[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Thôi chương sau, thanh niên nhiều chuyện giải thích luôn cho, haha
      Tĩnh Đông thích bài này.

    2. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 140:
      người có thể đến thế được ?
      Khi quay lại bệnh viện, Trịnh Ý Duy cũng tới, đấu võ mồm với Trịnh Thiếu Thành, ai nhường ai câu, nhìn thấy tất cả đều tự giác mà im lặng.

      Trịnh Ý Duy run run hỏi.

      “Cậu bị đánh à?”

      Hầu Thần sờ mặt, hỏi lại

      “Trông mặt tôi giống bị thế lắm à?”

      Trịnh Thiếu Thành tiến lên, khoa trương nắn bóp khắp người , giở giọng rất gợi đòn .

      “Để tôi kiểm tra. Ông nội mà đánh, đánh lên mặt đâu”.

      Hầu Thần gạt móng vuốt Trịnh Thiếu Thành xuống, kín đáo liếc về phía Tạ Tư Toàn, đôi mắt đen của hề ngẩng lên.

      “Ý Duy, hôm nay có ở lại ?”

      “Đương nhiên là có rồi, tôi phải bảo vệ con nuôi của tôi” Trịnh Ý Duy lại bắt đầu quay về trạng thái phòng thủ.

      Trịnh Thiếu Thành chăm chú ngắm nghía , Ý Duy chịu được ánh mắt biến thái của gắt lên “Nhìn gì mà nhìn?”

      “Nhìn xem có giống obasan thôi. Cũng tương đối đấy”

      mới là obasan, cả nhà là obasan”.

      Tư Tuyền phì cười, biết nghĩa của từ này, trong tiếng Nhật là bà , bà bác, có chồng có con, khá nhiều tuổi.

      “Haiz.. được rồi, phải là obasan. Dù sao bốn chục năm nữa vẫn là ế, làm sao được ngồi vào tầng lớp cán bộ lão thành cách mạng như vậy được đâu. Tư Tuyền, . đưa em về”.

      Tư Tuyền ngoan ngoãn đứng dậy, Hầu Thần liền đưa cái túi cho

      “Em cầm lấy đem về ăn ”.

      Tư Tuyền nhìn túi đồ điểm tâm được đóng gói tinh xảo. Hầu Thần trước giờ luôn đối xử với rất tốt, nhưng bây giờ cảm thấy ghét kinh khủng.

      Tư Tuyền nhận, Hầu Thần đưa tay lúc đành buông xuống, mặt có vẻ rất thất vọng.

      “Đưa đây cho tôi nào, ăn chỉ có phí”.

      Trịnh Thiếu Thành cướp lấy túi điểm tâm, đẩy Tư Tuyền ra cửa. Vừa vừa hát to. Tư Tuyền chui vào xe vẫn còn buồn bực. vừa thắt dây an toàn vừa càu nhàu

      “Bọn đúng là lũ tồi tệ như nhau”

      gì thế hả? đưa em về nhà đấy”.

      Trịnh Thiếu Thành nhanh chóng lái xe ra khỏi bãi đỗ, khéo léo tránh đường cho chiếc xe cấp cứu. Trong ánh đèn nhập nhoạng đỏ, bệnh nhân được đưa xuống, có lẽ là vụ tai nạn giao thông, có mấy bác sĩ hối hả vây xung quanh, vừa sơ cứu vừa đẩy .

      “Tiểu Tuyền, em tiếp xúc nhiều với Hầu Thần, cũng tiếp xúc nhiều với Tư Toàn. ở đây với họ hơn hai mươi năm, có nhiều chuyện hơn em đấy.”

      Trịnh Thiếu Thành nghiêm khắc , mấy ngày nay thái độ của Tư Tuyền rất tốt, thậm chí có thể là thiếu lễ phép. Hôm đó, Hầu Thần bị ăn quả đấm của Tư Tuyền, cậu ta đau đến toát mồ hôi, nhưng vẫn hề chấp nhất với .

      Tư Tuyền im lặng, nhìn ra ngoài cửa sổ. biết, mình có tư cách bày tỏ thái độ như vậy, nhưng nhịn được. Khi nhìn thấy Tư Toàn gục xuống, thân dưới chảy đầy máu, khỏi nhớ đến dì Tư . rất sợ rất sợ lại có người nào đó quý mất sinh mệnh của mình.

      xem, hai người bọn họ rồi như thế nào?”

      “Rồi sống rất tốt thôi. Tư Toàn là tốt, Hầu Thần chăm sóc cho cậu ấy. Đây là ước nguyện cả đời của cậu ta.”

      Hầu Thần chị em nhiều năm rồi. Chẳng lẽ lúc Trầm kia, ấy vẫn Tư Toàn ư?”

      Trịnh Thiếu Thành liếc , khuôn mặt của Tư Tuyền chỉ có ba phần giống với Tư Toàn. Tư Toàn giống mẹ, Tư Tuyền và Tư Khiêm đều bên nội, Cho nên đúng ra. Tư Tuyền giống dì Tư còn nhiều hơn giống bà Du Linh.

      “Em thấy Trầm Tư Giai với chị em, có điểm gì giống nhau ?”

      Tư Tuyền cau mày, cố nhớ ra khuôn mặt của Trầm Tư Giai, khó chịu

      “Xấu hơn chị em nhiều. Cùng lắm chỉ nhang nhác giống chị Toàn Toàn ba phần thôi”

      “Còn gì nữa?”

      “Đều có chữ Tư trong tên!” Tư Tuyền chợt thốt lên. Bảo sao lần đầu tiên gặp Trầm Tư Giai, cứ cảm giác này có cái gì đó quen quen.

      “Đó chính là lý do Hầu Thần bao nuôi ta đấy. Chỉ vì ta nhang nhác giống Toàn Toàn ba phần, trong tên cũng có chữ Tư. Và đó cũng là lý do, khi chấm dứt với ta, Hầu Thần cho ta rất nhiều tiền. Cậu ta luôn tiếc thương bất kể thứ gì thuộc về Tư Toàn, kể cả là hình bóng.”

      “Em có biết chuyện lúc học cao trung, hai người đó từng nhau ?”

      Tư Toàn gật đầu

      “Họ nhau đến tận năm thứ nhất đại học mới chia tay. Hầu Thần ra nước ngoài thời gian. Rất nhanh sau đó, Tư Toàn quen với Giang Nhất Dân, càng ngày càng sâu nặng. Đó là giai đoạn khó khăn của Hầu Thần, cậu ấy uống rất nhiều rượu. Bọn phải theo hầu rất vất vả.”

      “Cũng có thời gian, Hầu Thần chơi rất ác liệt. có trò gì mà cậu ta dám thử. Con người ôn hòa như vậy, khi điên, khó mà cản đươc. Lần nào uống rượu, Hầu Thần cũng quan tâm đến chị em nữa nhưng sau đó lại nhịn được đến nhìn Tư Toàn cái, thấy người ta ân ái nhau lại quay lại uống rượu. Cứ lẩn quẩn như thế trong mấy năm liền.”

      “Em có biết, công việc của Tư Toàn đều là do Hầu Thần sắp xếp ? Cậu ấy kín đáo đến nỗi Tư Toàn hề nghi ngờ gì, có thể mỗi đồng tiền lương Tư Toàn làm được đều là lấy ra từ tiền túi của Hầu Thần. Cậu ấy nỡ để Tư Toàn vất vả.”

      “Năm nay mới là năm lần đầu tiên bọn tự mua quà sinh nhật cho Tư Toàn. Năm nào cũng là do đích thân Hầu Thần chuẩn bị, lấy danh nghĩa cả nhóm để tặng. Cậu ấy lựa chọn rất kĩ, quá suồng sã, cũng quá sang trọng, lại còn phải mang tính đại chúng để Tư Toàn thể phát ra có tâm ý khác ở trong đó. Tất cả chỉ vì lời hứa mỗi năm cậu ấy nhất định quên sinh nhật của ấy.”

      “Em nghĩ xem, người, có thể đến thế được ? Dù Tư Toàn có ở cạnh Hầu Thần hay , dù Tư Toàn có hay người nắm giữ trái tim Hầu Thần cũng chỉ mà thôi”

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 141:
      và tổn thương là hai vế ngang bằng nhau

      Tư Tuyền im lặng, đến vậy, sao lại làm chị ấy tổn thương đến thế.

      “Trầm Tư Giai bị trầm cảm, đầu óc bình thường. ta chỉ muốn phá hoại mối quan hệ giữa bọn họ. Cái thai đó của ta, phải là của Hầu Thần”.

      “Vậy là của ai?”

      Trịnh Thiếu Thành liếc nhìn , nhịn được trách

      ‘Đương nhiên phải của , đừng có nghĩ bậy bạ. Của ai quan trọng, cũng cần quan tâm.”

      “Vậy sao Hầu Thần lại dung túng … ờ che giấu ta như vậy?”

      “Em nghĩ xem?”

      Tư Tuyền nhíu mày sau đó chợt thốt lên “Có phải ta nắm được điểm yếu gì của Hầu Thần ?”.

      Cái thai phải của Hầu Thần sao ấy phải nhịn?

      “Có phải công việc của Hầu Thần có vấn đề ? Trầm Tư Giai từng là trợ lý của ấy, chắc là ta biết?”

      biết. Hầu Thần có nhờ lấy thứ từ ta.”

      lấy được chưa?”

      Trịnh Thiếu Thành gật đầu tiếp “Dù sao cũng giải quyết xong. Từ nay có chuyện gì nữa, chăm sóc tốt cho Toàn Toàn, sau đó chúng ta có hai bảo bảo đầu tiên”.

      Tư Tuyền vẫn rất tò mò “Tài liệu gì vậy? xem à?”

      xem làm gì? Chuyện của Hầu Thần, để cậu ấy tự giải quyết”.

      Xe dừng lại trước cổng biệt thự. Cổng sắt tự mở, Trịnh Thiếu Thành lái xe thẳng vào bên trong. Chậc, Fredrick đùng là rất thương Tư Tuyền. ta trở về rồi mà vẫn còn để lại cho từ trợ lý đến vệ sĩ.

      Peter mở cửa xe cho Tư Tuyền, nhanh chóng cám ơn . Trịnh Thiếu Thành gọi quay lại, đưa túi điểm tâm, dịu dàng .

      “Tâm ý của Hầu Thần, em có nhận hoặc nhận, tùy em”.

      Tư Tuyền do dự chút rồi cầm lấy. Cuối cùng, vẫn hi vọng họ có kết quả tốt.

      Peter theo vào nhà, Tư Tuyền theo thói quen hỏi “Có tin tức gì chưa?”

      Peter lắc đầu. cho người theo dõi Mạch Tuệ và Tôn Thế Văn. Tôn Thế Văn rất khó bám theo, nhiều lần mất dấu. Còn Mạch Tuệ, chẳng điều tra được gì ngoài việc tối nào cậu ta cũng về biệt thự ở Hương Sơn. Có điều, đây là khu biệt thự cấp cho sĩ quan cấp cao, có giấy thông hành được vào khu này, an ninh do bộ Tư lệnh cảnh vệ quản lý, rất chặt chẽ. Peter chưa tìm ra cách tiếp cận.

      Mấy ngày nay, cũng gặp Mạch Tuệ. hay đến bệnh viện buổi trưa và thường ở lại đến chiều. Còn cứ phải hết giờ làm mới tới được.

      Tư Tuyền mệt mỏi bước vào bồn tắm. Nước ấm với chút tinh dầu khiến cả cơ thể thả lỏng. Chợt có tiếng chuông điện thoại. Fredrick gọi tới. Ngày nào, cũng gọi vào giờ này. Bây giờ bên trời vừa sáng, thường dậy khá sớm tập thể dục.

      “Maya… nhớ ? làm gì vậy?” Trong điện thoại, giọng Fredrick trầm khàn gợi cảm.

      “Em tắm. dậy sớm thế?”

      “Nhớ em ngủ được, haha. Tư Toàn thế nào rồi?”

      “Khá hơn nhiều rồi, có lẽ ngày mai hoặc ngày kia xuất viện.”

      “Vậy tốt. Hôm nay em làm những gì?”

      Tư Tuyền kể lại cho những câu chuyện vụn vặt trong ngày, Fredrick rất kiên nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng chêm vào mấy câu rất thú vị, chọc cho cười. Tư Tuyền với lấy khăn tắm, bọc mình lại rồi nằm lên giường. Fredrick nhất định bắt tắt máy để sấy tóc.

      Lúc gọi lại, có lẽ ăn sáng, nghe thấy tiếng “ting” của lò vi sóng và máy nướng bánh mì. Fredrick luôn luôn tự chuẩn bị bữa sáng cho , nếu tuần có bảy ngày ngày nào giống ngày nào.

      Cứ nghe giọng ôn tồn, Tư Tuyền ngủ lúc nào biết.

      ra, mấy hôm nay Tư Tuyền suy nghĩ rất nhiều. Chuyện của Tư Toàn ảnh hưởng rất lớn đến . rất sợ, những dìu dàng an ủi Fredrick trong dạo gần đây hoàn toàn phí công. Tư Tuyền sợ ngày nào đó, cũng như chị . người đàn bà nào khác ở bên ngoài mà lúc đó thể quay lại quá khứ được nữa.

      Cứ thử nghĩ mà xem, kể cả trong cách thuận lợi nhất là bà nội và ba đồng ý, viễn cảnh này xảy ra cũng rất kinh khủng. Fredrick luôn thương phải lạnh nhạt với , tàn nhẫn với . Mà lúc đó, giao trái tim ra rồi.

      Nếu là em, ít nhất còn có điểm tựa. Còn có thể tin rằng bọn họ có vờ vịt cũng sống qua kiếp này.

      biết, Fredrick rất thương , chiều đến vô pháp vô thiên. Năm đó, bà nội lập di chúc, vì chỉ là con nuôi cho nên ngoài số trang sức và tiền mặt, được thêm gì cả. Phần lớn cổ phần và bất động sản thuộc dòng họ dưới tên bà đều được chia cho Fredrick và dượng Andrew. Sau này khi dượng Andrew qua đời, số tài sản này cũng buộc phải để lại cho người có huyết thống của dòng họ st. Logde

      Tư Tuyền biết điều này sai, nhưng vẫn buồn. Hóa ra, dù luôn làm vẻ mặt cần, nhưng thực ra vẫn rất để ý đến chuyện thực chất phải phần của dòng họ.

      Chính vì vậy, với tình của Fredrick lại càng tự ti. sợ bà nội phản đối, vì tham tài sản vật chất, mới bám theo như vậy.

      Thế nhưng, Fredrick làm cho hoàn toàn bất ngờ. Ngay chiều hôm đó, đưa cho tập tài liệu. Tư Tuyền hiểu gì lắm nhưng có thể đó là gia tài nho đủ làm ngoi lên hàng ngũ triệu phú nếu công khai tài sản. Fredrick chuyển cho tiền mặt, bất động sản, cổ phần số công ty thuộc nhà st. Logde. Tất cả đều là tiền riêng của , dính dáng gì đến tập đoàn Maple.

      “Em đừng sợ, với số tài sản này chống lưng, em có thể tự tin mình phải bé Lọ Lem. Em là công chúa”

      Lúc đó, Tư Tuyền phản ứng như nào nhỉ? Khóc nức nở phải vì có quá nhiều tiền mà là vì sợ hãi. Như thế này, nếu có chuyện gì xảy ra, làm sao dám trách bạc tình?

      Nhưng, Tư Tuyền dám ra chuyện đó.

      biết phải hiểu tình cảm của mình như thế nào. chỉ biết điều, thích ai lại gần , thích ai chiếm của . Fredrick chỉ là của mình mà thôi.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 142:
      nhau ?

      Hồi , khi Fredrick bắt đầu có bạn , Tư Tuyền hề thích chút nào. Fredrick cũng khá chiều theo ý , thích ai, cũng quá thân cận với người đó. Còn Catherine Clemore như thế nào nhỉ? Bây giờ nghĩ lại, thấy mình là ngu ngốc.

      Catherine hơn nhiều tuổi, ràng là thông minh hơn con nhóc tám tuổi nhiều. Thời gian đầu gặp Catherine, ràng còn khá quý chị ta.

      giống những khác, tỏ ra bằng mặt mà bằng lòng với , coi như đứa trẻ được chiều chuộng hư hỏng (mà cũng đúng thế ). Catherine tiếp cận và Fredrick rất khác.

      Lần đầu tiên Catherine đến trang viên st. Edmunth, Fredrick có mặt ở đó. Chỉ có và mấy chị em họ khác, bị bà bắt ép học lễ nghi. Gia sư rất nghiêm khắc, bà ấy đến từ Học viện nghi lễ Hoàng gia, dạy dỗ cho rất nhiều tiểu thư và công chúa trong hoàng tộc. Tư Tuyền vừa ghét vừa sợ mà biết làm thế nào.

      Trong số mấy đứa trẻ, Tư Tuyền lúc nào cũng chậm và hay bị phê bình nhiều nhất. Nếu Fredrick ở đó, cổ vũ cho , nhưng lúc đó vừa học đại học vừa quản lý công ty, rất bận rộn. Thành ra chỉ có mình.

      Catherine hề chê xấu xí, chị ta rất nhiệt tình với , mà đúng hơn là nhiệt tình với mọi người, với nhiều hơn chút xíu. “Vì em rất đặc biệt và dễ thương”. Tư Tuyền tin sái cổ.

      Catherine giúp học lễ nghi, làm mẫu cho những động khác khó bằng dáng vẻ tao nhã tự nhiên. Chị ta còn lén mua cho rất nhiều kẹo, đồ chơi. Toàn những thứ mà bà nội rất nghiêm khắc với .

      Cho nên, khi Catherine và Fredrick đến với nhau, hề bài xích. Tuy nhiên, đặc biệt thích hai người đó riêng với nhau. Rất nhiều lần, nếu để biết được khóc lóc bày trò để Fredrick hủy hẹn hay phải mang theo. Thế nhưng, Catherine vẫn rất dịu dàng, bao giờ giận dữ với .

      Lúc đó, mỗi tháng hai lần, Fredrick nếu công việc cần rời khỏi đều mang và Catherine cùng. Fredrick họp, Catherine đưa dạo, vui chơi, ngắm cảnh. Phải chị ta cực kì kiên nhẫn, đứa trẻ nghịch ngợm như vậy mà Catherine chăm sóc rất tốt.

      Tư Tuyền thích buổi đêm, phải ngủ với bảo mẫu trong khi Catherine đươc ngủ với Fredrick. Nhưng bảo mẫu , lớn rồi, phải chấp nhận chuyện đó. Sau này hai người kia là vợ chồng, cũng như ba mẹ , đương nhiên phải ở chung chỗ.

      buổi hôm, Catherine mua cho bức tranh xếp hình Piczzle, miệt mài xếp cả ngày mới xong, lúc đó rất khuya. muốn khoe Fredrick, nên mặc kệ ngăn cản của bảo mẫu, chạy sang gõ cửa phòng Fredrick. Nhưng gõ mãi thấy ai mở cửa. biết hai người đó ở trong phòng, nhưng hiểu sao lại cho vào. Tư Tuyền tức phát khóc, bảo mẫu phải dỗ dành mãi mới chịu về phòng của mình.

      Về phòng, vẫn rất khó chịu, rất ấm ức bảo mẫu dỗ được ngủ đành ngồi gật gù bên cạnh . Tư Tuyền nhìn bức tranh Piczzle, càng nhìn càng ghét, cuối cùng ném nó xuống sàn. Bức tranh được lồng khung kính cẩn thận vỡ tan, bảo mẫu giật bắn mình. Tư Tuyền khóc rất to, vừa hối hận vì phá hủy bức tranh, vừa thấy tủi thân. Bảo mẫu khổ sở vừa dỗ , vừa dọn dẹp nên được chú tâm lắm nên lúc cuối cùng, khi đưa Tư Tuyền vào nhà vệ sinh rửa mặt mũi chân tay, mảnh thủy tinh còn sót lại cắm vào chân , chảy rất nhiều máu. Tư Tuyền lại khóc thét lên vì đau.

      Tình huống lúc này hoàn toàn quá tầm kiểm soát của bảo mẫu. ấy đành phải gọi Fredrick. Rất nhanh chóng, Fredrick và Catherine đều chạy sang. Fredrick bế thốc lên, xem vết thương. Catherine gọi bác sĩ, bác sĩ của khách sạn đến rất nhanh, gắp miếng thủy tinh ra cho . Đêm đó, vì khóc nhiều, lại ăn đau nên Tư Tuyền rất oanh liệt bị sốt, nhưng nhất quyết chịu thả tay Fredrick ra. phải vừa dỗ vừa ôm ngủ cả đêm.

      Sáng hôm sau, Tư Tuyền ngủ dậy, Fredrick vẫn ở bên cạnh , dịu dàng vuốt tóc hỏi

      “Maya, sao lại chịu nghe lời như vậy?”

      Tư Tuyền hu hu khóc rất lâu, rằng Fredrick nữa. gọi rất lâu, nhưng Fredrick hề để ý đến . Sau đó, Fredrick ôm hôn , hứa với bao giờ để mình nữa.

      Chính kể từ lúc đó, Fredrick luôn có thói quen để ở chung phòng, trong tầm mắt và kiểm soát của . Bây giờ nghĩ lại, Tư Tuyền cũng thấy Catherine chịu đựng giỏi , hẳn là phải rất nhiều mới có thể chấp nhận người mình là ông biến thái chiều em như vậy.

      Còn việc, mà sau này lớn lên Tư Tuyền mới thấy là xấu hổ. Những lần sau, khi du lịch, bọn họ đều ở phòng gia đình. Fredrick và Catherine ở phòng, và bảo mẫu ở phòng. Bình thường thường ngủ khá sớm, nhưng hiểu sao hôm đó lại ngủ được, nằm đếm cừu mãi cũng chán. Tư Tuyền liền chạy xuống giường, muốn gọi Fredrick, kể chuyện rất êm tai, ở nhà mỗi khi khó ngủ thường làm như vậy.

      Bảo mẫu cũng bó tay với , ngăn thế nào cũng được. Tư Tuyền đập cửa phòng , Fredrick mở cửa, tuy nhiên mặc quần áo mà chỉ khoác chiếc áo ngủ. Khi bế lên nhưng Tư Tuyền nhớ rất , lúc đó Catherine giường, chăn che trước ngực, vai còn ở trần. Tư Tuyền lúc đó học qua giới tính rồi, nhưng vẫn chưa nhận thức được đó là chuyện tế nhị, ngây thơ hỏi Fredrick làm gì vậy.

      Đương nhiên Fredrick trả lời chỉ nhanh chóng bế về phòng, dỗ ngủ, nhưng sau này bao giờ thất thố như vậy trước mặt Tư Tuyền nữa.

      Đến bây giờ, Tư Tuyền rất hiểu cho nỗi khổ của Catherine, cũng hiểu tại sao về sau Catherine ghét như vậy, dù rằng xuất phát điểm ban đầu Catherine và quan hệ rất tốt. Chỉ có kẻ điên mới có thể thích đứa bé suốt ngày phá đám mình và bạn trai như thế.

      Cho nên, khi Tư Tuyền nghe thấy Catherine và bạn xấu mình. chuyển thái độ ghét người rất nhanh, mặc cho Catherine dỗ dành như nào cũng được. Chỉ cần có cơ hội, lập tức quấn lấy Fredrick, chịu rời bước, kệ cho bà nội và ba mẹ như thế nào.

      Fredrick và Catherine dự định đính hôn, phản ứng của Tư Tuyền càng mạnh. hò hét, khóc lóc quậy đủ mọi trò có thể với Fredrick, mỗi lần nhìn thấy Catherine đều gầm gừ như thấy quân địch. Fredrick cũng đến bó tay với , vừa vất vả chăm sóc cho , vừa dỗ dành bạn . Mọi chuyện phải đến khi Catherine qua đời mới kết thúc.

      Tư Tuyền luôn nghĩ Fredrick có Catherine hay ? Có lẽ có, chỉ biết có mặt , luôn thiên vị , nhưng sau lưng , họ như nào? Có dữ dội cuồng nhiệt như Fredrick đối xử với ? chưa bao giờ dám hỏi, nhưng hễ nghĩ đến điều đó, là trái tim đều thấy đau, cổ họng nghẹn nghẹn rất khó chịu.

    5. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      Hnay muộn quá rồi k biết có truyện k :yoyo69:

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :