1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Cưng Chiều Thê Tử Bảo Bối_ Mạt Trà Khúc Kỳ (Hoàn)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Serin

      Serin New Member

      Bài viết:
      13
      Được thích:
      10
      Aaaaaa chương mới kìa :)))))
      biu~biu~biu thích bài này.

    2. Hiyoko

      Hiyoko Active Member

      Bài viết:
      88
      Được thích:
      102
      Chị phòng như phòng cọp thế này đến bh tui ms thấy đc thịt đây:yoyo59:
      biu~biu~biu thích bài này.

    3. Anhdva

      Anhdva Well-Known Member

      Bài viết:
      1,126
      Được thích:
      1,028
      Hại ngươi sao được, phải nuôi béo đẹp để làm thịt chứ.
      biu~biu~biu thích bài này.

    4. biu~biu~biu

      biu~biu~biu Well-Known Member

      Bài viết:
      99
      Được thích:
      5,093
      Mình lại mang chương mới cho các nàng đây :v đăng nhanh cho các nàng chờ thịt =.=

      ---

      Chương 57

      Editor: Biuti

      Kiều Tuần tới khúc cua hành lang, dựa vào cây cối trước mặt che chắn thân thể mình.

      Y nhìn hai người bên hồ, khóe miệng cong lên, đuôi lông mày chứa ý cười, trong lòng lại tính toán cái gì đó.

      "Kiều Tuần."

      Ngay lúc này, ở phía sau đột nhiên vang lên giọng . Kiều Tuần sợ hết hồn, quay đầu nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp của phụ nhân đứng phía sau, lúc này mới định thần lại, cười cười : "Mẫu thân, mẹ làm thế là muốn hù chết con trai đấy à."

      Trương thị nhìn trưởng tử bày ra bộ dáng lén lén lút lút, hàng mày liễu cũng cau lại, hỏi: "Con ở chỗ này làm cái gì?"

      Kiều Tuần vốn muốn ngăn cản, nhưng lại thấy Trương thị ngẩng đầu nhìn về hướng cách đó xa. Y hiểu được chuyện này giấu nổi, lúc này mới thành mọi chuyện với Trương thị, "... Mẫu thân, người nhìn Tuyên Vương , thân phận cao quý, dáng vẻ đường hoàng, đến nay cũng chưa thành thân. Diệu Diệu lập tức đến tuổi cập kê, hai năm sau có thể lập gia đình, nếu như Tuyên Vương để tâm, nhất định nguyện ý chờ. Người nhìn xem, Diệu Diệu trông rất đẹp, cũng rất thông minh, lại là cháu của người, nếu như nàng thành Tuyên Vương phi, sau này -- "

      "Sau này cái gì?"

      Mặt Trương thị cứng đờ, mày cau lại chặt. Bà nghiến răng thấp giọng mắng, "Khốn kiếp! Những thứ con học ngày thường đều để ở đâu hết rồi? Mẹ cho con biết, con muốn bày mưu tính kế ai, cũng được có bất cứ ý định gì với Diệu Diệu."

      Trương thị và Kiều Thị có mối quan hệ thân thiết từ khi còn , sau đó Kiều Thị thành đại tẩu, quan hệ hai người càng tốt hơn nữa. Trương thị biết Kiều Thị đứa con này biết bao nhiêu, mà bà cũng nhìn thấy tiểu chất nữ này lớn lên từ , sao có thể để nhi tử mình tính toán nàng như vậy?

      Kiều Tuần bị mắng, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng vì thẹn thùng, vội vàng chịu tội, liên tục : "Mẫu thân, người đừng nóng giận, là lỗi của con."

      Trương thị hít sâu hơi, tâm trạng tức giận đến kiềm chế được. Dưới cái nhìn của bà, tiểu chất nữ này còn tuổi, mà thân phận và địa vị Tuyên Vương như vậy, nhất định cảm thấy hứng thú với tiểu nha đầu non nớt ngây ngô. Lại , Tuyên Vương phải là người tính toán tuỳ tiện, nếu con trai của bà dám có chủ ý này, cho dù Tuyên Vương có quan tâm đến tiểu chất nữ nữa, sợ là con trai của bà đến cả quả ngon cũng có mà ăn. Đúng là tự cho mình là thông minh!

      Trương thị lại : "Con mau. Nếu chuyện này bị con biết được, ta và cha con đương nhiên che chở cho con."

      Kiều Tuần vội vàng nịnh nọt vài câu, giơ tay đỡ lấy cánh tay Trương thị, vừa khom lưng vừa cúi đầu, : "Được rồi được rồi, việc hôm nay là nhi tử đúng, nhi tử đưa người trở về tiền viện (1), sau đó liền đến tiễn Diệu Diệu về, người yên tâm." Ngoài miệng như vậy, nhưng trong đầu lại có chút thoải mái, luôn cảm thấy đây là cơ hội tốt, nếu như có thể cố gắng lợi dụng, con đường tương lai sau này của y tất nhiên là như gấm.

      (1) Tiền viện: Là trước sân đó mấy nàng, để tiền viện cho hay.

      Trương thị tin nhi tử, chỉ cảm thấy nhi tử của bà nhất thời hồ đồ mà thôi, lúc này mới yên tâm, tùy ý nhi tử đưa bà tới tiền viện.

      Mà bên hồ.

      Lục Lưu nhìn vào đôi mắt trong suốt óng ánh nước của tiểu nương, rút tay về, : "Là bản vương thất lễ ..." dừng chút, chậm rãi , "Ngươi lớn rồi."

      Lớn rồi.

      Trước kia ở Pháp Hoa Tự, nàng cảm thấy lời này có hàm ý khác, nhưng bây giờ lại nghe từ miệng ra, làm cả người Giang Diệu thoải mái lắm. Ngày ấy nằm mơ thấy hôn với Lục Lưu, kỳ thực cũng có gì. Nàng từng đọc ở trong sách, đây là tượng bình thường khi trưởng thành của các nương. Thân thể của nàng cũng giống như vậy, mỗi ngày mỗi ngày lớn lên, đó là quá trình ai cũng phải trải qua.

      Giang Diệu mím mím môi, né tránh ánh mắt ôn hòa của nam nhân, giọng : "Vẫn nên cảm ơn tạ Vương gia quan tâm, tiểu nữ nhớ rồi."

      Nàng biết mình và Lục Lưu thích hợp ở chung chỗ quá lâu, cúi người hành lễ, rồi dẫn hai nha hoàn rời .

      Lúc này Kiều Nguyên Bảo mới từ dưới đất đứng dậy, đôi mắt to đen lay láy, nhìn tiểu biểu tỷ rồi, lại nhìn vẻ mặt Lục Lưu chút. còn tuổi nhưng cũng hiểu được chuyện gì xảy ra, vội vàng bước tới an ủi: "Đại ca ca, lần sau Nguyên Bảo dẫn huynh tới nhà tiểu biểu tỷ chơi nha. Tiểu biểu tỷ nuôi con hươu, rất đáng ."

      Nghe nhắc tới hươu, Lục Lưu liếc mắt nhìn Kiều Nguyên Bảo, hỏi: "Ngươi thấy tiểu biểu tỷ có thích ?"

      Kiều Nguyên Bảo gật đầu: "Thích lắm, thích lắm ạ."

      Vẻ mặt Lục Lưu ung dung hơn chút, đưa tay sờ sờ đầu Kiều Nguyên Bảo.



      Giang Diệu tới tiền viện tìm Giang Thừa Hứa và Tiết Kim Nguyệt, nhưng ở trong tiền viện tìm lâu, cũng nhìn thấy bóng hai người đâu. Giang Diệu thầm nghĩ, có lẽ hai người còn ở phía sau viện. Nàng lại xoay người tới hậu viện, ở đường gặp được ba huynh muội Hoắc gia -- Hoắc Nghiễn ở phía sau, còn Hoắc Tuyền và Hoắc Vi cùng nhau líu ra líu ríu trò chuyện.

      Mọi người tụ tập đứng tụm lại chỗ chào hỏi, Giang Diệu chớp chớp mắt : "Vi tỷ tỷ Tuyền tỷ tỷ, các người có nhìn thấy Kim Nguyệt ở đâu ?"

      Hoắc Tuyền và Hoắc Vi lắc lắc đầu.

      Nhìn bộ dáng Giang Diệu tràn đầy lo lắng, Hoắc Tuyền trượng nghĩa : "Hay là như vầy , để ta phái nha hoàn ta tìm."

      Từ sau khi đến Pháp Hoa Tự, Giang Diệu chỉ sợ Nhị ca nàng càng làm hành động quá đáng với Kim Nguyệt, hôm nay nếu để cho nha hoàn Hoắc Tuyền nhìn thấy, phát quan hệ hai người thân mật hơn bình thường, như vậy ảnh hưởng đến khuê dự của Kim Nguyệt. Giang Diệu dám mạo hiểm, hơn nữa Kim Nguyệt theo Nhị ca nàng, có lẽ phần lớn cũng xảy ra vấn đề to tát gì.

      Giang Diệu cười cười từ chối: " cần phiền toái như vậy đâu, chúng ta ngồi xuống chuyện chút ."

      Hoắc Tuyền là người thông minh, đương nhiên cũng thêm gì.

      Mặt Hoắc Nghiễn như chứa nụ cười, nhịn được nhìn người trong lòng mình nhiều thêm mấy lần.

      Giang Diệu cũng chú ý tới ánh mắt Hoắc Nghiễn. Mỗi khi nàng cẩn thận chạm mặt, nhìn thấy bên trong ánh mắt Hoắc Nghiễn luôn là đơn giản thuần túy, liền cảm giác như mình ở trong mắt y, tựa như là bảo bối hiếm có thế gian này. Kiếp trước nàng và Hoắc Nghiễn lui tới nhiều lắm, nhưng Hoắc Nghiễn vẫn si tình với nàng như vậy, kiếp này nàng chơi với Hoắc Tuyền từ khi còn , thường xuyên tới Bình Tân Hầu phủ, tiếp xúc với Hoắc Nghiễn cũng nhiều hơn chút, sợ là y càng lúc càng nàng. Đây vốn là kết quả Giang Diệu muốn nhìn thấy, dù sao nàng tìm tới tìm lui, cũng tìm được nam tử thích hợp hơn so với Hoắc Nghiễn, nhưng mà... Nghĩ đến giấc mơ kia, người nàng mơ thấy là Lục Lưu mà phải là Hoắc Nghiễn, trong lòng Giang Diệu có loại cảm giác kỳ lạ, như làm thê tử người khác nhưng lại tuân thủ nữ tắc (chuẩn mực đạo đức nữ tử). Luôn cảm thấy có lỗi với Hoắc Nghiễn.

      Hoắc Nghiễn nhìn nàng, nàng cũng nhìn Hoắc Nghiễn nhiều thêm mấy lần, hi vọng lần tới nếu tiếp tục mơ thấy giấc mơ ngu ngốc kia, đối tượng chính là Hoắc Nghiễn.

      Lại tiếp, bát tự của nàng và Hoắc Nghiễn vẫn chưa xem, tuy thiếu niên này đều viết lên mặt mấy chữ "Ái mộ nàng", nhưng dù sao cũng dám thẳng thắn ra khỏi miệng.

      Hai tay Giang Diệu quấn quýt vào nhau, biểu có chút hoảng hốt.

      Nhưng Hoắc Tuyền nhìn thấy, lại cảm giác vẻ mặt tại của Giang Diệu, bộ dáng giống như là thẹn thùng ở trước mặt người thương. Hoắc Tuyền vui vẻ từ trong đáy lòng, cảm thấy chuyện này có hi vọng, bèn nở nụ cười rạng rỡ tùy ý : "Ta vừa mới nghe người ta , hôm nay Tuyên Vương cũng tới. Mặt mũi của Kiều Thái phó cũng là lớn nha."

      Tuyên Vương làm việc khiêm tốn, rất ít khi tham gia trường hợp như thế này.

      Có đề tài, Giang Diệu cũng bắt đầu sôi nổi lên. Nàng đáp: "Hừm, mới vừa rồi ta còn nhìn thấy Kiều biểu ca cùng chuyện với Tuyên Vương nữa đó."

      Bình thường Giang Diệu và Hoắc Tuyền líu ra líu ríu chuyện nhiều nhất, mà tính tình Hoắc Vi lại điềm đạm, phần lớn là lời nào, trước mắt vừa nghe tới "Tuyên Vương", hai mắt lập tức sáng lên, nhịn được vểnh tai lên nghe.

      Trò chuyện lúc sau, Hoắc Nghiễn ở bên cạnh mới hạ giọng gọi tên Giang Diệu.

      Giang Diệu nhìn thiếu niên tuấn tú trước mắt giống như ánh mặt trời, khẽ mỉm cười, hỏi: "Hoắc đại ca có lời muốn với ta sao?"

      Hoắc Nghiễn gật đầu, vẻ mặt có chút ngại ngùng, đôi mắt chăm chú nhìn tiểu nương trước mặt, chậm rãi mở miệng hỏi: "Đầu tháng chín sau là sinh thần của ta, Diệu Diệu, muội... Muội có thể tới ?"

      Sinh thần của Hoắc Nghiễn. Nếu y nhắc tới, Giang Diệu đúng là quên mất.

      Sinh thần mấy năm qua của Hoắc Nghiễn, lần nào Giang Diệu cũng , nhưng năm nay Hoắc Nghiễn đúng là có chút kỳ quái, đặc biệt lại tới hỏi nàng. Giang Diệu trả lời: "Sinh thần của Hoắc đại ca, tất nhiên ta ."

      Nhìn ca ca mình lại bày ra bộ dáng ngốc nghếch, Hoắc Tuyền có chút buồn cười, : "Trước giờ Diệu Diệu nể tình nhất, lễ nghi cũng là chu đáo nhất, ca ca cho dù huynh nhắc, chỉ đưa thiệp mời, Diệu Diệu chắc chắn cũng đến." Sợ ca ca mình tin, Hoắc Tuyền lại nghiêng đầu hỏi Giang Diệu, "Diệu Diệu, muội xem có phải ?"

      Giang Diệu cười gật đầu vâng tiếng.

      Nàng ngẩng đầu nhìn về hướng Hoắc Nghiễn, thấy y mang theo vẻ mặt hàm hậu ngốc ngốc, cũng cảm thấy có chút đáng . , có nam tử ưu tú nàng như thế, trong lòng nàng nhất định rất vui vẻ. Thậm chí nghĩ tới sau này gả cho Hoắc Nghiễn, cảnh tượng hàng ngày giúp chồng dạy con.

      ---

      Lục Lưu bị cướp đất diễn rồi haizz :-((
      Last edited: 31/7/17
      nkhanh3324, kem_1010, TieuLinh835966 others thích bài này.

    5. Chris_Luu

      Chris_Luu Well-Known Member

      Bài viết:
      390
      Được thích:
      541
      Mình hóng cặp Hứa - Nguyệt ing~~~~
      biu~biu~biu thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :