1. Tất cả những truyện có nguồn từ diễn đàn LQĐ thì ko cần xin phép

    Những truyện của bất kì wordpress, web hay forum khác phải được sự cho phép của chính chủ và post sau chính chủ 5 chương hoặc 5 ngày

    Không chấp nhận comt khiêu khích, đòi gỡ truyện hay dùng lời lẽ nặng nề trên forum CQH. Nếu có sẽ bị xóa và ban nick vĩnh viễn!

    Quản lý box Truyện đang edit: banglangtrang123

       
    Dismiss Notice

[Edit] Kế Thê - Hồ Thiên Bát Nguyệt

Thảo luận trong 'Truyện Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. BộYếnTử

      BộYếnTử Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      31
      Chương 23: Gặp
      Edit: Bộ Yến Tử

      Tỳ nữ vội vã vòng qua Thường Nhuận Chi, mời thái y, cũng chưa vì sao Thái Tử phi phải mời thái y.

      Thường Nhuận Chi ngã ngồi xuống.

      Nàng cảm thấy có đau như lúc trước, cơ thể bỗng nhiên cảm thấy rất lạnh.

      chỉ người, trong lòng cũng lạnh.

      Nàng biết, nàng bị kéo vào mưu.

      Xích Thược ngửi được mùi máu tươi người nàng.

      " nương đến tháng sao?" Uyển Bạch do dự hỏi.

      Kỳ thực Thường Nhuận Chi cũng biết cái này có tính , dù sao cuộc sống của nàng luôn luôn có quy luật.

      Nàng bình phục tân tình, xoa xoa mồ hôi đầu, : "Trước đừng lộ ra, đỡ ta tìm phòng, thay đổi xiêm y bẩn này."

      "Nhưng mà..." Xích Thược chần chờ : "Sắc mặt người nhìn tốt, hay là chờ thái y qua xem thử ?"

      "Đừng nhiều chuyện, cũng đừng lắm miệng." Thường Nhuận Chi giọng cảnh cáo các nàng: "Cứ coi như ta đến tháng, nếu người khác có hỏi, các ngươi cứ như vậy, biết ?"

      Xích Thược cũng phải mới vào cung, nghe Thường Nhuận Chi nhắc nhở như vậy, nhất thời cũng hiểu vài phần, hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn về phía đình hóng mát, sắc mặt tái nhợt.

      Hai người trao đổi lát, đỡ Thường Nhuận Chi xuống núi giả, vội vàng về phía cung điện gần nhất.

      Bất quá, đường lúc, đụng phải tỳ nữ gấp gáp lôi thái y trở về.

      Tỳ nữ nhìn thấy Thường Nhuận Chi, chần chờ lát, để thái y bắt mạch cho Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi vội vàng xua tay, mỉm cười từ chối, : "Ta cái kia... được thuận tiện."

      Tỳ nữ hồ nghi, Xích Thược bước lên phía trước gần sát tai nàng : "Thường nương tới tháng, cho nên mới đau bụng... Phiền toái tỷ tỷ thay Thường nương lời xin lỗi với Thái Tử phi nương nương."

      mặt tỳ nữ vẫn có chút hoài nghi như cũ, lại hơi thả lỏng tâm xuống, thân thiết hỏi Thường Nhuận Chi hai câu, rồi mới dẫn thái y cấp tốc rời khỏi.

      Xích Thược nâng đỡ Thường Nhuận Chi vào cung điện gần nhất, cung điện có chủ nhân, Thường Nhuận Chi phải phòng cung nữ bên cạnh, mượn xiêm y thu thập phen.

      Nàng mất máu hơi nhiều, sau khi đổi xiêm y xong, liền nằm xuống nghỉ ngơi.

      Sau khi thương lượng với Xích Thược, Xích Thược thông tri cho An Viễn hầu phu nhân, Uyển Bạch lưu lại chiếu cố Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi nằm, lại cách nào ngủ được.

      Bụng nàng vẫn quặn đau như cũ, trán cũng đổ mồ hôi.

      Kỳ thực, nàng rất muốn để thái y xem thử tình huống của mình, lại dám vội vàng để cho người ta biết tình huống thân thể.

      Thân thể có vấn đề, tất nhiên là có liên quan tới chén nước ô mai kia.

      Nước ô mai, nguyên bản là muốn để Thái Tử phi uống ...

      Nghĩ như vậy, Thường Nhuận Chi cảm thấy rét mà run.

      Có người muốn ám hại Thái Tử phi, kết quả nàng kém dương sai làm lá chắn.

      Lại liên tưởng đến nữ quan kia hạnh nhân lộ tính nóng, đối với thân thể Thái Tử phi tốt, còn có sau khi nàng uống nước ô mai, kết quả miêu tả sinh động.

      Thái tử phi hơn phân nửa là có dựng!

      Người đó ám hại Thái Tử phi... Người hiềm nghi có rất nhiều.

      đống lớn nữ nhân ở hậu viện phủ Thái tử, người người đều có động cơ.

      Thường Nhuận Chi khó tránh khỏi rét mà run.

      Miên man suy nghĩ trận, bỗng nhiên Thường Nhuận Chi nghe được có tiếng của nam tử, từ ngoài phòng truyền đến.

      Uyển Bạch cả kinh, vội vàng thăm dò.

      Trong cung điện, lưu thủ tiểu cung nữ bước nhanh chạy tới, với Uyển Bạch: "Vị tỷ tỷ này, là Cửu hoàng tử đến."

      Uyển Bạch sửng sốt chút, rồi sau đó lập tức phản ứng lại, nhất thời nhìn về phía Thường Nhuận Chi: " nương, là do nô sơ sót, nơi này... Vốn là chỗ ở của Du quý nhân."

      Trước khi vào cung, Hàn thị có để cho người cho nàng biết tình huống quý nhân trong cung, Thường Nhuận Chi vừa nghe Cửu hoàng tử cùng Du quý nhân liền hiểu , nơi này, là nơi trước kia mẹ đẻ của Cửu hoàng tử Du quý nhân sống.

      Thường Nhuận Chi giãy dụa ngồi dậy, giọng hỏi: "Ta có cần chào hỏi Cửu hoàng tử ?"

      Uyển Bạch có chút chần chờ: "Là nên chào, nhưng tại thân thể người..."

      "Chỉ là hành lễ thôi, ngại."

      Bỗng nhiên, Thường Nhuận Chi cảm thấy đây cũng là cơ hội, để cho nàng nhận thức, nhân tuyển làm tôn tế mà lão thái thái nhìn trúng.

      Nàng xoa xoa huyệt thái dương, để Uyển Bạch đến đỡ nàng bước xuống sạp, hơi chút sửa sang lại dung nhan liền ra ngoài.

      Cung yến hôm nay, Thụy vương có tiến cung.

      biết Thái tử cố ý đá ra khỏi Binh bộ, cũng lười xem người ta diễn trò.

      Thụy vương cáo bệnh tới, nhưng Cửu hoàng tử Lưu Đồng vẫn đến.

      danh nghĩa, làm việc cho Thái tử, nhưng trong lòng duy nhất hướng về, là Thụy vương.

      Mặc dù, Thụy vương có tâm tư đoạt quyền, nhưng cũng muốn nhìn Thụy vương bị bắt nạt quá mức.

      ít lợi ích thuộc về Thụy vương, mặc dù giữ được, cũng thể nhìn chút lợi ích đó cũng bị cướp .

      cung yến, Thái tử dựa vào men say oán giận cùng phụ hoàng , ngũ ca thân thể đơn bạc, có bị bệnh, ngay cả cung yến cũng đến. Thân thể như vậy, ở Binh bộ cũng rèn luyện được cái gì, chẳng cho đến Hộ bộ làm việc.

      Phụ hoàng lên tiếng, phía dưới liền có quan viên theo phe Thái tử bắt đầu liệt kê ngũ ca ở Binh bộ làm được thứ gì tốt, thậm chí khi Thụy vương trực, đem chuyện khắc đầu gỗ đều ra.

      Thái tử liền ở bên lắc đầu bất đắc dĩ ngũ đệ là cái người si, vân vân.

      Người Tiên Ti nghe được người ta luyện binh, nhất thời hưng trí, bắt đầu diễu võ dương oai khoe ra Tiên Ti binh hùng tướng mạnh, châm biếm Đại Ngụy Binh bộ lại để cho thợ mộc làm đầu lĩnh, sau này binh lính Đại Ngụy khẳng định tất cả đều là đầu gỗ.

      Lưu Đồng biết người Tiên Ti đứng ra mấy lời này, có phải do Thái tử gợi ý hay .

      chỉ biết là, sau khi phụ hoàng nghe người Tiên Ti khiêu khích, mặc dù chưa gì, nhưng từ nét mặt thấy được, chút quyền lực của ngũ ca ở Binh bộ, chỉ sợ sau khi cung yến kết thúc chắp tay nhường cho người ta.

      Toàn bộ quá trình, Lưu Đồng lời, chỉ hơi hơi cúi đầu uống rượu.

      cảm giác được, ánh mắt Thái tử thỉnh thoảng lưu lại người .

      Đáng tiếc là, chút sợ hãi cũng có.

      Uống chút rượu, Lưu Đồng liền tìm cái cớ rời khỏi, bất tri bất giác tới chỗ mẫu phi ở trước kia.

      Lưu Đồng chính là say, đứng ở bên ngoài cung điện chớp mắt, nhìn cỏ dại mọc lan trong cung, ngẩn người.

      Có cung nhân phát tồn tại của , vội vã dẫn người đến hành lễ vấn an .

      Lưu Đồng nhất nhất đáp lại, mặt cười ấm áp.

      Du quý nhân mười mấy năm, sau đó cung điện này lục tục ra vào mấy vị phi tần, có thăng vị, có phạm vào sai lầm bị biếm lãnh cung, còn có qua đời vì nhiều nguyên nhân... Bây giờ, trong cung điện này có phi tần vào ở, để như vậy.

      Dĩ vãng, lúc có phi tần nào ở chỗ này, Lưu Đồng tới đây.

      Hôm nay, là tưởng niệm mẫu phi của mình, cho nên đến xem, trong trí nhớ khi cùng mẫu phi ở chỗ này có trồng ít tiểu miêu.

      Tiểu miêu từ cây trưởng thành, năm đó từng cùng mẫu phi tưới nước cho tiểu miêu, khi đó mẫu phi khom người, nhìn cười , với , tiểu miêu làm bạn với cho đến lớn...

      Có lão cung nhân hầu hạ Du quý nhân, vẻ mặt kích động đứng trước mặt chuyện, mỉm cười đáp lại, thường thường ho tiếng.

      Trời vẫn chưa ấm lên, đêm qua ngủ ngon, hôm nay uống chút rượu lại nhiễm gió lạnh, chắc là nhiễm phong hàn ...

      Thời gian lưu lại cũng lâu, ở lâu cũng tốt.

      Vậy là cáo biệt lão cung nhân, xoay người muốn .

      Rồi sau đó, thấy được bóng dáng từ bên trong ra.

      thuyt thích bài này.

    2. BộYếnTử

      BộYếnTử Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      31
      Chương 24: Mới quen
      Edit: Bộ Yến Tử


      Xuân phong vẫn lạnh, nữ tử trước mặt tóc đen khẽ tung bay, sắc mặt tái nhợt đến bình thường, được cung nga đỡ, nhìn qua hết sức mảnh mai.

      Nàng lớn lên cũng xinh đẹp, tướng mạo chỉ tính trung bình, nhưng mà ánh mắt nàng lại rất ôn hòa, bên trong có chút toái quang.

      Lưu Đồng đánh giá xem xét kỹ, dừng lại bước chân vốn bước .

      Giống như... gặp qua ở đâu.

      Kỳ thực, Thường Nhuận Chi biết nàng từng gặp mặt Lưu Đồng lần, thoải mái hành lễ với Lưu Đồng, câu quấy rầy.

      Lưu Đồng lập tức đáp lễ, nghi hoặc nhìn lão cung nhân chuyện với lúc nãy.

      "Hồi Cửu hoàng tử, vị này là tam nương phủ An Viễn hầu. Hôm nay, nàng theo An Viễn hầu phu nhân tham gia cung yến, lúc dạo trong vườn thân thể có chút khoẻ, mới vừa rồi tới chỗ này nghỉ tạm."

      Lưu Đồng nghe thấy là tam nương phủ An Viễn hầu, nhịn được cẩn thận đánh giá nàng.

      Thường Nhuận Chi cũng biết Lưu Đồng hiểu thấu tính toán phối đôi họ với nhau của lão thái thái, chỉ cho rằng Lưu Đồng tò mò với nàng, chỉ cười cười, : "Thần nữ là tam muội nhà mẹ đẻ Thụy vương phi, va chạm Cửu hoàng tử, mong rằng Cửu hoàng tử thứ tội."

      Lưu Đồng nghe nàng , lại nghiêm cẩn nhìn mặt nàng, mặt bỗng nhiên lộ ra thần sắc giật mình, có chút ngoài ý muốn, có chút kinh ngạc, lại có chút vui sướng đột nhiên ra.

      Đây là muội muội của ngũ tẩu , nương ly hôn, là đối tượng ngũ tẩu muốn tác hợp cho .

      Lúc trước thấy qua nàng, Lưu Đồng đối với nữ tử như thế cũng có tưởng tượng gì, thấy ngũ tẩu ngầm đánh tiếng hợp tác cũng để ở trong lòng.

      Mà khi gặp nữ tử này, nhớ lại từng gặp qua nàng ở Túy Tiên lâu...

      Bỗng nhiên, Lưu Đồng cảm giác trong lòng có tia rung động rất .

      Rồi sau đó, tự chủ được mở miệng : "Ta thấy sắc mặt ngươi tốt lắm, thân thể khỏe sao?"

      (BYT: đoạn này mới quen nên ta để xưng hô là Ta - Ngươi, đợi khi nào thời cơ chín muồi ta mới đổi nha. Hắc hắc)

      Thường Nhuận Chi sửng sốt, nhìn về phía Lưu Đồng, thấy vẻ mặt rất nghiêm túc, hiển nhiên chẳng phải "Đùa".

      Nàng suy nghĩ chút, còn chưa mở miệng trả lời, Lưu Đồng mở miệng, : "Ngồi xuống, ta giúp ngươi chẩn mạch."

      Ánh mắt Thường Nhuận Chi nhất thời trừng lớn.

      Lưu Đồng cười : "Bệnh lâu ngày thành lương y, giống như mạch tượng ta còn có thể chẩn được."

      Thường Nhuận Chi lắc lắc đầu.

      " cần phiền Cửu Hoàng Tử... Ta sao."

      Giọng Thường Nhuận Chi bình bình, nhưng nghe ở trong tai Lưu Đồng, còn có chút xa cách, trong lòng Lưu Đồng lý do cảm thấy mất mát.

      Nàng cự tuyệt .

      Là vì sao?

      Nàng có biết đại tỷ của nàng, ngũ tẩu của muốn tác hợp bọn họ hay ?

      Nếu là biết,vậy ý tứ kia nàng hiểu .

      Nếu là biết...

      Tâm tình Lưu Đồng trì hoãn lại, tự mình tìm bậc thang cho mình: "Chắc là tam nương tin ta, cũng phải, vậy ta để người mời thái y đến chẩn mạch cho tam nương cũng tốt."

      xong, Lưu Đồng muốn phân phó người mời thái y, đầu Thường Nhuận Chi nhất thời đổ mồ hôi lạnh, giọng hơi lớn: " thể!"

      Động tác Lưu Đồng muốn gọi người nhất thời cứng đờ.

      Thường Nhuận Chi gian nan ngạnh hạ hầu, cũng chú ý nên dè dặt, chỉ hy vọng Lưu Đồng cần vì nàng mời thái y, liền ngạnh cổ với Lưu Đồng: "Thần nữ bất quá là đến tháng, cần mời thái y!"

      Lưu Đồng sửng sốt, sau đó hiểu được mặt nhất thời đỏ ửng.

      quanh co hai tiếng, Thường Nhuận Chi đến trước mặt phúc lễ, thỉnh cầu cáo lui.

      Cái khó ló cái khôn, Lưu Đồng vội vàng hỏi: "Nhìn thần sắc tam nương tốt, mặc dù là, mặc dù là đến tháng, nhưng mà cũng phải bộ dạng như vậy a... Vẫn là nên mời thái y đến xem mới tốt, có thể đừng chậm trễ thân thể..."

      Thường Nhuận Chi chỉ cảm thấy đau đầu.

      Lão thái thái với nàng, Cửu Hoàng Tử này là người nhiệt tình như vậy nha!

      Thường Nhuận Chi đứng nhúc nhích, lấy trầm mặc đến đối kháng "Hảo tâm" của Lưu Đồng.

      Lưu Đồng thấy Thường Nhuận Chi chấp thuận, trong lúc nhất thời cũng tốt hành động thiếu suy nghĩ.

      Ngay lúc hai người giằng co, ngoài trung đình có người cất bước tiến vào, nhìn thấy Lưu Đồng nhất thời sửng sốt, vội vã hành lễ, lại với Thường Nhuận Chi: "Tam nương, Thái Tử phi cho mời."

      Thường Nhuận Chi ngước mặt lên, nhìn tiểu hoàng môn trước mặt, trấn định hỏi: "Hửm? biết Thái Tử phi nương nương có chuyện gì?"

      "Tiểu nhân biết, nương tùy thời cùng tiểu nhân gặp Thái Tử phi biết. Mời."

      Thường Nhuận Chi hơi hơi mím môi, lặng lẽ cho Uyển Bạch ánh mắt, nhàng lắc đầu, dùng khẩu hình miệng với nàng "Đừng ".

      Chặn Uyển Bạch, Thường Nhuận Chi nhìn tiểu hoàng môn: "Nếu như thế, mời công công dẫn đường."

      Lập tức phúc lễ với Cửu Hoàng Tử: "Thần nữ cáo lui."

      Lưu Đồng "Ai" tiếng, muốn hỏi vì sao Thái Tử phi muốn gặp nàng, lời ra đến miệng lại thể , cảnh cáo chính mình nên hỏi như vậy á, chỉ có thể nhìn theo bóng dáng của nàng càng lúc càng xa.

      Chờ nàng xa, Uyển Bạch từ trong tư thái cứng ngắc tỉnh lại, vô cùng lo lắng vòng vo mấy vòng tại chỗ, rồi giống như định ra chủ ý gì, nhấc chân muốn ra ngoài.

      Lưu Đồng bước tới bước ngăn nàng lại, nhíu mày hỏi: "Đây là xảy ra chuyện gì?"

      Mới vừa rồi loạt động tác của Thường Nhuận Chi, Lưu Đồng đều xem trong mắt, tự nhiên là nghi hoặc.

      Mới đầu, Uyển Bạch kiêng kị , nhưng đến cùng tuổi còn , bất quá Lưu Đồng hỏi, cuối cùng vẫn cho Lưu Đồng chuyện xảy ra lúc trước.

      " biết chỗ Thái tử phi nương nương xảy ra chuyện gì, nương chữ đều , để nô tỳ với mọi người là nàng tới tháng ... Mà lúc này, đợi được An Viễn hầu phu nhân đến, Thái Tử phi cho người tới trước tìm nương , cũng biết..."

      Uyển Bạch gấp đến độ đỏ mặt: "Việc cấp bách, trước là muốn bẩm báo với An Viễn hầu phu nhân!"

      Sắc mặt Lưu Đồng trở nên nghiêm túc.

      Lúc này hiểu được, vì cái gì bắt mạch cho nàng, vì nàng mời thái y, nàng đều quyết đoán cự tuyệt.

      Nếu bắt mạch, nàng ăn đồ vật gì, liền nhất thanh nhị sở. Tìm hiểu nguồn gốc, chuyện Thái Tử phi bị mưu hại như vậy, liền giấu giếm được.

      Nếu có lời liêu sai, mỗi người trong phủ Thái tử đều biết chuyện Thái Tử phi có thai, muốn động thủ với Thái Tử phi.

      Nhưng vạn vạn nghĩ tới, giữa chừng lại bị xuất của Thường Nhuận Chi làm rối.

      Thường Nhuận Chi dối gạt , mặc kệ là xuất phát từ thể diện hoàng gia, hay là đức hạnh bản thân Thái tử, đều thể xuất chuyện như vậy.

      Nếu là Thái Tử phi đến mời Thường Nhuận Chi... Vậy chắc là có gì trở ngại, dù sao Thái Tử phi cùng nàng có xung đột, huống chi nàng còn kém dương sai thay Thái Tử phi cản ám toán như vậy, lại tiếp coi như là ân nhân của Thái Tử phi.

      vậy Thái Tử phi mời nàng, là muốn cam đoan chuyện này truyền ra ngoài.

      Nhưng thân thể Thường Nhuận Chi...

      Lưu Đồng cau mày, quyết định nhanh với Uyển Bạch: "Ngươi tìm Hầu phu nhân, đừng chuyện xảy ra đình hóng mát, vẫn nên dựa theo dặn dò của tam nương, nàng đột nhiên tới tháng. biết chưa? Nhớ kỹ, đối với bất luận kẻ nào, đều như vậy."

      Uyển Bạch liên tục gật đầu, vì mạng của mình, nàng cũng dám chuyện như vậy ra ngoài đâu!

      Cũng may nàng cùng Xích Thược đều còn tuổi, các nàng hiểu chuyện như vậy, cũng có thể bị tin tưởng.

      Suy nghĩ chút, Uyển Bạch lại khẩn trương với Cửu Hoàng Tử: "Cửu hoàng tử, người, người cũng đừng với người khác nha!"

      "Yên tâm, ta hại tam nương." Cửu hoàng tử .

      Uyển Bạch nghe được lời hứa của Cửu Hoàng Tử, trong lòng cũng thấy yên tâm chút, vội vàng tìm Hầu phu nhân.
      thuyt thích bài này.

    3. BộYếnTử

      BộYếnTử Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      31
      Chương 25: tình
      Edit: Bộ Yến Tử


      Bên kia, Thường Nhuận Chi chịu đựng đau đớn ở bụng, được người đỡ lên nhuyễn kiệu tiểu hoàng môn, cấp tốc nâng đến Sở Tẩm điện ở hậu cung.

      Thái Tử phi đợi ở đó, khi Thường Nhuận Chi đến, nàng (Thái Tử phi) đơn giản hai câu với nàng, liền để thái y bắt mạch cho nàng.

      Thường Nhuận Chi giương mắt nhìn, vị thái y này, là người nàng gặp qua lúc trước đường.

      Thái y ngưng thần xem mạch lát, liền nhìn về phía Thái Tử phi, khom lưng khẽ với Thái Tử phi.

      Cách nhau khoảng cách, hơn nữa tận lực , Thường Nhuận Chi nghe cái gì.

      Chỉ chốc lát sau, thái y liền xách theo hòm thuốc rời khỏi.

      Thái Tử phi chuyện phiếm với Thường Nhuận Chi lát, có cung nhân bưng lên chén thuốc nóng hầm hập.

      Thái Tử phi thân thiết nhìn Thường Nhuận Chi, : "Hàng tháng đau bụng, cũng phải uống chút dược mới có thể thoải mái. Bằng , mấy ngày này mỗi tháng làm sao mà chịu được? Sau này đối với chuyện sinh con nối dòng cũng tốt."

      Thường Nhuận Chi nhìn nàng cái, lại cúi thấp đầu, giọng : "Thái Tử phi đúng, ta chính là có chú ý thân thể mình, hàng tháng đến ngày này, cũng làm cho ta chịu ít khổ."

      mặt Thái Tử phi mỉm cười thân thiết, thấy Thường Nhuận Chi chút do dự mà uống thuốc, tự mình đưa miếng mứt quả cho nàng.

      "Đa tạ Thái Tử phi."

      Thường Nhuận Chi tiếp nhận, bỏ mứt quả vào miệng.

      Thái Tử phi thở hơi.

      "Hôm nay, chuyện này làm cho ngươi bị mất mặt. Có những ai nhìn thấy bộ dáng này của ngươi?" Thái Tử phi hỏi.

      Thường Nhuận Chi ngốc, nghe thấy Thái Tử phi hỏi, liền trả lời: "Trừ bỏ người cùng ba vị tỷ tỷ theo bên cạnh, phỏng chừng chỉ có hai tiểu cung tỳ hôm nay chung biết chuyện này."

      đến đây, Thường Nhuận Chi bật cười : "Hai nha đầu này chắc là mới vào cung lâu , thấy ta tới tháng bị đau thành như vậy, sợ đến mức run rẩy."

      Lời này là cho Thái Tử phi nghe, hai tiểu cung nga biết chuyện này có liên quan tới nàng và Thái Tử phi có cái gì đúng.

      Thái Tử phi tin hay , Thường Nhuận Chi cũng biết.

      Thái Tử phi cũng rối rắm nhiều với hai tiểu cung nga, tạm dừng lát, hỏi Thường Nhuận Chi: "Nghe ngươi Bích Tỷ viện, còn gặp được Cửu hoàng tử ?"

      Bích Tỷ viện, trước đây là nơi Du quý nhân sống.

      Thường Nhuận Chi gật đầu, có chút ngượng ngùng : "Ở trước mặt Cửu hoàng tử, thất lễ."

      "Vô phương." Thái Tử phi ôn hòa cười : "Cửu đệ luôn luôn là người trầm mặc, so đo thất lễ của ngươi."

      "Vậy là tốt rồi..." Thường Nhuận Chi thở dài: "Thần nữ chỉ sợ có chỗ nào thất lễ, để cho người ta phủ An Viễn hầu đúng."

      " ."

      Thái Tử phi trấn an nàng, liền nghe tỳ nữ báo lại, An Viễn hầu phu nhân cầu kiến.

      Mặt Thái Tử phi nhíu lại, Thường Nhuận Chi giọng bên tai nàng: "Sau khi ta đến Bích Tỷ viện, cảm thấy ở lại trong cung như vậy được tốt lắm, liền cho người tìm mẫu thân đến, thay ta che lấp hai. vậy, chắc là mẫu thân nghe Thái Tử phi gọi ta qua đây, nên tới tìm..."

      Thái Tử phi gật gật đầu, cho người mời An Viễn hầu phu nhân tiến vào.

      Tiểu Hàn thị hành đại lễ với Thái Tử phi, oán trách nhìn về phía Thường Nhuận Chi: "Con nha đầu này, tại sao chịu với mẫu thân mỗi lần tới tháng bị khó chịu vậy? Nếu với mẫu thân, mẫu thân sớm mời thái y tới điều trị thân thể cho con."

      "Là nữ nhi đúng, khiến mẫu thân lo lắng."

      Thường Nhuận Chi cúi đầu, trong lòng có chút áy náy.

      Cũng bởi vì chuyện này, nàng mới càng hạ quyết tâm, sau này đề cập tới chuyện này nữa.

      "Còn phải đa tạ Thái Tử phi." Thường Nhuận Chi ngẩng đầu nhìn về phía tiểu Hàn thị, cười : "Cũng do Thái Tử phi vội vã cho người mời thái y đến bắt mạch, Thái Tử phi nhớ kỹ nữ nhi, còn mời nữ nhi đến, để thái y bắt mạch cho nữ nhi."

      "Hửm?" Tiểu Hàn thị nhất thời thi lễ với Thái Tử phi: "Được Thái Tử phi chiếu cố, đó là phúc khí của Nhuận Chi."

      Thường Nhuận Chi theo hành lễ với Thái Tử phi.

      Ngược lại, Thái Tử phi có chút ngượng ngùng, vài câu khích lệ: "An Viễn hầu phu nhân cần khách khí, ta cùng với Nhuận Chi hữu duyên, nàng là người trí tuệ biết chuyện, nương hiểu lý lẽ lại thiện lương, có thể giúp nàng, ta cũng cao hứng."

      Tiểu Hàn thị khiêm tốn : "Thái Tử phi khích lệ, nha đầu kia tuổi còn , lịch duyệt còn thấp, người cũng đừng thổi phồng nó, khiến nó kiêu ngạo tự mãn."

      "Ta thấy tuổi của nàng cũng , làm người cũng có chừng mực, làm gì có chút lông bông đâu." Thái Tử phi dừng chút, thăm dò hỏi: "Nhị nữ nhi của phu nhân từng làm nữ quan trong cung, ta có lui tới mấy lần với nàng, rất là thưởng thức nàng, làm việc thoả đáng. Bây giờ thấy Nhuận Chi, càng hận là gặp nhau quá trễ. Nữ quan bên người ta trước đó cũng có với ta, là tuổi lớn, muốn trở về nhà hôn phối, để ta tìm người có năng lực thay thế. Mấy ngày nay, ta vì chuyện này mà phiền não, vừa vặn hôm nay gặp Nhuận Chi, ta thấy Nhuận Chi cũng rất tốt, chỉ là biết Hầu phu nhân có bằng lòng để cho Nhuận Chi đến phủ Thái tử, trợ giúp ta tay hay ?"

      Thái Tử phi ra lời này, tiểu Hàn thị cùng Thường Nhuận Chi đều rất bất ngờ.

      Gì mà nữ quan kia lớn tuổi muốn trở về nhà lập hôn phối chứ... chữ Thường Nhuận Chi cũng tin.

      Nghĩ chút, hành vi cử chỉ của nữ quan kia ở đình hóng mát, Thường Nhuận Chi cơ hồ có thể khẳng định, trận này nàng bị tai bay vạ gió, nguyên bản là muốn yếu hại Thái Tử phi, nữ quan kia phải thủ phạm nhưng cũng là người hạ đao kia nha.

      Bên này, Thái Tử phi tự mình muốn nâng đỡ Thường Nhuận Chi làm nữ quan bên người, mặc kệ trong lòng tiểu Hàn thị có nguyện ý hay , đều thể thẳng thắn cự tuyệt.

      Nhưng mà, chuyện này bà cũng biết là chuyện tốt hay xấu, chỉ có thể hàm hồ : "Thái Tử phi để mắt Nhuận Chi, là phúc phận của nó. Bất quá, bây giờ đứa này còn phải ở lại tiểu viện hầu hạ lão thái thái, chuyện này, thần phụ làm con dâu, cũng dám tự ý quyết định, còn phải trở về bẩm báo với lão thái thái, chờ người đồng ý phúc đáp với Thái Tử phi nương nương."

      Thái Tử phi ôn hòa : "Là chuyện này, vậy sau khi Hầu phu nhân hồi phủ, hãy ý tứ này của ta cùng lão thái thái. Mặc kệ lão thái thái có đồng ý hay , Hầu phu nhân nhất định phải cho người đến báo với ta tiếng đó."

      "Thái Tử phi nương nương khách khí, thần phụ nhất định mau chóng khiến người đáp phúc nương nương."

      Thái Tử phi cười gật đầu, tiểu Hàn thị đứng dậy : "Nếu như Thái Tử phi có gì phân phó, thần phụ liền mang Nhuận Chi ra cung. Phụ thân nó còn chờ ở ngoài."

      "Là ta sơ sót, Du Chu, thay ta tiễn Hầu phu nhân cùng tam nương."

      Thái Tử phi nhìn theo hai người tiểu Hàn thị cho đến lúc rời khỏi, lão ma ma đứng phía sau vẫn có lên tiếng, bây giờ mới tiến lên : "Nương nương, vậy hai tiểu cung nữ theo Thường nương..."

      "Đừng động các nàng." Mặt Thái Tử phi trầm xuống, : "Thường tam nương ở trước mặt ta, cam đoan các nàng cái gì cũng biết. Nàng là người thiện tâm. Ta tam nương Thường gia trí tuệ, biết chuyện, hiểu lẽ thiện lương, cũng phải là vô ích. Như thế, mặc kệ hai cung nữ kia đến cùng có biết chuyện gì hay , các nàng chỉ có thể ngậm miệng."

      đến đây, Thái Tử phi cắn chặt răng: "Nhưng mà, ta lại rất hy vọng các nàng có thể chút a, cũng tốt hơn để ta phải nghẹn khuất buông tha cho tiện nhân Mạc hậu kia!"

      "Người đừng tức giận, ảnh hưởng tốt đối với tiểu hoàng tôn trong bụng."

      Lão ma ma vội vàng khuyên nhủ, lại : "Bên trong phủ viện Thái tử hợp chuyện như vậy, cũng thể nháo ra ngoài, bằng Thánh Thượng xem chúng ta như thế nào? Khẳng định là thương tiếc người, nhưng dù sao người cũng có xảy ra chuyện gì? Chỉ sợ Thánh thượng còn có thể trách tội người, quản hậu viện nghiêm khắc... Chỗ Thái tử cũng tốt. Việc này, chỉ có thể cùng Thái tử , sau này chúng ta càng phải đề cao cảnh giác mới được."

      Thái Tử phi nắm chặt tay, "Tạp" tiếng, ngón áp út bị nàng bẻ ra tiếng.
      thuyt thích bài này.

    4. BộYếnTử

      BộYếnTử Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      31
      Chương 26: Nữ quan
      Edit: Bộ Yến Tử


      Trở lại phủ An Viễn hầu, Thường Nhuận Chi liền tố cáo bệnh với lão thái thái.

      Lão thái thái từ chỗ tiểu Hàn thị biết nàng tới tháng, người khó chịu, bên thương tiếc nàng, bên cũng oán trách nàng giấu bệnh sợ thầy, kể lể nàng hai câu, liền để nàng trở lại tiểu viện, muốn nàng nghỉ ngơi thời gian rồi trở lại.

      An Viễn hầu nghe thê tử thân thể nữ nhi tốt, là vì ở Phương gia chịu khổ, trong lòng càng áy náy, cái gì tốt đều chuyển tới tiểu viện của Thường Nhuận Chi, còn vội vã mời thánh thủ phụ khoa tới điều trị thân thể cho nàng.

      Thường Nhuận Chi thanh thản ổn định uống thuốc mấy ngày, thân thể cuối cùng cũng ổn định.

      Lần này, đúng là chịu khổ lớn, nguyên khí đại thương.

      Đại phu đến phủ giúp nàng điều dưỡng thân thể, từng nghi hoặc, bệnh nhân này tuổi còn trẻ tại sao khí huyết lại như vậy.

      Cũng may, phải người nhiều chuyện, chỉ giúp Thường Nhuận Chi điều trị thân thể, ngược lại cũng hiểu ra cọc chuyện khác nha.

      Mấy ngày sau, Thường Nhuận Chi khôi phục trạng thái bình thường, liền tới tiểu viện của lão thái thái, chuẩn bị "Phục chức".

      Đến nỗi, lời Thái Tử phi ngày ấy, nàng cũng có để trong lòng.

      Nàng có mấy cân trọng lượng, tự nàng có thể biết.

      Thái Tử phi muốn nàng làm nữ quan, hơn phân nửa là muốn bồi thường nàng.

      Dù sao, nàng là nữ tử ly hôn, nếu có thể làm nữ viên chức, tương lai tái giá cũng có thể đề cao giá trị con người chút.

      Bên này, chỉ cần nàng cự tuyệt, chỗ kia Thái Tử phi cũng thể cưỡng cầu.

      Thường Nhuận Chi nghĩ muốn thoải mái, có thể là câu đầu tiên của lão thái thái là đánh vào mông nàng.

      "Người là ... Để con phủ Thái Tử làm nữ quan?"

      " sai."

      Hàn thị ngồi xếp bằng ngồi ở sạp, :


      "Chính miệng Thái Tử phi nhấc lên chuyện này, tự nhiên cự tuyệt tốt. Ta để mẫu thân con cho người phủ Thái Tử chuyện, bên kia Thái Tử phi tùy thời để con tạm giữ chức ở Lại bộ."

      "Nhưng mà..."


      Thường Nhuận Chi biết đâm lao nhất định phải theo lao, :


      "Lão thái thái, con biết phải làm sao để làm nữ quan đó!"

      "Ai bắt con làm ngay từ đầu hả?"


      Hàn thị cũng cho là đúng:


      "Thái Tử phi tự mình mở miệng để con làm nữ quan, đó là cấp thể diện lớn cho con, chối từ được. Con trở về nghỉ ngơi hai ngày , chuẩn bị tâm tình cho tốt, thu thập hành trang, trước đến Lại bộ. Đến bên kia, tự nhiên có người chỉ dạy con phải làm những gì."

      Thường Nhuận Chi lăng lăng.

      Địa phương như phủ Thái tử, nàng muốn vào đó đâu!

      Chuyện cho tới bây giờ, cũng phải do nàng cự tuyệt, huống chi tiểu Hàn thị cho người bẩm báo với Thái Tử phi, lúc này nếu nàng , bên kia Thái Tử phi tốt giao phó.

      Thường Nhuận Chi kiên trì, dành hai ngày để nghiên cứu chức vị nữ quan này.

      Nữ quan Đại Ngụy, kỳ thực cùng với hiểu biết của nàng trong lịch sử "Lục cục" có nhiều điểm bất đồng.

      Có lẽ là bởi vì nếp sống Đại Ngụy phóng khoáng, giữa nam nữ cũng có nhiều quy củ cho lắm, nam nữ ngồi lẫn lộn chỗ cũng là chuyện thường.

      Nữ quan này, cũng giống như nam tử làm quan, có phẩm cấp, có bổng lộc.

      Chẳng qua, bây giờ nam tử làm quan, là thế gia đại tộc tiến cử cùng khoa cử tuyển quan thực song song; mà nữ tử làm quan, vậy càng đơn giản.

      Nữ tử bình thường cũng có thể làm nữ quan, xuất thân thấp, tài học sâu, quan viên có địa vị cao hoặc quý phụ cung đình chỉ định, làm việc ở triều hoặc phục vụ ở nội viện.

      Thường Nhuận Chi là loại sau, do Thái Tử phi chỉ định, vào phủ Thái tử hiệp trợ Thái Tử phi xử lý chuyện trong phủ Thái tử.

      toạt ra, chính là nữ quản gia.

      Kỳ thực, chức trách của nàng chỉ có —— nghe theo an bài của Thái Tử phi.

      Thường Nhuận Chi nửa ghé vào bàn gỗ lê hoa, mệt mỏi nâng má.

      Tưởng rằng đến phủ Thái tử nhiều oanh oanh yến yến như vậy, nàng cảm thấy đầu sinh đau.

      Thái Tử phi a Thái Tử phi, ngươi vì cái gì nhất định phải đem ta kéo vào đấu tràng chiến đấu của ngươi!

      Thường Nhuận Chi lấy cớ bị phong hàn, kéo dài thời gian Lại bộ đưa tin.

      Trong lúc này, Thường Mộc Chi trở về nhà mẹ đẻ lần.

      gặp qua lão thái thái cùng tiểu Hàn thị, nàng cười tủm tỉm đến nơi này tìm Thường Nhuận Chi, lôi kéo tay nàng xem xét từ xuống dưới, nhìn chằm chằm Thường Nhuận Chi làm cho trong lòng nàng thấy mao mao.

      "Đại tỷ, tỷ đây là..."

      "Nhuận Chi là đẹp mắt."


      Thường Mộc Chi vỗ vỗ tay nàng:


      "Nghe muội ở trong cung gặp qua Cửu hoàng tử?"

      Mặt Thường Nhuận Chi nhất thời đầy hắc tuyến, khỏi lại nghĩ tới nàng vì ngăn cản Cửu hoàng tử mời thái y, mà thể mình tới tháng, mặt ửng đỏ.

      "Xem muội, thẹn thùng sao?"


      Thường Mộc Chi lập tức cười nàng:


      "Xem ra, Nhuận Chi của chúng ta có ấn tượng tệ với Cửu hoàng tử nha."

      Thường Nhuận Chi cẩn thận suy nghĩ chút, cảm thấy Cửu hoàng tử này ra là người tốt.

      Vốn tưởng rằng mang danh điềm xấu, là người lãnh, ngược lại nghĩ tới còn có bộ nhiệt tình chân thực.

      "Ưm... Tâm địa rất tốt, hay trợ giúp người."

      Đây là ấn tường đầu tiên của Thường Nhuận Chi đối với .

      Thường Mộc Chi sửng sốt.

      Tâm địa tốt, hay trợ giúp người khác sao?

      Đây là Cửu đệ à?

      "Đại tỷ, hôm nay tỷ tới có chuyện gì vậy?"


      Thường Nhuận Chi nhìn sắc mặt quỷ dị của Thường Mộc Chi, khỏi hỏi:


      "Chẳng lẽ, tỷ là đến cười muội?"

      "Ta nào có."


      Thường Mộc Chi vội vã hoàn hồn xua tay, cười tủm tỉm :


      "Ấn tượng của Cửu hoàng tử đối với muội rất tốt nha, đến vương phủ còn liên tục nhắc tới muội, thân thể muội được tốt, trong phủ của có chút dược liệu lâu năm, trị phong hàn tốt lắm, để tỷ tỷ ta giúp đem đến tặng cho muội nè."

      (BYT: Cửu ca biết quan tâm đến người ta rồi kìa. Hắc hắc)

      Thường Mộc Chi che miệng cười:


      "Tỷ đưa cho lão thái thái, để lão nhân gia đưa cho muội dùng bồi bổ thân thể."

      xong còn nháy nháy mắt với Thường Nhuận Chi.

      Thường Nhuận Chi gì chỉ nhìn nàng, trong lòng có chút áy náy.

      "Đúng rồi, nghe muội bị phong hàn hả?"


      Sau khi vui đùa, Thường Mộc Chi nghiêm túc hỏi nàng.

      Thường Nhuận Chi bất đắc dĩ nhún vai:


      "Muội muốn tới phủ Thái Tử, nghĩ cách được ở lại hai ngày liền ở lại hai ngày."

      Thường Mộc Chi bật cười:


      "Để tỷ nhìn muội kéo dài được bao lâu ha."

      Cũng đúng, sớm hay trễ phải đều là hay sao.

      "Mặc dù trong phủ Thái tử nhiều nữ nhân, nhưng phẩm cấp ở đàng kia bày ra. Sau này, muội làm nữ quan bên người Thái Tử phi, Thái Tử phi lấy hạ nữ nhân đều thể so với muội, muội cần sợ."

      "Muội..."


      Thường Nhuận Chi giương giương khóe miệng, đến cùng vẫn là ngậm miệng.

      "Minh thương dễ tránh, ám tiễn khó phòng. Tỷ biết muội lo lắng cái gì."


      Thường Mộc Chi giọng :


      "Muội yên tâm, trải qua chuyện cung yến lần đó, tâm tư cảnh giác của Thái Tử phi đề cao ít, nàng phải là kẻ ngu dốt, để cho người khác có cơ hội xuống tay lần thứ hai."

      Thường Nhuận Chi nhất thời lộ vẻ sợ hãi.

      Đại tỷ biết rồi hả?

      Đại tỷ làm sao mà biết!

      Thường Mộc Chi vỗ vỗ tay nàng, thấp giọng :


      "Cửu đệ theo kia **** người theo bên người đều biết, rồi sau đó cho tỷ cùng với vương gia. Chuyện này, có thêm người nào biết, muội yên tâm."

      "Đại tỷ..."

      " sợ."


      Thường Mộc Chi nghiêm mặt :


      "Đừng quên, lão thái thái hướng vào Cửu đệ, tương lai muội có khả năng trở thành Hoàng tử phi. Bất luận như thế nào, thể khiếp đảm."

      Sau khi Thường Mộc Chi , Thường Nhuận Chi lại tỉ mỉ suy nghĩ cả đêm, ngày thứ hai ngoan ngoãn chuẩn bị đồ vật, mang theo Diêu Hoàng cùng Ngụy Tử, lên xe ngựa Lại bộ làm công.

      Cơ cấu Lục bộ đều thiết lập tại xung quanh hoàng cung, hiển nhiên ghi , dễ tìm kiếm.

      Thường Nhuận Chi mang theo văn điệp thân phận của mình Lại bộ ký danh, lại lĩnh xiêm y cùng quan bài, liền có người dẫn nàng phủ Thái tử.

      đường, tiểu quan dẫn đường cho nàng còn dặn dò nàng, :


      "Thường nương là trực ở phủ Thái tử, tiếp quản chuyện của nữ quan bên cạnh Thái Tử phi nương nương. Bởi vì Thái Tử phi nương nương có phân phó, đến lúc đó tự người đến an bài cụ thể cho người, cho nên nơi này có căn dặn khác. Người chỉ cần nhớ, mỗi tháng hai mươi lăm tả hữu đến Lại bộ lần."

      Thường Nhuận Chi nhất nhất ghi nhớ, khom người cảm tạ.
      thuyt thích bài này.

    5. BộYếnTử

      BộYếnTử Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      31
      Chương 27: Vào phủ
      Edit: Bộ Yến Tử


      Khi cùng tiểu quan ở Lại bộ chia tay, bỗng nhiên Thường Nhuận Chi lên tiếng gọi lại, giọng hỏi:


      "Vị đại nhân này, biết Dư nữ quan bây giờ có thể rời khỏi phủ Thái tử chưa?"

      "Dư nữ quan đến Lại bộ từ chức, biết nàng rời khỏi phủ Thái Tử hay chưa... Cái này hạ quan cũng biết."

      Thường Nhuận Chi đưa tiễn tiểu quan, nhìn phủ Thái Tử trước mắt giống như biệt viện Hoàng gia, hít hơi sâu, rồi bước vào.

      Từ người dẫn đường, bất chấp thưởng thức cảnh đẹp trong phủ Thái tử, Thường Nhuận Chi thông suốt tiến vào trung ương phủ Thái tử.

      "Nhuận Chi đến rồi sao?"

      Thái Tử phi quần áo đẹp đẽ quý giá, nằm nghiêng dựa ở giường, nhìn nàng mỉm cười.

      "Gặp qua Thái Tử phi."


      Thường Nhuận Chi hành đại lễ, Thái Tử phi nâng tay đỡ nàng, cười :


      "Cuối cùng cũng trông thấy ngươi đến rồi."

      "Sau khi thần nữ hồi phủ tĩnh dưỡng trận, thân thể bây giờ tốt lắm, mỗi đêm còn bị lạnh, mới nghỉ ngơi vài ngày."

      "Thân thể mới là quan trọng nhất, nghỉ ngơi nhiều chút mới tốt."

      Thái Tử phi tuyệt sinh khí, để nàng làm bạn bên người.

      "Qua lát dùng cơm trưa, chờ khi dùng xong ngọ thiện, ta tinh thế với ngươi chuyện trong phủ."

      "Vậy nghe theo phân phó của Thái Tử phi."

      Thường Nhuận Chi bồi ở bên người Thái Tử phi bất quá nửa canh giờ, liền kiến thức tám ngày phú quý trong phủ Thái tử.

      Thái Tử phi xuất thân là thương nhân, tiền tài khẳng định nhiều.

      chỉ trong tiểu viện này của Thái Tử phi, toàn bộ phủ Thái tử đều như vậy, cũng biết Hoàng đế tự bản thân cầm bao nhiêu tiền trợ cấp cho con trai.

      Thời gian dùng ngọ thiện, vú nuôi đưa ba tiểu nữ oa phấn nộn đến dùng bữa với Thái Tử phi.

      Đây là ba tiểu Quận chúa thân sinh của Thái Tử phi, đứa chín tuổi, đứa sáu tuổi, và đứa mới ba tuổi.

      Tiểu nương lớn nhất có phong phạm thục nữ, nhất cử nhất động đều rất quy củ, quỳ gối phúc lễ rất hợp tình.

      "Mẫu thân, vị này là..."

      Tiểu Quận chúa chín tuổi hiểu nhìn về phía Thường Nhuận Chi.

      "Đây là Thường nữ quan, người sau này ở bên cạnh mẫu thân làm việc, các con hãy gọi là Thường di ."

      "Gặp qua Thường di."


      Tiểu Quận chúa hành lễ trước, hai tiểu muội muội cũng lơ mơ hành lễ theo.

      Thường Nhuận Chi vội vàng tránh , ngồi đối diện với tiểu Quận chúa, :


      " dám nhận tiếng『 di 』 của Quận chúa, nữ quan Thường thị chào Quận chúa."

      "Ừ, đứng lên ."


      Tiểu Quận chúa mím môi ngượng ngùng cười cười, nhìn trái nhìn phải, lại hỏi Thái Tử phi:


      " lâu thấy Dư nữ quan, là vì Dư nữ quan ở bên người mẫu thân, cho nên mẫu thân mới tìm Thường di đến sao?"

      mặt Thái Tử phi chỉ tươi cười, khóe miệng khẽ nhếch:


      "Dư nữ viên chức thân thể thoải mái, mẫu thân để nàng về nhà nghỉ tạm. Nàng cũng đến tuổi nên lập gia đình, mẫu thân thể chậm trễ nàng, đúng ?"

      "À..."


      Tiểu Quận chúa cái hiểu cái gật gật đầu, lại nhìn về phía Thường Nhuận Chi:


      "Vậy Thường di sao? Nàng lập gia đình sao?"

      Thái Tử phi cười :


      "Đương nhiên, chờ đến lúc Thường di của con lập gia đình, mẫu thân cũng để nàng về nhà lập gia đình."

      "Như vậy, người bên cạnh mẫu thân tới rồi lại á ..."


      Tiểu Quận chúa hơi hơi chu miệng, dáng vẻ tiểu đại nhân thở dài.

      Thái Tử phi bật cười:


      "Tốt lắm, nên dùng cơm trưa, buổi chiều con còn phải học đó, đừng trì hoãn."

      Tiểu Quận chúa ngồi xuống, mang theo hai muội muội ngồi xuống bàn dùng bữa.

      Thường Nhuận Chi cần ở bên hầu hạ, lui ra sau liền có người đến đưa nàng phòng của nàng, có tỳ nữ bưng đồ ăn đến cho nàng.

      Thường Nhuận Chi nhai kĩ nuốt chậm, trong đầu lại nghĩ tới Dư nữ quan kia.

      Dư nữ quan đến Lại bộ từ chức, lại ở phủ Thái tử, tiểu Quận chúa lâu gặp nàng, mà Thái Tử phi nàng thân thể thoải mái trở về chuẩn bị gả...

      vậy, Dư nữ quan là dữ nhiều lành ít.

      Thường Nhuận Chi cúi đầu, trong lúc nhất thời cảm thấy miệng đần độn vô vị.

      Dùng xong ngọ thiện, liền có người đến mời Thường Nhuận Chi.

      Ba vị Quận chúa mất, Thái Tử phi ngồi ở ghế điêu khắc tượng hoàng hoa lê, để Thường Nhuận Chi bồi nàng chơi cờ.

      Thường Nhuận Chi theo lời ngồi, nhận cờ trắng.

      "Tình huống trong phủ Thái tử rất phức tạp."


      Thái Tử phi bên chơi cờ, bên giọng :


      "Dựa theo cung quy, hậu viện Thái tử có vị Thái Tử phi, hai vị Thái tử lương đệ, bốn vị Thái tử nhũ nhân, cùng với thị thiếp của Thái tử là điều chắc chắn. Trừ bỏ ta ở ngoài, hai vị lương đệ cùng bốn vị nhũ nhân, đều là người thể coi thường."

      Thường Nhuận Chi chuyên tâm nghe, tầm mắt lại lạc ở bàn cờ.

      "Chuyện lần trước... Trong lòng ta và ngươi đều ràng, là ngươi thay ta chắn tai ách, ân đức này, ta ghi khắc ở tâm."


      Thái Tử phi bỗng nhiên , tay Thường Nhuận Chi dừng chút.

      "Sau hôm nay, ngươi và ta đến chuyện này."

      "Cẩn tuân phân phó của Thái Tử phi."

      Thái Tử phi chậm rãi cười:


      "Từ trước đến nay, ta là người an thủ bổn phận, nhưng mà có người, ông trời lại để cho ta được an phận thủ thường."

      Nàng dừng lại, thu hồi ngón tay giống như ngọc hành:


      "Ngày hôm trước truyền đến tin tức, Dư nữ quan ở trong nhà vô ý té ngã, phía sau đầu đụng vào giá gỗ, trị liệu có hiệu quả bỏ mình."

      Thường Nhuận Chi nhất thời ngẩng đầu nhìn về phía Thái Tử phi.

      "Ta còn chưa ra tay, người của Mạc hậu liền động thủ trước."


      Sắc mặt Thái Tử phi nặng nề:


      "Manh mối đoạn, biết ai là chủ mưu, án cứ như vậy chưa được giải quyết."

      "Thái Tử phi..."

      "Chuyện này, Thái tử thấy ta chưa bị hao tổn gì, làm ta ám tra, được lộ ra. Người mua tài liệu làm đồ ngọt, người chế biến đồ ngọt, người bưng đồ ngọt từ phòng bếp, người đưa hộp đựng, người xách hộp theo ta vào cung, còn có người lấy đồ ngọt từ trong ra... Dọc theo đường vào kinh, có nhiều người có cơ hội ra tay như vậy, toàn bộ tra xét, đều có kết quả. Đến bây giờ, duy nhất xác thực người hiềm nghi, cũng chết..."

      Thái Tử phi cắn môi dưới:


      "Nếu như thế, vậy thà rằng giết sai ngàn, thể buông tha cái."

      Thường Nhuận Chi nghe vậy kinh hãi, lại hiểu lý giải tâm tình Thái Tử phi.

      "Nhuận Chi."

      Thái Tử phi đột nhiên gọi nàng.

      "Có thần nữ."


      Thường Nhuận Chi cúi đầu đáp.

      "Dư nữ quan chính là ta tự mình chọn, đến bên người ta nhậm chức nữ quan, bồi ta hai năm. Ta vốn tưởng rằng nàng là người đáng tín nhiệm, ai biết nàng thế nhưng đối với ta hề trung tâm. Chuyện nàng làm, rất nhiều người ta cũng dám dễ dàng lại giao tín nhiệm. Nhưng ngươi, cũng là số lượng ta chọn nhiều lắm, người có thể tin."

      "Thái Tử phi, thần nữ có tài đức gì..."

      "Ngươi, có lẽ đứng bên này cùng ta, nhưng ngươi nhất định hại ta."

      Thái Tử phi chắc chắn :


      "Bởi vì tâm địa ngươi mềm, ngươi dám hại người."

      "Thái Tử phi, người..."

      "Bên người ta có lão ma ma, có thể thay ta tính toán mưu quỷ kế. Cũng có tỳ nữ đắc lực, vì ta phân ưu giải lao. Mà ngươi... Ta chọn ngươi làm nữ quan bên người ta, chính là hi vọng có thể được thả lỏng lát. Ở trước mặt ngươi, ta cảm thấy lòng yên tĩnh."

      Thường Nhuận Chi lường trước Thái Tử phi để nàng làm nữ quan, là bởi vì lý do này á.

      "... Thần nữ nguyện vì nương nương cống hiến sức lực."


      Thường Nhuận Chi chỉ có thể trả lời như vậy.

      "Ngươi cứ yên tâm."


      Thái Tử phi lại niệp viên hắc tử, "Ba" tiếng, :



      "Ta nợ ngươi cái mệnh, cũng dùng hết sức lực cam đoan an toàn của ngươi, ta được làm được."
      thuyt thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :