1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ma tôn cùng Thần tôn vợ chồng diễn kịch hằng ngày - Hạnh Dao Vị Vãn (Chương 66 ~~)

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      CHƯƠNG 25
      [​IMG]
      [​IMG]
      nàng bỏ qua vấn đề này, có điều còn chưa lên tiếng hỏi giọng từ bên cạnh bỗng xen vào: “Ngươi cũng phải với ta tiếng xin lỗi nữa!” Chợt thân ảnh Bộ Duyên Khê từ phía trước bỗng đảo tới trước mặt, đuổi phía sau còn có vô số bóng đen giương nanh múa vuốt lao thẳng đến. “Vì tìm ngươi mà ngay cả mạng ta cũng liều luôn đấy!”


      Khó khăn lắm đôi uyên ương mới có cơ hội diễn cảnh mặn nồng thế mà lại bị người này phá hỏng hết cả.

      Lăng Yên hừ tiếng, tính mở miệng Bộ Duyên Khê bên kia giống như vừa phát giác ra điều gì đó, “A!” lên tiếng: “Tại sao đám quỷ ảnh đó lại tập kích chỗ của hai ngươi vậy?”

      Dĩ nhiên hai người trong cuộc đều biết nguyên nhân. Hai mắt Bộ Duyên Khê chợt sáng lên, hô lên: “Ta hiểu rồi! Chỗ các ngươi đứng hẳn là mắt trận, đám quái sợ hãi nên dám lại gần có đúng chưa?” xong liền nhảy vọt tới, nháy mắt chen vô hai người, dí sát rạt vào Trầm Ngọc, lại còn bảo: “Nhanh, nép sát vô cho ta đứng!”

      Bầy quỷ ảnh bên ngoài rống lên xông vào Trầm Ngọc nhưng thời khắc chúng lao đến gần giống như bị thứ gì đó làm kinh hãi, thoắt chốc liền rụt trở về, chỉ lượn lờ chung quanh ba người dám tiến lên.

      Bộ Duyên Khê trợn mắt quan sát trong chớp mắt, bắt đầu tin tưởng vào phán đoán của mình: “Quả nhiên là như vậy.”

      Lăng Yên lười giải thích, cứ để tự phỏng đoán lung tung. Còn Trầm Ngọc chợt nắm lấy tay Lăng Yên kéo nàng nhích gần mình chút.

      chốc sau, tiểu hồ ly vốn trốn những quỷ ảnh kia như cũng phát giác được nơi đây thích hợp để trốn hơn, bèn từ bên cạnh chạy tới, chỉ vài bước liền lọt thỏm trong lòng Lăng Yên.

      Hai mắt Trầm Ngọc dán chặt gắt gao lên tiểu hồ ly trong lòng Lăng Yên. Nàng cho rằng nghi ngờ liền giải thích: “Tiện tay nhặt về!”

      [​IMG]

      nơi đây bỗng dưng trở về trạng thái im ắng tiếng động. Đám người Lăng Yên chợt ngước mắt nhìn lại mới phát giác được, đám quỷ ảnh ban nãy vốn tập kích dồn dập lại đột ngột ngừng chiến.

      Mà ngọn nguồn khiến bọn chúng ngừng tác oai tác quái, dường như chính là miệng giếng rộng mở ở phía sau.

      Đám hắc khí từ trong giếng phun ra ban nãy tựa hồ đều biến mất. Nhìn từ vị trí họ đứng chỉ thấy miệng giếng có gì ngoài mảnh đen tối om, nhìn bất cứ thứ gì, nhưng thứ cảm giác quen thuộc nảy lên lại khiến tinh thần Lăng Yên trở nên bất an. Đến lúc này khi nhận ra được hơi thở đó tỏa ra từ miệng giếng, nàng mới xác định được suy nghĩ trước đó của mình là sai, trong giếng cạn thực có khí tức của vương đời trước – Hoành Tố.


      [​IMG]
      Trầm Ngọc ngược lại, chưa từng nhìn thấy bộ dạng này của A Tinh bao giờ nên những lời của nàng khiến ngẩn người lập tức, sắc mặt trắng bệch, nhưng vẫn túm tay Lăng Yên buông, hạ giọng : “Nếu nàng muốn xuống đó, ta cùng nàng.”

      Dường như sợ chọc nàng giận nên giọng của Trầm Ngọc có phần dè dặt hơn. Lăng Yên nghe những lời này của trong lòng liền mềm nhũn, lập tức hối hận vì ngữ khí vừa rồi của mình, hạ giọng lắc đầu: “Thiếp chỉ xuống đó tìm tiểu hồ ly, có chuyện gì đâu. Chàng về trước chờ thiếp được ?” Nàng muốn có người theo mình, chỉ tổ tăng thêm gánh nặng thôi.

      Nhưng Trầm Ngọc và Bộ Duyên Khê vẫn giữ thái độ kiên quyết, thế nào cũng chịu rời .

      Lăng Yên còn định tiếp tục khuyên nhủ họ bất thình lình màn sương trắng từ phía bên kia ùa đến, từ trong màn sương dần xuất gã nam tử lục bào, gã bước ra nhìn chằm chằm Lăng Yên và Trầm Ngọc bằng thái độ phòng bị.

      Gã là người của giới, kẻ từng cản trở Lăng Yên và Trầm Ngọc trong trận pháp lúc nãy.

      Người nọ đồng thời nhìn Lăng Yên và Trầm Ngọc, vừa khéo hai người cũng dần phát được chuyện. Bọn họ đều vô tình để lộ sức mạnh với kẻ trước mặt và đều muốn gã tiết lộ chuyện này ra ngoài, vì thế gần như cùng lúc, hai người đồng thời liếc mắt nhìn đối phương.

      Lăng Yên bất đắc dĩ đành : “ chung chung! Chúng ta mau!” Thừa dịp người nọ còn chưa lên tiếng, Lăng Yên liền phát túm lấy tay Trầm Ngọc rồi cùng nhau nhảy xuống dưới giếng. Còn người bị cho là thừa thãi Bộ Duyên Khê, nhìn thấy nam tử giới mặt mũi bầm dập rất đáng sợ kia trong lòng run rẩy, tất nhiên lựa chọn nào khác ngoài vội nhảy xuống giếng theo hai người họ.


      Cũng may thoạt nhìn miệng giếng có vẻ tối om nhưng đáy giếng lại sâu lắm, sau khi ba người cùng nhau nhảy xuống rất nhanh đỡ nhau đứng vững.

      Trong bóng đêm, người nào nhìn bất cứ thứ gì sao có thể đuổi theo tiểu hồ ly. Ngặt nỗi Lăng Yên và Trầm Ngọc phải giấu giếm thân phận nên thể thi triển bản lĩnh cao cường của mình, nhưng may có Bộ Duyên Khê kịp thời ý thức được người có thứ đồ hữu dụng để rọi sáng, liền vội vã mò mẫm hồi mới lôi được tấm bùa chú từ trong túi ra.

      Trong miệng Bộ Duyên Khê lẩm nhẩm niệm chú, ngay tức khắc tấm phù trong tay liền phát ra vầng sáng óng ánh bao phủ toàn bộ mọi thứ chung quanh.

      Dưới giếng chỉ có lối khá hẹp, càng chỉ càng thấy bóng đêm đen kịt ở đằng trước, chẳng rốt cuộc ở vùng tối trước mặt liệu có thứ gì đó hay . Chưa kể mỗi lần bước qua đoạn đường, tại vách tường hai bên hông đều được ai đó vẽ đầy những văn tự vô cùng cổ quái, chất đầy tường kéo dài suốt lối ở đầu bên kia.

      Những chữ viết này tương đồng với chữ viết tấm phù chú treo ở Từ Đường lúc trước, đều là văn tự của giới, Lăng Yên liếc mắt cái liền nhận ra ngay. Nàng hơi nheo mắt, nhìn chằm chặp vào bóng tối phía bên kia.

      Đột nhiên từ hướng đó bỗng phát ra động tĩnh cực kỳ , dưới vầng sáng rọi từ tấm phù, cặp mắt xanh biếc từ trong bóng tối dần xuất .

      “Oái!” Bộ Duyên Khê bị dọa suýt chút nữa làm rơi tấm phù, chờ cho thứ đó bước ra từ bóng đêm, mới thở phào hơi, thấp giọng than thở: “Tiểu hồ ly?”


      Tiểu hồ ly ra từ trong bóng tối nhưng dường như có ý muốn tiến về phía họ, chỉ sải chi lùi về sau, nghiêng đầu hướng về đường mòn thông ra phía bên kia, liếc mắt: “Theo ta!”

      Thanh này có thể nghe được rất , thể sai được, đúng là giọng được phát ra từ trong miệng của tiểu hồ ly.


      :tt1:Dudu said:tungtung:: Thả thính 1 chương. Mai vui vui thả thêm chương nữa.:th_83:
      Last edited: 24/7/17
      Phong nguyet, Viclu520, oanhoanh26 others thích bài này.

    2. Learthy Phantomhive

      Learthy Phantomhive Active Member

      Bài viết:
      63
      Được thích:
      136
      Người nào đó sáng chói chang hơn đèn led mấy nghìn oát lại tự ý thức được a, chỗ 2 vợ chồng ân ái con dân vui mừng ngươi tới phá làm gì =__= sau này mà đâm bang lúc quan trọng hơn biết có bị diệt khẩu tội gây mất hứng nữa ~~~~
      Bắc ghế, trải khăn, pha trà hóng cuộc chiến giữa hồ ly và gà cấp cao:050:

    3. NGÂN TRÚC

      NGÂN TRÚC Member

      Bài viết:
      32
      Được thích:
      46
      Truyện li kì quá, tiếp các nàng ơi !
      Diệp Nhược Giaiangela2kiss thích bài này.

    4. angela2kiss

      angela2kiss Well-Known Member

      Bài viết:
      101
      Được thích:
      1,209
      CHƯƠNG 26
      [​IMG]
      người chủ động đứng phía trước nàng như bây giờ, tựa như nâng niu thứ trân bảo dễ vỡ nào đó, che chở nàng sủng ái nàng. Loại cảm giác này đúng là lần đầu tiên nàng trải nghiệm.

      Mà loại cảm giác này, xem ra cũng tệ.

      Lăng Yên nhếch khóe miệng, trở tay lại nắm lấy tay Trầm Ngọc, ba người cùng theo sau tiểu hồ ly tiến sâu vào trong địa đạo.

      Ước chừng họ khoảng nén nhang sau đó, từ quang cảnh thay đổi gì cho đến khi có đám lửa sáng màu lam chớp trong bóng tối đen ngòm phía trước.

      “Đó là?” Bộ Duyên Khê thều thào hỏi, chăm chú nhìn tiểu hồ ly ở phía trước.

      “Hồn lửa.” Tiểu hồ ly nhàng đáp câu, quay đầu lại, chỉ bước nhanh hơn về phía đó. Bộ Duyên Khê mang vẻ mặt mù tịt nhìn hai vợ chồng Lăng Yên và Trầm Ngọc, ba người nhanh chóng bước theo.

      Qua được lát, bọn họ tiến vào trong thạch thất vô cùng cổ quái.

      là căn nhà được làm bằng đá, nơi đây càng giống tòa địa cung hoa lệ hơn. Sau khi tiến vào lối hẹp kia hết thảy trước mắt đều trống trơn, toàn gian phòng là nơi cực kỳ rộng lớn, bốn phía tường đều khắc ấn văn tự của giới, mà thứ đặt ở trung tâm của gian phòng chính là cỗ quan tài được làm bằng băng.

      [​IMG]



      Người nằm bên trong là nam tử trẻ tuổi toàn thân bạch y, diện mạo trông vô cùng xinh đẹp, đôi mắt nhắm nghiền, dù rằng nằm ngủ trong lòng cỗ quan tài nhưng lửa hồn màu lam vẫn làm nổi bật dung nhan của , vẫn mang vẻ mị tuyệt sắc động lòng người như thế.

      Mọi người nhìn chòng chọc vào người nọ, còn chưa ai lên tiếng tiểu hồ ly nhảy phốc lên quan tài, trầm giọng : “Đây chính là ta.”

      Dường như Bộ Duyên Khê vẫn còn chưa hiểu, ngập ngừng chỉ vào tên hồ ly: “Là ngươi?”

      “Chính là ta!” Tiểu hồ ly gật đầu , “ vương Phi Ảnh giam cầm ta ở nơi này mấy vạn năm rồi.”

      “Cái gì?” Bộ Duyên Khê kinh hãi, nhìn con hồ ly rút lại thành cục bông tròn xíu này, ai có thể tưởng tượng được đây đích thị là lão tinh mấy ngàn tuổi đâu chứ.

      Tiểu hồ ly tựa như nhìn thấu suy nghĩ của Bộ Duyên Khê, hếch mắt lườm cái, Bộ Duyên Khê liền nín bặt nữa. Đến lượt Lăng Yên mở miệng hỏi: “Ngươi có quan hệ gì với người của Thi gia?”

      “Thi gia?” Ánh mắt tiểu hồ ly hơi lóe sáng, nhưng cũng chỉ cười khẩy tiếng, “Chẳng qua cũng chỉ là thủ hạ của vương, canh giữ nhiều thế hệ như vậy chỉ để vây hãm ta ở đây mà thôi.”


      [​IMG]
      “Cái chết của họ là do họ tự chọn, có phải ?”

      Lời phỏng đoán của Lăng Yên khiến tiểu hồ ly hơi ngạc nhiên, gật đầu đáp: “Ngươi sai.”

      Rất nhanh lại : “Bọn chúng muốn trấn áp ta vĩnh viễn ở nơi này nhưng bản thân lại có đủ bản lĩnh đó. Gần trăm năm qua, mỗi lần ta sắp phá vỡ phong ấn đều bị chúng liều cả mạng để ngăn cản ta.” Trong giọng tiểu hồ ly mang theo rét lạnh, “Mỗi khi trận pháp sắp mất hiệu lực, chúng đều phái kẻ ra, hiến tế toàn bộ lực của người đó hòng trấn áp ta ở bên trong.”

      ra là vậy.” Bộ Duyên Khê hiểu được bèn lẩm bẩm câu, lại nhìn sang Lăng Yên chút mảy may kinh ngạc, dường như trước đó nàng đoán ra được chuyện này rồi. Thế là Bộ Duyên Khê bèn nhìn sang bên cạnh, thấy … thấy cái người mà từ đầu vốn bắt kịp đề tài họ bàn luận, lúc này đây lại ngẩn ngơ nhìn chằm chằm vị nam tử nằm trong quan tài băng.

      Bộ Duyên Khê thở phào hơi nhõm, cảm thấy mình rốt cuộc cũng lấy lại được chút thể diện.

      Bàn đến đây cũng vẫn chưa thể nắm được mấu chốt như cũ, Bộ Duyên Khê nhanh chóng lại hỏi: “Vậy trăm năm trước… chuyện Thi gia diệt môn là như thế nào?”

      “Ta bị nhốt mấy trăm năm ở đây có nghĩa chuyện gì cũng làm, ta mực dốc lòng tu luyện để có ngày rời khỏi nơi này.” Tiểu hồ ly , “Bọn chúng cũng nhận ra lực lượng của ta ngày mạnh hơn, sắp ai có khả năng chế trụ phong ấn được nữa, vì thế nếu giết được ta, chúng ngày đêm được yên.”

      [​IMG]

      “Rốt cuộc ngươi là ai?” Sau khi im lặng hồi, bỗng Lăng Yên lại lên tiếng lần nữa.

      Sau câu hỏi này,bầu khí trong căn phòng bằng đá bất giác lại quay về trạng thái tĩnh lặng, tiểu hồ ly ngưng mắt nhìn Lăng Yên, chưa trả lời ngay.

      Thế là Lăng Yên bèn tiếp: “Có thể khiến vương nhọc lòng đến mức sai thủ hạ nhốt ngươi ở đây, lại còn canh giữ suốt nhiều thế hệ, thân phận ngươi quả tầm thường.”

      Tiểu hồ ly hơi híp mắt, khí chợt tản quanh người, cái cảm giác này còn thập phần đáng sợ hơn so với bầy quái nháo nhào đến thất điên bát đảo ngoài kia. Bộ Duyên Khê chợt ngửi được mùi nguy hiểm quanh quẩn đâu đây, lập tức đẩy Trầm Ngọc và Lăng Yên ra sau lưng mình,thấp giọng : “Cẩn thận!”

      Trầm Ngọc vốn còn nghiêm túc nhìn người trong cỗ quan tài, lúc này bị Bộ Duyên Khê đẩy cái liền lảo đảo cả người, cuối cùng mới giương mắt nhìn tiểu hồ ly kia, mở lời: “Ngươi lừa bọn ta.”

      Tiểu hồ ly có chút kinh ngạc, liếc mắt nhìn .

      Trầm Ngọc lại lên tiếng: “Ngươi bị nhốt ở nơi này hơn hai nghìn năm?”

      Đáp lại câu hỏi lại là hồi do dự trầm mặc. Dưới bầu khí căng thẳng bủa vây, bất chợt tiểu hồ ly lại thu hồi lực ngoài dự tính, khẽ đáp: “ sai, đúng là ta lừa các ngươi. Nhưng nếu các ngươi giúp ta cởi bỏ phong ấn này ta làm hại bất cứ ai. Yên tâm!”

      [​IMG]

      Dung mạo người nọ vốn xuất trần, giờ đây khi tỉnh giấc, khí chất người tỏa ra lại hoàn toàn khác hẳn với dáng vẻ say giấc ban nãy. khẽ híp đôi mắt, đôi mắt màu ngọc bích như chứa ý cười nhưng lại như có, lấy băng quan làm điểm tựa chống bên má, vạt áo tà mị nửa kín nửa hở, lộ ra hai bờ quai xanh tinh tế mê hoặc hồn người.

      chỉ thản nhiên ngồi như thế, nhưng toàn thân lại toát vẻ mị hoặc khôn cùng, hơi thở tỏa ra lại càng thêm phong tình vạn chủng.

      Cái tên này, bất kể nhìn từ góc độ nào cũng hoàn toàn xứng đáng với danh hiệu hồ ly tinh.

      Trước giờ Bộ Duyên Khê chưa từng thấy qua nam nhân nào lại có vẻyêu mị tỏa ra từ sâu trong cốt tủy như thế này, nhất thời toàn thân nổi lên đầy da gà da vịt.

      Trầm Ngọc thân là Thần tôn, từ xưa nay nhìn đâu cũng chỉ thấy mỗi tiên quân tiên tử cao tâm khí ngạo ở Thần giới, vốn dĩ chưa lần trải qua khói lửa nhân gian, nay gặp phải loại hình ảnh kích thích như vậy giật mình thảng thốt, lập tức khẽ quát: “Này ... này ... vô lễ!” Dứt lời, ngay lập tức liền che hai mắt nương tử.
      (Editor: Khúc này mắc cười quá :v)

      Nhưng thần sắc Lăng Yên vẫn chút thay đổi. tại đối với nàng, tất cả mọi người trong thiên hạ đều giống y chang nhau cả, chỉ có duy nhất Trầm Ngọc bên cạnh là khác biệt mà thôi.

      Về phần nam tử nằm trong quan tài kia, sau khi nhìn phản ứng ba người trước mặt chợt bật cười, chân mày cũng theo đó hếch lên, lên tiếng: “Ta là con của vương Hoành Tố, Hoàn Ly.”

      Dứt lời, thân thể khẽ động, bất chợt đứng dậy từ trong quan tài băng.

      Thần sắc Lăng Yên khẽ thay đổi. Ngay lúc Hoàn Ly tới gần bọn họ, nàng thầm nắm lấy tay Trầm Ngọc.

      :th_14:Lảm nhảm: Phượng hoàng còn ghen thêm vài chương nữa :eye_wide:
      Last edited: 24/7/17
      Phong nguyet, Viclu520, Esky14727 others thích bài này.

    5. Diệp Nhược Giai

      Diệp Nhược Giai Well-Known Member Editor

      Bài viết:
      552
      Được thích:
      17,079
      [​IMG]

      Tiếng động ấy lao tới cực nhanh, chẳng mấy chốc tiến gần đến căn phòng nơi mọi người đứng. Hoàn Ly bỗng quay đầu nhìn ra cánh cửa lớn thông vào thạch thất, nhíu mày, thấp giọng : “Họ đến rồi.”

      “Họ?” Lăng Yên hỏi.

      Hoàn Ly gật đầu : “Đám người Thi gia kia quả là xứng với cái danh ‘ hồn bất tán’.”

      “Người Thi gia phải ......” Bộ Duyên Khê nghe đến đây, rốt cuộc cũng cảm thấy có chuyện gì đó sai sai.

      Đôi mắt phượng của Hoàn Ly hơi híp lại, cười nhạo :“Bọn chúng nào phải người thường, mà là quái. Sở dĩ ta suy yếu đến tận nước này, cũng là nhờ quỷ trận của bọn chúng ban cho. Cho dù chết, chúng cũng vẫn muốn hóa thành ngàn vạn lệ quỷ, dây dưa ngừng.”

      Bộ Duyên Khê lạnh run cả người, dám gì nữa, chỉ quay đầu lại nhìn chằm chằm cánh cửa duy nhất kia, biết lát nữa có thứ gì xông vào.

      Nhưng đám lệ quỷ kia nào có cho bọn họ thời gian phòng bị, ngay lúc bọn họ chuyện, luồng gió rét mướt đầy quỷ dị ập vào, rào rạt nối đuôi theo sau chính là đám quỷ ảnh vừa mới bị dọa lui lúc nãy. tại chúng nó còn dáng vẻ co rúm sợ hãi như khi miệng giếng, mà tràn ngập sát khí nặng nề, thậm chí giữa cơn gió rét cuồn cuộn kia còn có thể loáng thoáng thấy được tia huyết sắc bén nhọn đầy nguy hiểm, bỗng chốc lao vụt về phía mọi người.

      Bộ Duyên Khê bị dọa đến mức biến sắc, nhưng Hoàn Ly chỉ khẽ nhếch đuôi lông mày, nở nụ cười mang theo ngàn vạn phong tình, lạnh giọng : “Ta chưa tìm chúng, chúng lại tự vác xác tới đây tìm chết.”

      đoạn, tà áo dài của khẽ phất lên, đẩy đám người Lăng Yên ra đằng sau.

      [​IMG]

      Đối với Lăng Yên cùng Trầm Ngọc, những trận pháp bình thường đều phải là vấn đề gì to tát. Nhưng đây là đại trận mà giới tốn mất quãng thời gian dài đàng đẵng tỉ mỉ thiết kế nên, nhằm đối phó với Hoàn Ly, vì vậy ngay cả vị trí nơi Thần tôn Ma tôn đứng cũng vẫn bị ảnh hưởng đến.

      Chấn động càng lúc càng trầm trọng, những văn tự cổ quái tường kia phóng thích ra sức mạnh tương đương với mấy ngàn linh hồn của ma, khiến Lăng Yên Trầm Ngọc trong phút chốc cũng thể nào sử dụng sức mạnh của chính mình.

      Ngay giữa tình cảnh đá văng tứ tung đất trời sụp đổ ấy, cảm thấy toàn bộ thạch thất này còn chịu được bao lâu, Lăng Yên chỉ kịp bắt lấy bàn tay Trầm Ngọc, nắm chặt chịu buông ra!

      may, chỉ qua thời gian ngắn, lực phóng thích ra yếu hơn nhiều, chỉ còn lại chút dư chấn yếu ớt. Lúc này Lăng Yên mới giương mắt nhìn lên người gần trong gang tấc.

      Trong cơn chấn động nghiêm trọng vừa rồi, Trầm Ngọc sợ nàng bị thương, liền nóng vội ôm lấy nàng chặt, bao bọc trong lòng mình.

      Nay xung quanh an tĩnh lại, Trầm Ngọc định buông ra, Lăng Yên lại vòng tay ra sau lưng , đè lại.

      Cơ thể Trầm Ngọc ấm áp, lại còn tỏa ra mùi hương cực kỳ dễ chịu, Lăng Yên biết diễn tả mùi ấy như thế nào, nhưng nếu phải diễn tả, mùi hương ấy thoang thoảng giống Túy Quỳnh tiên lộ của Thần giới. (Giai Giai: mũi chị thính :)) )

      Giờ khắc này vốn thích hợp để quyến luyến với nhau, nhưng khi Lăng Yên chăm chú nhìn Trầm Ngọc, tâm tình lập tức tốt hơn rất nhiều, bây giờ cho dù có gặp chuyện kinh thiên động địa gì nữa, nàng cũng cảm thấy có cái gì phải quá lo lắng.

      Huống hồ việc Hoàn Ly tranh đấu với Thi gia ra cũng liên quan gì đến nàng, bọn họ muốn đánh kiểu nào cứ việc đánh, nàng chỉ cần lấy được đáp án mà mình muốn là đủ rồi. Nghĩ vậy, Lăng Yên cũng quan tâm nhiều nữa, trong nháy mắt ép Trầm Ngọc vào sát vách tường, nghiêng người hôn lên.

      [​IMG]

      Lăng Yên trầm ngâm lát, lại chợt thấy im lặng này bất thường. Nàng quay sang nhìn Trầm Ngọc, thấy đối phương cũng nhìn mình, vẻ mặt có phần đăm chiêu.

      “Sao thế?” Lăng Yên thuận miệng hỏi.

      “A Tinh.” Lúc nãy quá rối loạn, Trầm Ngọc vẫn chần chừ mở miệng nêu lên ý kiến gì. Nay mọi thứ yên tĩnh trở lại, rốt cuộc mới hỏi ra nghi vấn vẫn luôn chôn sâu dưới đáy lòng: “Vừa rồi lúc chuyện với tiểu hồ ly kia --”

      Lăng Yên ngẩn người, lập tức hiểu ngay Trầm Ngọc định hỏi gì. Quả nhiên, ngay khi Lăng Yên còn suy nghĩ, Trầm Ngọc đặt câu hỏi với giọng điệu đầy nghi hoặc: “Vì sao nàng lại biết nhiều thế?”

      Những hiểu biết mà nàng để lộ ra trước đó, quả thực phải chỉ đơn giản là của người bình thường. Mà chân tướng ấy cũng phải là người bình thường có thể phân tích lý giải được.

      Tim Lăng Yên đập thình thịch, biết tại bọn họ bị nhốt nơi đây, nếu vẫn cứ vờ như mình chỉ là phàm nhân, nhất định có cách nào thoát ra.

      Vì vậy, nàng phải bịa ra được lý do thỏa đáng.

      “Chàng muốn biết à?” Ánh mắt Lăng Yên lóe sáng, nhìn thẳng vào Trầm Ngọc, hỏi.
      Phong nguyet, Viclu520, Esky14724 others thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :