1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Tàng Ngọc Nạp Châu - Cuồng Thượng Gia Cuồng [Chương 124]

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      chị em sắc nữ chuẩn bị khăn giấy xô chậu để hứng máu nhé:yoyo17::yoyo17::yoyo17:

    2. heocon93

      heocon93 Member

      Bài viết:
      14
      Được thích:
      43
      Thằng cha Thái úy chuyện kiểu ta đây rủ lòng thương xót cứu vớt đời của nên cảm tạ ta mới phải :03::03::03::03::03:
      Chụy đây ko thèm làm thiếp của nhá :050::050::050::050::050:

      Chị chỉ làm thê thôi :yoyo14::yoyo14::yoyo14::yoyo14:

      Thanks chế @Hằng Lê :038:

    3. Hằng Lê

      Hằng Lê Năm tháng dễ tan, thỉnh người trân trọng Administrative

      Bài viết:
      3,879
      Được thích:
      67,271
      Chương 27

      [​IMG]

      Có tiền trong người, Giác Nhi cảm thấy dù có theo Lục nương bất cứ nơi đâu cũng đều hoảng loạn, từ đây chủ tớ hai người cử án tề mi (*) mà sống đến tận cuối đời, chuyện tốt biết bao.

      (Cử án tề mi: Đời Đông Hán, bà "Mạnh Quang" dọn cơm cho chồng dâng lên ngang mày, tỏ lòng kính trọng. Chỉ vợ chồng kính trọng nhau (đối đãi như khách quý): "tương kính như tân" . Cũng là "Mạnh Quang cử án" , "tề mi cử án" .

      Câu này chỉ dành riêng cho việc vợ chồng, Giác nhi sai, nhưng theo Hằng nghĩ tác giả lại cố ý để thế vừa tạo hài hước vừa ám muội)

      Cho nên tại cho dù bị Vương phu nhân đuổi ra khỏi nhà trong đêm tối, Giác Nhi lại cảm thấy rất hay, sau này cuối cùng cũng có thể tự do tự tại hầm canh bồi bổ cho Lục nương rồi.

      “Lục nương, nương muốn chuyển ra ngoài ở sao lại chưa từng nhắc đến với em? Mỗi lần em theo hầu tiểu thư dạo phố, tiểu thư luôn hỏi mấy chưởng quầy cửa hàng về thuê nhà gần đó, ra chính là vì việc này!"

      [​IMG]



      Nghe Lục nương giải thích như vậy, Giác Nhi hiểu. Chỉ là có việc làm Giác Nhi cực kì tiếc nuối đó là thể cùng người nhà họ Tiêu vào cung yết kiến Tiêu Phi. Nhưng Ngọc Châu lại bình thản thèm để ý, tuy rằng thể thấy Nhị tỷ đúng là tiếc nuối nhưng khi nghĩ đến việc phải gặp lại đại ca Tiêu Sơn, vẫn nên đến đó tốt hơn. Lúc trước khi rời khỏi nhà, Vương phu nhân cố ý nhấn mạnh rằng nàng cần vào cung, vì thế Ngọc Châu cũng bình thản đồng ý, bớt rất nhiều phiền toái.

      Sân tạm cư của nàng ở tuy rằng thanh tĩnh, nhưng bước ra khỏi con hẻm đó là loạt cửa hàng, trong đó có hai cửa hàng bán ngọc phô kiêm bán Ngọc Liêu, bởi vì giá cả cũng so nhau san sát, nên ngọc liêu kia tuy rằng rẻ như ở trấn Ngọc Thạch, nhưng giá cũng tạm được.

      Cho nên về phần ngọc liêu nhất thời cũng thiếu, Ngọc Châu kêu Giác Nhi mua xong ngọc liêu, gọt vỏ sần sùi bên ngoài để mình bắt đầu vào việc.

      Từ ngày nhìn những di tác của cha để lại, nàng hiểu được rất nhiều, nhận thức rất sâu rằng chạm nổi và điêu khắc của mình còn thiếu sót ở điểm nào, nên hai hạng mục này nàng lãnh hội được thêm tầng.

      Vì thế cả ngày, tiểu viện bên phòng Đông là tiếng mõ vang vang, bên phòng Tây là tiếng búa tiếng đục đẽo, hòa lẫn vào nhau nhịp nhàng.

      Hai ngày nay nàng điêu khắc bức tượng phật quan quay mặt về bốn hướng, định tặng cho nữ cư sĩ —— Trong phòng bà có đặt bàn thờ phật, vốn định tượng Quan bằng gỗ, nhưng Ngọc Châu khuyên bà nên thỉnh tượng Phật bằng ngọc tốt hơn. Ngọc có tác dụng dưỡng thân, nếu đặt ở trong phòng ngủ có thể yên giấc. Nữ cư sĩ đương yên là cảm tạ ngớt, nếu là bức tượng Phật đặt bàn thờ trong phòng, kích thước chỉ bằng quả trứng gà.

      [​IMG]


      Nhưng người phụ nữ đến từ vùng Tây Bắc này được điêu khắc từ linh thạch (đá thần) ra sao? Dáng người nhắn nhưng bầu ngực hơi lấp ló sau chiếc yếm kia lại trắng noãn căng tròn như đôi gò núi tuyết. Và đôi chân xinh đẹp nửa gấp nửa thả lỏng ghế kia vừa thon dài vừa nhẵn mịn, có đôi khi hơi quấn vào nhau, và đôi chân mang tất lắc lư giữa khoảng , thỉnh thoảng bởi vì tay hơi dùng sức làm những ngón chân như những búp hoa lan kia co lại, làm lòng người ngứa ngáy….

      Nghiêu Thái úy đỡ người ra nhìn hồi, đột nhiên cảm thấy có chút tức giận: Ngu ngốc! Dám lén lút ăn mặc như vậy! Chẳng lẽ lúc trước khi còn làm thê tử người ta, nàng cũng ăn mặc mất nết như thế này, dẫn đến việc chú em chồng kiềm được mà càn rỡ?

      Lập tức nhàng tới phía trước cửa sổ, dựa vào hiên cửa sổ khẽ nhướng mày, dùng đốt ngón tay gõ lên song cửa sổ hỏi: “Trông tiểu thư tươi mát quá, chẳng lẽ biết tại hạ sắp đến nên cố tình chọn trang phục lộng lẫy thế này để tiếp đón?”

      Ngọc Châu nhập tâm vào công việc, cực kì chăm chú hoàn toàn biết Nghiêu thiếu đến, nên khi nghe tiếng của nam nhân, làm nàng cả kinh thiếu chút nữa đem tượng Quan trong tay quăng luôn xuống đất, lập tức ngẩng đầu lên nhìn, liền thấy gương mặt như cười như của Nghiêu thiếu, tư thế quân tử nhanh nhẹn oai hùng như cũ, chỉ là tia sáng lập loè trong đôi mắt phượng kia hiểu sao làm người ta cảm thấy lạnh cả người….

      Ngọc Châu nhanh chóng đứng chạy đến sau bức bình phong, sau đó vội vàng với lấy y phục mặc vào, nhưng lúc dựa vào bình phong để mang tất chân, vị quý nhân kia thẳng vào nhà, bước qua bức bình phong, làm Ngọc Châu cả kinh, nhất thời mất đà, thiếu chút nữa ngã lăn quay mặt đất. Bị vươn tay đến đem nàng bế lên đặt ở ghế, sau đó ngồi xổm xuống, nắm lấy đôi chân trắng noãn mềm mịn của nàng ngắm nghía hồi rồi mới đem tất quấn quanh mắt cá chân.

      [​IMG]


      Ngọc Châu sợ làm nữ cư sĩ kia giật mình thức giấc, làm cho chủ nhà vui, lại bị đuổi ra khỏi nhà thêm lần nữa, nên vẫn luôn cố nhịn hét ra tiếng. Đợi đến khi đặt chân xuống đất, đứng ở ngõ vắng lặng đó lập tức : “Thái úy bắt cóc người khác đấy sao? Lát nữa nha hoàn của ta trở về thấy ta, chẳng phải kinh hô và quấy rầy láng giềng?”

      Thái úy kéo nàng nhanh về hướng cửa hẻm, mặt đầy bình thản: “Ta ra lệnh cho mệnh gã sai vặt đứng ở cửa hẻm chờ nàng ấy báo hướng của ngươi, tránh cho nàng ấy kinh hoảng……”

      xong liền đem nàng bế lên để vào chiếc xe ngựa đậu sẵn, kiểu dáng xe ngựa đó cũng được đường hoàng, thậm chí hề treo lệnh bài của Nghiêu phủ, vó ngựa lộc cộc chạy thẳng về hướng ngoại thành.

      Đợi đến khi ra khỏi thành, là gần hoàng hôn, có mặt hồ xanh mướt lăn tăn gợn sóng, có núi cao mình dưới bóng hoàng hôn, mặt hồ như tiếc nuối những tia nắng cuối cùng, nên mặt nước vẫn còn ưng ửng đỏ. Những đóa hoa dại mọc ven hồ như cố níu kéo những tia sáng nhạt cuối cùng, sắc xanh dịu dàng lấp loáng ánh nắng còn sót lại, đẹp bút mực nào tả nổi.

      [​IMG]


      Nghiêu thiếu nhiều ngày trằn trọc khó có thể vào giấc ngủ, nên dạo loanh quanh. Nữ nhân đó quá mức ngây ngô, hiểu phong tình, chỉ chuyên tâm nghiên cứu ngọc thạch, khi chạm vào ngọc lại quên trời quên đất, bằng mình lại chủ động đến tìm, dẫn nàng dạo chơi ngoại thành để giảm bớt căng thẳng của nàng, lại tăng thêm ngọt ngào gần gũi.

      tại xem ra, chủ ý này của mình đúng là sai, chỉ đứng bên cạnh người phụ nữ này, Nghiêu thiếu cảm thấy lòng mình vui sướng lạ thường, làn gió thổi bay bay những sợi tóc của nàng, cũng làm lòng ngứa ngáy yên, lại cảm thấy tê dại nên lời.

      Đẹp nhất là buổi hẹn của buổi hoàng hôn, có lẽ cũng chỉ như thế này?

      Ngọc Châu nhìn cảnh đẹp lúc, lúc này mới chú ý đến Nghiêu thiếu vẫn luôn cúi đầu nhìn nàng, lập tức khẽ cúi đầu, ngẫm nghĩ lúc rồi : “Nóng bức giải xong, sắc trời còn sớm, thỉnh Nghiêu thiếu hãy đưa tiểu nữ trở về.”

      Nhưng Nghiêu Mộ Dã lại vươn ngón tay nâng cằm nàng lên, lặng im hồi : “Ngoại thành có biệt viện, tiểu thư có muốn cùng tại hạ qua trọn đêm nay ở nơi này ?”
      Phuongphuong57500, Chôm chôm, noair74 others thích bài này.

    4. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      Ngọc Châu cứ ăn mặc mát mẻ như thế hỏi sao k dẫn đến 1 đàn sói chứ. mà may là thái úy k biết lý do người đẹp don ra ngoài nếu mà bít do vị ca ca Tiêu gia làm cả nhà họ Tiêu lại mang vạ vào thân mà k bít lí do vì sao mình có tội nữa

    5. Dung Nguyễn 1995

      Dung Nguyễn 1995 Active Member

      Bài viết:
      239
      Được thích:
      227
      Tò mò quá, kb cảnh h của ac là chap mấy nữa cơ

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :