1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Con Mồi - Hắc Khiết Minh (Hoàn)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chương 9.3
      Edit: levuong
      [​IMG]



      1

      trả lời ngay lập tức.

      nghe.”

      hoài nghi vẫn luôn thức, điều đó lại làm cho hốc mắt hơi ẩm.

      “Em xin lỗi.” .

      “Em cần cảm thấy có lỗi.” khàn khàn .

      “Em cần.” Yết hầu co rút nhanh : “Em nên lừa gạt .”

      “Vậy em hãy mở cửa ra, cho vào .”

      thở sâu, ngang ngạnh : “Trừ khi đồng ý với em điều kiện.”

      .” chắc như đinh đóng cột.

      cự tuyệt của làm ngẩn người, giọng khàn khàn: “Em còn chưa là chuyện gì mà.”

      ly hôn với em.” mạnh mẽ .

      Ngực bỗng nhiên thắt chặt. che miệng, áp chế tiếng thở dốc, nhưng ngăn được lệ dâng lên.

      “Chúng ta… và em, vốn biết đối phương. Mấy năm nay, chưa bao giờ biết em là dạng người gì, cũng như em, ngay cả trước kia làm việc gì cũng chưa từng hỏi qua.”

      “Bởi vì điều đó quan trọng.”

      [​IMG]

      nhàng thở ra, từ từ hỏi lại: “Cha mẹ em đâu? 2 người làm việc gì?”


      chần chừ chút, mới : “Em có ba, mẹ em là nhân viên phục vụ nhà ăn. Lúc em bảy tuổi, mẹ mất sau tai nạn xe , em bị đưa đến trại trẻ mồ côi. ”

      Bảy tuổi chỉ là đứa . Ngực thắt chặt lại, dựa lưng vào cửa, nhìn phía trước vách tường đủ loại giấy dán tường, lại : “Lúc bảy tuổi rất chán ghét việc đến trường, thường hay trốn học, nên bị ông ngoại bắt đến trước bài vị tổ tiên đứng tấn nửa ngày, sau đó phải đem bàn chải đánh răng cọ rửa sạch nhà vệ sinh. Nên từ rất am hiểu tẩy rửa toilet, đấy em xem, em cũng đâu phải biết biết hết về , thực rất giỏi rửa bồn cầu.”

      Lời này làm cho bật cười. Tiếng cười kia tuy rất , lại rất ngắn ngủi, còn mang theo chút nghẹn ngào, nhưng đúng là tiếng cười. nhắm mắt lại, thở sâu, hi vọng có thể đánh vỡ cánh cửa chết tiệt phía sau lưng, đem ôm vào lòng.


      [​IMG]

      “Sau khi ba mất, cần kiếm tiền để trả nợ, cho nên vửa làm vừa học thêm lớp ban đêm, có duyên gặp gỡ Võ, từng cùng ông ngoại luyện qua mấy tháng Bát Cực Quyền, biết tập võ từ , phản xạ thần kinh tốt, lá gan cũng đủ lớn, đối với việc làm điều tra viên cũng có chút năng lực trời cho, nên đưa đến Hồng Nhãn làm, rồi từ nơi này huấn luyện , dạy cách dùng súng, cũng như các kỹ năng công tác khác.”

      “Vì sao lại làm chỗ này nữa?” hỏi lại.

      chút suy nghĩ, mở miệng liền lý do theo quán tính. chút suy nghĩ : “Chú Bang sinh bệnh, bảo tới công ty chú hỗ trợ, đến đó, rồi thấy công tác điều khiển cần trục cũng hợp, liền làm luôn đến bây giờ.”

      Người ngồi trong cửa yên lặng hồi lâu, mới ra câu.

      “Hai loại công việc này, hình như khác nhau rất nhiều.”

      Đáng chết, lại làm sai rồi. Ngữ khí của , mới nghe có gì thay đổi, nhưng trong nháy mắt, biết hiểu được dối.

      Người con này rằng hiểu biết gì về , nhưng thực ra còn quen thuộc với hơn bất cứ ai khác, tựa như quen thuộc nhất cử nhất động của , dù chỉ là nhăn mày cười. Mặc dù nhìn thấy , cũng có thể dễ dàng dựa theo thanh của để nhận ra cảm xúc của , biết cũng có thể có cảm nhận như thế. biết nếu muốn giữ lại phải .

      [​IMG]

      cúi đầu nhìn đôi tay mở của mình, sau đó lại nắm chặt thành quyền, thừa nhận : “Tay của run, điều cuối cùng mà thấy là khuôn mặt kia.”

      biết đó là cảm giác gì, từng có những ngày, cũng luôn luôn thấy, khuôn mặt của thợ săn thứ nhất bị giết, dù từng tận mắt nhìn thấy thợ săn kia tàn sát vô số mạng người, điều đó cũng hề làm cảm giác của tốt hơn chút nào cả. Tuy nhiên về sau, vì sinh tồn, bị buộc thói quen sát hại, thậm chí sớm còn nhớ rốt cuộc cướp bao nhiêu mạng người. Đây có lẽ là bất đồng lớn nhất giữa . Cách tấm cửa, vỗ về người đàn ông phía sau cánh cửa, khàn khàn hỏi lại: “Lúc nãy nổ súng, tay cũng có run, vượt qua nó rồi sao?”

      “Đó là bởi vì phía trước có người.” cười khổ, thành trả lời, hề có chút giấu diếm. Như vậy lại khác với . chua xót nghĩ, cổ họng nghẹn lại. Nếu có thể, hi vọng mình được gặp trước lúc mình dơ bẩn chịu nổi như thế này.

      “Mười sáu tuổi.” từ từ nhắm hai mắt, nghẹn ngào mở miệng.

      Nếu có chuyện nghỉ việc ở đây, bởi vì để ý, nên mới có thể chưa bao giờ kể chuyện từng làm ở Hồng Nhãn. muốn để người khác biết nhược điểm của , cho nên mới dối. Điều cùng , chắc chưa bao giờ với người khác. Người con trai này vội mở lòng cho xem, đem cho Diệp Hoài An xem. biết, nếu muốn buông tay , phải cho biết, rốt cuộc là dạng người gì, đem các lớp ngụy trang xé bỏ, xốc lên, làm cho thấy, thực thấy , hình dáng của . Trong lồng ngực đau ẩm, nước mắt thầm chảy xuống. muốn làm như vậy, luôn luôn muốn, cho nên mới trốn tránh, chịu ràng, giải thích minh bạch. Mặc dù xảy ra rất nhiều chuyện như vậy, vẫn ích kỷ tin tưởng rằng ở trong lòng nhớ ít về Diệp Hoài An tốt như vậy. Nhớ ít… Điểm tốt của ….

      Nhưng phải được biết, có quyền được biết, về chân tướng của . thở sâu, áp chế khổ sở trong lòng, nuốt xuống nỗi đau, buộc chính mình há miệng, mở miệng .

      “Em… Lần đầu tiên giết người, là mười sáu tuổi…”
      Last edited: 22/7/17

    2. Linh Di

      Linh Di Well-Known Member

      Bài viết:
      100
      Được thích:
      294
      chị cố lên <3
      levuongHằng Lê thích bài này.

    3. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chương 10.1

      Edit:levuong

      Giọng khàn khàn vang lên trong đêm yên tĩnh. Em… Lần đầu tiên giết người là lúc mười sáu tuổi. Thông báo này khỏi khiến người khác kinh hãi, ngay chính cũng chấn động kinh hãi đến ngừng thở lúc rồi mới hô hấp lại bình thường được. cũng sớm đoán được có liên quan với trò chơi kia, nhưng cho rằng đó là chuyện của vài năm gần đây, nghĩ tới thời gian xảy ra lâu như vậy. Mười sáu tuổi còn là tuổi vị thành niên, lúc đó là thời điểm đẹp nhất, bắt đầu cuộc đời tốt đẹp.

      “Vậy xảy ra chuyện gì?” nghe thấy giọng của mình hỏi.

      “Có người bạn học có tài khoản trong phần mềm trò chơi điện tử, ấy mang tới trường chơi.” liếm đôi môi khô ráp, tiếp tục : “ ấy thử nhiều cách nhưng thăng cấp được, em bắt đầu học máy tính sau ấy, đối với thiết kế phần mềm có hứng thú, lại phát ra phần mềm kia có lỗi, sau đó giúp ấy tìm ra phần xảy ra vấn đề, sửa chữa nó. Ngày hôm sau, ấy mời em tới nhà chơi, em mới phát cha ấy là người phụ trách công ty trò chơi, trò chơi ấy chơi chỉ là bản thử nghiệm, ông rất kinh ngạc khi em có thể tìm ra lỗi của trò chơi đó, lại còn có thể sửa chữa nó, nên mong em có thể tới công ty của ông làm việc.”

      nhếch môi cười khổ, “Em nhớ lúc ấy em rất vui, cảm giác như mình trúng sổ xố. Lúc em học đại học rất cần tiền, lúc cùng ông ấy ký kết hợp đồng em hoàn toàn để ý mình được trả bao nhiêu tiền, mắt dám chớp, vội đặt bút ký hợp đồng kia.”

      “Công ty phần mềm kia rất lớn, chuyên viết các chương trình trò chơi. Sau đó mấy tháng, em được phân công đến tổ, em được phân là tổ trưởng. Ngoài thời gian lên lớp, em đều dành thời gian để viết các chương trình phần mềm, hoặc cùng với nhóm của mình kiểm tra, phối hợp, chúng em cùng nhau thiết kế bản đồ trò chơi lẫn cách chơi, lập ra các quy tắc, công thức tính toán trong trò chơi. Có lẽ bởi vì chúng em đều trẻ tuổi, đối với nhu cầu khi chơi game của những người đồng lứa giống nhau, em cũng nữa, chỉ nhớ từ lúc khai trương, trò chơi bán được nhiều bản thị trường, tiền thưởng có nhiều đến nỗi em ngủ vẫn mỉm cười…”

      thở hổn hển, co chân lại từ quỳ thành ngồi, cuộn mình lại cạnh cánh cửa, nhìn vào mảng tối trong phòng, cảnh trước đây như ra trước mắt..

      “Em làm ở công ty đó năm, tâm trí hoàn toàn mê muội, năm thứ hai của đại học em rất ít đến trường, hầu như cả ngày đều ở công ty, làm việc rồi ăn ngủ đều ở đó, em chỉ muốn kiếm nhiều tiền, có tiền em sớm có thể độc lập về tài chính, phải ăn nhờ ở đậu, phải phụ thuộc bất kỳ ai, làm việc gì cũng phải xem sắc mặt họ. Với cố gắng của mình, em rất nhanh được đề bạt lên vị trí cao, tiếp nhận công việc quản lý với mức lương cao, thu được nhiều tiền từ việc bán phần mềm trò chơi. Rồi đến ngày, boss Daniel gửi tới em hợp đồng mới, đó chính là trò chơi PG”

      “ ‘PG’ là gì?” biết trò chơi này, cho nên mở miệng hỏi.

      “PG là loại trò chơi thủ vai nhân vật game”. Biết đối với máy tính, trò chơi điện tử có hứng thú, giải thích cho nghe, “Chính là người chơi bên ngoài tham gia trò chơi thông qua điều khiển nhân vật trong game, sau khi hoàn thành loạt nhiệm vụ, để đến kết cục nhất định, giành thắng lợi.”

      tạm dừng chút, rồi tiếp: “Đây cũng là hình thức chơi bình thường, nhưng có điểm khiến em cảm thấy bình thường.”

      “Điều gì khiến em cảm thấy thế?” hỏi.

      “Trong trò chơi đặt ra nhiệm vụ là người chơi điều khiển nhân vật thợ săn, giết chết con mồi. Người chơi có thể mua thợ săn, huấn luyện, thăng cấp, điều này hoàn toàn bình thường. Nhưng ngoài điểm này ra, người chơi còn có thể lấy tiền ra đặt cược xem thợ săn nào có thể giết được con mồi nhiều nhất. Bên cạnh đó, điều khiến em khó chịu nhất, tạo hình của thợ săn đều là ngoại hình của số tội phạm giết người. Em vốn chú ý tới điều này, nhưng em thấy được ngoại hình của người mà hai tháng trước mới bị thi hành án tử hình. Em tiếp tục tra mạng mới phát ra rằng tất cả các thợ săn đều có ngoại hình của các phạm nhân nhận án tử hình.”

      cảm giác cả người chấn động, ngồi thẳng lưng, xoay người nhìn về cánh cửa đóng chặt. Giọng của càng trở nên khàn khàn, mệt mỏi hơn.

      “Em thích trò chơi này, cho nên gọi điện cho Daniel rằng em nhận làm tiếp vì cho rằng trò chơi lấy tử tù ra làm nhân vật chơi là ý hay. Ông ta liền đó là hiểu lầm, ông gửi nhầm cho em, trò chơi này xóa bỏ, nên cũng muốn em xóa file dữ liệu đó, sáng mai đem file đúng gửi cho em.”

      xong, nhắm mắt lại, hít vào hơi sâu, liếm liếm môi, mới lại tiếp tục.

      “Đúng ra em nên cứ thế quên , nhưng nghe giọng qua điện thoại đúng lắm, cảm giác có chút bối rối. Ngắt điện thoại, em định xóa file hồ sơ kia, nhưng bên trong nó còn có vài file video, em trong lúc tò mò mở ra chúng. Đây chính là điều ngu dốt nhất đời mà em từng làm…”

      Mặc dù việc qua nhiều năm, nhưng đến nay, dường như còn có thể nghe thấy, thanh khi mình mở file video kia, thể nghe thấy thanh kinh tởm vang lên…Hãi hùng.

      Hai tiếng sau đó, cuộc đời của , từ thời điểm mở file video kia liền thay đổi. Lòng hiếu kỳ giết chết mèo. Câu tục ngữ này vô cùng chính xác, nhưng mọi người lại thường đem câu này thành lời đùa. từ từ mở đôi mắt ươn ướt, nhìn vào khoảng đen, như nhiều năm trước, trong bóng đêm, nhìn chằm chằm vào hình ảnh ra màn hình.

      “Trong video này tất cả điều là cảnh giết người, tàn sát trong rừng cây, em mới đầu còn tưởng là họ diễn, nhưng rất nhanh em nhận ra tất cả đều là . Mỗi con dao, mỗi khẩu súng, mỗi cảnh chặt tay chân, đều là , viên đạn là , máu tươi là , thi thể cũng là . Những người đó kêu la thảm thiết, mặt lộ ra sợ hãi và sợ hãi, trần trụi như thế, làm em sợ đến chết lặng.”

      thấy giọng của chính mình vang trong đêm đen.

      “Em biết mình xem thứ nên xem, nên lập tức tắt máy tính, dùng tốc độ nhanh nhất chạy xuống lầu, năm đó em cái gì cũng hiểu, nên còn ngây ngốc thang máy, khi mới bước ra khỏi thang máy, em bị họ đánh thuốc mê, lúc em tỉnh lại, em ở bên trong của trò chơi.”

      Trong đêm, ôm lấy chính mình, tựa vào cửa, tiếp tục với .

      “Em biết cách chơi trò chơi kia, em xem qua các luật lệ, so với các con mồi khác em còn biết được nên làm như thế nào, bọn chúng tổ chức các con mồi bên trong làm các ngành nghề khác nhau, ngành nghề nào cũng có người. Có người con trai tên là Vincent, ta vốn là bộ đội đặc chủng, dạy mọi người cách dùng súng, cách đánh lại người khác. Mọi người trong trò chơi đó tiếp tục sống sót được hơn tháng, em nghĩ rằng tụi em có thể tẩu thoát thành công, có thể tố giác tất cả chuyện này, nhưng bất ngờ bị phát giác, làm hỏng các kế hoạch đào tẩu. Người chơi bên ngoài rất ràng, con người luôn ích kỷ, có thể bị mua chuộc, biết cách phản bội. Bọn họ biết hợp tác của chúng em yếu ớt cỡ nào…”
      Last edited: 2/8/17

    4. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chương 10.2

      [​IMG]

      Giọng khẽ run, nhưng lại hít hơi sâu, với giọng ổn định tiếp: "Bọn họ đem em thăng cấp thành thợ săn."

      thể khống chế được bản thân, giang đôi bàn tay, đặt lên cửa, đem trán áp lên cửa, cố nén ý định muốn đập vỡ cánh cửa trước mắt. Mặc dù nhìn thấy , vẫn cảm giác được rất đau khổ. Sau đó, nghe thấy .

      "Vincent , trời sinh em là thợ săn, lúc em nổ súng tay run, khi giết người chân vẫn đứng vững, em và ta đều là loại người vì đạt được mục đích từ thủ đoạn, là trời sinh cặp, chỉ cần em đồng ý, em có thể trở thành thợ săn cao cấp, có được lượng lớn tiền mặt, cuộc đời tốt đẹp."

      xong, nở nụ cười.

      " ta đúng, khi em đâm dao vào tim ta hề cảm thấy áy náy, hề."

      Tiếng cười trong yên lặng kia, vô cùng chua sót, bao gồm cả nỗi đau được thành lời. biết, giây phút đó, biết vì người đàn ông kia ở bên đêm ngày, cơ thể bên cả ngày lẫn đêm, dụ dỗ , đoạt được niềm tin của , cho nên việc này mới có thể làm cho khổ sở như vậy.

      từng thích tên đó, tin tưởng tên khốn đó, nhưng tên đầu heo đó lại là kẻ biến thái. Do đó chẳng thể trách lại thể tin tưởng , khó trách thể nào giao trái tim của cho , bởi vì thử lần, lại chỉ nhận được phản bội đáng sợ.

      [​IMG]


      Quá khứ đen tối của , theo thanh đau đớn cứ quanh quẩn trong đêm yên tĩnh, vô cùng tàn khốc, vô cùng ràng, khiến khiếp sợ, đau lòng, phẫn nộ, lạnh cả người. Thông báo vừa bình tĩnh vừa trách móc của , từng câu từng chữ như con dao, đâm vào lòng đầy những vết dao. mím chặt môi, hàm dưới cắn chặt, cảm thấy ngực bị ai bóp chặt, đau đến nỗi khóe mắt đều nhíu lại. Sau đó, còn mở miệng cầu.

      "A Phong, là người tốt, những năm gần đây, đối với em tốt. Nhưng em ... Bình thường em trốn nửa đời người, sau đó vẫn còn tiếp tục trốn nữa. Em và hoàn toàn khác nhau, nếu muốn giúp em , hãy trả tự do cho em ."

      đến cùng, mục đích của chính là ly hôn. Có giây, chỉ nghĩ đến việc đá tung cánh cửa trước mặt, rít gào lên với rằng ngại quá khứ của , ép thừa nhận có quan tâm tới . biết làm được, làm lần, có thể làm lần thứ hai. quan tâm hơn bất kỳ ai khác quan tâm . Nhưng cũng hiểu được, Nghiêm Phong đúng, vấn đề ở cánh cửa trước mắt này, mà ở trong lòng của . Bức bách có lẽ có thể giải quyết được vấn đề này, nhưng làm được.

      [​IMG]

      Khó trách luôn duy trì trạng thái cảnh giác, luôn mặc quần áo ngủ, luôn rất khó vào giấc ngủ, luôn tự giác trật tự im lặng, luôn dễ dàng tha thứ cho ... mất ngủ của , những cơn ác mộng, thần kinh của luôn cần chuẩn bị sẵn, trong cuộc sống hay làm những điều cổ quái, chưa bao giờ dễ dàng biểu lộ cảm xúc, toàn bộ đều được giải thích, là có nguyên nhân.

      Con người của từ năm mười sáu tuổi ấy mất khống chế. có cảm giác an toàn, cho nên mới nắm chặt những gì có thể nắm được, cần những quy luật, những vật bình thường. Đối với tất cả đều dễ dàng mà có được, dường như chỉ cần giây là mất gì đó. Mấy năm nay, dù qua nhiều năm như vậy, này luôn chuẩn bị chạy trốn mọi nơi mọi lúc.

      Em kết hôn với , là để lợi dụng ...

      biết đây là lời .

      Diệp Hoài chỉ là vỏ bọc mà em cần phối hợp với để ra người như vậy.

      Chết tiệt, lời này cũng . nhìn ra được thay đổi của , trong cuộc sống chung của , vô tình thay đổi và cố ý thay đổi.

      Mấy ngày gần đây, chủ động ngủ trong lòng , lúc vô thức đưa tay chạm vào , vuốt ve , đường nắm lấy tay , đan tay vào nhau. Trước khi ngủ còn kiên trì đem tóc buộc ngay ngắn chỉnh tề, ngày nghỉ còn có thể bị kéo lại ngủ nướng, mà phải sáng sớm đứng lên chỉnh sửa này nọ.

      biết, người ở cùng thời gian qua chính là , cũng có tình cảm đối với . Cũng bởi vì có tình cảm , nên mới đem những lời như thế để làm cho tuyệt vọng. cương quyết muốn cùng ly hôn. nhận định giữa hai người có tương lai.

      biết , bây giờ có gì cũng được, cho dù đá nát cánh cửa này, thề với trăm lần rằng quan tâm tới quá khứ của , cũng nghe lọt. Chuyện tình cảm hai người xui xẻo đổ vỡ, đúng là cmn có cách nào trách . Tên chết tiệt biến thái đó cướp tự do của , cách nhìn người của , con người , và tín nhiệm của với người khác. có cách nào tin tưởng người khác, bất kể kẻ nào. Cho dù người đó là . dám tin vào lời hứa hẹn của , lời cam đoan của , tin tưởng mình còn có thể có cuộc sống bình thường, có tương lai tốt đẹp. Cho dù muốn, cũng dám thử.

      Gân xanh trán bởi vì tức giận và bất lực mà giật giật ngừng, đôi tay áp chặt cửa nắm chặt lại thành nắm đấm. muốn đấm nát những kẻ khiến thành người như vậy, vặn gãy cổ chúng, tận mắt nhìn thấy những tên hèn hạ, rác rưởi như thế tắt thở. Mặc dù có thể làm được như vậy, nhưng chuyện xảy ra rồi cũng thay đổi được nữa.

      Người con bên trong cửa gì nữa, nhưng biết được khóc, khóc ra tiếng, giống như lúc ở xe buýt đọc tin nhắn của vậy, mặc dù khóc, nhưng thanh phát ra. luôn là như vậy, dùng hết khả năng để đè nén tình cảm của mình, cho người khác biết, để người khác hiểu được, làm cho mỗi khi nhìn lại đều cảm thấy rất đau lòng.

      Chết tiệt, cần để học lại cách tín nhiệm, biết tin tưởng. Tin tưởng . cần mở lòng ra, giao trái tim cho , can tâm tình nguyện cho vào trong tim .

      A Phong hít hơi sâu, rồi lại hít vào, sau đó bắt buộc chính mình ngồi xỗm bắp chân, đem nắm tay cửa định vặn ra, sau đó mất chút cố gắng để kìm nén lại, mới có thể buông nắm tay cửa ra, đưa bàn tay lần nữa thả lỏng, đặt lên đùi. mở mắt ra, nhìn vào cánh cửa đóng chặt trước mắt, cắn răng, đau lòng mở miệng.

      "Được, cho em tự do."

      Liếm đôi môi khô khốc, buộc bản thân lớn tiếng .

      "Chúng ta ly hôn ."
      Last edited: 2/8/17

    5. levuong

      levuong Well-Known Member Staff Member Super Moderator VIP

      Bài viết:
      1,234
      Được thích:
      4,726
      Chương 10.3.


      [​IMG]

      định để ý đến , nhưng lý trí khiến mở miệng.

      "Điều... Điều kiện gì?"

      "Em phải tiếp tục đợi ở chỗ này."

      "Em nghĩ là... Có cần thiết phải như vậy...." khổ sở lại hốt hoảng : " hiểu, em thể tiếp tục ở chỗ này, những tên thợ săn kia..."

      "Những tên thợ săn kia số bị phán án tử hình tội giết người hàng loạt, bọn họ đều là hung ác cùng cực lại biến thái, mỗi tên đều giết người chớp mắt, ít thậm chí sớm chấp hành án tử hình, tuy chết nhưng sống lại, trong mắt có gắn thiết bị GPS để khi vào trong trò chơi, thợ săn có thể tùy ýlựa chọn con mồi."

      bình thản , điệu bình tĩnh như báo cáo.

      "Thiết bị trong mắt ngoài hệ thống xác định vị trí GPS, còn có thiết bị theo dõi tính mạng, thiết bị chụp ảnh cảnh trước mắt, có thể chụp quang cảnh phía trước mắt tên sát thủ, gửi qua mạng, đem tình hình thực tế phát sóng tới máy tính người chơi toàn cầu, cung cấp cho họ xem, đặt tiền cược. Để cho các thợ săn ngoan ngoãn nghe lời, thợ săn sơ cấp bị bỏ thuốc, cần đúng giờ lấy thuốc giải, mới có thể tiếp tục sống. Thợ săn cấp 1 bị giải phẫu nhiều hơn, ngoài việc truyền tư liệu trao hổi, cũng có thể thông qua sóng vô tuyến ngay lập tực tiếp nhận con mồi mới nhất và các tin tức liên quan. Thợ săn cấp 1 còn bị cài thuốc nổ trong mắt, người chơi bên ngoài có thể tự chọn thời cơ tự nổ tung.”

      [​IMG]
      ngay lập tức liền bị phong tỏa, xóa mất, người có liên quan sau đó chỉ sống được mấy ngày. Mấy giờ sau khi gặp , người bị khai trừ, người bị ám sát, hoặc mất tích. Nhưng trả lời chắc như đinh đóng cột, "Đúng!"

      Bởi vì quá khiếp sợ, lắp ba lắp bắp hỏi: "Vậy... Khi nào? Chuyện đó xảy ra khi nào?"

      "Năm ngoái, tháng mười ."

      Đó là hơn chín tháng trước, nhưng cái công ty này vẫn tồn tại, cũng bị phá hủy, cũng bị tiêu diêt. thể tin được, cắn chặt môi, trong chốc lát tai như ù . Điều đó có khả năng là , có người nào có khả năng đối kháng với người chơi bên ngoài.

      nên tin bất cứ kẻ nào! thanh trầm trong đầu vang lên cảnh báo. Người vì mình, trời tru đất diệt, con người đều biết cách phản bội. tới bây giờ luôn tin cảnh báo đó đúng, luôn nghe theo nó, bởi vậy mới sống được đến ngày hôm này. Nhưng mà, lại nghĩ phải tin tưởng , nhất định cần phải tin tưởng .

      " ...Cái công ty này.. Có tên là gì?"

      [​IMG]
      muốn nhắc đến hay liên quan gì đến trò chơi kia nữa, cũng cho rằng Công ty điều tra ngoài ý muốn Hồng Nhãn kia có thể thay đổi được gì. Nhưng mà, họ bắt được người chơi bên ngoài, tuy rằng người kia chết vì bị ám sát, nhưng cái công ty này vẫn tồn tại sau chín tháng, vẫn tồn tại như cũ. thể đè nén hi vọng cháy bừng lên trong lòng.

      "Người đó, em của bạn , có lẽ chết từ lâu rồi." cho biết.

      im lặng giây, sau đó mở miệng :"Em còn sống."
      Đúng vậy, còn sống, còn kéo dài hơi tàn sống. Thời gian trước đây, từng nghĩ tới có lẽ còn có những con mồi khác, những người khác tiếp tục đấu tranh sinh tồn trong trò chơi. Nhưng phận ốc mang nổi mình ốc, trong trò chơi cũng vài lần thử giúp đỡ người khác đều gặp thất bại, hoặc sau này có kết cục bị phản bội, nên ngoại trừ việc trốn thoát, tự bảo vệ mình, thể giúp đỡ ai được. có người có thể sống lâu như vậy trong trò chơi sao? rất nghi ngờ, nhưng trò chơi này phần lớn đều ở những nơi người, có thể có người thực vẫn còn sống trong trong trò chơi kia. nhớ rất khi mình ở trong trò chơi, luôn chạy trốn và trốn, thể tin về người có cuộc sống như thế. người khác. người cũng giống vậy.

      "Những người chơi bên ngoài thích nhất là cảm giác kích thích khi truy đuổi, bọn họ có tiền bạc, nắm trong tay quyền thế, do đó có thể nghĩ khác . Loại người mà bọn họ thích nhất chính là những người cao thủ võ thuật như và bạn bè , có biết đây giống như là đẩy những người bạn của cùng nhảy vào hố lửa ?"

      "Bọn họ có thể cùng công ty này sinh tồn lâu như vậy, cũng phải người trong sạch hoàn toàn." nhàn nhạt : "Em chỉ cần nêu tình, chuyện khác cũng phải chuyện của em."

      im lặng lúc lâu, do dự, giọng trầm bình ổn lại vang lên.

      "Chuyện cho tới bây giờ, đối với em mà đâu có mất mát gì? chỉ cầu em hợp tác với Hồng Nhãn, nếu sau này em thấy tình huống thích hợp, có thể tiếp tục chạy trốn."

      Nghe vậy, hít hơi sâu, cuối cùng liếm đôi môi khô rát, mở miệng. "Sau khi ly dị, tiếp tục quấy rầy em nữa chứ?"

      "Sau khi ly dị, tiếp tục quấy rầy em."

      gật đầu, khàn giọng mở miệng: "Được, chỉ cần ký đơn ly hôn với em, em ở lại, hợp tác với công ty Hồng Nhãn."

      "Em chờ chút."

      hai lời, đứng lên, sải bước xoay người rời .
      Last edited by a moderator: 6/8/17

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :