thôi, hàng mi khe khẽ run rẩy. Đối phương nâng cằm nàng, khiến nàng ngẩng mặt lên.

      "Sợ lắm sao?"

      Giọng đàn ông trong trẻo dễ nghe, cũng trầm u ám, nàng trân trân nhìn cánh tay trắng nõn trước mắt, sợ hãi trong lòng vơi ít.

      "Ngươi là Minh Vương địa phủ?" Nàng hỏi.

      "Nàng đoán xem?" đáp, như thể chê cười nàng biết tỏng lại còn hỏi, "Nàng định cả đêm nay chằm chằm nhìn mặt đất à?"

      Nàng rốt cục giương mắt cẩn thận chăm chú quan sát : khuôn mặt rất trắng, cái kiểu tái nhợt vì hay tiếp xúc với ánh mặt trời, nhưng ngũ quan cũng vô cùng tuấn mỹ, nhất là đôi mắt đen láy dài, tựa như có thể lập tức soi thấu lòng người.

      Chút sợ hãi còn sót lại nhờ vậy mà tiêu tan. Nàng thôi nhìn nữa, hai gò má chợt ửng hồng.

      Lúc này nam nhân thả tay nàng ra, đứng dậy lấy ly rượu giao bôi bàn đưa cho nàng.

      Nàng do dự nhận lấy, biết phải làm gì.

      Bởi vì bệnh nặng, người nhà cũng mong nàng có thể lấy được chồng, thế nên chẳng bao giờ chỉ dạy cho nàng về phương diện này.

      Nàng thấy nam nhân chăm chú nhìn mình, nên kéo tay áo, bày ra tư thế mời rượu rồi ngửa đầu uống cạn.

      Rượu mạnh xuống bụng, miệng đầy nhiệt cay; lúc nàng sặc đến ho khan, thấy nam nhân lấy ly rượu trong tay mình, lấy cả ly của để lại bàn, xoay người để tay lên bàn, bả vai khẽ run, cúi đầu bật cười.

      Sao vậy, nàng làm đúng?

      Mặt mũi nóng ran, nàng vân vê ngón tay, cúi đầu ngượng ngùng.

      Giây tiếp theo, nam nhân lại đưa ly rượu cho nàng, sau đó nhàng cầm lấy ly của nàng, cúi xuống lấy tay cùng nàng giao nắm, bên tai dịu dàng : "Rượu giao bôi phải uống thế này…"

      Uống xong hai ly rượu, ánh mắt của nàng dần trở nên mê ly; khi thân thể khó chịu nóng lên, đối phương nhìn nàng dịu dàng mà cúi người tới, nhàng ôm lấy nàng, bế nàng lại giường.

      Dưới đệm rải táo đỏ và đậu phộng* nên nàng mơ hồ biết sắp phát sinh tình gì, nhưng cũng ràng được là chuyện gì, ngại ngùng rũ mi, thẹn thùng đỏ mặt.

      Nam nhân phủ người nàng, ngẩng mặt ngắm nghía đôi mắt hoảng loạn của nàng, ngón tay thon dài đùa bỡn mái tóc nàng: "Tên thân mật của nàng là gì?"

      "A Nhuyễn."

      "Nhuyễn nhi, nàng có biết chút gì về động phòng ?"

      Nàng cắn môi đáp.

      Ánh nến xa xăm chập chờn, cười: "Biết động phòng làm chuyện gì ?"

      Nàng lắc đầu.

      Nam nhân ôm lấy thân thể nhắn, nhàng áp tai lên ngực, trầm khàn bên tai nàng khẽ cười: " sao cả, qua đêm nay nàng biết."

      đoạn, nhàng cắn vành tai nàng, dùng đầu lưỡi nhàng phác họa đường nét gương mặt nàng. Sau đó lại điểm vầng trán, mi mắt khẽ run, chóp mũi xinh xắn, cuối cùng dịu dàng ngậm lấy đôi môi bị cắn đỏ bừng.

      Cảm giác tê dại bên tai truyền đến toàn thân, bừng lên khát vọng lạ lẫm trong nàng. Nàng đỏ mặt tai hồng nằm dưới người , cảm nhận thân thể gắt gao kề sát nàng.

      Nàng chưa bao giờ cùng đàn ông thân mật đụng chạm như vậy, từng tấc da thịt như thiêu như đốt, chỉ có răng môi là lành lạnh.

      Ý thức sớm rối loạn, nàng há miệng để mặc đối phương ở trong miệng mình bừa bãi tàn sát, kìm được cầu xin càng nhiều.

      * * *​

      Lời editor:

      Cảm ơn bạn @beo, @tuanhtran2198, @Kimiko ủng hộ nha! Bộ này hay lắm, ngắn nhưng vừa đủ thịt, vừa đủ nội dung. Chương sau bắt đầu có thịt rồi, mình đăng pic nhé :full:


    2. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Cho Hằng hỏi, phần này bạn báo là BE đúng hơm :th_9:
      Hale205, Huyen823, beo 1 thành viên khác thích bài này.

    3. tialia88

      tialia88 Active Member

      Bài viết:
      160
      Được thích:
      185
      hehe...thể loại thât là mới mẻ!ta thit thit thit lắm,nàng ơi cố lên!
      ngungoc1jiongdirong thích bài này.

    4. jiongdirong

      jiongdirong Well-Known Member

      Bài viết:
      45
      Được thích:
      440
      Dạ chị @Hằng Lê, phần 1 này hẳn là BE nhưng nó éo le lắm. Em chỉ có thể spoil là nam chính cực kỳ chung tình và cố chấp lắm.

      Cảm ơn @tialia88 nha!
      Lierose DuDu, Hale205, tialia883 others thích bài này.

    5. beo

      beo Member

      Bài viết:
      67
      Được thích:
      86
      @jiongdirong vừa đọc vừa gợn gợn sợ buồn, nhưng thôi, có thịt chấp tất :)) chậc chậc, có nhẽ nào a vs chị có câu chuyện tình xưa đầy lâm li bi đát, vì k đến đc vs nhau lúc ấy nên bây giờ mới cưới nhau ở đây...
      Và sau đó là diễn đủ cảnh nóng bức chết sắc nữ taaaaaaa :yoyo36::yoyo36::yoyo36:
      ngungoc1jiongdirong thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :