1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nuôi Heo Trong Hậu Cung - Mộ Thủy Dao (Update C.49)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Thu trang 811

      Thu trang 811 Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      209
      Chương 36 hùng hài tử buồn rầu

      Đào Nguyệt An ở Cảnh Đức cung sau khi dung xong bữa tối, Thúy Hoa lặng lẽ đến bên cạnh Đào quý phi , "Nương nương, tam hoàng tử lén từ cửa hông đến đây."

      "Phải ? Động tác nhanh như vậy." Đào quý phi dùng khăn lau miệng, nhìn Đào Nguyệt An , " lát nữa thượng cung muốn báo cáo chút cung vụ, Thúy Hoa ngươi trước tiên mang tiểu thư xuống nghỉ ngơi.”

      Trịnh Tông Ngạn thân hắc y vào. Hai ngày này vì thay Lưu Mục lật lại bản án, gấp đến độ nước kịp uống, bộ dạng lôi thôi, nhưng vẫn cố vội vàng vào cung gặp mặt quý phi.

      Đào quý phi để ý những lễ tiết vụn vặt, trực tiếp ngồi xuống nó "Bổn cung biết ngươi là vì chuyện Lưu nương mà đến đây, cũng cùng ngươi quanh co. Ngươi có biết, Bổn cung sớm thích Lưu nương, ban đầu còn muốn cho nàng làm sườn phi của thái tử. Nhưng Minh Vân lần theo bờ sông tìm được giấy viết thư, bằng chứng và nhân chứng quá thể làm giả. Bổn cung nghe bẩm báo cũng cảm thấy kinh hãi. Thái Hậu nương nương người ép Lưu nương đến đây, Bổn cung thể hỏi, nếu Lưu nương có oan khuất, ra ngược lại sao, chỉ là từ đầu tới cuối nàng nửa chữ cũng chịu lộ ra, Bổn cung có lòng giúp nàng cũng bất lực."

      " nương kia nương cũng bị bắt đến Tuyết Trữ, là vì sao?" Trịnh Tông Ngạn cau mày .

      "Là nha hoàn bên người Tĩnh Vân , trước khi xảy ra chuyện Tĩnh Vân từng cùng Vương nương tranh chấp, lúc ấy cãi nhau rất dữ dội, những bình hoa quý báu của Chung Thúy cung cũng bị đập mấy cái. Buổi chiều ngày ấy, nàng cũng hành tung , Bổn cung liền mời đến hỏi, nàng tuy có nhân chứng, nhưng đều là người chỗ Thái Hậu, Bổn cung tin tưởng được." Đào quý phi những lời này, liền nâng chung trà lên .

      " Trong lòng Nương nương, ra sớm biết hung thủ, phải ?" Trịnh Tông Ngạn biết nhiều ngày sư phụ như có như chỉ điểm, án mạng này vô luận là ai làm, Doãn Tuyết Trữ chắc chắc là chánh phi của , dễ dàng thay đôi . Bởi vì, Doãn gia thể dễ dàng chấp nhận hoàng hậu tương lai họ Lưu mà phải họ Doãn.

      "Ai là hung thủ, cũng quan trọng." Đào quý phi nhìn Trịnh Tông Ngạn, ôn nhu , " Tuổi hoàng tử còn , hiểu hết được cong cong vòng vòng trong cung. cách thẳng thắn, những chuyện nhặt này đáng kể Bổn cung đều tra, chỉ đợi ngày mai bẩm báo bệ hạ, đến cuối cùng xử lý như thế nào, tất cả còn phải cân nhắc hậu quả về sau."

      Trịnh Tông Ngạn nắm thành quyền, Đào quý phi biết tâm tính thanh cao, đối với việc đúng đấu tranh cực kỳ chán ghét, liền tiếp, "Chúng ta cho dù trong lòng biết , Tĩnh Vân là bị Tuyết Trữ đẩy vào nước , nhưng nàng là người được Thái Hậu kỳ vọng, nàng thể dễ dàng để ngươi cưới người ngoài, ừ... Cũng tính người ngoài, dù sao Lưu thượng thư là trung thành với Sở vương, nhưng ít ra phải đích nữ Doãn gia. Vì vậy Lưu Mục thể giữ lại. Thái Hậu bắt đầu nghĩ đem chuyện này đổ lên đầu Nguyệt An, nhưng nguyệt Nguyệt An lại có Bổn cung che chở, thêm nữa nàng rất an phận ở trong cung, nên đành đem ý niệm trong đầu chuyển sang Lưu nương."

      "Quý phi nương nương." Lưu thượng thư luôn luôn ngay thẳng, để ý tới chuyện lục đục với nhau, nhất định là tùy bệ hạ thẩm lí và phán quyết. Từ đến lớn Trịnh Tông Ngạn luôn hận bị Thái Hậu cùng Đức phi xem như con rối cùng nhau thao túng khiến thân bất do kỷ, thậm chí ngay cả người thiệt tình coi là tri kỷ cũng bởi vì thế lực chung quanh mà chết, "Nhi thần muôn tranh đấu ngôi vị, nếu nương nương đồng ý che chở Mục tiểu thư, nhi thần lập tức xin phụ hoàng, rời Trịnh Đều, khi còn sống tiến vào nửa bước."

      " Nếu ngươi muốn cứu Lưu nương, vấn đề mấu chốt phải ở Bổn cung, mà là Thái Hậu nương nương có nguyện ý hay ." Đào quý phi cười thu hồi mồi câu, " cách khác, ngươi là nên hồi phủ chuẩn bị tốt cùng Thái Hậu nương nương huỷ bỏ tất cả hợp tác, đứng ở chỗ Bổn cung có ích gì?"

      Ban đêm phủ Tướng quân

      Trang Tướng quân vỗ lên bàn, tức giận , "Hoang đường, vô cùng hoang đường."

      Tần Sở Minh yên lặng đứng ở bên, cúi đầu . Trang Tướng quân thấy vậy trong lòng càng giận , tùy tiện nhặt chiếc gậy ngay lập tức hướng người đánh xuống, để ý chính mình đánh là Vương gia, "Tôn Hổ ngươi xử đúng mực, bày mưu nghĩ kế, ta còn cảm thấy mình mấy năm nay dạy ngươi cho dù chết cũng làm thất vọng tiên vương. Nhưng nghĩ tới, ngươi lại thích trưởng đích nữ Đào Trung, nếu phải Tôn Sách lỡ miệng, ta có phải hay bị ngươi dấu diếm, đùa bỡn xoay quanh."

      "mối thù của cha mẹ ngươi toàn bộ đều quên?" Trang Tướng quân đá cước vào đầu gối Tần Sở Minh, phản kháng, trực tiếp quỳ xuống, "Cho dù đề cập tới thù oán, mấy năm nay Đào Trung phạm vào chuyện ác còn thiếu sao? Cắt xén lương thực, ngân lượng cứu trờ, thuế má nặng nề, tay chân xung quanh của cướp đoạt mồ hôi nước mắt của nhân dân, khiến hang ngàn hang vạn người có nhà, ngươi lại còn trông mong quấn quít lấy nữ nhi người ta, ngóng trông làm con rể tên gian thần kia!"

      "Nhưng thứ này, cùng Nguyệt An có liên quan sao?" Tần Sở Minh rầu rĩ .

      "Câm miệng, nàng là nữ nhi Đào Trung, trong xương cốt mang theo gian ác, trừ khi ta chết , nếu ngươi đừng mơ tưởng cùng nàng có nửa phần dính lứu."

      Tần Sở Minh quay đầu, lưng mảnh nóng bỏng, nhưng nhớ tới bộ dáng ngu ngốc của Tiểu Hạ Nguyệt nhịn được cong khóe miệng. Vừa ngọt, vừa tự giễu khó chịu. Ở Nhung Bắc, ngay cả khi nhìn thấy mĩ nữ thanh thuần loã lỗ nằm đó câu dẫn đều có thể nhịn nhưng hàng ngày nhìn thấy kẻ ngốc kia liền nhịn được muốn khinh dễ nàng, "Nàng nếu có nửa phần thông minh như Đào Trung, ta nằm mơ đều có thể cười."

      Trang Tướng quân tuổi tác cao, suýt nữa bị tức giận đến ngất xỉu, Mã phó bên cạnh nghe động tĩnh, vội vã xông lại đỡ lấy Trang Tướng quân, thay thuận khí, "Tướng quân, ngài trước nghỉ ngơi chút, thuộc hạ khuyên nhủ vương gia Vương gia."

      "Vương gia." Mã phó chính là người thông minh, Trang Tướng quân hiểu đạo lí đối nhân xử thế, tất cả đều dựa vị phó tướng trước mặt này sau lưng chuẩn bị giọt nước lọt, "Tướng quân phải là thông tình đạt lý, đồng ý việc ngài cùng Đào tiểu thư là sợ ngài sa vào tư tình nhi nữ, nương tay cho kẻ địch, quên trọng trách chính mình mang vai."

      Tần Sở Minh yên lặng gì, bọn họ nhìn tiểu vương gia vị này từ khi ở trần lăn lộn lột xác thành công tử văn nhã, mỗi lần làm việc gì sai, Trang Tướng quân đều cầm gậy đuổi theo khắp sân chạy, càng đánh mạnh, Tần Sở Minh lại càng hăng say. Mã phó lắc đầu, giống như tiểu hài tử, ngươi càng phản đối, càng thích làm, " Nếu ngài cùng Đào gia nương lưỡng tình tương duyệt, tướng quân cho dù có nhớ kỹ thù lão Vương gia, Vương phi, cũng thành toàn hôn của các ngươi. Nhưng vấn đề là, vị Đào tiểu thư kia tựa hồ là thái tử phi tương lai, đối với ngươi tựa hồ cũng chút tình cảm. Cho dù tướng quân đồng ý, Đào gia và vương phủ có cừu oán, có thể đem gả con gả cho ngài ?"

      Mã phó ôn hòa , Tần Sở Minh lập tức ủ rũ, đầu thấp đủ sắp đụng bàn. Mã phó cười, như hùng hài tử vậy, vẫn phải cần chỉ dẫn, "Vương gia với thuộc hạ có phải ngài thích Đào tiểu thư, thích đến nỗi muốn nàng ngay lập tức? Nếu như vậy, thuộc hạ nhất định liều mạng già giúp ngài ôm mỹ nhân về."

      Tần Sở Minh khí lực gật gật đầu, sau khi nghe được câu, bỗng nhiên hai mắt sáng lên theo dõi , hai mắt chống lại, lại có chút xấu hổ cúi đầu, khổ não , "Nhưng nàng thích ta, còn rất... Có chút, có chút chán ghét ta."

      "Hừ, nàng thích ngươi liền có quỷ." Trang Tướng quân vừa thở gấp quá khí, lạnh lùng ở phía sau . Tần Sở Minh lập tức ném ánh mắt như đao qua, Mã phó đem vội vã tiếp tục khuyên, " Vậy Vương gia có nghĩ tới hay , Đào nương vì sao thích ngài?"

      "Này..." Tần Sở Minh cẩn thận nhớ lại, lắc đầu, "Ta đối nàng rất để ý, chiếu cố nàng từng chút lại rất ôn nhu. Nàng bị thương, ta giúp bôi thuốc; nàng vừa khóc, ta lại giúp lau nước mắt; nàng tâm tình tốt, ta còn mang nàng chơi." Nhớ nhớ lại, hùng hài tử liền ủy khuất vô cùng, tốt như vậy, Tiểu Hạ Nguyệt tại sao thích .

      Trang Tướng quân nghe được, cảm thấy giống như chó nhìn thấy người liền quẫy đuôi quấn quýt, cảm thấy thực xin lỗi lão Vương gia, tức giận đến cũng được. Mã phó nghiêm trang nghe, liên tục gật đầu, "Thuộc hạ cũng hiểu được, nếu đổi lại là vị nương nào đó, nhất định thích ngài. Nhưng Đào nương ngược lại chán ghét Vương gia, Vương gia cảm thấy kỳ quái?"

      Tần Sở Minh giống như nhìn thấy cây cỏ cứu mạng, thành nhờ Mã phó cố vấn "Vương gia chưa từng nghĩ, giống như tướng quân thích Đào tiểu thư, Đào Trung đồng dạng thích Sở vương phủ. lòng nghĩ đưa Đào tiểu thư tiến cung nhận muôn vàn phú quý, ở trước mặt Đào tiểu thư nhắc đến Vương gia khẳng định câu khen ngợi. Đào tiểu thư tâm tư đơn thuần, thế nào chịu được lão hồ li Đào Trung kia độc hại, chừng trong lòng, đem Vương gia trở thành người tội ác tày trời. Có Đào Trung giáo huấn nàng, Vương gia có làm cái gì, tiểu thư đều có thể nghĩ xấu, cho nên tình thành được."

      "Ta nên làm cái gì bây giờ?" tiểu vương gia khốn khổ vì tình cảm thấy rất có lý, tất cả đều tại tên gian tặc Đào Trung kia làm hại. Nhưng tức tức, có thể làm gì, vì thế khổ não nhìn chuyên gia cố vấn tình cảm.

      "Vậy đoạt lại." Mã phó tương , "Lão Vương gia qua, người Tần gia nhìn trúng cái gì, đạo lý khiêm nhượng. Muốn nhường cũng là người khác nhường."

      "Đoạt lại?" Tần Sở Minh nghi hoặc hỏi.

      "Đào Trung thể thao túng hết trong triều, ngài muốn kết hôn vơí nữ nhi của , tất yếu phải kéo hạ vị. ban đầu, chúng ta là muốn cùng tam hoàng tử hợp tác, nhưng tam hoàng tử muốn làm Vương gia nhàn tản, Thái Hậu ham muốn khống chế rất mạnh, cho dù có thể đấu với thái tử, tương lai cũng là hoàng đế bù nhìn của Doãn gia, Doãn gia giống như Đào gia thứ hai, tương lai có thể chứa chấp Sở vương phủ hay , vẫn là biết. Tứ Hoàng Tử thân thể tốt, chỉ sợ sống quá hai mươi, cũng thể cùng thái tử cạnh tranh." Mã phó phân tích trước sau, hỏi, "Vương gia, ngài còn có nhớ hay , mạt tướng lần trước cho ngài đề nghị?"

      Tần Sở Minh sửng sốt, nắm tay bên người chậm rãi xiết lại. Mã phó nhìn mắt của , từng chữ từng chữ , "Chỉ cần ngài là hoàng đế, thiên hạ này là của ngài Đào tiểu thư, tự nhiên cũng là của ngài."

      Tần Sở Minh rồi, Trang Tướng quân rất đồng ý nhìn phó tướng, "Ta quay về, là muốn cho cùng nữ nhi Đào tặc chặt đứt quan hệ, ngươi như thế nào lại khuyên đem người đoạt lại làm thê tử."

      "Tướng quân, mục tiêu lớn nhất của chúng ta phải khuyên bảo Sở Minh lật đổ Trịnh lên ngôi vua?"

      "Đó cũng là nguyện vọng của lão vương gia." Trang Tướng quân theo lão Vương gia hơn nửa đời người, nhớ tới của chết thảm, trong lòng ngoan cố, "Đại Trịnh mặc cho vua ngu ngốc chịu nổi, để tiếng oán than dậy đất, giống như mặt trời chiều tây, hoàng thất kéo dài hơi tàn, bằng đem nó đánh vỡ, lần nữa xây dựng vương triều mới."

      " sai." Mã phó đem gật đầu, "Nhưng Sở Minh thủy chung quyết tâm, nếu có người, vô luận là ai, giúp hạ quyết tâm, cũng đều tốt."

      "vậy còn sau này? Ngày sau đem nữ nhi Đào gia cưới về, chúng ta biets đối mặt với Vương gia Vương phi như thế nào?" Trang Tướng quân ủng hộ.

      "Tướng quân, bây giờ tính việc sau này còn sớm." Mã phó đem giải thích, "Mặc dù nhà Trịnh làm mất hết lòng người, nhưng muốn lật đổ cũng phải ngày ngày hai. Điện hạ tuổi trẻ khí thịnh, vị Đào tiểu thư xinh đẹp chỉ là nhất thời, Chờ đoạt quyền tay Trịnh Tông , mở mới vương triều, tương lai ba năm lần tuyển tú, người mới lại càng xinh đẹp lại thêm Đào Nguyệt An bây giờ đến tuổi gả đến lúc đó tuổi lớn, điện hạ tự nhiên lại có tâm tư."

      Trang Tướng quân mang suy nghĩ sâu xa gật đầu.
      Jo Ponyo, Phong Vũ Yên, lk ngân10 others thích bài này.

    2. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Nàng ơi, xử chị trước hay đợi cướp ngôi xong mới xử chị như chương 1????

    3. Thu trang 811

      Thu trang 811 Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      209
      @daovan210 ta cũng chưa đọc hết convert nữa nàng ơi. ta cố đăng bài đều mong các nàng ủng hộ nhiệt tình nhé

    4. daovan210

      daovan210 Well-Known Member

      Bài viết:
      122
      Được thích:
      289
      Ta mãi ủng hộ nàng mà, chờ chương mới lắm lắm ;)))

    5. Thu trang 811

      Thu trang 811 Active Member

      Bài viết:
      28
      Được thích:
      209
      Chương 37 Chương sau lại thả nam chính ra ngoài

      Cuối cùng việc này cũng được Phong Hoà đế định đoạt, điện ngồi kín người, Đào Nguyệt An cùngthái tửlần lượt ngồi xuống, Trịnh Tông ôn hòa cười cổ vũ nàng đừng sợ.

      Ba người chủ trì ngồi theo hướng trái phải, chính giữa, theo thứ tự đức trinh Thái Hậu, Đào quý phi, hoàng thượng. Phong Hoà đế nhìn người khám nghiệm tử thi quỳ phía dưới, nghiêm túc , "Ngươi xác định, Tĩnh Vân rơi xuống nước là giờ Mùi?"

      "Khởi bẩm bệ hạ, thần cùng vài vị đồng nghiệp kiểm tra kĩ lưỡng, tiểu thư đại khái là ngừng thở vào thời điểm đó." Người khám nghiệm tử thi còn muốn điều gì, lại bị Phong Hoà đế đánh gãy.

      "Tốt lắm." Phong Hoà đế xua tay, Đào quý phi vội vã "Bệ hạ, việc này có rất nhiều điểm kỳ quái. Nha hoàn Minh Nhược của Thái Hậu nương nương ở bên hồ sen phát bức thư có bút tích của Mục tiểu thư, mà cung nữ đưa cơm cũng Mục tiểu thư buổi trưa ở Chung Thúy cung, nha hoàn bên người nàng thừa nhận, mãi đến chạng vạng cũng chưa trở lại. Nhưng có cung nữ bẩm báo, Tĩnh Vân ở mấy ngày trước cùng Doãn nương từng náo loạn thoải mái, buổi trưa hôm ấy, Doãn nương cũng ở tẩm điện, có người còn thấy Doãn nương lén đến chỗ Tĩnh Vân."

      Đào quý phi nhìn phía cung nữ quỳ phía dưới , "Tự các ngươi với bệ hạ."

      "Khởi bẩm bệ hạ, nô tỳ là nha hoàn Lưu phủ - Lưu Thần, tiểu thư giữa trưa hôm ấy có chuyện cần ra ngoài, mãi chạng vạng cũng chưa trở lại xác thực là . Nhưng tiểu thư của nô tỳ từ niệm phật, ngay cả con kiến cũng đành lòng giẫm chết. Huống chi tiểu thư luôn khiêm tốn với mọi người, chưa bao giờ cùng Tĩnh Vân tiểu thư ở chung thúy cung tranh chấp, có lí nào lại thù oán hại Vương nương? Nhưng còn Doãn tiểu thư cùng Vương tiểu thư phải đơn thuần chỉ là đối đầu, chừng khắc khẩu mất khống chế lại ra tay."

      "Bệ hạ, nô tỳ là người phụ trách bữa ăn cho Vương tiểu thư - Hồng Hạnh, buổi trưa khi đưa cơm xác thực thấy Doãn tiểu thư xuất tại bên ngoài thiên điện, còn cùng ma ma hai câu, ma ma dẫn nàng ra ngoài." Hồng Hạnh cúi đầu , "Nô tỳ cho là Thái Hậu nương nương phái nàng làm việc , liền đem hộp đựng thức ăn giao cho ma ma trông cửa. Chuyện khác, nô tỳ cũng biết."

      " là ai gia phái đến hỏi chuyện Tuyết Trữ ." Đức trinh Thái Hậu ở phía , mặn lạt , "Ai gia nghe , Tĩnh Vân nhìn thấy Mục nương lén ở cùng nam nhân. Chuyện này liên quan đến danh dự hoàng gia, thể làm cẩn thận, vì vậy mới để cho Tuyết Trữ vụng trộm thiên điện. Sau khi rời liền trở về Vĩnh An cung, chỗ nào cũng chưa ."

      "Bệ hạ, việc này nhất định là oan uổng." Lưu đại nhân lớn tiếng , "Tiểu nữ ở kinh thành thanh danh vô cùng tốt, như thế nào có thể làm ra loại chuyện này. Thái Hậu nương nương cho dù muốn che chở Doãn nương, cũng cần lấy lý do này hủy trong sạch của tiểu nữ."

      "Nếu như thế, Mục , vì sao ngươi chịu ngày ấy nơi nào?" Đức trinh Thái Hậu nhìn nàng cười, cùng Phong Hoà đế , "Hoàng nhi, quý phi hỏi liên tục mấy ngày, ngay cả tam hoàng tử cũng , Lưu Mục vẫn chịu ra hành tung, có thể thấy được việc này nhất định có vấn đề. Tại trường phát bức thư ấy, hẳn là hai người ở bên cạnh ao phát sinh xung đột, Lưu Mục nóng nảy đem Tĩnh Vân đẩy vào trong nước. Bởi vì chuyện này bí mật, cho nên ngay cả nha hoàn thân tín mang ra khỏi."

      "Mẫu hậu có lý." Phong Hoà đế tuấn mi nhăn lại, "Lưu Mục , ngươi buổi chiều ngày ấy đâu? Nếu còn chịu , chỉ bị huỷ hôn lễ với Tông Ngạn, giết người đền mạng, có lẽ ngay cả tính mạng cũng bảo đảm."

      "Bệ hạ." Lưu Mục chậm rãi quỳ xuống, "Thần nữ làm gì, thẹn với lương tâm. Tĩnh Vân là Thái Hậu hạ lệnh giam cầm, người bên ngoài được thăm, trông cửa tất cả đều là ma ma than tín của Thái Hậu, thần nữ cho dù có năng lực, cũng có cách nào đem Tĩnh Vân tới ngự hoa viên sau đó đẩy vào trong nước."

      "Ngươi là thừa dịp thay ca thư giản lén chạy vào, rồi lừa đem nàng ngự hoa viên." Đức trinh Thái Hậu .

      "Bệ hạ, danh tiết đối nữ nhân đều là cực kỳ trân quý. Nô tì nghi hoặc, Thái Hậu nương nương cùng Tĩnh Vân có kết giao gì, tại sao lại biết chuyện Lưu Mục có tư tình với nam nhân." Đào quý phi rỗi rãnh rỗi rãnh mở miệng.

      "Hồi quý phi nương nương, là nô tỳ nghe bằng hữu từ ở Chung Thúy cung ." Minh Thường tiến lên phía trước .

      "Bệ hạ, Tĩnh Vân tính tình mặc dù đơn thuần, chuyện tuy để ý người. Thân là hoàng phi bằng hữu nó cùng với nam nhân tư hội, chuyện này ra, phạt đưa vào am suy nghĩ, nặng xử tử, gia tộc cũng bị xử phạt, nhưng chưa kiểm chứng, làm sao tùy tiện cùng với người ngoài." Đào quý phi , "Minh Thường vậy, bằng đem vị cung nhân kia gọi tới, để mọi người cùng nhìn, tránh việc vẩy nước bẩn lên người hạ nhân, như vậy công bằng."

      "Phụ hoàng." Trịnh Tống Ngạn bướcra quỳ xuống, nghiêm mặt , " Lưu Mục chắc chắn có nỗi khổ riêng. Nhưng nhi thần tin tưởng, Lưu Mục tuyệt đối làm ra loại chuyện này. Bất kể kết quả như thế nào, sau khi việc này kết thúc, nhi thần xin được rời khỏi Đô thành, muốn tranh giành lục đục với nhau mệt mỏi."

      Đức trinh Thái Hậu thần sắc biến đổi, Đào quý phi khẽ cười, cuối cùng liên mình này cũng sụp đổ, mà Phong Hoà đế như trước im lặng . Nàng hướng hạ nhân ý bảo, khám nghiệm tử thi tiến lên, đem suy nghĩ của Phong Hoà đế cắt đứt cho hết lời, "Bệ hạ, kỳ bọn thần thông qua các vết thương, phát sau đầu tiểu thư bị va chạm kịch liệt, mặt cũng lưu lại dấu vết như là mảnh sứ vỡ gây thương tích, phổi cũng giống phần lớn người chết chìm trong cơ thể, bọn thần suy đoán, mất mạng do bị người dùng bình hoa đập trúng đầu, sau đó kéo vào hồ sen."

      "Bệ hạ." Đào Nguyệt An bất chấp Đào quý phi khuyên giải nàng khiêm tốn mở lời, "Thần nữ biết Vương tỷ tỷ có kỹ năng bơi , có khả năng chết đuối ở hồ sen."

      " Lời Nguyệt An tỷ tỷ sai" Vương Thải Vi tiếp, "Thần nữ là biểu muội của Tĩnh Vân, từ liền chơi chung chỗ , kỹ năng bơi của tỷ tỷ rất tốt, đây là việc thể nghi ngờ."

      Lời ấy ra, Đức trinh Thái Hậu miễn cưỡng đỡ cán chuôi oải trượng, Vương Tĩnh Vân lớn lên ở Tây Bắc, các tiểu thư khác bình thường đều ở trong khuê phòng, làm sao biết bơi?

      Đào quý phi , "Bệ hạ, theo lời người khám nghiệm, nếu bị bình hoa gây thương tích, nhất định là chết ở trong phòng. Lưu Mục chỉ có mình, nha hoàn thân tín đều ở lại trong phòng, làm sao đem nàng từ Chung Thúy cung kéo đến ngự hoa viên mà bị phát ? Huống chi người của Thái Hậu nương nương coi chừng đầy sân, nếu thay ca cũng tuyệt đối có khả năng người phát . Huống chi nếu kéo thi thể ra ngoài, bên trong chắc chắn có lưu lại vết máu, mà nhìn sàn rất sạch , rang là bị người cố ý xử lý qua."

      "Nương nương, nhưng ngài làm thế nào biết, Lưu nương phải đem Vương nương lừa phòng khác, sau đó sát hại?" Doãn Tuyết Trữ sắc mặt tái nhợt, tình huống trước mắt đối với nàng rất bất lợi, tay nàng run nhè .

      "Chuyện này rất đơn giản." Đào quý phi lấy quyển sách trong tay Thúy Hoa, "Bổn cung từ lúc chấp chưởng lục cung đến nay, phát số cung nhân vụng trộm lấy tài vật trong cung đưa đổi bạc. Nhưng đồ vật trong cung phong phúnếu đánh cắp được bán cũng ai phát . Vì vậy, Bổn cung lệnh cho Thôi thượng cung đem tất cả đồ vật trong các cung ghi chép lại, mấy cái bình hoa, hoa gì văn, mấy ngọn đèn, vài cái vật trang trí, tất cả đều ghi rành mạch. Chỉ cần tra sổ là có thể phát , Chung Thúy cung tất cả các phòng, cũng chỉ phòng Tĩnh Vân ở thiếu mất bình hoa Thanh Vân." Đào quý phi ôn nhu , "Tuyết Trữ, ngươi là chất nữ nhi của Thái Hậu, nếu biết thẳng thắn nhận tội, có lẽ được xem xét xử , nếu cứng rắn cãi lại, chớ trách Bổn cung nghiêm trị tha."

      "Mẫu hậu." Phong Hoà đế rốt cục cũng mở miệng, "Ngài từng giáo huấn nhi thần, xử xự công bằng, nên thiên vị việc tư."

      "Ai gia..."

      "Phụ hoàng, xin nghe nhi thần lời." Trịnh Tông lẳng lặng nghe tới hồi lâu, đột nhiên mở miệng, Đào quý phi sửng sốt.

      "Ngươi ." Phong cùng đế .

      nha hoàn bị trói lại áp giải lên, thẳng tắp quỳ xuống, "Nô tỳ tham kiến bệ hạ, tham kiến Thái Hậu nương nương, quý phi nương nương."

      "Ngươi là..." Đào quý phi nghi ngờ .

      "Nô tỳ là nha hoàn bên người Duẫn tiểu thư - Doãn Hạ." Doãn tuyết Trữ kinh ngạc nhìn Doãn Hạ, nàng giọng , "Bệ hạ, nô tỳ biết sai, nô tỳ biết sai rồi."

      "Ngươi phạm phải lỗi gì?" Phong Hoà đế trầm giọng .

      "Tiểu thư mấy ngày trước cùng Vương tiểu thư phát sinh xung đột cải vả, Vương tiểu thư chuyện khó nghe, nô tỳ nghe xong khó chịu. Khi thấy Thiên tiểu thư phụng mệnh Thái Hậu nương nương hỏi về việc Lưu nương cùng nam nhân tư hội, bởi vì muốn nhiều người biết được, lệnh cho ma ma canh cửa, tiểu thư vào hỏi Vương tiểu thư Vương tiểu thư chuyện xuôi tai, sau khi tiểu thư , nô tỳ nhịn được nàng vài câu, kết quả Vương tiểu thư thẹn quá thành giận, mắng nô tỳ coi như xong, còn nguyền rủa Thái Hậu nương nương, nô tỳ giận, hậu quả Vương tiểu thư... Vương tiểu thư té xuống đất." Doãn Hạ đứt quãng, khóc thành tiếng, "Nô tỳ cùng ma ma trông coi là đồng hương, còn giúp con nàng trả nợ bài bạc, ma ma nợ ân tình nô tỳ nên giúp nô tỳ thừa dịp ban đêm lén đem thi thể ném vào hồ sen. Ngàn sai vạn sai, đều là nô tỳ lỗi, thỉnh bệ hạ xử phạt nặng nô tỳ, nô tỳ biết sai." Doãn Hạ ngừng dập đầu, đến nỗi trán đầy máu

      "Phụ hoàng, nhi thần ngày hôm trước đến thư phòng, ngang qua ngự hoa viên nhìn thấy nha hoàn này lén lút cầm tiền giấy đốt. Trong cung tiền vàng mã là tối kỵ, thêm việc Tĩnh Vân mất ở hồ sen, Tĩnh Vân là sườn phi tương lai của nhi thần vì vậy nhi thần lưu lại vài người thầm quan sát, phát nha hoàn này có vấn đề." Trịnh Tông từ từ , Đức trinh Thái Hậu cùng Doãn Tuyết Trữ đều thở hơi, nhưng bàn tay đăth tay ghế của Đào quý phi xiết chặt.

      "Đem này tì nữ bỉ ổi này lôi ra, giao cho Vương Tướng quân xử lý." Phong Hoà đế lạnh lùng . đứng lên, lưng thẳng tắp ra ngoài, mặc kệ cả đám người ở đại điện.

      #tên chương là tác giả đặt liên quan tới ta ~~
      Jo Ponyo, Phong Vũ Yên, lk ngân9 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :