[Hiện đại] Tư Hữu Chi Thành - Shiki

Thảo luận trong 'Truyện Sáng Tác'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      HE hết thôi, SE tớ còn chẳng đọc được nữa là viết.
      Chương sau gỡ oan cho Hầu Thần, hehe. Ban đầu tớ cũng thích Hầu Thần, nhưng cứ theo phát triển của câu chuyện và tính cách nhân vật, tớ lại thích mới dở chứ.

    2. Tĩnh Đông

      Tĩnh Đông Member

      Bài viết:
      59
      Được thích:
      50
      @Shiki: đọc tớ biết là oan do Tư Toàn có baby 8 tuần Trầm Tư Giai k thể có 6 tuần được. Nhưng cái cách Hầu Thần lo đỡ nàng trước vợ k thích, dẫu biết là do ta k biết vợ có thai. Trong cuộc sống nhiều người thích tranh cái k thể tranh thiệt là nhức óc.
      Dưa Hấu Đại Vương thích bài này.

    3. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      Tính cách Hầu Thần là như vậy mà, luôn mềm lòng cách quá đáng. Cậu có từng đọc Con nhà giàu chưa? Hana dango yori ấy.

      Trong nhóm F4 đó, Akira phải là người nổi bật nhất nhưng lại là người thể thiếu trong nhóm bọn họ. Diệp Chính làm việc lạnh lùng quyết đoán, Hạ Hầu Uyên ngang tàng bướng bỉnh, Trịnh Thiếu Thành lại ngả ngớn quá trớn, Mạch Tuệ ngờ nghệch nhút nhát. Dù chắc chắn Hầu Thần phải leader nhưng cũng như Akira, là mặt trăng đứng sau tất cả. Bởi vậy mới sớm viên mãn nhất, haha.
      Tĩnh Đông thích bài này.

    4. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 136:
      Tôi sắp được làm cha rồi
      Trịnh Thiếu Thành hút nốt điếu thuốc rồi đẩy cửa bước vào. Bên trong Trầm Tư Giai ngồi run như cầy sấy, thấy vội vàng đứng dậy

      “Trịnh thiếu…. Hầu Thần… ấy đâu?”

      “Còn trong bệnh viện chăm sóc cho Tư Toàn. quậy đến mức này cũng giỏi đấy”.

      Trầm Tư Giai ngồi phịch xuống ghế, ta run lên, ngờ Tư Toàn cũng có thai, nếu cái thai đó hỏng… phải…

      Trịnh Thiếu Thành đương nhiên bỏ qua ánh mắt ác độc của , hời hợt

      “Song thai, rất khỏe, tuy nhiên còn phải ở viện chăm sóc vài hôm.”

      Tia sáng trong mắt Trầm Tư Giai biến mất, buồn bã nhìn hai bàn tay. Hầu Thần tới đây, ấy định làm gì?

      “Trầm Tư Giai, nghĩ làm đến mức này. Hầu Thần kết hôn với hay sao?”

      phải…” Trầm Tư Giai run lên, chỉ muốn phá hoại cuộc hôn nhân của bọn họ.

      “Nếu vậy sao còn làm? Tôi trông cũng phải loại con ngu ngốc, chẳng lẽ biết Hầu Thần người như thế nào?”

      Trịnh Thiếu Thành thở dài, Hầu Thần rất ôn hòa, hay chăm sóc người khác. Nhưng nếu cậu ta điên lên, thi có biết bao là tàn bạo.

      ấy… tới ư?”

      “Hầu Thần bảo tôi tới đây, tôi nghĩ là biết kết cục của mình rồi.”

      thể… các người thể bắt tôi bỏ con được… đó là con của Hầu Thần”

      Trịnh Thiếu Thành thở dài

      “Đó cũng là ý hay. Nhưng ý của Hầu Thần là ngoan ngoãn giao video đó ra, cậu ta cho mẹ con con đường sống, còn nếu … haha…”

      Trầm Tư Giai khống chế nổi mình lại run lên. Hầu Thần mắt thấy tim phiền, còn Trịnh thiếu, con người này có bao nhiêu thâm sâu, biết được.

      “Nếu tôi gặp nguy hiểm gì, người của tôi tung video đó lên mạng.”

      Trịnh Thiếu Thành cười khẩy, bước lại gần ta. Từ cao nhìn xuống, Trầm Tư Giai rúm ró co vào góc, nước mắt nước mũi nhòe nhoet.

      làm đến bước này mà vẫn hiểu gì hay sao? Kể cả có công khai video đó, hai người bọn họ cũng vẫn kết hôn và sống với nhau bình thường thôi. hiểu ư? Cái gọi là hào môn thế gia, có tình người, hôn nhân vì lợi ích nó chính là như thế đó. Dù có thể làm gì, nếu muốn, Hầu Thần cũng cho bước vào cửa nhà họ Hầu nửa bước đâu”.

      Trịnh Thiếu Thành cúi xuống, tiếp.

      “Tính Hầu Thần hay giải quyết bằng cách mềm mỏng trước, còn tôi tôi có thói quen như vậy. , được, tôi cần . chịu giao video, tôi cũng cần giao. cứ ngoan ngoãn ở đây là được, chờ sinh con xong, biết ngay nó là con của ai thôi”

      Trịnh Thiếu Thành búng tay, mấy người phía sau bước vào. Lôi ta vào phòng thay đồ, ta chỉ được mặc chiếc váy mỏng. Trịnh Thiếu Thành liếc mắt, trợ lý Trần lập tức đến gần nhặt túi xách giao cho người đằng sau, khẽ “ điều tra ”.

      Ba ngày sau, Trịnh Thiếu Thành mua bó hoa hồng, Tư Toàn thích nhất là hoa đó. vào viện, Hầu Thần vẫn ở bên cạnh Tư Toàn, chỉ có mấy ngày già khọm , râu ria thèm cạo, quần áo có chút nhàu nhĩ.

      Tư Toàn vẫn nhìn Hầu Thần, khi biết mình có thai, nhịn được vui mừng, nhưng cứ nhìn thấy Hầu Thần là lại khó chịu. Hầu Thần rất kiên trì, ở lại cạnh rời nửa bước. Bà Du Linh lạnh mặt bảo về , nhất quyết từ chối, ai có thể lay chuyển được . Tư Tuyền tức lắm, hiểu sức lực ở đâu mà đấm cho cú vào bụng đau đến mức suýt gục xuống, nhưng cũng làm gì được.

      Trịnh Thiếu Thành mang bó hoa vào, vui vẻ cười .

      “Chúc mừng cậu, Toàn Toàn. Tôi sắp được làm cha rồi.”

      Tư Toàn phì cười, bọn họ mỗi ngày sáng trưa chiều tối đều tới, lần nào cũng câu này. Người lạ biết còn hỏi ai mới là chồng .

      “Ăn gì chưa? Tôi mang cháo hải sản đến cho cậu đây”

      Hầu Thần đần mặt, đứng bên cạnh lí nhí

      “Bà bầu nên cháo hải sản. Mẹ em nấu cháo rồi, em ăn chút nhé”

      Ba ngày nay, cầu cạnh, khúm núm, quỵ lụy nhưng hề xoay chuyển được . vẫn với câu nào, cũng ăn bất cứ cái gì đưa hay mẹ đưa đến. Đến bữa hoặc là bà Du Linh, hoặc là Tư Tuyền hoặc Ý Duy giúp ăn uống. Trong phòng bệnh, giống như người thừa, tuy nhiên vẫn kiên quyết bám trụ mặt trận. Bởi vì biết, chỉ cần bước ra khỏi đây bước thôi, bao giờ quay lại được nữa.

      ra ngoài lấy nước”

      Trịnh Thiếu Thành nhìn bóng Hầu Thần ở bên ngoài, quay lại Tư Toàn

      “Cậu biết tính Hầu Thần mà. Chuyện Trầm Tư Giai, tôi là có nhưng là chuyện của quá khứ rồi. Hơn nữa đó cũng phải đương, từ trước đến giờ, bao nhiêu năm vẫn thế. Hầu Thần chỉ mình cậu.”

      Tư Toàn vẫn lặng im, sau cùng

      “Tôi quá kì vọng vào hôn nhân, bởi vậy nên tôi mới thất vọng. Tôi chứng kiến rất nhiều cuộc hôn nhân lợi ích, cho nên trước kia tôi mới chọn người bình thường để có cuộc hôn nhân bình thường. Tôi chỉ muốn kết hôn, sinh con, nuôi dạy chúng và già bên người đàn ông của mình. Thế nhưng, chuyện này tôi quá shock, đấy.”

      Trịnh Thiếu Thành ngồi xuống bên giường, nhàng vuốt tóc

      “Tin tôi . Hầu Thần vẫn luôn luôn cậu. Hãy cho cậu ấy cơ hội giải thích”

      , tôi biết đối diện như thế nào.”

      Hầu Thần trở lại, bắn ánh mắt cảnh cáo về phía Trịnh Thiếu Thành, cậu ta đành nhấc hai tay lên, giả bộ có việc gì.

    5. shiki_ika

      shiki_ika Well-Known Member

      Bài viết:
      277
      Được thích:
      775
      TƯ HỮU CHI THÀNH
      Tác giả: Shiki
      Chương 137:
      Vẫn kết hôn thôi

      Tư Tuyền vào, mấy hôm nay công việc vẫn khá bận, có điều rảnh rang hơn. Hôm nay bà Du Linh gọi bảo phải tới muộn chút, đến trông chị.

      Hầu Thần nhìn chút, cân nhắc

      “Tuyền Tuyền, em trông Toàn Toàn lúc. ra ngoài có chút việc được ?”

      Tư Tuyền vẫn thèm nhìn . Hầu Thần cũng chấp nhặt với , lại gần cúi xuống Tư Toàn, dịu dàng vuốt tóc rồi quay lại ngay”

      Trịnh Thiếu Thành theo ra ngoài. Hầu Thần lặng lẽ hỏi

      “Lấy được chưa?”

      Trịnh Thiếu Thành lấy từ trong túi ra cái usb cho Hầu Thần

      “Đây. ta giao cho bạn, tôi dọn dẹp sạch rồi. Trầm Tư Giai cậu tính thế nào?”

      “Cứ nhốt lại . Đừng để ta ra ngoài.”

      thấy tác hại của việc cảm tính quá mức chưa?” Trịnh Thiếu Thành thở dài, con người Hầu Thần lúc nào cũng nhân từ cách quá đáng.

      Hầu Thần gì, thẳng. Sai lầm lần này nếu sửa chữa kịp thời, phải trả cái giá rất đắt.

      Tư Tuyền ngồi xuống bên cạnh chị, sau mấy hôm nằm viện, mặt Tư Toàn khá hơn nhưng bác sĩ vẫn cầu phải nằm giường, hạn chế lại.

      “Chị, em gọt đào cho chị nhé?”

      Trịnh Ý Duy gửi đến lẵng đào Vân Nam lớn, quả nào nhìn cũng mọng nước, mướt mát. Tư Toàn gật đầu, Tư Tuyền ngoan ngoãn ngồi cắt từng miếng rồi gọt vỏ, để vào đĩa, cắm thêm chiếc dĩa rồi mới đưa cho chị.

      “Chị, chị định như thế nào?”

      Mấy ngày hôm nay, ai dám hỏi Tư Toàn chuyện này, tuy rằng nhà Hầu Thần rất có lòng, hầu hết người lớn đến thăm , kể cả ông nội Hầu Thần. Chuyện này cũng hay ho gì nên những người biết chuyện cũng tận lực dấu giếm, Tư Toàn diễn qua quýt chút cho phải đạo, cứ khách về cái là tâm trạng lại tụt dốc phanh.

      “Còn thế nào được nữa? Vẫn kết hôn thôi, nhưng ai sống cuộc sống của người đó”.

      Tư Tuyền thở dài, vẫn luôn có cảm giác phụ nữ Trung Quốc có chủ kiến, biết tự thương xót chính mình, luôn chấp nhận mọi thứ được ban cho mà dám oán thán.

      mình chị vẫn có thể nuôi các cháu được mà. Hơn nữa còn có ba mẹ…”

      “Tư Tuyền, em hiểu”. Tư Toàn ngắt lời, đây là Trung Quốc, phải nước . Có quá nhiều chuyện khiến thể dứt khoát được.

      “Họ Tạ và họ Hầu đều là gia tộc lớn, đính hôn rồi mà tổ chức lễ cưới rất kì cục. Bản thân chị làm ở Bộ ngoại giao, chị thể mang danh chồng mà chửa được. Hơn nữa, con chị cũng cần có cha, mặc dù có thể phải là người cha đúng nghĩa.’’

      “Nhưng Hầu Thần…”

      “Có sao? Trong cuộc hôn nhân này, chị hi vọng biết bao nhiêu về gia đình bình thường, nhưng ông trời cho chị cái gì nào? May mắn là chị có con rồi, chị chỉ cần con thôi, còn gì nuối tiếc nữa. Con người ta vẫn có thể sống với nhau mà cần tình cảm cơ mà?”

      “Biết đâu, chị gặp được người chị lòng?”

      Tư Toàn đặt cái đĩa lên bàn, rất lâu sau mới nhàng

      cần. Chị đấy, đến bây giờ chị cần ai cả. Chị có thể tự lo được cho mình, cho con như vậy là được rồi. Hầu Thần phải người chồng tốt, nhưng có lẽ ấy cũng là người cha tốt. Như vậy là đủ.”

      Tư Tuyền buồn bã cắn quả đào, dịch mật ùa vào khoang miệng nhưng lại cảm thấy đắng nghét. Tư Toàn rất xinh đẹp, chị rất tốt, chị rất cố gắng và được , nhưng tại sao mỗi lần số phận lại làm cho chị thất vọng đến vậy.

      Hầu Thần và Trịnh Thiếu Thành quay trở lại phòng bệnh, vội vã lấy áo vest

      “Tư Tuyền, em ở đây lát với Tư Toàn được ? phải có việc gấp, xong việc quay lại ngay”
      Trịnh Thiếu Thành cầm quả đào còn chưa gọt, cắn miếng, vui vẻ .

      , cố lên đấy nhé!”

      Tư Tuyền nhìn bóng Hầu Thần hớt hải biến mất, quay sang hỏi

      “Có chuyện gì thế?”

      “Ông nội em gọi Hầu Thần đến nhà”.

      Tư Toàn nằm liền bật dậy “Sao ông nội lại biết?”

      “Cậu hỏi gì mà lạ thế? Ông nội cậu từng là phó Tư lệnh Quân báo trung ương. Cậu nghĩ có thể giấu ông cụ hay ?”

      Tư Tuyền chớp mắt, Tư Toàn có vẻ khá lo lắng, thấy ông nội khá là dễ gần mà.

      “Đừng lo, tôi tin là cậu ta chống đỡ được thôi”

      Hầu Thần lái xe như bay đường, vội vàng sắp xếp những suy nghĩ toán loạn trong đầu. Ông nội Tạ năm xưa khét tiếng chiến trường, chưa bao giờ là người dễ đối phó. cũng ngờ ông lại có thể biết nhanh như thế.

      Điện thoại kêu, Hầu Thần nhấc máy, kêu tiếng “ rể”

      “Nghe ông nội gọi cậu đến?” Giọng Tư Khiêm nhàn nhạt, nghe ra cảm xúc gì.

      “Vâng ạ. Em đường đến nhà ông”.

      “Cậu định thế nào?”

      “Cứ khai thôi, em tin là em cũng chẳng giấu được ông điều gì.”

      “Hầu Thần, lần này tôi muốn giúp đỡ cậu chút nào.”

      rể, đừng lo, em xử lý được”. Hầu Thần cười cười, Tư Khiêm trước giờ luôn đối xử với bọn họ rất tốt, nhưng lúc nổi giận cũng rất đáng sợ.

      “Cẩn thận. Đối phó với ông cho tốt rồi về dỗ dành Tư Toàn.”

      “Vâng ạ”
      Dung Nguyễn 1995Tĩnh Đông thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :