1. Quy định post bài trong Khu Edit – Beta – Convert

    Đặt Title theo mẫu [Tên truyện] dấu cách - [Tên tác giả] (Update chương)

    Hình bìa truyện

    Tác giả

    Thể loại

    Số chương

    Nguồn convert (nếu có)

    Tên Editor & Beta

    Nick Facebook, Mail liên lạc

    Đặc biệt: 1 editor ko được mở quá 3 Topic

    Quy định cho editor

    Box Edit – Beta – Convert chỉ đăng những truyện edit, beta, convert của Cung; không đăng truyện sưu tầm của trang khác trong Box.

    Chủ topic chịu trách nhiệm hoàn thành topic, không drop, không ngưng edit quá 1 tuần. Trường hợp không theo tiếp được truyện thì phải báo với Ad hoặc Mod quản lí Box lý do không thể theo tiếp và để BQT tiếp nhận.

    Nếu drop không có lý do sẽ bị phạt theo quy định của cung: Link

    Mỗi topic nên đặt 1 lịch post theo tuần hoặc tháng để member dễ theo dõi. Nếu post 1 tuần 10c sẽ được tặng thêm 100 ruby (liên hệ với quản lý của box để được thưởng)

    Khi hoàn thành nên vào Topic báo danh để được thưởng điểm thêm. Điểm thưởng là gấp 2 lần số điểm được hưởng của cả bộ. Ví dụ:

    Bạn edit 1 bộ 100c nhận được 1000 ruby thì sẽ được thưởng 2000 ruby.

    Quy định Đối với Readers:

    Comt thân thiện, comt nhắc nhở truyện nhẹ nhàng

    Không comt với những lời lẽ quá khích, sử dụng ngôn từ đả kích editor, nhân vật, tác giả...

    Không comt gây war, hối truyện thiếu thiện cảm

    Nếu vi phạm lần đầu nhắc nhở. Lần sau -10ruby\lần

    Không comt thanks (trường hợp muốn thanks editor thì nhấn like để ủng hộ)

    Quản lý box Truyện Edit&Beta:

    lolemcalas, haruka, Hằng Lê, Ngân Nhi

Mau xuyên công lược: Nữ phụ có độc - Miêu Mao Nho (14/5/18)

Thảo luận trong 'Hiện Đại Đang Edit'

  • ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :
    1. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ ba
      Chương 69
      Edit: Nhi Huỳnh

      Phong Quang giống như mèo con ríu rít chọc lòng người đều hóa thành một bãi nước, Tề Mộ đem nàng ôm vào ngực mà vỗ vỗ, thanh nhỏ xuống nói: “Ngoan, chờ nàng ngủ rồi ta sẽ .”

      Tuy cảm giác bản thân bị xem thành đứa nhỏ mà đối xử nhưng Phong Quang vẫn mặt đỏ tai hồng vùi đầu vào ngực hắn, nhắm hai mắt lại, hơi thở dễ chịu người hắn khiến nàng an tâm.

      Ngày hôm sau Vân nhi đến hầu hạ rửa mặt chải đầu cảm thấy tiểu thư nhà mình có chỗ nào đó đúng nhưng cũng rõ là chỗ nào, tiểu thư trước đây một ánh mắt co thể làm cho người ta xương ́t rã rời, nhưng hiện tại càng có thể câu được hồn phách người ta… Vân nhi nghĩ nhiều nữa mà chỉ cho là tiểu thư thế này thì càng đẹp mắt.

      Tay Vân nhi chải tóc một chút, “Ôi? Tiểu thư, dấu hồng ̉ người là sao vậy?”

      “Cái này à…” Pp bình tĩnh tự nhiên che dâu tây hồng ̉, mặt đỏ tâm loạn nói: “Là bị muỗi cắn.”

      Vân nhi nghi ngờ gì, “Còn chưa tới tháng sáu mà đã có muỗi rồi, đợi nô tỳ đến hỏi quản gia xin đồ xua muỗi đến đây.”

      “Ừ, Vân nhi, ngươi trước hãy lấy cái khăn lụa mỏng cho ta che lại đã.” Đừng nhìn mặt nàng để lộ cái gì, kỳ thực đáy lòng đã sớm đem Tề Mộ oán giận trăm ngàn lần, đêm qua hắn đem nàng ép buộc lăn qua lăn lại, hận thể làm cho người nàng lưu lại ấn ký của hắn, còn nhớ rõ… Hắn cầm cái khăn dính vết máu kia…

      Nghĩ đến đây tim Phong Quang nhịn được mà đập nhanh, xong rồi, nam nhân này đối với nàng mà nói sức hấp dẫn thật sự quá lớn.

      “Tiểu thư, mặt người sao lại đỏ lên rồi?”

      “Khụ… thời tiết nóng quá.”

      Một trận mưa to đêm qua làm cho khí ban ngày tràn ngập mùi cỏ thơm tươi mát, ngồi ở trong sân, nhìn sương mai lá cây trong suốt long lanh chiết xạ ánh sáng, Phong Quang tâm tình thoải mái kêu Vân nhi lấy ra cầm mà đã lâu nàng hề động qua.

      Vừa mới gảy một một nốt nhạc thì quản gia đến thông báo, “Tiểu thư, người của Tiêu vương phủ tới cầu hôn, lão gia gọi người đến chính phòng.”

      Dây đàn phát ra “Coong…” một tiếng chói tai mười phần, Phong Quang đột ngột đứng lên, nghĩ gì nhiều mà chạy ra khỏi phòng.

      “A! Tiểu thư, đợi nô tỳ với!” Vân nhi đuổi theo phía sau gọi to.

      Sắc mặt Hạ Triều rất tốt, kỳ thực dùng từ “ tốt” để miêu tả còn chưa đủ để hình dung, cho dù đối diện là thế tử Tiêu vương phủ, Tiêu vương gia tương lai gương ông cũng làm ra vẻ ôn hòa.

      Ngược lại, Tề Mộ lại cười tao nhã, giống như gặp một trưởng bối thân thiện, cùng Hạ Triều hình thành hai thái cực đối lập nhau.

      khí tại đại sảnh rất quỷ dị.

      Phong Quang một bước vào lại muốn quay trở ra nhưng bị Hạ Triều gọi lại, “Phong Quang, lại đây.”

      “Dạ… phụ thân.” Nàng qua người Tề Mộ, nhìn chớp mắt, quy củ tới trước mặt Hạ Triều, nhưng tầm mắt nóng rực sau lưng khiến cả người nàng muốn nhũn cả ra.

      Hạ Triều liếc mắt Tề Mộ, đối với nữ nhi chính mình ́ gắng dịu một chút thần sắc, “Thế tử hôm nay đến là để cầu hôn con, phụ thân quyết ̣nh hỏi ý kiến của con trước.”

      “Con…” Nàng nói nên lời, Tề Mộ nói là sẽ đến cầu hôn, nhưng cũng có nói là sẽ nhanh như vậy!

      “Hạ tiểu thư.” Tề Mộ nói: “Ý kiến của nàng là như thế nào cứ nói thẳng, đừng ngại, cho dù là cự tuyệt thì tại hạ tuyệt đối cũng vì chuyện này mà đánh mất lòng tin vào cuộc sống, kết liễu mạng của mình, nàng cần mang gánh nặng mà trả lời.”

      Hắn tuyệt đối là uy hiếp nàng!

      Phong Quang quay đầu nhìn về gương mặt vô hại kia, cắn răng, hắn thế mà dùng sinh mệnh chính mình mà uy hiếp nàng, nhưng mà…

      Dù có lời nói uy hiếp này, đáp án của nàng cũng chỉ có một mà thôi, đây mới là thứ khiến nàng tức giận.

      “Phụ thân, con nguyện ý gả cho thế tử.”

      Giải quyết dứt khoát, Tề Mộ vừa lòng nở nụ cười.

      Chương 70
      Edit: Nhi Huỳnh

      Tiểu thư Hạ phủ vừa cùng Tiêu vương phủ giải trừ hôn ước, nay lại cùng Tiêu vương phủ kết thân, khúc chiết trong đó mọi người đoán được, vì thế cũng chỉ có thể đoán ngược đoán xuôi, bất quá tiểu thư Hạ gia xinh đẹp như vậy, toàn bộ Lạc thành này ngoại trừ thế tử Tiêu vương phủ thì cũng ai xứng được với nàng.

      Thọ yến Tiêu vương phi cực kỳ náo nhiệt, Tiêu vương gia có bệnh nhẹ trong người thể gặp khách, vì thế toàn bộ mọi chuyện cũng chỉ có Tiêu vương phi và thế tử ra mặt chống đỡ.

      Yến hội loại này Phong Quang nhận được thiệp mời thì nhất ̣nh phải tới tham gia, huống chi nàng đã khôi phục thân phận thế tử phi Tiêu vương phủ, nhưng nàng thật sự thích loại giao tế dối trá này.

      “Chán lắm à?” Tề Mộ kéo tay nàng lui tới một góc tối bị người để ý đến, hắn có thể thân mật với nàng một chút.

      Nàng thành thật gật gật đầu, “Ta thích loại trường hợp này, nhưng ta nhất ̣nh phải thích ứng với nó.”

      “Ta thực sự có lỗi.” Tề Mộ nắm tay nàng, nàng luôn thích thanh tịnh, hắn hiểu nàng cho nên cũng biết nàng có thể ứng phó tốt với những việc này, cũng phải muốn nàng thay đổi cái gì mà hắn muốn, muốn nàng có thể sớm thích ứng thân phận thế tử phi, bởi vì hắn đã muốn tổ chức hôn lễ một cách khẩn cấp.

      Bả đầu Phong Quang nhẹ nhàng tựa vào ngực hắn, “ sao đâu, ta có thể làm rất tốt, chỉ cần chúng ta ở cùng một chỗ là tốt rồi.”

      Tay Tề Mộ đặt lưng nàng, hắn nhẹ giọng nói: “Bé ngoan, thật muốn nàng ngay bây giờ.”

      Sắc mặt nàng như mây, cắn môi khẽ gọi tên hắn: “Đủ rồi, A Mộ.”

      “Ừ, ta đây.” Hắn mỉm cười.

      biết vì sao nghe một câu như thế trong lòng Phong Quang cũng ngượng ngùng, nàng chỉ thấy trong lòng ấm áp, cho dù tình huống nguy hiểm thế nào hắn đều có thể xuất hiện bên cạnh nàng, vì nàng che gió che mưa.

      “A Mộ, ta thích chàng.”

      “Ta biết.” Nàng thình lình lớn mật tỏ tình làm cho hắn cười nhẹ một tiếng, ý cười ấm áp đều tràn ra hốc mắt, hắn chậm rãi nói, “Phong Quang, ta nàng.”

      so với thích, ham muốn độc chiếm lại càng mạnh mẽ.

      Phong Quang cuối cùng cũng đợi được ba chữ này, chưa từng nghĩ rằng sẽ nghe được ở trường hợp này, nàng nhìn xem bốn phía, thấy chung quanh ai để mắt đến góc bên này, nàng đánh bạo ôm hắn nhưng rất nhanh lại buông ra, Tề Mộ lại thấy chưa đủ mà cầm lấy tay nàng vào một góc sâu hơn có ánh đèn, ánh trăng cũng bị cây ́i rậm rạp chặn lại, hắn đẩy nàng vào tường, hung hăn hôn môi nàng, một bàn tay duỗi ra thâm nhập đáy quần nàng.

      Nơi này lúc nào cũng có thể có người qua, động tác Phong Quang liền càng thêm khẩn trương nhưng lại có bản năng ngượng ngùng cùng khát vọng, lý trí nàng nói cho nàng nên rụt rè lại, nhưng thân thể nàng nói nàng muốn bị hắn chiếm hữu, phản ứng mâu thuẫn khiến hắn càng thêm điên cuồng đòi hỏi người nàng.

      Hạ Triều tìm nửa vòng cũng tìm được nữ nhi của mình, nhìn đến Tiêu vương phi lẳng lặng đứng ở cửa đại sảnh, hỏi: “Vương phi có nhìn thấy Phong Quang ?”

      Tiêu vương phi miễn cưỡng cười nói: “Mộ nhi thấy Hạ tiểu thư ở trong phòng rầu rĩ nên mang nàng ra ngoài dạo, Hạ lão gia cần lo lắng.”

      Tiêu vương phi vẫn luôn chú ý nhi tử nên đương nhiên là thấy hành động của đôi trẻ tuổi này, bà nhìn thấy Tề Mộ lôi kéo Phong Quang vào chỗ tối, bà cũng từng trải qua tuổi trẻ nên cũng đoán được chuyện gì sẽ phát sinh, nhưng bà có thể khẳng ̣nh nếu nàng tiến đến ngăn cản, thì tình mẹ con còn sót lại của bà cùng Tề Mộ đến hài hòa ngoài mặt cũng chẳng còn.

      Bỏ qua chuyện Hạ Phong Quang từng là vị hôn thê của Tề Đoan, Tiêu vương phi đối với nàng cũng có gì hài lòng, huống chi con trai Tề Mộ của bà cùng phụ thân hắn, cũng chính là trượng phu bà, ngoại trừ bề ngoài thì căn bản hề có gì tương tự.

      Lại nghĩ tới nam nhân kia, Tiêu vương phi nhắm mắt lại, lẩm nhẩm một câu a di đà phật.

      ---------------------------------------
      Tác giả: Đối tượng tấn công chiếm đống đều là một người, chỉ là nữ chủ biết mà thôi… Còn vì sao biết, sẽ tiết lộ.
      ---------------------------------------
      Editor: Mọi người theo dõi truyện thì sẽ thấy đôi lúc tác giả sẽ tung vài hint về thế giới thật của nữ phụ Phong Quang, trực tiếp gián tiếp gì cũng có. :th_78:
      Đôi lúc cảm giác như đọc truyện trinh thám ấy, lâu lâu ngồi suy luận tình tiết tiếp theo với thế giới thực của nữ phụ cũng hay. :dai ca:
      Ví dụ thế giới này, mọi người đoán thử xem tại sao nam phụ lại bị mù, còn lưu lạc ở bên ngoài đến tận ba năm trước mới trở về, mà về một phát k những giành được vị trí thế tử, mà đến tình thương của Vương phi cũng được luôn, Vương gia cũng k phản đối. ̣a vị còn có thể dùng thủ đoạn, còn lòng người thì... khó đoán đấy :059:
      Last edited: 17/7/17
      Mollisac, thanh_thanh1, Ly Vũ33 others thích bài này.

    2. Nhi Huỳnh

      Nhi Huỳnh Well-Known Member

      Bài viết:
      276
      Được thích:
      6,873
      Thế giới thứ ba
      Edit: Nhi Huỳnh
      Chương 71 - 72

      Khi thọ yến sắp tàn, một mình Tề Mộ đến đại sảnh nói với Hạ Triều hắn đã an bài phòng nghỉ của khách chu toàn cho Phong Quang, Hạ Triều hừ một tiếng nói gì, ông trực giác mặt mày Tề Mộ hớn hởn rất thích hợp nhưng cũng đoán được nữ nhi của mình cũng phòng khách nghỉ ngơi mà lại đến phòng Tề Mộ.

      Tân khách giải tán, ngoài cửa lại thông báo một tiếng, “Mẫn quý phi đến!”

      Tiêu vương phi sửng sốt, Tề Mộ cười lạnh, mọi người còn lại đều lắp bắp kinh hãi, vội vàng ra đại sảnh nghênh đón quý phi nương nương.

      Mẫn quý phi đúng theo hai chữ “Minh mẫn”, người năm nay gần bốn mươi nhưng hãy còn mỹ mạo, cười rộ lên liền làm cho người ta thấy đây là một nữ nhân trí tuệ nhanh nhạy, bầu bạn bên người quân vương lâu ngày, người nàng lại có thêm một tia tôn quý mà người thường thể có.

      Mẫn quý phi miễn lễ cho mọi người, lên trước cười nói với Tiêu vương phi: “Hôm nay là thọ yến của vương phi, nghi thức xã giao liền miễn , báo vậy này nọ coi như là bản cung lấy làm lễ vật cho vương phi.”

      Nha hoàn sau lưng Mẫn quý phi mở ra hộp châu báo nâng tay.

      Trong hòm phía tất cả đều là trân bảo hiếm thấy, nhưng Tiêu vương còn thèm liếc mắt một cái, nàng chỉ cười, Mẫn quý phi so với bà thân phận tôn quý nhưng lại có một chút hạ phong, “Đa tạ nương nương.”

      Quách ma ma nhận hòm trong tay tiểu nha hoàn.

      “Kỳ thực, bản cung lần này đến đây để chúc thọ vương phi là chuyện thứ nhất, thứ hai là bệ hạ nghe nói Tiêu vương bệnh nặng nên ́ ý để cho bản cung đến thăm hỏi Tiêu vương.”

      “Nương nương.” Tề Mộ cười nói: “Phụ vương sớm đã nghỉ ngơi, bằng nương nương tạm thời nghỉ tại vương phủ một đêm, ngày mai lại gặp phụ vương.”

      Tiêu vương phi xiết chặt chuỗi phật trong tay.

      Mẫn quý phi nhìn ánh mắt tối đen rõ của Tề Mộ, “Ngươi chính là thế tử Tề Mộ?”

      “Đúng vậy.”

      “Quả nhiên là lịch sự tuấn tú, cũng tốt, theo ý ngươi, bản cung hôm nay liền ngủ tạm tại vương phủ một đêm, vương phi sẽ để ý chứ?”

      “Tất nhiên là , vậy để thiếp thân dẫn đường, ́ch thân đưa nương nương đến phòng khách.”

      Tiêu vương phi tiếp đãi Mẫn quý phi, người xung quanh nên thì thong thả mà , nên giải tán thì tán, Hạ Triều qua Tề Mộ, “Phong Quang ở đây, ta muốn đưa nữ nhi về nhà.”

      “Phong Quang đã ngủ rồi, thì hôm nay để ta ́ch thân đưa Phong Quang trở về thì hơn.”

      ngủ?”

      Tề Mộ tươi cười hoàn mỹ, “Phong Quang bởi vì rất mệt mỏi nên đã ngủ.”

      “Tiểu tử thối!” ́ vượt tôn ti, Hạ Triều cầm ̉ áo hắn lại vì có ́ kỵ mà hạ giọng cảnh cáo: “Ngươi đừng quên các ngươi còn chưa thành hôn, Phong Quang còn phải giữ danh dự, nếu truyền ra ngoài…”

      Tề Mộ thong dong, “Hạ lão gia yên tâm, trong vương phủ ai dám truyền ra đâu, bọn họ rõ ràng ai mới là chủ tử của mình.”

      “Ngươi thế nhưng đã làm được đến nước này?” Hạ Triều ngoài ý muốn, Tiêu vương là người như thế nào ông đều biết, Tề Mộ có thể đem người của Tiêu vương biến thành người của mình, Tiêu vương thất thế thì các lão thuộc hạ sẽ phản bội ông ta, mà Tề Mộ có thể đem người ở đây đều thay đổi, vật chứng minh được cái gì?

      “Hạ lão gia, ta có thể cam đoan Phong Quang gả vào đây tuyệt đối có chuyện nhà gì phiền toái phải xử lý, ta đã an bài mọi thứ rất tốt.” Tề Mộ mỉm cười tao nhã chê vào đâu được.

      Hạ Triều buông tay ra, lui từng bước ra sau, thần sắc thể phân biệt, ông kinh sợ phải việc ông thể phỏng đoán được người trẻ tuổi này, mà là đem Phong Quang giao cho hắn cũng biết là chuyện tốt hay xấu, đánh cược hạnh phúc của Phong Quang… Lạnh lùng xem kỹ liếc mắt Tề Mộ một cái, Hạ Triều xoay người rời khỏi.

      Tề Mộ bình tĩnh sửa sang lại ̉ áo y phục, trở về phòng mình, đến khi nhìn thấy thiếu nữ ngủ say giường, ánh mắt vốn hờ hững của hắn hóa thành ôn nhu.

      Môi hồng của nàng còn lưu lại sưng đỏ do bị thô bạo đối xử, hắn đau lòng lấy ngón tay vuốt ve môi nàng, cúi đầu xuống hôn nhẹ nhàng.

      Hắn xem nàng như bảo bối, Hạ Triều làm sao có thể nghi ngờ hắn sẽ đối xử tốt với Phong Quang đây?

      Phong Quang trong mộng cảm thấy bên người mình nằm một người, nàng thật sự mệt mỏi mở được mắt, bản năng hướng tới nguồn ấm mà đến gần, nàng xem như bị người ôm ở trong lòng, mà đến nửa đêm mất cái ôm ấm áp, còn bởi vì lạ giường mà tỉnh ngủ.

      Bên giường còn dư lại hơi ấm, mà người bên cạnh đã thấy bóng dáng, nàng mê mang đứng dậy mặt quần áo xuống giường, đem theo một ngọn đèn ra cửa, nàng chưa từng du đãng lúc hơn nửa đêm thế này, nhưng chuyện sắp sửa phát sinh đêm nay làm nàng thể ra ngoài.

      Theo bản đồ ở trong đầu, Phong Quang di xuyên qua hoa viên, lại qua một hành lang dài tiến tới một sân vườn đã bị phế bỏ, cửa mở, bên trong có hai nữ nhân giao chiến.

      Nam nhân nằm ở giường khắp người dơ bẩn, râu ria ông ta rất dài, tóc tán loạn, có thể nhìn ra thời gian dài được chăm sóc qua, hắn thể cử động, cũng nói nên lời, trừ bỏ trợn mắt nhìn người đã đến thì cũng khó mà nhận ra hắn có hơi thở của người còn sống.

      Mẫn quý phi thật ngờ cách nhau hai mươi lăm năm nàng lại nhìn thấy Tiêu vương Tề Quân ở trong hoàn cảnh này, nam nhân hăng hái năm xưa, chỉ với một gương mặt tuấn mỹ đã có thể dẫn tới vô số tâm hồn thiếu nữ thầm muốn gả cho, nay thế nhưng có khác gì ăn mày một dạng, , hắn so với ăn mày còn thảm hơn.

      Nàng bịt kín miệng, nước trong hốc mắt muốn tràn ra, chần chừ dám đến gần.

      “Quý phi nương nương cuối cùng vẫn đến đây.” Tiêu vương phi bỗng nhiên xuất hiện tại cửa, bà như muốn thở dài lại như xúc động.

      Mẫn quý phi quay đầu thể át cơn giận, “Kiều Uyển, tại sao lại thế này?”

      Kiều Uyển là khuê danh của Tiêu vương phi.

      “Nương nương phải đã thấy sao?” Mẫn quý phi dám nhưng Tiêu vương lại cười mà lại bên giường mà nam nhân nằm, nàng lấy tay vung ra sợi tóc cản trở tầm mắt hắn, ánh mắt nhìn nam nhân như thể là một thê tử toàn tâm toàn ý đối đãi với trượng phu, mà nam nhân nhìn nàng là ánh mắt thống khổ cùng hối hận, nàng nói: “Vương gia nằm ở đây là vì hắn bị bệnh thôi.”

      “Ngươi đừng chạm vào hắn!” Mẫn quý phi xông lên đẩy bà ra, che trước người Tiêu vương, lớn tiếng chất vấn: “Thân thể hắn luôn luôn rất tốt, làm sao có thể đột nhiên bệnh nặng, là ngươi giở trò quỷ phải ?”

      “Nương ngương, nhìn người hiện tại rống to với ta còn gì khí chất quý phi nữa?” Tiêu vương phi lắc đầu có chút thưng hại, “Vương gia là do một năm trước đột nhiên trúng gió tê liệt, ta sao phải lười người?”

      “Ngươi cho rằng ngươi nói gì ta cũng tin sao? Kiều Uyển, ngươi sao lại trở nên như thế này?” Năm đó Kiều Uyển kết hợp cùng Tiêu vương vợ chồng ân ái, là một đôi trời đất tạo nên, cũng làm cho năm đó Mẫn quý phí hận thấu xương Tiêu vương.

      “Hứa Mẫn, ta vẫn chưa từng thay đổi qua.” có tâm tư diễn trò, Tiêu vương phi thu hồi tươi cười, mặt chút thay đổi, “Vương gia ta, ta liền thương hắn, cho dù hắn ta thích ta, ta đều có thể chịu được mà làm một Tiêu vương phi có đủ tư cách, nhưng ngươi biết , thân làm nữ nhân, có một việc là vô luận như thế nào cũng thể dễ dàng tha thứ đó là hắn dám động vào hài tử của ta.”

      Mẫn quý phi lạnh nhạt nói: “Ngươi có ý gì, năm đó hắn lựa chọn cứu đứa nhỏ của ngươi là Tề Đoan, ngươi có gì mà vừa lòng? Chẳng lẽ bởi vì bên ngoài Vương gia hắn lại có một con riêng là Tề Mộ đánh bại thân sinh nhi tử của ngươi, làm ngươi vui sao?”

      “Ai nha, thông minh như Mẫn phi ngươi, thế mà đoán ra sao?” Nàng làm ra vẻ kinh ngạc, lại phút chốc cười, “Tề Đoan là đứa nhỏ của ngươi, Tề Mộ mới chính là thân sinh nhi tử của ta.”

      Tâm trí Hứa Mẫn trống rỗng.

      Last edited: 27/2/18
      thanh_thanh1, Ly Vũ, nhoxbina35 others thích bài này.

    3. Thảo17

      Thảo17 Member

      Bài viết:
      37
      Được thích:
      54
      Đọc xong tin giật gân mà hết hồn Hóa ra a Mộ đáng thương quá TT TT , Tề Vương Phi thiệt là dũng. Nghe tác giả viết đến Thế giới 21 trong khi chúng ta mới bước qua cửa chương 3 muốn ủng hộ bạn Nhi 120% sức mạnh để còn theo dấu chân tác giả dài dài
      linhdiep17, ly sắcNhi Huỳnh thích bài này.

    4. ChangHanie

      ChangHanie New Member

      Bài viết:
      7
      Được thích:
      9
      editor cố lên. ủng hộ bạn nhiều lắm nạ. mình rất thích thể loại này ❤
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    5. Hale205

      Hale205 Well-Known Member

      Bài viết:
      687
      Được thích:
      573
      ủng hộ nàng :yoyo55::yoyo55::yoyo45::yoyo45:
      Nhi Huỳnh thích bài này.

    6. ^^! Nếu bạn không gửi link bài viết trên Facebook được, hãy sử dụng link trong khung này để chia sẻ bài viết :