1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Ô Hô! Gian Thần Lộng Quyền - Cá Thích Leo Cây

Thảo luận trong 'Cổ Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. simple

      simple New Member

      Bài viết:
      3
      Được thích:
      2
      Cuối cùng cũng được edit tiếp. Tks editor nhiều lắm :yoyo52:

    2. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 27

      Chỗ ngồi ở đại điện được an bài chia làm hai phía để tiện sắp xếp cho quan viên văn võ. Phía giữa là lối trung gian rộng lớn, vị trí ngồi đối diện nhau.

      Buổi yến tiệc lần này chỉ có quan viên hàng ngũ phẩm trở lên mới có thể tham gia, mặc dù nhiều lắm, nhưng cũng có ít người xếp thành hàng dài.

      Tề vương ngồi vào vị trí thứ nhất bên trái còn Vạn Dực lại ngồi ở phía bên phải vị trí thứ ba từ dưới lên.

      Trước khi tiến vào điện, từ phía xa xa Vạn Dực liếc mắt nhìn thấy Kỳ Kiến Ngọc, dùng đôi vai rộng lớn bảo trì dáng ngồi bất động, tự rót tự uống, giống như chúng tinh phủng nguyệt*.

      *Trăng sao vây quanh, được nhiều người vây quanh, theo đuổi.

      Cặp mắt kia hề nhiệt tình gắt gao đuổi theo y nữa …., Vạn Dực trong lòng mình có cảm giác gì.

      Lý Hoan Khanh ngồi phía Vạn Dực, nhận thấy được người nọ có chút yên lòng. Lý Hoan Khanh chủ động nâng chén rượu lên, nhàng đặt ở bàn của Vạn Dực, cười cười: “Đến, ta kính huynh ly.”

      Vạn Dực cầm lấy rồi cười, tay phải nâng chén rượu, cung kính: “Đâu dám từ chối.” xong y hơi ngửa đầu ra phía sau, hơi cạn sạch rồi giơ chén rượu trống ra..

      “Được lắm!”

      Gặp được người kính rượu với Vạn Lang trước, những quan viên chăm chú để ý từ nãy tới giờ cũng sôi nổi hướng về phía Vạn Dực giơ chén rượu lên “Mời.”

      “Mời--”

      Nhất thời xung quanh đều cùng y kính rượu, Vạn Dực cũng mỉm cười nhất nhất đáp lễ, khi được người khác mời rượu, Vạn Dực hề nhăn nhó tìm cớ trốn tránh, dứt khoát thoải mái uống rượu lấy được vài phần hảo cảm, mặc dù dung mạo y nhu xinh đẹp nhưng hành động lại rất ra dáng nam nhi.

      Thời gian bất quá mới trôi qua chừng uống cạn chén trà, hơn nữa ngồi yên chỗ cũng hơi ngại ngùng, đúng là thể náo nhiệt lên được.

      Kỳ Kiến Thành trong tiếng hô vang cao vút ở tiểu hoàng môn: “Hoàng thượng giá lâm --” bình tĩnh vào đại điện. Bất ngờ là ngoài hai hàng thần tử đứng hầu hai bên phía bên tay phải lại có người bị mọi người vây quanh kín mít, khi chăm chú nhìn kỹ người bị vây ở bên trong đó chính là Vạn Dực --.

      Kỳ Kiến Thành nheo mắt, đáy lòng có cân nhắc.

      Vỗ vỗ tay, những cung nữ mặc váy bằng sa mỏng sớm chờ ở bên ngoài như đám mây trắng bồng bềnh xuyên qua chỗ ngồi của các vị đại thần thần tiến vào, cẩn thận dâng lên những món cao lương mỹ vị.

      Sau khi dâng đồ ăn lên hết vòng, nhóm cung nữ cũng rời mà ở lại, đứng ở phía sau các vị đại thần dâng lên bình rượu ngon.

      Hoàng đế đứng dậy, giơ chén rượu lên cao, cất cao giọng : “Đại Chu ta, võ vận hưng thịnh!”

      Quần thần cùng nhau nâng chén, kêu lên cao tụng: “Đại Chu võ vận hưng thịnh” --

      Trong lúc ăn uống linh đình, Kỳ Kiến Ngọc bị mùi rượu hấp dẫn, ánh mắt vài lần xuyên qua đám người, lơ đãng xẹt qua phía......

      Quảng Uy tướng quân Tiết Đào hận thể đem ánh mắt dính chặt ở chén rượu của Tề vương, e sợ khi điện hạ uống nhiều thêm chén.

      Cho đến tận bây giờ, Tề vương điện hạ hai lần say rượu, gây ra cho gã bóng ma tâm lý rất sâu đậm, lần này ở hoàng cung, lại có Vạn Dực ở bên, Tiết Đào bi thống giày vò tâm can, vì bảo vệ mặt mũi hoàng gia, đâu dễ dàng gì cho gã! Thái hậu nên chu cấp cho gã nhiều lương bổng hơn!

      “Điện hạ, đủ, đủ rồi, cần uống nữa.”

      Kỳ Kiến Ngọc liếc gã cái: “Chỉ mới có ba chén, tửu lượng của bổn vương kém đến mức đó.”

      Tiết Đào thầm rơi lệ, sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất** a!

      ** sợ việc gì to tát, chỉ sợ việc may xảy ra bất ngờ

      Ăn no rửng mỡ...... đúng đúng, là thực sắc tính dã***.

      ***Ăn uống sắc dục là bản tính

      Chờ rượu và thức ăn được bưng lên, đám thiếu nữ nhày múa tiến vào, họ mặc váy quây ngực màu hồng, thân khoác áo sa mỏng như cánh ve, cổ tay các nàng quấn lấy dải lụa dài, tay trái cầm quạt che đậy dung nhan, bầu ngực đầy đặn trắng noãn run rẩy bại lộ trong khí, cung điện ngập tràn hương vị son phấn.......

      “Đào tơ mơn mởn xinh tươi, hoa hồng thơm đặc dưới trời xuân trong......” giọng hát nữ du dương biết từ đâu đến cất lên như đạo tế ti, lúc đầu lưỡng lự, dần dần lại uốn lượn thanh lên chút, ngọt ngào ôm lấy tâm hồn nam nhi.

      “Hôm nay nàng theo chồng, nên bề gia thất ấm nồng thuận vui......”

      Các thiếu nữ trong tiếng ca cất vang, kiễng mũi chân, ngẩng cằm lên, bắt đầu di chuyển thành từng vòng tròn, đến khi dần dần khép lại, chiếc váy bằng tơ tằm người xoay thành vòng tròn, hai dải lụa ở hai bên bờ vai nối tiếp thành từng vòng bay lượn trung.

      Khi những đó tụ lại chỗ bỗng nhiên đưa tay rút đai lụa người ra, vừa múa vừa lần lượt di chuyển nhanh, khiến cho vòng tròn đó khi mở ra khi đan vào nhau……Chỉ trong chớp mắt, hơn mười vòng tròn màu hồng được tạo nên từ lụa đỏ biến thành đóa hoa đào nở rộ, từ bên trong nụ hoa, tiếng ca thánh thót vang lên......

      “Đào tơ mơn mởn xinh tươi, trái đơm đặc đầy cành khắp cây......” Nụ hoa rung lên chút, lộ ra đôi giày đôi giày điểm nước sơn màu mắt mèo.

      Mọi người khỏi nín thở, chờ mong, các thiếu nữ bất chợt tung tay áo lên, nụ hoa trong nháy mắt ấy bỗng nhiên nở rộ --

      dung nhan hết sức xinh đẹp!

      Gương mặt của ca cơ nháy mắt bại lộ dưới ánh lửa, nàng ta giống như ngượng ngùng giấu tay áo lên che mặt, bước lui về phía những múa ở bên trong, lộ ra bên khuôn mặt, ánh hào quang chiếu rọi vào người, giống như câu hát kia: ‘Đào tơ mơn mởn xinh tươi, hoa hồng thơm đặc dưới trời xuân trong’......

      Kỳ Kiến Ngọc thoáng nhìn vào ca cơ xinh đẹp động lòng người kia lúc, ánh mắt hề có hứng thú dời , vẫn như cũ lưu luyến nhìn về phía đối diện bên phải.

      Nhưng trùng hợp là ca cơ kia cũng đứng ở phía bên phải, biết vô tình hay cố ý hướng về phía Tề vương, trong con mắt của mọi người ở đây, thể nghi ngờ là Tề vương điện hạ bị ca cơ kia mê hoặc, khiến nhìn chớp mắt.

      Ca cơ bị ánh mắt nóng bỏng của Tề vương nhìn vào nên dám ngẩng đầu lên, thẹn thùng nhìn sang chỗ khác, tiếng ca càng phát ra uyển chuyển hàm xúc triền miên: “Đào tơ mơn mởn xinh tươi, xum xuê ngàn lá phất phơ đầy cành. Theo chồng nàng duyên thành, với người gia thất hiền lành thuận vui…..”

      Các ca cơ hát bè ở phía sau liền hiểu ý, thấy hoàng đế ở phía sau bức rèm che giật giật nhiều lần, tiểu thái giám lanh lợi phía sau bức rèm che liền ra, nhàng theo đuôi đám thiếu nữ ra ngoài.

      Kỳ Kiến Thành hướng về phía Kỳ Kiến Ngọc giơ chén rượu lên: “Hoàng huynh, khúc ca này huynh có thấy vừa ý ?”

      Kỳ Kiến Ngọc uống rượu vào, cảm thấy có cũng được mà có cũng sao gật đầu: “Cũng tệ lắm.”

      Kỳ Kiến Thành tăng lượng lên vài phần, lại : “ biết hoàng huynh cảm thấy đào cơ kia, ca hát như thế nào?”

      Kỳ Kiến Ngọc để vài phần mặt mũi cho hoàng đế, cho có lệ: “Nghe khá lọt tai.”

      Kỳ Kiến Thành lộ ra là người nam nhân biết điều [?] tươi cười, khẳng khái : “Hiếm khi thấy được người kén chọn như hoàng huynh từ trước đến nay lại có lúc vừa lòng.” đến đây, ta ngừng lại, hướng về phía Kỳ Kiến Ngọc giơ chén rượu lên: “Nếu hoàng huynh thích, đào cơ này liền đưa cho hoàng huynh.”

      Tề vương điện hạ thiếu chút nữa bị sặc, đại điện lúc này, hoàng đế cùng Tề vương người hỏi, người đáp, bất tri bất giác yên tĩnh trở lại.

      Kỳ Kiến Thành cười tủm tỉm bổ sung : “Hoàng huynh vừa rồi nhìn xem chăm chú đến nỗi chớp mắt, nếu hoàng huynh coi trọng nữ tử đó, trẫm liền làm chủ, bảo thái giám đem đào cơ kia đưa vào trong cung của hoàng huynh.”

      Vạn Dực bất giác xiết chặt chén rượu, nín thở chờ đợi Tề vương trả lời.

      Nhưng lâu, chỉ thấy Tề vương ngửa đầu uống cạn chén rượu kia, cười cười chút, tỏ ý vui vẻ thu nhận.

      Trái tim của Vạn Dực trong nháy mắt co rút từng đợt, giống như bị cái gì đó bóp chặt, y cố giả vờ bình tĩnh quay đầu trò chuyện cùng Lý Hoan Khanh, nhưng cụ thể trò chuyện về vấn đề gì, ngay cả chính bản thân y cũng biết.

      ….Hình như, cái này gọi là “quả báo” sao? Vạn Dực kéo kéo khóe miệng, cũng cười nổi.
      Anhdva, Parvarty, Đỗ Thúy Loan26 others thích bài này.

    3. B.Cat

      B.Cat Well-Known Member

      Bài viết:
      635
      Được thích:
      855
      Con đường Dực nhi trở thành nữ tử xinh đẹp, lãnh diễm tứ phương bao giờ mới đến được a~ hiu hiu
      Hale205 thích bài này.

    4. tranlinhe72

      tranlinhe72 Well-Known Member

      Bài viết:
      60
      Được thích:
      1,496
      Chương 28

      “Vạn Dực, huynh làm sao vậy?” Lý Hoan Khanh nhạy cảm cảm thấy có gì đó đúng.

      Vạn Dực đặt chén rượu xuống, hai tay xoa nắn thái dương,“Có lẽ là uống nhiều rồi, đầu đau chịu nổi......”

      Lý Hoan Khanh vội hỏi: “Rất khó chịu sao? Nếu nhịn được, có thể gọi người hầu hướng Hoàng thượng chào từ giã.”

      Vạn Dực lắc đầu: “Tốt xấu gì đây là lần đầu tiên tham dự yến hội, nếu bây giờ ra về, hoàng thượng khỏi mất hứng, ta có thể nhịn thêm lát nữa.”

      Lý Hoan Khanh nhìn gương mặt trắng bệch của người nọ, ta đau lòng vài phần, tự nguyện xả thân vì “mỹ nhân” chắn rượu, hề oán giận.

      Đáng tiếc Vạn Dực hề muốn gây chuyện thị phi lại tìm tới y.

      Rượu quá ba tuần, yến hội cũng sắp kết thúc, vị thứ ba phía bên phải là tiểu vương tử của Đột Quyết làm chức Lai Sử, cũng bị mời tham dự. Gã ta từng sống ở kinh thành thời gian ngắn, tự nhiên cũng nghe qua tiếng tăm tươi đẹp của Vạn Lang.

      Quả nhiên làm gã ta thất vọng, khi Vạn Lang tiến vào nội điện, dung nhan kia như trăng phá mây để lộ diện vẻ đẹp ra bên ngoài, làm gã ta động tâm thèm thuồng dãi, lại nhìn tới vị trí của người nọ, cũng chỉ đếm được vài vị, chức quan thấp kém. Bởi vậy gã ta hoàn toàn yên lòng, mượn cớ say, nâng chén rượu thất tha thất thểu đứng dậy, ở trước mắt bao nhiêu người, đến trước mặt Vạn Dực.

      “Ngươi, ngươi là Vạn Lang sao?” Tiểu vương tử Đột Quyết biết còn cố hỏi.

      Vạn Dực chắp tay, cung kính trả lời: “Đúng là tại hạ.”

      Mấy năm gần đây, Đột Quyết ngày càng lớn mạnh, triều Đại Chu trọng văn khinh võ, hưởng an nhàn nhiều năm, lúc trước khi tiên đế còn sống, Mông Cổ vài lần phản loạn, mãnh tướng khó cầu, vì vậy đối với lần nổi dậy này của Đột Quyết, Đại Chu cố ý ở giữa lung lạc, tận lực tránh cho Đột Quyết và Mông Cổ cấu kết với nhau.

      Vì thế vị Lai Sử Đột Quyết này năm nay liên tiếp ra vào hoàng cung, phàm là khi có quốc yến quên tiện thể trêu trọc bọn họ.

      “Yên thị của ta nổi danh là mỹ nhân ở Đột Quyết”, đôi mắt vương tử Đột Quyết lờ đờ mông lung, gã ta đem mặt tới gần, mê muội đánh giá gương mặt của Vạn Dực: “Ngươi...... Ngươi còn đẹp hơn cả yên thị của ta, có đúng nam nhân vậy?”

      Sắc mặt Vạn Dực rốt cuộc giận dữ, y đột nhiên đem chén rượu đặt mạnh ở bàn, nghiêm mặt : “Vương tử uống nhiều rồi.”

      “Tức giận sao?” Tiểu vương tử Đột Quyết đột nhiên cười ha ha, bỗng nhiên quay đầu nhìn Kỳ Kiến Thành ngồi cao : “Hoàng thượng, từ lâu nghe Vạn Lang có sở trường về lục nghệ, ta ngưỡng mộ lâu, lần này ngàn dặm xa xôi tới Đại Chu, biết Hoàng thượng có thể thỏa mãn thỉnh cầu nho này của ta ?”

      Muốn quan viên trong triều biểu diễn giống ca cơ bình thường, đây quả thực là chuyện nhục nhã.

      Kỳ Kiến Ngọc bỗng dưng ném chén rượu, tay phải rút bội kiếm ra --

      “Điện hạ thể......”

      Quảng Uy tướng quân vội vàng ngăn lại, nếu bây giờ trở mặt, liên minh ký kết cùng Đột Quyết lần này liền tan thành bọt nước.

      Khi xung quanh vẫn lặng ngắt như tờ, Vạn Dực chậm rãi tiếp lời: “Đột Quyết khiêu khích với Đại Chu sao?”

      Tất cả mọi người ngồi ở đây đều hốt hoảng, tiểu vương tử Đột Quyết tức bị lời to gan của Vạn Dực làm kinh sợ, gã ta nhanh chóng lại quét mắt liếc Kỳ Kiến Thành cái, : “Vạn Lang to gan, đây chỉ là vấn đề của ta và ngươi, ngươi lại lôi cả hai quốc gia vào, ngươi có mưu mô gì?

      Vạn Dực nghe xong rốt cuộc thở dài hơi, y biết mình làm quá lên, nhưng nếu dễ dàng thỏa hiệp, những y bị mất mặt mà thanh danh Đại Chu cũng bị làm nhục.

      Bởi vậy trong giây lát Vạn Dực liền đưa ra chủ ý, cố ý dẫn dắt vương tử Đột Quyết chủ động tháo xuống liên can của hai quốc gia, đem phạm vi thu lại thành hai cá nhân trong lúc đó.

      Y thành khẩn lớn tiếng thỉnh tội trước mặt Kỳ Kiến Thành, rồi sau đó chuyển hướng sang tiểu vương tử Đột Quyết, đáp mà hỏi ngược lại: “Đột Quyết muốn bị tiêu vong sao?”

      Vương tử Đột Quyết giận dữ.

      đợi gã ta phát tác, Vạn Dực chậm rãi cười, dùng tất cả ngôn ngữ tay chân để mọi người thấy được [?], hơi hơi ngẩng cằm, khinh thường : “Vương tử Đột Quyết sứ, phải giữ gìn hình tượng bên ngoài của Đột Quyết, cần thận trọng từ lời đến việc làm, phát triển “quốc uy”. Nhưng ngài lại xem trọng nhan sắc quan viên của quốc gia mà để ý đến năng lực của họ. Hay là người Đột Quyết đều là người như thế? Ngài ở hoàng cung Đại Chu năng lỗ mãng, làm nhục bản quan, đó là cách ứng xử về cấp bậc lễ nghĩa của Đột Quyết hay sao? Vẫn là cách làm việc lỗ mãng lường trước hậu quả như thế? Nếu người Đột Quyết vẫn hành xử như vậy, Đột Quyết bị tiêu vong!”

      Lời này vô cùng khí phách, vương tử Đột Quyết vương nhịn được xanh mét mặt mày, hô hấp dồn dập, nhưng vét hết cả bụng cũng tìm được từ ngữ để phản bác, dưới tình thế cấp bách, thế nào cũng nghĩ ra được.

      Vạn Dực lúc này thản nhiên đứng lên, chỉ thấy y chút để ý hướng vương tử Đột Quyết hành lễ cái, dùng thái độ khoan dung : “Mặc dù vương tử là người thất lễ trước, nhưng lễ nghi của Đại Chu mênh mông, nếu vương tử ngưỡng mộ, Vạn Dực cố gắng vậy.”

      Lời vừa ra, các võ tướng khó tránh khỏi kích động, sớm chịu nổi lớn tiếng trầm trồ khen ngợi, sôi nổi hướng Vạn Dực nâng chén.

      “Tiểu tử! Làm tốt lắm!”

      “Này trông bộ dạng của Vạn Lang mặc dù giống đàn bà, hai tay trói gà chặt, nhưng đúng là nam tử hán…..”

      Ánh mắt của Kỳ Kiến Ngọc sáng rực, lại phải cố gắng kiềm chế cụp mắt xuống.

      Làm sao có thể quên y đây? Bất luận y ở nơi nào, dù có ở trong nghịch cảnh vẫn tỏa sáng như cũ.

      Tâm niệm khẽ lưu chuyển, Kỳ Kiến Ngọc liếc mắt nhìn sâu, chăm chú vào Vạn Dực, nay vẫn chưa có đủ năng lực để bảo vệ y, phải đợi đến khi có đủ lông đủ cánh --

      Vạn Dực nhìn bất cứ ai, tiếp nhận đàn cổ của cung nữ phía sau dâng lên, y thoải mái trực tiếp khoanh chân ngồi dưới đất, tay phải chút để ý mơn trớn dây đàn, leng keng thử .

      Tầm mắt dừng lại ở hình vẽ nho phía cuối chiếc đàn, Vạn Dực kinh ngạc ngẩng đầu nhìn về hướng chủ vị.

      Chủ nhân của cái đàn cổ này là......

      Chỉ thấy rằng hoàng đế bệ hạ hướng về phía y nâng chén rượu lên, bày ra tư thế muốn làm gì cũng được.

      Vạn Dực khẽ chớp mắt, chút khách khí đem chiếc đàn này đặt lên đùi, đầu chiếc đàn tựa lên chân, đuôi đàn giữ lại, tựa như tài năng tuyệt diễm cuồng sinh chỉ có trong Kinh Thi, phong thái phóng khoáng ai sánh bằng. --

      Thoáng chốc như ánh nắng giữa trời cao, thanh lấn át cả những đám mây bay!

      Vạn Dực cất cao giọng hát: “Tháng sáu tê tê, nhung xe ký sức. Tứ mẫu quỳ quỳ, tái là thường phục...... Vương cho xuất chinh, lấy khuông vương quốc.”

      Lời ca vừa cất lên, vương tử Đột Quyết khỏi biến sắc.

      Ca khúc mà Vạn Dực hát là trong Kinh Thi [ tiểu nhã · tháng sáu ] [?], chính là chiến khúc mà Chu Tuyên vương dùng để tiêu diệt Bắc Tề, ràng đây là lời cảnh cáo trực tiếp của y dành cho gã ta.

      chờ Vạn Dực hát xong, tiểu vương tử Đột Quyết nghiêm mặt đến đen kịt, đưa chén rượu ra sau tỏ vẻ thất lễ với Kỳ Kiến Thành, xin được cáo lui trước.

      Vạn Dực làm như thấy, y miễn cưỡng cười, vẫn đánh đàn, ca hát như cũ: “...... Nhung xe ký an, như chí như hiên...... Về phần đại nguyên. Văn võ cát phủ, vạn bang vì hiến.”

      Hay lắm Vạn Lang!

      Đây cũng chính là lần cuối cùng thiếu niên Vạn Dực hiến nghệ trước mặt mọi người, nhiều năm sau, đoạn giai thoại che dấu phong sương này trở thành truyền kỳ.

      Năm Thành trị thứ bảy, Ngoã Lạt tạo phản.

      Tề vương Kỳ Kiến Ngọc lại lãnh binh xuất chinh.

      Cùng năm đó, nhân lúc trước khi nội loạn, Duệ đế Kỳ Kiến Thành vì khẳng định địa vị tôn quý của vị hoàng đế thân sinh ra mình đời trước, khởi xướng cuộc Đại lễ nghị*.

      *Đại lễ nghị: (chữ Hán: 大礼議) là loạt những cuộc tranh luận về vấn đề phong hiệu dành cho thân sinh của Minh Thế Tông trong đại lễ tôn xưng Hoàng khảo (theo Tông pháp Hoàng tộc có nghĩa là cha của Hoàng đế) vào đời Minh, giữa Hoàng đế và các đại thần Dương Đình Hòa,Mao Trừng, kéo dài trong 3 năm (1521 – 1524), trở thành trường đấu tranh chính trị. Triều đình chia làm hai phái: Hộ lễ duy trì lễ chế phong kiến và Nghị lễ ủng hộ nguyện vọng cá nhân của Hoàng đế. Kết quả Minh Thế Tông dựa vào hoàng quyền hùng mạnh, giành được thắng lợi cuối cùng, những người phản đối bị phạt trượng, đình bổng (tiền lương) và đoạt quan chức. (Theo Wikipedia)

      Ý muốn thông qua đại lễ nghị này, xác lập củng cố lại địa vị hoàng thất chính thống, đả kích Thái hậu cùng Vương đảng, thi hành tân chính.

      Năm Thành trị thứ tám, bởi vì có sở trường sáng tác về cúng tế hỏa táng “Thanh từ”, toàn lực duy trì Đại lễ nghị, Vạn Dực được Duệ đế sủng ái, thăng thành quan tứ phẩm “Chiêm Thái thường”.

      Năm Thành trị thứ chín, y thăng lên làm Lễ bộ Thị lang. Cùng năm đó, trước khi Vạn Dực làm lễ đội mũ, Duệ đế để ý ý kiến phản đối của quần thần, cất nhắc vị Lễ bộ Thượng thư này đứng hàng lục bộ.

      Vị gian thần Vạn Dực này là người đứng đầu trong lịch sử huy hoàng của Vạn gia --

      Truyền thuyết về người này chính thức mở màn.

      -- Quyển thứ hai hoàn --
      Parvarty, kabi_ng0k, Anhdva20 others thích bài này.

    5. Neavah Redneval

      Neavah Redneval Well-Known Member

      Bài viết:
      593
      Được thích:
      449
      còn hai quyển nữa ._. huhu còn ngược lắm huhu:-((

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :