1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Nhật kí theo đuổi vợ của chàng đầu bếp - Yên Bán Căn [Full + Đã có ebook]

Thảo luận trong 'Hiện Đại Hoàn'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. huyetsacthiensu

      huyetsacthiensu Well-Known Member

      Bài viết:
      3,280
      Được thích:
      7,821
      là lưu manh quá . mà đụng vào vẫn là em nhũn người ra thôi, vẫn là người được lợi. Đây gọi là được tiện nghi còn khoe mẽ trong truyền thuyết đấy.
      Nhiên NhiênYuurei Bana thích bài này.

    2. Yuurei Bana

      Yuurei Bana Well-Known Member

      Bài viết:
      80
      Được thích:
      3,001
      Chương 23: Ngắm mặt trời lặn.
      Edit: Yuurei Bana.

      Trong ánh mắt của bao hàm ngọn lửa, nóng rực và mãnh liệt.

      Giang Hạ bị nhìn tâm hoảng ý loạn, duỗi tay đẩy ra, “ biết xấu hổ!” xong liền nắm lấy quần áo bẩn giặt. Bên giếng trơn trượt, bởi vì vội cho nên suýt nữa trượt chân. che dấu chút nào cười .

      Giang Hạ nổi cáu, đem áo trong tay giặt như khăn lau.

      Để cho cười! Ngày mai để mặc khăn lau trở về!

      Trình Dật Tu sợ thực tức giận, có trêu chọc , vui vẻ : “Đường trơn, em cẩn thận chút, nấu cơm trước.”

      Giang Hạ tức giận ừ tiếng.

      Giặt xong quần áo, Trình Dật Tu còn ở trong phòng bếp ra. Giang Hạ muốn chủ động đến chỗ , vì vậy chạy lên lầu tìm hành lý của mình.

      Tầng hai chỉ có phòng, còn lại là sân phơi. ban công có ít hoa, xanh um tươi tốt. Hiển nhiên cũng là nhờ hai vợ chồng bà nội Chương chăm sóc.

      Mở cửa phòng ra, Giang Hạ trực tiếp vào. Căn phòng này rất lớn, hơn ba mươi mét vuông. Bên trong bài trí rất đơn giản, giường, bàn đọc sách, tủ quần áo, còn có giá đầy sách.

      Hành lý Giang Hạ đặt bên cạnh giá sách, tới mới phát , trong giá sách nhét phần lớn đều là ghi chép. Tò mò lấy bản ra, chỉ thấy bên trong ghi chép chằng chịt các loại thực đơn.

      người tham ăn, mặc dù biết làm cơm, nhưng mà đối với việc nấu ăn lại rất có hứng thú. Trước kia cũng mua qua ít sách dạy nấu ăn, nhưng mà học được, chảy nước miếng với hình ảnh cũng được.

      Dù sao có chuyện gì, liền cầm mấy quyển, dựa vào đầu giường chậm rãi lật xem.

      viết chữ rất đẹp, mạnh mẽ, giống như . Ghi chép cũng rất chi tiết, mỗi nguyên liệu nấu ăn, trình tự làm việc, viết rất ràng rành mạch, để người khác xem hiểu ngay.

      Giang Hạ đếm đại khái, trong giá sách có hơn hai mươi bản ghi chép. Nhìn có thể có thành tựu như ngày hôm nay, là trả giá bằng cố gắng, phải là ngẫu nhiên.

      Lật bản thứ nhất, bên trong rơi ra tờ giấy. Giang Hạ vừa cầm lấy nhìn, giấy chỉ viết dãy số điện thoại. Tờ giấy ố vàng, có nếp nhăn, nhìn ra được có lâu rồi.

      nhìn gì thế?”

      Giọng Trình Dật Tu đột nhiên xuất , Giang Hạ sợ hết hồn, tờ giấy trong tay rơi xuống đất.

      cần lúc nào cũng dọa người như vậy có được !” oán hận .

      vuốt đầu , “Thực xin lỗi nhát gan, lần sau chú ý.” xong xoay người nhặt tờ giấy kia lên, thấy chữ viết tờ giấy. Nụ cười mặt đột nhiên dừng lại.

      Giang Hạ nhìn phản ứng của , cho là mình xem đồ làm mất hứng. Vội : “Thực xin lỗi, tôi thấy nhàm chán cho nên xem ghi chép của .”

      đem tờ giấy kia nhét vào trong bản ghi chép, mặt khôi phục vui vẻ: “Những ghi chép này nếu em thích, lúc về liền mang về cùng.” xong, cúi người đến gần mặt , nghiêm túc : “Hơn nữa, em vĩnh viễn cần xin lỗi với . Bất luận em làm cái gì, trong mắt đều đúng. Cho nên cần xin lỗi, nhớ kỹ ?”

      Giang Hạ đột nhiên bị lời thâm tình của làm mặt đỏ tim đập nhanh, cúi đầu, dám nhìn thẳng nhiệt tình trong mắt .

      Thấy thẹn thùng, nhịn được duỗi tay vuốt tóc , “ thôi, xuống ăn cơm.”

      Giang Hạ ồ tiếng, mặc nắm tay xuống lầu.

      Ăn xong cơm trưa, Trình Dật Tu bảo Giang Hạ lên lầu nghỉ ngơi lát, mình leo lên nóc nhà. phía lâu chưa quét dọn, cho nên lên dọn dẹp lát.

      Giang Hạ hơi mệt. Nằm ở giường, nghe thanh tới lui mái nhà, lâu sau gặp Chu Công.

      Lúc tỉnh lại, gần chạng vạng. nghĩ tới mình ngủ lâu như thế, xuống giường mới phát Trình Dật Tu ngồi ở trước cửa sổ cạnh bàn đọc sách, dựa vào ghế ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ, dường như suy nghĩ gì đó.

      nghe được động tĩnh quay đầu lại, “Tỉnh rồi sao?”

      Giang Hạ thẹn thùng ừ tiếng, vậy mà ngủ hơn ba tiếng. “Mái nhà dọn dẹp xong rồi sao?”

      vừa mới tỉnh ngủ, ánh mắt còn mê ly, giọng lười biếng.

      Trình Dật Tu cảm thấy cổ họng hơi khát, tới thay sửa sang đầu tóc, “Sớm dọn xong rồi, ngủ ngon ?”

      Giang Hạ phát ánh mắt nhìn hôm nay lúc nào cũng nóng cháy, làm cho hoảng hốt. Lui về phía sau, “Rất ngon, tôi rửa mặt.”

      Trình Dật Tu ngăn cản, nhìn xuống lầu. Sau đó xoay người, đem tờ giấy trong bản ghi chép kia lấy ra, vo thành cục ném vào thùng rác.

      Giang Hạ rửa mặt xong, Trình Dật Tu liền xuống lầu.

      Lúc này, ánh mắt trời còn gay gắt nữa, mặt trời dần dần lặn về tây, đứng ở trong sân có thể nhìn thấy đồng ruộng vàng óng xa xa.

      dạo với , được ?” hỏi.

      Giang Hạ có từ chối, ngủ giấc sảng khoái tinh thần, ra ngoài dạo cũng tốt.

      Bên trong thôn rất yên tĩnh, khác với thành thị ồn ào náo động, trời chiều đều trở nên đẹp hơn.

      Hai người trước sau đường đồng ruộng, lẳng lặng thưởng thức mặt trời lặn.

      “Em biết , có ba năm nhìn thấy trời chiều.” Trình Dật Tu phía trước đột nhiên mở miệng ra.

      Giang Hạ nhìn chằm chằm bóng lưng , tò mò hỏi: “Vì sao?”

      rất chậm, “Khi đó vừa mới được vào, theo sư phụ học việc, mỗi ngày đều ở trong phòng bếp, cuối cùng mới được ra. Em cũng biết, lúc mặt trời lặn, chính là thời gian phòng bếp bận việc nhất. Cho nên ròng rã ba năm, mỗi ngày trong thời gian đó, đều ở trong phòng bếp.”

      như nước chảy mây trôi, nhưng mà Giang Hạ biết, học việc trong bếp là nghề khổ nhất. Việc nặng dơ bẩn, cái gì cũng phải làm, gặp sư phụ tốt đánh chửi cũng là chuyện bình thường.

      dừng chân lại, xoay người đối mặt , tiếp tục : “Cho nên khi đó nguyện vọng lớn nhất của , chính là có ngày có thể cùng người mình thích, nhìn mặt trời dần dần lặn về tây, nhìn ánh mặt trời biến mất, bồi ấy cùng nhau đón ban đêm.”

      Trong mắt lóe sáng, còn ấm áp hơn chân trời mặt trời lặn vàng óng ánh.

      Giang Hạ nhìn đôi mắt lóe sáng đó, trông thấy chính mình.

      đưa tay khẽ vuốt gò má , “Hạ Hạ, thích em, em sao?”

      Hạ Hạ, thích em, em sao? Câu này lặp lặp lại bên tai Giang Hạ, chấn động màng nhĩ , làm tâm hoảng ý loạn.

      Mình thích sao? hỏi mình.

      Giống như là có. Từ khi nào bắt đầu? biết . Vì sao lại thích? cũng biết. Hình như tất cả mọi chuyện đều có lý do, cho nên làm sợ hãi.

      Đây là thích sao? Hoặc là chung đụng lâu dần dần tích lũy hảo cảm? do dự, có rất ít kinh nghiệm chung đụng với người khác phái, tình cảm của mình với Trình Dật Tu, rốt cuộc là thích hay là tình bạn.

      đợi được Giang Hạ trả lời, trong mắt Trình Dật Tu tối . Thu tay lại, xoay người tiếp tục lên phía trước.

      “Phía trước có dòng suối , nước rất trong, dẫn em xem nhé?” đổi chủ đề. thất vọng là giả, nhưng mà nhiều năm hy vọng như vậy cũng dám ôm lấy chờ đợi qua, bây giờ mỗi ngày có thể nhìn thấy , với , bồi ăn cơm. tuyệt đối vì nhất thời vội vàng mà dọa chạy.

      Giang Hạ sau lưng , nhìn bóng lưng đơn của , đột nhiên hơi đau lòng. Suy nghĩ lát, lấy điện thoại di động ra, nhắn tin cho Hứa Lôi: Vì sao chị lại gả cho Lục Ly, làm sao chị biết mình thích cậu ta?

      Hứa Lôi nhàm chán ngồi trong phòng làm việc ngáp, nhận được tin nhắn của Giang Hạ, lập tức tinh thần tỉnh táo.

      suy đoán lần này Trình Dật Tu mang Giang Hạ ra ngoài, chắc chắn là có mục đích. Mà mục đích lớn nhất của phải là thu hoạch tâm hồn thiếu nữ của Giang Hạ hay sao? Bây giờ Giang Hạ hỏi như thế, mười phần chín phần là Trình Dật Tu thổ lộ. Với hiểu biết của với Giang Hạ, nha đầu này chắc chắn biết tình cảm của mình, cho nên mới phải nhắn tin hỏi như thế.

      uống ngụm nước, đắn đo lát. Sau đó nhắn tin trả lời Giang Hạ: Chị cũng biết, dù sao chính là nguyện ý ở cùng ấy, cho dù gây gổ với ấy cũng cảm thấy ngọt ngào. Hơn nữa chuyện thích ai đó, làm gì có lý do. trăm người trăm loại thích, nhưng mà có điều thay đổi. Chính là lúc em ở cùng người kia, nhất định rất vui vẻ. Cảm giác ngọt ngào hạnh phúc đó, giống như chảy xuôi người em bất cứ lúc nào, chảy mãi cạn. Lúc chị và Lục Ly ở cùng chỗ chính là như vậy, cho nên chị đồng ý lời cầu hôn của ấy.

      Gửi tin xong, Hứa Lôi nhìn lại lần, bị lời buồn nôn của mình làm toàn thân nổi da gà.

      Giang Hạ đọc hết tin nhắn, sững sờ tại chỗ động.

      Đúng rồi, vài ngày nay, dường như vui vẻ. Cho dù bị bắt nạt chiếm tiện nghi, mặc dù xấu hổ và giận dữ nhưng mà thực tức giận lắm. Nếu như đổi lại là người khác, chắc chắn tát ta.

      Cho nên, trong lòng , giống như người khác?

      Phát này làm vui như chim sẻ, thích , cũng thích . tốt.

      Lúc này di động lại rung lên, mở ra nhìn, Hứa Lôi gửi tin nhắn khác tới - - quên mất, còn có điều quan trọng nhất: Tâm hồn vui vẻ rất quan trọng, thân thể sung sướng cũng quan trọng như vậy đó!

      Mặt Giang Hạ đỏ lên, tắt điện thoại. Người này đáng tin!

      Trình Dật Tu phát đứng tại chỗ, cũng dừng bước chân, thấy mặt đỏ bừng, hỏi: “Sao thế?”

      Giang Hạ cắn môi, trong đầu giống như có người đánh trống, có muốn hay , cho biết, kỳ cũng thích ?

      Bộ dáng vừa rồi của dường như rất thất vọng, nếu như , có vui lên chút nào ?

      Trình Dật Tu phát bình thường, lại hỏi câu: “Sao thế, có chỗ nào thoải mái à?”

      Giang Hạ lắc đầu, lấy hết dũng khí mở miệng. “ phải, tôi, kỳ tôi…”

      Xa xa, có bóng người nho chạy về phía bọn họ.

      “Chú A Tu! Chú A Tu! Bà nội gọi hai người về ăn cơm!” Ngưu Ngưu chạy tới chỗ bọn họ, cắt đứt lời Giang Hạ .

    3. chjchj1001

      chjchj1001 Active Member

      Bài viết:
      143
      Được thích:
      117
      Hóng chương tiếp quá
      vk đại caYuurei Bana thích bài này.

    4. Nhiên Nhiên

      Nhiên Nhiên Well-Known Member

      Bài viết:
      538
      Được thích:
      626
      Ôi nhóc kỳ đà
      Yuurei Banavk đại ca thích bài này.

    5. vk đại ca

      vk đại ca New Member

      Bài viết:
      22
      Được thích:
      12
      :yoyo45: cảm ơn bạn nha ......
      Yuurei Bana thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :