1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm[​IMG]
      Tiến công chiếm đóng hacker
      Tác giả: Miêu Mao Nho
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 113-114
      <võng đu thực tế ảo đại thần đều ta>, cái tựa đề này quả thực cùng <Bá đạo tổng tài phải ta> có hiệu quả kỳ diệu như nhau, Phong Quang rất nhanh đã tiếp thu xong tình tiết, tình tiết cũng đơn giản giống như thế giới tổng tài kiểu cũ, chẳng qua tình tiết hiện giờ phát triển ở một sân khấu khác là võng đu mà thôi. Trong lòng thầm cao hứng, cũng là một gái nghiện internet đó, chơi game có mười mấy cũng phải bảy tám game, đây là chỗ có thể chơi đùa a, mở ra bảng điều chỉnh nhìn xem điểm của mình vừa vặn 80 điểm, rất nhanh có thể tiến đến 100.

      Phong Quang kìm nén hưng phấn, hô lên: “Bắt đầu nhiệm vụ.”



      Mười một giờ, mặt trời chói chang lên cao, ánh nắng nóng rực đều bị rèm cửa sổ cản lại, chỉ có một tia ánh sáng mỏng manh có thể xuyên thấu vào, một người lớn nằm giường giật giật, cuối cùng ngồi dậy.

      xoa xoa hai mắt của mình, lại mơ mơ màng màng ngồi một hồi lâu mới mở to mắt xuống giường, mang dép lê đến trước bàn trang điểm, cầm lấy lược tùy tiện chải sơ sơ mái tóc dài, nhìn gái ở trong gương, khuôn mặt có đường cong hoàn mỹ, ngũ quan xinh xắn, còn có dáng người yểu điệu mà áo ngủ rộng thùng thình cũng che giấu được, vừa lòng cười cười, sau đó mới ra khỏi phòng.

      “Chào chủ.” Một người phụ nữ trung niên bộ mặt hiền lành hơi hơi cúi đầu, “Cơm trưa đã được chuẩn bị xong.”

      “Ừm.” Phong Quang ngáp một cái, xuống tháng lầu thật dài, trước tiên đánh răng rửa sạch mặt mới đến trước bàn cơm.

      Thức ăn tinh xảo bày bàn, màu sắc phong phú làm cho người ta vừa thấy liền có khẩu vị cực kỳ.

      uống một ngụm nước chanh, hỏi: “Dì Lâm, phóng viên còn canh ở ngoài cửa ?”

      “Vẫn còn, chủ, có muốn gọi người đuổi bọn họ ?”

      “Ức hiếp dân thường, kiêu ngạo ương ngạnh, còn có ́ ý làm hại ngôi sao lớn phải tự sát… Đem bọn họ đuổi , chỉ sợ lại nhận thêm một câu là tôi chuyện ác nào làm.”

      Phong Quang là thiên kim đại tiểu thư của nhà họ Hạ, bộ dạng xinh đẹp lại tao nhã cao quý, cơ hồ là người mà mỗi một gái đều mơ mộng muốn trở thành, nhưng gần đây trở thành nhân vật mà người người đuổi đánh, bài post diễn đàn lớn trong một đêm nói ra lịch sử đen tối của , còn có cả bằng chứng, khinh thường người làm vệ sinh thì thôi, thế mà còn bởi vì thích ngôi sao lớn Liễu Đề, dùng quyền thế bản thân làm cho cả showbiz đều né tránh Liễu Đề, cuối cùng biến thành kết cục Liễu Đề uống thuốc tự sát, may mà người đại diện phát hiện sớm nên mạng của Liễu Đề mới được giữ lại, còn bởi vì ghen tị một công nhân viên chức nhỏ, ở trước mắt chồng chưa cưới là Thẩm Vật Ngôn hắt một ly nước nóng vào mặt công nhân viên chức nhỏ kia, làm việc biết trời đất là gì… Kỳ thực khi các bài post hot nhất nói ra lịch sử đen tối của Phong Quang, nhà họ Hạ liền có người ra mặt cầu xóa bài, nhưng xóa bài post còn nhanh bằng việc đăng bài post, xóa một cái thì ngàn ngàn vạn vạn post khác được đăng lên, cuối cùng biến thành toàn dân ai cũng biết.

      Thẩm Vật Ngôn có giải trừ hôn ước hay thì mọi người còn đoán được, hiện tại toàn bộ phóng viên đều đổ đến trước biệt thự nhà họ Hạ, đều muốn mình là người thứ nhất phỏng vấn Phong Quang.

      “Bên ngoài nắng nóng như vậy, cứ để bọn họ đứng, dì Lâm, nói cho chú Phương cần xen vào bọn họ, nhắc chú ấy nhớ mang Đại Hoàng ra ngoài tản bộ.”

      “Vâng, chủ.”

      Chú Phương là bảo an trông giữ cửa lớn, mà Đại Hoàng là một con chó lông vàng, thú cưng mà Phong Quang cực kỳ quý.

      Phong Quang rất nhanh ăn xong, đứng lên đến thư phòng, “Cháu chơi game một chút, đến giờ cơm chiều thì gọi cháu.”

      “Vâng.”

      Thư phòng của Phong Quang rất lớn, thậm chí có thể nói là rất trống trải, thư phòng người khác đều là dùng để xử lý công việc, hoặc là dùng để đọc sách, nhưng thư phòng của là có một phong cách riêng, giống như là cái kho giữ đủ tất cả các loại buồng phi thuyền chơi game số lượng có hạn, quả thực là thiên đường của người mê game.

      Theo thời đại khoa học kỹ thuật tiến bộ, game bình thường dần dần bị game thực tế ảo thay thế, giá cả của game cũng dần dần có xu hướng bình dân hơn, đại bộ phận mọi người đều có thể mua được, đối với các thiếu niên hiện đại nghiện internet mà nói, chơi game thực thế ảo mà nói chính là theo kịp thời đại.

      Game thực tế ảo xuất hiện làm cho giới game thủ nghênh đón mùa xuân mới, mà nổi tiếng nhất trong đó game nào khác chính là game <Giang hồ>, một game võ hiệp, vừa ra mắt Giang hồ thật giống với các game bình thường khác, trải nghiệm chân thực, nội dung phong phú làm cho người ta khen dứt miệng, mà Phong Quang, chính là một người danh xứng kỳ thực là một gái nghiện internet.

      hôm nay chọn một buồng phi thuyền chơi game màu trắng, ngồi vào, đeo lên mũ bảo hộ, tiếp theo nằm xuống, cửa buồng tự động đóng lại, mở mắt ra hoàn cảnh chung quanh đã thay đổi.

      đường phố Trường An, chợ náo nhiệt, người buôn bán quát to, quán rượu mọc lên như nấm, khí ̉ đại ập vào mặt, gió nhẹ hun người mê say.

      Áo ngủ người Phong Quang đã biến thành một bộ váy hồng thêu hoa, mái tóc cũng cắm một cây trâm màu trắng, ăn mặc đơn giản cũng đã có một vẻ đẹp thanh lịch, cũng chỉnh sửa gương mặt mình trở nên xinh đẹp mà chỉ căn cứ vào gương mặt thật của mình, hơi hơi chỉnh sửa chi tiết nhưng có thể làm cho người ta liên tưởng đến là Phong Quang, người ai cũng muốn đánh, đầu hiện lên hai chữ “Vãn Dương”, đây là tên trong game của .

      vừa mới login, thanh hệ thống vang lên ngay trong đầu: Người chơi Triêu Lộ mời tổ đội, xin hỏi có chấp nhận hay .

      Cùng lúc đó, trước mặt cũng hiện ra bảng điều khiển, Phong Quang nâng tay chọn chấp nhận.

      “Phong Quang, còn năm phút đồng hồ nữa ở Độc vụ lâm xuất hiện Boss tân thế giới, chị có tới !”

      Người chơi cùng tổ đội có thể truyền cách , Phong Quang vừa nghe thanh om sòm của Triêu Lộ liền nhíu máy, “Đã nói với em bao nhiêu lần, trong trò chơi đừng có gọi tên thật của chị.”

      “Được được được, Vãn Dương, chị tới ?”

      “Đến, chờ chị thần hành.”

      Cái gọi là thần hành, là kỹ năng mà mỗi người chơi đều phải có, chỉ cần trong lòng nghĩ đến tên kỹ năng này, lại giương tay lên, trước mặt người đó sẽ xuất hiện một cái động giang sáng lên, bước vào động gian lại nghĩ đến chỗ người đó muốn , mở mắt ra là đã đến nơi cần đến.

      Ở Độc vụ lâm đã có rất nhiều người tụ tập, cơ hồ toàn sever mọi người đều canh giữ ở đây vì Boss tân thế giới sắp xuất hiện, cái gọi là Boss tân thế giới kỳ thực chỉ là quái hình người, một tháng mới xuất hiện một lần, Boss được thiết lập là một hải tặc, hải tặc đương nhiên là sẽ có rất nhiều kho báu, thiết kế nhân tính hóa cũng sẽ làm cho Boss có sở thích hứng thú của riêng mình, cho nên rương rơi ra sau khi đánh chết Boss tân thế giới có thể mở ra cực phẩm trang bị hoặc là bảo vật quý hiếm, cũng có thể là một ít đồ linh tinh có tác dụng gì, ví dụ như xuân cung đồ này nọ cũng có thể có.

      “Vãn Dương, chị đã đến chưa?”

      “Chị ở cây.”

      gái mặt áo xanh ngẩng đầu, cây ở ̉nh đầu có một thân ảnh màu hồng, bay lên cây, dừng bên cạnh Phong Quang, “Sao chị lại đứng đây?”

      “Người phía dưới nhiều như vậy, chị lười chen.” Tính chân thực của game này hay ở chổ, mùi mồ hôi cũng có thể ngửi được.

      Triêu Lộ là một gái trẻ rất đáng , hất một lọn tóc dài trước ngực mình, khinh bỉ nhìn Phong Quang, “Đại tiểu thư, chị nhiều chuyện quá.”

      có chuyện gì chị à.”

      “Aiz, đợi đã!” Triêu Lộ lôi kéo tay , làm bộ đáng thương nói: “Chị rồi sẽ có vú em buff cho em nha, em còn chưa chạm vào rương rơi ra thì đã chết rồi.”

      “Thì sao, chị đây là loại tùy tiện lộ ngực buff cho người khác à?”

      “Chị hai à, chị giúp em tí , đợi đến khi bọn họ đánh nhau em liền vọt vào ngư ông đắc lợi, một thân trang bị cực phẩm này của chị, có chị ở đây em xác ̣nh vững chắc sẽ bị người ta đánh chết!”

      Phong Quang quét mắt liếc nhìn Triêu Lộ: “Chỉ bằng cái roi của em có thể giết được mấy người?”

      “Chị đừng có mà khinh em, em hôm nay đặc biệt mua dược phẩm tăng cường giá cao từ dược sĩ, chị đợi mà xem em bùng nổ sức mạnh .”

      “Được, em mà chết thì đừng trách chị.”

      Triêu Lộ vui vẻ ra mặt, “Đó là đương nhiên! Cảm ơn tiểu Vãn Dương tỷ tỷ! Tiểu Vãn Dương tỷ tỷ người đẹp tâm ngọt, hổ là nữ thần nha!”

      Trong Giang hồ, nhắc tới Vãn Dương người biết người hiểu, phải trong game có kỹ thuật tốt, mà là vì có tiền, người khác là tốn thời gian chơi game thăng cấp cày trang bị, là tiêu tiền, tiêu tiền rồi tiêu tiền, một lời hợp cũng mua mua mua, chỉ mua hết trang phục trong cửa hàng hệ thống, hơn nữa trong game rơi ra bảo bối cực phẩm gì, chỉ cần để ý, cho dù đối phương hét giá rất cao cũng có thể mua trở về, Vãn Dương đến nay là đệ nhất ở bảng xếp hạng tài phú, được mọi người tặng cho ngoại hiệu “Nữ thần.”

      Phong Quang đối với xưng hô này có cảm giác gì, vốn là một bạch phú mỹ, từ tiểu học đến giờ, hai chữ nữ thần đã nghe ra cảm giác gì nữa.

      Lúc này thời gian rốt cục đến, một người đàn ông mập mạp chậm rãi ra từ sâu trong cánh rừng, hắn chính là hải tặc, bước chân thảnh thơi của hắn một chút cũng ý thức được bản thân hắn sắp bị cả sever oán giận.

      Ngay sau một tiếng chim kêu lên, chiến tranh hết sức căng thẳng, người chơi ở đây đồng loạt lấy vũ khí ra xông lên, mãnh liệt đập kỹ năng lên người Boss hải tặc, hải tặc lôi chùy ra, đảo một vòng liền quét ngã được một mảng lớn, tổ đội có vú em thì buff máu, có vú em thì tự mình cắn thuốc hồi máu, đứng lên tiếp tục chiến đấu, đương nhiên cũng có người như bọn Phong Quang đứng vây ở bên ngoài, chờ thời cơ lại tiến lên.

      Boss thế giới máu rất nhiều, cần rất nhiều người chơi đồng tâm hiệp lực mới có thể đánh chết hắn, ước chừng thời gian qua năm phút đồng hồ, máu của hải tặc quay về , lưu lại một câu ta cam lòng ầm ầm ngã xuống đất, rương báo vật rơi đất, ngoại trừ người cùng tổ đội, toàn bộ người chơi nhìn thấy người khác đều là hồng danh.

      Triêu Lộ thấy thời cơ đến, rút roi bên hông ra, phi thân xuống, “Vãn Dương, buff máu cho em!”

      Dứt lời, đã lao vào một đám hồng danh, ném vài cái đại kỹ năng ra ngoài, theo Phong Quang lăn lộn, một thân trang bị tự nhiên cũng kém, vài cái roi liền khiến cho mấy người chơi hết máu nằm xuống đất.

      cây, Phong Quang xuất ra một cây sáo ngọc màu trắng, đặt sáo lên miệng, thổi một điệu đơn giản, thanh lan đến gần Triêu Lộ, máu của Triêu Lộ vừa mới còn bao nhiêu lập tức đầy ống, Phong Quang là vú em đánh xa, nhất thiết phải lao ra phía trước.

      Người biết đến đều thấy được, cây sáo tay , thân sáo là ngọc trắng trong suốt, đuôi sáo thắt một dây kết màu đỏ, vật liệu tạo thành chính là ngọc Tuyết lan trong suốt và tơ Xích hỏa, hai loại này chính là bảo vật rơi ra từ Boss tân thế giới trước đây, đây phải là do cướp rương bảo vật mà có, mà là dùng nhiều tiền mua đến, trước mắt cây sáo tay Phong Quang chính là vũ khí hệ trị liệu tốt nhất ở cả sever này, bởi vậy kỹ năng thổi sáo cực thấp của còn tốt hơn cả đống vú em khác buff đến nỗi hận thể rớt cả ngực ra.

      -----------------------
      Editor: Thế giới này có rất nhiều từ chuyên về game, rất khó dịch. "Game thực tế ảo" là mình sửa lại, từ của tác giả là 全息网游, nghĩa đại khái là game trong gian ý thức, mình k biết phải dịch sao cho đúng cả. Cái buồng phi thuyền mình cũng k biết để sao cho dễ hiểu, theo ý mình hiểu nó có hình dạng như buồng cabin hay buồng phi thuyền, nhỏ gọn có cửa ra vào, bên trong có ghế ngồi điều khiển dược, chơi game thì đeo thêm nón bảo hộ, kiểu vậy. Thư phòng của Phong Quang để rất nhiều buồng game như vậy, toàn bản số lượng có hạng và hình dáng màu sắc khác nhau. Chân thành tạ lỗi với mọi người nếu mình edit sai nhé:062:
      Nhân vật trong game của Phong Quang là dạng nhân vật hỗ trợ có kỹ năng thêm máu cho người khác, là dạng nhân vật đa số các bạn gái sẽ chọn chơi vì nó dễ thao tác và tạo hình đẹp, nữ tính. Ai có đọc em từ cái nhìn đầu tiên thì nó là dạng nhân vật mà nữ phụ chơi đấy chỉ khác vũ khí thôi, là em nữ phụ xài phất trần có màn đấu phu thê với 2 nhân vật chính ấy, mình k nhớ tên. :th_60:
      Last edited: 10/12/17
      Lamdunghg21, Ly Vũ, thuyt22 others thích bài này.

    2. HuyenVu

      HuyenVu Member

      Bài viết:
      24
      Được thích:
      49
      Phong Quang phải gọi là Nữ Hào mới đúng. Người ta đẹp mới gọi là Nữ Thần. Chị đây vừa đẹp vừa có tiền cơ mà. Ôi thế Nữ Hào cũng ko đúng lắm, chắc phải gọi là Thần Hào :th_26:

    3. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Tấn công chiếm đóng Hacker
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 115

      Đánh Triêu Lộ rớt máu, người tinh mắt tự nhiên liền chú ý đến người Phong Quang, một người chơi dùng kiếm cùng đồng bọn nhìn thoáng qua lẫn nhau, thập phần ăn ý một trái một phải phóng tới Phong Quang giáp công.

      Ánh mắt Phong Quang rùng mình, nâng tay lên, vòng tay màu bạc ̉ tay phát ra linh thanh thúy, thanh cường đại lập tức đem người còn chưa kịp tới gần bắn bay ra ngoài, lúc này đầu lại có ánh kiếm đột kích tới, Phong Quang tung người nhảy xuống cây, nhanh nhẹn tiếp đất, sau đó từ trong túi đồ lấy ra ba viên tròn màu trắng ném trở lại người chạy tới, viên tròn gặp người phát nổ mạnh mẽ, uy lực thật lớn cư nhiên khiến máu rơi xuống , trước mặt một mảnh người nằm la liệt.

      Bởi vậy nhìn ra Phong Quang thật đúng phải dựa vào kỹ thuật mà trở thành nữ thần, hoàn toàn dựa vào một thân trang bị cực phẩm cùng đạn dược trân quý, làm một vú em nhỏ, đương nhiên đập ít tiền ở phương diện tự bảo vệ mình.

      Cuộc chiến tranh đoạt lúc này đã muốn tiến vào kết thúc, người còn sức chiến đấu ít ỏi được bao nhiêu, Triêu Lộ tự tin cười, vung roi lên, thừa dịp trong nháy mắt người khác theo bản năng mà né tránh, dùng Cực quang bộ ngay lập tức tới gần rương bảo vật, thời điểm chỉ còn đến mười cm, từ bên ngoài bỗng có một tiếng đàn cùng nhau vọng tới, nội lực cường đại đem người trong vòng chiến đánh văng ra ngoài.

      Phong Quang tiếp được thân mình Triêu Lộ bay tới, đứng khá xa nhưng cũng bị dư bức lui ra sau vài bước, vừa thấy Triêu Lộ chỉ còn lại chút máu, cũng rớt mất một phần ba máu, ̣ch còn thêm cả linh , một đại chiêu nháy mắt đem mình cùng Triêu Lộ buff đầy máu, những người khác lại may mắn như vậy, có siêu cấp vú em chiếu ́, người nằm đầy đất, hiện tại có thể đứng cũng chỉ có ba người, Phong Quang, Triêu Lộ cùng một một người chơi nam mặt áo đen.

      Chàng trai nho sam màu xanh mang theo cầm, từ giữa trời cao chậm rãi hạ xuống đất, vừa mở mắt hào quang mạnh mẽ tản ra khiến người ta nhìn mà sợ, lấy làm trung tâm, trong vòng bán kính 10m đã còn có người sống.

      Đại cúc hoa: “Cái gì, là Trầm Vô Ngôn!”

      Nòng nòng nòng nòng nọc: “Trời ơi, cư nhiên là đại thần Trầm Vô Ngôn!”

      Bái kiến đại vương: “Trầm Vô Ngôn phải trước đây đã sớm cần trang bị Boss tân thế giới sao, hắn sao lại đến đây!”

      Tiểu khoai tây chạy trốn mau: “A!!! Nam thần!!!!”



      Kên tán gẫu gần nổ tung, trong Giang hồ người chết thể phát ra thanh, các chỉ có thể thông qua khung đối thoại ̉nh đầu mà hiện ra lời đối thoại, Trầm Vô Ngôn vừa xuất hiện, những người đã chết đều quên mất việc về thành hồi sinh.

      Trầm Vô Ngôn là ai? ta là bang chủ Mê Các, cũng là đệ nhất nam thần toàn sever, từ lúc Giang hồ openbeta đến nay, ấy ở bảng xếp hạng vũ lực luôn đứng đầu, ̣a vị đến nay thể dao động, mê hoặc một đám người, một mảnh lá dính thân. (Ý trong câu: qua rừng trăm hoa nở, mẩu lá dính thân.)

      Phía sau bỗng nhiên chạy đến một gái thân thể nhỏ nhắn, mọi người nhìn thấy tên nhân vật của chỉ có ba chữ Triệu Tiểu Lộ, khiến người ta mở rộng tầm mắt là ấy chạy tới bên người Trầm Vô Ngôn, sau đó đỡ cây đại thụ bên cạnh thở hồng hộc, xem ra ấy chạy rất mệt.

      Trầm Vô Ngôn đưa hai tay ra, rương bảo vật đất tự động bay vào tay , nhìn Triệu Tiểu Lộ, đem rương quăng vào lòng .

      Triệu Tiểu Lộ phản ứng kịp, “Gì vậy?”

      “Cho em.”

      Xem này, kênh tán gẫu gần náo nhiệt.

      Kẹo cầu vòng: “Cái gì! Hai người bọn họ có quan hệ gì!”

      Một cơn mưa bụi: “Chẳng lẽ ấy là bang chủ phu nhân của Mê Các?”

      Khoai tây nhỏ mau chạy trốn: “Đồ đê tiện diêm dúa ở đâu ra dám đoạt nam thần của tao!”

      Phi Phi Liễu: “! Tôi tin đây là sự thật!”



      Mặc kệ kênh tán gẫu gần cỡ nào vui thích, Trầm Vô Ngôn một chút cũng có hứng thú, thản nhiên nói với Triệu Tiểu Lộ: “Mở ra.”

      “Dạ…” Triệu Tiểu Lộ ngơ ngác nghe theo mệnh lệnh, mở rương ra.

      Trong đầu mọi người đều vang lên thanh của hệ thống: Giang hồ thông cáo thế giới, người chơi Triệu Tiểu Lộ mở ra rương bảo vật hải tặc, thế nhưng mở ra Bích lạc hoa trăm năm khó gặp, hiệp sĩ cảm thấy có hứng thú nhanh chóng tiến đến Độc vụ lâm đánh giá.

      “Vãn Dương… Là Bích lạc hoa đó!” Vẻ mặt Triêu Lộ mê mang nhìn Phong Quang.

      Phong Quang mím môi nói gì.

      Tác dụng của Bích lạc hoa bất quá chỉ có thể dùng để chế tạo y phục trị liệu phẩm chất tím, nhưng nó cùng với tơ Xích hỏa dùng cùng lúc liền có thể làm cho vũ khí phẩm chất tím biến thành phẩm chất cao nhất là màu vàng, uy lực thuộc tính vũ khí chỉ được nâng cao mà còn có thể làm cho quanh thân vũ khí phát ra một tầng ánh sáng thanh nhã nhàn nhạt, tăng cường vẻ đẹp của vũ khí.

      Được rồi, nói tóm lại một câu, Phong Quang đối với cái đẹp luôn luôn có một loại theo đuổi rất ́ chấp.

      Chương 116

      Trầm Vô Ngôn mang theo Triệu Tiểu Lộ xoay người rời khỏi.

      Phong Quang đứng ra: “Khoan đã!”

      Trầm Vô Ngôn dừng lại bước chân, nhìn lại Phong Quang, ánh mắt hờ hững, Triệu Tiểu Lộ còn cảm thấy bất an yên vì bản thân bị vây xem.

      “Trầm Vô Ngôn, với ấy có quan hệ gì?”

      Phong Quang hỏi trắng ra, một chàng trai trong đám người đứng xem tức thì hô to: Cái gì, nữ thần lẽ cũng thích Trầm Vô Ngôn! Mà những người chơi nữ còn lại trong lòng nghĩ hỏi rất hay!

      Ánh mắt Trầm Vô Ngôn lạnh nhạt, “ có quan hệ gì với .”

      Phong Quang một chút cũng bị tầm mắt lạnh như băng của dọa đến, ôm cánh tay, nhíu mày, “Thế nào, chẳng lẽ ấy thật là bang chủ phu nhân của sao?”

      , hiểu lầm rồi!” Triệu Tiểu Lộ vội vàng xua tay, “Tôi với ấy giống như các người nghĩ đâu, tôi là lần đầu chơi game này, ấy là sư phụ dạy tôi chơi.”

      Sư phụ? Đùa à, Trầm Vô Ngôn chưa bao giờ thu đồ đệ, huống chi lần này vừa thu lại là nữ đồ đệ! Đây là game cho phép sư đồ luyến đó!

      Sắc mặt Phong Quang khẽ biến, cắn cắn môi nói: “Này, tôi muốn mua Bích lạch hoa, các người cho giá .”

      “Nếu nói thích, tôi có thể đưa cho… …” Dưới ánh mắt cảnh cáo của Trầm Vô Ngôn, thanh Triệu Tiểu Lộ chậm rãi nhỏ dần, cuối cùng một chữ cũng dám nói nên lời.

      thanh Trầm Vô Ngôn như hề bận tâm, “Vô giá.”

      Phong Quang nở nụ cười, lấy ra cây sáo của mình, “Cái gì là vô giá? nhìn , năm đó người nói thứ này vô giá, sau đó còn phải đều vào tay của bản tiểu thư.”

      “Một khi đã như vậy, cho rằng chính mình đáng giá bao nhiêu tiền, dùng ngang giá mua Bích lạc hoa là được.”

      ! dám đem bản tiểu thư đánh đồng với một bông hoa trong game!”

      ra được giá, vậy cần lãng phí thời gian.”

      “Trầm Vô Ngôn!”

      Trầm Vô Ngôn trào phúng kéo khóe môi lên, lôi kéo Triệu Tiểu Lộ bước vào động gian.

      Triêu Lộ cảm thán: “Oa, vì tiền tài mà động tâm, hổ là đại thần Trầm Vô Ngôn.”

      Phong Quang giận: “Em nói gì!”

      , em cái gì cũng chưa nói.” Kỳ thật trong lòng Triêu Lộ cũng nghĩ đây nên là thời điểm có người áp chế uy phong của Phong Quang thích lấy tiền đè người.

      “Về sau em bị đánh, đừng nghĩ chị sẽ giúp!”

      “Aiz, Phong Quang…”

      Hệ thống: Người chơi Vãn Dương rời khỏi đội ngũ, đội ngũ của bạn đã giải tán.

      Thật ra Phong Quang cũng bay đâu xa, thậm chí còn chưa rời khỏi Độc vụ lâm, chỉ là thấy bản thân có mặt mũi, bức thiết muốn rời khỏi chỗ đông người, còn nghĩ trừ bỏ Trầm Vô Ngôn chính là đại nhân vật phong vân thứ hai trong Giang hồ, vẫn luôn dùng tiền xưng bá võ lâm, khi nào thì bị người như vậy châm chọc rõ ràng, ngoài đời cũng ai dám nói chuyện như vậy với đâu!

      Phong Quang tức giận đá hòn đá đất, nghe được tiếng kêu của động vật rất nhỏ từ xa truyền đến, ngẩng đầu nhìn đến, bản thân nhìn thấy một con sóc ngửa mặt nằm đất, trong mắt còn có mấy ngôi sao đảo quanh, hiển nhiên hòn đá Phong Quang đá qua đó khéo đập trúng con sóc này.

      Sóc trong game rất bình thường, nhưng sóc trắng lại bình thường, người có hiểu biết đều nhìn ra đây là sóc bạc, có thể dùng để luyện chế dược liệu cực phẩm.

      “Hắc hắc, xem ra vận khí của mình cũng tệ lắm.”

      Phong Quang nhanh chóng chạy tới, vừa vươn tay muốn nhặt con sóc nhỏ đất lên, nhưng nửa đường lại nhảy ra một cái Trình Giảo Kim, có một bàn tay nhanh hơn nhặt lên con sóc bạc.

      “Ê, tên này!” ngẩng đầu, trước mặt đứng một người chơi nam.

      Hắn rất cao, thật sự gầy, một thân áo đen, dưới mũ lộ ra mộ nửa gương mặt tái nhợt, thân hình gầy yếu phong phanh, nhưng hơi thở phát ra người biểu hiện hắn có yếu ớt như vẻ ngoài của hắn vậy.
      Last edited: 31/7/17
      Lamdunghg21, Ly Vũ, hacphong23 others thích bài này.

    4. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 117

      nhìn thấy ID của hắn cùng thông tin cá nhân, nếu vậy thì chỉ có chức nghiệp là sát thủ lại nhận nhiệm vụ mới có kỹ năng “Mai danh ẩn tích”, nếu hắn trả nhiệm vụ, hoặc nhiệm vụ quá thời hạn thì người ngoài mới có thể nhìn thấy thân phận của hắn.

      Phong Quang cũng mặc kệ hắn có phải sát thủ hay , lớn tiếng nói: “Nè, con sóc này là tôi nhìn thấy trước, nó là của tôi!”

      “Nhưng hiện tại nó nằm tay tôi.” Giống như vẻ ngoài bình thường làm cho người cảm giác tối tâm, thanh của hắn cũng ấm ách trầm thấp.

      “Là đoạt lấy, con sóc này là do tôi đánh choáng váng!”

      “Chứng cớ.”

      …” Nơi này lại có người khác, công cụ đánh choáng con sóc bất quá cũng chỉ là một cục đá, chỗ nào mà tìm ra chứng cớ cho hắn? “ đừng già mồm át lẽ phải, chính cẩn thận suy nghĩ, nếu phải trước đó tôi đánh con sóc hôn mê, nó sẽ khinh ̣ch như vậy bị bắt sao?”

      “Có một thành ngữ gọi là ôm cây đợi thỏ.”

      “Chẳng lẽ nó còn có thể giống như con thỏ tự mình đụng vào cái cây, đem chính mình đụng choáng váng!?”

      “Giải thích hợp lý.”

      Phong Quang hơi nâng quai hàm, “ là ́ ý gây sự với tôi!”

      “Nhìn thấu chân tướng nhanh như vậy, xem ra Hạ đại tiểu thư cũng ngu ngốc như trong tin đồn.”

      Trong lòng Phong Quang lộp bộp một tiếng, cảnh giác lui ra phía sau từng bước, “ nói cái gì Hạ tiểu thư?”

      Môi mỏng khẽ nhếch, tiếp theo hắn lấy ngữ khí ác liệt nói: “Hạ Phong Quang, thiên kim đại tiểu thư tập đoàn Hạ thị.”

      rốt cục là loại người gì? Vì sao biết thân phận thật của tôi?” Phong Quang cũng bối rối, một dôi mắt đẹp đông lạnh nhìn người chơi nam trước mặt, thầm đề phòng.

      Người chơi nam lơ đễnh, giọng nói gần như lúc ẩn lúc hiện nói: “Chỉ cần tôi muốn, người khắp thế giới này, tôi đều có thể gì biết.”

      “Vậy nói một chút lúc tôi mười tuổi, bảo mẫu chăm sóc tôi là ai? Bà ấy hiện nay bao nhiêu tuổi? Ở đâu?”

      “Lâm Tú, bốn mươi bảy, ở tại biệt thự nhà họ Hạ.” Người chơi nam trả lời rất nhanh, “Bà ấy hiện giờ vẫn còn là bảo mẫu của .”

      Hắn nói hoàn toàn đúng, Phong Quang kinh hãi, “Móa! điều tra rõ ràng như vậy, nói , có phải thầm mến bản tiểu thư hay ?”

      Ánh mắt nhìn hắn rất là ghét bỏ, giống như là nhìn một tên biến thái cuồng theo dõi, điều này làm cho thái dương dưới mũ người chơi nam lại kéo căng lên, “Cho dù phụ nữ đời này đều chết sạch, tôi cũng sẽ thầm mến .”

      “Vậy thích đàn ông?” Phong Quang che miệng lui về phía sau vài bước, ánh mắt càng thêm ghét bỏ.

      Người chơi nam trầm mặt trong chốc lát, “Hạ Phong Quang, tôi tới là muốn cảnh cáo…”

      có ý đồ muốn đánh trống lảng sao?” đánh gãy lời hắn.

      “Tôi muốn cảnh cáo cần lại…”

      quả nhiên là đánh trống lảng.”

      “… lại…”

      đã đánh trống lảng, vậy thì tôi nói đúng rồi.” lại lưu tình chút nào đánh gãy lời hắn, “Nếu phải thầm mến bản tiểu thư thì chính là thích đàn ông, chậc chậc, muốn dùng loại phương pháp này khiến cho bản tiểu thư chú ý, thủ đoạn này cũng quá thấp kém .”

      câm miệng cho tôi!” Người chơi nam thể nhịn được nữa, khống chế được cảm xúc đề cao lượng.

      Phong Quang chớp mắt, giống như thật sự bị dọa sợ.

      Người chơi nam hít sâu một hơi, lại khôi phục bộ dạng hờ hững, tựa hồ người vừa mới bị tức đến muốn rít gào phải là hắn, “Hạ Phong Quang, tôi cảnh cáo , cần lại chọc giận người nên chọc, nếu , tôi sẽ làm cho so với bây giờ còn thảm hại hơn.

      Tốc độ nói chuyện lần này của hắn rất nhanh.

      Phong Quang nói gì, trong đôi ngươi đen kia rõ là suy nghĩ cái gì.

      Người chơi nam vừa lòng cười khẽ trào phúng một tiếng, quay người lại lập tức muốn thong thả rời , bỗng nhiên nghe đến gái sau lưng dùng thanh thanh thúy dễ nghe nói: “Tôi hiện tại rất thảm chỗ nào?”

      Bước chân người chơi nam dừng một chút.

      Giọng nói của rất nghi vấn, phải giả bộ, mà là thật sự rõ bản thân thảm ở chỗ nào.

      Chương 118

      Phong Quang nói xong, “Tôi hiện tại ăn ngon, mặc đẹp, ở cũng tốt, học đại học cũng cần mỗi ngày phải học điểm danh, cần làm cũng có tiền tiêu, đồ trang điểm có thể mua loại tốt nhất, y phục có thể một kiểu áo mua mấy cái khác màu, trang bị trong game cũng có thể mua loại xịn nhất, tốt nghiệp xong là có thể làm ở công ty nhà mình, tôi cái gì cũng phải sầu, cho nên tôi thảm hại ở đâu vậy?”

      Lời nói của đám con nhà giàu này đúng là thể đuổi kịp mà, biết xấu hổ, nhưng ấy nói cũng sai.

      Người chơi nam áo đen: “…”

      thấy tôi sống như vậy…” Phong Quang nghiêng đầu, “Là bộ dạng sống rất thảm sao?”

      “… xem tin tức sao?”

      “Xem chứ, tôi gần đây có vẻ nổi tiếng, ai nha, tôi cũng phải người trong showbiz, tin tức của tôi cũ rích như vậy, tôi thật là có chút ngượng ngùng.” thật sự ngượng ngùng sờ sờ mặt, tiếp theo lại bất mãn nói: “Bất quá bọn họ nếu có thể đăng một chút hình ảnh đẹp hơn lên thì tốt rồi, đều chụp tôi xấu như vậy.”

      Người chơi nam nói gì một lúc lâu, “ ngu à?”

      chống nạnh, “ mới là ngu! Bản tiểu thư cũng biết mình thông minh đến mức nào đâu!”

      ta ngu mới là lạ.

      Người chơi nam xác ̣nh, xoắn xuýt với một người ngu ngốc phải phong cách của hắn, xoay người , kết quả một đường roi ngang trời đánh úp lại, hắn phản ứng rất nhanh tránh , roi đánh xuống mặt đất đập ra một cái hố to, nữ hiệp y phục màu xanh từ khoảng xuất hiện, người chơi nam kia nhạy bén tránh thoát một chiêu của , nhưng hắn lại quên, phía sau hắn còn có một người thoạt nhìn cực kỳ vô hại lại thập phần có rất nhiều ám khí là Phong Quang.

      Phong Quang liên tục đem mấy chục viên đạn dược trong túi toàn bộ lấy ra, thủ đoạn ngoài dự đoán này, người chơi nam kia dù tỉnh táo cũng bị ôm trọn, bị oanh tạc còn một miếng máu, hắn nằm mặt đất, sóc bạc trong tay bị Phong Quang trước mặt bắt , ngay sau đó, hệ thống nêu lên: Bạn đã bị nữ hiệp Vãn Dương dùng Đoạn mạch đan, sau một nén nhang mới có thể lựa chọn về thành.

      Nói cách khác, hắn chỉ có thể nằm mặt đất năm phút đồng hồ.

      Nằm năm phút đồng hồ cũng rất xem nhẹ Phong Quang rồi, hệ thống thông báo như vậy tổng ̣ng vang lên dưới mười lần.

      thi thể người chơi nam hiện ra chữ trắng, “Hạ Phong Quang, cần quá đáng.”

      “Quá đáng? cướp đồ của con gái thì quá đáng? Còn uy hiếp tôi, hừ!” Phong Quang liên tiếp đá lên người hắn, tuy rằng hắn sẽ cảm thấy đau, nhưng thì thấy hết giận, “Để tôi xem uy hiếp tôi như thế nào?”

      Dứt lời, đem túi tích trữ Đoạn mạch dan toàn bộ dùng người hắn.

      Triêu Lộ nhìn mà đau lòng một trận, “Em nói này Vãn Dương, Đoạn mạch đan thế nhưng ba trăm nguyên bảo một viên, chị tiêu dùng tiết kiệm chút .”

      “Chị chuẩn bị sẵn là để dùng, kiệm cái gì mà kiệm? Đáng bao nhiêu tiền?”

      Đúng rồi, đáng bao nhiêu tiền, ba trăm nguyên bảo cũng tương đương ba trăm tệ nhẹ nhàng thôi mà, Triêu Lộ ôm ngực, xem người khác lãng phí tiền cũng đau lòng a! (300 tệ = 1tr vnđ)

      thân người chơi nam lại hiện ra khuông đối thoại, “Thì ra luôn kéo dài thời gian, chờ đánh lén tôi.”

      “Tôi phải đã nói rồi sao? Bản tiểu thư rất thông minh.” Phong Quang cười đắc ý, lúc cùng hắn xì xà xì xào, lập tức phát ra tán gẫu mật cho Triêu Lộ muốn ấy đến hỗ trợ, Phong Quang phải là loại hình chiến đấu, càng nắm chắc có thể đánh thắng hắn mà lại bị mất sóc bạc, mặc dù dùng tiền cũng mua được, nhưng nuốt được cơn tức này, Hạ Phong Quang , đường đường là đại tiểu thư nhà họ Hạ, vênh váo tự đắc, hoành hành ngang ngược cũng sợ ai.

      “Hạ Phong Quang, là tôi xem thường .”

      “Hiện tại biết rồi cũng tính quá muộn, hướng bản tiểu thư nói xin lỗi, bản tiểu thư liền tha thứ đã mạo phạm.

      Người chơi nam lần này đánh chữ nữa.

      Triêu Lộ kéo kéo tay Phong Quang, “Aiz, em nói, hắn làm sao mà biết tên thật của chị?”

      biết, hắn giống như đã đặc biệt điều tra chị.”

      “Hả? Hắn phải là chó săn chứ?”

      Phong Quang còn chưa có trả lời, trong đầu liền vang lên thanh của hệ thống game: Hiệp sĩ Nhậm Ngã Hành đã đem bạn vào danh sách đen, có muốn thêm Nhậm Ngã Hành vào danh sách đen hay ?

      -----------------------
      Editor: An Đồng à, chiều vợ hơi quá rồi đó, nuôi ra cái tính đại gia gì thế này!!! :th_105:
      suy nghĩ có nên thêm thể loại độc miệng vào phần thể loại truyện k, nói câu nào búng máu câu đó mà :th_54:
      Với sau này sẽ có bạn @jiongdirong tốt bụng sẽ giúp mình làm pic, cám ơn bạn nhiều nhé :th_3:
      Last edited: 30/7/17
      Lamdunghg21, ly sắc, Khủng Long21 others thích bài này.

    5. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Vì chưa đọc qua thế giới này nên mình đã có chút nhầm lẫn, Triêu Lộ và Phong Quang là chị em họ, phải bạn bè, mình đã sửa lại xưng hô, xin lỗi mọi người :runintears:

      Thế giới thứ năm
      Edit: Nhi Huỳnh

      Chương 119

      Thêm chứ! Thù này nhất ̣nh phải thêm vào!

      Phong Quang vừa mới xác nhận đem người chơi nam kia gia nhập vào danh sách đen, tiếp theo liền có thanh hệ thống: “Kẻ thù Nhậm Ngã Hành của bạn đã logout." nhìn lại đất, quả nhiên thi thể áo đen đã thấy tăm hơi, hừ lạnh một tiếng, báo thù thì báo thù, tưởng sợ lắm à?

      Nhưng hắn đã logout, vậy trước tiên nhìn sóc bạc là được, mở ra bảng điều khiển sủng vật, Phong Quang nhất nhất đảo qua bộ sưu tập sủng vật quý hiếm, nhưng lại nhìn đến thằng nhóc sóc bạc đó, liên tục tìm ba lần cũng tìm được, rốt cục cảm thấy thích hợp!

      “Sóc bạc của chị đâu!”

      “Sao vậy?” Triêu Lộ nhìn gấp đến độ dậm châm, khỏi nghi vấn.

      “Sóc bạc của chị thấy!”

      “Có phải là chị cẩn thận oanh tạc làm nó chết rồi ?”

      có khả năng, chị đặc biệt tránh nó ra, hơn nữa chị đều đã cầm lấy nó phóng vào trong túi, nó làm sao có thể đột nhiên thấy?

      Triêu Lộ cũng nghi hoặc, “Chẳng lẽ là game bị bug?”

      Tài nguyên trong Giang hồ rất lớn, thua gì một thế giới nhỏ, bởi vậy có xuất hiện vấn đề gì cũng kỳ lạ, nếu công ty game này sẽ có nhiều nhân viên bảo trì như vậy.

      Phong Quang cắn răng, đầu tiên là Bích lạc hoa, lần này là sóc bạc, hôm nay là đạp phải thứ gì xui xẻo mà mọi việc đều bất lợi thế này! Trong cơn tức giận, rời khỏi game.

      Mới từ trong khoang thuyền ra, liền nhận được điện thoại của Triêu Lộ, “Phong Quang, chị sao chứ?”

      có sao!”

      “Ôi, chị họ à, vừa nghe lời này của chị liền biết chị khẳng ̣nh còn rất tức giận.”

      Triêu Lộ kỳ thực là em họ của Phong Quang, ở đời thực tên Hạ Thiên, nhỏ hơn một tuổi so với Phong Quang, bất quá Phong Quang là sinh viên năm nhất, ấy vẫn là học sinh cấp ba, cũng bởi vậy đối với Phong Quang mỗi lần đều có thể lấy rất nhiều tiền tiêu vặt xài, ấy đều thấy vô cùng hâm mộ, nhưng Phong Quang có tiền thì cũng sẽ có phần của Hạ Thiên, Phong Quang đối với Hạ Thiên mà nói chỉ là chị họ mà còn là tài chủ, đương nhiên, cho dù Phong Quang có tiền, Hạ Thiên cũng vẫn thích người chị họ từ nhỏ vẫn luôn chăm sóc này.

      Phong Quang tâm tình tốt, “Ôn tập bài vở của em , lại để chị thấy em mỗi ngày login vào game chơi, xem chị có dám mách với chú .”

      “Dạ dạ dạ, em ôn tập đây, chị đừng tức giận nha.”

      Hạ Thiên nhát gan treo điện thoại, cơn tức của Phong Quang cuối cùng cũng tiêu ít, kéo rèm cửa sổ ra, nhìn thấy một đám phóng viên còn chen chúc ở ngoài cửa, bĩu môi quan tâm, lại kéo rèm cửa sổ lại, chỉ quan tâm nhiệm vụ tấn công chiếm đóng của , mấy tên râu ria này nọ cũng lười quản.

      Ngày hôm sau là ngày khai giảng học kỳ sau, mặc kệ như thế nào, Phong Quang vẫn muốn đến trường lộ cái mặt ra, sáng sớm, an vị vào chỗ ngồi, tài xế lái xe từ cửa sau mà rời , đại học tốt nhất thành phố A chính là đại học A, bảo an của học viện quản rất nghiêm, trừ khi được hiệu trưởng đồng ý thì đám phóng viên này có khả năng vào.

      Phong Quang trong trường học, đối với những người chỉ trỏ xung quanh đều xem nhẹ, với thân phận của thì còn có ai dám trực tiếp chạy đến tìm mà gây phiền toái, đến khu nhà học phải qua một con đường nhỏ dưới rừng cây mát mẻ, con đường này cũng rất ít người lui tới, Phong Quang mới vừa vài bước chợt nghe đến cách đó xa có thanh cãi vã truyền đến.

      nhìn theo hướng phát ra thanh, còn chưa thấy rõ đã bị một gái chạy tới trước mặt đụng ngã xuống đất, bị đụng đến lóa mắt, người còn bị gái kia đè nặng.

      “Tiểu Lục!” thanh trầm thấp của người đàn ông có vẻ vội vàng, vội vã nâng gái có diện mạo thanh thuần kia dậy, khuôn mặt tuấn tú đạm mạc lo lắng rõ ràng, “Em sao chứ? Có té bị thương hay ?”

      hai à, có việc gì là tôi mới đúng đó!?

      Phong Quang đứng lên từ dưới đất, hai mắt đều bốc lên lửa giận.

      Chương 120

      “Này, hai người các người tình chàng ý thiếp đủ chưa, có phải nên hướng người qua đường vô tội nằm cũng trúng đạn là tôi xin lỗi một cái ?”

      Người đàn ông quay đầu, nhìn gái xinh đẹp cao ngạo trước mặt, nhíu mi nói: “Hạ Phong Quang, là .”

      “A a, tôi còn tưởng là ai chứ, thì ra là Thẩm Vật Ngôn nha.” Dứt lời, Phong Quang có ý tứ khác hàm xúc nhìn gái bên người , “Thế nào, hôm nay ́ ý đụng tôi, là để báo thù hôm đó tôi hắt nước lên người à?”

      phải, Hạ!” Triệu Tiểu Lục vội vàng phủ nhận, gấp đến độ nước mắt đều rơi ra, “Tôi phải ́ ý đụng vào , tôi xin lỗi với , thực xin lỗi.”

      Thẩm Vật Ngôn đem Triệu Tiểu Lục chắn sau người, một loại hơi thở vương giả thể ̣ch nổi phát ra, “Hạ Phong Quang, nơi này phải tập đoàn Hạ thị, thu liễm lại .”

      “Thu liễm? Thu liễm cái gì?” Phong Quang cười lạnh, khuôn mặt đẹp đẽ mang theo hứng thú đến tận xương, “Thẩm Vật Ngôn, lúc trước tôi phải chỉ cẩn thận đổ ly nước lên người ấy sao? nhưng đánh bản tiểu thư một cái tát, bản tiểu thư lớn như vậy còn chưa từng bị ai đánh qua, hôm nay ấy đụng vào tôi, có chính nghĩa dồi dào như vậy, sao lại tát một cái qua đó ?”

      Lạnh lùng mặt Thẩm Vật Ngôn chút thay đổi, “Tiểu Lục phải ́ ý đụng .”

      ấy ́ ý? Ngày đó tôi cũng nói tôi phải ́ ý, sao lại tin tôi?”

      với ấy giống nhau.”

      Khóe miệng Phong Quang cười châm chọc, “Đúng vậy, tôi là chuyện ác nào làm, đại tiểu thư kiêu ngạo ương nganh, ấy là trong sáng đáng , thiên sứ thấu hiểu lòng người, chậc, Thẩm Vật Ngôn, đã thích ấy đến vậy, có bản lĩnh thì giải trừ hôn ước với tôi !”

      Biểu tình mặt Thẩm Vật Ngôn chút thay đổi, nhưng tay bên người đã nắm chặt thành quyền, vốn là một người giỏi về ẩn nhẫn che giấu cảm xúc, cũng chỉ có thể thông qua tứ chi của có một chút động tác nhỏ mới có thể nhìn ra cảm xúc của thay đổi.

      khí nhất thời trầm lặng, Triệu Tiểu Lục nhìn Thẩm Vật Ngôn, lại nhìn Phong Quang, trong lòng lo lắng, cảm thấy lại xuống như vậy ta liền thật sự hết đường chối cãi, “ Hạ, mọi việc đều là do tôi đúng, hơn nữa… Hơn nữa tôi cũng chỉ vô tình chen chân vào hai người, yên tâm, tôi vừa nãy đã cùng Thẩm nói rõ ràng rồi.”

      Ánh mắt Thẩm Vật Ngôn lạnh lùng, che đầy sương lạnh, “Triệu Tiểu Lục.”

      ấy kiêng kỵ ý lạnh phát ra từ người , “ Thẩm, em đã từng nói là em đã có người trong lòng, mòng đối xử tốt với Hạ, về sau cần lại tới tìm em, hẹn gặp lại.”

      Triệu Tiểu Lục một câu “có người trong lòng” thể nghi ngờ vì thế mà thả xuống một trái bom, thừa dịp Thẩm Vật Ngôn hoảng hồn, ta dùng kungfu chạy nhanh như chớp.

      Phong Quang bỗng nhiên cười ra tiếng, tiếng cười ngọt ngào nhưng Thẩm Vật Ngôn nghe chói tai vô cùng.

      “Ha ha ha, đường đường là tổng giám đốc Thẩm Vật Ngôn, cư nhiên có ngày bị con gái từ chối, rất buồn cười!”

      lạnh nhạt nói: “Câm miệng!”

      “Chậc chậc chậc, muốn biết cái người trong lòng kia trong miệng ấy là ai sao? Theo tôi biết thì học viện chúng tôi thế nhưng có rất nhiều soái ca đó, so với người qua tuổi ba mươi như , đó nhưng là thanh xuân dào dạt, hơi thở tràn đầy hoocmôn ở khắp nơi, sánh bằng cũng thật bình thường.” Phong Quang thương hại lắc đầu, “Ai kêu chú đây là một lão già làm chi?”

      Biểu cảm của Thẩm Vật Ngôn rốt cục thay đổi một chút, nên hình dung làm sao đây, tóm lại chính là thập phần vi diệu, mặc dù ở người đàn ông này trừ bỏ từ lạnh nhạt dùng để hình dung vẻ ngoài của , từ vi diệu này thật sự rất hợp với .

      Lão già thì sao, đàn ông thành thục rất có sức quyến rũ! Huống chi ta năm nay mới ba mươi mốt mà thôi, so với các chỉ lớn hơn mười ba tuổi… Phong Quang ở trong lòng sửa lại lời nói của mình, kỳ thực cũng là một đại thúc khống, thế nhưng vì chọc tức Thẩm Vật Ngôn, đúng là làm trái lương tâm mà nói lời độc miệng.
      Lamdunghg21, doccomuu, Ly Vũ28 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :